Một ngày, bé Vinh khám phá ra rằng những hạt rau nhỏ có thể biến thành những cây rau tươi mơn mởn dưới sự chăm sóc của mẹ và bà. Một hành trình kì diệu từ gói hạt nhỏ xíu đến đĩa rau xanh trên bàn cơm.
Một câu chuyện cổ tích đẹp về tình mẫu tử thiêng liêng. Người mẹ hy sinh hết mình vì đứa con của mình, và sau cùng, cô biến thành một loài hoa đẹp - hoa Cát Tường.
3. Bí mật của Cát Tường
Loài hoa Cát Tường không chỉ đẹp về hình thức mà còn chứa đựng bí mật kỳ diệu. Người ta tin rằng, ai hiểu đúng bí mật ẩn sau đóa hoa này sẽ được hưởng lợi về sức khỏe và may mắn. Câu chuyện về bí mật của Cát Tường truyền tai nhau từ đời này sang đời khác, tạo nên sức hút khó cưỡng đối với những người yêu thích điều kỳ bí và tuyệt vời.
3. Bí mật đằng sau củ cải
Nhổ củ cải không chỉ là công việc đơn giản, mà còn là hành trình khám phá về sự kỳ diệu của thế giới thực vật. Câu chuyện về bí mật đằng sau củ cải sẽ làm cho mọi người hiểu rõ hơn về giá trị của loài cây này trong cuộc sống hàng ngày.
Một thời xưa, tồn tại hai ông bà già cùng với một cô cháu gái hồn nhiên trong căn nhà bằng gỗ bên cạnh mảnh vườn xinh xắn. Trong căn nhà nhỏ, có một chú Chó, một chú Mèo và một chú Chuột nhỏ nhắn.
Mùa thu, ông già mang về một cây củ cải nhỏ và trồng nó trong vườn. Ông dành hàng ngày của mình để chăm sóc cho cây. Sáng nào, ông đều tặng cây cải một gáo nước tươi. Chiều nay ông loại bỏ sâu, nhổ cỏ cho cây. Cây củ cải phát triển mạnh mẽ, trở thành một cánh đồng cải to lớn.
Một buổi sáng, ông già đến vườn để nhổ củ cải về cho bà già và cháu gái. Nhưng cây cải không hề chịu di chuyển. Ông gọi bà già: 'Bà già ơi! Mau lại đây! Mau giúp tôi nhổ củ cải!'
Bà già chạy đến, cố gắng giúp ông nhưng cây cải vẫn đứng im. Bà già kêu gọi cháu gái: 'Cháu gái ơi! Mau lại đây! Mau giúp bà nhổ củ cải!' Cháu gái chạy đến, nhưng cũng không có kết quả.
Cháu gái gọi Chó con: 'Chó con ơi! Mau lại đây! Mau giúp cháu nhổ củ cải!'. Chó con đến và nắm bím tóc của cháu gái. Cháu kéo áo bà, bà túm áo ông, ông nắm cây cải nhưng không nhổ được.
Mèo con gọi Chuột nhỏ: 'Chuột nhỏ ơi! Mau lại đây! Mau giúp tôi nhổ củ cải!' Chuột nhỏ chạy đến, bám đuôi Mèo. Mèo cắn đuôi Chó, Chó nắm biếm tóc cháu gái, cháu gái kéo áo bà, bà túm áo ông, ông nắm cây cải. Kéo mãi, cuối cùng cây cải cũng nằm trên mặt đất.
Mọi người vui mừng, nhảy múa quanh củ cải:
'Nhổ cải lên! Nhổ cải lên!
Ái chà chà! Lên được rồi!'
4. Bí mật của trái cây trong vườn
Em Na giật mình khi tiếng Gà Trống kêu “Ò…ó…o…”. Em mở đôi mắt, nhìn ông Mặt Trời ban mai chiếu tia nắng đầu tiên xuống khu vườn. Em thầm tự hỏi: “Bây giờ là mùa gì nhỉ?”.
Chị Bướm bay gần với đôi cánh mềm như nhung, nhẹ nhàng nói:
– Em Na ơi, em ngủ lâu quá, giờ là mùa thu đấy! Nhìn kia, bầu trời xanh, đám mây trắng bồng bềnh, không khí mát mẻ, thật là dễ chịu.
