1. Mùa hoa yêu bâng khuâng
'Tháng mười chợt ùa về như một cơn say/ Ta chếnh choáng trong nồng nàn hoa sữa/ Hà Nội vào thu nắng vẫn còn đổ lửa/ Ta bồi hồi trong nhớ nhớ, quên quên…'
Tôi bất chợt viết những câu thơ đó khi phố đã thơm mùi hoa sữa. Khi những cơn gió heo may đầu mùa lạnh se se chớm lướt về xôn xao trên mái phố, đủ khiến cho những tâm hồn nhạy cảm chợt thấy lòng mình chùng lại, bâng khuâng thì những chùm hoa sữa mới căng mình hé nở, thả những làn hương bảng lảng, len lỏi vào không gian của những con phố xốn xang phút sang mùa.
Lẫn vào trong vòm lá xanh mướt, những chùm hoa nhỏ li ti như những ngôi sao màu xanh cốm hấp hé tỏa ra làn hương thơm ngầy ngậy, nồng nồng. Có phải chính bởi vậy nên mới có tên là “hoa sữa” chăng? Loài hoa đã đi vào thi ca, nhạc họa, nhiếp ảnh, vào những tình khúc đắm say một thuở và vào cả những mối tình của những chàng trai, cô gái Hà thành đẹp như thơ:
“Em vẫn từng đợi anh
Trên những chặng đường quen
Tiếng hát ai xao động
Thoảng mùi hoa êm đềm…”
Cây hoa sữa có cái tên dịu ngọt như thế nhưng chẳng hiểu sao nó còn được gọi là cây mò cua. Cây thân gỗ, cao, tán lá xòe rộng, thân có nhựa trắng như sữa nên đây mới là lý do để mọi người hay gọi cây này là cây sữa hay hoa sữa. Cây được trồng nhiều ở vùng nhiệt đới để lấy bóng mát, làm đẹp cảnh quan, môi trường. Còn ở các khu đông dân cư thì chỉ nên trồng với khoảng cách và mật độ vừa phải để tạo hương thơm thoang thoảng, dễ chịu, không làm ảnh hưởng đến sức khỏe của người dân.
Không chỉ người Hà Nội mới yêu hoa sữa mà có cả những người bạn phương xa yêu Hà Nội cũng bị phải lòng loại hoa đặc biệt này. Nhiều du khách nước ngoài có may mắn đến thăm Thủ đô đúng vào mùa hoa sữa nở đã rất ngạc nhiên trước vẻ đẹp và mùi hương quyến rũ của loài hoa ấy.
Cái màu xanh cốm sữa thật thanh mát và dịu dàng như vẻ đẹp thanh xuân non tơ, tươi trẻ của thiếu nữ Hà thành xưa. Cái làn hương thoang thoảng, e ấp tuổi xuân thì. Nếu ngửi gần thì cũng rất đàn bà, ngây ngất. Với họ, hoa sữa là một phần đặc hữu của Hà Nội. Nó bình dị, gần gũi và mang một giá trị tinh thần quan trọng trong tổng thể những vẻ đẹp đặc trưng của mùa thu Thủ đô.
Hoa sữa và tình yêu có một sự tương đồng kỳ lạ. Thoang thoảng thì nồng nàn, quyến rũ. Xa lâu lâu thì nhớ nhớ, nhung nhung. Nhưng nếu gần quá, nhiều quá sẽ dễ gây bức bối, khó chịu, ngột ngạt, thậm chí “ngộ độc”. Bởi vậy mà khi yêu, hãy dành cho trái tim một khoảng trống để thở, dành cho nhau một không gian vừa đủ cách xa. Để mà còn thấy đam mê nhau, thấy khát khao nhau và lúc nào cũng cháy bỏng một ước muốn được tiếp tục chinh phục, khám phá lẫn nhau.
Chả thế mà cho dù hương hoa sữa lúc đậm đặc có nồng đến mấy, có gây khó chịu cho những ai bị dị ứng với mùi hương thu đặc trưng này đến mấy thì mỗi khi Hà Nội chớm vào thu, người ta lại bâng khuâng ngóng trông mùa sữa nở. Lại thèm được cùng người mình thương tay trong tay, vai kề vai dạo bước trên những con phố Nguyễn Du, Quán Thánh, Nguyễn Chí Thanh… phủ kín những ngôi sao xanh để cùng đắm chìm vào đêm thu thanh mát, như thể muốn ôm trọn mùa thu Hà Nội vào vòng tay đắm say…
Hà Nội hoa sữa đã nở trắng xanh ngời…
Phố Hoa


2. Tháng mười, Thu…
Những ngày giữa thu, lòng tôi tràn đầy cảm xúc về những ký ức xa xưa. Đi dạo trên phố, không khí mát lành kèm theo hương thảo mộc. Bình yên và ngọt ngào quá đỗi!
