1. Tháng tư
Tháng tư, là lúc gió hát mùa hè
Có những chân trời xanh thế!
Tôi bị cuốn theo giai điệu rộn ràng, sâu lắng, thiết tha... của ca khúc Tháng Tư Về! Sáng tác của nhạc sĩ Dương Thụ, và giọng hát truyền cảm của ca sĩ Hồng Nhung, cuốn hút với cảm xúc bâng khuâng của những ngày cuối xuân, những bông hoa nở vội, khoe sắc trong tiết trời se lạnh, chào đón nắng hè. Những bông thược dược đủ màu rực rỡ... như muốn nói lời tạm biệt, để lòng người lưu luyến mùa xuân. Những hạt mưa giọt nhẹ... hôn nhẹ trên hoa lá, những bông hoa điệu đà đung đưa theo gió.
Tháng tư, mùa hoa loa kèn, loài hoa dễ trồng, khoảng cuối tháng ba, mỗi buổi sáng , tôi tìm trong gốc cây hồng xiêm, nơi tôi cất những củ hoa loa kèn từ năm trước, những chú chim ríu rít trên cành cây, dường như chúng thích thú với thời tiết giao mùa, thích thú với ánh nắng chợt bừng lên... những mầm hoa mẫm đẹp, nhú lên khỏi mặt đất và lớn nhanh chóng, tôi bắt đầu chăm sóc và trồng vào chậu, mầm cây kiêu hãnh, mọc thẳng giữa chiếc lá dài xanh thẫm, uốn cong xung quanh..trông khóm hoa rất đẹp và hấp dẫn. Bông hoa loa kèn như bàn tay xòe ra, đẹp kiêu sa nhưng thân thiện. hương hoa dịu dàng e lệ, thoảng thơm trong cái nắng nhẹ nhàng, chợt đến, chợt đi của tiết giao mùa! Hè gọi. Dù hoa màu trắng hay màu đỏ, vẫn nổi bật trên lá xanh, tôi thường bóc hết lớp vỏ ngoài, củ hoa trắng tinh và trồng vào chậu nhỏ, đặt ở phòng khách, hay phòng ngủ, như vậy hoa bền và đẹp hơn. Đêm, trong ánh đèn ngủ, tôi ngắm chậu hoa loa kèn, thưởng thức hương thơm nhè nhẹ, và có đêm, cơn mưa bất chợt, cũng tiếng sấm gọi hè rền vang trên trời, tôi ngủ thiếp đi trong tiếng mưa nhẹ ngoài hiên.
Phải chăng trời đất hân hoan?
Tháng Tư đến... lòng bâng khuâng bốn mùa.
Vẫn hương sắc xuân ngời
Đã nghe sấm gọi hè rồi... chiều nay!
Tháng tư, cũng là những ngày tháng ba âm lịch, khiến cái rét nàng Bân đến bất chợt, cái rét làm ta thu mình trong mền chăn mỏng, đôi khi dùng quạt điện để xua đi cái nóng bức khi nắng bừng lên... chỉ vài ngày trong cái lạnh se lạnh của heo may, khiến cái rét trở nên lãng mạn như câu chuyện của nàng Bân, bếp lò hồng ấm, cả gia đình bên nhau thưởng thức những món ăn ngon của mùa đông, cái rét là cơ hội để những người yêu nhau thể hiện tình cảm... dù chỉ là chiếc áo ấm trong cái rét vội thật dễ thương.
Đêm về nghe gió heo may
Nhớ hương hoa sữa đắm say, bồi hồi.
Mùa đông bất chợt thế thôi
Đủ trao chiếc áo thay lời Nàng Bân.
Tháng tư, có những cơn mưa rào, sáng ra, cây cỏ như khoác lên mình một màu xanh mới, tôi đi chợ, rẽ qua phố bằng lăng, hàng cây bằng lăng xanh thắm hơn, xum xuê hơn, chuẩn bị đón ánh nắng và gió của mùa hè, sẵn sàng đơm bông, hứa hẹn một mùa hoa bằng lăng tím đẹp dịu dàng. Con người cũng vậy! Mặc dù lưu luyến mùa xuân, nhưng rộn ràng đón mùa hè với tiếng ve rền rĩ... và những bông hoa rực rỡ, mang sắc thái đặc trưng của mùa hạ, như phượng vĩ và điệp vàng.
