1. Chuyện ngắn tham khảo số 1
Có lẽ không phải ai cũng hiểu hết nỗi đau bị bỏ rơi, đặc biệt là khi đứng sau lưng. Nhìn chú gà con nhỏ bé bên vệ đường, tôi nhớ về quá khứ, nơi tôi trải qua cảm giác bị bỏ lại giữa bãi chiến trường đẫm máu sau một trận đấu gà chọi khốc liệt.
Thời gian trôi đi, nhưng tôi không bao giờ quên khoảnh khắc đau đớn bị bỏ rơi đó. Sau trận đấu với gà Sấm Sét, tôi, người có vẻ như sẽ trở thành huyền thoại, lại thất thủ nằm trong vũng máu. Tôi nhớ hình ảnh hào hùng của mình, những cú đá mạnh mẽ và xuất sắc. Nhưng bất ngờ, tôi bị hất tung, cựa dài quặp vào cánh, và tôi đau đớn không thể di chuyển. Nhìn cậu chủ nhỏ của mình, tôi tự hỏi về ý nghĩa của cuộc đấu. Cậu chủ cố ôm tôi, nhưng tay tôi khiến cậu phải rời đi vì đau đớn. Cậu chủ nói: 'Tôi không chơi với cậu nữa, cậu xấu lắm.' Rồi cậu chạy đi, để lại tôi trong nắng chiều cuối ngày.
Tôi tự tin mình sẽ không sợ ai, nhưng vết thương và cảm giác bị bỏ rơi khiến tôi run rẩy. Tôi nhớ lại những cảm xúc sau trận đấu, những oán trách và sự chán ghét. Nhìn vết thương, tôi cảm thấy mình chẳng khác gì những chú gà nhà có lông dày chống gió lạnh. Những ký ức êm đềm cứ trỗi dậy, khiến tôi muốn quay về với những khoảnh khắc ấm áp trước đây.
Giấc mơ mang tôi đến những thời khắc hạnh phúc, nhưng sự hiện thực là bóng tối và lạnh lẽo. Tôi gọi cầu cứu, nhưng không ai đến. Tôi chấp nhận số phận, lạc lõng trong quá khứ và những âm thanh rùng mình của đêm. Tôi đắm chìm trong những ký ức, không còn sức mạnh để chống cự. Cuối cùng, tôi mơ về một bàn tay ấm áp, sự chăm sóc và niềm tin. Tôi muốn quay về với mái nhà ấm áp, nhưng thức dậy là tiếng gió rét buốt và bóng tối.
Mở mắt, tôi thấy môi trường xung quanh tôi, những chiếc xe lửa đi qua, nhưng không có ai đến cứu tôi. Tôi chấp nhận sự lạc lõng và đau đớn, nhưng trong giấc mơ, tôi cảm nhận được tình yêu và sự chấp nhận từ cậu chủ nhỏ của mình. Tình cảm ấy giúp tôi đối diện với hiện thực và hòa mình vào bóng tối với sự thanh thản.

3. Bài viết tham khảo số 2
Tôi là Oanh Liệt, cái tên mà cậu chủ đã trao cho tôi trong ngày vinh quang khi tôi chiến thắng để trở thành bá chủ trên sàn đấu gà. Ngày ấy vẫn còn rực rỡ trong kí ức của tôi, nhưng giờ đây, nó chỉ là một phần của quá khứ.
Sinh ra trong một gia đình đông đúc, tôi là một trong chục anh em. Mẹ là người hiền lành và chăm chỉ, luôn cố gắng kiếm miếng cơm ấm cho gia đình. Nhờ mẹ, tất cả chúng tôi đều được nuôi dưỡng khỏe mạnh. Từ nhỏ, chúng tôi đã được dự báo sẽ trở thành những chiến binh mạnh mẽ.
Bố tôi, một người hùng mạnh mẽ từng giành nhiều giải thưởng trên sàn đấu gà, để lại ấn tượng sâu sắc. Khi bố tôi giải nghệ, anh em chúng tôi đều theo đuổi con đường của ông. Bố là người dạy chúng tôi những kỹ thuật đánh đầu tiên, và mỗi lần một người trong chúng tôi chuẩn bị rời đi, ông lại truyền thêm những kỹ thuật tuyệt vời.
Chủ mới của tôi, một người đam mê gà chọi, đã chọn gia đình chúng tôi. Tôi ấn tượng khi ông chủ quan tâm và tận tâm. Bắt đầu sự nghiệp mới, tôi thắng lớn ngay trận đầu tiên. Cảm giác chiến thắng làm tôi kiêu hãnh, và cuộc sống trên sàn đấu trở nên hào hùng.
