1. Hòa Âm Giao Mùa
Cuối tháng Tư, những ngày chuyển giao mùa xuân hạ, thời tiết đầy bất thường, làm cho tâm hồn người cũng trở nên khó lường như thời tiết.
Cây hoa mộc còi cuối vườn vẫn đang bung nụ, hương thơm dịu dàng lan tỏa, khiến lòng người trở nên xao xuyến. Nỗi buồn như sợi tơ mảnh bỗng trỗi dậy, có lẽ do hương thơm của ngõ sâu quá, khiến con người cảm thấy cô đơn và lạc lõng giữa bầu trời rộng lớn, giống như dáng cây đơn độc tỏa hương thơm trong tĩnh lặng.
Buổi tối, tôi nằm nghe những khúc tình ca, sau đó lang thang dọc theo đường ngõ. Vườn hàng xóm có một cây ngọc lan cổ thụ, dù hoa không nở rực rỡ nhưng vẫn đủ làm tôi dừng lại để hít thở không khí trong lành, cảm nhận hương thơm dịu dàng của ngọc lan. Kí ức như mây trôi qua:
'Có phải em sẽ quay về đây, đứng dưới bầu trời xanh ngắt. Nghe gió hát trên cây, làm nhắc lại những kí ức thơ ngây...'. Đôi khi, một giọng ca trầm bổng vang lên từ tiềm thức, giữa những kỷ niệm man mác. Đôi khi, trái tim cứ như trống rỗng. Nhưng thực ra, nó không bao giờ trống rỗng vì nó vẫn đập đều, tâm trí vẫn hoạt động, dù là đơn giản hay phức tạp.'Một ngày như mọi ngày. Cuộc sống nhẹ nhàng như làn sương sớm. Một ngày như mọi ngày. Hồn tôi tràn ngập cảm xúc tả tơi... Một ngày như mọi ngày. Bóng đổ của tôi trên mảnh đất này.'. Mỗi ngày, ta theo dõi từng phút giây thay đổi, sự biến động giữa tĩnh lặng và ồn ào. Mắt nhìn vạn vật, tai nghe muôn âm thanh. Rồi tự an ủi mình: 'Đừng tuyệt vọng, hãy sống vui vẻ. Nắng vàng phai như một số phận. Nhưng đừng tuyệt vọng, hãy sống thật hạnh phúc'. Có gì đâu mà phải tuyệt vọng, cát bụi kiếp người?
Đỗ Thu Hằng
2. Đoạn Hòa Âm Giao Mùa
Ngày mới bắt đầu, Thủ đô rực rỡ với những con phố được trải mình trong ánh trắng tinh khôi của 'tuyết tháng Ba', tức là hoa sưa. Khiến cho không khí thoải mái trong lành, tháng Ba là khoảnh khắc đặc biệt của sự chuyển mình.
Mùa đông, cây sưa yên bình đợi chờ, và khi mùa xuân đến, chúng bỗng tỏa sáng với ngàn bông hoa trắng tinh khôi. Dọc theo các con đường phố, tôi như lạc vào xứ sở lạnh lẽo Đông Âu với tuyết trắng. Hoa sưa trắng muốt phủ lên các phố Phan Đình Phùng, Hoàng Hoa Thám, Thanh Niên. Hoa nở đều đều bên những mái ngói cổ kính. Nép mình vào ban công tầng hai, hoa nhẹ nhàng rơi như làn hương an ủi dịu dàng. Tôi nhặt lên những cánh hoa, tâm trạng thoải mái như những gánh nặng tan biến.
Tháng Ba, ánh nắng xuân rực rỡ trên gánh hoa bưởi, hương bưởi ngát phảng phất. Hương thơm kích thích ký ức về thanh xuân. Những đám mây hoa lan tỏa mùi hương theo bước chân người bán. Hương bưởi dẫn dắt trí nhớ về những khoảnh khắc đẹp.
Tháng Ba, khi tia nắng ấm áp chạy qua phố, những đám hoa ban tim tím như chào đón xuân. Các phố Hà Nội được tô điểm bởi màu tím dịu dàng của hoa ban. Từ xa, như thấy đàn bướm vui đùa trong ánh nắng chiều xuân.
Có câu dân gian: 'Bao giờ cho đến tháng Ba/ Hoa gạo rụng xuống bà già cất chăn'. Hoa gạo báo hiệu sự chấm dứt của những ngày đông lạnh giá. Những đêm xuân, mưa bụi bay, màu hoa gạo vẫn 'thắp lửa' dưới đèn đường, tạo cảm giác ấm áp.
Hà Nội có những cây gạo nổi tiếng. Mỗi khi đi qua Bảo tàng lịch sử quốc gia, tôi luôn trầm trồ trước cây gạo cổ thụ ở đây. Dáng cây vững chãi, đỏ tươi của hoa nổi bật trên nền cổ kính, tạo nên bức tranh độc đáo về sự liên kết thời gian. Mùa hoa gạo về, Ngã ba Giải phóng – Phương Mai chìm đắm trong sắc đỏ. Phố đỏ rực bởi những bông hoa đẹp ngay cả khi rơi xuống.