Tháng tư, là thời điểm hội tụ thời tiết của bốn mùa Xuân, Hạ, Thu, Đông. Thật thú vị khi sống trong những khoảnh khắc của bốn mùa, có khi chỉ trong một ngày, hoặc vài ngày, cái lạnh không kéo dài như mùa đông, cái nóng chỉ bừng lên để trang điểm cho những hạt mưa còn đọng long lanh trên lá, tiếng sấm gọi hè cũng không rền rĩ, và những hạt mưa giọt trong gió heo may lành lành đan xen. Vì vậy, tháng tư tạo nên cảm xúc bâng khuâng, lưu luyến, bởi tình cảm của con người gắn bó với thiên nhiên tươi đẹp của đất trời, của hoa lá xung quanh.
Đất trời lâng lâng tháng Tư
Được hội tụ bốn mùa là đây…
Đỗ Thu Yên


2. Tháng tư khắc sâu hồi ức
Mùa hè bắt đầu với bầu trời quang đãng, biển hát khúc ru êm đềm bên bờ đá, đạp xe gió lộng trên con đường thoải mái, tâm hồn quay về những kí ức xa xôi…
Tháng Tư tại thành phố ven sông Lam mang theo những cơn gió Lào sớm. Ngày hai buổi, cha đạp xe trên con đường nắng rực từ ngoại ô vào thành phố để đi làm. Khuôn mặt cha, đã chịu nhiều gian khổ, dường như thêm một chút đen đúa, vẻ mạnh mẽ dưới ánh nắng chói lọi của những ngày đầu hạ. Mẹ nhìn lưng áo cha đẫm mồ hôi, nỗi lo lắng trong đôi mắt khi thấy mái đầu người phủ bởi lớp mưa muối nhiều hơn qua những năm bôn ba cho gia đình.
Tháng Tư, rổ khoai lang của mẹ trở nên nặng trĩu hơn, nhấn thêm vào những bữa cơm phong phú. Mẹ đi từ sáng sớm đến tối muộn, từ chợ quê sang chợ phố. Mái tóc dài của mẹ, từng đẹp như gái thành Vinh, giờ dần trở nên mảnh mai, nếp nhăn trên khuôn mặt tăng lên từng cấp độ, nhưng vẫn giữ được vẻ đẹp của người phụ nữ quê mùa. Tôi nhớ cảnh mẹ đạp xe về qua những buổi chiều tối. Bát cơm tối, cha và mẹ ngồi gói hàng cho chợ sáng hôm sau. Tháng Tư là thời gian ôn thi, nhưng cha luôn nghiêm túc với việc học hành của chúng tôi, dù tình hình kinh tế gia đình khó khăn, nhưng không bao giờ cha ép buộc chúng tôi bỏ học để giúp đỡ mưu sinh. Cuộc sống của cha đầy gian nan, từ khi phải bỏ ước mơ học cao vì nghèo đến khi làm thuê từ năm mười lăm tuổi. Đêm tháng Tư, bờ tre xào xạc, hương biển cuối cùng, khuôn mặt cha hiện lên với nụ cười hồn nhiên khi nhìn đàn con tập trung học dưới ánh đèn dầu… Kí ức đó là mảng sâu sắc trong trái tim tôi, luôn sống đọng qua bao năm tháng. Tháng Tư ở quê nghèo xứ Nghệ thân thương!
Tháng Tư, ngày cuối cấp 3, với bài vở dày đặc, lòng không nguôi nhớ các bạn đồng môn mới nhập ngũ. Những chàng trai, cô gái tuổi mười tám rực rỡ như hoa phượng hồng, bước vào quân ngũ đầu xuân. Có những lời chia tay ấm áp, nghẹn ngào. Những lá thư bay về trường mang theo nỗi nhớ cháy bỏng về những ngày học trò… Trong cái nắng hè rực rỡ, chúng tôi chăm chỉ học, như muốn học thêm phần của những người bạn bước vào quân ngũ.
Tôi nhớ rõ ngày thi thử tốt nghiệp 30/4/1975, khi tiếng loa báo tin giải phóng Sài Gòn, phòng thi như bùng nổ lên trong niềm vui nô nức. Trong lòng mọi người, có lẽ đều hằng mơ ước về ngày tái ngộ không xa với những người bạn xuất ngũ đầu năm. Tuổi học trò, vô tư, đẹp đẽ, tràn ngập tình thân và chia sẻ kỷ niệm, dù từ ngày ấy đã trôi qua gần năm mươi mùa thi. Mỗi tháng Tư về, ngày thi thử tốt nghiệp ấy vẫn hiện hữu trong tâm trí tôi, như một tấm lòng trẻ trung đập nhịp trong ký ức. Tháng Tư gắn kết tôi với xứ Nghệ. Tháng Tư là dấu mốc trọng đại với tôi, mảnh đất nghèo về vật chất nhưng giàu tình nghĩa.
