Đất nước ta tặng cho chúng ta cả bốn mùa hương sắc tuyệt vời. Trong đó, hoa sen nổi bật là biểu tượng của lòng quốc hồn, quốc túy Việt Nam. Cơn mưa giao mùa thường là lúc sen nhú lên, đẹp hơn bao giờ hết. Mùa sen không chỉ là thời khắc đẹp của loài hoa này mà còn là cơ hội để chúng ta ngắm nhìn sức sống kiêu hãnh của nó. Sen, đẹp và thanh cao như lòng dũng cảm của dân tộc.
Sen nở giữa xôn xao mùa hạ, thêm sắc hương dịu dàng vào không khí. Mỗi bông sen trắng, nhị vàng, lá xanh tạo nên bức tranh đẹp đẽ, tinh tế, làm dậy lên những cảm xúc tinh tế trong lòng người. Sự thanh cao, dịu dàng và thuần khiết của sen như làm dịu đi những lo âu, mang lại cảm giác yên bình, an lành. Sen không chỉ là loài hoa, mà còn là biểu tượng của tâm hồn trong trắng, tốt lành.
Thưởng thức trà sen, một thú chơi tao nhã giữa mùa sen, là cách tuyệt vời để thư giãn và tận hưởng hương vị đặc trưng của hoa sen. Trà sen được chế biến cầu kỳ, mang lại trải nghiệm ẩm thực độc đáo và tinh tế. Sen không chỉ là loài hoa đẹp mắt mà còn là nguồn cảm hứng cho nhiều thế hệ nhà văn, nhà thơ, và là biểu tượng của sự kiêu hãnh dũng cảm của người Việt Nam.
Mùa sen đưa ta đến với những cảm xúc tuyệt vời, là dịp để tận hưởng vẻ đẹp tinh khôi của quốc hoa, là lúc để trái tim chúng ta hòa mình vào bản nhạc của thiên nhiên và sen hồng gọi hạ.
Ngô Thế Lâm
2. Kỷ niệm mùa sen Hà Nội
Trên những con phố Hà Nội, những bông sen trắng và hồng bắt đầu hiện hữu, tô điểm cho bức tranh sôi động của thành phố. Bàn tay nữ thương lái bán hàng rong cẩn thận sắp xếp từng bông sen vào chiếc nón lá bạc, tạo nên hình ảnh quen thuộc mỗi buổi sáng. Hương thơm dịu dàng của sen lan tỏa trong không gian, làm trong lành mọi góc phố và nhà cửa.
Với người dân Hà Nội, bận rộn cuộc sống khiến họ dễ bỏ lỡ những khoảnh khắc đẹp của mùa sen ngắn ngủi. Sen khoe sắc và hương thơm, đẹp từ khi còn nụ, khi hé nở, cho đến khi tàn. Hình ảnh những bông sen tươi mới đánh bại thời gian rời cuống, lưu giữ nguyên vẻ đẹp dịu dàng đầy tiếc nuối trong lòng người yêu hoa.
Những ai yêu hoa sen không chỉ đợi sen trên đường phố, mà còn đến Tây Hồ, nơi sen nở rộ. Đầm sen Tây Hồ, từ những cọng bùn lầy bất động, bất ngờ hiện hình những chiếc lá xanh tươi và bông sen nhỏ xinh. Sen không chỉ là điểm đẹp của đầm nước mà còn là nguồn cảm hứng cho những người yêu thơ và nghệ thuật.
Những đêm trăng trong, đôi tình nhân đứng bên hồ sen, lời yêu thương trở nên ấm áp hơn trong không gian trữ tình của sen, trăng và tình yêu. Mỗi mùa sen là cơ hội để tình nhân thể hiện tình cảm của mình, nơi chỉ có họ, sen và trăng. Những lời thơ và ước nguyện vẫn vương mãi trong không khí, làm đẹp thêm bức tranh tình yêu nồng thắm giữa đêm sen huyền bí.
Bây giờ, tháng sáu đang trôi qua, mùa sen cũng kết thúc. Hãy nâng niu những khoảnh khắc đẹp của sen, để hương thơm kia dẫn dắt chúng ta qua bao mưa nắng của cuộc sống.
Nguyễn Phan Quế Mai
3. Dịu dàng mùa sen
Nhìn những đóa sen trắng tinh khôi trên mặt hồ, tôi nhớ về mùa sen, một khoảnh khắc dịu dàng và trữ tình. Mùa sen bắt đầu từ tháng 5 và kéo dài đến tháng 10, mỗi năm tôi chờ đợi niềm vui của mùa hoa này. Mùa sen không chỉ là lúc sen nở rộ, mà còn là thời điểm những cơn mưa giao mùa đánh thức những mầm sen ẩn sau mặt hồ. Sen như những nàng công chúa trong bùn, khe khẽ nở hoa, tô điểm cho bức tranh mùa hạ tươi sáng, tràn ngập hương thơm dịu dàng.