Tháng Ba, không chỉ có hoa, lá cũng thay đổi màu sắc, tạo nên bức tranh rực rỡ. Trên phố, những chiếc lá bàng đỏ của mùa đông còn sót lại kênh kệnh trên cành, kèm theo những chồi non mọc lên. Sớm mai, lá lộc vàng rực trải đều trên hè phố. Những cành cây trút bỏ mùa cũ để khoác lên mình màu xanh mới.
Tháng Ba, gió nhẹ, hương thơm, làn hơi mới của đất trời, của vạn vật. Hà Nội bước vào khúc giao mùa như một bản tình ca xuân đẹp nhất.
Vy Anh
3. Mùa chuyển giao
Mỗi khi chuyển mùa, Pleiku trở nên sống động đến kỳ diệu. Hang động, ngõ hẻm, đường lớn hay nhỏ, từ trung tâm đến ngoại ô, núi đồi đều rực rỡ với muôn ngàn bướm. Màu vàng nhẹ nhàng trên đôi cánh mảnh mang đến vẻ dịu dàng, làm cho mọi con đường trở nên êm đềm. Điều này như một điểm nhấn gắn liền với tâm hồn những người con Pleiku và những du khách từng đặt chân đến đây.
Pleiku luôn có những điều thú vị riêng vào mỗi mùa, thu hút sự chú ý của du khách cũng như những người quyết định ở lại. Những cơn mưa làm ướt đẫm đất trời, đôi khi làm phiền lòng. Tuy nhiên, giấc ngủ say sưa trong nhịp điệu của đất trời là như một bản nhạc êm dịu bù đắp cho những cảm xúc khó chịu. Tiếng mưa nhẹ nhàng làm đầy ký ức và tâm hồn, tạo nên hơi thở của cuộc sống không phai mờ.
Khi chuyển mùa, Pleiku như một cô gái xinh đẹp thất thường, nổi bật giữa bầu trời xanh và đôi khi là những đám mây đen dày đặc. Khoảnh khắc giao mùa thường mang đến sự thay đổi đáng kinh ngạc, khiến người ta ngỡ ngàng. Những bức tranh nên thơ của thiên nhiên dễ khiến người ta say đắm. Những ngày mưa, cảnh sắc trở nên mềm mại, cỏ cây được tắm mát, và mùi đất ẩm nồng nàn lan tỏa. Pleiku, đẹp mê hồn, làm say đắm mọi người qua những biến đổi của mùa.
Tôi cảm nhận vẻ đẹp tuyệt vời ở khoảnh khắc giao mùa của Tây Nguyên. Màu vàng như làm thức tỉnh niềm vui thị giác khắp nơi. Âm thanh của những tiếng ve rộn ràng làm sống động cuộc sống. Tiếng ve giống như một bản hòa nhạc hòa mình vào không khí chuyển mùa, khơi gợi sự sinh động của cuộc sống. Có lẽ đó là âm thanh của sự sống, một phần của vẻ đẹp tinh tế của thiên nhiên.
Khoảnh khắc giao mùa đồng nghĩa với những ngày khó ở, cảm giác mệt mỏi và sự thích nghi của cơ thể với sự thay đổi của đất trời. Đây cũng là lúc để chúng ta nhận ra báo hiệu của cơ thể, điều chỉnh để tăng cường sức đề kháng. Khoảnh khắc giao mùa kéo dài ngắn ngủi nhưng đủ để tạo nên những biến đổi phù hợp với sự tuần hoàn của thiên nhiên.
Cảnh sắc chỉ là những sự biến đổi tạm thời, phản ánh rõ vòng tuần hoàn của thiên nhiên. Khoảnh khắc giao mùa không chỉ là sự thay đổi về môi trường, mà còn là cái nhìn sâu sắc qua lăng kính của con người. Những người nhạy cảm có khả năng cảm nhận vẻ đẹp qua những biến chuyển của mùa là những người có tâm hồn đa mang.
Khi tôi ngồi đây và viết những dòng này, từng đàn bướm vàng mơ vẫn bay lượn giữa những thảm hoa trắng. Âm thanh của tiếng ve làm cho không gian chìm đắm trong không khí hè. Và trong khoảnh khắc giao mùa, lòng tôi rơi vào trạng thái xao xuyến, bâng khuâng...
Ngô Thanh Vân
4. Chớm nắng Giao mùa
Những ngày cuối cùng của mùa thu len lỏi trên con đường ngát hương hoa sữa và những quả bàng vàng rực rỡ. Bước giữa những ngày này, ta không khỏi trầm trồ trước vẻ đẹp của thiên nhiên trong khoảnh khắc giao mùa. Mùa thu dần qua, mùa đông đột ngột đến. Hai mùa thay phiên nhau như đôi bạn tình tình cảm bên bờ sông êm đềm, cỏ bạc màu. Không khí ấm áp, ấm áp như đôi mắt thiếu nữ đa tình mơ mộng.
