1. Bức thư gửi đến phụ nữ
Phụ nữ thân mến!
Bạn ơi, cuộc sống này sẽ trở nên dễ chịu và công bằng hơn với bạn trong nhiều mặt, để bạn được hạnh phúc và duy trì thanh xuân suốt đời, hãy lắng nghe và tuân theo lời khuyên từ bố mẹ, phụ nữ nhé!
Bạn ơi, phụ nữ từ khi ra đời đã phải chịu nhiều khổ đau, phải mang trên vai bàn tay nuôi dưỡng gia đình. Sự công bằng giữa phụ nữ và nam giới không bao giờ tồn tại, trừ khi nam giới đó hiểu biết về việc sinh con. Do đó, bạn không nên sớm kết hôn. Hãy tận hưởng tuổi trẻ của mình một cách vui vẻ và thỏa mãn, phụ nữ ơi! Bởi vì thời gian tuổi trẻ, nếu qua đi rồi, bạn sẽ không thể lấy lại được. Trên thế giới có rất nhiều phụ nữ thành công ở tuổi 60. Nhưng nếu hỏi họ, liệu họ có hài lòng với cuộc sống của mình không? Phần lớn câu trả lời là KHÔNG. Thống kê cho thấy, hầu hết họ hối tiếc khi tuổi trẻ không được trải qua nhiều tình yêu, không được đi chơi, không được gặp gỡ bạn bè, không được du lịch và không thực hiện được những điều mình mong muốn. Chưa bao giờ có cơ hội sống một cuộc sống trẻ trung đích thực.
Bạn ơi, bất kể bước chân của bạn đi xa tới đâu, lòng của bạn mở ra nhiều như thế nào, có niềm vui và hạnh phúc mở rộng, sách sẽ mở rộng tầm nhìn của bạn. Sách sẽ dẫn bạn đi qua cảnh giới của kiến thức. Đừng quá mải mê với công việc, đừng nên lấy chồng và sinh con quá sớm. Yêu thương, biết yêu thương, được yêu thương và yêu thương những gì bạn muốn, phụ nữ ơi. Bạn ơi, hãy biết cách đối đãi với bản thân mình một cách tốt đẹp. Phải biết tự nấu cơm cho bản thân ăn, bởi vì những người yêu thương bạn không phải lúc nào cũng sẽ ở bên cạnh. Điều quan trọng nhất là bạn phải có một công việc phù hợp với mình. Tự lập trong công việc, điều đó sẽ giúp bạn tự lập về thời gian của mình. Dù thế nào đi nữa, bạn cũng có thể sống độc lập, tự mình tồn tại. Bạn ơi, khi bạn đi du lịch hoặc đi xa, hãy mang theo điện thoại, máy ảnh, giấy và bút để ghi chép. Mọi điều đẹp đẽ bạn gặp được có thể ghi lại, có thể chép hoặc chụp ảnh. Bởi ký ức, hình ảnh, cảm xúc không bao giờ lặp lại.
Bạn ơi, nhà của bạn không cần phải rộng lớn và sang trọng nếu bạn không giàu có. Nhưng bạn nhất định phải có một phòng riêng, dù chỉ là một phòng nhỏ cho bản thân bạn. Sẽ là nơi giúp bạn có thể bình tĩnh nếu có sóng gió. Tránh xa cãi cọ và giận dỗi với ai đó. Sẽ tránh được lúc bạn nông nổi đi ra ngoài bị người xấu lợi dụng. Là nơi bạn có thể tìm thấy sự bình yên trong tâm hồn, có thể ẩn giấu cảm xúc tiêu cực. Bạn ơi, nhất định bạn phải học hành tốt, phải có kiến thức, cuộc sống của bạn sẽ tốt đẹp, vui vẻ và hạnh phúc. Kiến thức sẽ giúp bạn sống từng trải không chỉ dựa vào bản thân, mà còn dựa vào sự trải nghiệm của người khác. Bạn ơi, nhất định bạn phải biết lái xe, dù đó là xe đạp, xe máy hay xe ô tô. Bạn sẽ không cần phải nhờ vả vào bất kỳ ai, dù là chồng bạn hay người thân khác. Điều này sẽ giúp bạn tự do, tự lập ở mọi nơi, mọi lúc. Giúp bạn đi đến bất cứ nơi nào bạn muốn, mà không cần phải nhờ vả vào ai. Giúp bạn tiết kiệm thời gian cho bản thân mình.
Bạn ơi, dù cuộc sống của bạn không đi theo ý muốn của bạn. Nhất định bạn không được bất cẩn, đừng đổ lỗi cho số phận. Đừng oán trách, đừng khóc lóc dù trời có xập. Điều này sẽ không khiến người yêu thương bạn đau lòng. Hãy bình tĩnh chấp nhận và quen thuộc. Bởi chỉ có lý trí của bạn mới giúp bạn đứng dậy. Dù thế nào đi nữa, bạn hãy là một người hiền lành, lương thiện. Chỉ có như vậy, bạn mới được Thượng Đế ban tặng tình yêu và sự bảo vệ. Bởi ở hiền gặp lành là điều chắc chắn.