Những chuyến đi cùng ông chủ giúp tôi học được nhiều kỹ thuật mới. Tôi trở nên kinh nghiệm hơn, và mỗi trận đấu là một thách thức mới. Trong quãng đời chiến, có nhiều trận đấu, nhưng có hai trận không bao giờ tôi quên. Trận đầu tiên là trận tranh giải quán quân với Hùng xám, một đối thủ mạnh mẽ. Trận đấu kéo dài đến hết bốn hiệp, và dù tôi thắng, nhưng tôi không cảm thấy vui mừng.
Trận thứ hai là thất bại trước một đối thủ tài năng khi tôi đang yếu đuối. Cậu chủ sau đó không còn quan tâm đến tôi, và cuộc sống trở nên u ám. Tôi chờ đợi một điều gì đó tồi tệ sẽ đến, nhưng quá khứ oai hùng là nguồn kiêu hãnh và tự hào cho tôi. Cuộc đời của một chiến binh có những kỷ niệm buồn bã nhưng cũng đủ để tôi tự hào về cha mình.

3. Tham Khảo Bài 2
Trưa nay, nằm dưới bóng cây, uống nước mát, cuộc sống của anh gà chọi như một bức tranh hạnh phúc. Sau những thách thức và gặp gỡ với cậu chủ, mối quan hệ giữa chúng tôi trở nên sâu sắc hơn. Câu chuyện về tình bạn giữa tôi và cậu chủ không giống ai, là nguồn động viên lớn cho mỗi trận đấu.
Từ ngày nở, tôi được bao bọc bởi tình yêu thương của gia đình, đặc biệt là cậu chủ. Sinh nhật đầu tiên, tôi nhận được một chuồng gỗ đặc biệt. Tôi được huấn luyện kỹ năng chọi, trở thành một gà chọi mạnh mẽ. Cuộc sống êm đềm với những buổi tập và những chiến thắng.
Đến mùa lễ hội, tôi chuẩn bị cho những trận đấu quan trọng. Cậu chủ hào hứng thưởng cho tôi mỗi chiến thắng. Nhưng đến trận chung kết, sự tự tin của tôi bị thách thức. Mặc dù thất bại, tôi không chấp nhận là kẻ thất bại. Tôi quyết định bảo vệ cậu chủ mình, và điều đó đã thay đổi tất cả.
Trước sự tấn công của một con chó hung dữ, tôi đã đứng lên bảo vệ cậu chủ. Mặc dù bị thương, nhưng tôi giữ vững và đánh bại kẻ thù. Hành động này đã làm thay đổi quan điểm của cậu chủ về tôi. Tình bạn và lòng trung hiếu của tôi giữ chặt, chúng tôi cùng nhau vượt qua mọi khó khăn, trở lại đỉnh cao của cuộc sống.
Bước vào ngày mới, tôi và cậu chủ tiếp tục hành trình của chúng tôi với niềm tin và hạnh phúc. Đó là câu chuyện về sự gắn bó, đồng lòng và chiến thắng. Mỗi ngày, chúng tôi chứng minh rằng tình bạn thực sự là nguồn động viên lớn nhất, khiến cuộc sống trở nên ý nghĩa hơn.

4. Bài viết tham khảo số 5
Làm gà chọi không chỉ để ăn no, mà còn để chứng minh giá trị của bản thân. Tôi, một chú gà chọi, từng trải qua những thăng trầm đầy cảm xúc. Cuộc đời tôi không chỉ là những trận chiến trên đấu trường mà còn là hành trình tìm lại lòng tin và tình cảm thân thiết với chủ nhân của mình.
Ngày nhỏ, tôi được cưng chiều, được chăm sóc bởi chủ nhân yêu quý. Mỗi bữa ăn là một khoảnh khắc hạnh phúc, và tôi tin rằng mình sẽ trở thành một gà chọi vô địch. Cuộc sống không luôn như ý muốn, và tôi đã phải đối mặt với sự bỏ rơi, đau lòng từ người mà tôi tin tưởng nhất.
Thách thức là cơ hội để tôi thể hiện bản lĩnh. Tập luyện mỗi ngày, tôi trở nên mạnh mẽ và sẵn sàng đối đầu với những đối thủ khó khăn. Những chiến thắng liên tiếp khiến tôi tự tin hơn, nhưng sự kiêu hãnh và chủ quan đã khiến tôi trượt ngã trong trận đấu quyết định.
Thất bại không chỉ là cái gai đắng mà còn là cơ hội để tôi tỉnh ngộ. Chủ nhân mang về một chú gà chọi mới, nhưng tôi không bị quên lãng. Dù bị bỏ rơi, tôi vẫn nỗ lực, và ngày kia, cơ hội đã mỉm cười với tôi. Chiến thắng cuối cùng không chỉ là của tôi mà còn là sự thắng lợi của tình cảm giữa chủ nhân và tôi. Hành trình của tôi không chỉ là về chiến thắng, mà còn là về sự trưởng thành và hiểu biết về ý nghĩa thực sự của tình bạn.