Giữa tiết trời se se lạnh, không gian mờ ảo trong làn sương mỏng. Trong trẻo và mát mẻ, nhưng cảm giác lành lạnh da thịt. Hoa sữa bung nở mỹ mãn, tấm khăn nhẹ nhàng che phủ vai cô gái. Mọi góc phố trở nên đẹp đẽ, quê hương tôi đang tỏa sáng với vẻ đẹp tinh khôi.
Tiếng chim cuốc thánh thót vang lên như một điệu nhảy dịu dàng của mùa thu. Bước chân nhẹ nhàng như đưa tôi vào một thế giới cổ tích, những hình ảnh cung vàng, thiếu nữ ngọc giắt trâm cài hiện lên trong trí tưởng của tôi. Mỗi tiếng cuốc kêu như là một cảm xúc, một lời kể về quá khứ, về những hồn ma vàng ngọc.
Nắng hanh hanh vàng trải dài trên đường phố. Gió nhẹ thổi từ tây bắc sang đông bắc. Mặt trời khắc nghiệt nhưng có chút dịu dàng. Hoa vàng nở rộ, những đám mây trắng bồng bềnh. Đất đỏ bazan mênh mông như mênh mông tình yêu của người dân.
Cuối thu lá rơi nhiều hơn, mỗi chiếc lá vàng như một lời tạm biệt dịu dàng. Cảnh sắc thay đổi, báo hiệu mùa thu sắp hết, nhưng vẻ đẹp vẫn còn đọng lại. Ánh trăng cuối thu sáng nhất, rực rỡ như huyền bí. Cảm giác lãng mạn bao trùm, trăng soi bóng cây, tạo nên bức tranh thiên nhiên tuyệt vời.
Mùa thu là khoảnh khắc dịu dàng, là thời kỳ của những ngày cuối cùng dễ thương. Hãy trân trọng những khoảnh khắc này, để lòng nhẹ nhàng, trải qua mọi khó khăn trong cuộc sống. Mùa thu vẫn là nguồn cảm hứng bất tận, là bức tranh thiên nhiên không ngừng thay đổi.
Những ngày giao mùa thu - đông thật kỳ ảo. Thời tiết thay đổi bất ngờ nhưng mang đến những trải nghiệm độc đáo. Không khí trong lành, hương vị đất đồng ấm áp. Lòng người trở nên nhẹ nhàng, tràn ngập tình yêu thương.
Những ngày cuối thu dịu dàng thanh thoát khiến lòng người trở nên nhẹ nhàng. Mỗi chiều hoàng hôn là một tác phẩm nghệ thuật tuyệt vời của thiên nhiên. Những giọt mưa cuối thu không chỉ là giọt mưa bình thường, mà là cảm giác của lòng người, là nỗi nhớ mong, là tình yêu trong trẻo.
Mùa thu đã đẹp, những ngày cuối thu càng làm cho tâm hồn trở nên hạnh phúc. Bản ngã của mùa thu không thể nào lẫn lộn, và đó là điều tuyệt vời nhất. Mùa thu là thời điểm của sự ấm áp, là sự kết hợp hoàn hảo giữa tình yêu và thiên nhiên.
Trăng cuối thu rực rỡ, sáng nhất trong năm. Không gian yên tĩnh, bình lặng. Tiếng dương cầm vang lên như là âm nhạc thiên nhiên, thấm vào lòng người, tạo nên bức tranh tĩnh lặng nhưng tràn ngập hạnh phúc.
Trăng rãi trên thềm, soi sáng góc phố. Trăng huyền bí như một nàng công chúa quyến rũ. Mùa cưới đang đến, người yêu nói với người yêu, vợ nói với chồng. Ngày cuối thu là ngày của tình yêu, là ngày của hạnh phúc.
Tôi mong muốn những ngày giao mùa thu - đông kéo dài mãi mãi. Trăng thu treo cao, không gian tràn ngập hương lúa. Mùi hương dịu dàng của hoa sữa và hoa lan làm cho người ta cảm thấy như đang trải qua không gian quê hương.
Cảnh đẹp của ngày cuối thu khiến mỗi bước chân trở nên ý nghĩa, như một chuyến hành trình vào thế giới tuyệt vời của mùa thu. Mẹ tôi nhắc nhở về sự khó khăn của người nông dân trong những ngày này, nhưng đó cũng là thời điểm họ hy sinh hết mình để tạo nên những cánh đồng màu vàng rực rỡ.
Có người nói rằng mùa thu đến rồi lại đi, nhưng mỗi mùa thu đều có cái đặc biệt riêng. Nó không giống nhau, không giống với bất kỳ mùa thu nào khác. Vẻ đẹp của mùa thu là vẻ đẹp độc đáo, không thể nào mô phỏng được. Đó là lý do tại sao nhiều nhà văn, nhà thơ đã dành nhiều tâm huyết để ca ngợi mùa thu, và vẫn chưa đủ, chưa hết.
Trong hai năm qua, đại dịch COVID-19 đã làm thay đổi nhiều thói quen của chúng ta. Nhưng không có gì là không thể vượt qua được. Những ngày cuối thu như một tác phẩm nghệ thuật, giúp chúng ta vượt qua khó khăn, đồng thời nhắc nhở về sự quý giá của cuộc sống.