Bạn ơi, và cuối cùng, bố muốn dặn bạn một điều rất quan trọng. Hãy nhớ giữ gìn sức khỏe cho mình, hãy yêu thương bản thân và đối đãi với mình một cách tử tế. Hãy uống đủ nước hàng ngày, rèn luyện sức khỏe mỗi ngày. Ăn uống điều độ. Sức khỏe là tài sản quý giá nhất. Trên thế gian này, người ta thường kiếm được nhiều tiền hơn là những gì họ cần cho cuộc sống. Đừng để đến lúc già mà phải dùng tiền để chữa bệnh. Hãy sống một cuộc sống không hối tiếc, không nuối tiếc về tuổi thanh xuân đã qua...Mỗi người chỉ có 24 giờ một ngày thôi. Ngày hôm nay không bao giờ trở lại và không bao giờ lấy lại được những thứ quý báu của ngày hôm qua. Bạn ơi, hãy nhớ những lời bố dặn, cũng như luôn yêu thương bố mẹ, những người đã sinh ra bạn, phụ nữ ơi..!
Bố mẹ luôn yêu thương bạn! Hãy là một người con gái sống luôn vui vẻ, hạnh phúc, hữu ích cho xã hội và là người có ích cho gia đình, bạn nhé! Cuộc sống này sẽ trở nên dễ chịu và luôn công bằng với bạn.
10/1/2021
Lê Minh.


2. Câu Chuyện Tâm Hồn Của Cô Gái
Con gái như là bức tranh... Bức tranh màu sắc, đẹp đẽ... Bức tranh nghệ thuật, tinh tế... Bức tranh cũng mơ mộng nhưng cũng đầy ý nghĩa...
Người con gái, như bông hoa khoe sắc, tươi tắn, xinh đẹp, tràn đầy sức sống. Gió tình yêu thổi đến, cuốn người con gái vào một thế giới lãng mạn, đầy hương vị của tình yêu, làm cho trái tim họ ngập tràn hạnh phúc. Họ muốn xây dựng một thế giới tình yêu riêng của mình, đong đầy hạnh phúc và ấm áp. Họ đặt kỳ vọng vào một tương lai với “một mái nhà và những đứa trẻ”... Họ bước vào cuộc sống mới với niềm hồ hởi của tình yêu... Khi bình minh rạng ngời, ánh nắng vàng óng ánh trên chiếc nhẫn cưới, họ nhận ra: họ phải rời xa tổ ấm thân thương từ thuở ấu thơ...
“Gái lớn ai không phải lấy chồng
Can gì mà khóc, nín đi không...”
(Nguyễn Bính)
Người mẹ che giấu nước mắt dịu dàng nhìn con gái, để con biết mẹ vẫn mạnh mẽ, con có thể tiếp tục bước trên con đường riêng của mình... Nhưng khi lễ cưới kết thúc, khi các khách mời cuối cùng rời đi, và các bông hoa rơi lã chã trên sàn nhà, hoặc trên đất đỏ, làm cho trái tim của người mẹ cảm thấy xót xa! Con gái đã rời xa vòng tay bảo bọc, chinh chiến trong không gian bất định, chưa biết có bao nhiêu thử thách đang chờ đợi... Liệu trái tim của con gái có đủ mạnh mẽ và kiên định để đương đầu với những khó khăn ấy hay không? Đó là điều khiến trái tim của người mẹ lo lắng...
Người con gái, tháo chiếc váy cưới ra, ngồi một cách lặng lẽ trong không gian mới lạ. Trong nháy mắt, cô nhớ lại cha mẹ, và nước mắt trào dâng. Một cuộc sống mới đang đợi chờ. Cô phải tự mình... Không còn sự an ủi... Cô phải mạnh mẽ hơn... Đó chỉ là bắt đầu...
Khi trải qua thai kỳ và sinh đẻ, người con gái càng hiểu rõ hơn tình cảm và những hy sinh của mẹ dành cho mình. Câu “sinh con mới hiểu lòng cha mẹ” trở nên hiển nhiên; những tình cảm được thể hiện rõ ràng, cụ thể hơn bao giờ hết!
Người con gái, ngày càng trưởng thành, khao khát được quay lại nhà của cha mẹ. Chạm vào mái tóc mỏng manh của mẹ, lòng cô đau xót... Ôi, mái tóc ngày xưa dày và đen mượt, mà cô tìm thấy những sợi bạc, bây giờ đã không còn... Những nếp nhăn ngày càng sâu... Người con gái ao ước được quay lại những thời kỳ tuổi thơ, được bế vào lòng mẹ ấm áp, được nghe lời ru yêu thương... Người con gái che dấu những lo âu, những nỗi buồn, để mẹ cha yên lòng. Khi con trở về, mẹ đã sắp xếp mọi thứ. Là một chùm khế trĩu quả đặt trên sân, là rau xanh từ vườn nhà, là con gà sẵn sàng... Đôi khi, là những bánh kẹo được bọc kỹ, để mẹ dành cho các cháu... Con gái nhận những món quà đó với trái tim rưng rức. Không phải vì giá trị vật chất của chúng, mà vì tình yêu thương mẹ dành cho con, tình yêu thương cho đứa con gái đã rời xa... Người con gái với biệt danh “con gái cái bòn” không cần phải giải thích. Ừ, bòn đi... Bòn chút lo âu của mẹ... Ừ, bòn chút tình yêu thương của mẹ... Bòn những quan tâm, những giá trị tinh thần làm cho cuộc sống thêm ý nghĩa. Một ngày nào đó, khi mây trắng trôi về bầu trời, người con gái sẽ biết đến nơi bòn của mình...
Chiều buông ra đứng ở cổng sau
Nhìn về quê mẹ ruột xót xa cả lòng...
Trăm năm, ngàn năm trôi qua, nỗi lòng của người con gái vẫn còn đau đớn như thế. Khi con đã trưởng thành, hiểu được lòng của mẹ, thì người con gái sẽ trở thành người dành cho con của mình những yêu thương, là nơi để con tìm kiếm sự bình yên...