Bước vào tuổi cuối thu, vẫn còn nhiều tháng Tư để sống với những cảm xúc, kỷ niệm bất tận của năm tháng không phai nhòa trong ký ức. Chỉ biết rằng mỗi sáng thức dậy, tiếng chim ríu rít trên cành, nhìn những bông hoa trước sân tỏa hương dưới ánh nắng, tôi lại hồi sinh niềm vui, lòng biết ơn với cuộc sống dù khó khăn, khắc nghiệt. Tháng Tư ơi, tâm hồn tôi tĩnh lặng, chỉ ký ức yêu thương vẫn luôn sống mãi cùng năm tháng…
Nguyễn Minh Nguyệt


3. Hành trình của tháng tư
Tháng Tư, hơi se lạnh cuối cùng vẫn còn in trong lòng người bức tranh mùa đông đã qua. Chút gió, chút mưa phùn cuối xuân vẫn le lói, như thể hạ đã bắt đầu với những dấu hiệu đầu tiên trên những con phố quen thuộc.
Nắng đầu tiên lấp lánh sau vòm lá xanh. Những chú chim, sau cơn mưa rét, hồi sinh cất tiếng hót tưng bừng. Mặt đất như được khoác lên mình chiếc áo xanh tươi mới của cỏ cây. Những búp hoa xuân mở cửa, trở thành những đám hoa tươi thắm nở đầu cành.
Tháng tư, tháng của vẻ đẹp trong sáng của hoa loa kèn. Tháng của những hương thơm nhẹ nhàng, những ký ức đau đáu nồng nàn trong hương hoa nồng nàn. Tháng của những cảm xúc lưu luyến, hồi tưởng về nhạc sĩ tài năng Trịnh Công Sơn – người đã theo gió mây.
Tháng Tư có thể xem là điểm nối giữa hai mùa xuân – hạ. Mùa của đất trời rợp niềm vui và những kỷ niệm dịu dàng, nhìn nhận những khoảnh khắc trôi qua như những bản hòa ca của quá khứ. Tháng Tư như một bức tranh ký ức, gợi về bầu trời kỉ niệm mà có lẽ đã bị lãng quên, nhưng giờ đây lại hồi sinh đầy nồng thắm. Những mùa hoa nối tiếp nhau, và Tháng tư gieo vào lòng đất trời những giọt hy vọng về hạnh phúc và sự bình yên.
Tháng tư, một ngày nói dối nhưng mang đến cảm xúc chân thực. Phố phường dịu dàng hơn với những góc hoa tươi thắm. Lòng người trở nên yên bình hơn trong khoảnh khắc chuyển mùa mong manh, ngắn ngủi. Tháng tư như một dải lụa mềm mại, kết nối thiên nhiên và con người, gửi gắm những rung động tinh khôi, ngây thơ nhất.
Chào đón cô gái của tháng Tư… của tôi!
Hoàng Hạnh


4. Hồi ức tháng tư
Tháng tư trở lại. Cơn mưa vội vàng làm cho cây cỏ thêm xanh tươi; những chồi non mơn mởn, mong manh như làn khói cuối cùng của mùa cũ. Cùng với đó là tiếng ve râm ran gọi hè đã bắt đầu rộn rã trên những cành phượng xòe tán xanh mướt trong sân trường. Tháng tư mang đến nhịp sống sôi động, nơi các học sinh tràn ngập ước mơ về tương lai, chuẩn bị đối mặt với kết quả cuối năm học cam go, nhưng cũng mở ra những niềm vui mới.
Tháng tư trở lại. Nhịp cầu từ xuân sang hạ; bầu trời trong veo; nắng bắt đầu gay gắt và những loài hoa đặc trưng của mùa hè cũng đã khoe sắc; lòng người gởi ước mơ về những chốn thân thương. Rồi cơn mưa mùa hạ đến và đi, làm sạch bụi bặm, oi bức, và cả những phiền muộn tâm hồn. Tháng tư khiến chúng ta nghĩ về quá khứ, không để nuối tiếc, mà để rút kinh nghiệm, để ướm mầm cho hành trình dài phía trước.
