



3. Dấu ấn của ưu phiền
Hãy cùng nhau chấp nhận mọi lo lắng và tận hưởng hạnh phúc gia đình nhỏ của chúng ta.


4. Hành trình của những thử thách
Trên thế giới này, đã từng ai đó hỏi tôi về niềm tin và sự cố gắng.
Tôi tin vào đó. Khi cuộc sống trở nên khó khăn, một người xuất hiện như một nguồn động viên, đưa tay che chở những vết thương, và làm dịu đi những suy nghĩ tiêu cực.
Người ấy là ánh sáng, là làn gió nhẹ, là sự ấm áp giữa những thăng trầm. Cuộc sống trở nên rạng ngời hơn, và tôi biết ơn người ấy vì mang lại hy vọng và tình yêu.
Có những lúc tôi tự hỏi liệu mình xứng đáng không, và câu trả lời nằm trong sự hiện diện của người ấy. Đôi khi, việc không biết trước câu trả lời mới là điều quan trọng nhất.
Đôi khi tôi tự hỏi liệu mình xứng đáng không, và câu trả lời nằm trong sự hiện diện của người ấy. Đôi khi, việc không biết trước câu trả lời mới là điều quan trọng nhất.
Cảm ơn người ấy vì luôn bên tôi, che chở và dõi theo mỗi bước đi trong cuộc sống.
Vân Hi


5. Bức Thư Cho Người Con Gái
Con yêu dấu!
Đời con, sẽ mang đến cho con nhiều trải nghiệm và công bằng ở nhiều khía cạnh. Để con hạnh phúc, vui vẻ và kéo dài tuổi trẻ, hãy nghe theo lời bố và thực hiện, con nhé!
Con yêu, phụ nữ từ khi mới chào đời đã đối mặt với nhiều khó khăn, mang trọng trách làm mẹ, làm vợ từ khi mới bắt đầu hành trình xây dựng gia đình. Sự công bằng giữa phụ nữ và đàn ông là điều khó có thể đạt được, trừ khi đàn ông biết đến nỗi đau của việc mang thai. Vì vậy, đừng nên vội vã lập gia đình. Hãy tận hưởng hết tuổi trẻ với niềm vui và tốt lạc, đừng để thời gian trôi qua mà không làm những điều con muốn làm. Rất nhiều phụ nữ thành công ở tuổi 60, nhưng nếu được hỏi liệu họ hài lòng với cuộc sống của mình không, họ phần lớn sẽ trả lời KHÔNG. Họ hối tiếc vì không dành đủ thời gian yêu đương, thư giãn, gặp gỡ bạn bè, du lịch và làm những điều mình muốn ở tuổi trẻ.
Con yêu thương! Dù con đi đến đâu, có trải qua những trải nghiệm và mở rộng tầm nhìn, sách vở là nguồn kiến thức quan trọng giúp con nhìn nhận thế giới. Đừng mải mê công việc, đừng nhanh chóng lập gia đình. Hãy biết yêu, biết thưởng thức, và lắng nghe những gì con muốn. Hãy tự mình nấu ăn, vì không phải lúc nào cũng có người yêu thương con bên cạnh. Chọn một công việc phù hợp với con, để con có thể quản lý thời gian mình. Dù thế nào, con cũng có thể sống độc lập và tự chủ. Hãy tự mình lái xe, để con thoải mái và tự do ở bất cứ đâu, bất cứ khi nào. Điều này giúp con tiết kiệm thời gian và không phải nhờ ai giúp đỡ.
Con yêu thương! Dù cuộc sống không luôn như con mong đợi, nhưng con đừng bao giờ đầu hàng hay đổ lỗi cho số phận. Hãy chấp nhận và làm quen với mọi thử thách. Đừng khóc lóc, hãy giữ vững tâm lý, vì chỉ có tâm lý mạnh mẽ mới giúp con đứng dậy. Hãy là người hiền lành, lương thiện. Chỉ có như vậy, con mới thu hút tình yêu và sự chăm sóc của thượng đế. Hãy nhớ giữ sức khỏe tốt, uống nhiều nước, rèn luyện thân thể hàng ngày và duy trì chế độ ăn uống cân đối. Sức khỏe là vô cùng quan trọng, vì chỉ khi khỏe mạnh con mới có thể thực hiện mọi ước mơ. Đừng để đến lúc già mình mới nhận ra giá trị của sức khỏe.