Nguyễn Phương


3. Kho báu của mẹ
Tháng 7, nắng hạ oi ả vẫn còn nồng, lang thang khắp phố phường, ôm lấy vai người, làm đỏ cây cỏ, hòa quyện với những giọt mồ hôi trên lưng áo của những kẻ lao động. Tháng 7 người ta khao khát những cơn mưa rào vội vàng làm dịu đi cái nóng, giải tỏa sự bận rộn, lo âu, xô bồ của cuộc sống.
Bộn bề cuộc sống nhưng trong lòng mẹ lại cảm thấy bình yên, hạnh phúc vô biên vì cũng vào tháng 7 cách đây 20 năm, mẹ được đón chào cô công chúa nhỏ bé yêu thương. Con đã chào đời vào một ngày tháng 7, đặc biệt hơn nữa là ngày sinh của con trùng với ngày sinh của mẹ - ngày 11.
Nhớ đêm tháng 7 xưa, mẹ trải qua những giờ phút lo âu. Từ khi cảm thấy cơn đau bụng định kỳ, dấu hiệu của sự sinh nở sắp đến, cả bố và mẹ không thể ngủ tiếp được, lo lắng đến 5 giờ sáng là bố mẹ vội vàng đưa mẹ lên bệnh viện. Sau một ngày đêm chật vật với đau đớn, đúng 4 giờ 30 sáng hôm sau, cô công chúa của mẹ chào đời. Hạnh phúc lắm. Mọi mệt mỏi, đau đớn đều tan biến. Thiên thần bé nhỏ của mẹ nặng 3,7 kg, béo ú, đáng yêu. Mái tóc và lông mày đen nhánh. Chiếc miệng nhỏ xinh tươi. Khắp nơi tràn đầy ánh nắng với muôn ngàn đóa hướng dương lung linh. Mẹ cảm ơn con đã đến bên mẹ. Con ra đời khỏe mạnh. Mẹ giải tỏa được nỗi lo về những ngày mang thai ban đầu, mẹ nôn nghén quá nhiều, ăn vào lại nôn ra, phải thường xuyên tiêm nước; suốt mùa đông mẹ phải nằm trong chăn, thậm chí mùi kem đánh răng cũng khiến mẹ cảm thấy khó chịu. Từ đó, mẹ có thêm một người bạn mới. Mẹ và con đã ở bên nhau, yêu thương nhau không điều kiện từ lúc này cho đến mãi mãi phải không con nhỉ?!
Mỗi bữa ăn, mỗi giấc ngủ, mỗi bước đi, mỗi bước tiến của chơi chơi xổ sốu có mẹ ở đây chăm sóc, che chở. Nhà neo con được 12 tháng tuổi là mẹ cho con đi nhà trẻ. Mặc dù nhỏ bé nhưng con rất ngoan. Những hôm mẹ đưa con lên trường sớm, trước khi cô giáo đến, con đã ngồi chờ mẹ. Thật là đáng yêu! Con thích hát, thích múa, thích vẽ. Con biết cách chăm chỉ nên thường được cô giáo chia sẻ việc cơm, xếp gối, phát quần áo cho bạn bè. Mỗi cuối tuần con lại háo hức nhận giấy khen bé ngoan về để khoe với mẹ. 5 năm Mầm non, 5 năm Tiểu học, mẹ và con như hình với bóng. Con là niềm yêu thương ngọt ngào, êm đềm nhất của mẹ.
Kỷ niệm thơ ấu của con, bên con mãi lấp lánh như muôn sao trên bầu trời. Mẹ thích mua cho con những chiếc váy dễ thương, thích ngắm nhìn con chạy nhảy, làm đẹp mái tóc mây rối. Mẹ thích được hôn lên đôi má, lên trán con mỗi tối trước khi đi ngủ. Mẹ thích nhìn con ngủ, ngắm nhìn đôi má tròn, đôi mắt đen dài đáng yêu lắm!
Như hiểu được lòng mẹ, con đã không phụ lòng mẹ. Chặng đường 12 năm học phổ thông của con là thời kỳ đẹp nhất và ý nghĩa nhất vì những thành tựu học tập, rèn luyện mà con đã đạt được mang lại niềm vui, tự hào cho cha mẹ, thầy cô và những người thân yêu.
Nhìn lại, con gái của mẹ đã tròn 20 tuổi rồi. Con cao lớn, trắng trẻo, xinh đẹp hơn mẹ; học giỏi hơn mẹ nữa đấy! Ai cũng nói con mang đậm dấu ấn của bố mẹ. May mắn phải không, “Con hơn cha là nhà có phúc” mà!
Thời gian trôi đi nhanh chóng, con gái mẹ đã trở thành một cô gái trưởng thành. Rời xa vòng tay mẹ, con đi học Đại học ở xa nhà, bắt đầu phải tự mình làm quen với cuộc sống độc lập. Mặc dù không còn ở bên con hàng ngày nhưng mẹ vẫn luôn theo dõi, quan tâm, chăm sóc con. Mẹ tin rằng con đã đủ thông minh, đủ kiên nhẫn, đủ mạnh mẽ để đối mặt với những khó khăn, thử thách phía trước.
Mẹ không có vàng bạc, tài sản để để lại cho con nhưng mẹ đã dành cả tuổi thanh xuân và cả quãng thời gian còn lại để yêu thương, lo lắng cho con. Gia tài mẹ muốn con nhận lấy và sống hòa thuận, hạnh phúc giữa cuộc sống này đó là lòng nhân ái, lòng khoan dung, ý thức trách nhiệm, lòng nhiệt huyết với công việc, lòng quyết tâm vươn lên. Con gái của mẹ sẽ làm được đúng không?