5. Bài viết tham khảo số 4
Mình là một chú gà chọi nổi tiếng, luôn giành chiến thắng và được mọi người biết đến với cái tên Oanh Liệt, một biểu tượng của sức mạnh và oai hùng. Nhưng cuộc sống không mỉm cười với tôi, bị ông chủ bỏ rơi, tôi phải đối mặt với sự khó khăn và tàn tạ. Hãy cùng tôi khám phá cuộc hành trình của mình trong câu chuyện “Cuộc đời của một chàng gà oai hùng”.
Ở một vùng quê nghèo đói, tôi phải chiến đấu để có thức ăn. Là đứa út, tôi được ba mẹ chiều chuộng, nhưng cuộc sống không dễ dàng. Mỗi chiến thắng đều là một cuộc tranh giành thức ăn. Nhưng đến một ngày, cuộc đời tôi thay đổi khi được chọn làm gà chọi. Từng bước, tôi trở thành hiện thực, và thành phố là nơi tôi có thể trình diễn tài năng của mình.
Thời gian trôi qua, những chiến thắng liên tiếp làm cho tôi kiêu căng và hống hách. Nhưng sự già nua đến, và tôi phải đối mặt với thất bại. Một trận đấu thất bại là đủ để làm thay đổi tất cả. Tôi nhìn lại quá khứ và nhận ra rằng sức mạnh không phải là tất cả. Cuộc đời của một chàng gà oai hùng có những bài học quý báu.
Giờ đây, tôi nhìn lại, không còn là Oanh Liệt ngày nào. Cuộc đời dạy cho tôi rằng đôi khi, sự kết thúc không phải là thất bại, mà là cơ hội để bắt đầu lại. Hãy cùng tôi nhìn nhận lại quãng đường đã đi, từ chàng gà oai hùng đến người hiểu biết về ý nghĩa thực sự của cuộc sống.
Chú gà Oanh Liệt không còn như xưa, nhưng câu chuyện về cuộc đời anh vẫn tiếp tục, là bài học về sự sống và trưởng thành.
Hãy cùng tôi nhìn nhận lại cuộc đời, từ những thăng trầm của chiến thắng đến sự hiểu biết về ý nghĩa thực sự của cuộc sống.
Cùng chia sẻ và tìm thấy những ý nghĩa đằng sau câu chuyện của chú gà Oanh Liệt.
Bài viết được tham khảo từ trang số 4, mang đến cho bạn những suy ngẫm về cuộc sống và ý nghĩa của nó.

6. Bài viết tham khảo số 7
Mặt trời ửng hồng cheo veo trên bầu trời buổi sớm mùa hạ trong xanh và mát rượi. Tôi rướn người lên, vỗ cánh phành phạch rồi cất vang tiếng gáy gọi mọi người thức dậy… Xa xa đã thấy anh tiều phu đi đốn củi sớm. Bác Thỏ già đương lúi húi trước của hang, dáng điệu trông ì ạch như hãy còn ngái ngủ. Trên cành cây cao, mẹ con chị Chim sẻ đã ríu rít gọi nhau, chuyền từ cành này sang cành khác. Chú Sóc tinh nghịch cũng ló đầu ra khỏi hang, cất tiếng chào ngày mới. Vậy là một ngày nữa lại bắt đầu. Sửa sang lại bộ lông óng mượt và đôi cựa sắc nhọn của mình, tôi nhảy xuống khỏi gò đất, chuẩn bị cho một ngày kiếm mồi mới.
Tôi vốn là một chú gà trống và thuộc dòng giống gà Chọi – dòng tộc của những con gà hùng cường và hiếu chiến với cơ thể cao lớn, vòm ngực cường tráng. Đôi mắt tinh anh, chiếc mỏ dài và cứng như đanh như thép. Bộ lông dài mượt và đôi cựa sắc như dao là thứ vũ khí chiến đấu đắc lực mỗi khi lâm trận. Đã lâu lắm rồi, kể từ khi cuộc sống nơi cánh rừng xinh đẹp này của tôi bắt đầu. Đó là những ngày tháng đầy thăng trầm và đau buồn mà mãi sau này tôi cũng không thể quên. Cha tôi là một chú gà Chọi nổi tiếng khắp vùng. Chúng tôi được cưu mang bởi một ông chủ có lòng say mê những trận chọi gà và đặc biệt yêu thích giống gà hiếu chiến này.