Em Na nhìn quanh, vui mừng nói:
– Wow, trái cây trong vườn thật tuyệt vời!
Em liếc mắt xung quanh: Ông Chuối Tiêu chăm sóc những quả chuối mập vàng; bà Hồng Xiêm luôn quan tâm đến chiếc áo nâu bạc phếch; cô Vú Sữa tròn trịa che mình trong những tán lá tím sáng với những giọt sương lấp lánh bởi ánh nắng mặt trời ban mai; kia nữa, những chú bướm chuẩn bị chiếc áo vàng tươi như chuẩn bị đi hội và chị Hồng tỏa sáng trong chiếc áo đỏ rực rỡ; còn anh Roi Đường nghịch ngợm đu đưa trên cành cao với những trò chơi vui nhộn của trẻ con.
Em Na nghĩ trong lòng: “Cả gia đình mình, em cũng đã lớn lên rất nhiều, đôi mắt của em đã mở to tròn”.
Tất cả… tất cả đều đang chờ đón mùa thu, để cùng cây trái trong vườn chào đón đêm Trung thu vui tươi.
5. Chuyện về cây khế
Xưa kia, hai anh em mất cha mẹ khi còn nhỏ. Khi anh lấy vợ, anh không muốn sống chung với em nữa, nên quyết định chia gia tài. Anh ta tham lam, chiếm đoạt toàn bộ nhà cửa, ruộng vườn, trâu bò mà cha mẹ để lại, chỉ để lại cho em một túp lều nhỏ và mảnh vườn, trong đó có cây khế ngọt. Em không phàn nàn, hàng ngày chăm sóc cây khế và làm ruộng để sống qua ngày.
– Một năm nọ, cây khế trong vườn của em bất ngờ cho quả kỳ lạ, mỗi cành đều trĩu quả ngọt, vàng óng. Em nhìn cây khế mà lòng hân hoan tính toán về việc bán khế để kiếm tiền mua gạo.
– Một ngày, có con chim phượng hoàng bay đến nhổ khế ăn thả ga. Thấy vậy, em nhẫn nại với cây và nói.
– Hei chim! Tôi chỉ có duy nhất một cây khế này, và tôi đã cần cù chăm sóc đến ngày hái quả. Nay nếu chim muốn ăn, hãy mang đến cho tôi một vật có giá trị.
– Chim trả lời khi ăn:
Ăn một quả, trả một viên vàng
May mắn mang theo túi ba gang
Em nghe chim nói như vậy, đành để chim ăn. Mấy ngày sau, chim quay lại ăn khế. Ăn xong, chim nói với em là lấy túi ba gang đi lấy vàng. Chim bay mãi, bay mãi qua núi cao, qua biển rộng và đỗ xuống một hòn đảo tràn ngập vàng bạc, châu báu. Em đi khắp đảo thưởng thức vẻ đẹp và sau đó lấy vàng bỏ đầy túi ba gang. Chim phượng hoàng nói thêm, em có thể lấy thêm, nhưng em từ chối. Xong xuôi, em trở về nhà.
– Từ đó, em trở nên giàu có, em chia sẻ thóc, gạo, vàng bạc giúp đỡ những người nghèo khó. Anh nghe tin em giàu có liền sang chơi và muốn đổi nhà, ruộng vườn của mình lấy cây khế ngọt. Em cũng đồng ý đổi với anh. Như vậy, anh chuyển đến ở nhà em.
– Mùa năm sau, cây khế lại đơm trái phình lên, chim phượng hoàng quay lại. Anh giả vờ khóc lóc, chim nói:
Ăn một quả, trả một viên vàng
May mắn mang theo túi ba gang
Anh mừng rỡ, vợ anh nhanh chóng mang túi ba gang, nhưng lần này không phải 3 gang mà là 12 gang để chứa đựng nhiều vàng hơn. Hôm sau, chim phượng hoàng đưa anh đi lấy vàng. Anh đến nơi, hấp tấp vơ lấy vàng và bỏ vào túi, thậm chí còn nắm thêm vàng để đầy người. Chim phượng hoàng cố gắng bay nhưng đường xa và vàng nặng, nên không thể. Mấy lần chim bảo anh bỏ bớt vàng đi để nhẹ nhàng hơn, nhưng anh vẫn cứ bám lấy túi. Chim phượng hoàng tức giận, nghiêng cánh hất anh tham lam xuống biển.