Tuổi 20 tràn đầy năng lượng trẻ trung. Tuổi của những ước mơ, kế hoạch đã, đang và sẽ thực hiện. Đây là thời điểm tốt nhất để học hỏi, tích lũy kiến thức, kỹ năng sống để chuẩn bị cho những thách thức phía trước. Người ta nói: “Tuổi thanh xuân là giai đoạn đẹp nhất của cuộc đời”, con hãy sử dụng đôi chân mạnh mẽ, biết trân trọng thời gian để làm những việc có ý nghĩa cho bản thân, cho cuộc sống này thêm phong phú nhé!
Trên cuộc đời này, mẹ sẽ mãi yêu con! Con là kho báu duy nhất của mẹ! Mẹ yêu con rất nhiều!
Phạm Hương


4. Mở trái tim và yêu thương
Cô gái ơi, đừng để nỗi buồn tràn ngập cuộc sống, đừng để mất đi niềm tin vì một người đã ra đi. Còn nhiều niềm vui, và còn nhiều người đang đợi chờ cô ở phía xa kia.
Biết rằng cô đã đau lòng vì đã từng yêu một cách sâu đậm. Cô đã coi người ta là tất cả, trao hết trái tim và linh hồn chỉ để rồi khi người ta ra đi, cảm giác như mất hết. Bây giờ trong lòng cô chỉ còn nỗi thất vọng và đau khổ, tình yêu mà cô tưởng là trong sáng và tinh khôi, nhưng cuối cùng cũng chỉ là sự dối trá và chơi bời. Cô sợ yêu, sợ bị lạc lối, sợ những ngày trống rỗng một mình, sợ những buổi sáng tối không có ai bên cạnh, sợ cảm giác cô đơn giữa cuộc đời này. Cô sợ những lời yêu thương ngọt ngào từng khiến cô say đắm giờ trở thành những lời lẻn tránh. Cô sợ mọi thứ về tình yêu, cô sợ một ai đó hứa yêu cô suốt đời, bảo vệ cô rồi lại đẩy cô vào biển đau thương. Cô sợ cô lại mất mát trong tình yêu, mất đi lý trí, mất đi niềm tin và tình cảm của mình cho người khác rồi bị đối xử tàn nhẫn. Cô sợ, và vì vậy cô không muốn yêu ai nữa, cô đã khóa chặt trái tim của mình.
Nhưng cô ơi, đừng vội, cuộc đời còn rất dài, và còn nhiều người đáng yêu đang chờ đợi cô. Tại sao lại để một người không trân trọng cô mà từ bỏ mọi thứ, từ bỏ những người đã sẵn lòng vì cô. Đừng buồn nữa, cô còn trẻ, mỗi lần gặp khó khăn là mỗi lần cô trưởng thành hơn, đừng tự trói buộc mình với một tình yêu đã qua. Hãy để tình yêu hết đi để bắt đầu lại từ đầu, đừng để những ngày đau thương phủ màn đêm suốt đời.
Hãy tin rằng có nhiều người yêu thương cô, đang đợi chờ cô quay lại. Tin rằng người đã rời bỏ cô sẽ có người đến bên cạnh chân thành yêu thương cô. Kết thúc không phải là hết, mà là để bắt đầu một tình yêu mới, tốt đẹp hơn. Người ra đi để nhường chỗ cho người mới đến, người yêu thương cô hơn. Hãy tin rằng sẽ có người đến bên cô chữa lành mọi vết thương trong lòng cô. Đừng sợ tổn thương, cuộc đời không ai không trải qua đau thương, chỉ cần mở lòng lên mới thấy được hạnh phúc.
Hãy quên đi quá khứ u tối và đầy nước mắt, hãy tìm lại niềm vui và đứng lên. Hãy bước qua những lời nói dối và sự phản bội, hãy tin vào bản thân mình, tin vào người khác một lần nữa. Hãy để những kỷ niệm buồn qua đi để bắt đầu một trang mới trong cuộc đời. Hãy mở lòng ra và yêu thương, yêu cuộc sống, yêu bản thân mình, và cho người yêu thương cô một cơ hội.
Tình đã qua, đừng hối tiếc nữa
Hãy vui lên và quên hết mọi phiền muộn
Đừng ôm lấy những ngày buồn tủi
Hãy mở lòng ra để cảm nhận cuộc sống
Hãy mở lòng ra để cô nhìn thấy
Luôn có người đứng đó, chờ đợi cô.
Quang Trọng


5. Gửi lời nhắn đến những cô gái có tâm hồn sâu kín
Thức giấc trong sự lặng yên, tôi cảm nhận hơi thở của gió mát lành. Trái tim nhẹ nhàng rộng mở, như một lời chào từ thiên nhiên. Bỗng dưng, tâm trạng của tôi trở nên nhẹ nhàng và yên bình đến lạ thường. Có lẽ khi nhìn nhận mọi thứ không còn quá nặng nề, con người chúng ta trở nên nhẹ nhàng như vậy. Như những dòng suy tư được viết ra cho riêng mình, dành cho những cô gái sống nội tâm và kín đáo. Tôi thở dài, và cảm nhận rằng cuộc sống vẫn còn nhiều điều đẹp đẽ, đầy ắp niềm vui và hy vọng.