Từ khi sinh ra, tôi đã chứng kiến rất nhiều lần cha được người chủ mang đi thi đấu. Và không vô lí khi trong vùng không ai không biết đến cha tôi, con gà chọi của ông Năm , trăm trận trăm thắng, chưa từng thất bại. Ông Năm rất tự hào và cưng chiều cha tôi. Khác hẳn với những con gà chọi khác, cha tôi được ông Năm chăm sóc vô cùng đặc biệt, chu đáo. Và lẽ tự nhiên, tôi cũng được hưởng lây. Nhưng chẳng bao lâu sau, vì chiến đấu quá nhiều mà cha tôi mắc bệnh rồi chết. Là con trai của con gà đã từng bách chiến bách thắng, lại cộng thêm ngoại hình cao lớn, hiên ngang, rắn chắc khỏe mạnh, ông Năm quyết đào tạo tôi thành niềm tự hào thứ hai của mình như đã từng đào tạo cha tôi. Không phụ lòng mong mỏi của chủ nhân, tôi ngày một cao lớn, khỏe mạnh. Vòm ngực mỗi ngày một rắn chắc một màu đỏ au. Bộ lông được chăm chút tỉ mỉ cùng với chế độ dinh dương cao càng ngày càng óng mượt. Đôi cựa dài và cứng như lưỡi dao. Tôi cũng biết mình bảnh bao lắm bởi cứ mỗi lần tôi bước qua thì các cô gà mái đều cúi đầu e thẹn làm duyên. Không chỉ thế, ngày một ngày hai, ông Năm mang tôi đi thi đấu.
Lần đầu tiên được nhìn thấy sân cát, tôi đã có chút lo lắng. Nhìn những đối thủ lão làng với những vết tích còn hằn sâu do bao cuộc ẩu đả, tôi bỗng chốc muốn được trở về ngôi nhà thân quen của mình. Sới gà vốn là nơi tụ tập của những đấng mày râu trong xóm. Dù cường tráng và có tư chất của một con gà chiến nhưng lần đầu tiên đứng trước một không gian những người là người, có hàng trăm ánh mắt dõi theo, bản thân tôi có phần hoảng hốt. Hiệp đấu thứ nhất, hai chiến binh cao lớn, bệ vệ và trông qua thì khắp cơ thể đậm màu sương gió. Chắc hẳn đó là hai con gà đã từng chinh chiến rất nhiều nơi. Theo dỗi trận đấu một cách nín thở. Từng giờ từng phút trôi qua trong căng thẳng. Cuộc chiến thật khó phân chia thắng bại. Sau những đòn tấn công và đáp trả của đôi bên, cuối cùng, anh gà chọi với bộ lông đen óng đã chơi hiểm, nhân lúc đối phương mất cảnh giác bèn bất ngờ tấn công, làm cho anh gà chọi kia phản công không kịp, bại trận với một bên mắt đầy máu. Tôi thoáng rùng mình, nghĩ đến tương lai của bản thân cũng có thể sẽ xảy ra điều tương tự thế.
Và hiệp đấu thứ hai cũng chính là trận đấu đầu tiên trong cuộc đời tôi. Đối thủ của tôi là một chú gà có bộ lông màu vàng nâu rất đẹp. Hai chân cao và chắc. Đôi mắt tinh anh và hai chiếc cựa vô cùng đồ sộ.Khi rời khỏi tay ông Năm, tôi không tự tin bước vào sới chiến đấu. Nhưng nhìn bộ dạng khinh bạc và coi thường của đối thủ, một ý chí thúc đẩy tôi phải bước vào và chiến đấu. Cùng với đó là tiếng hò reo cổ vũ của những người xung quanh, đã giúp tôi trở nên quyết đoán hơn bao giờ hết, hiên ngang bước vào chiến trận. Trận đấu bắt đầu với những đòn dạo đầu nhẹ nhàng. Đối thủ của tôi luôn tỏ ra khinh địch, cho rằng tôi kém cỏi. Máu chiến đấu của một con gà dòng đã sôi lên, tôi lao vào đối phương và chiến đấu quyết liệt. Qủa thực đối thủ của tôi cũng là một tay đáng gờm. Nhưng hắn là kẻ quá khinh địch, bởi vậy đã sớm bị tôi hạ một cách đầu nhục nhã. Tiếng võ tay và tiếng hò reo của những người đi xem như một phần thưởng quý giá và sự ghi danh cho khả năng của tôi vậy. Nhìn đối thủ nằm sõng xoài trên bãi cát, tôi hãnh diện vì đã dạy cho hắn ta một bài học nhớ đời. Kể từ đó, ông Năm ngày càng cưng chiều và chăm chút cho tôi nhiều hơn. Ai đến ông cũng khoe tôi như một vật báu mà ông may mắn có được. Tôi lấy làm hãnh diện lắm!
