



Phụ nữ sở hữu chiếc cổ thon dài được xem như những bông hoa loa kèn, tượng trưng cho vẻ đẹp thanh tao và kiêu sa. Người phụ nữ Kayan ở Myanma đeo vòng cổ từ khi còn nhỏ, và những chiếc vòng bằng đồng mạ vàng lấp lánh xếp chồng lên nhau. Đối với họ, cổ càng nhiều vòng thì gia đình càng giàu có, vì những chiếc vòng là biểu tượng của sự hưng thịnh gia đình.

Ở Indonesia, hàm răng nhọn được coi là sự cân bằng giữa linh hồn và thể xác. Người phụ nữ sở hữu hàm răng nhọn được coi là tránh được ma tà và quỷ dữ, sống lâu và hưởng nhiều phúc phận. Một số bộ lạc như Mentawai vẫn duy trì hàm răng nhọn làm thước đo cho vẻ đẹp của phụ nữ. Quá trình mài nhọn răng đau đớn và cần sự cẩn trọng. Họ sử dụng thanh gỗ và đục để mài răng, với chuối xanh để giảm đau. Kết quả, hàm răng của họ đều nhọn như hàm cá mập.

Suốt thế kỉ XVIII, nhiều phụ nữ tin rằng mái tóc càng lớn càng thu hút ánh nhìn và làm họ trông quyến rũ. Họ chế tạo bộ tóc giả từ gỗ, kết hợp với khung và phồng từ mỡ lợn để có mái tóc lớn. Mái tóc giả từ keo dính mỡ lợn mang lại nhiễm khuẩn và côn trùng gây sự nhiễm khuẩn cho da đầu.

Ở thung lũng sông Omo, phụ nữ Surma và Mursi thường đeo chiếc đĩa nung từ đất sét lên môi. Khi đến tuổi cập kê, các cô gái nhổ hai răng dưới để kéo môi ra và tạo lỗ nhỏ để đeo đĩa. Họ tin rằng đĩa lớn trên môi sẽ thu hút nam giới, và kích thước của đĩa liên quan đến lượng của hồi môn mà gia đình nhà gái nhận được khi kết hôn. Đường kính đĩa càng lớn, gia đình cô gái nhận được nhiều của hồi môn hơn. Điều này trở thành nguồn tự hào cho phụ nữ ở đây, nhưng hiện tại trẻ em được tự do lựa chọn có đeo đĩa hay không.

Nhuộm răng đen phổ biến ở nhiều quốc gia Đông Á như Nhật Bản, miền Nam Trung Quốc, Malaysia, và Việt Nam là một trong những quốc gia đặc trưng có tục lệ này. Ở Việt Nam, nhuộm răng đen liên quan đến tục xăm mình và ăn trầu. Bắt nguồn từ thói quen ăn trầu thời Hùng Vương, việc răng chuyển sang màu đen đã dẫn đến nhuộm răng đen. Tin rằng hàm răng đen cùng với làn da trắng làm cho phụ nữ trở nên xinh đẹp. Hiện nay, hình ảnh hàm răng đen của các bà, các mẹ vẫn còn tồn tại, nhưng giới trẻ hiện đại thường ưa chuộng hàm răng đều và sáng bóng.

Trong thời kỳ phong kiến ở Trung Quốc, những cô gái sở hữu bàn chân gót sen được coi là những cô gái đẹp nhất trong xã hội. Bàn chân gót sen là kết quả của việc các ngón chân được chụm lại vào điểm giữa của lòng bàn chân, tạo nên sự thu nhỏ đáng kể. Quá trình này đòi hỏi nhiều đau đớn, đặc biệt là khi họ chỉ mới 4 - 5 tuổi. Những người sở hữu bàn chân gót sen không bao giờ quên nỗi đau khi xương bị gãy và được quấn chặt bằng tấm vải lụa dài. Tin rằng người phụ nữ có bàn chân gót sen nhỏ sẽ có đức hạnh và phẩm giá, họ sẽ được gả vào những gia đình quý tộc, đây là quan niệm vẫn còn tồn tại trong một số gia đình hiện nay.

Mauritania, nằm ở phía tây bắc châu Phi, trứ danh với hình ảnh của những người phụ nữ to béo, đầy đặn. Quan niệm rằng phụ nữ có thân hình mập mạp sẽ mang lại cho đàn ông những đứa con khỏe mạnh và hạnh phúc gia đình. Sự vóc dáng đầy đặn của người phụ nữ còn được coi là biểu tượng của sự gợi cảm và giàu có của đàn ông.
