1. Câu chuyện về cậu bé đánh giày
Câu chuyện:
'Bác Hồ đã từng dạy các cháu nhi đồng “Khiêm tốn, thật thà, dũng cảm”. Cậu bé đánh giày bên hè phố quả thực là cháu ngoan của Bác. Bởi cậu đã rất thật thà. Hôm nay, cậu lại xách đồ nghề đi làm. Cậu bé chừng sáu, bảy tuổi, sống ngay khu này. Trời lạnh, nhưng cậu chỉ mặc một chiếc áo len sờn màu, mỏng dính. Đôi chân đi đôi dép lê màu đen, vết đất làm bẩn nhưng cậu vẫn tỏ ra không ngại. Cậu bước vào sảnh của 1 quán cà phê. Lần lượt tới từng bàn và hỏi khách ngồi đó có đánh giày không. Một số người lắc đầu từ chối. Bước tới bàn ở góc, cậu bị khách quát lớn: “Đi ra chỗ khác cho người ta làm việc”.
Cậu cúi mặt bỏ đi. Rồi sau đó, khách gọi cậu lại. Cởi đôi giày cho cậu lau, chùi. Khi khách đi, cậu chạy theo và gọi: “Chú trả tiền nhầm ạ. Chú đánh giày hết hai mươi ngàn, chú đưa nhầm thành năm trăm ngàn rồi ạ.”
Khách ngạc nhiên nhìn cậu. “Cháu thật thà và dũng cảm lắm. Chú sẽ tặng cháu một chiếc bánh thật ngon”. Cậu bé mừng rỡ nhận bánh, khuôn mặt hạnh phúc của một đứa trẻ nghèo nhưng trung thực. Cậu tiếp tục làm việc của mình với lòng tự hào.
Bài học cuộc sống:
Dù trong bất kỳ hoàn cảnh nào, hãy nhớ rằng thiếu thốn vật chất chẳng là gì so với khiếm khuyết tâm hồn. Hãy giữ lấy đạo đức của mình, vì chỉ cần bạn trung thực với chính mình và với người khác, đó chắc chắn là điều đáng tự hào nhất.
2. Bài học từ chiếc rìu và ông cụ tóc bạc
Câu chuyện:
Một anh chàng tiều phu nghèo mồ côi cha mẹ từ nhỏ, chỉ có một chiếc rìu làm công cụ kiếm sống. Một ngày, chiếc rìu của anh đánh rơi xuống sông nước xiết. Anh khóc lóc bên bờ sông. Bỗng xuất hiện một ông cụ tóc bạc phơ, râu dài, nhìn hiền lành và tử tế. Ông cụ tự nói với anh chàng:
- Chàng ơi, tại sao khóc buồn vậy?
Anh chàng kể về tình cảnh của mình và chiếc rìu đánh rơi xuống sông. Ông cụ xưa nay chưa từng thấy, liền tự giới thiệu:
- Ta sẽ giúp chàng tìm lại chiếc rìu của mình.
Ông cụ lao xuống sông và trở về hai lần, lần thứ ba ông cầm chiếc rìu bằng sắt của anh chàng. Anh vui sướng cảm ơn ông cụ, nhưng ông cụ lại nói:
- Đây không phải là chiếc rìu của chàng.
Lần thứ hai, ông cụ lao xuống sông, lên mang chiếc rìu bằng vàng, nhưng anh chàng cũng từ chối vì không đúng. Cuối cùng, chiếc rìu bằng sắt mới là đúng, anh chàng rất vui sướng và cảm ơn ông cụ.
Bài học cuộc sống:
Những người trung thực không bao giờ mất đi lòng trung thực của mình dù cho cuộc sống có thế nào. Họ sẽ luôn được đền đáp xứng đáng, và những thử thách của cuộc đời chỉ là những bước kiểm tra để chứng minh lòng trung thực và kiên nhẫn của họ.
