1. Hồi ức tháng 5
Tháng 5, mùa hạ gõ cửa, kỷ niệm của tuổi thơ, những ngày lễ quan trọng như Ngày Quốc tế lao động và chiến dịch Điện Biên Phủ hồi sinh. Bác Hồ và 'Ngày của mẹ' là những chủ đề đặc biệt. Mùa hạ, mùa diều bay và mùi khói đốt đồng cũng là những ký ức đẹp của tháng 5. Tuổi học trò được tô điểm bởi sắc hoa, mùi khói và những câu hát ngọt ngào. Hãy cùng trải qua tháng 5 bằng những dòng tản văn ấm áp, trữ tình và đậm chất ký ức.
Tháng 5 đánh thức trí nhớ với những ngày lễ quan trọng. Là lúc ta nhớ về chiến công của cha ông tại Điện Biên Phủ, những ngày hào hùng và đau thương. Cũng là dịp để kính trọng Bác Hồ và tất cả những người mẹ, là niềm tự hào của đất nước. Mỗi bước chân vào tháng 5 là mỗi chuyến phiêu lưu trong quá khứ, nơi ký ức và cảm xúc hòa quyện.
Không chỉ có mùa hạ với diều bay, tháng 5 còn là mùa của những chiếc áo trắng và bài hát thanh xuân. Cơn gió tháng 5 mang theo hương hoa bằng lăng và phượng vĩ, đẹp như tranh vẽ. Là lúc mỗi học sinh nhìn nhận về quãng đời học trò, những kỉ niệm ngọt ngào. Bên cạnh đó, mùa hạ cũng là thời điểm chuẩn bị cho những cuộc phiêu lưu mới, nhiều kỷ niệm đẹp sẽ được ghi lại.
Tháng 5 là thời khắc gặp gỡ với mùa hạ, nơi những bông hoa thắm thiết tình, nở rộ. Là lúc những người học trò chia tay mái trường, để bắt đầu kỳ nghỉ hè. Họ nhìn nhận về quãng thời gian của mình, nhớ về những người thầy, những người bạn và những bài học quý báu. Tháng 5 mang theo nhiều cảm xúc, từ niềm hạnh phúc đến nỗi buồn chia tay.
Trong tháng 5, mùa hạ tràn ngập không khí tươi mới, ngọt ngào. Là thời điểm để những tâm hồn trẻ trung, hồn nhiên được thả lỏng, đắm chìm trong bản hòa nhạc của thiên nhiên. Hương hoa và tiếng hát của tuổi trẻ làm cho mỗi khoảnh khắc trở nên đặc biệt. Mùa hạ còn là thời gian của những cuộc phiêu lưu mới, những kỷ niệm sẽ là nguồn động viên mãi mãi.
Tháng 5, khi những đám mây trắng bồng bềnh trên bầu trời xanh, là lúc mọi người nhìn nhận về những điều quan trọng trong cuộc sống. Là dịp để tưởng nhớ về những người đã hi sinh cho tổ quốc. Mùa hạ là thời kỳ để quay lại ký ức, đếch luyện tâm hồn và đong đầy năng lượng cho những bước tiến mới.
Tháng 5 đưa chúng ta về với một thế giới đầy màu sắc, nơi mà hạnh phúc và tiếc nuối, cảm xúc và kỷ niệm gặp gỡ. Là lúc mỗi người trưởng thành, nhìn nhận về quãng đời của mình và có những quyết định cho tương lai. Hãy để tháng 5 làm say đắm lòng người, làm cho mỗi khoảnh khắc trở nên quý giá và đáng nhớ.
Tản văn của AN VIÊN


2. Sắc màu tháng 5
Bên lề con phố chiều hôm nay, giữa những giọt nắng nhẹ nhàng rơi như những nhảy múa của tháng Năm, tôi đột nhiên phát hiện những đóa hoa tim tím mùa hè nồng ấm trên những cành cao của cây bằng lăng, yên bình nép mình ven đường đi quen thuộc.
Chỉ còn ít ngày nữa thôi, màu tím ấy sẽ rực rỡ khắp cành, rung động và tô điểm cho những tia nắng đầu hè rực rỡ, phủ lên con đường quen thuộc. Rồi màu tím sẽ mở cửa sổ đầy cành hoa, lấp lánh và đậm màu trong bức tranh nắng vàng của mùa hè. Nếu không tranh thủ thưởng thức những khoảnh khắc thanh xuân này, chắc chắn ta sẽ tiếc nuối qua ba mùa khác để thêm một lần nhìn thấy hoa bằng lăng nở rộ, sắc tím nhẹ nhàng, tô điểm cho bức tranh mùa hè của tháng Năm.
