1. Sự muộn màng
Điều này có lẽ là một trong những thói quen tiêu cực mà chúng ta cần phải sửa ngay lập tức. Sự chủ quan với việc đến muộn không chỉ tạo ra rắc rối mà còn ảnh hưởng đến lịch trình làm việc, các sự kiện và cuộc họp. Thường xuyên muộn hẳn làm mất đi tính tổ chức và gây gián đoạn cho mọi người. Thậm chí, khi có lịch hẹn lúc 2 giờ, mọi người lại đến muộn đến 3 giờ.
Thói quen này phổ biến và gây ảnh hưởng không tốt. Bạn không muốn trở thành nhân viên luôn đi muộn và bị trừ lương, phải không? Hãy từ bỏ thói quen xấu này để không bỏ lỡ cơ hội quan trọng trong công việc và cuộc sống!


2. Thói quen thiếu kỉ luật
Thực sự, thói quen thiếu kỉ luật của người Việt Nam rất là đáng lên án! Tại các hội nghị, sự kiện, lớn nhỏ, ta thường chứng kiến sự thiếu kỉ luật đáng kể. Người ta thậm chí có thể chuyển chỗ ngồi, nói chuyện to khi có người khác đang phát biểu, thậm chí cười nhạo giữa hội trường khi có người đang phát biểu. Không tôn trọng nội quy, dù biết vẫn tiếp tục vi phạm. Điều này thể hiện rõ nhất ở học sinh, ví dụ như việc không tuân thủ nội quy trong lớp học hay không chấp hành luật lệ giao thông. Làm việc không theo quy tắc, theo cảm hứng cá nhân.
Quy định của cộng đồng thường không được tuân thủ đúng, khi cái tôi cá nhân được đặt lên hàng đầu. Sự thiếu kỉ luật không chỉ làm giảm năng suất làm việc mà còn ảnh hưởng tới môi trường xung quanh. Người thiếu kỉ luật thường là những người dễ dãi, làm việc không hiệu quả. Với tình trạng này kéo dài, chúng ta sẽ mất khả năng tự giác và tuân thủ quy tắc. Hãy rèn cho bản thân thói quen kỉ luật, bắt đầu từ những điều nhỏ nhất!


3. Nghiện buôn chuyện
Chen lấn để xem tai nạn, bàn tán thỏa hiếu kỳ, xen vào chuyện không phải của mình để đặt điều... là biểu hiện của thói quen thích nghiện buôn chuyện mà nhiều người Việt đang mắc phải.
Dường như chúng ta giỏi trong việc chém gió bất kể thời gian và địa điểm. Hành vi này thường xuyên xuất hiện ở học sinh. Dù chưa gặp nhau bao giờ, chỉ cần ngồi với nhau là có đủ chuyện để bàn tán như đã quen biết từ lâu.
Những câu chuyện này thường chẳng mang lại giá trị, vô nghĩa và rất ồn ào. Sự ồn ào khiến con người mất bình tĩnh và khó chịu. Không thể đạt được kết quả tốt khi miệng hoạt động nhanh hơn não bộ. Hãy từ bỏ thói quen xấu này ngay từ bây giờ.


4. Kết thúc kiểu rối bời
Thường thì một chương trình hay một sự kiện gì đó sẽ có kết thúc theo kiểu rối bời khi ở Việt Nam. Ví dụ như đại hội đoàn trường hay thậm chí là khai giảng chưa kết thúc thực sự nhưng chỉ cần có dăm ba người rục rịch rời khỏi vị trí của mình là y như rằng cả tập thể xôn xao người về trước người về sau, không có gì được gọi là đồng đều hay kỉ luật ở đây cả. Chúng ta chỉ mong được về sớm mà thôi.
Hội nghị còn chưa kết thúc mà đã rối bời rồi. Mỗi người một phương, tôi thích thì tôi về trước có vấn đề gì chăng? Hết sức là lộn xộn, nó hỗn độn chẳng khác nào cái chợ vỡ. Đây cũng chính là một trong những thói quen xấu khiến chúng ta mất đi hình tượng trong mắt người khác. Hãy đợi cho đến khi kết thúc thật sự rồi hẵng ra về vì bạn đâu có vội gì đâu đúng không nào? Tại sao lại cứ phải vội vội vàng vàng khăn gói về trước là sao. Điều đó không làm cho hình ảnh của bạn trở nên đẹp chút nào cả.