3. Nữ Khoai Lang Trung Thực
Câu chuyện:
Trong một buổi chiều yên bình, khi mọi người vội vã rời sở, tôi bắt gặp một bé gái khoai lang chưa đến tuổi teen bước chập chững trên đường, đầu đội chiếc rá, bên trong là hai củ khoai luộc. Gương mặt nó ướt đẫm mồ hôi, giọng nói thấp thoáng trong niềm van xin: “Chú ơi, chú mua giúp em với, nếu không về, bố em sẽ đánh em”.
Quay đầu nhìn, ánh mắt nai tôi đắm chìm trong đôi mắt đỏ hoe của đứa bé. “Mấy cái cháu bán?” – Tôi hỏi nhẹ nhàng.
“Chỉ còn lại năm ngàn đồng chú ạ, chú mua giúp cháu nha chú” – giọng nói tràn đầy hy vọng. Tôi lấy hai củ khoai rồi đưa nó tờ 50 ngàn đồng, nói: “Giữ lại, đi về đi”.
Đứa bé trông buồn bã nói: “Cháu không thối tiền và cũng không dám nhận tiền của chú, bởi về nhà bố cháu sẽ kiểm tra, nếu thấy thừa tiền sẽ đánh cháu đau lắm”.
“Thôi thì cháu giữ lại 45 ngàn đồng” – Tôi nói nhưng đứa bé nhanh chóng từ chối: “Không được đâu chú ạ, cháu trung thực, dượng cháu sẽ không tin đâu”.
Bối rối, tôi chuyển 5 ngàn đồng cho nó và bước đi. Tôi tin rằng “Đứa bé này sẽ có một cuộc đời hạnh phúc, bởi lòng trung thực của nó”.
Bài học cuộc sống:
Chỉ là một bé bán khoai, nhưng tấm lòng trung thực, thật thà của nó luôn giữ gìn phẩm chất đạo đức đáng tự hào. Cuối cùng, 'Đứa bé này sẽ có một cuộc đời hạnh phúc, bởi lòng trung thực của nó,' như người đàn ông tốt bụng trong câu chuyện đã nói.
4. Truyện Trung Thực Tuyệt Vời
Câu chuyện:
Vào mỗi buổi tối, sau giờ học, em bé nằm trong vòng tay của mẹ để nghe câu chuyện. Mẹ luôn kể chuyện cho em trước khi đi ngủ. Một hôm, không kể chuyện cổ tích, ngụ ngôn hay truyện cười. Mẹ kể về chính mình - một người trung thực. Lúc đó, em học lớp 2, mẹ phải làm đủ mọi việc để nuôi em và hai chị đi học. Mẹ còn đi mua sắt vụn để kiếm thêm thu nhập.
Mỗi buổi trưa, mẹ đạp xe đi từng nhà để mua giấy, nhựa, sắt... mọi thứ có thể bán được, không kể thời tiết. Mẹ chia sẻ: Có những ngày may mắn, mẹ mua được nhiều đồ khi vào những gia đình vừa có tiệc. Mẹ hạnh phúc vì có thêm tiền để mua sách, vở cho các con. Nhưng cũng có những ngày, mẹ gặp những người không hài lòng, mẹ luôn bình tĩnh, xin lỗi và rời đi. Mặc dù buôn bán nhưng mẹ không để ai mất lòng.
Một ngày nắng chang chang, mẹ nhặt đồ, phân loại giấy, nhựa, sắt... Mẹ phát hiện một phong bì đã mở, có chữ: 'Gửi con gái.' Mẹ biết đó là thư bố gửi khi ông đi làm xa. Trong phong bì, mẹ tìm thấy thư và hai tờ 200 nghìn. Mẹ hiểu ý nghĩa của số tiền đó vì bố luôn để dành cho việc mua sách vở hoặc học phí. Mặc dù đó là số tiền bằng cả tháng làm việc kiếm sắt vụn, nhưng mẹ biết tấm lòng của bố và đoán rằng bố muốn em học. Mẹ gọi người bán đồ ra và trao lại số tiền cho bà.