Tháng Năm về, làm thức tỉnh mùa hè bằng những tia nắng vàng như mật phủ trải khắp cảnh đẹp. Màu nắng ấy tràn ngập trên hàng cây, rồi che phủ lên những bông hoa bằng lăng tím biếc, làm cho khung cảnh trở nên long lanh, đẹp mơ màng hơn bao giờ hết. Nếu không dành thời gian thưởng thức những khoảnh khắc yên bình này, ta sẽ không tránh khỏi sự nuối tiếc khi nhìn thấy hoa tím bằng lăng rơi rụng, nhạt nhòa dần, từng cánh hoa tím mỏng manh nhẹ nhàng rơi theo gió về cội rễ, kết thúc một chuỗi đời ngắn ngủi.
Bằng lăng, quả là loài cây xinh đẹp, khoe sắc mạnh mẽ rồi lại tàn phai nhanh chóng. Ngày qua ngày, cơn gió hè đi qua sẽ làm cho cánh hoa bằng lăng phai nhạt, dần phai màu, từng cánh hoa tím mỏng manh rung rinh khoe sắc rồi theo gió bay về nơi ẩn náu, kết thúc chuỗi đời ngắn ngủi. Tôi vẫn nhớ con đường đi học xưa. Trong một ngày, trên con đường tháng Năm oi bức, tôi đã mặc chiếc áo xanh tình nguyện, cùng bạn bè đào hố, trồng những cây bằng lăng nhỏ bé. Loài cây ấy, mặc dù trơ trọi giữa phong cảnh, nhưng vẫn mạnh mẽ vươn lên che phủ con đường tôi đi học. Một chiều mùa hè năm cuối cấp, tôi đi xe trên đường về và bắt gặp những chùm hoa tím bắt đầu hiện diện. Khoảnh khắc ấy làm rung động con tim, như vừa trải qua một tình yêu đầu, mùa hè ấy chắc chắn là mùa hè đẹp nhất trong cuộc đời tôi.
Bằng lăng đẹp mơ màng trong nắng sớm, lạc quan trong giờ trưa, và dịu dàng hơn khi ánh chiều lung linh trên tán lá. Tôi thích hướng tầm mắt ra ngoài cửa lớp để mê đắm nhìn đoàn hoa tím nằm vuốt ve dưới bóng ve râm. Đôi khi có cơn mưa rào nhanh chóng, làm mát đi không khí nóng bức. Sau cơn mưa, những bông hoa rung rinh rơi theo từng giọt nước, lấp lánh như những viên ngọc màu cầu vồng, làm ta quên hết mệt nhọc bên cạnh sách vở. Mùa hè thêm bằng lăng, thêm màu tím yêu thương vào cuộc sống.
Những ngày tháng Năm trôi đi trong hồi ức. Mỗi buổi tách tách, lang thang trên con đường dài nơi đây, không kìm chế được lòng nhớ, đầy bồi hồi nhớ thương màu hoa tím bằng lăng đã từng rực rỡ. Cánh tím bắt đầu nhạt nhòa sau những cơn mưa lạnh. Tuổi học trò dần trôi vào dòng người như màu hoa tím mong manh. Tôi gom nhặt màu hoa ấy như gom lấy bao kỷ niệm buồn vui của thời học trò để ấn vào trang nhật ký. Biết bao niềm vui và nỗi buồn giờ đành phải gói gọn trong những dòng thơ:
“Tháng Năm đùa nắng hạ
Xanh ngắt cả bầu trời
Bằng lăng tím cùng nở
Ngất ngây bờ tà áo.”
Và không biết tà áo ngày nào chở theo màu tím mùa hè có lẽ sẽ trở lại với chốn xưa hay không? Ngày tháng cứ trôi, quay vòng theo chu kỳ đều đặn, và một tháng Năm nữa lại đến. Trên cao, màu tím bằng lăng đang bắt đầu hé những búp đầu tiên. Ánh nắng mùa hè vẫn tỏa sáng ngày qua ngày bên lề con phố, màu tím xưa vẫn dịu dàng, đằm thắm với thời gian.
Đến lúc tôi đắm chìm, ngắm màu hoa tím trải dài bên con đường kỷ niệm, để nhặt lên những tấm ảnh của tuổi học trò và để cảm nhận sự trẻ trung khi thấy cánh bằng lăng héo rụng đang yên ngủ trong trang nhật ký xưa.
Tác giả HỒNG MINH


3. Hòa mình trong mùa hoa tím
Tháng Năm đưa tôi vào bức tranh của nắng hè oi ả, bầu trời xanh ngắt, và những cơn mưa giông bất ngờ. Là thời điểm của những kỳ thi căng thẳng, những ngày học đầy bận rộn, và những giọt mưa làm dịu đi bao nhiêu căng thẳng... Tháng Năm mang theo sắc tím của hoa bằng lăng, sự rực rỡ của phượng đỏ, âm nhạc của tiếng ve vang lừng, và cảm giác chia tay của mùa học trò với những kỷ niệm lưu luyến, những nỗi buồn bâng khuâng...