Những ngày cuối thu dịu dàng và thanh thoát là cơ hội để ta nhẹ nhàng vượt qua mọi thách thức. Hãy trân trọng những khoảnh khắc đẹp của mùa thu, để tâm hồn ta luôn hòa mình vào vẻ đẹp của thiên nhiên, luôn tràn ngập niềm yêu thương và lạc quan.
Nguyễn Sỹ Đoàn
5. Phép màu giao mùa
Một buổi tối thời tiết hồng hạnh như nụ cười thiếu nữ, ngày nóng oi bức vậy mà nửa đêm bầu trời thu sao, gió nổi lên rồi sấm chớp mỗi lúc một dày, mạnh. Và mưa xối xả. Đang nằm quạt tay phải quờ quạng tìm tấm chăn mỏng đắp ngang người mới chìm được giấc ngon.
Bình minh, những cây sau bao ngày chịu nắng hạn uể oải héo rũ như cụ già tám chín mươi xuân nay được tưới tắm bởi nước trời bỗng xanh tươi hồi sinh thuở hai mươi sung sức nhất, những cây lúa ủ rũ những ngày nắng nóng bỗng mỉm cười sau trận mưa đầu mùa. Mưa sẽ làm cây lúa có đủ sức để chuyển chất dinh dưỡng từ đất lên nuôi bông hạt chắc cho mùa ấm no. Mưa làm những cây mạ non thêm cứng cáp để sẵn sàng cho vụ hè thu. Mưa thúc giục chùm vải trên cành nhanh chín hơn, mưa xuống ngoài đồng ruộng tấu lên bản hòa ca của những loài côn trùng, ếch nhái. Từ tiếng dế nỉ non đêm ngày đến tiếng ếch nhái, ễnh ương, cháo chuộc gọi bạn tình đến mùa sinh sản. Mỗi khi bước chân qua bờ ao, bờ ruộng những con ếch nhái lại tránh người nhảy xuống nước chui rúc vào vũng bùn nào đó ẩn nấp. Không ngoai khi ai đó gọi tiết giao mùa là mùa vui tai.
Sau cơn mưa trời lại nắng, nhưng giọt mưa còn đọng lại trên cành cây, kẽ lá khi hạt nắng xuyên qua lung linh như hạt ngọc. Vạn vật như tươi mới sau cơn mưa chuyển mùa. Tôi bỗng nhớ đến câu nói của bà “nước ở dưới gốc thường xuyên, không bằng nước thiên nhiên của ông trời tắm tưới cho cây”. Bằng sao được khi mưa nắng giao hòa, cân bằng âm dương, sinh sôi nảy nở.
Trận mưa to đầu mùa hạ, nước từ khắp nơi đổ về dòng sông ngầu đỏ, những loài cá chui ra khỏi hang vui đùa với nước. Người gọi nhau í ới ra sông đánh bắt cá, người cầm đó, người cầm nơm, lưới, vợt… để bữa cơm có thêm món cá. Trên những khúc sông ánh đèn sáng loang loáng trên mặt nước. Trận mưa đầu mùa nào tôi cũng đem về một giỏ các loại cá. Bà lựa ra từng loại cá để nấu, rán để cho ra những món cá ngon, hợp khẩu vị nhất. Món cá rô đồng của bà mới ngon tuyệt làm sao. Nhưng bây giờ cá hiếm lắm rồi, để có được cá người ta dùng độc dược, xung điện để đánh bắt thì làm sao cá còn có thể sinh sản. Những con cá không bị chết bởi độc dược, xung điện cũng sống một cách dặt dẹo khó mà sinh sản.
Mỗi năm mưa chuyển mùa trên những dòng sông, cánh đồng, dòng suối không còn có nhiều người đánh bắt cá như trước. Đã nhiều năm cái giỏ của tôi treo trên bếp lửa không buồn gỡ xuống. Tiếng sấm, chớp giật không còn thôi thúc bước chân người ra đánh bắt cá tôm. Nó dội vào trong lòng tôi nỗi buồn khó tả. Cá tôm ngày một ít, ếch nhái cũng không có nhiều để ăn sâu bọ bảo vệ cây lúa lớn lên. Mưa chuyển mùa những con giun, nhái bò ra mặt đường bị hóa kiếp bởi những bánh xe ô tô vội vã trong cơn mưa xối xả. Mưa chuyển mùa làm vạn vật tươi tốt, tôm cá, ếch nhái, giun dế vào mùa sinh sản tấu lên bản hòa ca vui tai ru con người giấc ngủ đêm hè.
Nông Quốc Lập
6. Trôi dạt trong khoảnh khắc chuyển mùa
Mùa thu đã ghé thăm phải không? Bất cứ khi nào trên đoạn đường đời hối hả, ta đột nhiên bắt gặp hình ảnh một chiều thu óng ả vàng nắng, một chiếc lá thu vàng rơi nhẹ lả tả trên áo ai đó, làn gió đầu thu se lạnh thoảng qua, và mảnh sương thu mỏng manh lan tỏa.
Mùa thu đã về!