Người phụ nữ vui mừng và ngạc nhiên: 'Con gái tôi học Đại học, bố nó luôn để tiền để đóng học. Chắc nó để dành, lần sau nó về lấy, cảm ơn chị nhiều!' Mẹ nói chuyện, giới thiệu về gia đình mình và trả tiền mặc dù bà không lấy, coi như lời cảm ơn. Trước khi rời đi, người phụ nữ nói: 'Cảm ơn chị, lần sau chị đến, bán được gì tôi sẽ để phần của chị.' Mẹ nhớ lại câu chuyện với niềm vui, không nói lời nào về bài học nhưng em biết mẹ muốn truyền đạt: Sống phải giữ tấm lòng trong sạch, trung thực, không tham lam, không dối trá. Em đã ghi lại câu chuyện đó vào sổ nhật ký của mình và rất ngưỡng mộ mẹ.'
Bài học cuộc sống:
Không chỉ là câu chuyện về lòng trung thực, đây còn là câu chuyện về sự trong sáng. Giấy rách cũng phải giữ lấy lề, làm người phải ngay thẳng, thật thà, không tham lam để trở thành người tốt. Người không giàu có nhưng trung thực luôn được mọi người tôn trọng.
5. Những Hạt Thóc Giống
Câu chuyện:
Một ông vua già, không con để nhường ngôi, quyết định tìm người xứng đáng. Ông ra lệnh: “Ai nộp được nhiều thóc nhất sẽ được truyền ngôi; ai không có thóc sẽ bị trừng phạt!”.
Đến vụ mùa, mọi người chở thóc về, chỉ có một cậu bé đến tay không. Cậu bé kính cẩn quỳ xuống trước vua và tâm sự về thất bại vì thóc mà vua gieo không thành.
Vua không giận, chỉ nói: “Thóc đã bị luộc rồi, làm sao gieo thành mạ. Những gánh thóc kia không phải từ thóc giống của ta!…”.
Cậu bé được nhường ngôi vua vì lòng trung thực và gan dạ'.
Bài học cuộc sống:
Điều đáng tự hào của mỗi người chính là giữ lòng trung thực, thật thà, và dám nói lên tiếng nói của mình, không ngại khó khăn, không ngại thị phi. Bởi lẽ, dù có khó khăn, lòng trung thực vẫn luôn chiến thắng.
6. Câu chuyện lòng trung thực của các bạn trẻ
Câu chuyện:
Trong buổi chào cờ vừa qua, bạn Hoa lớp 3B được tuyên dương vì đức tính trung thực thể hiện qua việc 'nhặt được của rơi, trả người đánh mất'. Thầy hiệu trưởng kể rằng bạn Hoa nhặt được một chiếc hộp, bên trong là chiếc dây chuyền. Bạn không giữ lại mà đưa cho công an. Người đánh rơi là bác già, vui mừng khi lấy lại món quà cho con gái sắp cưới. Bác tìm đến nhà bạn Hoa cảm ơn và tặng quà, nhưng bạn từ chối và nói đó là trách nhiệm của mỗi người.
Thầy hiệu trưởng tặng giấy khen, đồng thời tôn vinh bạn Hoa là tấm gương sáng, khuyến khích học sinh noi theo đức tính thật thà, trung thực. Hành động của bạn Hoa không chỉ làm đẹp tên tuổi mình mà còn là lời nhắc nhở về lòng trung thực, một giá trị quý báu mà chúng ta nên noi theo.
Bài học cuộc sống:
Mỗi người đều có thể là một bạn Hoa, hành động đẹp thể hiện lòng trung thực, thật thà. Bài học này là niềm cổ vũ cho những người giữ gìn giá trị đẹp đẽ như bạn Hoa.
Câu chuyện:
Tuần vừa qua, trường em phát động phong trào thi đua theo Năm điều Bác Hồ dạy. Em đã nhặt được chiếc túi xách giữa đường và quyết định trả lại. Trong lúc đưa về cơ quan công an, em tưởng tượng về chủ nhân và những khó khăn họ có thể gặp. Hình ảnh bác công an ghi vào biên bản, em cảm thấy hạnh phúc và tự hào.
Em được tuyên dương trước toàn trường, mọi người vỗ tay nồng nhiệt. Buổi tối, chủ nhân túi xách tới tạ ơn và tặng em một món quà. Mặc dù bác tặng tiền, em từ chối vì em hiểu rằng việc làm đúng đắn là hạnh phúc lớn nhất.
