1. Hồi tưởng về bông hoa
Ẩn sau vẻ đẹp tinh tế là những câu chuyện đầy mê hoặc. Hoa không chỉ là sự tận hưởng mà còn là sự dâng hiến của thiên nhiên. Từ những đoạn đường đến vùng quê huyện Đắc Min, những đóa hoa cúc quỳ màu vàng rực cháy như bài thơ hồi tưởng về tuổi thơ hồn nhiên. Mỗi cánh hoa cúc dại đều gợi nhớ những kỷ niệm ngọt ngào, từ chuỗi hoa cúc dại chơi trò 'cô dâu chú rể' đến những buổi tha thẩn ngắm hoa dọc đồng trước cửa nhà.
Những hình ảnh tươi mới của bài thơ nở trong trí tưởng tượng, mỗi cánh hoa cúc dại mỏng manh ánh lên màu vàng dịu dàng, đưa tôi trở về những ngày thơ ấu hồn nhiên. Hoa tầm xuân nhỏ nhưng mang đầy ý nghĩa, như tâm hồn anh bạn khiêm nhường và lặng lẽ. Mỗi lần trở về quê, tôi luôn tìm thấy nụ tầm xuân trong từng góc nhỏ, như một sự kiếm tìm trong giấc mơ ảo.
Đà Lạt, thành phố nghìn hoa, nơi mà hoa mimoda là biểu tượng của tình yêu. Những đoạn giải thích về hoa mimoda mang đến cho tôi sự mơ mộng và ám ảnh. Đôi khi, vẻ mong manh mơ hồ của hoa mimoda làm tôi nhớ về Đà Lạt ngay cả trong giấc mơ. Hoa không chỉ rạng rỡ trong những sự kiện quan trọng như ngày cưới hay ngày mới quen nhau, mà còn ghi nhận mọi thời khắc của cuộc sống, từ sinh ra đến mãi mãi nằm yên dưới mộ.
Hãy cùng nhau tận hưởng những đóa hoa vô thường của cuộc đời!


2. Một loài hoa biết xấu hổ
Quê hương tôi vẫn gọi là thiên đường của hoa Xấu Hổ. Mọi nơi khác có thể gọi chúng là hoa Mắc Cỡ hay hoa Giả Đò, nhưng ở đây, đứa trẻ nào cũng biết chúng là hoa Xấu Hổ. Nhạc sĩ Trần Thiện Thanh đã viết: “Nâng nhẹ một cây lá xếp trong tay, lá ngủ thật mê say, …” và “gọi hoa Trinh Nữ…”.
Cây Xấu Hổ là loài hoa dại mạnh mẽ, nảy mầm từ đất sỏi đến đất cằn, từ vùng giàu chất dinh dưỡng đến vùng đất nghèo nàn. Hình dáng hồng màu của chúng như viên bi, lá hình lông chim có thể tự khép lại khi chạm vào. Cây hoa Xấu Hổ mang theo những cảm xúc thú vị, khiến người ta không khỏi e thẹn khi chạm vào, như cô gái thẹn thùng khi bị người khác ngó lơ.
Nhiều truyền thuyết kể về nguồn gốc của loài hoa Xấu Hổ, nhưng câu chuyện về cô bé không chịu lời mẹ và kết cục bi thảm đã tạo nên hình ảnh đặc trưng của loài hoa này. Cây Xấu Hổ như một người con gái e ấp, dịu dàng, nhưng cũng đầy gai góc và mạnh mẽ. Mỗi lần chạm vào, cây xấu hổ lại tỏ vẻ mắc cỡ, giống như cô gái thẹn thùng giữa đám đông.
Người ta còn gọi cây này là cây Xấu Hổ vì tính chất tự trọng. Cây Xấu Hổ là biểu tượng của lòng tự trọng, nhắc nhở con người biết xấu hổ với những hành động không đúng.