Bất giác, những ký ức ngọt ngào của tuổi thơ trỗi dậy, làm thức tỉnh trong tâm hồn những kí ức êm đềm. Ta mơ mộng, ngập tràn trong thế giới kỷ niệm ngọt ngào của một thời thơ ấu. Kí ức về quê hương đã in sâu bản tính với những trải nghiệm đầy cảm xúc. Ta đột nhiên mong muốn nghe thấy tiếng trống đánh mừng ngày khai giảng, muốn thưởng thức hương vị ngọt lịm của quả ổi chín mọng mỗi khi chúng ta cắn miếng, muốn tận hưởng vị cốm xanh mềm mại được mẹ nấu tay. Một nỗi nhớ lơ lửng như giấc mơ, rõ ràng nhưng cũng mơ hồ. Có đôi mắt nào đó vội vàng quay đi, giấu đi cái nhìn xấu hổ và bối rối.
Mùa thu đã về!
Bỏ lại sau lưng những lo âu hàng ngày, ta nhanh chóng trở về với miền quê bé nhỏ chật cứng những kí ức. Dòng sông tuổi thơ vẫn bình yên trôi đi như thời gian chậm rãi. Ta lang thang, lạc quan trong không gian ký ức. Đâu là những thời khắc chăn trâu đi cắt cỏ? Đâu là những chiều hè ngồi trên lưng trâu bơi qua dòng Trà Lý?
Mái nhà xưa giờ yên bình, vắng lặng. Đâu rồi tiếng trống ếch vang lên mỗi khi thu về? Đâu rồi cây bàng cổ thụ to lớn, tán lá trải ra để mỗi lần thu về, trái bàng vàng óng bên cạnh gọi chim về xây tổ? Giờ đây, qua nơi đó chỉ còn lại kí ức hiện về cùng với gió lạnh. Liệu có lần nữa không ta được cầm tay nhau, say sưa múa sạp dưới ánh trăng thu vằng vặc?
Mùa thu đã về!
Chúng ta đang bước vào mùa thu. Dằng dặc, luyến tiếc và cố giữ kỷ niệm. Chiếc mo cau rơi xuống góc sân như tình cờ chạm vào kí ức, một hoài niệm nhen nhóm trong ta. Hoài niệm về những ngày thơ bé hai đứa chơi trò kéo mo cau. Mo cau ơi, thời gian đã trôi đi rất xa, nhưng lòng vẫn nhớ mãi, nhớ mãi.
Những nỗi nhớ định sẵn không quên. Nỗi nhớ chật chồng, dai dẳng vì miền ký ức đã in sâu, không dễ bao giờ quên. Lặng lẽ, những trang ký ức mở ra, ta vội vã tìm về, lòng rưng rưng nhớ, rưng rưng thương, rưng rưng xúc động. Bất giác, ta mong ước điều gì đó. Xin cho ta quay về thời thơ ấu kia.
Sưu tầm
7. Cảm nhận về khúc giao mùa
Miền Bắc tự hào với bốn mùa rõ ràng: Xuân, hạ, thu, đông. Những thay đổi giữa chúng thường không rõ ràng, nhưng đó là những khoảnh khắc đặc biệt, những giây phút giao mùa đầy ý nghĩa. Giao mùa mang đến sự trao đổi, giao tiếp của thời tiết, làm cho mọi thứ trở nên quấn quýt, đan xen. Đó chính là lúc ta cảm nhận được sự bấu víu, dùng dằng của sự đỏng đảnh, giống như những rắc rối trong cuộc sống. Giao mùa là khoảnh khắc quan trọng để ta nhìn nhận sự chuyển biến, trưởng thành, và nhớ mãi những khoảnh khắc đẹp của cuộc sống.
Giao mùa là thời điểm của sự chia tay mùa đông lạnh giá để đón chào mùa xuân ấm áp. Kỷ niệm về mùa đông đưa ta trở về tuổi thơ, những kí ức về trường học, trâu cắt cỏ, và hương vị của mùa đông. Cảm giác nhớ nhung về chiếc mo cau rơi, những trò chơi trẻ thơ khiến lòng chúng ta ngọt ngào và xao xuyến. Giao mùa giữa đông và xuân là thời điểm chúng ta nhìn lại quãng đường đã đi, và hướng tới những điều mới mẻ, hứng khởi.
Mùa đông mang đến sự im lặng, lạnh lẽo, nhưng cũng là thời điểm mọi người khao khát sự gần gũi, yêu thương hơn. Khí lạnh khiến con người muốn đồng lòng, tìm kiếm sự ấm áp. Nó là thời kỳ của sự đoàn tụ, và ngọn lửa sưởi ấm là biểu tượng của mái ấm gia đình. Mùa đông cũng là thời gian của những nỗi nhớ, tê tái, nhưng đó cũng là động lực để tìm kiếm hạnh phúc, chia sẻ niềm vui với nhau.
Giao mùa giữa đông và xuân không chỉ là sự chuyển biến của thời tiết mà còn là thời kỳ của âm nhạc của thiên nhiên. Tiếng chim hót đầu cành như một dàn hợp xướng của thiên đàng, đánh thức tâm hồn ta. Mùa xuân mang theo mùi hương của hoa, làm cho cuộc sống trở nên tươi mới và phong cách hơn. Mọi người thường tìm đến chợ hoa để thưởng thức vẻ đẹp của mùa xuân và chuẩn bị đón chào những thay đổi tích cực.
