1. Bài viết suy nghĩ về vấn đề thành tích xuất sắc số 1
Con đường phát triển của cuộc sống là hành trình chứa đựng những thành công từ sự cố gắng của cả cộng đồng. Tuy nhiên, việc đua đòi thành tích ảo, lừa dối bằng con số không chính xác là không đáng khen ngợi. Đôi khi, con người cạnh tranh, đánh giá nhau thông qua thành tích. Mặc dù nỗ lực đạt được thành tích tốt cá nhân hoặc nhóm là một điều tích cực và đáng khích lệ, nhưng bệnh thành tích đang trở thành một vấn đề đe dọa đối với sự phát triển xã hội.
Đầu tiên, cần nhấn mạnh về nỗ lực để đạt thành tích tích cực trong nhiều lĩnh vực như thể thao, văn hoá, khoa học, và kinh tế vì lợi ích cả cá nhân và cộng đồng. Tuy nhiên, đáng tiếc khi xã hội hiện đại đang biến nỗ lực này thành một căn bệnh - bệnh thành tích, ảnh hưởng đến sự phát triển bền vững của cộng đồng.
Bệnh thành tích đặc biệt nổi bật trong lĩnh vực giáo dục. Khao khát có thành tích cao không chỉ từ nhà trường và giáo viên mà còn từ gia đình và xã hội. Một số phụ huynh, để con cái có thành tích cao, sẵn sàng chi trả để 'mua' điểm cho chúng. Điều này làm nảy sinh áp lực về thành tích, làm mất đi đạo đức nghề nghiệp của giáo viên, và tạo ra thế hệ học sinh chỉ biết giả vờ thành công mà không có phẩm chất, trí tuệ và đạo đức.
Nhìn lại quá khứ, giáo viên ngày xưa đã tận tâm giảng dạy trong hoàn cảnh khó khăn. Học sinh có cơ hội học mà không phải trả tiền, và những nỗ lực của họ được đánh giá công bằng. Ngược lại, hiện nay, áp lực thành tích làm mất đi chất lượng giáo dục, với nhiều trường học chỉ chú trọng đến kết quả kỳ thi, không quan tâm đến sự hiểu biết thực sự của học sinh.
Bệnh thành tích không chỉ xuất hiện trong giáo dục mà còn lan rộng sang nhiều lĩnh vực khác như thể thao, văn hoá, và xã hội. Các sự kiện như đại hội thể thao sinh viên Đông Nam Á đã thấy rõ vấn đề này, khi những người tham gia thường không có kinh nghiệm thực tế nhưng lại giành được thành tích cao.
Bệnh thành tích là một vấn đề cần phải giải quyết một cách quyết liệt. Cả xã hội cần thức tỉnh và từ chối tiêu cực, từ chối bệnh thành tích để bảo vệ giá trị, lòng tin, và sự phát triển. Nếu không, chúng ta đang đối diện với nguy cơ mất mát lớn, không chỉ về tài sản mà còn về sức mạnh của quốc gia và lòng tin của nhân dân.

2. Suy nghĩ về bệnh 'thành tích số 3'
Bạn đã biết chưa? Trong xã hội, ai cũng mong muốn được khen ngợi khi đạt được thành tựu. Tuy nhiên, hiện nay có nhiều người theo đuổi thành tích, thậm chí mua thành tích, để được người khác ngưỡng mộ. Thành tích, trong thời hiện đại, trở thành một vấn đề, một căn bệnh khó chữa.
Cần hiểu rõ hơn về 'bệnh thành tích'. Thành tích là kết quả tốt do sự nỗ lực. Nó là điều kiện để biểu dương, nêu gương những kết quả đẹp mắt. Tuy nhiên, trong xã hội ngày nay, 'bệnh thành tích' là thói quen chỉ quan tâm đến vẻ bề ngoài, không quan tâm đến khả năng thực sự.