Trong gió thu, men rượu đất trời làm người ta say mê, và bóng hình quen thuộc khiến trái tim nao lòng. Mùa thu mang đến nhiều điều: hương cốm nhẹ nhàng, mùi ổi chín làm ngây ngất, lá vàng rơi tạo nên thảm vàng êm đềm, sương mai bao phủ bên hồ... Nhưng với tôi, linh hồn của mùa thu chính là hương của hoa sữa.
Hoa sữa, loài hoa nhỏ bé khiến trái tim ta rộn ràng, dù màu sắc của nó có nhạt nhòa bên cạnh những loài hoa rực rỡ khác.
Hương hoa sữa thường rõ nhất vào buổi tối. Khi bước chân trên con đường quen, câu chuyện nảy sinh... ta bỗng dưng dừng lại trước một làn hương. Hương thơm đó nồng nàn, khắc sâu, đến và đi nhưng để lại ấn tượng mãnh liệt. Với hoa sữa, tay nắm chặt hơn, hơi thở gấp gáp hơn, cảm giác sự đồng điệu nhẹ nhàng lan tỏa... Hoa sữa là hiện tại, là quá khứ, là tương lai. Tôi sẽ không cảm nhận hết vẻ dịu dàng của thu nếu không có hương sữa vương trong không gian, nhắc nhở:
'Ký ức xưa,
Còn đâu đó
Những con đường quen,
Những góc phố nhỏ,
Hoa sữa vẫn ngọt ngào dọc đường mỗi đêm,
(Có lẽ nào anh lại quên em?
Có lẽ nào anh lại quên em?)
Hoa sữa là dấu ấn của ký ức và tình yêu. Nó đưa ta quay về quá khứ, tìm lại những mảnh vỡ của chiếc gương thần xanh. Để nhớ nhung, quên lãng một tình yêu. Để tâm hồn trở lại bình yên, để những kí ức tràn về đêm tối. Để trái tim tưởng đã khô lặng nhấc mình lên những nhịp yêu thương. Chậm lại nhé, đừng để cuộc sống vội vã. Chậm lại nhé, vì mùa thu qua đi nhanh chóng. Chậm lại để yêu thương...
Đặng Mai Phương


3. Hương Sữa và Đêm Thu Mơ Mộng
Đêm thu nằm thao thức, nghe tiếng mưa thì thầm bên khung cửa, tiếng hạt mưa nào rơi nghiêng rồi vụt vỡ, trên mặt lá, tán cây rồi vỡ tung ra chảy ào ạt vào lòng. Lật lên trong thẳm sâu bao nhiêu mảnh kí ức, kỉ niệm…. mang tên người cũ ngày xưa. Rồi lại miên man nghĩ về cuộc đời, số phận của con người, ôi cuộc đời, phận người sao có lúc mong manh yếu ớt? Giống hệt như hạt mưa rơi trong đêm mùa thu. Đâu chỉ là phụ nữ, đâu chỉ là phái yếu mới có lúc cất lên lời cảm thán;
‘Thân em như hạt mưa sa.
Hạt vào đài các, hạt ra ruộng cày’
Đời người đàn ông nhiều lúc cũng đâu khác hạt mưa, hạt mưa để thành mưa phải chịu qua nắng thiêu da đốt thịt, bốc hơi lên thành mây, lang thang lãng du khắp nẻo đường trời. Rồi có ngày cùng nhau tụ lại, chịu đựng lạnh giá kết tinh rồi rơi xuống, đâm xuyên qua thinh không vỡ tan ra. Chờ ngày hòa mình vào dòng nước chảy ra suối, ra sông, ra biển.
Vòng luân chuyển của hạt mưa cũng giống như vòng luân hồi của kiếp con người, một vòng tròn tuần hoàn không ngừng nghỉ. Đếm tiếng mưa lúc lắc rắc, lúc ạt ào khi thủng thẳng điểm nhịp….nỗi nhớ lại về theo tiếng mưa thu. Bao kỉ niệm tưởng nhạt nhòa như làn mưa dưới ánh đèn vàng hiu hắt chợt bồi hồi sống dậy. Cảm xúc lại bừng lên cùng nỗi nhớ một thời.