Tháng tư trở lại. Từ thôn làng xa xôi đến phố thị đông đúc, cờ hoa rợp khắp, làm tươi trẻ lòng người. Nó là lời kể về thời chiến tranh, với 50 năm kỷ niệm từ năm 1975, nhắc nhở về những người hy sinh cho tự do và hòa bình. Khắp nơi, người dân tự hào kể về những thành tựu của đất nước, về sự hiện đại và hội nhập quốc tế. Tháng tư là thời điểm tôn vinh những ký ức lịch sử, là dịp để tưởng nhớ và tri ân.
Tháng tư trở lại. Những bướm đẹp bay quanh những đóa hoa nở rộ. Tiếng chim líu lo như là điệu nhạc êm dịu. Cây bàng bắt đầu đưa ra những búp hoa mới, và chúng ta bắt đầu trăn trở, với những ước mơ chưa thực hiện. Tháng tư là thời điểm của sự chuyển giao, từ xuân sang hạ, từ quá khứ đến hiện tại, hướng về tương lai.
Tản văn: Ngô Văn Cư


5. Kỷ niệm tháng tư…
Những ngày gần đây thời tiết như cô gái mới lớn, hồn nhiên và đôi khi khó đoán, khiến lòng người vui buồn thất thường. Mỗi ngày bốn mùa trôi qua một cách rõ ràng, như một bức tranh tuyệt vời được vẽ bằng đôi bàn tay tài năng. Lưng chừng tháng tư, tâm trạng bỗng chuyển mình, đọng lại nhiều nỗi niềm trong cảm xúc của tháng tư ứ đầy.
Tháng tư, là thời điểm Mùa xuân đặc biệt, khiến cả đất nước hòa mình trong bản ca vinh quang, kết nối mọi miền đất. Nhiều người nhớ đến những kỷ niệm hơn bốn mươi năm trước, khi đất nước hát lên bài ca chiến thắng, những con sông và núi non trở nên gần gũi hơn. Bóng dáng cha với bộ quân phục đã bị thời gian ăn mòn và những tấm huân, huy chương trên ngực áo. Cha chuẩn bị cho cuộc tái ngộ với những đồng đội của mình vào khoảnh khắc quan trọng. Những ngày tháng tư, cha dường như trở nên lạ lẫm, không ngồi yên một chỗ, như đang mong đợi điều gì đó. Người già, đã già qua nhiều sóng gió chiến tranh, chẳng bao giờ ngủ sâu khi ký ức luôn hiện hữu trong tâm trí. Mỗi năm, cha chỉ đợi chờ ngày được mặc bộ quân phục, trang trọng và cẩn thận, cha sửa soạn từng chi tiết trên người, chỉnh sửa vị trí của những huân huy chương cho đúng. Trông cha trẻ trung hơn, như muốn giữ mãi tuổi thanh xuân.
Tháng tư là lúc chúng tôi lang thang cùng mẹ tới nghĩa trang xa xôi, nơi nắng gió làm cho không khí trở nên ấm áp. Mẹ hy vọng sẽ tìm thấy nơi mà mẹ đặt cha và anh trai. Mỗi khi nghe tin tức gì đó, mẹ luôn hối hả nhanh chóng để cùng tôi lên đường, dù chỉ là một tia hy vọng mong manh. Những nghĩa trang tháng tư trở nên ấm áp với nắng và gió giao mùa, là nơi thể hiện lòng biết ơn của thế hệ con cháu. Đồng đội cũ gặp nhau, những người còn sống khóc cho những người đã ra đi; những người khỏe mạnh cảm ơn những người đã hy sinh, cảm ơn vì những thân thể là máu thịt của mẹ cha. Những bàn tay già nắm chặt nhau, những ngón tay gầy nhẹ nhàng chạm vào mẩu xương còn sót lại trên tay đồng đội. Người thương binh già ôm đàn hát cho những người đồng đội đã khuất với bài hát của một thời trẻ trung, đầy những kí ức về tình yêu và đam mê. Bài hát mang đến những hình ảnh về tuổi thanh xuân, những nụ hôn đầu tiên ngọt ngào, ánh mắt thắm thiết trong đêm hẹn với người yêu, những ký ức về những ngày hành quân, những giọt mưa rơi trong rừng. Khốc liệt, đau thương, nhưng mỗi bước đi vẫn toát lên hương vị của rừng. Hôm nay, hoa vẫn nở rực rỡ trên khắp quê hương.