Tôi đã trải qua nhiều tháng Năm với những biến động, âm nhạc, sắc màu, và cảm xúc quen thuộc. Nhưng sáng nay, trong một khoảnh khắc lơ đãng, nhìn lên những cành xà cừ ven hành lang lớp học, tôi ngạc nhiên trước một 'đối tượng bí ẩn': một bó hoa với những bông nhỏ màu trắng nhẹ nhàng, hiện diện và biến mất giữa tán lá xanh.
Bông hoa xà cừ?!
Điều đầu tiên tôi nhìn thấy hoa xà cừ.
Một... hai... ba...
Không, không chỉ có vài bông, mà còn hàng trăm, thậm chí hàng ngàn bông hoa nổi bật trong vòm lá xanh tươi của cây cổ thụ, tạo bóng mát trên sân trường gần nửa thế kỷ qua. Bạn có thể đặt câu hỏi: có điều gì đặc biệt ở những bông hoa xà cừ mà khiến tôi hào hứng đến thế, làm cho trái tim tôi vui mừng, vang lên như hàng nghìn nốt nhạc? Chỉ là một loài hoa thôi, điều gì có thể khiến tôi phải ngỡ ngàng, hạnh phúc như vậy?
Có lẽ bạn đã nhìn thấy nó nhiều lần, nhưng lại không để ý. Bởi vẻ đẹp của hoa chẳng có gì nổi bật. Vì những bông hoa quá nhỏ bé, khiêm tốn so với tán lá xanh rợp mát quanh năm. Và bởi hương thơm chỉ thoang thoảng nhẹ nhàng trên gió... Nhưng với tôi, loài hoa này mang đến một niềm phấn khích khó diễn đạt.
Đột ngột, tôi nhìn xuống sân trường... Khi tháng Năm bắt đầu nóng bức, khô hanh ở vùng gió Lào, những bông hoa rơi xuống nhanh chóng khô giòn, nhỏ lại. Màu sắc vàng sậm, kèm theo hương mật dịu dàng, đậm đà của tháng Năm.
Đã hơn 10 năm tôi dạo bước trên sân trường này, qua những hành lang lớp học, qua những dãy xà cừ đổ bóng lối đi. Tôi đã nhìn nhận tuổi của những gốc xà cừ xù xì, sần sùi, lớn đến mức kỳ diệu. Tôi đã đứng ở hành lang lớp học nhìn lá cây rơi như mưa mỗi độ tháng Ba – mùa thay lá xà cừ. Tôi đã say sưa ngắm những quả xà cừ to, tròn như những quả bóng gỗ mun nhẵn nhụi treo lúc lỉu. Lũ quả đó từng gợi nhớ về những trò chơi liên quan đến kí ức ngày thơ ấu. Có những quả đã già, tự bung nở để hạt rơi xuống, chỉ còn lại chiếc vỏ nâu mở ra bốn cánh đều như những cánh hoa. Chúng kiên cường giữ vững qua mùa đông lạnh, qua giông bão, qua cả mùa thay lá, để rồi nổi bật giữa sắc xanh mơn mởn của lá non. Tôi luôn coi đó là hoa xà cừ, những 'bông hoa' độc đáo của chính mình.
Thú vị thay, bao năm dưới bóng xà cừ, ngắm nhìn hàng cây qua từng mùa, nhưng chưa bao giờ tôi nhìn thấy hoặc ít nhất là không tưởng tượng về bông hoa xà cừ. Có thể vì tháng Năm dành nhiều không gian cho hoa phượng đỏ rực rỡ. Cũng có thể vì mùa rơi lá huy hoàng khiến tôi mê mải. Hoặc có thể chí ít, những 'bông hoa' lạ lùng đó đã khiến tôi hài lòng, khiến tôi không bao giờ tập trung vào việc tìm hiểu về những bông hoa thực sự.
Trải qua hơn một nửa thế kỷ, hàng xà cừ đã chịu đựng bao gió mưa cùng trường này, để lại dấu ấn trong lòng thế hệ thầy cô và học sinh. Liệu có ai đó đã từng thấy những chùm hoa trắng nhỏ xinh ấy? Và có ai đó đã từng ngỡ ngàng, hạnh phúc như tôi sáng nay?
Bao nhiêu loài hoa bé nhỏ đã mở, tàn, và để lại những mùa quả? Bao nhiêu điều đẹp đã ra đời rồi tan biến trên con đường chúng ta đi, bên cạnh ta, trong cuộc sống của ta mà chúng ta đã không để ý, không lưu giữ?
Tôi cũng đã tự hỏi: khi xa trường, những năm tháng dạy học ở đây sẽ để lại điều gì trong tôi, có gì gọi tôi quay trở lại?
Và, sáng nay, khi bất chợt nhìn thấy những chùm hoa xà cừ ẩn hiện giữa vòm lá, tôi nhận ra...