Tiếng mưa rơi lắc rắc thưa dần rồi tạnh hẳn, trả về cho đêm sự trong mát và yên tĩnh của tiết đầu thu, có chút gì đó se se, hanh hao, lành lạnh. Mưa tạnh rồi mà trong lòng vẫn thánh thót rơi đều bao giọt kỉ niệm, giọt buồn, giọt vui cứ điểm nhịp trong lòng. Tạo thành một dòng chảy kéo ngược thời gian trở về quá khứ.
Mưa thôi rồi những giọt ngắn dài mà sao buồn còn vương lòng ai, trời đêm yên say ngủ, tiếng tán lá khua xào xạc cũng khiến đêm ngơ ngác giật mình. Thoang thoảng đưa về theo gió hương hoa sữa như muốn phủ thêm một lớp khăn mỏng manh vào chuỗi kỉ niệm của một thời, làm cho kỉ niệm bồng bềnh trôi êm hơn như câu hát.
‘Hoa sữa vẫn ngọt ngào đầu phố đêm đêm.
Có lẽ nào anh lại quên em,
có lẽ nào anh lại quên em?...
Mùi hoa sữa thơm nồng và ấm áp, thơm ngọt ngào khi thoang thoảng bay xa, giống như mùi sầu riêng có người yêu kẻ ghét. Còn tôi yêu hương hoa sữa đơn giản vì em yêu cho dù giờ đây:
‘… Chỉ còn mùi hoa sữa nồng nàn trong căn phòng nhỏ, đêm cuối thu trăng lạnh mờ sương….’
Còn em và tôi xa lắm xa rồi.
Ngày tôi đạp xe chở em trong đêm thu sâu lắm con phố vắng với hàng lá me bay, em ngước đôi mắt sáng trong nhìn trời đêm và reo lên; Hoa sữa….. cái mùi thơm lạ mà quen, quen mà lạ nồng nồng âm ấm phủ nhẹ ướp thơm không gian con phố nhỏ. Ánh đèn vàng hiu hắt những tán cây, khung cảnh ấy sẽ buồn nếu như chẳng có, tiếng cười em lanh lảnh giữa phố khuya. Khuôn mặt xinh tươi nhất là lúc em cười, đôi mắt sáng, đôi môi hồng, tóc mượt. Bàn tay em mềm ấm cả một phần đời.
Những đêm thu của một thời trai trẻ, có tình yêu em có ước vọng tràn trề, có đôi khi gặp lại giữa cơn mơ, những hình ảnh của một thời xa đẹp lắm. Giọt mưa đêm thu ướt rơi vai lạnh, con phố gầy mà thơm mãi với hương hoa.
‘Hoa sữa thôi rơi, ta bên nhau một chiều tan lớp’
Ngồi cạnh nhau lắng nghe tiếng thở của đêm. Bàn tay xinh đón chùm hoa sữa xinh xinh trinh trắng, đôi bàn tay ấp lấy mùi hương hoa đắm say ngào ngạt. Im lặng bên nhau mà trong lòng như hát, bản tình ca tuổi trẻ đẹp vô cùng. Để cho đêm nay mình ta lại mông lung, lạc về với ngày xưa trong đêm mưa và cả mùi hoa sữa. Ta là ai? Hay ta không còn là ta nữa? Mà sao chỉ nghe tiếng ngày cũ vọng về. Bàn tay mềm thơm vén mái tóc dưới mưa, ta ngô nghê đứng bên nói những lời thừa thãi. Thế mà bao ngày tháng năm trôi mãi, vẫn đọng lại vẹn nguyên hương tóc mùa thu.
Vẫn còn nữa vẫn còn những mùa thu, cơn mưa đêm cùng ngọt ngào hoa sữa. Chỉ có em là không bao giờ quay lại nữa. Con đường lòng em giờ chắc ngập nét rêu phong, chỉ còn lại mình anh với nỗi nhớ mong. Nhớ tháng ngày xưa dù không bao giờ quay lại được. Con đường ngày xưa giờ một mình anh bước, mỗi bước lại thêm gần nỗi nhớ kỉ niệm xưa.
