1. Đoạn văn nghị luận xã hội về thói dối trá số 1
Một trong những thách thức khó khăn xuất hiện trong cuộc sống và làm trái tim đau đớn chính là sự dối trá. Đối diện với thực tế này, chúng ta không thể phủ nhận rằng dối trá đang là một vấn đề nghiêm trọng ở nhiều lĩnh vực. Trong học tập, học sinh vẫn còn quay cóp trong kiểm tra. Ở trường đại học, sinh viên thường 'đạo văn' luận án của người khác. Trong xây dựng, công trình bị rút ruột, gây hại đến dân sinh. Trong thể thao, doping là vấn đề phổ biến. Trong xã hội, 'báo cáo láo' đã trở nên bình thường. Khi thói dối trá lây lan, đạo đức xã hội suy thoái. Sự dối trá tạo ra tác hại lớn, làm giảm lòng tin, làm biến đổi nhận thức về vấn đề. Dối trá tạo ra môi trường không ổn định, đau khổ và căm ghét. Cần phân biệt nói dối và sự dối trá. Dối trá không chỉ xấu về bản chất, mà còn xấu về hậu quả. Mặc dù có những trường hợp nói dối với mục đích tốt, như giữ kín bệnh tình, nhưng sự lạc quan và lòng tin có thể đạt được thông qua sự trung thực. Hãy cùng nhau sống trung thực để đẩy lùi thói dối trá.
2. Đoạn văn nghị luận xã hội bàn về thói dối trá số 2
Hiện nay, vấn đề dối trá ở giới trẻ ngày càng trở nên đáng chú ý. Có nhiều bạn học sinh nói dối để tránh khỏi việc học bài, thậm chí lừa dối cha mẹ để được tự do. Hành động này không chỉ ảnh hưởng đến việc học tập mà còn hình thành thói quen lừa dối trong cuộc sống. Nguyên nhân chủ yếu đến từ sự thiếu quan tâm, chăm sóc của gia đình và nhà trường. Nếu không chấn chỉnh, tình trạng này sẽ lan rộng và tạo ra những hậu quả nặng nề. Dối trá không chỉ làm mất lòng tin mà còn tạo ra những hệ luỵ xã hội. Để khắc phục, mỗi người cần thay đổi bản thân, trở nên thành thật và tích cực. Gia đình cũng cần tăng cường giáo dục về đạo đức, lòng trung thực cho con em. Nhà trường cần có biện pháp quản lí học sinh hiệu quả để ngăn chặn vấn đề này. Hãy cùng nhau xây dựng một xã hội trong sạch, không dối trá để cuộc sống trở nên tốt đẹp hơn.
3. Đoạn văn nghị luận xã hội bàn về thói dối trá số 2
Câu chuyện về cậu bé Pinochio đã nhắc nhở trẻ con về hậu quả của việc nói dối. Tuy nhiên, trong thế giới người lớn, thói dối trá không chỉ làm hại bản thân mà còn gây tác động tiêu cực đến xã hội. Hiện tượng này thể hiện sự suy thoái về đạo đức, làm mất chuẩn mực xã hội. Thói dối trá tồn tại ở nhiều lĩnh vực, từ học tập đến xây dựng và thể thao. Nó không chỉ ảnh hưởng đến cá nhân mà còn làm tổn thương cộng đồng. Để chống lại thói quen xấu này, mỗi người cần thay đổi bản thân, trở nên trung thực và tích cực. Gia đình và nhà trường cũng đóng vai trò quan trọng trong việc giáo dục lòng trung thực cho thế hệ trẻ. Hãy cùng nhau xây dựng một xã hội trong sạch, không dối trá để cuộc sống trở nên tốt đẹp hơn.