Hoàng Xuân Thụy


4. Đám hoa rực rỡ tháng 5
Hà Nội mỗi khi tháng 5 về, không chỉ trở nên rực rỡ với sắc đỏ của hoa phượng và tím bằng lăng, mà còn xuất hiện thêm một sắc vàng mơ mới lạ từ loài hoa nhập ngoại, mang theo từ miền Nam sau tháng 4/1975. Tên gọi của loài hoa này đa dạng nhưng đều gợi lên vẻ đẹp quý phái: muồng hoàng yến, muồng hoàng hậu, hoa lồng đèn, bọ cạp nước, bò cạp vàng Osaka, mai dây, cây xuân muộn, mai nở muộn… Loài hoa được trồng nhiều tại các khu vực như ven Hồ Tây, phố Lạc Long Quân, Âu Cơ, và một số khu vực gần Hồ Gươm kế Đền Ngọc Sơn….
Bức tranh của Hà Nội phố trong nắng đầu hạ không chỉ chói lọi với sắc đỏ của hoa phượng, tím của bằng lăng mà còn rực rỡ với sắc vàng của loài hoa mới. Những chùm hoa vàng nổi bật trên lá xanh tạo nên một bức tranh huyền bí, như một kinh thành cổ xưa.
Hoa nở thành từng chùm lớn, như muôn vàn giọt nắng đổ nhẹ nhàng tạo nên một không gian vàng lộng lẫy như mộng trăm năm xưa, ngàn năm xưa sắc hoàng triều quý phái.
Chiếc đèn lồng tí hon của hoa kết lại thành những chùm vàng quyến rũ, càng nắng chùm hoa càng nở vàng phủ kín cây, tạo nên một không gian vàng lộng lẫy như mộng trăm năm xưa, ngàn năm xưa sắc hoàng triều quý phái.
Hoa có 5 cánh hình oval như giọt ngọc, mặt ngoài phủ muôn vàn sợi li ti mịn mượt như nhung, hương thơm nhẹ nhàng như ám hương, phảng phất, khiến cho không gian trở nên bí ẩn, quyến rũ như cung đình xưa.
Không biết vì sao em Hà Nội lại dẫn tôi đến ngắm hoa muồng ở ven Hồ Tây, có chút huyền bí trong gió hồ, như từ một miền xa thăm thẳm, rất nhẹ, rất êm, nhưng lại đầy sức sống như những bông hoa rơi mãi không ngừng, tô điểm vàng tinh khôi bước chân.
Em tinh nghịch níu một dây hoa và quấn quanh cổ, tôi ngắm nhìn em, bỗng như có một cơn chấn động nhẹ, như mình đang lạc vào thế giới cổ tích, chìm đắm trong những câu chuyện thần thoại, chạm vào vẻ đẹp ngọc ngà của em.
Màu vàng quý phái của hoa làm cho tôi mê mải, như lạc vào mê cung của những câu chuyện thần thoại, đắm chìm trong vẻ đẹp của kinh thành Thăng Long ngàn năm trước.
Màu vàng của hoa như nắng gieo vào tôi quyến luyến những huyền thoại về kinh thành Thăng Long, với những câu chuyện về hoàng triều thăng trầm.
Sắc vàng của hoa như một mảnh ghép quý phái, khiến tôi mê mải, chấp chới trong niềm đam mê hoài cổ, tìm kiếm vẻ đẹp của quá khứ.
Hoài Hương


5. Khám phá tháng Năm
Tháng Năm, bức tranh vàng nồng nàn của mặt trời đưa ánh sáng ấm áp đến từng góc phố, từng hàng cây, làm hồn phố phường trở nên rực rỡ, ấm áp. Màu vàng của hoa phượng, bằng lăng càng làm tô điểm thêm vẻ đẹp của mùa. Cây phượng vĩ chói lọi đỏ rực, hòa quyện với những bông bằng lăng tím thanh, tạo nên bức tranh tươi vui cho mỗi góc phố, mỗi con đường.
Những đàn bướm vàng nô nức bay lượn, đậu trên các bông hoa rực rỡ, tô điểm thêm vẻ thơ mộng của mùa. Đây là thời điểm tươi đẹp nhất của những chú bướm, những giọt sương mai tinh khôi, khiến cho thế giới trở nên mộng mơ và bình yên.
Các học trò chuẩn bị cho những ngày cuối năm học, cùng nhau học bài, cùng nhau chia sẻ những lo lắng, những kỷ niệm cuối cùng trước khi bước vào kỳ nghỉ hè. Còn những thầy cô giáo, bận rộn với việc chấm bài, dạy dỗ và truyền đạt tri thức cho những tâm hồn trẻ. Mùa hạ nồng ấm, tràn đầy những cảm xúc ngọt ngào của tuổi học trò.