Giao mùa giữa đông và xuân là khoảnh khắc của sự hứng khởi, hy vọng và niềm tin. Dù còn rét Nàng Bân, nhưng trong lòng mọi người, sự hạnh phúc và sự chờ đợi đã vượt qua tất cả. Mỗi giọt mưa xuân là nhưng sợi tơ trời, nối kết con người với nhau, làm cho cuộc sống trở nên long lanh và kỳ diệu. Giao mùa giữa đông và xuân là khoảnh khắc tuyệt vời nhất, là bắt đầu của một mùa xuân mới, tràn đầy hạnh phúc và hi vọng.
Vinh Anh
8. Suy ngẫm về thời kỳ giao mùa
Bắt đầu là gió heo may về, trời se se lạnh. Ánh nắng cuối thu vàng thanh và trong vắt như mạch nha rải trên vạn vật, tô điểm cho không gian như được phủ một tấm voan vàng nhạt lung linh.
Bầu trời cao và xanh vời vợi. Ngoài đường, mọi người đã khoác những chiếc áo khoác nhẹ, áo len mỏng, trong khi có những người vẫn tỏ ra phong cách với áo sơ mi. Gió thổi nhè nhẹ trên đường phố, mang theo mùi hoa sữa thoang thoảng.
Đột nhiên, trong đêm, tiếng gió ào ào đập hối hả vào ô cửa sổ. Trời chuyển sang gió mùa đông bắc. Mùa đông đã đến.
Thức dậy vào buổi sáng, tôi nhìn ra ngoài và thấy mọi thứ bạt ngàn một tấm trắng, gió thổi những chiếc lá bàng tím thẫm lăn hối hả trên đường. Những người đi lại dường như vội vã hơn, có vẻ như đang chạy trốn cái lạnh luồn qua lớp áo chưa đủ dày để giữ ấm.
Những ngày mưa phùn, bầu trời ảm đạm, không gian như nằm dưới một tấm vo mờ ảo, bụi nước lạy rạy mờ ảo, bám đều trên tóc, áo như những hạt sương muối - cái lạnh thấm vào từng lỗ chân lông. Phía Hồ Tây, sương khói bồng bềnh trên mặt hồ rộng lớn, cây lá ven đường Thanh Niên xanh thẫm dưới tầng mưa bụi. Quán cà phê nhỏ ven đường vẫn hiên ngang bán chén trà nóng, kẹo gừng, kẹo lạc... như một đặc trưng riêng của Hà Nội mùa đông. Cảm giác trở nên dễ chịu sau những ngày mưa rét, khi đất trời bừng nắng. Ánh nắng mùa đông hanh hao như màu hoa cải - nó làm tươi mới mọi thứ, ánh nắng lấp lánh trên những tán cây hoa sữa, cây xà cừ, và nắng nhảy nhót trong ánh mắt rạng ngời của những cô gái trẻ. Những cây đào ở đê Nhật Tân, đào đỏ thắm, đào hồng nở rộ với những bông hoa... tạo nên một bức tranh đẹp, làm đầy ắp lòng người trong tiết đông lạnh lẽo. Ở ngoại ô, nắng trải dài trên những cánh đồng, làm bừng sáng bức tranh quê hương với mảng xanh của ruộng rau xà lách, xanh đậm của luống hành, vàng tươi của hoa cải, cà chua, ớt... Tâm trạng nhẹ nhàng, ta cảm thấy yêu đời hơn và bất giác muốn hát lên một giai điệu rộn ràng... mới nhớ lại rằng đất trời có ảnh hưởng rõ rệt đến cảm xúc của chúng ta.
Mùa hè, mọi người thường nằm trong phòng có máy điều hòa, lăn trên sàn đá hoa, nằm gần những chiếc quạt vù vù... nhưng vẫn không thể loại bỏ cảm giác bức bối, ngột ngạt. Trong khi đó, mùa đông, việc đóng cửa sổ, bật đèn vàng sáng làm cho cả nhà trở nên ấm cúng - không khí gia đình bao trùm, cái lạnh dường như biến mất. Trong những suy nghĩ miên man về hạnh phúc, tôi nhận ra rằng hạnh phúc gia đình không phải là điều mơ hồ trừu tượng, mà đôi khi lại là những điều nhỏ nhất, rất cụ thể, cần được nuôi dưỡng và bảo vệ một cách tinh tế, bền bỉ. Cũng như triết lý nhân quả của đạo Phật, 'Gieo gì gặt nấy', 'Phúc đức để lại cho con', những việc làm của chúng ta sẽ có tác động đến tương lai và ta sẽ phải trả giá cho những hành động của mình...