4. Đoạn văn nghị luận xã hội bàn về thói dối trá số 5
Thói quen giả dối là một trong những nét xấu của con người cần loại bỏ. Nó là hành động không trung thực, tạo nên sự đánh lừa để đạt được lợi ích cá nhân, làm mất đi chuẩn mực đạo đức. Dối trá mang theo nhiều hậu quả tiêu cực, làm suy đồi đạo đức và tạo nên sự hoài nghi trong mối quan hệ. Bài viết nhấn mạnh vào tác động tiêu cực của thói quen này đối với sự tin tưởng và tình cảm giữa con người. Để vượt qua thói quen dối trá, cần nhận thức đầy đủ về tác hại của nó và đề cao giá trị của sự trung thực.
5. Đoạn văn nghị luận xã hội bàn về thói dối trá số 4
Một trong những vấn đề đáng chú ý trong xã hội hiện nay là sự gia tăng của tình trạng dối trá, một chiếc gai nhọn làm đau đớn trái tim con người. Dối trá không chỉ đơn thuần là sự thiếu trung thực, mà còn là hành động nói không đúng với sự thật, nhằm che giấu hoặc mưu cầu lợi ích cá nhân. Hậu quả của dối trá là nghiêm trọng, làm suy giảm lòng tin giữa con người, làm mọi người nhìn nhận vấn đề không đúng, gây hại đến chuẩn mực đạo đức. Đối trá tạo ra sự đau khổ, căm ghét trong lòng người khác khi họ phát hiện bị dối trá. Cần phải phân biệt nói dối và sự dối trá, và nhận ra rằng bản chất của chữ Dối là xấu, nhưng Dối trá lại càng xấu hơn. Chúng ta cần lên án thói quen dối trá, rèn cho bản thân đức tính trung thực, sống đúng với lương tâm để xứng đáng với danh nghĩa Con Người.
6. Đoạn văn nghị luận xã hội bàn về thói dối trá số 7
Trong xã hội ngày nay, nhiều đức tính xấu hiện diện trong con người, trong đó, thói dối trá nổi bật như một biểu hiện của sự suy thoái về đạo đức. Dối trá đơn giản là hành động không trung thực, lừa dối người khác với mục đích vụ lợi cá nhân, làm mất chuẩn mực đạo đức. Thói dối trá xuất hiện ở nhiều lĩnh vực, từ công việc đến học tập, gây hậu quả nghiêm trọng cho cả xã hội. Nguyên nhân của thói dối trá nằm ở trình độ học vấn kém, thói xấu được truyền từ cha mẹ, và môi trường xã hội ảnh hưởng đến mỗi người. Hậu quả của thói dối trá là mất lòng tin, sự coi thường và xa lánh từ người khác, gây hại đến đạo đức xã hội. Để khắc phục tình trạng này, cần giáo dục trung thực cho trẻ em, đặt ra những điều tốt và tránh xa những thói hư, tật xấu. Người lớn cần làm gương cho thế hệ sau và suy nghĩ trước khi hành động. Thói dối trá là một đức tính xấu, làm mất lòng tin và tạo nên xã hội không ổn định. Vì vậy, chúng ta cần loại bỏ thói dối trá, giữ gìn đạo đức và xây dựng một xã hội tốt đẹp.
7. Đoạn văn nghị luận xã hội bàn về thói dối trá số 6
Xã hội ngày càng phát triển, những đức tính xấu đã lan rộng trong mỗi cá nhân. 'Dối ta chính là biểu hiện của sự suy thoái'. Hành vi dối trá gây hậu quả gì? Đó là hành động đánh lừa người khác, không trung thực, làm suy giảm đạo đức xã hội. Dối trá làm mất lòng tin, tạo ra sự căm ghét khi người bị lừa dối hiểu sai về mình. Nó gây thiệt hại lớn trong kinh tế, y tế, và đời sống hàng ngày. Nguyên nhân xuất phát từ sự tha hóa, ích kỷ, và nhận thức lệch lạc. Cần ngăn chặn ngay từ gia đình và nhà trường, giáo dục trẻ em về đạo đức. Nói dối có thể nhân đạo, nhưng sống trung thực là quan trọng. Hãy loại bỏ thói dối trá, xây dựng một xã hội phát triển, văn minh.