Mỗi loài hoa, mỗi màu sắc đều có vẻ đẹp độc đáo. Sen, với vẻ nền nã, dịu dàng và trắng trong, thuần khiết, thường được ví von như biểu tượng của sự cao quý và thanh thoát. Hương thơm của sen lan tỏa, làm dịu đi không khí, làm cho tâm hồn trở nên bình yên và hòa mình vào vẻ đẹp tinh khôi ấy.
Thích thú đứng giữa đám sen, tận hưởng hương thơm êm dịu và sự yên bình. Sen không chỉ là cảnh đẹp trên phố, mà còn nở rộ tại đầm sen Tây Hồ, tạo nên một bức tranh thơ mộng, mộc mạc. Đối diện với vẻ đẹp mộc mạc ấy, con người như trở lại với bản chất, tìm thấy niềm vui giản dị giữa cuộc sống năng động và hối hả.
Mùa sen còn là thời điểm của thưởng trà sen, một nét đẹp truyền thống độc đáo. Trà sen được chế biến cầu kỳ từ những búp sen tươi, mang lại hương vị thanh khiết và đặc biệt. Thưởng trà sen giữa không gian hòa mình trong hương hoa sen là một trải nghiệm tuyệt vời, làm cho tâm hồn trở nên nhẹ nhàng, tràn đầy hạnh phúc.
Mùa sen đi qua, nhưng hương thơm và vẻ đẹp của nó vẫn còn lại trong trái tim. Tận hưởng những khoảnh khắc dịu dàng của mùa sen, để lòng bình yên và tâm hồn thêm phần tràn ngập niềm vui.
Minh Minh
4. Mùa sen gọi về
Trong tháng sáu oi bức, hoa sen mở ra như một bức tranh tinh khôi, mang đến sự dịu dàng và tao nhã. Lá sen xanh mơn mởn, ôm trọn từng đóa hoa trắng, hồng, tạo nên một hình ảnh hài hòa và mềm mại. Mùi hương sen lan tỏa, làm dịu đi cái nóng gay gắt của mùa hè. Sen như những thiên thần trắng tinh khôi, múa lượn giữa không gian, làm cho trái tim người ngắm nhìn cảm thấy nhẹ nhàng và an bình.
Ngày xưa, chúng ta trần trụi chạy nhảy giữa đầm sen, tận hưởng hương thơm dịu dàng và sự bình yên của thiên nhiên. Hình ảnh chiếc lá sen đội đầu như chiếc ô che nắng, chúng ta ôm sen và hòa mình vào không khí trong lành. Mỗi giọt sương trên lá sen như là giọt hương sen tinh khiết, làm tăng thêm sự trân trọng cho khoảnh khắc tuyệt vời ấy.
Mùa sen gọi về, và những kí ức xưa cũng trở về cùng nó. Hương sen là hương của quê hương, là hương của những ngày hạ nồng nàn. Mỗi đóa sen như là một câu chuyện, kể về những kỷ niệm đẹp nhất của chúng ta. Sen nở trên phố, tô điểm cho cuộc sống bận rộn. Ta thường bắt gặp hình ảnh người dân đang hái sen, với đôi tay mê đắm trong làn hương thơm của sen tươi mới.
Những chiếc thuyền nhỏ giữa đầm sen, đưa chúng ta trở về thời thơ ấu ngây ngô. Chúng ta như những đóa sen nhỏ thong thả giữa không gian tràn ngập hoa. Hương sen thơm ngát, làm cho trà sen trở thành biểu tượng của sự thanh tịnh và tinh khiết.
Người ta thường nói, sen ngủ trong bình, nhưng hương thơm của sen vẫn tỉnh giấc trong ta. Mùa sen gọi về, tôi lại nhớ về những chiều hạ chen lấn giữa bãi sen bát ngát. Chạy nhảy giữa đám sen, ta cảm nhận được sự sống động và hương thơm dịu dàng. Mỗi đóa sen như là một tình khúc của quê hương, kể về những nỗi nhớ và hạnh phúc ngọt ngào.
Mùa sen gọi về, và trong lòng ta bừng sáng. Hương sen làm cho cuộc sống trở nên trọn vẹn hơn, làm cho trái tim ta thêm phần ấm áp. Sen ở đây, là hình ảnh của sự bình yên, là câu chuyện của những kỷ niệm đẹp.