Bệnh này đã lan rộng vào nhiều lĩnh vực, đặc biệt là trong giáo dục. Đua nhau với thành tích, các trường tạo ra ấn tượng mạnh mẽ, nhưng thực tế, có những học sinh không có ý thức, chỉ là một sự đánh đồng. Điều này để lại hậu quả tai hại, làm giảm chất lượng thực bị bỏ bê.
Cần chữa trị 'bệnh thành tích' ngay bây giờ. Đặc biệt, khi Việt Nam đang tiến vào sự công nghiệp hóa, hiện đại hóa, chúng ta cần loại bỏ bệnh này để xây dựng một xã hội văn minh, đạo đức hơn.

3. Suy nghĩ về 'bệnh thành tích số 2'
Trong một xã hội phát triển, mỗi cá nhân hay tập thể đều nỗ lực không ngừng để khẳng định bản thân. Tấm huy chương, tờ giấy khen được xem là kết quả công sức. Tuy nhiên, nhiều người coi đó là mục tiêu để theo đuổi, tạo ra căn bệnh xã hội - 'bệnh thành tích'.
Thường 'bệnh' được dùng khi cơ thể cảm thấy không bình thường. 'Thành tích' ban đầu là thành công, nhưng khi kết hợp với 'bệnh', nó mang nghĩa tiêu cực. 'Bệnh thành tích' trở thành thói quen xấu trong tư tưởng nhiều người. Họ coi bằng cấp là quan trọng và đạt được nó là đủ cho cuộc sống, nhưng quên chất lượng và đúng với năng lực bản thân.
Căn bệnh này đang gia tăng và để lại hậu quả lớn. Chúng ta cần làm gì? Nhà nước đã áp dụng nhiều biện pháp, nhưng hiệu quả không cao. 'Bệnh thành tích' xuất phát từ tham vọng không chính đáng. Tự giác, rèn luyện bản thân mới có thể chữa khỏi căn bệnh này.
Học thật, nhận kiến thức mới mang lại giá trị. 'Thành tích' chỉ là lời khen về những gì ta đạt được. Hãy nhận thức rõ để có cuộc sống tương lai đúng đắn.

4. Suy nghĩ về 'bệnh thành tích số 5'
Mỗi khi nói đến thành tích, ai cũng muốn có thành tích cao. Sự ganh đua tồn tại trong con người. Nhỏ tuổi, chúng ta thậm chí còn cạnh tranh với bố mẹ xem ai ăn nhanh hơn để được khen. Nhưng bệnh thành tích, chỉ chăm chăm vào kết quả mà quên hành trình đạt được nó. Đôi khi, để có thành tích cao, người ta thực hiện những hành vi xấu, như quay cóp trong giáo dục.
'Bệnh thành tích' không mới, tồn tại từ xa xưa và ngày càng phổ biến. Trong giáo dục, nhiều trường vẫn chạy theo chỉ tiêu 100% đạt thành tích cao, thậm chí quay cóp để giữ điểm. Mục tiêu là lấy được thành tích, không quan tâm đến kiến thức thực sự.
Một số câu chuyện buồn khiến ta suy nghĩ. Học để lấy thành tích hay lấy kiến thức? Xã hội chỉ nhìn vào thành tích ảo sẽ điều đến đâu?
Giáo dục cần thay đổi để không tạo ra những hậu quả xấu. Học sinh cũng cần ý thức học cho kiến thức, không chỉ vì thành tích.

5. Suy nghĩ về 'căn bệnh thành tích số 4'
Trong cuộc sống, ai cũng muốn được khen ngợi, đánh giá cao vì điều đó là nguồn động viên lớn giúp con người sống tốt đẹp và hoàn thiện hơn. Tuy nhiên, bên cạnh những khía cạnh tích cực của việc khen ngợi, vẫn có những người, tổ chức chạy theo thành tích, biến nó thành một 'căn bệnh' trong xã hội. 'Bệnh thành tích' là gì? Nó ảnh hưởng đến xã hội như thế nào, chúng ta hãy cùng tìm hiểu.