5. Thiếu chuyên nghiệp trong tổ chức
Khi chúng ta tổ chức sự kiện, chương trình nào đó thì thường bị đánh giá là thiếu chuyên nghiệp. Để tôi kể cho bạn những điều được gọi là thiếu chuyên nghiệp ở đây nhé. Từ khâu tổ chức đến khâu chuẩn bị thường rất lộn xộn. Kế hoạch tổ chức không được lên sẵn cụ thể rõ ràng mà làm theo kiểu đại khái, bỏ qua những bước đầu quan trọng. Khâu chuẩn bị cũng không được chuyên nghiệp, đồ đạc lộn xộn, không có kế hoạch sắp xếp cẩn thận mà theo kiểu nước đến chân rồi mới nhảy. Cần gì thì mới lo tới nó! Khả năng giải quyết tình huống phát sinh cũng rất kém.
Khi có một tình huống ngoài ý muốn xảy ra, chúng ta chẳng mấy ai có thể xử lí một cách ổn thỏa và êm đẹp. Điều này là do chúng ta luôn để cái đầu thư giãn quá nhiều, mất đi sự nhanh nhạy vốn có. Có thể nói rằng chúng ta rất yếu trong khâu tổ chức. Hãy loại bỏ thói quen xấu này đi, không nên làm việc thiếu khoa học, để cái đầu của mình ì ạch. Thay vào đó hãy luôn vận động não bộ, đọc nhiều, xem nhiều để có đủ khả năng xử lí tốt những tình huống phát sinh và lên kế hoạch cụ thể, khoa học để trở thành người có khả năng tổ chức tốt nhé.


6. Ý thức vệ sinh nơi công cộng kém
Giữ gìn vệ sinh ở nơi công cộng là điều cần nhắc nhở mỗi ngày. Trong bối cảnh dịch bệnh có nguy cơ lan rộng, mỗi người cần nâng cao ý thức về môi trường chung.
Một thói quen kinh điển mà nhiều người Việt thường mắc phải là xả chất thải cơ thể. Nhiều lần chạy xe trên đường, tôi thấy e dè khi người phía trước đột ngột giảm tốc độ, rồi nghiêng người phun nước bọt ra đường. Họ rồi lại phóng xe đi mà không quan tâm đã để lại một hình ảnh kém văn minh. Tình trạng bẩn thỉu còn thấy rõ khi sử dụng nhà vệ sinh công cộng ở bến tàu, bến xe, sân bay, bệnh viện, trường học, thậm chí ở các công sở. Thậm chí, những nơi linh thiêng như đền, chùa, miếu vào mùa lễ hội cũng không tránh khỏi tình trạng rác thải.
Những hành động không chấp nhận được như hỉ mũi mở chỗ ăn đông người (đặc biệt là những quán có đồ ăn cay như bún bò, bún riêu…) làm mất đi sự thoải mái của những người xung quanh. Nếu bạn đang thưởng thức bữa ăn và nghe thấy tiếng hỉ mũi, thì trải nghiệm ẩm thực sẽ chẳng còn thú vị.


7. Nói chuyện to tiếng ở nơi đông người.
Tiếng Việt có các dấu âm sắc, huyền, hỏi, ngã, khác biệt với nhiều ngôn ngữ khác. Tuy nhiên, nhiều người vẫn thích nói to tiếng ở nơi đông người, khiến âm thanh trở nên như đang cãi nhau.
Ở Việt Nam, tại các quán cà phê, nhiều nhóm bạn thường cười nói rất to, thể hiện sức mạnh bằng cách nói lớn. Tuy nhiên, nếu quan sát kỹ, bạn sẽ nhận ra ánh nhìn khó chịu và biểu hiện khác của người xung quanh... Ở bất kỳ nơi nào, từ chợ đến trong phòng họp, hiếm khi có người giữ âm lượng nói chừng đủ. Ngay cả trong cuộc sống hàng ngày, tiếng ồn có thể khiến bạn phát điên. Cụm từ “nói nhỏ, hành động nhẹ” dường như chỉ áp dụng cho những bà bầu.
Mọi nơi đều ồn ào, từ đường phố đến ngõ nhỏ, thậm chí là bên trong nhà. Người ta bấm còi ầm ĩ, mắng chửi nhau. Cả nơi yên tĩnh như bệnh viện cũng không tránh khỏi tiếng ồn. Ở rạp hòa nhạc, rạp chiếu phim, xe buýt, máy bay..., người ta cứ thoải mái nói xôn xao, làm phiền người xung quanh. Một lần tôi nhắc đôi bạn phía sau trong rạp phim giữ im lặng. Họ ngừng nói nhưng chuyển sang… làm ồn bằng cách rung ghế, như để thể hiện sự phản đối.