Con yêu thương! Hãy nhớ những điều bố dặn và luôn yêu thương bố mẹ, những người đã sinh ra con. Cuộc sống sẽ luôn công bằng và dễ chịu với con khi con luôn vui vẻ, hạnh phúc và có ích cho xã hội cũng như gia đình.
Lê Minh


6. Ý Nghĩa Của Cuộc Sống
Đôi khi ta lơ là với những điều xung quanh, không để ý đến những niềm hạnh phúc giản dị mà cuộc sống mang lại. Thường chúng ta đua đòi với những mục tiêu hoa mỹ và xa xỉ, để rồi nhận ra cuộc đời đang trôi qua mà không kịp nhận thức.
Cuộc sống là một hành trình tạm bợ, không nên chấp nhận mất mình trong cuộc sống hối hả và vội vã. Hãy tự đặt ra chuẩn mực của bản thân và tận hưởng từng khoảnh khắc hạnh phúc mà cuộc sống mang lại. Hạnh phúc không nằm trong sự đua đòi, mà là sự lòng biết ơn và hài lòng với những gì đã có.
Trong cuộc sống, tôi luôn tự hào với bản thân mình, dù không giàu có và không nổi bật. Tôi sống vì gia đình, mang lại niềm vui cho mẹ, sống với tình thân như người bạn. Tôi định hướng con cái mình mà không áp đặt, để họ tự do và hạnh phúc theo cách riêng của họ. Đối với vợ, tôi là người chồng mạnh mẽ và yêu thương, tạo nên tổ ấm ấm cúng cho gia đình.
Tình làng nghĩa xóm luôn là truyền thống quan trọng. Tôi đề cao lòng tin và tôn trọng trong mối quan hệ với bạn bè. Cuộc sống trở nên ý nghĩa hơn khi ta giữ chữ tín và sự tôn trọng lẫn nhau. Hãy trân trọng từng giây phút, vì không ai biết được ngày mai sẽ ra sao.
Hãy sống cuộc đời của bạn một cách tự tin và trân trọng. Khám phá thế giới xung quanh, sống từ tâm và yêu thương cuộc sống như hơi thở của mình. Hãy giữ cho tâm hồn bạn mở rộng, để bạn có thể tận hưởng đẹp của cuộc sống.
Mỗi người có quyền tự do trong lối sống và quyết định của mình. Hãy sống nhân ái và bạn sẽ nhận được nhân ái. Cuộc sống trở nên đẹp đẽ hơn khi ta biết trân trọng và tôn trọng lẫn nhau.
Đinh Minh Thành


7. Hành Trình Trên Xe Đời
Gần đây, tôi thường xuyên sử dụng xe bus để đi lại. Ngồi trên xe, tôi nghe nhạc và nhìn ra khỏi cửa sổ, chiêm ngưỡng cuộc sống xô bồ qua từng khung cảnh. Mỗi ngày, trên chuyến xe, tôi gặp nhiều khuôn mặt xa lạ, nhà cửa, con phố, cảm nhận cuộc sống đang diễn ra không ngừng. Mọi người trên xe, từ trẻ đến già, nam hay nữ, đều có sở thích và cách sống riêng. Có người giống như tôi, tận hưởng hành trình và thưởng thức mỗi khoảnh khắc. Cũng có người chăm chú vào điện thoại, không để ý đến thế giới xung quanh. Còn người khác cầm sách đọc say sưa. Mỗi người, mỗi suy nghĩ, mỗi hành động, tạo nên một thế giới đa dạng trên chiếc xe bus.