Những tận đấu sau này, cũng như cha tôi, tôi là một con gà chọi bất khả chiến bại. Trận đấu nào tôi cũng giành chiến thắng và khiến cho đối thủ của mình hoàn toàn khuất phục. Nhưng cũng chính từ đó mà bản thân sinh ra tự cao, khinh địch. Có những trận chiến dù có thể hạ được đối phương, nhưng tôi cũng bị thương không ít. Rồi vào một ngày nọ, ông Năm lại mang tôi ra xới. Những chiến binh trong làng này và hai ba làng lân cận không kẻ nào chưa từng bị hạ gục dưới sức mạnh của tôi. Nhưng hôm nay, tôi gặp một gương mặt hoàn toàn mới lạ. Hắn ta có một vẻ bề ngoài khỏe khoắn, rắn rỏi mà toát lên đầy cao sang, quý phái. Nhưng tôi cũng không thèm quan tâm và cho ằng đó chắc cũng chỉ là một con gà chọi ngu ngốc nào đó, không biết lượng sức mình, sớm muộn gì cũng bị tôi dạy cho một bài học nhớ đời. Sự thật xảy ra hoàn toàn không như những gì tôi đã ảo tưởng. Luôn tỏ ra khinh địch, chủ quan trước những đòn tấn công của hắn, tôi đã trúng không ít những cú đá hiểm. Sau một hồi vật lộn, tôi thấy bản thân đã đuối sức. Còn con gà địch thù kia thì càng lúc càng hăng máu, chiến đấu quyết liệt. Cuối cùng, ngày hôm đó, tôi hoàn toàn thất bại dưới sức mạnh và tinh thần chiến đấu của con gà lạ mặt.
Sau hôm đó, tôi tỉnh lại trong chiếc lồng sạch sẽ của mình, toàn thân đau nhức. Tôi thấy cổ họng khô khốc, nghĩ rằng chắc ông Năm sắp đến lồng chăm sóc cho tôi. Thế nhưng, tôi đợi mãi, từ sáng cho tới khi trời nhập nhoạng tối, gà con tìm mẹ chiêm chiếp, chim sẻ chim sâu ríu rít gọi nhau về tổ mới thấy có bóng người tiến lại gần. Lúc này, tôi đã không còn một chút sức lực nào sót lại, nằm thoi thóp và thấy mình được mang lên, rồi lâu sau đó bị ném mạnh lên một nền đất cứng ngắc và lạnh lẽo…
Khi mở mắt ra, ánh sáng chói lóa khiến tôi thấy đau nhức. Một hồi lâu sau, tôi thử nâng người đứng lên. Toàn thân vẫn còn những vết thương bầm tím nhưng cố sức tôi vẫn có thể đứng dậy. Nhìn bốn phía xung quanh, hoàn toàn xa lạ. Không phải chiếc lồng xinh đẹp sạch sẽ của tôi mà thay vào đó là một không gian rộng ngợp, xung quanh cây cối um tùm và tiếng chim hót líu lo ríu rít. Một cảm giác đau nhói ở tai phải, tôi phát hiện ra một vết rách rất sâu đã tụ máu. Mọi kí ức nhanh chóng ùa về.. Thì ra tôi đã bị ông Năm- người đã từng yêu quý và tự hào về tôi biết nhường nào vứt bỏ như một món hàng hết giá trị lợi dụng… Nhưng tôi vẫn còn sống! Ai đã cứu lấy cái mạng sống bị vứt bỏ này của tôi?
Thẫn thờ hồi lâu, tôi thấy một bác Thỏ với bộ lông màu xám tiến về phí mình. Hơi ngạc nhiên, tôi lùi về phía sau.
- Chàng trai trẻ đã tỉnh lại rồi sao? Vết thương của cậu rất nặng! Chắc cậu vừa trải qua một cuộc chiến sinh tử và không may cậu là tên lính bại trận bị vứt bỏ!
- Bác thỏ quan tâm nói vẻ bông đùa.
-Ông là ai? Tại sao tôi lại ở đây?
-Tôi nhìn thấy cậu ở bìa rừng, miệng không ngừng kêu nước nước, nên mang cậu về đây.
- Bác đã cứu tôi?
-Tôi không cứu cậu, cậu trai trẻ ạ! Tôi chỉ không bỏ rơi cậu mà thôi!
Đúng, bác Thỏ già đã không bỏ rơi tôi lúc tôi cần được giúp đỡ nhất! Không như ông chủ loài người xấu xa , lúc tôi cần được nâng niu và chăm sóc nhất lại ném tôi vào bìa rừng như một xác chết vô giá trị. Tôi nghẹn ngào, ôm lấy bác Thỏ và nói:
-Từ nay cháu có thể sống ở cánh rừng này được chứ?
-Tất nhiên rồi! Hãy ở lại đây và sống cùng chúng tôi! Sống một cuộc sống giản dị hằng ngày kiếm ăn, đừng nên bon chen cuộc sống vô tình vô nghĩa mà loại người dẫn dắt chúng ta vào!