Tháng Năm của tôi, những buổi thi căng thẳng, những đêm thức trắng ôn tập, những lá thư chia tay gửi đến bạn bè. Tôi nhớ những ngày ấy, những kỷ niệm thời học trò vẫn đọng mãi trong tâm trí. Bao nhiêu năm trôi qua, nhưng mỗi khi tháng Năm về, những kí ức ấy lại hồi sinh, tô điểm thêm cho cuộc sống bằng những mảng sắc tươi vui.
Tháng Năm, mùa của những chiếc ô dù xinh xắn che nắng, những hương vị của bánh xèo nóng hổi, mùi của đất trời sau cơn mưa. Mỗi giọt mưa như là giọt nước lên men của kí ức, làm bùng cháy những cảm xúc xao xuyến. Những ngày nghỉ hè ấm áp, gia đình sum họp bên bàn ăn, ăn những chiếc bánh xèo giòn tan, thưởng thức hương vị quê hương.
Qua thời gian, những con đường quê xưa giờ đã trải nhựa, những chiếc xe bò thì được thay thế bằng những chiếc xe máy tiện ích. Thành phố mỗi ngày trở nên hiện đại hơn, nhưng tháng Năm vẫn giữ nguyên vẻ đẹp truyền thống, như một bản hòa nhạc êm dịu vang lên từ lòng phố xưa.
Nguyễn Ái


6. Kỳ nghỉ Mùa Hè
Tháng 5 trở về, mang theo những cảm xúc ngọt ngào, khi bức tranh phượng đỏ nở rộ, làm trời xanh thêm phần cuốn hút. Những cành phượng bằng lăng trổ hoa tím hồng, tạo nên một bản hòa nhạc tuyệt vời với âm nhạc của những chú ve hòa mình vào không gian xóm làng.
Quê hương yên bình chuyển mình trước vẻ đẹp huyền bí của tháng 5. Cánh đồng mênh mông như thảm cỏ, chuyển sang màu vàng óng ánh, là lúc mùa màng sắp đến. Nhớ về những tháng 5 của tuổi thơ, khi làng quê tôi bắt đầu chuẩn bị cho những ngày hạ hấp dẫn. Mẹ tôi, từng bước chăm sóc cây lúa, củ khoai, để nhà mình có đủ thực phẩm cho một mùa hè sung túc. Tháng 5 là khoảnh khắc lễ hội trong lòng mỗi người, là thời kỳ ngày dài nhất và đêm ngắn nhất trong năm. Bố mẹ tôi chưa kịp thức dậy, tiếng gà đã kêu rộn, họ nhanh chóng tỉnh giấc, chuẩn bị cho một ngày mới. Mẹ gánh lúa, bố chở lúa về, những đống lúa vàng óng ánh được sắp xếp ngay trước nhà. Dù bữa ăn trong mùa hè thường khó khăn, giấc ngủ ngắn ngủi do cơn mưa bất chợt, nhưng hạnh phúc vẫn hiện hữu trong đôi mắt và nụ cười của họ.
Sau nhiều năm xa quê, tôi quay trở lại vào một buổi sáng tháng 5. Phượng vẫn đỏ chói bên cạnh cánh đồng xanh mướt của mùa hạ. Làng quê yên bình, tiếng gà kêu vang bình minh, tiếng rì rào của những chú chim hòa mình vào vòm cây. Quê nhà đã trải qua sự thay đổi, những con đường mới như dải lụa bê tông, bắt đầu nối liền với những thửa ruộng màu mỡ. Bố mẹ tôi đã già, không còn khả năng làm ruộng như trước. Công nghệ nông nghiệp hiện đại đã thay thế cho đội ngũ lao động truyền thống. Những chiếc máy gặt tiện lợi giúp hoàn thành công việc một cách nhanh chóng, mà không cần đến sức lao động đông đảo như trước kia. Nhưng bức tranh tháng 5 vẫn sống mãi trong tâm hồn tôi, như những ký ức thơ ấu không phai.
Vũ Thanh Huyền


7. Hân hoan Mùa Hè
Tháng 5 đến, cây phượng và gốc bằng lăng trước cổng trường tỏa sắc mới, hoa phượng rực rỡ, hòa quyện với màu tím bằng lăng tinh khôi. Sân trường như mở rộng ra, cao lên. Ánh nắng mặt trời sáng chói, làm tan biến những đám mây và sương mù cuối xuân. Bầu không khí trở nên phấn khích với âm nhạc của những chú ve, như những nghệ sĩ tài năng, đang trình diễn một vở hợp ca dài lê thê chào đón mùa hè. Màu sắc tươi tắn phản ánh dưới ánh nắng tạo nên bức tranh đẹp mê hồn cho cả thiên nhiên...