Tản văn của HUỆ HƯƠNG
Trên quê hương Bác, mùa sen nở rực rỡ, tô điểm cho bức tranh thiên nhiên hùng vĩ. Những đóa sen trắng, hồng khoe sắc tinh khôi giữa cánh đồng, đưa ta đến với không gian tràn ngập hương thơm thanh khiết. Hoa sen như những người con hòa mình vào đất trời, đậm chất tâm huyết và tình yêu quê hương.
Mỗi cánh hoa sen khép nép là một câu chuyện, là hồn quê người, là ký ức về những thời kỳ huy hoàng. Sen nở, là lời kể của đất đỏ, của nước non, là biểu tượng của sức sống và hy sinh. Trong từng đóa sen, hình ảnh Bác được người dân gắn liền, là niềm tự hào của mỗi người con Việt Nam.
Hương sen trải dài khắp nẻo đường, làm cho không khí trở nên ấm áp và gần gũi. Đến mùa sen, những bàn tay tài năng của người làm nghệ nhân biến những cành sen thành những tác phẩm nghệ thuật. Người dân trải lòng mình những tấm lòng nhân ái, tình cảm quê hương bằng những bó hoa sen tươi thắm.
Bức tranh sen quê Bác không chỉ là hình ảnh đẹp mắt mà còn chứa đựng những giá trị văn hóa sâu sắc. Sen là nguồn cảm hứng bất tận cho những tâm hồn sáng tạo, là niềm tin vững chắc của những người con yêu mến đất nước. Mùa sen gọi về, quê hương tôi bừng sáng, tô điểm cho cuộc sống thiết tha và ý nghĩa.
Chia sẻ của NGUYỄN HƯNG
Ở làng Sen quê Bác, bức tranh hoa sen nở rộ là minh chứng cho tên tuổi vang bóng của Chủ tịch Hồ Chí Minh. Sen, biểu tượng của sự thanh cao và giản dị, đã gắn bó với đời sống, cốt cách con người và làm nên danh tiếng của làng quê.
Trong chuyến về quê Bác, hương thơm của hoa sen tinh khôi bám theo từ con đường nhỏ đến ngôi nhà cổ. Gia đình Bác sống giản dị, đúng như làng quê với những đóa sen bên ao nhà, trước nhà, và giữa cánh đồng bát ngát. Cuộc sống giản dị kia đã là nguồn động viên, là nền tảng vững chắc cho nhân cách của Chủ tịch Hồ Chí Minh - một lãnh tụ vĩ đại, một người con của làng Sen.
Làng Sen, không chỉ nổi tiếng với bức tranh quê hương truyền thống, mà còn khiến mọi người say đắm với những hồ sen, đầm sen nở rộ. Hoa sen, không chỉ là loài hoa đẹp, mà còn là biểu tượng tinh thần, kết nối tâm hồn con người với văn hóa truyền thống. Cùng với đó, những cánh sen hồng rực như lá cờ, thầm lặng dâng lên tưởng nhớ ngày sinh của Chủ tịch.
Chia sẻ của TRANG THIÊN
6. Những đóa sen trắng nở giữa thế gian
Ngắm sen, lòng ta đắm chìm trong sự kính phục và ngưỡng mộ. Đồng thời, hồi tưởng về cuộc sống này. Chúng ta có phải là những bông sen, mang theo mầm sống và tấm lòng thuần khiết giữa thế gian hỗn loạn? Hay chúng ta chỉ là những hạt sen bị bao bọc bởi vỏ đen của những gánh nặng không tự giải thoát, sống lặng lẽ, chờ đợi mỗi ngày trôi qua?
Mùa sen luôn làm cho tâm hồn mình nhớ đến ngày sinh nhật. Dù ngày đó, bó sen đã phai tàn, nhưng kí ức về món quà ý nghĩa ấy vẫn in sâu trong trí nhớ. Sinh nhật đầu tiên được mừng, đối với một đứa con nhà nghèo từ tỉnh lẻ, đêm đó là không ngủ được với niềm hạnh phúc không tả…
Một tờ giấy, một cây bút, dành để vẽ, vẽ để ghi lại từng chi tiết của bông sen trắng tinh khôi, ghi lại niềm hạnh phúc tươi đẹp, ghi lại một tình cảm khó diễn đạt bằng lời, dù có tài năng vẽ hay không.
Mỗi khi mùa sen về, dù đi công tác hay giải trí, tôi thường dừng chân bên hồ sen. Lá xanh um tắt, đung đưa trên mặt nước thanh khiết, những bông sen hiện lên như những viên ngọc trắng, hồng tươi rực rỡ phát sáng trong cái nắng hè oi ả, làm cho không gian trở nên tràn ngập hương thơm của sen, hòa mình vào sự trấn an của không gian sen với những cánh lá và bông hoa tráng lệ, gai góc. Để vươn lên trên đỉnh bùn đen, xé toang tầng nước lơ lửng, như những bàn tay xanh, những ngón tay hồng mở rộng tặng cho thế giới.