Khi chính phủ đề xuất chọn quốc hoa, loài hoa Xấu Hổ cũng được đề cử. Mặc dù không được đa số tán thành, nhưng đề xuất đó lại đánh bại nhiều ứng cử khác. Trong cuộc sống hiện đại, nơi mọi thứ đều hối hả, loài hoa Xấu Hổ như một lời nhắc nhở về sự mất mát của lòng tự trọng trong xã hội ngày nay.
Tôi lại nhớ về loài hoa Xấu Hổ, một biểu tượng của sự sống mạnh mẽ, mặc dù giản dị, nhưng đầy ý nghĩa. Nó như một mảnh ký ức tuổi thơ trong tâm trí tôi.
Ngô Văn Cư


3. Điệu nhạc của hoa
Sáng sớm, cái lạnh tràn ngập mọi ngóc ngách, Hà Nội bừng tỉnh trong vòng tay của mùa đông. Gió nhẹ nhàng làm xào xạc những chiếc lá rơi nhẹ bên lề đường, trong khi nắng rụt rè qua những kẽ cửa sổ màu rêu như một cuộc phiêu lưu kỳ thú.
Hà Nội dường như yên bình hơn, bởi cái lạnh đột ngột ùa về hay bởi những chiếc xe đạp chầm chậm lăn bánh, trên đỉnh những bông cúc họa mi tinh khôi. Khi điệu nhạc của mùa chuyển giao bắt đầu, ta lại thêm chiếc khăn ấm mỗi khi ra khỏi nhà, rồi mê đắm trước khung cảnh mộng mơ của những đóa cúc họa mi khoe sắc trắng trong phố.
Có lẽ nhiều người đã đắm chìm trong vẻ đẹp thuần khiết của loài hoa này, vì sự thân thiện, yên bình mà ta cảm nhận khi đắm chìm trong họa mi.
Mùa thu chưa rời, đông đã ập đến qua từng ngõ, làm tỏa sáng những bông cúc trắng mờ dấu mình sau những bông nụ. Cúc họa mi – loài hoa nở rộ trong se lạnh đầu đông, dù nhỏ bé nhưng bung sắc giữa không khí lạnh giá của Hà Thành. Chúng như một bản hòa nhạc nhẹ nhàng, khiến con tim người tràn đầy cảm xúc mơ mộng.
Loài hoa nhỏ bé ấy không có hương thơm đậm đà như hoa sữa mỗi thu, cũng không lấp lánh như hoa hồng đỏ hay mẫu đơn. Nhưng cúc họa mi vẫn ghi điểm trong trái tim mọi người bởi vẻ đẹp riêng biệt, nó mang theo sự dịu dàng, yên bình mà khiến ta như sống trong một thế giới bình yên. Và mỗi khi đi qua con đường, bắt gặp chiếc xe đạp chở cúc họa mi, ta không thể rời mắt khỏi sắc trắng tinh khôi kia.
Ôi! Cúc họa mi – loài hoa nhỏ bé, mong manh như những tờ giấy, mỗi bông hoa như trang sách kể về nỗi lòng giản đơn và thanh tao của người Hà Nội. Đông về, cái lạnh bao trùm cảnh đẹp, bà, các mẹ lại mua về những bó cúc họa mi để trang trí ngôi nhà của mình. Màu trắng của hoa còn là điểm nhấn cho những bức ảnh lung linh của những cô gái trẻ, mái tóc dài bay bay, cầm những đóa họa mi đáng yêu như ngọc bích. Mỗi mùa cúc họa mi nở rộ, ta cảm nhận như yêu thêm từng khoảnh khắc chuyển mùa, chút lạnh, chút gió, chút hương hoa làm lòng người thêm tươi mới và an lành. Tình yêu với cuộc sống được bồi đắp từ đó.
Ánh nắng bắt đầu buông xuống trên hàng cây, rơi vào những khoảnh khắc ấm áp của buổi sáng đông, bước chân nối bước vội vàng, nhưng Hà Nội lại giữ lại những kỷ niệm tinh khôi của mùa cúc họa mi sắp qua đi. Loài hoa này như một bản hòa nhạc tuyệt vời, viết nên bài ca đẹp cho cuộc sống.