Tháng 5 đến, kỳ nghỉ lễ dài mang lại niềm nhớ về chiến thắng ngày 30/4/1975. Trái tim ai đó bất ngờ ùa về những kỷ niệm về những người lính 'ra đi từ đó không về'. Hồi tưởng về thời kỳ chiến tranh, mặc dù đã trôi qua nửa thế kỷ. Ngày 30/4/1975 giống như một cơn giông mùa hè, nhanh chóng cuốn trôi những ngày chiến tranh khó khăn, mở ra một kỷ nguyên mới cho dân tộc. Đã 46 mùa hè trôi qua, những vùng đất trước kia đầy bom đạn giờ đã xanh tươi, những công trình và phố phường mới đã hiện hữu. Dấu vết chiến tranh dần được thời gian phai mờ... Những người mẹ, người vợ từng mất thân nhân giờ đây đã tìm thấy niềm an ổn trong những điều mới mẻ!
Tháng 5 trở lại, cùng với cơn mưa đầu hạ làm cho giàn mướp bên ao của mẹ thêm xanh mát, hoa thêm vàng và những quả mướp non, mỡ màng đùa nẩy trước gió. Những chú ong bầu đen đậm đang nghiên ngẫm, tận hưởng mật ngọt từ những bông hoa mướp vàng, làm việc một cách cẩn thận và tỉ mẩn. Tiếng học trò tan học vang lên, ngồi bên bờ ao, thảnh thơi bàn luận về kỳ thi sắp tới. Các chú cá rô phi nhí nhảnh tranh nhau rủ những bông hoa mướp vàng từ mặt nước, tiếng đớp bì bọp, tiếng vây đánh loách làm náo động một góc ao. Mấy cô, mấy bác đi thăm đồng bàn tán về ruộng lúa, vườn rau mới, mọc lên sau cơn mưa. Còn những cô gái trẻ tranh thủ chụp ảnh xinh xắn bên vườn rau để chia sẻ trên facebook... Cảnh làng quê trong mùa hè thật tươi vui, sôi động!
Tháng 5 trở lại, lũ học trò cuối cấp lại ghi chú những dòng lưu bút, ý nghĩ ngây ngô và đầy mơ mộng, đánh dấu kỷ niệm bằng những trang sổ viết. Những lời chúc, những lời nhắc nhở. Nét chữ ngây thơ, mắt cũng như nhoè đi theo. Mùa hè sắp đến, mỗi người sẽ điều động một hướng. Có người lên rừng, có người ra biển! Có người về Bắc, có người xuống Nam. Có người gắn bó với làng quê, nương chè, có người học lên trở thành kỹ sư, bác sĩ... Dù đi đâu, làm gì, trong tâm hồn mỗi người vẫn giữ lại hình ảnh trường xưa, những dòng lưu bút và bài học của thầy cô! Để rồi những ký ức ấm áp mãi không phai!
Tháng 5 trở lại, trên con đường quê quen thuộc, nghệ sĩ già đi lang thang nhặt những bông phượng hồng, ngắm hoa bằng lăng rồi nhẹ nhàng thu chúng vào từng bức ảnh nhỏ, lưu giữ trong từng khoảnh khắc. Tia nắng đầu hè hé mở sau màn trời trong xanh. Ta mơ hồ, đôi tay nhẹ chạm vào những cánh hoa... những kỷ niệm ùa về trong hồi ức bất tận. Tháng 5 ơi! Hãy điều bước nhẹ nhàng, để tâm hồn ta trở nên thanh thản!
Bùi Nhật Lai


8. Bình Yên Hoa Sấu
Mỗi khi hè về, ánh nắng vàng óng ả trải dài trên những tán cây lớn, những mái ngói cổ kính nhuộm màu thời gian là dấu hiệu của mùa hoa sấu đang bắt đầu trổ bông, kèm theo hương thơm dịu dàng khắp nơi.
Không rõ từ khi nào, những khu làng sấu phồn thịnh trên các con phố, trong công viên... đã trở thành thứ quen thuộc với mọi người. Khi mùa hè bắt đầu, tôi thường đi dạo ngắm nhìn những cây sấu đang nở hoa, với hương thơm dễ chịu. Những chùm hoa nhỏ lùm lùm giữa tán lá xanh, chỉ thấy nếu ta nhìn kỹ. Hoa sấu, giống như hoa nhãn, hoa vải quê tôi, lại mang đến một hương thơm đặc biệt.
Hoa sấu còn là chiếc đồng hồ báo hiệu hè, khi những chùm hoa trắng xuất hiện, đồng nghĩa với việc mùa hè đang đến gần. Hoa sấu thường nở vào đầu tháng 5 và trở thành một phần của cuộc sống. Người ta thường nói, dù thời gian trôi qua bao lâu, hoa sấu vẫn giữ một góc nhỏ trong tâm hồn, như một người bạn đồng hành không thể quên.