Tuan Pham


4. Đêm Phố Lạnh Lẽo
Mùi hương đêm như là bức tranh tô điểm những con phố, lan tỏa vào không khí tĩnh lặng của đêm. Hương hoa sữa bám đậm vào tâm hồn mỗi người, lan tỏa khắp nơi với những gam màu đa dạng. Đêm thu Hà Nội mang đến một vẻ đẹp dịu dàng của hương sữa, một hương thơm thanh tao và êm dịu. Mùi hương hoa sữa lẻo lánh trong không khí se lạnh của mùa thu, nâng tầm bản sắc của thành phố.
Trên từng con phố nhỏ, những dáng cây vươn lên như những nét đẹp truyền thống trong lòng phố. Ánh đèn vàng len lỏi qua tán lá, tạo nên những bức tranh lung linh trên đường phố. Mọi thứ như hòa quyện với hai tông màu đen và vàng, tạo nên không gian sang trọng. Mỗi lớp hương vị như sen Tây Hồ và mùi hương đặc trưng của hoa sữa làm nên một bản giao hưởng tuyệt vời. Những quán cóc trên hè phố là nơi lý tưởng để thưởng thức trà và ngắm nhìn đêm phố, đắm chìm trong hương sữa và trà, làm cho không khí của mùa thu trở nên dễ chịu hơn.
Hoàng hôn buông xuống, ánh đèn rực rỡ tỏa sáng, dòng người giảm dần, âm thanh thành phố dần lặng lẽ. Hương đêm hiện rõ, kích thích khứu giác của mỗi người. Mỗi hơi thở, mỗi hương vị như đều hòa quyện với không khí của thành phố. Đêm thu Hà Nội trở nên đậm đà hơn với hương sữa sang trọng. Ai yêu thích đêm phố không thể nào quên mùi thơm này! Thấu hít mùi hương, mọi người thường tự nhiên mở rộng lồng ngực, hít thở sâu mùi hương ngọt ngào của hoa sữa. Thành phố về đêm trở nên quyến rũ với những hương vị độc đáo. Nhất là hương đặc trưng của hoa sữa, đưa mọi người vào không gian ấm áp và sang trọng.
Đêm muộn, những giọt nước lạnh rơi từ mái hiên, những tiếng gánh xôi rơi lạc bác đường, tất cả tạo nên một bức tranh thanh bình và dễ chịu. Mỗi buổi tối là một trải nghiệm khác nhau, một chút nữa, bạn sẽ mất mình trong mùa thu, mất mình trong hương sữa nồng nàn của Hà Nội.
Cảm ơn mùa thu đã mang lại niềm yêu thương, vị ngọt ngào của hương sữa đã làm dịu đi những trái tim bận rộn. Ai cũng có thể cảm nhận được mùi hương phố không gì sánh kịp.
Gì Linh


5. Ký Ức Hoa Sữa Đan Chồng
Nhắc đến hoa sữa, nghe đã thấy ngọt ngào, thanh khiết. Mùa thu, hoa sữa nở rộ trên khắp phố phường, tạo nên bức tranh tinh khôi, mộng mơ. Cây hoa sữa bung nở, tạo thành những đám hoa trắng tinh khôi, làm cho con người chìm đắm trong vẻ đẹp dịu dàng, quyến rũ.
Mùi hương nhẹ nhàng của hoa sữa, lẻn vào gió, trở thành điểm nhấn quyến rũ vào buổi tối. Đôi khi, hương thơm của hoa khiến tâm hồn chao đảo, người ta bị cuốn theo mê hoặc. Tuy nhiên, đằng sau sự quyến rũ đó là những tranh cãi về việc quá nhiều hoa sữa có thể làm mất cân bằng tâm trí, thậm chí khiến người ta trở nên bối rối. Một số người thậm chí đưa ra ý kiến đùa cợt rằng: 'Buộc ai đó vào cây hoa sữa khiến người ta ghét ngay'. Tuy nhiên, chính sự hấp dẫn của hương thơm nhẹ nhàng, kết hợp với gió, đã tạo nên một bức tranh tuyệt vời, làm cho mỗi người nhớ mãi, yêu thương.