Người ta nói: Sen không phải là loài hoa thuộc thế gian. Nó là hình tượng của cõi Phật. Tại sao lại như vậy? Bởi vì chúng ta thường thấy Phật ngồi trên bức sen to lớn. Bông sen ấy hùng vĩ, tròn trịa. Hoặc có thể vì khi tu luyện đến độ 'Tam hoa tụ đỉnh', những người tu sẽ thấy ba bông sen vần vũ trên đỉnh đầu, hoặc tại huyệt Bách Hội, sen nở rộ như nghìn cánh. Chính vì vậy, mọi chùa đều có ao sen. Trang trí trong chùa cũng thường là hình ảnh của sen được cách điệu, kể cả Thần Phật nghìn mắt nghìn tay cũng như một bông sen nghìn cánh...
Liệu có một vài hạt sen nào đã rơi từ 'trên kia' xuống thế gian và thích nghi với cuộc sống trần thế không? Tôi không tin. Bởi sen quá đa dạng, từ sen lớn đến sen nhỏ, sen trắng sen hồng, thậm chí còn sen cảnh nữa. Khi đến Campuchia, tôi còn kinh ngạc vì sen ở đây bé thôi, lá cũng bé và không xanh mướt như sen Việt Nam. Tôi tin rằng sự sáng tạo đã tạo ra sen trong thế gian này. Sen được tạo ra để con người chiêm ngưỡng, nhưng cũng để con người suy nghĩ và học hỏi từ sen.
Tôi đã cố gắng hiểu mình như một hạt sen để trải nghiệm cuộc sống của nó. Và ôi thần kỳ! Ngay giữa hạt sen, có một mầm xanh đẹp tuyệt. Xung quanh là lớp vỏ sen trắng mịn màng, bồi đắp cho mầm một bức bình phong ngọt ngào. Bên ngoài là chiếc vỏ cứng, màu đen sì. Hạt sen nằm trong bùn, một chất bùn bẩn và thơm phức với sen, nhưng chính là môi trường ấm áp với sen và những sinh linh sống trong bùn. Nhiều hạt sen xung quanh tôi nói: Thích thú quá, chúng ta chỉ cần nằm thế này mãi. Ấm áp, thoải mái và không cần phải vất vả gì hết. Rồi sẽ trở về bùn đất như những sinh linh khác trên bùn, như ốc, hến, lươn, trạch, cá, tôm, cua. Hạt sen nằm yên, nằm mãi, cho đến khi nước ngấm vào, mầm xanh mất đi và rơi vào quên lãng.
Nhưng có vài hạt sen khác nói với tôi rằng: Phía trên mặt nước kia là cõi Hồng Trần, một thiên đường với bầu trời xanh ngắt, tiếng chim hòa mình vào bản thánh ca mùa hè, cảnh đẹp tuyệt vời với bốn mùa và loài người tạo nên Hồng Trần.
Tôi hỏi: Sao các bạn lại biết?
Hạt sen nói: Mẹ tôi kể cho tôi nghe khi tôi còn bé, và khuyến khích tôi cố gắng vươn lên, thoát khỏi bùn lầy đến một cấp độ cao hơn.
Rồi những hạt sen đó cố gắng đục thủng một lỗ nhỏ trên vỏ để mọc ra một vài rễ. Rễ sen bám chặt vào bùn, đâm sâu vào, hút chất dinh dưỡng nuôi dưỡng mầm mạnh mẽ để có thể đâm thủng vỏ hạt sen, vươn lên cao thẳng. Mầm mạnh mẽ, oằn mình chết giấc khi bị lươn, cá trườn qua. Không ngừng nỗ lực để thoát khỏi bùn đen, vươn lên như cây măng trong nước. Phải chịu đựng sức nén của nước, vật lên những biến đổi nhiệt độ của nước. Mầm mạnh mẽ đan xen những sợi tơ mềm mại, tạo ra hàng ngàn con mắt như gai trong nước để thở, để củng cố, để tự bảo vệ.
Yên bình và kiên nhẫn, ngày qua ngày. Một ngày nào đó, nó nhận ra ánh sáng tỏa rực trên đầu. Ánh sáng ngày càng rõ ràng. Nó chồi lên khỏi mặt nước. Kìa bầu trời xanh ngắt, một không gian nhẹ nhàng với làn gió thân thiện vuốt ve chào đón. Tiếng ve hát rộn ràng bản thánh ca mùa hè. Hoa lộng lẫy chào đón và... những con người, vóc dáng của thiên thần, ánh mắt lấp lánh, hân hoan chào đón nó đến cõi Hồng Trần.