Thành tích thể hiện sự cố gắng không ngừng của con người, tập thể để đạt được kết quả tích cực. Tuy nhiên, khi đặt chữ 'bệnh' trước nó, 'bệnh thành tích' trở nên đáng sợ. Nó là thái độ chỉ quan tâm đến vẻ ngoài hào nhoáng, bóng bẩy mà bỏ qua cốt lõi bên trong. Điều này thường xuyên xảy ra trong giáo dục và các cơ quan nhà nước.
Bệnh thành tích gây hậu quả nặng nề cho cá nhân và xã hội. Người ta trở nên tự mãn, không đánh giá đúng giá trị bản thân, và dần dần trở nên tự cao tự đại, không lắng nghe và sửa đổi. Đối với tập thể, bệnh này càng nguy hiểm hơn.
Các nhà trường chạy theo thành tích sẽ hủy hoại cả một tập thể. Học sinh ngồi nhầm lớp trở thành chuyện thường, khiến đất nước phải oằn mình để bù đắp. Các cơ quan công quyền chạy theo thành tích cũng làm đất nước không thoát khỏi nghèo đói. Bác Hồ đã nêu rõ tác hại của bệnh thành tích và nhấn mạnh về trách nhiệm của mỗi người trong việc loại bỏ nó.
Nếu chúng ta nhận thức hậu quả của bệnh thành tích, xã hội sẽ sống có trách nhiệm hơn. Hãy loại bỏ nó bằng cách nghiêm túc trong thi cử, không chạy chọt mua điểm. Chỉ khi đẩy lùi được căn bệnh này, xã hội mới trở nên trong sạch và văn minh.

6. Suy ngẫm về 'căn bệnh thành tích số 7'
Trong cuộc sống này, ai mà không mong muốn có thành tích tốt, được khen ngợi? Tuy nhiên, mỗi người cần nhận ra ý nghĩa thực sự của thành tích. Ngày nay, việc chạy theo thành tích ảo, bằng những thứ không đúng sự thật, đang khiến căn bệnh thành tích lây lan và gây hậu quả đáng kể cho sự phát triển xã hội.
“Bệnh thành tích” hiểu là sự ham muốn có một thành tích tốt đẹp, bất kể có phải là thành tích thật hay không. Vì điều đó, con người sẵn sàng thực hiện mọi điều, kể cả những hành động gian lận và không đúng đạo lý. Nó ăn sâu vào tâm trí như một căn bệnh.
Khi xã hội phát triển, thành tích là điều đáng để được công nhận. Nhưng đáng tiếc khi nỗ lực để đạt một thành tích tốt đẹp trở thành một căn bệnh, đe dọa sự phát triển của xã hội.
Biểu hiện rõ nhất của căn bệnh này là trong giáo dục. Thầy cô và phụ huynh chạy theo thành tích để lợi ích riêng, tạo ra môi trường mà học sinh phải đối mặt với áp lực lớn từ việc đạt điểm cao. Bệnh thành tích trong giáo dục trở thành một vấn nạn khó giải quyết, gây hậu quả không nhỏ cho học sinh.
Chúng ta cần những biện pháp để ngăn chặn và đẩy lùi căn bệnh thành tích. Các cơ quan chức năng cần thanh tra, phát hiện và ngăn chặn những thành tích ảo. Tuyên truyền và giáo dục nhân dân về tầm quan trọng của trung thực, niềm tin là cần thiết để ngăn chặn căn bệnh này. Mỗi người cần tự trọng và giữ đúng nhân cách của mình, điều này mới là cách lan tỏa giá trị tích cực trong xã hội.
Đất nước đang hội nhập và phát triển, mỗi người cần khẳng định giá trị bản thân mình mà không cần phải bất chấp để có thành tích. Chúng ta cần đi lên bằng chính khả năng của bản thân, giữ vững tự trọng và nhân cách, điều đó mới đảm bảo một tương lai tốt đẹp cho cả xã hội.