Trên thế giới nghệ thuật, hoa sữa đã trở thành biểu tượng của tình yêu. Nhạc sĩ Hồng Đăng, thông qua bản hát của mình, đã gợi lên hình ảnh phố phường, những con đường quen thuộc nơi tiếng hát quyến rũ mọi trái tim. Đối với nhà thơ Nguyễn Phan Hách, hoa sữa là biểu tượng của tình yêu tinh khôi, chớm nở. 'Hương hoa sữa thơm trên áo em và mái tóc'. Hình ảnh hoa sữa đã trở thành chứng nhận cho mối tình đẹp, tinh khôi, nhưng cũng là chứng nhận cho sự chia li khi tình yêu chưa thể vượt qua thách thức:
'Tại vầng trăng, tại em hay tại anh?
Tại sang đông không còn hoa sữa?'
Đến mỗi mùa hoa sữa là một lần ký ức tình yêu được mở lại, nhưng cũng là lúc những đau thương được khắc sâu:
'Hương hoa sữa cứ thơm về mỗi độ
Hương của tình yêu đầu nhắc nhở
Có hai người xưa đã yêu nhau'.
...Với tôi, hương thơm của hoa sữa là nguồn cảm hứng, thúc đẩy tôi viết những dòng thơ vu vơ. Mỗi khi phố thơm mùi hoa sữa, tôi luôn di chuyển chậm qua Hồ Thành, để gió có cơ hội lật tung mái tóc và mang theo hương thơm của hoa sữa, làm tôi mỉm cười như là đã nhận được một phần của sự cân bằng.
... Và anh ấy, biết tôi thường lang thang, có khi hái những bông hoa sữa, luôn nhắc nhở: 'Những loài hoa có mủ ở cành thường độc, hãy ngắm hoa sữa nhưng đừng hái chúng nhé!'. Dù anh ấy tạm xa tôi, nhưng vẫn gửi cho tôi những bó hoa sữa đầu mùa kèm theo tin nhắn ngắn gọn 'Anh bận chưa có thời gian ngắm phố và hoa, gửi trước cho em hoa sữa từ nguồn in tơ net'.
Liệu có gì đó nhất quán, đặc biệt khi nhớ về một loài hoa xếp tầng kỷ niệm như hoa sữa?
Nguyễn Thị Mai Anh


6. Hương Thơm Mùa Hoa Sữa Trên Cơn Gió
Đêm nay, thành phố hòa mình trong hơi lạnh của cơn gió, hương hoa sữa tựa nhẹ nhàng vào cửa phòng. Đứng trước cửa sổ, cơn gió đêm mang theo chút hương hoa nhẹ nhàng lướt qua làn da. Có chút xao lạc về những kỷ niệm đã qua. Tôi nhớ mùi hoa sữa ngọt ngào, khuất trong làn gió lạnh của những mùa thu đã qua. Tôi cảm nhận được tuổi thanh xuân trong hương thơm của hoa sữa.
Thành phố của tôi mùa này chào đón những cơn mưa vụt, không nồng nặc, không oi bức, cũng không lạnh buốt. Do đó, mọi người yêu thích khoảnh khắc này, khi vùng đất khắc nghiệt về thời tiết có những khoảnh khắc giao mùa êm đềm như vậy. Và khi đất trời yên bình, lòng người cũng trở nên an yên. Cùng với những cơn gió nhẹ nhàng, hàng triệu bông hoa nhỏ xíu tung bay, mang theo hương thơm ngọt ngào, vừa mạnh mẽ vừa dịu dàng...
Có lẽ chỉ hoa sữa mới đủ sức làm cho không gian trở nên phong phú với hương thơm đặc trưng của mình. Đó là lý do không phải ai cũng ưa chuộng mùi hương của hoa sữa. Nhiều người xem hoa sữa như “kẻ thù truyền kiếp”. Họ cho rằng vì hoa sữa hiện diện quá nhiều, mùi thơm của nó quá đậm, đến mức khiến người ta cảm thấy mệt mỏi, đau đầu. Chính sự phong phú đó khiến cho hoa sữa ngày nay bị gió, mưa và con người lãng quên. Nhưng với những người “mê” hoa sữa như tôi, ở đâu mùi thơm càng nồng, đó chính là nơi tuyệt vời. Ngửi thấy mùi hoa sữa ngọt ngào, tinh thần trở nên phấn chấn, hạnh phúc đến khó tả...
Tôi biết đến hoa sữa qua những bản nhạc về Hà Nội như “Kỷ niệm ngày xưa vẫn còn đâu đó, những bạn bè chung, những con đường nhỏ, hoa sữa vẫn ngọt ngào đầu phố đêm đêm...”, “Hoa sữa thôi rơi. Ta bên nhau một chiều tan lớp...”, trước cả khi chạm trán với loài hoa này.