8. Ghen ăn tức ở
Nhiều người thường than rằng trong cuộc sống, người giàu bị ghét, người nghèo bị khinh. Người ta ngại nhìn nhận sự thất bại của mình và tài năng vượt trội của người khác. Thay vì công nhận và học hỏi, họ thường tìm cách phê phán và nói xấu về người khác.
Nếu ai đó đạt được thành công, họ sẽ nói rằng đó chỉ là do may mắn, hoặc họ có cách A, B, C như thế này thế kia, đồng thời cố gắng tìm điểm yếu để chỉ trích. Vì vậy, khi nói về văn hoá, văn hoá Việt Nam thường thiên về việc chỉ trích và phê phán.
Việc chứng kiến người khác thành công, vượt trội so với mình thường là điều không dễ chịu, thậm chí là 'sự cảm thấy bị làm nhục không muốn thừa nhận' đối với không ít người Việt. Dù họ có cố che giấu hay không thừa nhận điều đó, thì nó vẫn có thể lộ ra trong những cuộc trò chuyện hàng ngày...


9. Tiêu thụ thức ăn không hiệu quả
Khao lảng ngoại hình, thích thể hiện, sợ bị đánh giá là nguồn gốc của sự lãng phí thức ăn ở nhiều người Việt. Điều này thể hiện rõ trong việc tham gia các buổi ăn uống, đặc biệt là các bữa tiệc buffet, nơi mọi người thường lấy quá nhiều thức ăn, đôi khi cả bàn ăn bị bỏ phí vì không thể ăn hết. Thường xuyên, họ coi việc ăn uống là cách thể hiện đẳng cấp và khao lảng ngoại hình, quên mất giá trị của thức ăn và công sức sản xuất.
Hiện nay, nhiều người Việt đang phung phí thức ăn một cách lãng phí, đặc biệt là vào những dịp lễ Tết. Cảnh bàn ăn tại các nhà hàng tận hưởng tiệc tùng là một minh chứng rõ nét. Ngày mùng 4, 5 Tết, thùng rác ngoài đường thường đầy ắp với bánh chưng, bánh tét mốc chua, rau củ và trái cây héo úa…
Hành động lãng phí thức ăn này không chỉ xuất hiện vào những dịp lễ mà còn trong cuộc sống hàng ngày, từ thành phố đến quê hương. Điều này đặt ra câu hỏi, tại sao một quốc gia vẫn chưa giàu, với nhiều người vẫn đang phải đối mặt với khó khăn, lại thực hiện hành động lãng phí thức ăn như vậy?


10. Theo đuổi theo trào lưu
Người Việt thường thích tham gia vào những hoạt động đang hot, ưa chuộng ăn uống tại những địa điểm nổi tiếng có nhiều người đứng xếp hàng, hay mua sắm các sản phẩm được quảng cáo mạnh trên truyền hình, thậm chí theo dõi và bàn luận về những tin tức đang được báo chí đặc biệt quan tâm…
Nói chung, mọi người đều muốn thể hiện phong cách và theo kịp xu hướng, làm cho việc đánh giá và khen chê trở nên phổ biến, tạo nên nhiều hiện tượng đồng đội một cách không mong muốn. Những thói quen này không chỉ không giảm đi mà ngược lại còn ngày càng trở nên phổ biến.
Quá trình chấp nhận nhu cầu nên diễn ra trước khi nhu cầu đạt đến đỉnh điểm, không nên đua theo khi trào lưu đã đến, vì khi đó đã quá muộn để thu hồi vốn và có thể sẽ trở nên lỗi thời. Hãy dừng lại và tự hỏi tại sao bạn lại tham gia vào một hành động. Hơn nữa, sau vài năm, liệu bạn có hối hận về những trào lưu ngớ ngẩn của mình không?