Cuộc sống hiện đại với công nghệ số tạo nên bức tường vô hình ngăn cách con người. Không còn cuộc trò chuyện trực tiếp, chỉ cần nhìn nét mặt và biểu cảm, người ta có thể hiểu được tâm trạng. Mất đi cái nắm tay chặt, cái ôm ấm áp, và mọi người dường như xa lạ hơn trong thế giới ảo. Cuộc sống trôi qua nhưng không ai biết ai bước nhanh, ai bước chậm, ai vội vã, ai chậm rãi, ai quan tâm và ai lạc quan. Ngày qua ngày, giờ qua giờ, thời gian không chờ đợi bất cứ ai...
Chiếc xe bus mang theo những người muốn đến đích của họ, tìm kiếm những điều họ cần. Hành trình trên xe bus là cuộc phiêu lưu, đôi khi là niềm hạnh phúc và mong đợi; đôi khi là lời tạm biệt, là sự rời xa, là việc tìm kiếm hòa bình. Nhưng cũng có những khi là quyết định không quay đầu nhìn lại, từ bỏ để tìm kiếm một chốn bình yên mới mà không hối hận. Mọi người luôn chọn cho mình một con đường, một cách để sống, để vượt qua khó khăn và đạt được những điều mà họ mong muốn.
Tôi luôn nhắc nhở bản thân: Trong cuộc đời, mỗi người chọn một con đường. Trên con đường đó, không ai biết họ sẽ hạnh phúc hơn, gặp may mắn hơn người khác; không ai biết con đường đó có đúng hay sai, có tương lai hay không; chỉ có thể cố gắng hết mình, vượt qua thách thức và cả thất bại. Những điều tôi muốn, những ước mơ, và những kỳ vọng, tôi sẽ cố gắng thực hiện. Tôi không muốn hối hận về những điều đã bỏ lỡ, không dám thực hiện vì sợ thất bại. Tôi muốn tương lai do chính tôi làm chủ, quyết định và đạt được. Chuyến xe này là của riêng tôi, và mọi người đều đang tự lựa chọn con đường của họ. Chúng ta đều trên hành trình, có ai chia sẻ, có ai đồng hành, và có người ở lại vì chúng ta, không rời đi. Tôi đang tìm kiếm người cùng đồng hành trên chặng đường ấy...
Chuyến xe cuộc đời, có khi dừng lại, có khi đi nhanh, có khi đi chậm. Có lúc gặp sự cố, không lường trước được. Nhưng chuyến xe đó vẫn tiếp tục, không quay đầu. Còn một đoạn đường dài chờ đợi, đích đến chưa đạt tới. Hành trình nhanh chậm thế nào, cuối cùng cũng sẽ dẫn ta đến cuối con đường. Điểm đến chính là sự lựa chọn của chúng ta. Vui hay buồn, sung sướng hay đau khổ, đều là quyết định của bản thân; thậm chí thành công hay thất bại cũng như vậy. Hy vọng mọi người đều có những lựa chọn đúng đắn cho cuộc sống của mình. Khi nhìn lại, không hối hận mà chỉ mỉm cười hạnh phúc. Chúc cho tôi, chúng ta, và mọi người đều may mắn và hạnh phúc với những quyết định của mình.
-TTKD-


8. Hồi ức về tình bạn tri kỷ
Mỗi người trên cuộc đời đều có những hành trình tìm kiếm người tri kỷ của mình. Khám phá qua những cung đường đầy gian nan, bước chân vượt qua núi rừng, dòng sông dài. Cuộc đời là chuỗi ngày nắng gió, thăng trầm, đầy nước mắt và tiếc nuối. Và khi tìm thấy, người ta mới thấu hiểu được giá trị của tình người tri kỷ.
Tôi từng nghi ngờ về khái niệm Tri Kỷ khi còn trẻ. Liệu nó có thực sự tồn tại, hay chỉ là những câu chuyện cổ tích? Có tình người nào vượt qua mọi giới hạn, không bị ràng buộc bởi thời gian và không gặp khó khăn trong các giới hạn địa vị? Tình người tri kỷ có thể vượt lên trên mọi tình bạn, vượt lên trên cả mối quan hệ vợ chồng, không phụ thuộc vào giới tính hay địa vị xã hội?