Nhớ lại những ngày đầu tiên xa gia đình, khi tôi đến Hà Nội học đại học. Sự ồn ào, náo nhiệt, sự chật chội của thủ đô làm cho tôi cảm thấy sợ hãi, chán ghét. Nhưng chỉ có một điều duy nhất khiến tôi mỗi ngày lại yêu thêm phần đất đai này, đó chính là hoa sữa. Mỗi khi thu về, khắp nơi đều tràn ngập mùi hương đặc trưng ấy. Tôi thường đi dạo, ngẩng đầu nhìn những bông hoa trắng tinh khôi, nhỏ bé, tạo nên từng chùm hoặc cúi gằm nhặt nhạnh những đám hoa nhỏ xinh rơi đầy dưới gốc cây, như những tờ khăn mỏng mịn...
Buồn bã, lẻ loi lang thang trên phố, muốn khóc thật to, nhưng đột nhiên cảm thấy mùi hoa sữa ngọt ngào, như là sự an ủi, vuốt ve, những giọt nước mắt tự giữ lại. Và không thể quên được cảm giác đứng ở lan can phòng trọ, nhắm mắt, ngửi hương hoa sữa phảng phất trong sương đêm, tâm hồn bâng khuâng, xốn xang, nhớ nhà, nhớ mẹ và người con trai năm ấy...
Người ta thường kể một câu chuyện về hoa sữa như thế này, có một loài cây không bao giờ nở hoa và một cô gái yêu một chàng trai sâu sắc nhưng chỉ dám trao tình cảm vào cây bởi cuộc sống của cô và anh còn quá nhiều gian nan, không thể đến được với nhau. Đau đớn và buồn bã, linh hồn cô đã rời bỏ thế gian để tìm về nơi ẩn náu trong thân cây trước nhà chàng trai...
Cây cảm động, từ đó, mỗi khi mùa thu về, cây lại đua nhau nở hoa, không có mùa rụng lá, chỉ là những chiếc lá vàng rụng lả tả, vòm lá vẫn giữ mãi màu xanh bốn mùa như là sự bảo vệ cho mối tình thầm lặng. Những bông hoa trắng tinh khôi nở rộ và mang theo hương thơm kỳ lạ giống như tâm hồn của người thiếu nữ...
Vì thế mà người ta thường gọi hoa sữa là loài hoa của những câu chuyện chưa kể, của những mối tình dang dở, những mảnh ghép chưa hoàn chỉnh cứ mãi miệt mài tìm kiếm. Có cả những nỗi đau nhẹ nhàng kèm theo suốt cuộc đời. Có lẽ chính vì điều đó mà mùa thu thường mang theo một bầu không khí buồn bã...
Tôi yêu hoa sữa, nhưng anh không. Mỗi khi đến mùa thu, tôi luôn đòi anh dẫn đi qua những con phố nơi hoa sữa nở. Không biết là vô tình hay cố ý, anh thường “nhầm” sang đường khác. Tôi tức giận, trách móc anh, sau đó hai đứa lại vui vẻ bên nhau trên đoạn đường đó chỉ vì hương hoa sữa...
Từ khi chuyển về TP Thanh Hóa làm việc, tôi thường cố ý đi qua phố Lê Hoàn ngập tràn hương hoa sữa, cảm nhận thành phố cổ kính, thân thương mà tôi đã lớn lên. Đi qua những con đường lớn hơn chút như Trần Phú, Phan Chu Trinh..., hương hoa sữa vẫn là một mảnh ghép không thể thiếu, nhưng lại trải qua một cảm giác khác, nhìn thấy một thành phố tràn đầy sức sống và huy hoàng...
Không nhiều như ở Hà Nội, nhưng trên các con phố chính của thành phố vẫn tồn tại sự hiện diện của hoa sữa. Điều này đối với tôi lại là một sự may mắn, anh không còn phải chịu đựng khó chịu mỗi khi mùa thu về; còn tôi, lại có cơ hội thỏa mãn đam mê hoa sữa, tha hồ trải nghiệm mùa thu...
Một mùa hoa sữa nữa lại về, thật tuyệt vời vì chúng tôi vẫn ở bên nhau. Nếu có thể quay lại, có lẽ tôi sẽ chọn lại, không biết anh có chọn khác không? Tình yêu của tôi dành cho anh đủ đầy, không quá mãnh liệt nhưng phụ nữ thường rất dễ an ủi.