Có lẽ bản thân vẫn còn đang lo lắng, không biết tại sao, một cảm giác đã lâu. Vẫn đang ẩn mình trong lớp vỏ bọc kín đáo, sâu thẳm bên trong. Nhưng ở sâu thẳm nhất, tâm hồn của chúng ta vẫn luôn khao khát được chia sẻ, được kể chuyện, được ôm một cái ôm ấm áp. Điều đó đã đủ làm cho trái tim ta nhẹ nhàng hơn.
Đau khổ là hậu quả của việc giữ lại quá nhiều nỗi buồn. Khi cái tôi của ai đó trở nên quá lớn. Khi không còn chỗ cho sự dũng cảm. Có lẽ khi bị tổn thương quá nhiều, chúng ta sẽ chọn im lặng. Bởi vì sự đau khổ quá nhiều sẽ khiến chúng ta trở nên vô cảm với thế giới xung quanh. Và im lặng là hậu quả không tránh khỏi cho sự vô cảm đó.
Các cô gái ơi, tuổi thanh xuân thực sự ngắn ngủi. Hãy sống ít nghĩ nhiều hơn, đừng tự làm tổn thương bản thân mình nữa.
Hãy buông bỏ hết đi, hãy thử làm những điều mình thích, đến những nơi mình muốn đến. Rồi hãy dũng cảm thổ lộ tình cảm với người mình yêu, dù nhiều hay ít đi chăng nữa. Trước khi thanh xuân trôi qua. Hãy đặt trái tim mình vào tất cả mọi người. Hãy cười nhiều lên, bởi vì tôi từng nói với bản thân mình, có lẽ tôi chỉ đẹp nhất khi tôi cười. Và vì vậy, tôi luôn cố gắng để mỉm cười mỗi ngày.
Trên những con đường đã đi qua, có rất nhiều sắc màu đẹp đẽ. Hãy ngẩng cao đầu, đừng luôn nhìn chân mình, các cô gái của tôi. Hãy mạnh mẽ nhìn lên bầu trời. Hãy ngắm nhìn nó, và mỉm cười với những người đi ngang qua cuộc đời của ta, dù chỉ là những người lạ qua đường. Hãy hy vọng để lại dấu ấn trong cuộc đời của nhau.
Hạnh phúc hay đau khổ, tất cả đều nằm trong tay của chính mình, hai con đường khác nhau dẫn đến hai kết cục khác nhau. Mọi người đều mong muốn hạnh phúc, nhưng ai là người mang lại nó, đó mới là điều quan trọng. Cuộc sống, đôi khi, chính là như vậy. Chỉ cần quay mặt lên một chút, hạnh phúc đã đến bên mình.
Người ta thường nói, khi hết tự ti về bản thân, ta sẽ gặp được người đồng lòng. Hãy đứng lên, các cô gái, và mang hạnh phúc về cho bản thân mình. Hãy ôm chặt, đừng yếu đuối nữa, vì cuộc sống chính là như thế.
Đừng từ bỏ, để rồi lại bị tổn thương.
Hoài Thu


6. Sức mạnh của người phụ nữ
Phụ nữ không phải lúc nào cũng yếu đuối, dễ tổn thương, dễ đau khổ. Dù bề ngoài họ có vẻ mạnh mẽ nhưng sâu thẳm trong tâm hồn luôn tồn tại những giây phút yếu đuối, lạc lõng giữa cuộc sống. Con gái có quá nhiều nỗi buồn. Vì yêu, vì thương, vì rung động và vì đặt quá nhiều cảm xúc vào một mối quan hệ…
Một khi bạn gặp được người yêu đầu đời của mình, một khi bạn phải lòng một ai đó. Rồi bạn chìm đắm trong tình yêu, bạn yêu như chưa từng yêu, bạn trao hết tâm tư, tình cảm cho người đó; bạn mơ về một tương lai hạnh phúc cùng người đó, để rồi đột ngột một ngày, người đó nói với bạn: “Chúng ta kết thúc nhé!” và cắt đứt mọi liên lạc. Bạn bàng hoàng và bị sốc, bạn tự hỏi mình đã làm sai điều gì, mình có lỗi gì mà người đó lại chia tay. Bạn đau khổ và khóc sướt mướt mỗi ngày, dù bạn không biết trong mối quan hệ này ai có lỗi, ai đáng trách. Bạn tự trách mình chỉ vì một người hết yêu mình, làm mất đi sự tự tin vốn có, cái đẹp của một phụ nữ.
Bạn thân của tôi thường an ủi tôi sau mỗi lần chia tay: “Có đáng để mày đau như vậy không?”. Lúc đó tôi chỉ cười đau đớn. “Nếu mọi thứ có thể dễ dàng như vậy thì tao đã không phải như thế này.” Nỗi đau ấy không bao giờ biến mất, dù bạn có cố gắng điều gì đi chăng nữa, nó vẫn ở lại. Một lần đau không chắc đã phải trải qua lần hai nhưng ta sẽ nhớ mãi. Một lần đau, chỉ một lần thôi nhưng ta phải đi qua nhiều khó khăn để làm lành vết thương trong tâm hồn.
Nếu một ngày bạn như tôi, tưởng rằng vết thương đã là quá khứ, đau buồn đã phai nhạt, bỗng nhìn thấy người đó trong một cửa hàng, một rạp chiếu phim. Người ấy đang đi cùng với người khác hoặc chỉ là đi ngang qua những nơi mà hai người từng đi, nỗi đau ấy lại nhói lên, như nhắc nhở bạn về những thời khắc đau khổ, về những thử thách đã vượt qua. Với tôi, những kí ức đó sẽ làm tôi trở nên mạnh mẽ hơn, để chuẩn bị cho một tình yêu mới, để chọn lựa một cách chín chắn hơn trong tương lai.