8. Đoạn văn nghị luận xã hội bàn về thói dối trá số 9
Dường như mọi người đều biết đến câu chuyện của một chú bé chăn cừu, vì muốn trêu chọc mọi người, nên đã nói dối rằng có sói. Nhưng sau một thời gian, sự trêu chọc này đã khiến cho mọi người không còn tin tưởng chú bé nữa. Điều này dẫn đến hậu quả đáng buồn khi có bầy sói thật đến, không còn ai tin vào tiếng kêu giúp của chú bé. Trong thời đại hiện nay, vấn đề về sự trung thực trở nên cấp thiết hơn bao giờ hết. Con người dường như đang mất đi những đức tính trung thực, và nói dối đã trở thành một thói quen xấu lan rộ trong xã hội. Hành động nói dối làm cho mọi người hiểu lầm về chúng ta, và nếu nói dối quá nhiều, người ta sẽ không còn tin tưởng nữa. Thói quen nói dối không chỉ tạo ra khó khăn trong cuộc sống mà còn tác động tiêu cực đến đạo đức cá nhân. Hãy cùng nhau loại bỏ thói quen này để xây dựng một xã hội trung thực và phồn thịnh hơn.
9. Đoạn văn nghị luận xã hội bàn về thói dối trá số 8
Nói dối là một cách nói khác đi không đúng với sự thật, không đúng với tâm trạng, suy nghĩ của mình, cố ý che giấu một cái gì đó, thậm chí xuyên tạc, nói chệch đi khiến người nghe phải tin để đạt được mục đích cho mình. Ông cha ta đã cảnh tỉnh rằng trong xã hội không thiếu những kẻ bề ngoài thơn thớt nói cười, bề trong nham hiểm giết người không dao, rồi những hạng người ăn như rồng cuốn, nói như rồng leo, làm như mèo mửa cũng không phải ít trong cuộc đời. Thử đi tìm nguyên nhân của căn bệnh này thì thấy rằng: Do thiếu trung thực, xa thực tế, chỉ muốn cầu lợi, chỉ thích được khen, không muốn bị nhắc nhở, thích được ve vuốt, được tung hô thì ắt có kẻ lợi khẩu uốn éo và khi ấy và khi ấy nói dối trở thành nghệ thuật luồn lách của những kẻ vụ lợi, háo danh. Khi đã quen nói dối và nghe nói dối rồi thì người ta sẽ dửng dưng với tất cả, coi thường tất cả. Cái đáng lo ngại là khi âm hưởng ngọt ngào của nói dối đã trở thành bùa hộ mạng có hiệu quả cho những kẻ bất tài luôn hành xử theo phương châm công thì của tôi, còn tội thì chúng ta. Do đó họ cố tình khai khống, kê khống thành tích, bằng cấp để tô son trát phấn cho mình, để oai với người khác và để... tự huyễn hoặc mình. Báo cáo không trung thực - căn bệnh thành tích này chính là nói dối vậy. Và khi cấp trên lại quan liêu nữa thì quả là một đại họa đối với xã hội. Làm thể nào để ngăn chặn và đẩy lùi tình trạng này? Thiết nghĩ, cần phải nâng cao tinh thần phê bình và tự phê bình. Đồng thời, thực hiện dân chủ sinh hoạt trong cộng đồng. Phê bình phải như một ngọn roi quất vào, gột rửa và hạn chế căn bệnh này. Phải biết tôn trọng sự thật, nói đúng sự thật. Chẳng hạn, ông huấn luyện viên Alfred Riedl - người có ấn tượng khá sâu đậm đối với người hâm mộ bóng đá Việt Nam, trong một lần trả lời Hãng thông tấn Pháp AFP nói: Bóng đá được cấu thành từ các câu lạc bộ. Các vị chủ tịch, các nhà quản lí, các huấn luyện viên và trước hết là các cầu thủ ở các câu lạc bộ cần phải nhìn lại mình trong gương mỗi khi đội tuyển thất bại. Nếu giải vô địch quốc gia tồi, chúng ta chỉ có thể có một đội tuyển quốc gia tồi. Tôi nghĩ rằng đây là một nhận xét chân tình, mặc dù người hâm mộ không mong muốn, nhưng dù sao đó là sự thật mà chúng ta phải bình tĩnh đánh giá - không thể khác được đâu!