Trong cuộc sống, chúng ta luôn khao khát tìm thấy tình yêu lý tưởng, hoặc người tri kỷ của mình. Nhưng liệu chúng ta đã đủ tốt, đã đủ sẵn lòng để đón nhận điều đó chưa? Chúng ta có trái tim nhân ái, có khả năng thấu hiểu, lòng rộng lượng và biết yêu thương không điều kiện không? Và liệu tình người tri kỷ có thể dành những điều tốt đẹp nhất cho đối phương, hy sinh và không đòi hỏi bất kỳ điều gì?
Người tri kỷ có thể ở rất xa, nhưng họ luôn nghĩ về nhau suốt cả cuộc đời. Ngôn từ không còn cần thiết, vì họ hiểu nhau mà không cần phải nói. Có những lúc chỉ là sự im lặng, nhưng trong im lặng đó chứa đựng sự hiểu biết. Trong tình người tri kỷ, có tình yêu, tình bạn và tình thân, một ranh giới mong manh giữa tình yêu và tri kỷ. Có những khi người ta hy sinh tình yêu để giữ lại tri kỷ.
Trong những khoảnh khắc khó khăn, người tri kỷ là điểm tựa vững chắc, là nguồn động viên, là chất liên kết tốt nhất giữa các mảnh ghép của cuộc sống. Họ có thể hy sinh vì ta mà không bao giờ đòi hỏi gì in return, luôn chia sẻ, lắng nghe và hỗ trợ mà không phàn nàn. Người tri kỷ là người thấu hiểu và chấp nhận cả những khía cạnh xấu xa của ta, vì họ xem đó như là phần của chính bản thân mình.
Trong lòng tôi, hình ảnh người tri kỷ là người bạn già của bố, người đồng đội trung thành. Họ có thể ngồi bên nhau mà không cần phải nói, chỉ cần hiểu nhau trong im lặng. Ngay cả khi họ không nói chuyện, ánh mắt vẫn tràn đầy hạnh phúc. Và khi bố tôi qua đời, người tri kỷ đã chia sẻ nỗi đau mất mát với tôi, biết cách làm dịu đi những nỗi buồn. Họ không còn bên cạnh, nhưng tôi tin rằng ở một nơi xa xôi, họ vẫn nhớ về nhau, nhớ về những khoảnh khắc tri kỷ.
Trong cuộc sống, khi mệt mỏi và bế tắc, tình người tri kỷ là nguồn động viên, là chất xúc tác làm mềm, là sức mạnh giúp ta vượt qua khó khăn. Họ chẳng khác gì ta, là bản thứ hai của chính mình, nhưng lại giúp ta tránh được những rắc rối. Người tri kỷ sẵn sàng hy sinh cho ta, họ không cần biết đến thời gian và không gian, chỉ cần hiểu và yêu thương chân thành.
Và cuộc đời cười với tôi... Tôi và cuộc đời đã mỉm cười với nhau...
Lê Minh


9. Hãy Theo Đuổi Đam Mê Của Bạn để Tìm Hạnh Phúc...!
Đời ban tặng cho chúng ta khoảnh khắc mênh mông để ta hồn nhiên mơ mộng. Vậy tại sao ta không nên thảnh thơi mơ ước? Hãy ước mơ ngay khi ta còn có khả năng. Bởi ngày hôm nay khác biệt, ngày mai khác lạ, còn ngày hôm qua đã chìm vào quá khứ. Những thứ ta mất đi có thể khôi phục được, nhưng thời gian và dòng nước cuộc đời không bao giờ quay trở lại.
Đôi khi... hãy lắng nghe chính bản thân mình. Nghe tiếng trái tim rơi vào nhịp nhưng đêm khuya tĩnh lặng. Nghe tiếng chày giã gạo trong đêm đông, nghe dòng sông thì thầm vào bờ hiên ngang. Nghe câu chuyện của đời gọi lời kể về những đau thương.
Đôi khi... hãy yêu thương chính bản thân mình. Yêu những khoảnh khắc hoàng hôn trong bình minh hạ. Yêu những cánh đồng vàng rực rỡ giữa mùa thu. Yêu giọt mưa rơi vào đêm đông lạnh giá để đón chào mùa xuân về, yêu cả những chặng đường mòn bất tận.