Đôi khi, chỉ muốn thu mình trong một căn gác nhỏ, nương theo tách cà phê sữa nóng và ngắm nhìn những bông cúc họa mi, tưởng chừng cuộc sống chỉ cần có vậy. Yêu thương những đóa cúc họa mi, yêu thương ánh trắng tinh khôi kia trong nắng mới, yêu thương…
Yến Dương


4. Vẻ trắng tinh khôi của hoa sưa
Hà Nội là một bức tranh tuyệt vời, khiến lòng người đặt chân đến đây say đắm vì vẻ đẹp đặc trưng. Hoa sưa, với những cánh hoa trắng như tuyết trải dài trên đường như là bông tuyết rơi, là một trong những yếu tố làm tăng thêm vẻ đẹp tinh khôi và thơ mộng cho Hà Nội.
Trong dòng người náo nhiệt, bất chợt tôi ngước mắt và bắt gặp một màu trắng tinh khôi. Một sắc trắng cao quý, thuần khiết. Hoa gì mà trắng đến thế! Nhìn vào đó, tôi cảm thấy như đang ngắm một ảo ảnh. Đôi mắt tôi bị chói lọi bởi sắc trắng lôi cuốn kia. Hai lần đi qua con đường này, nhưng hôm nay, khi ngước mắt lên, thật khó tin vào đôi mắt mình. Hoa đã nở từ bao giờ? Từ thân cây mảnh mai với lớp vỏ rám đã bừng lên sắc trắng mê đắm. Người dân địa phương như tôi không biết đó là loại hoa gì? Hỏi bao người, ai cũng lắc đầu 'không biết'. Chỉ những người yêu Hà Nội mới biết đó là hoa sưa.
Chính cái tên hoa sưa đã gợi cho ta một cảm xúc man mác, bâng khuâng, và hoài cổ. Màu trắng tinh khôi, thuần khiết của hoa sưa mang đến một cảm giác trầm buồn. Trong làn mưa nhẹ, hoa tỏa sáng như đánh thức giấc ngủ của đất trời, như làm hồi sinh những cảm xúc đã ngủ quên suốt mùa đông lạnh buốt. 'Ôi! Tôi đi trong niềm vui, trong sự kinh ngạc, trong cái ngơ ngác của người si tình khi gặp lại người yêu cũ sau nhiều năm xa cách và nỗi nhớ thương... cây sưa kia. Cây sưa đã chìm vào bóng xanh khác, giờ mới thức tỉnh cô miên (ngủ say) bằng một vòm hoa, một trời trắng bạch ngần, trắng tinh khôi, thuần khiết, hoang sơ như trái tim của người con gái ta yêu từ thời khắc đầu đầu rung động bởi tình yêu.' (Vũ Bằng). Chính xác, hoa sưa có màu trắng thuần khiết, hoang sơ như trái tim của thiếu nữ 'đầu tiên rung động vì tình yêu'. Có người thậm chí gọi hoa sưa với cái tên trìu mến 'hoa tuyết' để tặng cho loài hoa này một cái tên thêm phần lãng mạn, muốn so sánh hoa với tuyết vì muốn thỏa mãn ước mơ được ngắm tuyết rơi. Vậy đây, giữa trái tim Hà Nội, cũng có 'hoa tuyết' rồi đấy! Khi những cánh hoa vương giống như tuyết rơi!
Hoa sưa trắng muốt, 'trắng rợn người'. Nếu bạn nhìn lâu vào đó, bạn sẽ bị chói ngợp, choáng ngợp như khi nhìn vào một tác phẩm ảo ảnh. Hoa như tâm trạng của một cô gái vừa vui vẻ, vừa buồn bã, vừa trầm lắng, khiến ta chỉ cần nhìn một lần là in sâu trong tâm hồn. Hoa vẫn trắng, màu trắng rợn người, dòng người vẫn đi qua, những bông hoa nằm đầy mặt đất đôi khi vương lên tóc, khăn áo của những thiếu nữ hoặc người qua đường, liệu có ai để ý, có ai chú ý đến vẻ trắng tinh khôi của hoa sưa không? Có chứ! Hà Nội với những con phố quen thuộc đã khắc sâu trong trái tim những người yêu thủ đô, đặc biệt là những người xa xôi. Đó là lý do tại sao có rất nhiều tác phẩm nghệ thuật được sáng tác về Hà Nội. Màu trắng của hoa sưa sẽ tồn tại mãi với thời gian. Mùa xuân với màu trắng của hoa sưa làm cho Hà Nội trở nên đẹp hơn, quyến rũ hơn, thêm vào đó là nét độc đáo riêng biệt cho thành phố này.