Tháng tư, còn là thời kỳ của những loài hoa, đem lại cảm xúc và ký ức. Loa kèn trắng tinh khôi, hương thơm làm cho những góc phố thêm phần yên bình. Đào rừng làm mới những con đường ngoại ô thân quen. Hoa điệp vàng nở rộ, tô điểm thêm cho bức tranh vẻ đẹp của mùa hè. Cảnh đẹp của bằng lăng khiến lòng trở nên trạng ngờ. Hoa pơ lang lấp lánh đỏ trên bầu trời, làm phong phú thêm bức tranh tự nhiên, làm mờ nhạt ký ức về những năm tháng học trò ngây ngô. Vài bông quỳ sót lại cuối mùa, nở trong veo giữa không gian hoang vu, như muốn giữ lại khoảnh khắc rực rỡ. Hoa pơ lang vẫn đỏ rực, như một sự mời gọi đàn chim trở về tụ tập. Những cành phượng đầu tiên cũng bắt đầu hé mắt, gọi mời cho mùa chia tay và những kỷ niệm đẹp. Khắp nơi tràn ngập hình ảnh của những ngày cuối cùng trong trường, nhưng giờ đây, học trò ít khi viết nhật ký, bởi thời đại số đã thay thế bằng facebook, zalo, mọi thứ đều diễn ra nhanh chóng. Có lẽ tôi là người lạc quan khi còn mãi suy ngẫm về quá khứ, biết rằng những ngày đã qua không thể quay lại. Lòng bỗng trở nên xao xuyến khi nhớ đến những chiếc lá thư viết tay, những bức tranh nghệ thuật với mái tóc rối tung bay trong gió chiều và đôi môi mềm mại ngọt ngào. Những con đường quen thuộc, dù đi đâu, vẫn luôn hướng về những kí ức dấu yêu...
Liệu ký ức có cần thiết không? Có, bởi nó giúp chúng ta dừng lại một chút, để nhìn lại những ngày đã trôi qua, và khi trí nhớ mất đi, ký ức vẫn còn đó, là nguồn đầy ắp lòng biết ơn. Biết ơn vì có những tình yêu thấm đẫm xung quanh trong cuộc sống rối bời này...
Lưng chừng tháng tư, lòng tràn đầy, phố phường vẫn bình yên dưới nắng chiều. Nhớ đến những bông phượng rơi giữa cơn mưa đầu mùa bất chợt, nhớ đến những đoá tóc rối, đôi môi dịu dàng, những ngón tay mảnh mai vuốt ve dưới đèn vàng... Những con đường trải dài, dù đi xa rồi cũng vẫn hướng về góc ký ức, nơi bắt nguồn của tình cảm thắm thiết.
Đào An Duyên


6. Kỷ niệm tháng tư
Mỗi tháng tư trở về, cha tôi mở tủ quần áo, nhớ về bộ quân phục đã bạc màu thời gian và những tấm huân-huy chương đỏ rực. Cha, chuẩn bị cho cuộc gặp mặt đồng đội cũ, những người đã cùng ông trải qua bao thăng trầm của cuộc chiến tranh. Trái tim cha, tràn ngập hạnh phúc, chỉ chờ ngày được gặp lại những người anh hùng đã cùng cha gác kiếm ngày xưa. Những ngày tháng tư là thời điểm duy nhất trong năm cha trở nên nóng bỏng, đầy sự hồi hộp và ngóng trông.
Những ký ức, những câu chuyện về chiến tranh, cha kể cho tôi như một bức tranh sống động về những người lính dũng cảm. Những tên tuổi, những khuôn mặt đã hòa mình vào mảnh đất, nhưng kỷ niệm về họ vẫn sống mãi trong trái tim cha và những người linh hồn còn lại.
Tháng tư về, cha là người lính mạnh mẽ nhất, là biểu tượng của sự hy sinh và tình đoàn kết. Tôi đi cùng cha đến nghĩa trang, nơi nắng và gió giao mùa tạo nên không khí trang nghiêm và ấm áp. Cảm giác biết ơn lan tỏa, những người lính đã đi vào bức tranh lịch sử, nhưng không bao giờ quên. Cha và những người lính còn lại, nhưng họ là biểu tượng vững chắc của lòng trung hiếu và tình yêu quê hương.