Gia đình em rất tự hào vì em làm điều tốt. Sự khen ngợi và lòng biết ơn của mọi người là nguồn động viên lớn cho em tiếp tục giữ gìn đức tính trung thực, làm điều lành cho xã hội'.
Bài học cuộc sống:
Một hành động nhỏ nhưng ý nghĩa, khiến cuộc sống trở nên tốt đẹp hơn. Em hiểu rằng trung thực là hạnh phúc, và sự tôn trọng đến từ lòng trung thực.
Câu chuyện:
Một ngày nắng đẹp, bố con nhà nọ quyết định câu cá cùng nhau. Tuy nhiên, sau 30 phút chẳng có con cá nào nó lại nói:
- 'Thật chán, đã 30 phút mà chẳng thấy con cá nào cả.'
- 'Kiên nhẫn đi con ơi, câu cá cần phải kiên nhẫn', bố trả lời.
2 tiếng trôi qua, đến lúc kết thúc, con cuối cùng của người con cảm giác rung lên. Bố kéo lên và hỏi:
- 'Mấy giờ rồi con?'
- '4h10 ba ạ', con trả lời.
- 'Nhưng giờ câu cá chỉ được đến 4h, chúng ta phải thả nó xuống hồ.'
- 'Nhưng mà lúc mình câu được nó vẫn chưa tới 4h mà ba', con phản đối.
- 'Quy định là 4h không được câu nữa, đó là quy tắc.'
- 'Mà ai thấy mình câu cá trễ đâu ba.'
- 'Dù sao họ cũng biết, có ai đó luôn nhìn thấy chúng ta, họ biết tất cả.'
Ba thả cá về hồ và họ cùng nhau về.
Bài học: 'Nói có khi phải làm có, nói không phải làm không, giữ lời là chữ chân chính'.
Câu chuyện:
Một ngày nọ, một ông lão ăn xin đến một lâu đài sang trọng và xin quản gia cho một ổ bánh mì. Dù bà chủ không lòng thương hại, chỉ cho ông một ổ bánh mì hôm trước, nhưng khi ông mở ổ bánh, phát hiện một chiếc nhẫn vàng đính kim cương.
Ông lão có cơ hội giữ lại chiếc nhẫn để thay đổi cuộc sống nhưng lòng trung thực của ông đã ngăn lại. Ông tìm ra chủ nhân của chiếc nhẫn và hạnh phúc trao trả nó cho gia đình Xofaina.
Bà chủ vui mừng và biết ơn, thậm chí đề xuất cho ông lão một phần thưởng lớn. Nhưng ông lão khiêm tốn chỉ mong được một ổ bánh mì. Hành động cao cả này khiến bà chủ an tâm và ông lão có công việc mới trong gia đình Xofaina.
Bài học cuộc sống:
Một gã ăn mày với lòng trung thực đáng kính, hành động đó đã đem lại hạnh phúc và công việc mới cho cuộc đời ông.
Câu chuyện:
Trong bài kiểm tra văn, Hương Thảo đối mặt với khó khăn vì nhà cô không có khu vườn để mô tả như đề bài. Hương Thảo tìm thấy bài viết của chị gái mình với nội dung tương tự từ 7 năm trước. Suy nghĩ giữa việc chép bài và không có bài nộp, Hương Thảo quyết định sao chép và mang nộp. Cô giáo khen bài viết và cơ hội tốt khi thầy giáo từng giảng cho chị gái Hương Thảo đọc bài này cũng là thầy giáo đọc bài kiểm tra. Mặc dù cơ hội tái phạm nằm trước mắt, nhưng Hương Thảo quyết định thú nhận và xin lỗi cô giáo. Cô giáo đánh giá cao sự trung thực của Hương Thảo và nhấn mạnh ý nghĩa của việc giữ gìn lòng trung thực trong mọi tình huống.
Bài học: Hành động trung thực là nền tảng của sự phát triển cá nhân, vượt qua khó khăn bằng lòng chân thành và nỗ lực.