Nhớ những mùa đông chục năm trước, trong cái lạnh cắt da cắt thịt, mấy chị em tôi rúc ra trong cái giường được bố tôi trải thêm mấy lớp rơm nếp, chia nhau những củ khoai nướng thơm phức. Còn nhớ hương vị ấm áp kì diệu của những chiếc khoai nướng, khiến chúng tôi thêm bền bỉ trước cái lạnh khắc nghiệt. Còn nhớ đêm khuya thanh vắng, tiếng gió bấc xào xạc từng cơn và tiếng những giọt sương nhè nhẹ rơi trên lá. Năm nào cũng có những chuyến du lịch như một nét đặc trưng của mùa đông, như những ngày đi xem tuyết trên đỉnh Mẫu Sơn, đám bạn bè hân hoan, bước chân trên tuyết trắng mịn, những cảm xúc khó tả trước vẻ đẹp của thiên nhiên. Cũng như mọi thứ, mùa đông qua xuân đến, nhanh chóng và êm đẹp...
Mùa xuân thường bắt đầu từ những ngày giáp Tết Nguyên Đán, một khoảnh khắc trong năm khi tất cả lo toan dường như dừng lại. Nhà cửa trang hoàng, đèn sáng rực, cây đào giành vị trí quan trọng trên ban công, cặp bánh chưng xanh và khói hương tràn ngập không gian. Cành đào tạo nên một bức tranh đặc trưng, làm cho không gian trở nên quý phái, đặc biệt. Trong nhà không thể thiếu những lọ hoa violet, hoa laydơn - những loại hoa đặc trưng của Tết, những hộp mứt sặc sỡ... Đêm giao thừa, không khí trở nên trang trọng và hồi hộp. Ti vi phát chương trình thơ xuân, ngoại đường, những người đi hái lộc và chờ xông đất. Phút chuyển giao thừa đến, mọi người thắp nến trên bàn thờ, lẩm nhẩm cầu chúc và tống biệt đi mọi điều không tốt, đón chào một năm mới may mắn và tốt lành. Rót chén rượu vang, gia đình chúng tôi chạm chén chúc nhau, mừng tuổi các con, cầu chúc cho năm mới tràn đầy niềm vui và hạnh phúc. Tin tưởng vào một tương lai tươi sáng, năm mới sẽ mang đến nhiều điều tốt lành và mọi người đều tràn đầy hy vọng... Và cứ như vậy, mùa đông qua đi, mùa xuân đến, cuộc sống luân phiên theo những chu kỳ của thời gian. Mỗi năm, buổi giao mùa lại đem đến một trải nghiệm mới, và tôi nhớ câu châm ngôn mà tôi thường đọc:
“Chớ than phận khó ai ơi
Còn da lông mọc, còn chồi nảy cây...”
Trần Thu Hương
9. Mùa chuyển giao
Trong khoảnh khắc này, bầu trời thấp hơn và u ám, nắng nhạt và gió thổi, em gọi nó là mùa chấm dứt.
Sau những đợt chuyển mùa mỗi tháng tư, tháng mười một, em cảm thấy mình yếu đuối, nhỏ bé và trở nên nhạy cảm hơn. Em cảm nhận rằng trên thế giới này, chỉ có một mình em là kẻ cô đơn.
Em phải lòng không phải vì mùa. Nhưng mùa bảo em hãy bắt đầu đi. Em nén lòng chờ đợi. Mùa bảo em hãy tìm lý do...
Với em, cảm xúc là điều khó hiểu nhất trong cuộc sống, đúng vậy. Em không biết khi nào nó xuất hiện, không kiểm soát được, không cách nào ngăn nó tràn ngập trong lòng em. Có những người khiến em biết ơn suốt một thập kỷ. Nhưng cũng có những người chỉ đi qua, khiến em muốn lưu giữ cảm xúc đó suốt đời. Cách ánh mắt em lướt qua mọi nơi để tìm kiếm một người, cách người ấy nhẹ nhàng từ chối em, em giữ những cảm xúc đó, nén thành viên kẹo chua ngọt the cay, cất vào trong lòng (và đó không phải là nơi cho kiến, chỉ có nhiều gói chống ẩm, giữ cho em đừng vội quên).
Có những cảm xúc đến mạnh mẽ và đi nhanh, khiến em bối rối và vô cùng bất lực. Em tưởng rằng cảm xúc từ mùa này cũng sẽ như vậy. Nhưng nó lại là thứ cảm xúc như nhấm nháp cà phê, tan vào lòng với chút hơi ấm nồng, từ từ thưởng thức để thả lòng, sau đó thở nhẹ ra từng giọt từng giọt. Rồi chăm sóc, rồi âu yếm, rồi thong thả... Và nó vẫn còn ấm áp, tốt cho con tim nhạy cảm như chính em.
Có một số kí ức trong quá khứ em bầu chọn là những khoảnh khắc hạnh phúc nhất trong cuộc đời (trải qua hơn hai chục năm). Trong khoảnh khắc này, đôi khi nhìn lại, em cảm thấy mình thật đáng thương. Em thường sợ những điều vui vẻ, hạnh phúc quá. Bản thân em luôn nghĩ rằng mình là người bị nguyền rủa và không xứng đáng được yêu thương. Nhưng nếu không có những điều đó, em sẽ không có một thế trấn vững chắc, nơi em có thể dựa vào mỗi khi cảm thấy mình bị lạc lõng, không hướng.