Lúc này, cây sen đã trưởng thành. Nó chứa đựng niềm hạnh phúc và muốn dâng tặng. Sen đặt tất cả vào những điều tinh tế nhất để tạo nên bông hoa sen thơm ngát, lấp lánh trải rộng không gian. Có bông hoa sen sẽ được đưa lên dâng Thần Phật. Có bông hoa sẽ tạo ra những hạt sen mới để bắt đầu chu kỳ tái sinh. Một số điều hướng vào các cõi giới khác: Trở thành một phần thiêng liêng trong cơ thể con người ở cõi Hồng Trần. Đó chính là cách mà nó và con người cùng nhau hướng tới cõi cao hơn.
Ngắm hồ sen, tâm hồn ta bắt đầu lạc vào những suy nghĩ của những hạt sen. Kính phục và ngưỡng mộ. Rồi lại nghĩ về cuộc sống này. Trên mặt đất này, liệu chúng ta có phải là những hạt sen, mang theo mầm sống và tấm lòng thuần khiết giữa thế gian đen tối? Hay chúng ta chỉ là những hạt sen bị bao bọc bởi vỏ đen của những gánh nặng, sống lặng lẽ, chờ đợi mỗi ngày trôi qua? Trên kia, bầu không khí ấy, là nơi của các vị thần. Tổ tiên đã truyền lại như thế. Chúng ta sống trong bùn lầy của thế gian và chấp nhận nó. Bao nhiêu người sẽ làm như sen, tu luyện để vượt qua cõi Ta Bà, bước vào thế giới tươi đẹp của thần linh?
Mỗi khi ngắm sen, uống trà sen, ngắm hình sen, ăn hạt sen, tôi lại nghĩ liệu mình có nghĩa vụ trả lời câu hỏi đó như sen không.
Nam Minh
7. Mùa sen hồng
Dưới dòng người hối hả, tôi bắt gặp người bán hoa sen vất vả đẩy chiếc xe đạp nép góc vỉa hè. Mồ hôi ướt đẫm gương mặt luôn tươi cười của cô. Nhiều người chọn mua những bó sen để mang về trưng bày. Tôi thích mua hoa sen vì nó gợi nhớ về quê hương, nơi có nhiều ao rộng, đồng bằng.
Hoa sen là biểu tượng của sự tinh khiết và hoàn mỹ. Xuất phát từ tư tưởng sâu sắc trong đạo Phật, sen trở thành loài hoa tinh tế, thanh lịch và được người Đông Á đặc biệt quý trọng.
Mỗi khi hè về, bầu trời trong xanh, nắng và gió mát là lúc những ao sen nở rộ ở đồng quê. Hương thơm của sen lan tỏa giữa không khí nhẹ nhàng. Trẻ con nằm trên bờ cỏ, hít thở bầu không khí hòa quyện với mùi sen, mùi lúa, và mùi cỏ dại. Những người phụ nữ về từ cánh đồng, đưa chân vào ao để rửa tay chân, cũng tranh thủ hái vài cành sen, sáng mai chúng sẽ khoe sắc thắm đẹp. Cảnh đồng sen rộng lớn, có nhiều ao sen nên ai cũng thoải mái bẻ ngó, hái sen. Mùa sen chỉ kéo dài một vài tháng, sau đó sen tàn, lá sen rơi, cảnh đẹp ấy tan biến.
Mùa sen qua đi. Cả làng hối hả đi hái hạt sen để nấu chè giải nhiệt trong những ngày nóng. Trẻ con vui mừng vì đây là dịp để thể hiện tài hái sen của mình, ai hái nhanh hơn, hái nhiều hơn. Những chiếc nón lá che đầu đầy sen, những hạt sen nhú màu nâu sậm trông rất bắt mắt. Không cần đun chín hay nấu chè, trẻ con lau nhau, đầu trần chân đất, nhai hạt sen ngon lành để thưởng thức vị ngọt mát, thanh khiết đặc trưng của đất trời ban tặng. Mùa sen, như một mảnh kỷ niệm, cứ mãi neo đậu trong trái tim những người con xa quê.
Hàng ngày, tôi đưa con đi học qua một cái hồ sen nhỏ. Hình ảnh hoa sen không quá tươi tắn, tán lá cũng không quá buồn bã như sen ở quê. Nhưng tôi lại nghĩ về những ngày thơ ấu, mỗi khi tan học, chúng tôi thường đi dạo qua đồng sen. Không có máy ảnh, không có điện thoại như bây giờ, để lưu giữ những khoảnh khắc đẹp. Nhưng mỗi mùa sen lại khắc sâu trong trí nhớ, từng tháng, từng năm. Đến bây giờ, khi gặp nhau ở phố, hoặc trong buổi họp lớp, vẫn có người nhắc về những kỷ niệm đó.