Nghiêm Thị Kim Anh


5. Ký ức về những mùa hoa






8. Tường Vi, hương thơm đặc trưng góp phần làm say đắm lòng người
Khắp nơi rực rỡ màu hoa phượng, học trò và nhiều người yêu mến hoa bằng lăng cũng hùng vĩ tung ra sắc tím tràn ngập bầu trời. Mùa hạ về, gợi nhớ tình yêu mềm mại của sắc hoa Tường Vi. Phượng vĩ gắn liền với cảm xúc mùa thi, bằng lăng tím biểu tượng cho tình yêu trong trắng của tuổi học trò. Tường Vi, loài hoa đậm chất lãng mạn, gợi nhớ và đọng lại nhiều kỷ niệm.
Một sáng tháng 6 tỉnh giấc, bước ra hiên, ánh mắt bị mê hoặc bởi sắc hoa Tường Vi trước sân nhà. Trong một đêm, những bông hoa như hòa mình vào không khí, khoe bộ cánh đẹp, tươi tắn, chào đón ánh bình minh và hứa hẹn một ngày mới tốt lành. Tường Vi tô điểm cho khoảng sân, làm tăng vẻ lung linh, huyền bí. Cuộc sống trở nên đẹp mắt hơn, đáng yêu hơn với sắc màu quyến rũ.
Tường Vi, loài hoa nhẹ nhàng, nở rực rỡ cùng một lúc. Cuộc sống đa sắc màu, và Tường Vi cũng vậy! Hồng, trắng, tím, đỏ,... Mỗi màu hoa mang một ý nghĩa về tình yêu đôi lứa. Lần đầu tiên nhìn thấy loài hoa này nở trước hiên nhà bạn, tôi đã bị cuốn hút và mua ngay một cây màu hồng để trồng.
Tường Vi xuất hiện ở nhiều nơi: trong công viên, vườn, trước sân nhà và trong chậu cảnh. Người ta yêu mến Tường Vi với vẻ đẹp dịu dàng, quyến rũ như vẻ đẹp của cô gái trẻ. Mặc dù mỏng manh, yếu đuối, nhưng Tường Vi mạnh mẽ, kiên cường trước bão giông, sóng gió. Mưa rào, gió cuốn hay ánh nắng chói chang cũng không làm cho Tường Vi khuất phục. Không kiêu sa như hoa hồng, hoa lan hay hoa ly, Tường Vi mang vẻ đẹp giản dị, chất phác nhưng đằm thắm, tràn đầy sinh lực như cô gái thôn quê. Mỗi mùa Tường Vi nở rộ, ong mật rộn ràng trên những bông hoa nhỏ xinh, cùng với bướm bay làm cho mùa hè trở nên sôi động, hân hoan hơn. Sắc đẹp của Tường Vi làm say đắm không ít người. Loài hoa này đã trở thành nguồn cảm hứng cho thơ ca, văn chương và là đề tài của nhiều bộ phim.
