1. Chào Nguyên Xuân
Chào nhau trên đường xuân thắm
Xuân ở phía trước, vĩnh hằng phía sau
Tóc xanh dù bạc mái đầu
Cây xanh vẫn hẹn cùng nhau mãi còn
Chào nhau giữa phút này đây
Ngàn năm đứng ngóng mây trời thấp ngang
Bên dòng nước lặng nhẹ nhàng
Có bóng người đó, bên ta điềm nhiên
Chào nhau bằng cái nắm tay
Năm ngón thon nhỏ như ngày còn thơ
Thưa rằng những ngón mộng mơ
Một lần chào hỏi mãi nhớ về nhau
Chào nhau bằng đôi môi này
Dù hồng phai tàn, lệ cay vẫn đọng
Bạc mệnh xin chịu một lòng
Giờ vui bất tuyệt cỏ cây vui cùng
Chào nhau giữa cơn bụi trần
Xa xa có bóng mây nghiêng chào mình
Hỏi rằng: người ở quê nào
Thưa rằng: tôi ở quê nhà lâu năm
Hỏi rằng: từ khi bước chân
Sao gió đưa tiễn dặm dài mênh mông
Thưa rằng: nói nữa cũng không
Xuân đang đợi bước ai vào vườn xuân
Hỏi rằng: đất chiêm bao trích
Chào nhau chi để gặp nhau hôm nay
Thưa rằng: chia tay mai này
Là hội ngộ giữa xuân ngời Nguyên Xuân.
2. Bên ly cà phê
Gửi Thanh Niên xuân
Cà phê hòa cùng mưa nguồn
Kết thân tri kỷ, vui buồn gọi nhau
Em đi ngõ trước, lối sau
Chào Xuân đâu biết lòng đau mưa nguồn
Niềm vui bất tận cứ dâng
Xuân xanh rực rỡ, tim đập bồi hồi
Sát-na hiện tại chơi vơi
Băng tuyết hé nở muôn hoa tương lai
Cà phê nhớ buổi hôm nay
Tách trà hẹn gặp ngày này năm sau
Ông từ vĩnh biệt tiêu dao
Buồn vui vô tận, chiêm bao bồng bềnh...
3. Mai sau em về
Về sau mấy thế kỷ
Nhìn trăng có còn như xưa?
Ta đi để lại đôi dòng
Lá rơi có thấu trong sương mù?
Nhớ thương bao giờ mới nguôi
Đường thu chia lối, trời rộng mênh mang
Phồn hoa nơi thị thành
Hồn cỏ khóc tình ngỡ ngang
Càn khôn xưa chàng giữ
Đài vũ trụ thiếp mang
Giờ đón bước em xinh
Buồn đau sắc thắm không yên
4. Chia sẻ
Chia đôi Khánh Hội mọc lên
Còn thừa điếu thuốc, chai bia lấp lánh
Tiếng vọng xưa vẫn còn vang
Dìm sương tuyết giữa mép rìa hở
Chia đôi phương trời xa lạ
Phồn hoa thịnh vượng, nàng nàng hoa
Chia đôi điếu thuốc đậm đà
Tầm sưu túy lạc, giang hà sử xanh
5. Ông gửi lời chào đến các con
Ông từ mộng xa về
Hiện tại ngàn mai thức giấc
Mậu Dần trải bước thênh thang
Ông về cõi đá vàng, chào các con
6. Dành tặng em
Thời nay, Trẫm bất nhân
Ngày mai lại thờ phượng Em không chân thành
Nhìn về cổ lục dạo chơi
Phong tình trò chuyện bên đèn dầu mờ
Mai sau sông biển mờ mịt
Từ hiện tại đến tương lai tạc thù
Ruộng nương Nương Tử trải dài
Mừng Xuân gặp gỡ, di hài Thu Đông
Ngày mai cá sóng tựa bồng bềnh
Trăng ngàn hòa bóng sương đồng
Đi với gió phù du lạc lối
Trang Trí Huệ mở ra cho bụi mù bay
Chiêm bao hòa thoại ngân dài
Ý trong giấc mộng nhớ về ngày Việt Nam
7. Vẫn nguyên vẹn
Ly rượu và tách trà vẫn còn nguyên
Phố thị vẫn đậm đà hương sắc
Thuyền quyên hạ mình anh hùng
Cảo thơm sầu toả điệp trùng điệu xoang
Đi về với giấc mộng thênh thang
Mời em đến ở muôn vàn mai sau
Mai sau cơ hội dù có khó khăn
Tâm sự mộng đầu vẫn còn nguyên
8. Đôi mắt buồn
Đêm khuya tĩnh mịch, mờ mịt
(Nguyễn Du)
Bóng mây xưa đã nhạt nhòa
Giấc mơ lạc lõng chỉ còn lại đôi tay
Thân xác nhỏ bé này
Như hình hài bị bão tố vùi dập
Cá vẫy vùng giữa dòng sông
Ruộng hoang thấm đẫm nước mắt đêm đầu năm
Tiễn biệt tháng chạp quay trở lại
Âm hưởng sử sách trôi dài vô tận
Để lại ánh trăng và gió cho đời
Rời bỏ những lời hẹn trong sóng gió
Quên đi tình yêu và bóng ma
Vứt bỏ hình ảnh tiên nữ trên trời
Giờ đây chỉ còn tôi đối diện
Hai con mắt khóc người vắng mặt
9. Ai chọn con đường tu hành
Trời buồn, đất lặng lẽ
Ngày đầu em đã vội vàng bước vào tu hành
Trời đất tràn đầy oán hận
Gánh nặng từ phương trượng lạnh lẽo
Nhìn lại người đời bây giờ
Thấy rằng có mấy ai chọn con đường tu hành.