6. Cây Gạo bên hồ
Ở bờ hồ, cây Gạo tựa mình trên mặt nước, tán lá xanh mướt. Một ngày, hai chú chim ghé đậu trên cành, một chú có bộ lông đỏ, chú kia có bộ lông vàng. Chim vàng nói với chim đỏ:
– Loài chim ta thích đi rộng lớn, chiêm ngưỡng cảnh đẹp khắp nơi, không giống như ông Gạo này, chỉ biết đứng đó mà chẳng biết gì cả.
– Không đâu! Dù cây chỉ đứng một chỗ nhưng nó cũng biết nhiều lắm! – Chim đỏ đáp.
Bỗng cây Gạo cất tiếng, rì rào trong gió:
– Này các cháu, nhanh tránh đi, chim Cắt đến đấy!
Chim đỏ bay vù đi, còn chim vàng cười khinh bỉ:
– Hừ, ông Gạo này đâu có giỏi gì đâu, chẳng biết gì cả!
Chim vàng chưa xong câu nói, Chim Cắt đã lao xuống. Nhờ vướng vào cành cây Gạo, Chim Cắt chỉ làm rơi một ít lông của chim vàng.
Hai ngày sau, hai chú chim trở lại và trò chuyện:
– Chúng ta nên bay qua sông, nghe nói bên kia sông có nhiều châu chấu ngon lắm!
– Nhưng sông rất rộng, bay qua mỏi cánh, sợ rơi xuống nước mất.
Lại là tiếng cây Gạo lên tiếng:
– Các cháu bay ngược dòng một chút sẽ thấy một hòn đảo nhỏ giữa sông. Các cháu nghỉ cánh ở đó rồi lại bay sang bên kia sông.
Chim đỏ nói: 'Cảm ơn ông!” Rồi bay theo hướng đó. Chim vàng nghĩ: “Phải làm gì mà phải theo lời ông ta!”. Rồi nó bay thẳng qua sông, mỏi cánh đến nỗi suýt rơi xuống nước. Ngày hôm sau, hai chú chim lại ghé thăm. Cây Gạo hỏi chim vàng;
– Các cháu bay rất nhiều nơi, biết nhiều, vậy có biết ngày mai sẽ xảy ra chuyện gì không?
Chim vàng trả lời:
– Ngày mai hay ngày kia cũng thế, trời đẹp, chúng ta bay, vui đùa và hát ca thôi!
Cây Gạo nhẹ nhàng nói:
– Ngày mai trời sẽ trở lạnh. Các cháu nên tìm thức ăn để dự trữ và nghỉ ngơi.
Chim đỏ nhanh chóng làm theo lời Cây Gạo. Nó đi bắt sâu, nhặt hạt, đem về tổ để dự trữ cho những ngày lạnh. Còn chim vàng thì vẫn mải rong chơi.
Thật khổ nỗi, hai ngày sau, gió lạnh kéo về, ngày nào cũng mưa rét. Chim vàng nằm rũ rụt trong tổ, đói khát, suýt nữa là bỏ đi. May mắn có chim đỏ mang thức ăn về. Lần này, chim vàng mới nhận ra rằng Cây Gạo đã nói đúng từ trước.
Khi trời nắng ấm trở lại, hai chú chim quay lại với Cây Gạo. Chim đỏ hỏi Cây Gạo:
– Cả ngày ông chỉ đứng đó, mà biết được nhiều chuyện thế!
– Ông có nhiều bạn, ông học từng người một. Cây Gạo có mặt hồ nước giúp ông quan sát Chim Cắt trên bầu trời, đàn chim Cốc giỏi sông hồ đêm đến đây kể chuyện về sông hồ, và các cô Ngỗng Trời cư trú từ phương bắc xa xôi, mỗi khi ghé qua nhà ông, họ lại chia sẻ thông tin về thời tiết…
– Ồ, cháu đã hiểu sai ông rồi, cháu xin lỗi ông! – Chim vàng hối hận nói
Từ đó, hai chú chim trở thành bạn thân với Cây Gạo
7. Búp măng non
Bé hãy nhìn xem cây tre ấy! Cây tre thật thẳng, cao vút, lá nhọn nhưng đẹp đẽ. Dù gió to mưa lớn, cây vẫn giữ vững, không ngả lệch.