8. Bài văn suy nghĩ về bệnh thành tích số 7
Khám phá từ bao giờ mà 'đại dịch thành tích' đã trở thành một yếu tố gây ảnh hưởng không nhỏ đối với sự phát triển của xã hội chúng ta. Học tập, lao động, chiến đấu, từng cá nhân đều khao khát có những thành tích xứng đáng. Tuy nhiên, sự quyết tâm vươn lên của con người đôi khi biến thành sự kiện làm giả danh bất hảo. Thành tích trở nên ảo lòi, được làm to lên như một chiếc bong bóng, bay bổng để đón nhận những huy chương, khen ngợi, và sự vinh quang ầm ầm.
Practically mọi lĩnh vực đều nhiễm bệnh, từ những doanh nghiệp đua nhau hoàn thành chỉ tiêu mặc dù đang đối mặt với những thách thức khó khăn, đến lĩnh vực môi trường nơi mà số liệu và cây xanh chỉ là con số trên giấy. Câu chuyện trở nên bi kịch khi những con số đó chỉ là một bức tranh ảo, còn hiện thực là rừng bị hạ phá, đồi cỏ bị biến mất.
Ngành giao thông vận tải, sau những công trình hoành tráng, đường cao tốc mới chỉ xây xong đã xuống cấp, tai nạn giao thông không ngừng tăng, làm mất mạng hàng trăm người mỗi năm. Những cầu vồng xinh đẹp trên giấy trở thành nỗi lo khi chúng sập đổ thường xuyên.
Giáo dục, nơi mà tri thức được tôn trọng, cũng không thoát khỏi vẻ u ám của 'đại dịch thành tích'. Kỳ thi trở nên nham hiểm, và bằng cấp không còn đảm bảo chất lượng. Bệnh thanh tích khiến cho đạo đức của người lao động và cán bộ giáo viên bị suy giảm. Chỉ có thông qua cuộc thanh tra, kiểm tra nghiêm túc mới có thể đánh bại được căn bệnh này.
Để chữa trị 'đại dịch thành tích', chúng ta cần những biện pháp mạnh mẽ và sự hợp tác từ mọi tầng lớp xã hội. Chỉ khi mỗi cá nhân tự giác và giữ vững phẩm chất của mình, xã hội mới có thể phát triển mạnh mẽ và bền vững.

10. Bài văn suy nghĩ về nỗi lo bệnh thành tích số 9
Thành tựu là biểu hiện đáng giá của sự cố gắng và đó là cơ sở để đánh giá thành công của con người. Kết quả không chỉ mang lại lợi ích cá nhân về mặt vật chất và tinh thần, mà còn có thể đóng góp vào lợi ích chung, phục vụ xã hội và đất nước.
Nỗ lực hướng đến thành tựu không chỉ là phẩm chất đạo đức tốt của cá nhân mà còn là động lực quan trọng đối với sự phát triển xã hội. Một xã hội nơi mọi người đều cố gắng đạt thành tích cao trong nhiều lĩnh vực như thể thao, văn hóa, nghệ thuật, giáo dục, sản xuất, thương mại và công nghệ sẽ chắc chắn phát triển mạnh mẽ, mang lại sự giàu có và thịnh vượng cho quốc gia.
Tuy nhiên, khi nỗ lực đạt thành tựu trở thành bệnh khiến cho sự đánh giá bị méo mó, chúng ta gọi đó là bệnh thành tựu. Sự khác biệt chủ yếu giữa thành tựu và bệnh thành tựu là lòng trung thực. Sự xuất hiện hay vắng mặt của lòng trung thực làm nên sự khác biệt giữa thành phẩm thật sự và sản phẩm giả mạo.
Nỗi lo lắng chung hiện nay là bệnh thành tựu đang lan rộng trong hệ thống giáo dục của nước ta. Không chỉ các giáo viên và trường học ham muốn kết quả thi cao, mà hàng triệu phụ huynh và học sinh cũng là đồng tác giả của bệnh này.