“Hoa Tường Vi nảy sinh từ một câu chuyện tình buồn của một cô công chúa sống lẻ trong cung điện trên vùng thượng nguồn. Khí hậu lạnh của núi cao ôm nhẹ làn da trắng hồng, đôi mắt sáng lấp lánh của cô gái. Vẻ đẹp khó tả nhưng cô không thể bước ra khỏi cung vì lời tiên đoán về bất hạnh. Ngồi bên cửa sổ, hát bài hát của mình, giọng hát cô hòa quyện với thiên nhiên. Tin đồn về vẻ đẹp của cô lan truyền, nhiều người muốn cưới nhưng vua cha không đồng ý vì muốn chọn người xứng đáng hơn. Một ngày, công chúa bị bệnh nặng, không ai chữa trị được. Một ông lão xuất hiện, tiên đoán rằng chỉ có lá hoa trắng mọc cheo leo trên đỉnh núi mới chữa được bệnh. Vua cha ra lệnh ai đem lại loài hoa đó và chữa được công chúa sẽ được lấy làm vợ. Trong khi mọi người đều thất bại, một chàng trai nghèo mang đến cây hoa như lời tiên đoán. Công chúa uống nước từ lá hoa đó và khỏi bệnh. Lễ cưới của họ diễn ra và chàng trai phải rời đi để cứu đất nước. Nàng và chàng gửi thư cho nhau, nhưng một ngày nàng nhận được tin tức tồi tệ và quyết tự sát. Từ chỗ nàng nhảy xuống, mọc lên những bông hoa đỏ, nhưng vẻ đẹp kiêu sa, mạnh mẽ. Người lữ khách vô tình phát hiện bóng phản chiếu của những đóa hoa, giống với đôi mắt long lanh của nàng công chúa. Hoa được đặt tên là Tường Vi để tưởng nhớ nàng công chúa chung thủy”.
Sự tích về hoa Tường Vi sâu sắc và quý báu. Điều này làm tôi yêu quý Tường Vi với tình yêu chung thủy, bền vững qua thời gian.
Mùa Tường Vi, mùa của nắng hạ ấm áp, của những yêu thương ngọt ngào; mùa đánh dấu bước chuyển mình của các em học sinh cuối cấp với những kỳ thi và cảm xúc xa trường. Tường Vi và sắc đỏ phượng vĩ, màu tím bằng lăng tạo nên một mùa hè rực rỡ với những gam màu đặc trưng, nổi bật. Ai đã trải qua, ai đã yêu màu tím bằng lăng, màu đỏ phượng vĩ chắc chắn sẽ bị cuốn hút trước sắc màu Tường Vi thơ mộng, đẹp ngất ngây.
Tường Vi - loài hoa đẹp đẽ, gợi nhớ!
Mỗi khi nhìn thấy thảm hoa Tường Vi rực rỡ trước nhà, mọi lo lắng, mệt mỏi đều tan biến. Loài hoa nhỏ bé nhưng chứa đựng niềm tin, tình yêu cao quý và nghị lực sống phi thường. Đẹp không chỉ là vẻ ngoại hình, mà còn là giá trị mà chúng ta mang lại cho cuộc sống.
Đoàn Hạnh


9. Hoa cà phê khoe sắc tháng ba
Mỗi năm, tháng ba trên cao nguyên Tây Nguyên bừng nở sắc trắng bạt ngàn của hoa cà phê, tô điểm cho bức tranh thiên nhiên huyền bí. Nắng và gió kết hợp như một bản tình ca, làm cho không khí trở nên bâng khuâng dưới bức trời xanh mơ. Ta lang thang giữa rẫy hoa, ngửi hương thoang thoảng, chìm đắm trong vẻ đẹp thơ mộng của núi rừng Tây Nguyên.
Hoa cà phê trắng tinh khôi, nở rộ bên đường mòn, như những đám tuyết rơi trắng muốt. Mùi hương dịu dàng của hoa cà phê lan tỏa khắp nơi, làm cho trái tim ta trở nên hân hoan và say đắm. Sắc trắng bạt ngàn, thoang thoảng giữa không gian rộng lớn, tô điểm cho vùng đất Tây Nguyên hùng vĩ, làm cho mỗi bước chân ta trở nên nhẹ nhàng giữa thiên nhiên hòa mình vào điệu nhảy của hoa cà phê.