Dưới gốc cây, những cây tre con mọc lên như những đám măng. Những đứa trẻ nhỏ nằm say dưới lòng đất, thường được gọi là măng.
Một hôm, ông Thiên Lôi trên trời đánh trống to “Thì thùng! Thì thùng! Đì đùng! Đì đùng!”, làm cho đám măng nhỏ tỉnh giấc.
Những giọt mưa nhỏ nhẹ rơi xuống, làm ẩm dậy mặt đất. Khi mưa thấm đến gốc cây, nhóm măng nhỏ uống nước mưa, no căng. Sau đó, chúng nhúc nhích, nhúc nhích, rồi dùng sức đẩy mạnh lên trên mặt đất.
Một chú măng mạnh mẽ, thân hình chắc khỏe, tròn trịa, mặc nhiều áo. Măng nhỏ nhanh chóng lớn lên, nhưng khi chuẩn bị bật mình lên trên mặt đất, chú cảm thấy có cái gì đó cản trở.
Một chú giun đất đi qua, nói:
– Măng ơi! Có một hòn đá lớn phía trên đầu cậu đấy!
– Vậy à? Làm thế nào giờ đây?
Giun đất trả lời:
– Cậu hãy tìm lối đi khác để nảy lên mặt đất xem sao.
Măng nhỏ bắt đầu tìm lối đi xung quanh hòn đá để đẩy mạnh lên. Chú cảm thấy mệt mỏi khi cứ nhúc nhích, mệt quá.
Cây tre mẹ biết vậy, nó động viên măng nhỏ:
– Con của mẹ ơi, hãy cố lên! Gặp khó khăn, con phải tìm cách vượt qua đấy con ạ!
Măng nhỏ cố gắng suy nghĩ, cuối cùng, nó tìm ra một cách. Chú chuyển động theo dòng nước mưa thấm xuống. Lối đó mềm mại và trơn tru hơn. Chú nhúc nhích lên.
Á! Chú đã xuyên qua mặt đất. Măng nhỏ thở hết cả ngực, hạnh phúc tràn đầy.
Một chú chim sẻ bay đến, nhảy lên mặt đất để săn mồi. Khi thấy măng nhỏ nổi lên từ khe đất, chim sẻ khen ngợi nói:
– Măng ơi, cậu giỏi quá!
Măng nhỏ cảm thấy vui mừng và tự hào. Măng nhỏ cùng với các bạn khác được ánh sáng mặt trời chiếu rọi và phát triển mạnh mẽ. Từ búp măng non, chú đã trở thành một cây tre nhỏ, giống như cây mẹ. Những cây tre nhỏ sẽ cùng nhau tạo nên một rừng tre mới.
8. Câu chuyện của cây táo
Xưa kia, có một cây táo lớn tới. Mỗi ngày, có một cậu bé đến chơi với cây táo. Cậu bé leo lên hái táo, ngủ trưa dưới bóng cây. Tình bạn giữa cậu và cây táo ngày càng sâu đậm. Nhưng thời gian trôi, cậu bé lớn lên và không còn thời gian chơi với cây táo như trước nữa.
Một ngày kia, cậu bé quay lại với khuôn mặt buồn bã, cây táo hồi hộp nói:
– Hãy đến chơi với ta.
– Cháu không còn là đứa trẻ nữa, cháu chẳng muốn chơi xung quanh cây nữa. Cháu chỉ muốn đồ chơi và cháu cần tiền để mua chúng.
– Ta không có tiền, nhưng cậu có thể hái hết táo của ta để bán. Rồi cậu sẽ có tiền.
Cậu bé vui mừng, hái hết táo và đi. Cây táo lại cô đơn vì cậu bé không quay lại nữa.
Một ngày, chàng trai - người đã trưởng thành - quay lại và cây táo rất vui:
– Hãy đến chơi với ta.
– Cháu bận rộn lắm, cháu phải làm việc để nuôi gia đình. Gia đình cháu đang cần một mái nhà để sống. Bác có thể giúp gì cháu không?
– Ta xin lỗi, ta không có nhà. Nhưng cậu có thể cắt cành của ta để xây nhà. Chàng trai cắt hết cành cây. Cây táo hạnh phúc vì chàng trai, nhưng cậu bé vẫn không quay lại. Cây táo cảm thấy cô đơn và buồn bã.