Những thứ thuộc về bầu trời sẽ mãi thuộc về bầu trời, thuộc về tự do. Thuộc về những đôi cánh, những cơn gió, những đám mây, và cả những hạt mưa mỗi khi mùa đổi thay. Khi ta còn biết trân trọng yêu thương, đó là khi cuộc sống của ta còn mang hương vị. Hãy giữ cho tâm hồn mình sống dậy. Đừng làm cho cảm xúc của mình trở nên cứng nhắc. Đừng để lòng mình khô cứng, trở thành người lạnh lùng trước mọi biến cố.
Còn những điều không thuộc về ta, ta có thể cố gắng nhưng không nhất thiết phải chấp nhận. Nếu ta muốn, ta có thể thử làm, ta muốn, ta có thể thốt lên. Đừng để những điều mình không có làm ta không thể yêu thích, không thể mong ước. Ngay cả việc thích một ai đó, được đến một nơi nào đó, có một thứ gì đó... mà ta còn do dự, sợ hãi, phải ngóng trông, sợ những lời đàm tiếu của đời, sợ bị đánh bại. Nếu ta không dám, ta không thể, ta không dám mơ, ta không dám nói. Không phải vì ta không có mà ta không được yêu thích, không được ước mơ. Bởi vì thậm chí việc yêu thích ai đó, đến đâu đó, một thứ gì đó... mà ta không dám, mà ta sợ, mà ta không thể làm theo, làm ta sống cuộc sống như mất đi cái gì đó thú vị.
Xã hội có hàng tỷ con người, không ai giống ai. Người giầu có hay nghèo đó, ta không cần phải đếm. Người giỏi hay kém, ta không cần phải biết. Không phải luôn luôn giữ mình trong tư duy rằng giàu có là điều hiển nhiên là lịch sự và có văn hóa. Không phải luôn luôn tưởng rằng nghèo đó là hèn kém và thất bại... Không ai có thể biết trước được điều gì, vì còn ngày mai, còn những ngày hôm sau, thời gian vẫn là người chứng minh.
Cuộc sống luôn xoay chuyển vạn vật. Vậy nên, việc của họ là họ làm. Còn việc của mình, ta phải tự làm. Miễn là ta thấy hạnh phúc khi thực hiện điều đó, dù có khó khăn, dù có thất bại, nhưng ít nhất ta cảm thấy bản thân mình đang đóng góp, đang được tôn trọng, và tôn trọng cảm xúc của mình. Có những người nghĩ rằng chỉ cần người khác vui vẻ thì họ sẽ chấp nhận. Còn những người nghĩ rằng chỉ cần mình có đủ thì người khác đã hạnh phúc. Nhưng mây vẫn là mây của trời. Không phải người mua con chim đó, nhốt nó vào lồng vàng, đun sôi nước cho nó ăn là nghĩ: nó vẫn là niềm hạnh phúc lớn, không cần mong muốn gì hơn. Có những người chỉ cần nó hót để họ vui tai là đủ. Nhưng họ đâu biết rằng nó không thuộc về họ, dù họ có sở hữu. Nó hót vì nó, vì số phận của nó. Nó muốn bay cao lên trời, nơi nó thuộc về, muốn uống nước suối, muốn kiếm ăn theo sở thích của nó. Nó muốn lan tỏa từ cành này sang cành khác. Nó hót trong rừng, dưới những đợt mưa, chứ không phải trong một cái lồng đóng kín. Vì hạnh phúc xây dựng trên sở thích mới là hạnh phúc tự nhiên. Xây dựng trên sự ép buộc chỉ là niềm thích thú cá nhân.
Có những người nghĩ rằng cuộc sống như con chim nhốt trong lồng là quá đủ rồi. Có đủ ăn là được. Không cần quan tâm đến thời tiết, không cần lo lắng điều gì cả. Họ chấp nhận như thế và thậm chí hạnh phúc với nó. Thế nếu họ đã chấp nhận như vậy, tại sao họ lại còn than thở, u sầu và buồn bã... Tại sao họ lại trách móc số phận. Nếu có trách, họ cũng phải tự trách mình đã chấp nhận như thế. Nếu họ không có khả năng vút lên bằng đôi cánh của mình, họ cũng có thể chấp nhận mà không cần phải so sánh. Chấp nhận một cách vui vẻ, bình thản, không phải là đau đáu. Và không cần phải so sánh, chỉ khi đó mới yên bình được.