Thực sự, thời tiết không làm em buồn chán, gió ngoài đường thổi mạnh đến mức trống rỗng luôn cảm xúc. Và rồi cô đơn vẫn là căn bệnh trầm kha của tuổi trẻ.
Lemon Drop
10. Hòa Nhạc Của Thời Tiết
Khúc giao mùa từ mùa xuân sang mùa hạ thường mang đến bao cảm xúc đa dạng, cảm nhận sự biến đổi của màu sắc và âm nhạc, nhịp điệu của tự nhiên...
Đường ranh giới mơ hồ đôi khi trở nên không rõ ràng, tạo nên những giây phút bất chợt, làm thức tỉnh những ký ức đẹp. Sống chậm lại, lắng nghe là để kết nối với bản chất tiềm ẩn mang lại chất lượng cuộc sống và sự hứng khởi sống tốt hơn. Một lối sống trọn vẹn, tươi mới chính là một dạng vận động tiềm ẩn…
Khúc giao mùa chính là sự giao thoa, kết nối. Tôi ưa thích trạng thái giao mùa hơn là sự chuyển mình, thay đổi từng mùa: Từ mùa xuân sang mùa hạ. Nếu mùa xuân là thời kỳ của sự sống nảy mầm, mùa hạ lại là thời kỳ của sự phát triển. Nếu như mùa xuân là thời điểm cây cỏ nảy mầm, lá xanh, bông nở, thì mùa hạ lại rộn ràng với vô số sắc hoa nở rực. Hoa xuân nhẹ nhàng, màu trắng như hoa sữa, hoa chanh, hoa loa kèn, hoa bưởi… tỏa hương thơm dịu dàng, trong khi đó, hoa mùa hạ đỏ rực như màu phượng vĩ, tím biếc của bằng lăng với tiếng hót của các loài chim đàn: tiếng hú gọi mùa vải chín, tiếng cuốc kêu ríu rít bên những ao, đầm nước. Và âm thanh của ve - bản nhạc lớn đang tu luyện, nhấn chìm bản thân vào lòng đất để một ngày tạo nên bản nhạc hè sôi động.
Mùa hạ giống như một sự bùng nổ, sự tràn đầy của chàng trai có vẻ hồi hộp nhưng vẫn phóng khoáng và rộn ràng. Có lẽ những người đang yêu, những đôi trẻ đang yêu là những người có thể cảm nhận rõ nhất khúc giao mùa từ mùa xuân sang mùa hạ. Cũng như người trung niên có thể cảm nhận sự chuyển động từ mùa hạ sang mùa thu và người già có thể cảm nhận sự chuyển động từ mùa thu đến mùa đông. Sự vận động của thời tiết cũng có từng khoảnh khắc bất ngờ giao cảm giống như tâm trạng, sinh lý của con người.
Từ mùa xuân sang mùa hạ, bầu trời như cao và rộng hơn, dòng sông lại như thu hẹp lại. Cao và thấp, lạnh và nóng, rộng và hẹp… Đó không chỉ là sự đo lường về kích thước, thời tiết mà còn là sự cân bằng ở từng cấp độ để đạt đến một tình trạng hài hòa, phong phú trong sự biến động và thay đổi. Và khúc giao mùa từ mùa xuân sang mùa hạ còn mang theo chút hơi lạnh của Nàng Bân. Đợt lạnh cuối cùng gắn liền với câu chuyện cổ tích về Nàng Bân may áo cho chàng có hậu, tạo nên những tình cảm vương vấn…
Nhà thơ Xuân Diệu đã từng thốt lên khi thấy quả sấu non ở trên cao: “Ôi từ không đến có - Xảy ra như thế nào”? Chính bí ẩn bất ngờ của thiên nhiên, của sự sống đã đem lại vẻ đẹp hài hòa. Hài hòa ngay cả trong tâm hồn con người trước một thế giới xanh mát, một không gian tuyệt vời xanh biếc.
Khúc giao mùa từ mùa xuân sang mùa hạ cũng là lúc mẹ già ra phơi phóng áo bông, chăn bông - phơi phóng cả tuổi tác mình để sẵn sàng cho mùa màng rơm rạ bội thu. Cơn mưa phùn, mưa bụi như múa rối nhẹ, múa lộc của mùa xuân được thay thế bằng những cơn mưa giông năng lượng như nguồn sức sống cho thời khắc giao mùa chuẩn bị cho mưa rào mùa hạ. Và cơn mưa giao mùa kèm theo cầu vồng từ mùa xuân sang mùa hạ, cầu vồng như một chiếc cầu vô hình nâng đỡ chúng ta lên, cầu vồng với bao nỗi tiếc nuối.
Cầu vồng bảy sắc không chỉ là một hiện tượng tưởng chừng như mê hoặc mà nó còn là sự quay trở lại nhịp điệu bảy nốt nhạc trên thang âm của năm dòng kẻ thiên nhiên tạo nên khúc hát giao mùa đi qua ký ức của con người, của tình yêu cuộc sống…
Nguyễn Ngọc Phú