Một ngày hè nóng, chàng trai - giờ là người già - quay lại và cây táo rất vui:
– Hãy đến chơi với ta.
– Cháu buồn vì thấy mình già đi. Cháu muốn đi chèo thuyền thư giãn. Bác có thể cho cháu một chiếc thuyền không?
– Hãy sử dụng thân cây của ta để làm thuyền. Rồi cậu chèo đi xa và cảm nhận sự bình yên.
Chàng trai cắt thân cây làm thuyền và chèo đi. Nhiều năm sau, chàng trai quay lại.
– Xin lỗi, con trai của ta. Nhưng ta không còn gì để cho cậu nữa. Không còn táo.
– Cháu cũng không còn răng để ăn táo đâu.
– Ta cũng không còn cành để cậu leo trèo.
– Cháu đã quá già để leo trèo.
– Ta thực sự không thể giúp cậu gì nữa. Cái duy nhất còn lại là bộ rễ đang chết dần mòn của ta - cây táo nói trong nước mắt.
– Cháu chỉ cần một chỗ ngồi nghỉ. Cháu quá mệt sau những năm tháng.
– Ôi, thì cây gốc già này là một nơi tốt để cậu ngồi dựa và nghỉ ngơi. Hãy đến đây với ta.
Chàng trai ngồi xuống và cây táo mừng rơi lệ.
9. Sự tích hoa đào
Xưa kia, tại núi Sóc Sơn, Bắc Việt, có một cây đào cổ thụ. Cành lá đào rủ xuống, to lớn và bóng mát, che chở cho toàn bộ khu vực. Hai thần Trà và Uất Lũy sinh sống trên cây đào này, ban bố uy quyền bảo vệ dân chúng.
Ma quỷ sợ hãi uy quyền của 2 vị thần, thậm chí chỉ cần nhìn thấy cành đào là chúng bỏ chạy. Mỗi cuối năm, khi Tết đến, hai thần cũng phải lên thiên đình chầu Ngọc Hoàng, để mặt trần gian trở nên hỗn loạn với sự vắng mặt của họ.
Để tránh ma quỷ, người dân bẻ cành đào về để cúng và trang trí nhà cửa. Ai không thể bẻ cành đào sẽ dùng giấy hồng vẽ hình 2 vị thần và dán ở cổng nhà, để đuổi xa ma quỷ.
Mặc dù ngày nay người ta quên đi ý nghĩa tâm linh ban đầu, nhưng truyền thống này vẫn được duy trì với hoa đào và hoa mai tươi sáng trong mỗi ngôi nhà vào dịp Tết, kèm theo những câu đối trang trí tạo nên không khí vui tươi và tươi mới cho mùa Xuân.
10. Chuyện về cây Thì Là
Truyện kể về Sự tích cây Thì Là, một câu chuyện dân gian Việt Nam, là bài học về tên gọi của các loài cây và ý nghĩa về sự hấp tấp, nôn nóng trong cuộc sống.
Ngày xửa ngày xưa, trên trái đất, mọi cây cỏ đều chưa có tên. Trời quyết định đặt tên cho từng loài cây. Các cây rất vui mừng và cử một đại diện lên trời để nhận tên.
Trên trời, các cây đứng chen chúc, từ lớn đến nhỏ, đợi nghe trời đặt tên:
– Chú này sẽ là cây dừa;
– Chú này là cây cau;
– Chú này là cây mít;
– Chú này là cây nhãn;
– Chú này là cây hồng…
Trời nói mãi, mỗi cây đều có tên riêng.
Đầu tiên, trời nói rất dài. Sau đó, trời chỉ nói ngắn gọn:
– Chú là cây cải;
– Chú là cây ớt;
– Chú là cây tỏi…
Khi mọi cây đều đã có tên, một cây bé nhỏ tiến đến xin tên. Trời nhìn thấy cây bé mảnh mai và hỏi:
– Cây bé, chú có ích gì mà cũng muốn có tên?
Cây bé trả lời:
– Thưa Trời, con có ích lắm. Khi nấu canh riêu cá hoặc làm các món như chả cá, chả mực, nếu thiếu con thì mất cả ngon.
Trời cân nhắc đặt tên và cây bé đã chạy đi vui mừng khi thấy trời chưa đặt tên xong. Cây bé tự hào giới thiệu với bạn bè: 'Trời đặt tên cho tôi là cây Thì Là!'