Đôi khi tôi cũng như bạn, muốn yêu thêm một ai đó, muốn một lần nữa ngập tràn trong hạnh phúc của tình yêu. Trong đêm tối, tôi nằm một mình trên giường, nhìn lên bầu trời, để cho suy nghĩ trôi vào hỗn độn. Tôi cố nở nụ cười, ngăn lại những giọt nước mắt: “Tôi sợ. Tôi sợ một lần nữa bị tổn thương. Tôi sợ người ta lại bỏ mặc tôi, tôi sợ phải nhớ mãi nỗi đau từng trải qua”.
Tôi đã gặp nhiều cô gái, hôm qua còn khóc lóc vì chia tay, hôm sau đã tay trong tay với người khác. Mọi người sẽ nói họ là lăng nhăng. Nhưng đối với tôi, tôi khâm phục họ. Họ mạnh mẽ khi vượt qua nỗi đau để bắt đầu lại từ đầu.
Tôi hỏi chị gái của mình: “Làm sao chị có thể quên đi anh ta như vậy, làm sao chị có thể làm điều đó?” Chị chỉ cười và trả lời: “Đó chỉ là bề ngoài, là lớp vỏ bọc mà chúng ta tạo ra để che giấu nỗi đau bên trong. Nếu cứ mãi nhớ mãi về nó, chìm đắm trong đau khổ thì sẽ không bao giờ có cơ hội để tiến lên”.
Đừng tự làm tổn thương bản thân, cô gái ạ! Dù vết thương có sâu đến đâu thì thời gian cũng sẽ làm lành. Tình cảm một khi đã phai nhạt thì đừng níu kéo, đừng ôm quá khứ để bỏ lỡ hiện tại. Hãy mạnh mẽ lên, và cuộc sống sẽ đền đáp bạn với hạnh phúc mà bạn xứng đáng.
Hạnh phúc không phải là mục tiêu, mà là hành trình chinh phục tình yêu!
Phạm Long Thuyên


7. Mảnh ghép cuối cùng
Trên con đường rộn rã người qua lại, hạnh phúc mỉm cười, tay trong tay đắm say, trao nhau những lời ngọt ngào. Trong khi đó, em lang thang một mình dọc phố. Thành phố xinh đẹp, lộng lẫy, lấp lánh. Người con gái kia đã trải qua bao thăng trầm, chứng kiến biết bao cuộc chia ly đau đớn, nước mắt, niềm đau và cả niềm vui, hạnh phúc của nhiều người. Em là cô gái trong sáng, yêu thích ngắm bình minh mỗi sáng, thích thưởng thức những món ngon, mong chờ một tình yêu đích thực đến bên cạnh. Nhưng, điều đó dường như quá khó với em, vì em đã chứng kiến cảnh chia ly trong tình yêu, bị lừa dối, phản bội,... khiến em không còn tin vào tình yêu nữa !
Có những người hỏi em đã từng yêu một cách sâu sắc, trao đi niềm tin, tình yêu không điều kiện chưa? Câu trả lời là có. Em yêu hết lòng người đó, đến mức đánh mất chính mình, những đau thương, nỗi buồn chôn sâu trong tim. Có lẽ vì người đó chỉ xem em như một lựa chọn dự phòng, hay chỉ vì thương hại em thôi nên em à, tiếc nuối chi một tình yêu không đáng kết thúc. Tôi viết cho em và cho chính mình, những dòng tâm sự của những cô gái trẻ. Có thể tôi và em khác nhau về mọi thứ, nhưng chúng ta đều là những cô gái trẻ tràn đầy nhiệt huyết, sống với trái tim đầy cảm xúc, dễ tổn thương và khó chữa lành. Thời gian trôi đi, em nhỉ ! Mười mấy năm như một giấc mơ, em có buồn không? Buồn chứ, vì mỗi người đều có một tấm lòng phải không em? Hỡi em ơi, duyên chưa đến thôi, hạnh phúc cuộc đời em vẫn đang đợi em nơi nào đó. Chỉ cần em sống tốt, mỉm cười trước cuộc sống, bước qua những ngày lẻ loi đơn độc, chắc chắn sẽ có một ai đó bị thu hút, mê mẩn trước vẻ đẹp của em. Em rạng ngời như ánh nắng, dịu dàng như hoàng hôn và mạnh mẽ kiên cường như xương rồng ở ngoài sa mạc khô.
Em hiểu vì sao không?
Em thích mùa xuân, luôn mong chờ một mùa xuân hạnh phúc. Chỉ còn mùa đông lạnh giá, một cái ôm đã khiến ta thêm ấm áp. Tay vẽ vời hoa lá, vẽ nên câu chuyện của em. Một bông hoa hé nở, e thẹn ngượng ngùng, Người vô tình qua đánh rơi cánh hoa. Hoa kia phai tàn, không thể nở rộ hưởng ánh sáng mai.
Đôi khi, trái tim đá này lại khao khát được yêu thương, quan tâm. Nhưng sau cùng, nhận ra không ai ở bên cạnh. Thôi thì em tự yêu lấy mình, nụ cười tỏa nắng không sợ ai, ngày buồn không lo nắng tắt qua cửa sổ. Chú chim nhỏ hát khúc ca chào đón, chậu cây trong vườn nở rộng hương thơm. Chút bồn chồn, một chút buồn phiền, ích kỷ một chút cũng không sợ làm ai bực bội. Căn phòng nhỏ cùng chiếc giường êm ái giúp xua tan mọi mệt mỏi trong em. Em thích đi dạo một mình, làm những thứ mình thích một mình. Bước chân trên phố rồi vô tình dừng lại trước một cửa hàng sách nhỏ. Cầm cuốn sách lên, đọc từng dòng, thảnh thơi bên vài bản nhạc chill.
