1. Thi Di Quang
Thi Di Quang, biệt danh Tây Thi, là con gái của một người kiếm củi ở núi Trữ La, Gia Lãm, thời kỳ Xuân Thu. Tây Thi nổi tiếng là một đại mỹ nhân hàng đầu trong Tứ đại mỹ nhân của lịch sử Trung Quốc. Theo truyền thuyết, vẻ đẹp của Tây Thi khiến cá phải ngừng bơi mà lặn xuống đáy nước, được gọi là Trầm ngư. Nàng theo kế của Phạm Lãi, từ Việt đến Ngô để mê hoặc Ngô vương Ngô Phù Sai, giúp Việt Vương Câu Tiễn đánh bại Ngô Phù Sai, làm suy yếu nước Ngô. Câu chuyện về Tây Thi trở thành huyền thoại về nhan sắc khuynh đảo, phản ánh trong văn hóa Đông Á. Mặc dù có tranh cãi về sự thực của huyền thoại, nhưng vẻ đẹp thiên tiên của Tây Thi vẫn nổi tiếng và là đề tài của nhiều tác phẩm nghệ thuật và văn học.


2. Huyền Thuyền
Điêu Thuyền là một người đẹp trong Tứ đại mỹ nhân Trung Hoa và là một nhân vật nổi tiếng trong tiểu thuyết Tam Quốc Diễn Nghĩa. Với vẻ đẹp của mình, Điêu Thuyền được ví như ánh trăng, khiến trăng phải xấu hổ và giấu mình đi. Một lần, Điêu Thuyền bái nguyệt tại hậu hoa viên của phủ Tư Đồ - đại thần của Hán Hiến Đế thời Tam Quốc. Đột nhiên, một cơn gió nhẹ thổi đến, một đám mây nhẹ trôi che khuất mặt trăng. Đúng lúc đó, Vương Doãn trông thấy và khen ngợi vẻ đẹp của con gái nuôi mình đến nỗi trăng sáng cũng phải trốn vào nấp sau áng mây. Vì thế, Điêu Thuyền được mọi người gọi là “bế nguyệt”. Với vẻ đẹp và tài năng khéo léo, Điêu Thuyền đã thay đổi lịch sử khiến Đổng Trác bị giết bởi Lữ Bố để bảo vệ mình và báo đáp công ơn nuôi dưỡng của cha nuôi Vương Doãn.
Trong tiểu thuyết Tam quốc diễn nghĩa, Điêu Thuyền là một thiếu nữ thuộc tầng lớp nô lệ, đã mồ côi từ nhỏ và bán mình vào cung. Sau khi trốn thoát khỏi cung, nàng trở thành con nuôi của đại thần Vương Doãn. Trong những thời điểm khó khăn, Điêu Thuyền luôn chứng kiến sự lo lắng của chủ nhân và quyết định thực hiện kế sách Liên hoàn Mỹ nhân để đánh bại Đổng Trác và Lữ Bố.


Trong lịch sử Trung Hoa, không thể không nhắc đến Vương Chiêu Quân - một trong tứ đại mỹ nhân. Với vẻ đẹp 'lạc nhạn', nàng khiến cho cả chim trời đang bay cũng phải mê mệt, đến mức quên cả việc vẫy cánh và rơi xuống đất. Truyền thuyết kể rằng, khi Chiêu Quân đi qua một hoang mạc, trái tim nàng tràn đầy nỗi buồn về vận mệnh và xa quê hương. Ngồi trên lưng ngựa, buồn bã, nàng liền hát khúc 'Xuất tái khúc'. Một con ngỗng trời bay qua, lắng nghe nỗi buồn, ruột gan đứt đoạn và rơi xuống đất. Câu chuyện này giải thích nguồn gốc của từ 'lạc nhạn' trong câu 'Trầm ngư lạc nhạn' (chim sa cá lặn).
Vương Chiêu Quân không chỉ là một người đẹp mà còn là nhân vật chính trị thời nhà Hán. Ban đầu là cung nữ của Hán Nguyên Đế, nàng sau đó trở thành vợ của Thiền vu Hung Nô - Hô Hàn Tà. Với vẻ đẹp và tài năng, Vương Chiêu Quân đã trở thành một trong Tứ đại mỹ nhân của lịch sử Trung Quốc. Còn được biết đến với biệt danh Minh Phi, nàng là biểu tượng của vẻ đẹp hòa bình và phẩm hạnh cao quý. Tâm hồn trong trắng của nàng như một đoá hoa mẫu đơn, luôn toả ngát hương thơm cho mọi người xung quanh. Vương Chiêu Quân là biểu tượng của sự tinh khiết và lòng nhân ái.