Từ ngày đó đến nay, tôi đã sống như một con gà bình thường với khả năng bắt giun và cất tiếng gáy báo hiệu ngày mới. Cuộc sống dù không còn những phút huy hoàng được ngợi ca như một vật báu nhưng sẽ không bao giờ phải chuốc lấy những thương đau!

7. Cuộc phiêu lưu của Chú Gà Thất Sủng
Chú gà trước đây từng là huyền thoại trong làng đánh gà, nhưng số phận đã thay đổi khiến chân chẻo máy và lòng tin phai nhòa. Bị bỏ rơi, chú gà gặp một thiên thần nhỏ tuổi, cậu bé mười ba tuổi, người đã giúp chú hồi phục và tìm lại niềm tin vào con người. Cuộc sống mới của chú bắt đầu từ đây, với tình bạn và hạnh phúc mà chú chưa bao giờ tưởng tượng.

8. Hành trình khám phá: Bí mật tuyệt vời tại Ngôi làng Cổ
Chiều hôm nay, bên trời nắng nhấn, tôi nằm dưới tán chuối, hồn hương ngắm những đám mây trắng lượn bồng bềnh trên bầu trời, qua lỗ lá chuối đu đưa theo gió, lòng tôi tràn đầy nỗi buồn lạ thường. Ký ức vàng son của quá khứ hiện hồi trong tâm trí, khiến chú gà chọi bị bỏ rơi như tôi cảm thấy cô đơn và xót xa…
Tôi xuất thân từ dòng họ gà chọi nổi tiếng. Nghe lời các cụ già kể, ông nội và ông ngoại tôi đều là những đấu sĩ gà tài năng, trong hàng trăm trận chỉ thất bại vài trận, khiến cho chủ nhân họ vô cùng hài lòng, nhằm nuôi dưỡng một giống gà khoẻ mạnh. Đến đời cha tôi, ông cũng là một chú gà hùng mạnh. Do đó, tôi được chọn làm một trong những chú gà thi đấu xuất sắc, để tham gia các trận đấu trong làng. Tôi mang cái tên Tôn Ngộ Không, bởi chủ nhân khen tôi có những đòn võ nhanh, mạnh mẽ và khéo léo, giống như chú khỉ biến hóa linh thiêng vậy. Tôi nhớ những trận đấu mãn nhãn mà chủ nhân dẫn tôi đi, tôi sử dụng những chiêu thuật truyền thống để đánh bại đối thủ một cách ấn tượng. Kết quả là, tôi và chủ nhân đạt được nhiều huy chương vàng qua những lần hội làng. Tên Tôn Ngộ Không trở nên nổi tiếng trong tỉnh, được các bà con thưởng thức và khen ngợi không ngừng.
Nhưng giờ đây, tôi lại trở thành một chú gà chọi bị bỏ rơi, phải tồn tại qua ngày tháng trong sân nhỏ này, chung sống với mấy chú trống hùng hậu thích khoe giọng hót, và mấy chị gà mái lo toan linh tinh, hay nói xấu sau lưng tôi và nhau nhặn nói: “Gớm, thích đánh đấm quá, giờ lại trở thành thế này…”. Lý do là tôi đã bị thương nặng trong một trận đấu với đấu sĩ gà có tên là Ô Điên đến từ Hà Nội. Anh ta là một đối thủ đáng gờm, cao to và có kinh nghiệm chiến đấu tốt. Nhưng tôi đã quá tự tin, coi thường đối thủ, dẫn đến kết quả là bị hạ knock-out, thương tích nặng đến nỗi chân tôi vẫn còn đau đớn đến tận bây giờ. Chủ nhân sau đó đưa tôi vào sân gà vịt, nhìn tôi và thở dài: “Thật đáng tiếc cho mày, Tôn Ngộ Không à”. Từ đó, cậu không còn chăm sóc và quan tâm đến tôi như trước, tôi trở thành một chú gà thông thường, sống và ăn chung với tất cả những chú gà khác, may mắn là không bị đưa đi làm thịt, có lẽ vì chủ nhân còn thương và nhớ đến những đóng góp của tôi.