Hoa sen không chỉ đẹp mà còn chứa đựng nhiều ý nghĩa. Sắc hồng tươi thắm, hương thơm dịu dàng gợi nhắc đến sự thuần khiết, thoát tục. Đẹp của sen đã đi vào thơ ca, âm nhạc. Nhiều tác phẩm hội họa về sen đã được vinh danh. Sen mang đến cái đẹp thanh cao, dân dã, giản dị và chân thành.
Thích thú với hương hoa sen, tôi thường tưởng tượng mình đang thư thả trên chiếc thuyền nhỏ giữa đầm sen, luôn tràn ngập cảm giác an bình, yên bình. Trong thế giới rộng lớn này, thưởng thức hương sen ngọt ngào, hòa mình vào làn gió của quê hương, sẽ làm tâm hồn trở nên nhẹ nhàng hơn, thanh thản hơn, và mọi lo lắng của cuộc sống dường như tan biến.
Mỗi mùa sen, những ký ức về quê hương lại trỗi dậy trong tâm hồn người con xa xứ.
SƠN TRẦN
8. Bình minh khắc họa mùa sen bừng nở
Một mùa sen mới đã trở về! Khi bức tranh nắng hạ vẽ lên không trung, sen bắt đầu bừng nở trên mặt ao, như những viên ngọc xanh mơn mởn trên tấm bùn.
Những tàu lá sen mập mạp, xen kẽ nhau tô điểm cho mặt đất đầy màu xanh, đồng thời những đóa hoa nở rộ giữa bảy trùng lá biếc. Một buổi sáng, những bông hoa tinh khôi bắt đầu hé nở, hương thơm nhẹ thoảng theo cơn gió. Và chúng ta lại bước vào một mùa sen tràn đầy sắc màu.
Thời gian trôi qua như một bản nhạc êm đềm, tháng năm đưa chúng ta vào thế giới của cảm xúc và suy tư. Tháng năm đưa đến mùa hè với tiếng ve hòa mình vào tiếng hát của chim, gọi mùa phượng vĩ bắt đầu nhuộm đỏ bức tranh mênh mông, và bằng lăng tím làm đẹp những con đường. Điều này khiến lòng ta rung động với biết bao kỷ niệm, cảm xúc tràn ngập, đặc biệt là khi cơn mưa đầu mùa đến trong một chiều hanh khô. Vì vậy, ta thường gọi tháng năm là tháng của kỷ niệm, với hương vị của mùa hạ, đất trời thay đổi đánh thức những cảm xúc sâu sắc. Tại cánh đồng sen ở thôn Thọ Khương, xã Tam Hiệp (Núi Thành), những bông sen hồng vẫn tỏa hương, làm cho tâm tôi trở nên nhẹ nhàng, hòa mình vào âm nhạc xa xôi...
Tháng năm đánh thức mùa sen nở. Mọi người luôn trân trọng sen như việc chăm sóc một vẻ đẹp tinh khôi, nhẹ nhàng. Trái tim ta đong đầy, ngất ngây với hương thơm thanh tao đó, hương thơm từ chính bùn đất quen thuộc. Sen màu hồng rực rỡ, hòa mình trong tinh khôi dân tộc, như đôi má hồng trên khuôn mặt thanh tú. Sen màu trắng thuần khiết, như chiếc áo dài xinh đẹp, làm ta liên tưởng đến vẻ duyên dáng. Sen yên bình nở giữa đất bùn phù sa, làm đẹp bức tranh của tháng năm vừa trắng nhẹ, vừa sâu sắc. Đứng trước sen, tâm hồn ta lắng đọng, chỉ còn lại hương vị ngọt ngào của sự bình yên sâu thẳm, mọi phiền muộn biến thành giọt sương trên lá cỏ. Sự tĩnh lặng của sen mê hoặc ánh nhìn, màu hồng của cánh sen làm bừng thức những ký ức của quê hương… Bên vườn nhà tôi, có một đầm lầy nhỏ, tháng năm đưa sen nở nhẹ nhàng trên mặt đầm, hương sen phảng phất trong gió, tô điểm cho không khí mơ mộng. Tôi nhớ vị trà nồi pha từ hương sen tinh khiết, nồi chè sen mẹ nấu thơm ngon nức mũi, những buổi sáng thanh bình chỉ có tiếng bếp lửa reo tí tách, tiếng gà gáy rộn ràng, tiếng gió vỗ nhẹ, tạo nên sự an lành không giới hạn. Tôi thầm cảm ơn sen, đã dẫn tôi về với nguồn cội.