Đến với Triệu Phi Yến, một trong Tứ đại mỹ nhân thời Hán, không thể không kể đến vẻ đẹp tuyệt thế được ví như chim yến. Cô được biết đến với danh hiệu 'Đệ nhất thiên hạ', không ai sánh kịp với vẻ đẹp thanh nhã của mình. Tên gọi Phi Yến xuất phát từ hình ảnh chim yến đang bay, tượng trưng cho vẻ nhẹ nhàng và tuyệt vời của nàng. Triệu Phi Yến cùng với Vương Chiêu Quân là hai đại mỹ nhân của nhà Hán, mang đến không khí huyền bí và quyến rũ trong triều đình.
Đẹp đẽ không kém phần nguy hiểm, Phi Yến đã dùng mưu mô và hại đồng cung phi để giữ vững địa vị. Bằng cách vu oan và bùa chú, nàng đã khiến một người phế ngôi hậu, một người phế phi. Các âm mưu này giúp Triệu Phi Yến lên ngôi hoàng hậu, trở thành mẫu nghi thiên hạ. Tuy những hành động của nàng khiến hậu cung rối bời, nhưng đồng thời cũng làm nổi bật vẻ quyền lực và tài năng tình huống của mỹ nhân tài sắc này.


Dương Quý Phi, một trong những người đẹp của lịch sử Trung Quốc, xuất hiện như một hình tượng quyền lực và quyến rũ. Với vẻ đẹp kiều diễm, nàng được biết đến và kính trọng trong hậu cung. Tên gọi Quý Phi là minh chứng cho vị thế cao quý của bà, mang đến không khí lãnh đạm và quyền uy. Đây là một trong những phụ nữ có ảnh hưởng lớn đối với triều đình thời đại.
Dương Quý Phi không chỉ là người đẹp với ngoại hình quyến rũ mà còn là người phụ nữ thông minh, sắc sảo. Bằng cách sử dụng tài năng và mưu mô, bà đã giữ vững địa vị trong cuộc chiến tranh quyền lực trong hậu cung. Sự tinh tế và quyết đoán của Dương Quý Phi khiến cho bà trở thành một biểu tượng quyền lực và sắc đẹp trong lịch sử Trung Quốc.
Dương Quý Phi là một trong tứ đại mỹ nhân của Trung Quốc. Nếu Tây Thi có vẻ đẹp Trầm Ngư, Vương Chiêu Quân khiến chim sa thẩn thơ, Điêu Thuyền đẹp đến nỗi trăng còn phải núp vào mây, thì Dương Quý Phi mỗi khi ngắm hoa, hoa đều rũ héo vì hổ thẹn. Tương truyền, khi Quý Phi thưởng hoa giải buồn, hoa Mẫu Đơn và Nguyệt Quý nở rộ. Nhưng khi nàng chạm vào hoa, hoa chợt héo và lá xanh cuộn lại. Người ta gọi Dương Quý Phi là 'Tu Hoa' từ đó.
Dương Quý Phi hay còn được gọi là Dương Ngọc Hoàn, Dương Thái Chân, là một phi tần được sủng ái của Đường Huyền Tông Lý Long Cơ. Bà được xếp vào Tứ đại mỹ nhân của lịch sử Trung Quốc, với vẻ đẹp được ví như Tu Hoa khiến hoa rụi xuống vì hổ thẹn. Câu chuyện về tình duyên giữa Dương Quý Phi và Đường Huyền Tông thường được nhắc đến trong bối cảnh thịnh thế của nhà Đường. Sự yêu chiều quá mức của Đường Huyền Tông đối với Dương Quý Phi được xem là một nguyên nhân khiến nhà Đường suy vong.


6. Ngu Cơ
Ngu Cơ sinh vào thời cuối nhà Tần tại huyện Thuật Dương, tỉnh Giang Tô, Trung Quốc. Không chỉ sở hữu vẻ đẹp tuyệt mỹ, Ngu Cơ còn là nghệ sĩ ca múa nổi tiếng, nên được biết đến với cái tên Ngu mỹ nhân. Bà là vợ của Tây Sở Bá Vương Hạng Vũ, một tướng quân nổi tiếng thời Hán Sở. Ngu Cơ nổi tiếng với tình yêu thủy chung và lòng hy sinh vì chồng. Câu chuyện về cái chết của bà tại Cai Hạ trở thành truyền thuyết nổi tiếng trong lịch sử Trung Quốc. Bà được lý tưởng hóa và gắn liền với điển tích 'Bá Vương biệt Cơ', một câu chuyện nổi tiếng về tình cảm, được nhớ đến qua nhiều thời kỳ và biểu hiện trong nghệ thuật và văn hóa dân gian.
Trong văn hóa đương đại, Ngu Cơ cùng với Bạch Nương Tử, Mạnh Khương Nữ và Vương Bảo Xuyến được gọi là Tứ đại tình nữ, hình tượng về tình cảm sâu sắc của phụ nữ Trung Quốc. Mối tình giữa Ngu Cơ và Hạng Vũ trở thành đề tài phổ biến trong nghệ thuật và văn hóa, được thể hiện qua nhiều vở kịch, phim điện ảnh và truyền hình. Bà luôn được mô tả là người phụ nữ chung tình, mặc dù thông tin về bà trong lịch sử không nhiều. Cảnh Hạng Vũ vĩnh biệt Ngu Cơ trước khi xuất trận lần cuối được diễn đạt trong vở kinh kịch nổi tiếng 'Bá Vương biệt Cơ'.