Để khắc phục căn bệnh này, chúng ta cần phải xem xét kỹ lưỡng hơn về nguyên nhân. Tại sao giáo viên và trường học muốn kết quả cao? Liệu có phải vì kết quả đó được sử dụng như tiêu chí để đánh giá họ, hay không? Phụ huynh có muốn con em họ có điểm số cao hơn thực sự không? Vấn đề này cần phải được giải quyết để xây dựng một hệ thống giáo dục chất lượng và trung thực.
Xã hội cần những người học có kiến thức và phẩm chất đạo đức tốt. Bệnh thành tựu không chỉ là vấn đề của cá nhân mà còn là rủi ro và chi phí cho xã hội. Để xây dựng một tương lai tốt đẹp, chúng ta cần một hệ thống giáo dục mới, không chỉ tập trung vào kết quả thi cử mà còn đào tạo những con người có phẩm chất và kiến thức thực sự.

10. Bài văn suy nghĩ về bệnh thành tích số 9
Trong hiện thực, mọi người đều khao khát sự khen ngợi, công nhận và danh vọng. Tuy nhiên, có những người chấp nhận nỗ lực và thay đổi để đạt được thành công thực sự, trong khi khác lại chỉ quan tâm đến việc tạo dựng hình ảnh bề ngoài để được khen ngợi mà không chú ý đến thực tế bên trong. Điều đáng tiếc là tình trạng này đang ngày càng trở nên phổ biến và trở thành một căn bệnh xã hội - bệnh thành tích.
Thành tích, ở bản chất, là kết quả của sự nỗ lực và đầu tư công sức để đạt được. Nó không chỉ là điểm sáng tôn vinh những thành công thực sự, mà còn là nguồn động viên cho người khác tiếp tục phấn đấu. Tuy nhiên, khi từ 'thành tích' gặp phải từ 'bệnh' và trở thành 'bệnh thành tích,' vấn đề bắt đầu khác biệt. Bệnh thành tích là hiện tượng tập trung quá mức vào vẻ ngoài để đạt được sự công nhận, trong khi bản chất bên trong không đạt được mong đợi. Nói một cách khác, bệnh thành tích là sự không đồng nhất giữa hình thức và bản chất: vẻ ngoài lung linh, nhưng bên trong giả mạo và không chất lượng.
Căn bệnh này đã tồn tại từ lâu trong xã hội và lan rộng vào nhiều lĩnh vực, ngành nghề. Trong giáo dục, nó thường được gọi là bệnh hình thức. Có những trường truyền đạt cho học sinh giỏi một cách cấp tốc để có kết quả thi cao, nhưng thường bỏ qua chất lượng thực sự. Trong các doanh nghiệp, sự chú trọng vào kết quả mặt bằng số thường dẫn đến việc lơ là chất lượng, chỉ để đạt được mục tiêu. Bệnh thành tích không chỉ có ảnh hưởng đến cá nhân mà còn để lại hậu quả nặng nề cho xã hội, dẫn đến sự suy thoái về đạo đức và tài năng của nhiều thế hệ.
Bệnh thành tích có nguồn gốc từ tâm lý ghen tức, 'gà ghen nhau tiếng gáy.' Người ta thấy người khác được khen ngợi và nêu gương, nên họ muốn làm như vậy mà quên đi việc cần nâng cao chất lượng. Điều quan trọng là mỗi người chúng ta đều đóng góp vào việc xây dựng và duy trì căn bệnh này. Để xóa bỏ bệnh thành tích, xã hội cần phải thực hiện một chiến dịch mạnh mẽ hơn. Lãnh đạo cần kiểm tra và giám sát chặt chẽ hoạt động của tổ chức và cá nhân, đồng thời điều chỉnh cơ chế quản lý tổ chức. Các tổ chức cần chấm dứt việc tập trung quá mức vào hình thức và thay vào đó tập trung vào chất lượng thực sự. Chỉ khi làm được điều này, xã hội mới có thể thực sự sạch sẽ và phát triển lên.