Và tôi nhận ra, phụ nữ không nhất thiết phải lấy người mình yêu nhất, chỉ cần người đó là tốt với mình là đủ. Tôi không hạnh phúc nhiều như mong muốn, nhưng cũng không bất hạnh như lo lắng trước đây. Một cuộc sống hôn nhân đủ ấm áp để tôi không phải lúc nào cũng hối hận.
Một mùa thu lạnh giá, anh sẽ lại nắm lấy tay tôi, ấm trong túi áo và chúng tôi sẽ cùng nhau lang thang khắp phố với hương hoa sữa phảng phất trong gió.
Mùi hương ngọt ngào kia khiến những người cô đơn mong muốn được nương tựa trong cái lạnh của sương phủ. Không cầu kỳ, không tô điểm, nó giống như một loại gia vị khi thiếu đi, sẽ khó lòng nhớ tới mùa thu...
Tăng Thuý


7. Mùa Hương Tháng Chín
Mùa thu đã tràn đầy, hương thơm của hoa sữa và quả thị nồng nàn khắp nơi. Bên cạnh đó, mùi hương của cốm và chuối tiêu trứng quốc làm cho không khí thêm phần ngọt ngào.
Trong kí ức tuổi thơ, quả thị chín vàng trên cây, những chiếc giỏ xinh xinh đan từ dây len, dây dù là điểm nhấn thú vị của mùa thu. Hương thơm quyến rũ của quả thị là điều không thể quên, làm cho không gian mùa thu trở nên ấm áp và da diết.
Tháng 9, heo may thu về, hương hoa sữa nồng nàn khuất phố. Những chùm hoa trắng li ti cùng hương phố làm cho bước chân trở nên nhẹ nhàng và đằm thắm.
Hương của cốm và lúa non cũng góp phần tạo nên bức tranh mùa thu tuyệt vời. Hương cốm dẻo thơm quyện với vị ngọt của chuối tiêu trứng quốc, đem lại trải nghiệm ngon miệng đặc biệt cho mỗi người.
Mùa thu, không chỉ là thời gian của những mùi hương đẹp đẽ mà còn là khoảnh khắc của sự ấm áp, quây quần bên gia đình và người thân yêu.
Hương tháng 9, đầy đủ màu sắc và hương thơm, làm cho mỗi người đắm chìm trong không gian ấm áp của mùa thu.
Cao Phan Long


8. Hương hoa sữa
Rời gốc hoa sữa duy nhất của xóm trại nghèo, ta bắt đầu hành trình chinh phục giấc mơ học tập giữa thành phố ồn ào. Mỗi mùa hoa sữa rơi nhẹ bên những hộp sữa chua, như những tâm hồn trẻ tràn đầy tri thức và nhiệt huyết. Buổi sáng bắt đầu bằng cốc cà phê nâu sữa ngọt ngào, lướt qua những hồi ức đẹp của những mảnh đời gắn liền với hương thơm mộng mơ của hoa sữa.
Hương thơm của hoa sữa như một thông điệp chào thu, nhắc nhở về những mối quan hệ thân thiết. Thời gian trôi qua không phải là sự chia ly mãi mãi. Như những bông hoa sữa bên đường phố Máy Tơ, bạn vẫn luôn ở đó trong ký ức, gần như hồi sinh mỗi khi mùa thu về.
Thời gian là chu trình tuần hoàn của những kỷ niệm. Những cây sữa già ở gốc ngõ vẫn nở hoa, phát hương khắp xóm trọ nghèo, như một ký ức sống mãi giữa dòng đời biến đổi. Cuộc sống đưa đẩy chúng ta đi xa, nhưng hương thơm của hoa sữa làm cho khoảnh khắc hiện tại trở nên quý giá.
Hương sữa không chỉ là nguồn động viên cho những thời kỳ khó khăn, mà còn là điểm dừng cho những chia ly, tình bạn và tình yêu đầu đời. Những đêm học thức thức, hương sữa như một giọt dầu giảm stress, giúp ta đối mặt với những thách thức của cuộc sống.
Hương hoa sữa, không chỉ là một hương thơm quen thuộc, mà còn là những kỷ niệm đẹp, là nguồn động viên và sự ấm áp giữa dòng đời hối hả.