Đôi khi, những hạt sương mai rơi nhẹ lên những bông hoa còn đang ngủ say, làm tăng thêm vẻ mộng mơ. Ta bắt gặp những câu chuyện dân gian kể về loài hoa này, về một tình yêu anh hùng giữa chàng trai và con chim dữ. Hình ảnh những cánh hoa cà phê trắng, bên cạnh những dòng suối thác và núi rừng Tây Nguyên, tạo nên một bức tranh huyền bí, lưu giữ trong lòng người mỗi khi tháng ba về.
Mùa hoa cà phê nở, không chỉ là cảnh đẹp hòa mình vào thiên nhiên, mà còn là khoảnh khắc gắn bó với truyền thống và văn hóa của vùng đất Tây Nguyên. Mỗi bông hoa cà phê trắng như là một giai điệu, làm cho không gian trở nên tràn ngập âm nhạc của thiên nhiên.
Tháng ba về, Tây Nguyên chìm đắm trong sắc trắng tinh khôi, làm cho lòng người trở nên nhẹ nhàng và hạnh phúc. Hoa cà phê nở trắng, đẹp ngất ngây, là biểu tượng của tình yêu và lòng kiêu hãnh của vùng đất cao nguyên này.
Trịnh Hương


10. Hương thơm của hoa dại
Mùa đông cuối cùng với cái lạnh tái tê sắp qua, nhường chỗ cho sắc xuân rực rỡ, nhường chỗ cho những bông hoa mở xanh mắt tí hon nhìn chăm chú vào thế giới lớn. Cũng giống như những chú chim trở về tổ cũ, hát ca yêu thương. Mọi thứ đều bận rộn thay áo mới, chào đón bước chân của mùa xuân. Và những loài hoa dại cũng không ngoại lệ.
Tôi thường trang trí khu vườn và ngôi nhà của mình bằng những loài hoa dại. Không biết từ khi nào tôi bắt đầu yêu hoa dại. Có lẽ từ những kỷ niệm tuổi thơ, chạy theo châu chấu trên đồng, ngắm nhìn những bông đồng nội bé xíu xiu như tuổi mình. Hay từ những trò chơi với hoa, làm nguyên liệu nấu ăn, trang điểm với phấn son, cài trên tóc giả mạo đám cưới. Có thể là từ những ngày theo mẹ qua ao làng, qua ruộng làng, ngắm bè lục bình ngẩn ngơ tím biếc, hoa súng trắng như áo học sinh, hoa mặt trời to bằng ngón tay cái, hay những bông hoa sấm tím như hoàng hôn? Tôi không nhớ rõ nữa. Chỉ biết rằng nếu một ngày không thấy những bông hoa trắng muốt, những bông xuyến chi hay những bông dâm bụt đỏ, tôi lại cảm thấy thiếu vắng một điều gì đó.
Ngày xưa, cùng bạn Phương chạy theo những bụi hoa dại ngoài đồng, kể chuyện không đầu không cuối mỗi ngày mà không biết chán. Một lần Phương chỉ cho tôi thấy hoa rau răm nở trong vườn nhà bạn. Đó là lần đầu tiên tôi nhìn thấy cây rau răm nở hoa. Mỗi bông hoa như một ngôi sao trắng, bé nhỏ như ngón tay em bé. Tôi cúi xuống, chạm nhẹ mũi vào mặt hoa, nhắm mắt để cảm nhận mùi hăng nhẹ. Bỗng nhiên có cảm giác hoa và tôi như hiện thân của nhau. Hoa không nổi bật với sắc màu, không hương ngát quyến rũ, giản đơn sắc trắng mộc mạc, giống như tôi. Tôi không được sắc đẹp và tài năng từ mẹ, không nổi bật trong đám đông, nhưng cũng không mờ nhạt, như hoa rau răm có mùi hăng độc đáo. Phương nói tôi đa cảm, tôi nói tôi vô tình. Cãi nhau rồi lại làm bạn. Bạn ra Hà Nội, tôi ở lại. Nhìn thấy hoa rau răm, lại nhớ đến bạn. Bạn đã quên bài hát tôi tự sáng tác, nhưng tôi vẫn ngâm điệu: 'Nhìn hoa kia lại nhớ đến người. ..Người phương xa còn giữ tâm hồn, như cánh hoa trắng muốt nơi này?…'. Cảm giác không được ngắm hoa giống như cảm giác thiếu vắng bạn vậy, Phương ạ!