Thời gian sẽ trôi, những câu chuyện kia sẽ chìm vào quên lãng. Người ta không thể nhớ mãi những nỗi đau cũ, cũng như không ai cất giữ mãi những kỷ niệm đẹp. Đẹp đến đâu cũng sẽ phai nhạt theo năm tháng. Chúng ta cũng vậy. Sẽ trưởng thành, già đi. Chu kỳ ấy lặp đi lặp lại không ngừng. Nếu ta có thể chấp nhận sự thật, thì cuộc sống này sẽ đỡ đau đớn, đem lại nhiều niềm vui hạnh phúc hơn.
Lời hứa đến cuối cùng của định mệnh, lời thề chân thành đợi chờ ai nhớ ai quên. Đêm về tự họ biết. Thế giới thay đổi, trái tim cũng vậy. Chúng ta biết điều gì là tốt nhất cho bản thân mình. Ích kỷ, toan tính là sự chọn lựa của họ. Ta không thể sống thay mặt ai cả. Mong em kiên nhẫn một lần nữa, chờ đợi màu cầu vồng sau cơn mưa. Một ngày không xa, hạnh phúc của em sẽ đến.
Dù mai sau, không ai đưa em về, nhưng hãy mang chiếc ô che lấy mình, để em biết rằng mình không bao giờ cô đơn !
Em là xương rồng khô cằn, nhưng có trái tim ấm áp, chân thành như ánh dương. Và em là duy nhất, không ai giống với em.
Phạm Thuý Loan


8. Hành trình của cô gái nhỏ
Một cô gái lẻ loi trên con đường vắng vẻ, trời chiều sắp chuyển sang đông, cảm giác lạnh lẽo của cô đơn đặc biệt, cô không hiểu tại sao mình lại cô đơn. Cô thích cuộc sống xung quanh, luôn tươi cười với mọi người, có những người bạn đồng hành,… nhưng cô vẫn cảm thấy cô đơn.
Mỗi ngày của cô trôi qua trong căn phòng nhỏ cùng với công việc, sau đó tan ca về nhà. Cô cảm thấy cuộc sống của mình bị bó hẹp trong những quy tắc và luật lệ của xã hội, không có gì thay đổi, học xong rồi đi làm, lập gia đình rồi già đi như mọi người khác. Nhìn lên bầu trời chiều cao vút, những cánh chim nhỏ trôi dần trong tầm nhìn của cô, chúng tự do, trong khi cô lại bị ràng buộc bởi nhiều điều. Cô là một phần quý giá trong tay ba mẹ, và cô không được tự do như những cánh chim. Dù cô muốn tự do, nhưng cô không thể.
Cô cảm thấy cô đơn trong chính gia đình của mình. Cô chỉ thổn thức với những người bạn khác. Những buổi gặp gỡ với họ cũng trở nên nhạt nhẽo, mọi người chỉ quan tâm đến điện thoại của mình. Cô nhớ những buổi học cùng bạn bè, mỗi người chỉ có một chiếc điện thoại để liên lạc với gia đình. Nhưng giờ đây, mọi thứ đã thay đổi. Cô cảm thấy bị xa lạ với bạn bè của mình.
Và rồi, anh xuất hiện. Cô nghĩ rằng anh sẽ là người cô có thể tin tưởng, người sẽ lắng nghe cô. Nhưng không, anh muốn cô quan tâm đến anh, muốn cô nghe anh kể về mọi thứ trong cuộc sống của anh. Cuối cùng, họ đã chia tay. Cô lại cô đơn một lần nữa.
Cô muốn tìm một nơi xa xôi, nơi mà mọi người sẽ chia sẻ với nhau mọi thứ. Nhưng cô biết đó chỉ là ước mơ. Cô phải sống với hiện tại và với những ràng buộc của cuộc sống.
Nhưng dù thế nào đi nữa, cô vẫn sẽ tiếp tục vui vẻ và sống tốt với những gì cô có.


9. Cuộc Phiêu Lưu Của Những Cô Gái
Người đã từ bỏ, còn em sao vẫn còn lưu luyến?
Mình giữ trọn một tình yêu giữa biển cả rộng lớn. Nhưng em lại tin rằng mình là vũ trụ…
700 ngày yêu thương, mỗi ngày em đều cháy hết mình cho tình yêu mới nở. Cho đến bây giờ, em không hối hận vì đã dành những ngày tươi đẹp nhất của tuổi trẻ cho anh - người không bao giờ coi em là tất cả.
Trong tình yêu, người thua là người đã yêu quá nhiều. Người lạnh lùng với em, xa cách em, không còn tôn trọng em. Em tự hỏi liệu người có hiểu được những gì em đang cảm thấy không?
Anh yêu em nhưng lại dần dần lạnh lùng, xa cách, bất cần và không tôn trọng em. Em tự hỏi liệu những điều đó người có nhận ra không?
Em đã cố gắng biết bao lần, nhưng tình cảm của chúng ta không còn như trước.
Và rồi, em nói: “Dừng lại đi, em mệt mỏi rồi!”
Con gái à, sống nhẹ nhàng, đừng sống với quá khứ. Khi hạnh phúc đã rời xa, đừng níu kéo. Bởi nếu trái tim họ muốn rời đi, không có sức mạnh nào có thể giữ họ lại.