Hoa sấu mang lại cho tôi những kỷ niệm đẹp ở tuổi thơ. Lúc nhỏ, chúng tôi thường chơi dưới bóng cây sấu, nhặt những đóa hoa sấu rơi xuống và xâu thành chuỗi dài đeo cổ, đeo tay trông rất ngộ nghĩnh. Chúng tôi thậm chí còn chơi trò cô dâu chú rể khi ghép đôi những đứa trẻ lại với nhau, và khi mùa sấu nở, cô dâu và chú rể sẽ được trang trí với vòng hoa sấu trắng tinh tế. Tôi giữ mãi những kí ức về loài hoa đơn giản này, khi tâm hồn còn thuần khiết và hình ảnh đẹp bất ngờ xuất hiện trong những đêm dạo phố và những cơn mưa hoa rơi nhẹ xuống đầu như trong cổ tích.
Tôi cảm nhận hoa sấu không quyến rũ như hướng dương, không ngọt ngào như những cánh sen mỏng manh; sấu yên bình, tự do, nhưng vẫn đủ mạnh mẽ để làm xao lãng trái tim. Mỗi khi bước vào mùa hè, hương thơm của hoa sấu lại tràn ngập, nhẹ nhàng trong gió như làm chìm đắm tâm hồn, không nỡ buông bỏ dòng cảm xúc đang tràn về, chỉ tiếc rằng không thể giữ mãi để cảm nhận mỗi khi muốn. Điều kỳ diệu là hoa sấu chỉ qua một vài cơn mưa đầu hạ, lá xanh non đã phủ kín cành cây và những chùm hoa sấu xanh xanh bắt đầu nảy nở.
Đã bao mùa hoa sấu trôi qua, nhưng tôi vẫn chưa một lần nắm tay ai đó để cùng nhau thưởng thức hương sấu tình tự dưới bầu trời đêm. Chờ đợi ngày ấy, để không phải thở dài luyến tiếc: “Lại một mùa sấu đã qua”.
Nguyễn Phương Uyên


9. Hồn Tháng Năm
Tạm biệt tháng tư, chào đón tháng năm rực rỡ sắc màu với cảm xúc đang nồng cháy trong tâm hồn. Tháng năm nhẹ nhàng bước vào.
Sáng nay, trong không khí của ngày nghỉ lễ, tôi dậy sớm hơn mọi ngày một chút. Tôi mở cửa rộng, làn không khí trong lành tràn vào ngôi nhà nhỏ. Hít thật sâu một hơi để căng lồng ngực, rồi bước ra sân thưởng thức cảnh đẹp của đất trời những ngày đầu hạ. Cảnh vật của tháng năm đang nở rộ.
Chao ôi, bầu trời tháng năm trong xanh tinh khôi, không còn chút u ám của tháng tư. Những tia nắng vàng óng ánh lan tỏa trên đường phố, làm đỏ cánh đồng lúa, tràn ngập trên cành cây non xanh mơn mởn, hôn vạt cỏ để những giọt sương mai rơi rực rỡ. Yêu thích những giọt nắng của tháng năm.
Tháng năm đẹp với những gam màu tuyệt vời. Sắc tím của bằng lăng lan tỏa khắp nơi, đầy màu sắc và kỷ niệm. Cây phượng vĩ đang tích cực chuẩn bị cho sự ra đời của những bông hoa đỏ rực. Tôi đang mong chờ khoảnh khắc ấy như đang mong chờ bình minh đẹp nhất trong tháng năm. Chắc chắn sẽ có nhiều điều thú vị.
Tháng năm để lại dấu chân kỷ niệm trên những con đường. Buổi chiều, đám trẻ đạp xe trên đường hương lúa, đôi khi chỉ để rong ruổi và chạy đua với thời gian, để đồng hành cùng ai đó hoặc đơn giản là tìm kiếm những giây phút thư giãn sau những giờ học căng thẳng. Mỗi bước chân, mỗi chuyến đi sẽ là những kí ức đẹp trong tâm hồn trẻ thơ. Và sau này, những ký ức đó sẽ là hành trang đi cùng họ suốt cuộc đời.
Tháng năm mang lại cho tôi những cảm xúc đặc biệt. Tôi chờ đợi nó và không mong đợi gì nhiều. Chờ đợi vì vẻ đẹp của tháng năm từ ánh nắng vàng óng ánh, từ màu đỏ của hoa phượng, từ sắc tím thủy chung khiến tôi yêu đến lạ, mê mải. Nhưng tôi cảm thấy lo lắng vì sắp phải chia tay với học trò, những đứa con yêu dấu.
Không cần cuộc hẹn, cứ đến tháng năm, chuyến đò của tôi lại về. Những bài giảng trở nên chậm lại. Tôi muốn níu lại bước đi của thời gian, muốn làm mờ ánh sáng để chờ đợi ngày chia tay đến từ từ. Đôi mắt trẻ thơ bây giờ đột nhiên trở nên buồn bã, chúng hiểu rằng mai sau, họ sẽ phải rời xa ngôi trường mà họ đã gắn bó 5 năm, để bước vào một thế giới mới với nhiều thách thức. Những ngày này, họ nhặt những chiếc lá nhẹ vào vở, viết những dòng lưu bút thân thiện. Thỉnh thoảng, trên những chiếc ghế đá, họ như đang thấp thoáng suy nghĩ khi đọc lại những dòng lưu bút. Đôi mắt nghẹn ngào, như muốn cùng nhau giữ lại những bước đi của thời gian.