Mỗi loài hoa dại đều chứa đựng những câu chuyện riêng. Hoa kể chuyện cho gió mỗi ngày. Tôi cảm nhận được điều ấy. Khi mệt mỏi vì thời gian, vắt kiệt sức cho cuộc sống, tôi ngồi lắng nghe câu chuyện của hoa. Nếu xuyến chi là ánh mắt ngây thơ và nụ cười của tuổi thơ, thì bông trinh nữ như một nhà hiền triết, mang đến những đắng cay giằng xé vinh nhục. Nó hiểu rằng đằng sau vẻ dịu dàng của nó là những ý nghĩ không đẹp gửi vào gió. Chỉ cần gió thổi nhẹ, nó khép cánh, nửa e sợ nửa xấu hổ. Mỗi loài hoa dại như một chiếc máy quay phim, chiếu muôn hình vạn nỗi cuộc sống. Hay có lẽ tâm tôi làm hoa chú ý, lưu lại những cảm xúc của mình? Mỗi lần ngắm hoa xong, tôi lại cảm thấy bình an hơn.
Nhưng tôi thích nhất là những đoá lục bình trôi nổi, tím đậm giấc mơ của những đôi tình nhân, tím sâu nỗi buồn của những người xa quê. Tôi thả Lục bình trong chậu nước trên tường đón đường vào nhà. Lục Bình mang đến cảm xúc đặc biệt. Tôi yêu Lục bình vì nó mong manh nhưng hoa cả đời sống trong nước, tự lấy từ nước thành dưỡng chất để sinh tồn, không cần người chăm sóc nhưng vẫn tươi tắn, bất kể thời tiết. Dù đông hay hạ, xuân hay thu, Lục Bình vẫn giữ nguyên. Hoa công bằng với cả bốn mùa. Không nở vì xuân, không úa tàn vì thu. Hoa không lạnh giá vì đông, không héo úa vì hạ. Mặc dù không được con người coi trọng nhưng Lục bình vẫn luôn nở hoa thắp tím mọi nơi nó đi qua. Hoa đã quen với cuộc sống nổi trôi vô định, cô đơn như vậy. Tôi đưa cảm xúc của mình lên hoa. Hoa cũng gửi vào tâm hồn tôi màu tím của bạn ấy. Nhưng từ khi quen anh, một nghệ sĩ tài hoa ở miền trung, Lục bình trong tâm tôi không chỉ là những suy nghĩ đó nữa. Anh thường gửi cho tôi ảnh Lục bình với lời chúc buổi sáng. Khi buồn, anh lắng nghe và chia sẻ. Anh hứa sẽ thiết kế một khu vườn hoa dại cho tôi khi hết dịch. Nhưng chúng tôi chỉ dừng lại ở đó. Tôi không thể vượt qua quá khứ để yêu anh. Chúng tôi chia tay, nhưng Lục Bình vẫn là kỷ niệm và nỗi nhớ về một người bạn tốt, là những nỗi buồn sâu thẳm.
Xuân này, cô bạn ở thủ đô nhắc nhở về sự phổ biến của hoa dại. Bụi hoa hồng trước nhà tôi đã thay đổi rào, tôi và bạn cắt hoa chơi đồ hàng, nhưng chúng phát triển quá nhanh, không kịp cắt. Dân chơi hoa Hà Nội giờ đây ưa chuộng hoa tầm xuân. Tôi cũng sắp mua một số hoa dại để trồng thêm. Tết này, nhà tôi không chỉ có hoa đào mà còn tràn ngập hương của hoa dại. Đứng bên chậu Lục bình, tôi sẽ lắng nghe nhịp đập trái tim mình.
Vũ Tuyết Nhung