Cảm ơn anh vì đã đến, cũng biết ơn anh vì đã rời đi.
Tạm biệt, mối tình đầu của em!
Minh Tuyết


10. Hãy Cho Mình Một Cơ Hội Yêu Thêm Một Lần Nữa!
“Anh mang đến cho trái tim em một cơn gió mát. Rồi anh đi để lại một bầu trời tan nát trong em. Những ngày qua, từ cái ngày anh mang trái tim của em đi mất, anh có biết là em khổ sở lắm không? Em vùi mình trong đống kí ức cũ kĩ mang tên anh. Em trốn mình trong chiếc chăn bông ấm áp, nhưng em vẫn cảm thấy lạnh ngắt vì anh đã mang ánh nắng của em đi mất. Để lại trong em là cả một mùa đông băng giá, một trái tim đông đá héo khô. Và thế là em tự nhốt mình trong căn phòng nhỏ với những cơn buồn tê tái riêng em”.
Tất cả những thứ trên cuộc đời này đều không tồn tại mãi mãi. Và tình yêu cũng thế! Có đến ắt có đi. Có gặp mặt ắt có chia xa. Vì thế, nếu có một lý do nào đó mà chúng ta chia tay một người mình từng xem là tất cả thì có lẽ đó cũng là điều không thể tránh khỏi. Cuộc đời mà, đâu ai có thể ngờ trước những gì sẽ xảy ra đến với mình. Nhưng có lẽ điều khổ sở nhất không phải là chia tay một người mình đã từng thương mà đó chính là chúng ta sẽ không đứng lên được sau cái lần vấp ngã đó.
Chúng ta sợ yêu, chúng ta sợ trái tim lại phải rỉ máu thêm một lần nào nữa. Và thế là, tự nhốt mình trong những kỉ niệm đáng lẽ phải quên. Hay tự ảo tưởng rằng đó chỉ là giấc mơ, một mai tỉnh giấc thì mọi thứ sẽ trở lại như cũ. Nhưng không đó là sự thật, một sự thật đau lòng mà bạn phải chấp nhận, phải dũng cảm đối diện.
Có những người đã tâm sự rằng họ sợ yêu sau một lần đổ vỡ. Họ không sẵn lòng cho bất cứ một mối quan hệ nào cả. Họ sợ giẫm phải vết xe đổ của chính mình một lần nữa. Thà cô đơn chứ không cho phép bất kì ai giẫm đạp lên tình yêu hay làm tổn thương họ một lần nữa. Họ tự đóng cánh cửa trái tim mình lại và tưởng chừng không ai có thể chạm đến được. Họ tự nhốt mình trong một cơn khủng hoảng của trái tim. Họ luôn đao đáo một nỗi buồn mang tên người yêu cũ. Và cứ mãi trong cái vòng vòng lẩn quẩn đó mà không có lối ra. Một nỗi đau luôn âm ỉ trong tim mà tưởng chừng như chỉ một cái chạm nhẹ có thể làm vết thương đó rỉ máu.
Nhưng cô gái ạ! Chúng ta tồn tại trên đời này không phải để buồn, không phải để nhớ mãi một quá khứ đáng quên! Bạn phải sống một cuộc sống thật vui tươi, thật lạc quan, phải biết đón nhận những mối quan hệ mới và đi tìm hạnh phúc cho chính bản thân mình vì cơ bản con người sinh ra để được hạnh phúc.
Bạn phải đứng lên và đi tìm hạnh phúc cho mình thôi nào! Cho dù trái tim bạn đã có quá nhiều vết thương hay đã bị bào mòn theo năm tháng thì bạn vẫn phải mạnh mẽ bước tiếp! Bạn phải đặt niềm tin vào cuộc đời này, vào người mà bạn lựa chọn và hơn hết đó là đặt niềm tin vào chính bản thân mình! Hãy sẵn sàng mở lòng và đón nhận cho mình những mối quan hệ mới. Rồi cuộc đời sẽ ban tặng cho bạn một hạnh phúc xứng đáng.
Đâu ai mãi nhốt mình trong những niềm đau! Đâu ai cả đời đơn độc chỉ vì sợ yêu! Đó chẳng qua là sự bi quan về cuộc sống, bi quan về tình yêu hay bi quan về những mối quan hệ xung quanh. Nhưng bạn ạ! Nếu sống không có niềm tin thì chúng ta sẽ sống một cuộc đời hoang phí! Vì thế hãy cứ yêu thêm một lần nữa! Chỉ là yêu một lần nữa thôi mà.
Chúng ta sẽ không hối hận khi lại vấp ngã thêm lần nữa, mà chúng ta sẽ thật sự hối hận khi đã không làm theo tiếng nói của trái tim. Hãy gạt đi nước mắt còn vương vấn, hãy gạt bỏ quá khứ khổ đau để cho mình được yêu thêm một lần nữa. Hãy khoác lên một bộ cánh mới, điểm một chút son môi và sẵn sàng đón nhận một tình yêu mới đến với mình.
Chắc chắn rồi bạn sẽ được hạnh phúc. Sẽ có một bờ vai vững chãi để bạn tựa vào khi mệt mỏi. Sẽ có một nơi bình yên để cho bạn trở về. Sẽ có một người yêu thương bạn nhiều hơn chính bản thân mình. Rồi bạn sẽ lại bình yên qua giông bão. Này cô gái ạ! Hãy cho mình một cơ hội yêu thêm một lần nữa, nhé!