Năm học này đặc biệt với họ. Chỉ còn ít ngày nữa, họ sẽ phải chia tay với mái trường mà họ đã gắn bó suốt 5 năm, để bước vào một thế giới mới, với nhiều thách thức mới. Trái tim tôi trở nên nặng trĩu lo lắng cho đàn con thơ.
Tháng năm này, lòng tôi lại xôn xao.
Nguyễn Thuỷ Thanh


10. Hẹn Ngày Tận Hưởng Tháng 5
Hẹn ngày tận hưởng tháng 5, ngày đón nhận cái nóng mới của mùa hè. Nó khiến cho chậu hoa trước nhà héo úa, và tôi cũng do đó mà trở nên lười biếng hơn, nằm dài ở phòng để ngắm ánh nắng bình minh len lỏi vào căn phòng nhỏ của tôi. Bỗng nhớ lại thời thơ ấu, mỗi khi nắng nóng là tôi lại biến thành pháp sư để mơ mình làm mưa. Lúc đó, tôi còn trẻ con và tin tưởng vào những truyền thuyết kiếm hiệp. Luôn mong đợi một cơn mưa trong những ngày nắng.
Hẹn ngày tận hưởng tháng 5, ngày gặp những cơn mưa rào đầu mùa vội vàng đến và đi. Mưa khiến tâm trạng trở nên sâu sắc hơn, đưa ta về những kí ức xưa. Tôi thích mưa, thích cảm giác dưới mưa, cảm giác đạp xe đạp về nhà dưới cơn mưa. Vì tôi yêu mùi của đất trước mưa, yêu những giọt mưa bay trên sân, yêu cảm giác được bao phủ bởi làn nước mưa trong trẻo và lạnh lẽo mỗi khi tắm mưa. Người ta nói rằng khi buồn tình, hãy đắm mình dưới cơn mưa hè để nước mưa che giấu đi những giọt nước mắt, lúc đó bạn có thể thoải mái khóc mà không sợ bị nhìn thấy. Mưa, tôi thường nghe Radio, ngắm những giọt mưa bay trong không khí, cuốn đi những điều không tốt. Sau cơn mưa, trời lại sáng, để ta thấy cầu vồng, và đón nhận những điều tốt đẹp…
Hẹn ngày tận hưởng tháng 5, ngày gặp mùa hoa phượng, hoa bằng lăng nở rực ở góc sân trường. Hoa phượng đỏ rực mạnh mẽ, hoa bằng lăng tím đậm, làm rối bời trái tim mỗi học sinh, khiến cho bước chân cuối cấp không thể kiềm chế mà viết ra những dòng thơ tặng cho tuổi học trò sắp qua. Tiếng ve bắt đầu hòa mình, góp thêm vào nhịp trống trường níu bước chân của tuổi xuân. Mai sau dù có đi đâu, tôi cũng khó lòng quên cây phượng vĩ nhuộm đỏ góc sân trường, không thể nào quên đám bạn ngồi chơi dưới gốc bằng lăng. Hoa bằng lăng nhẹ nhàng rơi xuống vai họ, khiến họ không kìm chế được nụ cười. Hoa phượng tràn ngập giỏ xe, được làm khô để lưu giữ trong cuốn lưu bút đong đầy những lời chân thành và cảm xúc đến nghẹn ngào. Tuổi học trò, hành trang mà mỗi người chỉ được bước qua một lần, mãi sau này mới nhận ra có những thứ mà dù muốn nhưng không thể nào có được nữa. Là ánh mắt ngọt ngào của cô bạn bàn cùng, là nụ cười của cậu bạn hàng ghế khiến cho cả thế giới trở nên nhỏ bé chỉ vì nụ cười đó, là mỗi khi đi muộn, nhìn thấy bác bảo vệ liền chạy hết sức mình để vào cổng trường…
Hẹn ngày tận hưởng tháng 5, hẹn với những cảm xúc lạ lẫm, hồi hộp và không nói thành lời. Tháng 5 làm cho tôi nhận ra nhiều ý nghĩa thực sự về cuộc sống, khiến cho ai đó bất giác nhớ về tình đầu, nhớ về gia đình, nhớ về những kỷ niệm quen thuộc…
Tôi đang tự hỏi liệu mùa hè của 10 năm sau có đủ trưởng thành và thông minh, tôi có muốn quay về những ngày tuổi 17 không? Dù có điều gì, hôm nay tôi sẽ sống trọn vẹn để không lãng phí thanh xuân.
Sưu tầm