Khi đi trong những ngày tháng năm, làm sao có thể quên được ngôi làng nhỏ thơ mộng mang tên Làng Sen. Đó chính là quê hương, nơi hình thành nên một con người vĩ đại, một tượng đài của sự kiên trung, bất khuất, đó là Chủ tịch Hồ Chí Minh. Trong trái tim của mỗi con người Việt Nam, ngày 19.5, ngày sinh của Bác, cũng là thời điểm mùa sen nở tinh khôi, trắng như tâm hồn. Những đóa sen như là tình yêu của thiên nhiên dành tặng Người với những hương thơm, tinh túy. Mỗi khi trước mắt là những bông sen thơm ngát, “nhị vàng bông trắng lá xanh”, ta nhớ về Bác, về sự thanh cao, bình dị, về tình yêu thương mênh mông trong trái tim Người. Lòng ta tràn ngập trong khung cảnh thiên nhiên phong phú, hòa mình trong hương sen tinh khôi, lòng ta thanh thản vô cùng.
Không rõ từ bao giờ, trong tâm hồn tôi vang lên những lời thơ trong trẻo, ngọt ngào, đầy thương, đầy mến:
“Trên đồng sen xinh đẹp bao la,
Hương sen thoang thoảng, nhẹ lành làm đẹp
Nụ cười xinh tươi, tô điểm cho sen
Quê hương mến yêu, tình thắm sâu nặng”
Vâng, cây sen, hoa sen đã mãi là biểu tượng của sự thanh cao và tinh khôi.
Tác giả: Xuân Thương
9. Sen hồng nở rộ
Mười mấy năm trôi qua, kỷ niệm về quê hương và những bình sen vẫn hiện hữu trong tâm trí tôi. Những ngày ấu thơ bên đám sen nở rộ, cảm giác ngây ngất vẫn in sâu, là khoảnh khắc ngọt ngào chốn quê nhà.
Không chỉ làm đẹp cho không gian, sen còn là điểm nhấn tinh tế trong bức tranh hồng trần. Tôi không thích sen cắm trong bình, mà thích nhìn sen nở tự do dưới bức trời rạng ngời. Mỗi bông sen là một tuyệt tác tô điểm cho mảnh đời bình dị nhưng ấm áp.
Những buổi chiều, tôi thường ngồi bên hồ sen, hòa mình vào không gian bình yên. Hương sen kết hợp với gió mát là điệu bí, làm tôi ngất ngây giữa lòng quê thanh bình. Cảnh đẹp của sen giữa trời thu hòa quyện với hồn tôi, làm tôi nhớ mãi về quê nhà thân thương.
Những bữa ăn chia sẻ với gia đình, sen luôn góp phần làm cho bữa cơm thêm trọn vẹn. Mẹ tôi hay nấu chè sen thơm ngon, là món ăn không chỉ ngon miệng mà còn là niềm hạnh phúc ngọt ngào của tuổi thơ.
Cuộc sống hiện đại có nhiều thay đổi, nhưng hình ảnh sen vẫn là nguồn cảm hứng vô tận trong tâm trí tôi. Nơi đâu có sen, nơi đó là quê hương của tôi, là ký ức đẹp đẽ và dễ thương.
Thấm thoắt, tôi lại nhớ đến những lời thơ của nhà thơ Tố Hữu:
Sen thơm bát ngát hương nồng
Bên đời hiên ngang bước chân
Và tôi tự nhủ, hãy giữ cho tâm hồn mình luôn như bông sen, thanh khiết và tinh khôi giữa cuộc sống hối hả.
Tác giả: Mộng Mai
10. Tâm sự cùng những bông sen
Sở hữu mảnh đất này, sen là của tôi, của những điều thân thương, bình dị. Tôi tin rằng đã hiểu rất nhiều về sen.
Những tháng ngày thơ ấu, sen dẫn dắt bước chân tò mò bước chân trên cánh đồng gần, ruộng xa. Lúc gặt lúa dưới ánh nắng, tán lá xanh mát là nơi trú nắng thoải mái của đám trẻ theo ba mẹ ra đồng. Đôi khi trời đột nhiên mưa, tiếng sét xa vang động, tán lá sen tạm thời che chắn cơn hoang mang trong trái tim trẻ con. Đám sen còn là sân chơi vui nhộn của bao thế hệ nhỏ con với đàn trâu làng, lội bùn tung tăng.
Lớn lên một chút, lũ trẻ nông thôn vẫn vui chơi quanh những bụi sen. Khi mùa cá sặc kéo đến, con gái và con trai cạnh tranh nhau hái cỏ lót lờ. Cá nhiều không đếm xuể, sau mỗi buổi, tay ai cũng nặng trĩu với những đợt cá bắt được. Dù lờ giống nhau, khi trút cá, lại trao đổi lời qua tiếng cười. Những cuộc tranh cãi cũng nhanh chóng tan biến trong làn gió đồng, hương sen hồng, sen trắng. Nhớ lại, việc bắt cá dưới đầm sen là niềm vui của mọi đứa trẻ. Gai sen cào xước da, làm tổn thương sau những trận chơi nhưng không làm mất niềm vui trong lành nông dân nhỏ bé trên cánh đồng.