10. Bài văn suy nghĩ về bệnh thành tích số 10
Ngày nay, trong xã hội ngày càng phát triển, một số người đã quên những chuẩn mực đạo đức để chạy theo những tiêu cực trong xã hội, bệnh thành tích trong học tập là một trong những ví dụ điển hình. Đối mặt với tình trạng này, Bộ Giáo Dục nước ta đã kêu gọi nhân dân 'tẩy chay tiêu cực trong thi cử và loại bỏ bệnh thành tích trong giáo dục'
'Tiêu cực' là những biểu hiện không lành mạnh, gây hậu quả tiêu cực cho xã hội, làm suy giảm chất lượng cuộc sống. Ngược lại, 'thành tích' là kết quả của nỗ lực và cống hiến cá nhân. Kết quả đó không chỉ mang lại lợi ích cho bản thân mà còn góp phần vào sự phát triển của xã hội và đất nước. Tuy nhiên, 'bệnh thành tích' lại là sản phẩm của sự 'nỗ lực' giả tạo, không chân thật. Sự khác biệt giữa 'thành tích' và 'bệnh thành tích' chính là sự khác biệt giữa sự chân thật và giả mạo. Tính trung thực là yếu tố then chốt tạo nên sự khác biệt ấy. Vì vậy, nỗ lực để đạt thành tích mà không làm mất đi tính trung thực là một phẩm chất đạo đức đáng quý, còn tiêu cực và bệnh thành tích cần phải bị loại trừ.
Căn bệnh thành tích và tiêu cực trong thi cử ngày càng trở nên phổ biến ở Việt Nam, với trách nhiệm chủ yếu thuộc về nhà trường, giáo viên và phụ huynh. Nhà trường thường đặt mục tiêu cao để đáp ứng yêu cầu của Bộ Giáo Dục, giáo viên muốn có thành tích tốt để được đánh giá cao, còn phụ huynh muốn con em họ có thành tích giỏi mà không cần quan tâm đến chất lượng thực sự. Tình trạng này làm cho sự đua đòi về thành tích trở nên quan trọng hơn chất lượng giáo dục. Có lẽ, những phụ huynh này muốn con mình sớm có một tấm bằng đẹp để dễ dàng tìm việc làm sau này. Tuy nhiên, nếu những người giữ các vị trí quan trọng trong xã hội chỉ chú trọng đến vẻ bề ngoài mà không quan tâm đến kiến thức và phẩm chất của bản thân, thì đó chính là yếu tố làm trì trệ sự phát triển của đất nước.
Chúng ta đều nhận thức được rằng để xã hội phát triển, cần phải có những nhân tài thực sự, có kiến thức và phẩm chất tốt. Giáo dục đóng vai trò quan trọng trong việc tạo ra những con người có đủ năng lực để làm nên sự cường thinh của một quốc gia. Một hệ thống giáo dục hiệu quả sẽ hình thành những người học viên có thành tích xuất sắc và trung thực. Những thành tích đó sẽ là động lực mạnh mẽ cho sự phát triển của cộng đồng. Đất nước chúng ta đang hướng tới sự đổi mới và hội nhập, và giáo dục đóng vai trò quyết định trong việc tạo ra những nhân tài cần thiết cho hành trình đó. Sự thành công hay thất bại của đất nước trong bối cảnh kinh tế thế giới phụ thuộc lớn vào chất lượng của hệ thống giáo dục. Để loại bỏ tiêu cực trong thi cử và bệnh thành tích, chúng ta cần có quyết tâm cao và tập trung vào việc thay đổi tư duy trong giáo dục.
Chúng ta cần phải học tập chăm chỉ, nỗ lực và tu dưỡng đạo đức để có thể đóng góp xã hội và phát triển bản thân mình. Đồng thời, cần phải đẩy lùi tiêu cực trong thi cử và loại bỏ bệnh thành tích. Điều này hoàn toàn khả thi nếu chúng ta cùng nhau quyết tâm 'tẩy chay tiêu cực trong thi cử và loại bỏ bệnh thành tích trong giáo dục'.