Nói dối là một hành động không trung thực, không phản ánh sự thật về tâm trạng và suy nghĩ của mình. Đôi khi, nói dối nhằm che giấu sự thật hoặc biến đổi thông tin để đạt được mục đích cá nhân. Trong xã hội, có nhiều người nói dối để thuận lợi cho bản thân, đôi khi thậm chí là vì ham muốn được khen ngợi và không muốn đối mặt với sự phê bình. Điều này dẫn đến việc nói dối trở thành một hình thức nghệ thuật để đạt được lợi ích riêng. Cây cầu gần như sụp đổ khi sự thất trật trong truyền thông và thông tin trở nên phổ biến, khiến mọi người mất niềm tin vào nhau. Nói dối không chỉ tạo ra sự hiểu lầm mà còn gây hậu quả tiêu cực cho đạo đức cá nhân và xã hội. Để ngăn chặn vấn đề này, chúng ta cần tăng cường tinh thần phê bình và tự phê bình, tôn trọng sự thật và đối mặt với thách thức một cách trung thực. Chỉ khi mọi người biết trân trọng sự trung thực, xã hội mới có thể phát triển và duy trì niềm tin từ cộng đồng.
Nói dối là một thói xấu và là một bệnh chung của xã hội ngày nay. Nói dối cũng chính là hành vi không trung thực, hành động đó dần sẽ làm cho con người không sống thực với chính bản thân mình, làm mất đi lý trí và sẽ sống trong sự giả dối của chính lương tâm. Việc nói dối còn gây ra nhiều tác hại xấu đến chính bản thân. Nó làm ta mất đi sự tín nhiệm của mọi người xung quanh, làm mất đi tư chất và nhân cách của một con người. Nó còn có hại đối với công việc mà bạn đang làm, nói dối sẽ khiến sự tín nhiệm trong công việc bạn mất đi. Liệu có ai trong chúng ta muốn giao công việc cho người không trung thực. Khi nói dối, có thể ta sẽ nhận được những cái lợi trong thời gian đầu, nhưng có biết rằng, điều ảnh hưởng xấu sẽ còn nhiều gấp hai gấp ba lần. Bạn cứ hình dung ra một đất nước chìm trong sự giả dối. Chúng ta phải sống một cách căng thẳng và trong đầu chỉ luôn nghĩ tới việc đáp trả và mất lòng tin với tất cả mọi thứ xung quanh, luôn toan tính một cách mưu mô và xảo quyệt hơn để đối đầu với nó. Và nếu một đất nước giả dối như thế, thì liệu các quốc gia lân cận có thể nào hợp tác với chúng ta, vì ai cũng hiểu rõ rằng, sự trung thực, uy tín là nền tảng để xây dựng sự hợp tác lâu dài giữa các nước láng giềng. Đáng nói nhất là tác hại của việc nói dối không chỉ gây ra hậu quả xấu cho ta, mà còn cho cả một thế hệ con cái. Vì nói dối là một thói quen khó chữa. nó có thể ảnh hưởng sang con cái, khi nó thấy việc nói dối là một việc làm bình thường. Đó là một nguy hiểm lớn cho việc giáo dục cả một thế hệ tương lai. Rõ ràng, nói dối là một bệnh rất nguy hiểm đối với chúng ta. Chỉ khi nào chúng ta hiểu ra tác hại của nó thì chúng ta mới sớm đưa đất nước đi lên. Có như thế, xã hội sẽ sống trong sự tươi sáng bởi những lý tưởng chân thực nhất, không lọc lừa, không gian dối, để thế hệ sau này tiến bước đi lên theo con đường tươi đẹp nhất.