Những mùa sen trôi qua cùng với thời gian. Lũ trẻ bước vào tuổi thanh xuân. Những trò nghịch ngợm nhường lại cho đàn em nhỏ tuổi. Mùa sen nở rộ, con gái hóa thân thành những thiếu nữ duyên dáng với nón lá, áo bà ba. Những khoảnh khắc tinh khôi, nhẹ nhàng ấy ghi dấu ngọt ngào trong tâm trí đám thanh niên chớm trưởng thành. Đôi khi, ánh nhìn e thẹn trên cánh đồng, để rồi mãi mãi mang theo hình ảnh đẹp như tranh vẽ trong tâm trí không mờ nhạt. Những chàng trai làng sau giờ học trở thành những người nông dân thân quen với việc gặt lúa. Lúa, sen chung sống trong miền xanh của đất nước này. Hình ảnh của những chàng trai khỏe mạnh vung mồi cá trên cánh đồng sen thú vị nhiều tâm hồn. Như những khúc hát dân ca ngọt ngào, trầm bổng. Muốn ngân nga bài hát nhưng chẳng dám mở lời với bình minh...
Vào một ngày, vì nhiều lý do, những chuyến đi kéo đám trẻ quê hương xưa rời xa quê nhà. Sen đôi khi đột ngột hiện về trong ý nghĩ và những ước mơ sâu sắc, ngọt ngào. Trong miền nhớ ấy, những người xa quê đột nhiên cảm thấy nhẹ nhõm giữa cuộc sống hối hả, bận rộn. Cảm giác đâu đây hương vị bánh tráng quê mùa bọc trong lá sen xanh là biểu tượng của sự bình yên. Tiếng chuông chùa đầu xóm vang vọng, hương sen thanh tịnh lẫn trong không khí. Dáng vẻ của bà, của mẹ mang theo sen từ đồng hàm tiếu dâng cúng Phật, cầu mong hòa bình cho con cháu, cho xóm làng, cho mùa mưa thuận gió hòa, cho cây trái tốt tươi. Sen từ cánh đồng vươn ra qua bao mùa mưa nắng, bão giông. Từ tay người, sen trở thành nguồn sống cho tâm hồn qua từng thế hệ. Nhân ái, lòng dung thông trong từng con người như những cánh sen tỏa hương lâu bền với thời gian.
Tình yêu với sen, vì thế mà không ngừng trường tồn. Rồi một ngày, vì người, sen trở về vui vẻ giữa cuộc sống náo nhiệt, hối hả. Một miền sen mới như thế đã mở cửa ở thành phố trẻ này. Tình thương, hồn sen kết hợp một cách ngọt ngào. Sự thấu hiểu từ chính quyền, sự chăm sóc tỉ mẩn hàng ngày của những người trông nom đã làm thức tỉnh tinh thần quê hương trên nhiều con phố. Mảnh đất này vẫn còn khó khăn, nhưng vẫn mang đến vẻ đẹp tận cùng, hồn nhiên và khao khát phát triển mạnh mẽ. Sen hồng vui vẻ trong nắng sớm, gửi tới những người đi qua ánh nhìn thân thiện, làm dịu đi những lo âu hàng ngày. Sen mở cánh rộn ràng vào buổi trưa, hướng nắng, trải cánh tự do, khơi gợi sức sống mãnh liệt. Sen bình yên kín chiều cùng tiếng sẻ hát đô thị. Sen phố đã đi xa. Hình ảnh quê hương gọi lên kỷ niệm, gọi nhớ, nâng niu khao khát bứt lên cho những người con xa quê. Với bạn bè ở mọi nơi, sen là người đại diện truyền đạt tình thân ái, tình yêu, lan tỏa khắp mọi nơi. Vùng đất 'ẩn mình' đang mở ra những cơ hội mới - cho con người, cho sen.
Sớm nay ra đồng, gặp những khuôn mặt quen thuộc hòa quyện giữa đám lúa dịu dàng. Bất chợt, âm nhạc êm đềm, trong lành trỗi lên trong tâm hồn:
Lúa, sen bày tỏ tình cảm
Người trở về để quên lo toan, thiền định...
Quen thuộc nhưng sen luôn mới mẻ, đầy ấn tượng. Tôi hiểu rằng chưa thể nào hiểu hết về sen...
NGUYỄN PHẠM ĐÌNH THẢO