Hãy giảm bớt lắng nghe những chuyện của thế giới. Những bài giảng về đạo lý không nhất thiết đúng với cuộc sống của bạn, chúng chỉ áp dụng đúng với bản thân họ. Họ giảng dạy về phải làm gì, phải như thế nào, phải chấp nhận hiện thực, nhưng họ không phải là bạn, họ không sống trong hoàn cảnh của bạn. Mỗi người có quyền lựa chọn cuộc sống của mình, cuộc sống mà bản thân muốn. Nếu biết quản lý thời gian, tiền bạc, bạn sẽ tìm thấy khoảnh khắc cho đam mê của mình. Chỉ khi bạn yêu thích, bạn mới có tâm hồn để đặt nhiệt huyết vào đó. Đừng kìm nén, hãy để nó tự do. Nó giúp bạn cảm thấy trẻ trung hơn, vui vẻ hơn, và cuộc sống trở nên phong phú hơn.
Thời gian trôi qua nhanh chóng như ánh sáng mắt chớp. Chưa một lúc nào là đủ. Hãy làm những gì bạn muốn làm, hãy ước mơ những gì bạn muốn ước. Bởi chỉ có tự do mới thật sự hài hòa với tự nhiên, hài hòa với trái tim của chúng ta. Tự do trong cuộc sống, trong cảm xúc, trong tâm hồn là điều tuyệt vời nhất. Hãy làm những điều bạn yêu thích, và bạn sẽ cảm thấy hạnh phúc nhất.
Tiêu Diêu


10. Tản mạn về niềm vui
Hạnh phúc trong cuộc sống thường có những ranh giới. Có những lúc ta hạnh phúc nhưng người khác có thể buồn. Cười hôm nay, nhưng ngày mai có thể là lúc phải đối mặt với nước mắt. Hạnh phúc đôi khi chỉ đơn giản là cách chúng ta lựa chọn nhìn nhận tích cực mọi thứ.
Trong cuộc sống, chúng ta phải đối mặt với những thách thức không ngừng. Có những thất bại, những khó khăn. Nhưng những người thấu hiểu cuộc sống biết cách đối mặt và tận hưởng từng khoảnh khắc. Cuộc sống trở nên thú vị hơn khi ta biết trải nghiệm tất cả các khía cạnh, từ niềm vui đến nỗi buồn, từ hạnh phúc đến đắng cay, và cả những giọt nước mắt và nụ cười. Phải nếm trải tất cả hương vị ấy, cuộc sống mới thực sự trọn vẹn.
Thời gian trôi qua nhanh chóng nhưng chúng ta không nên để mất đi những khoảnh khắc quý báu. Muốn có cuộc sống ý nghĩa, chúng ta cần hiểu rõ về 'lẽ đời' để sống thật lòng và thanh thản.
Mục đích cuộc sống là tìm kiếm hạnh phúc. Đó là ước mơ của tất cả mọi người, và hạnh phúc không chỉ đến từ bên ngoài mà còn là do chính ta tạo ra. Hạnh phúc là cảm giác ở tâm hồn, và người hiểu rõ cuộc sống biết cách trân trọng và tận hưởng từng khoảnh khắc với nỗ lực và ý chí tích cực.
Trong cuộc sống, tiền bạc có ý nghĩa nhưng không phải là tất cả. Chúng ta kiếm tiền để cải thiện cuộc sống và hưởng thụ kết quả của công sức lao động. Tuy nhiên, tiền bạc không thể mua được sức khỏe, niềm vui, và hạnh phúc. Hạnh phúc đến khi chúng ta mở lòng, tạo ra thói quen sống tích cực, và làm việc thiện với mọi người xung quanh. Hãy vui vì những suy nghĩ tích cực và sống trọn vẹn mỗi ngày!
VintageLover KP