Nhưng tôi buồn lắm, ngày tháng trôi đi, nhận ra rằng tôi sẽ không bao giờ có cơ hội trở thành một đấu sĩ trên sàn đấu, tôi cảm thấy tủi thân cho số phận của mình. Tôi nhớ bàn tay của chủ nhân mỗi ngày chải lông, bóp thuốc làm cho làn da của tôi trở nên mềm mại, nhớ những lời động viên nhỏ nhẹ trước mỗi trận đấu. Và tiếng hò reo vang lên khi tôi lao vào đối thủ, những lời khen ngợi khi tôi thể hiện những đòn võ xuất sắc, tất cả đều còn nguyên vẹn ở đâu đó. Bất ngờ, tôi nghĩ đến một đoạn thơ mà chủ nhân từng đọc, nói về tâm trạng của một con hổ bị nhốt trong chuồng sắt: “Gặm một khối căm hờn trong chuồng sắt. Tôi nằm dài nhìn ngày tháng trôi qua”. Tâm trạng của tôi bây giờ có gì khác biệt so với thơ đó. Ôi, quả là bi thương…
Đột ngột, trời đổ mưa to, tôi chạy từ vườn về chuồng gà nhưng không kịp, nên tôi ướt đẫm và lạnh buốt. Tôi thấy con gà trống tên là Choắt, đang trơ trọi giữa cơn gió mạnh. Vì nó yếu đuối từ trước, nên không thể đứng vững trước gió mưa, liên tục bị cuốn theo gió và ngã xuống đất. Cảm thấy thương xót, tôi đẩy nó vào bóng cây để tránh mưa, sau đó đứng bên ngoài che chở nó khỏi gió. Nó run rẩy một lúc mới nói lên lời cảm ơn: “Em… em… cám ơn anh ạ!”. Tôi nói: “Không có gì, chú ốm yếu quá, nên hãy nhìn trời và lắng nghe gió, về nhà sớm chú nhé, chẳng may gió mạnh thổi xuống ao sẽ nguy hiểm lắm”. “Dạ, vâng, em biết ạ. Nhưng sức em yếu, phải đi xa kiếm ăn. Ở gần, mấy anh trống khác không chia sẻ thức ăn”. Tôi than thở về sự khốn khó của chú Choắt. Tôi nghĩ rằng tôi đã khổ, nhưng chú còn khổ hơn. Nhưng đừng lo, để tôi bảo vệ chú khỏi sự trêu chọc của những chú trống kia…
Trong buổi chiều mưa gió ấy, chúng tôi đứng gần nhau để cảm nhận chút hơi ấm, và dường như từ đó, mối quan hệ giữa chúng tôi trở nên thân thiết hơn. Choắt cảm ơn tôi không ngớt, sau đó thẳng thắn nói: “Anh ạ, em biết mình gặp nhiều khó khăn, nhưng em sẽ cố gắng sống tốt. Chẳng qua việc than vãn mãi cũng không giúp đổi điều gì cả”. Lời của Choắt làm tôi suy ngẫm rất lâu. Tôi chìm đắm trong quá khứ huy hoàng và đầy tiếc nuối như thế này, làm cho cuộc sống trở nên vô nghĩa. Thật là đáng tiếc. Một chú gà nhỏ như Choắt mà vẫn giữ được tinh thần lạc quan như vậy. Tôi còn khỏe mạnh, nhưng lại buồn bã, tuyệt vọng, thì thật là lãng phí cuộc sống. Nghĩ như vậy, tôi nói với Choắt: “Chú làm tôi tỉnh táo đấy. Tôi sẽ cố gắng đứng lên và sống, không than vãn nữa”. Nghe tôi nói như vậy, Choắt không hiểu hết, nhưng vẫn gật đầu, bày tỏ sự ủng hộ, mặc dù cảm giác lạnh buốt đang làm cho cậu run lên đến tận xương. Và lần đầu tiên kể từ khi bị bỏ rơi, tôi phát ra một tiếng cười sảng khoái, thậm chí lớn hơn cả tiếng mưa.
Và đây, các bạn ạ, đó là câu chuyện của một chú gà chọi bị bỏ rơi, đầy những tâm sự và suy ngẫm. Tôi đã buồn bã qua nhiều ngày tháng. Nhưng từ ngày đó, tôi nhận ra rằng, trong cuộc sống, không thể mãi mắc kẹt trong hào quang của quá khứ, bạn phải liên tục đối diện với thách thức và tìm thấy ý nghĩa thực sự trong cuộc sống của mình.

9. Bài viết tham khảo số 8
Em là một chú gà chọi có tên là “Oanh Liệt”, từng là ngôi sao lấp lánh trong thế giới gà chọi. Những kỷ niệm huy hoàng đó giờ chỉ còn là quá khứ xa xôi, thay vào đó là cuộc sống cô đơn và đau thương khi em bị bỏ rơi. Chia sẻ về hành trình của mình, em muốn gọi đó là “Cuộc đời của một chàng gà oai hùng”.
Em sống ở vùng quê nghèo, nơi thức ăn là điều hiếm có. Trong gia đình, em là đứa con út được chiều chuộng, nhưng sự hạnh phúc kia đã không còn khi em bị bỏ rơi. Ba mẹ, những người từng yêu thương em, giờ đây trở thành ký ức buồn. Trên hành trình từ làng quê đến thành phố, em khám phá ra những trải nghiệm mới, nhưng cũng mang theo nỗi lo sợ và hối tiếc.