10. Cống Hiến
Con nghĩ rằng: đó là điều tất yếu
Mấy lần con siết chặt đôi tay
Nàng thơ trần thế rơi lệ
Nhắc con nhớ từng khoảnh khắc này
Ngày sẽ kết thúc, tôi không ở lại
Tôi sẽ ra đi mà chưa biết điểm đến
Tôi sẽ mãi tiếc nuối trần gian
Vì nơi đây tôi đã sống đủ đầy vui buồn
Cây cối, bầu trời và mặt đất
Nhìn tôi qua sương sớm và ánh trăng
Mở lòng đón gió từ xa
Dừng lại bên bờ sông trong lúc chia tay
Hoàng hôn buông, bình minh đến với nhịp điệu
Ngàn sao xanh nhường chỗ cho ánh hồng
Ngày tươi sáng, đêm yên bình nối tiếp
Chào đón tôi với niềm vui và nước mắt
Tôi đã gửi linh hồn mình bao lần
Cho mây xa, cho tơ liễu gần
Tôi đã đặt trong tay vạn vật
Trái tim mình đong đầy những chờ mong
Sông nước trắng xóa khuyên lòng tôi mở cửa
Trăng vàng và sao thúc giục mộng mơ
Gió thổi nhẹ, cuốn giấc mơ vào bốn phương
Ba phương trời cùng gục đầu khóc đêm bão
Những giọt nước mắt rơi, khắc khoải bao lần
Những nụ cười tròn, hân hoan mấy lần
Những cái nhìn lặng lẽ trong e ngại
Những cái bắt tay rộn ràng với muôn vàn
Những người bạn xem tôi như ruột thịt
Những người em dâng trọn tình cảm
Những người bạn xem tôi là kẻ cuồng
Những người em đã không còn trọn vẹn nghĩa tình
Trần gian ơi, tôi đã sống nơi đây
Tìm kiếm ý nghĩa giữa lầm than
Tôi ngẩng đầu nhìn mây trời bao la
Tôi cúi đầu nhìn mặt đất đen tối
Tôi đã chấp nhận nhiều lần trong xúc động
Tôi bàng hoàng qua những đêm đen
Tôi xin chấp nhận cuồng si để sáng suốt
Tôi đui mù để thỏa mãn tình yêu em
Tôi tự nguyện sẽ chung thuỷ một lần
Qua những lúc buồn tủi giữa cuồng điên
Thân xác này đã là sự nhượng bộ
Vậy xin em cùng tôi vượt thác ghềnh
Em đứng đầu, tôi chịu sào có vững
Bàn tay bưng đĩa muối, chấm gừng có đủ
Tôi đã nguyện yêu trần gian trọn vẹn
Hết tâm hồn và cả thân xác này
Xin yêu mãi, yêu và yêu nhau mãi
Trần gian ôi, cánh bướm, cánh chuồn chuồn
Con kiến nhỏ cùng hoa cỏ dại
Con vi trùng và sâu bọ cũng yêu luôn
Còn sống ngày nào, còn yêu mãi
Còn đêm nào, còn thở dưới trăng sao
Thì giấc mơ còn bay lên không ngại
Níu trời xanh, tay với kiễng chân cao
Nhưng em ơi, trần gian ơi, tôi biết
Sẽ có ngày tôi phải vĩnh biệt ngươi
Tôi chết lặng, buông tay, đầu lắc
Đài xiêu, xuân sắp tàn mất rồi
Đêm nước mắt tràn, mí mắt phồng lên
Bàn tay nhỏ bé như lá cây khô
Hình hài rã rời, sương vương theo móc
Đỡ làm sao khi cánh tiếp nhau rơi
Tôi để lại đây những lời chân thành
Những lời yêu thương, cống hiến cho em
Rồi tôi gục đầu trên trang giấy vô nghĩa
Em hãy bảo rằng
- Đừng tuyệt vọng, đừng buồn nhé
Còn trang thơ thắm lại với trời hồng