Tại thành phố, em trở thành một gà chọi nổi tiếng. Thắng lợi sau thắng lợi khiến cho tâm hồn em ngày càng tự phụ. Nhưng đến một ngày, vinh quang của em bắt đầu phai nhạt. Tuổi già đến, sức mạnh giảm sút, và em trải qua trận thua đau lòng. Cuộc sống của em từ ngôi sao rơi xuống thành một bản nén khắc về nỗi buồn.
Nhìn quanh, em gặp lại đồng hương cũ, một chú gà khác từng hùng mạnh như em, giờ đây cũng giữ một kí ức buồn. Chúng ta nhìn nhau, những chiến tích quá khứ giờ chỉ là kí ức, và chúng ta chia sẻ nỗi đau của cuộc sống hiện tại. Em ngẫm về sự lật đổ từ chú gà mạnh mẽ thành người thất thế, và không biết điều gì đang chờ đợi em phía trước.

10. Bài viết tham khảo số 10
Mỗi cuộc đời đều có những thời kỳ thăng trầm, đắng cay và ngọt ngào. Đối với tôi, những ngày thăng hoa và hãnh diện đã trôi qua, không bao giờ quay lại. Những kí ức đó, mỗi khi nhắc lại, tôi cảm thấy mình như một cục nợ vô hình, nhưng hôm nay tôi sẽ chia sẻ để bạn có thêm bài học từ cuộc sống.
Tôi ra đời trong bối cảnh làng quê đang tìm kiếm gà chọi để mua. Mẹ tôi là bà mái mơ lông vàng có đốm hoa trên đuôi và cánh, còn cha tôi là dòng dõi gà chọi nổi tiếng. Tôi mang trên mình bộ lông màu vàng rực của mẹ và đôi chân trắng cứng cáp của cha. Tôi lớn lên nhờ những con giun, con dế sau hè vì nhà chủ tôi rất nghèo, và tôi chẳng cần đến sự oai vệ của mình. Nhiều lần nhìn thấy bản thân trước dòng nước, tôi tự khen mình với đôi mắt trầm trồ. Đôi màu đỏ chóe nổi bật như ngọn cờ chiến thắng. Cánh to vỗ phành phạch khiến lũ gà chíp hôi hoảng sợ. Mỗi lần gáy là cả làng gà đều ngưỡng mộ giọng của tôi.
Tôi tự hào với bản thân và đi khắp nơi để nghênh ngang. Một ngày, một thanh niên đến mua gà và không tiếc tiền mua tôi. Tôi được đưa vào một ngôi nhà mới, nơi có thức ăn ngon và không cần phải lo lắng về cuộc sống. Tôi trở thành ngôi sao trong các trận đấu gà và rồi cả làng biết đến danh tiếng của tôi. Nhưng vinh quang nhanh chóng phai mờ. Tuổi già đến, sức mạnh giảm sút, và cuộc sống của tôi trở thành một bức tranh u tối.
Tôi sống trong ký ức về những thắng lợi ngày xưa khiến cho tâm hồn tôi trở nên nặng trĩu. Tôi trải qua những thời kỳ vinh quang khi thắng lớn trong làng và mất đi sự chú ý khi mọi người chuyển sang những sở thích mới. Tôi trở nên bơ vơ, sống giữa những kí ức mà tôi không thể nào quên. Một hôm, khi cậu chủ trở về nhà sau thất bại trong một trò chơi, tôi chạy ra với hi vọng được bế đi. Nhưng thay vì sự chấp thuận, tôi bị đá sang một bên với lời nói cay đắng. Tôi lủi thủi ra vườn và thấy lòng mình tràn ngập nỗi đau. Cậu chủ không còn quan tâm đến tôi, và cuộc sống của tôi rơi vào sự lạc lõng.
Tôi quyết định rời khỏi nơi đó, và đêm đó, cùng với hai người bạn, chúng tôi bỏ trốn. Cuộc sống mới không hề như kỳ vọng. Chúng tôi bị đuổi đánh, bị lạc trong rừng hoang vắng, và tôi cảm nhận sự cô đơn khi không còn ai quan tâm đến tôi. Cuộc sống của tôi giờ đây chỉ là sự đấu tranh từng ngày, và tôi học được rằng đôi khi, sức mạnh thực sự là sự độc lập và tự lập của bản thân.
Cuộc sống của tôi không tránh khỏi những gì đắng cay. Tôi đã mất đi vinh quang ngày xưa, nhưng giờ đây tôi không dám mơ ước về quá khứ. Tôi sợ sự phụ bạc của con người. Nếu có kiếp sau, tôi sẽ chọn sống bằng sức mạnh của mình, không phụ thuộc vào ai khác.
