1. Sự tích mùa xuân
Bé có biết tại sao khi mùa Xuân về, ngoài vườn ngoài phố lại có nhiều hoa khoe sắc thế không?
Ngày xửa ngày xưa, không có mùa Xuân đâu bé ạ. Một năm chỉ có ba mùa thôi nhé, mùa Hạ, mùa Thu, và mùa Đông. Người ta bảo rằng, mùa Xuân chỉ đến khi một chiếc cầu vồng nhiều màu sắc xuất hiện và muôn hoa cùng đua nhau nở cơ!
Cầu vồng thì chỉ có vào mùa Hạ, khi ông mặt trời xuất hiện sau cơn mưa rào. Còn hoa thì nở rải rác quanh năm, rải rác khắp nơi trên trái đất nên không thể hẹn nhau cùng nở một lúc được. Vì thế, sau mùa Đông giá lạnh là đến ngay mùa Hạ nóng bức, thời tiết thay đổi đột ngột khiến cho muôn loài hết sức khổ sở. Ai cũng mong ước có một mùa ấm áp, nên ai cũng thích nghe câu chuyện về mùa Xuân và ước ao được đón mùa Xuân.
Có một chú Thỏ sống trong khu rừng xanh nọ với mẹ. Mỗi lần chuyển mùa, mẹ của Thỏ lại bị ốm. Thương mẹ quá, Thỏ con liền bàn với bác Khỉ già thông thái:
- Bác Khỉ ơi, hay là chúng ta hãy cùng nhau làm một chiếc cầu vồng thật đẹp để đón cô mùa Xuân đến với chúng ta?
- Nhưng làm bằng cách nào? – Bác Khỉ già đắn đo hỏi lại.
- Cháu sẽ rủ các bạn trong rừng góp những chiếc lông đẹp nhất để làm chiếc cầu vồng thật nhiều màu sắc.
Bác Khỉ đồng ý với Thỏ. Tin tức lan truyền đi khắp nơi. Muôn thú trong rừng đều muốn gặp mùa Xuân dịu hiền, ấm áp nên vui vẻ góp những màu sắc đẹp nhất. Nào là màu nâu của Gấu, màu vàng tơ của Hươu sao, màu xám của Sóc… Rồi chim Công, Vẹt, Vành Khuyên cũng góp những chiếc lông sặc sỡ của mình. Bầy cá cũng cử cá Chép mang đến một túi đầy vây cá lấp lánh sắc cầu vồng. Chim Sâu khéo tay bắt đầu kết nối những mảng màu với nhau để làm chiếc cầu vồng.
Trong khi đó, Thỏ lên đường đi tìm các loài hoa. Thỏ đi khắp nơi, băng qua hết khu rừng này đến khu rừng khác để gặp từng loại hoa, thuyết phục các loài hoa nở cùng một lúc để đón mùa Xuân về. Cảm động trước tấm lòng hiếu thảo của Thỏ dành cho mẹ, các loài hoa đều đồng ý sẽ tích tụ dưỡng chất để chờ chị Gió báo tin đồng loạt nở.
Một buổi sáng cuối mùa Đông, chim Sâu đã dệt xong những mảng màu cuối cùng. Chiếc cầu vồng xuất hiện làm muôn loài trên mặt đất xôn xao. Chị Gió nhanh chóng báo tin cho các loài hoa. Như đã hẹn, những nụ hoa lần lượt vươn lên, nở muôn màu rực rỡ. Cả mặt đất lộng lẫy sắc màu. Nàng mùa Xuân xinh đẹp đã đến với trái đất. Từ đó, trên trái đất có đủ bốn mùa Xuân, Hạ, Thu, Đông. Nếu để ý, các bé sẽ thấy các loài hoa đều khoe sắc rực rỡ khi những làn gió xuân nhè nhẹ thổi về. Còn riêng chú Thỏ đáng yêu thì đã được mùa Xuân tặng một chiếc áo trắng tinh, mềm mại vì tấm lòng hiếu thảo và đã biết đoàn kết các bạn muông thú cùng các loài hoa để cùng nhau đón mùa Xuân về.


2. Chuyện về Thỏ Con và Mùa Xuân
Ở khu rừng kia, có một chú Thỏ con xinh xinh đáng yêu. Thỏ con yêu mùa xuân bởi vườn hoa của chú luôn tràn ngập sắc màu rực rỡ. Nhưng mùa xuân thường trôi qua nhanh chóng. Ngay sau đó là mùa hè gay gắt, khiến cho những bông hoa trong vườn không thể nở. Thỏ con thường nghe loài hoa than thở:
- Nóng quá Thỏ ơi! Có cách nào giúp chúng tôi không?
Nhìn thấy hoa khổ sở vì nắng, Thỏ con thấu hiểu và quyết định đi tìm Thần Mưa để cầu cứu. Nghe nói, Thần Mưa thường núp sau những đám mây đen trên đỉnh núi cao. Đường đi gian nan nhưng Thỏ con không nản chí. Lên đến đỉnh núi, Thỏ con nhìn những đám mây đen, ban đầu có chút sợ hãi nhưng tưởng tượng đến hình ảnh hoa đang cố nở mà không được vì nắng đã làm cho Thỏ con trở nên can đảm.
- Xin Thần Mưa, hãy tưới mát cho hoa trong vườn! - Thỏ con nói to lớn.
- Chào Thỏ con! Cháu thật can đảm và đáng yêu. Hãy về với vườn hoa của cháu đi! Ta sẽ làm mưa ngay thôi! - Thần Mưa ôn tồn nhận lời.
- Cảm ơn Thần Mưa! - Thỏ con vui mừng. Về đến nhà, trời bắt đầu mưa. Những giọt mưa làm mát cho những bông hoa, và điều kỳ diệu diễn ra: những cánh hoa rực rỡ nở rộ, vẻo von chào đón Thỏ con.
Thỏ con hạnh phúc reo lên: 'Ôi, mùa xuân, mùa xuân đã trở lại!'


3. Chuyện ngày Tết
Ngày xửa ngày xưa, con người chưa biết đến khái niệm thời gian và không biết tuổi của mình là bao nhiêu. Trong một đất nước thanh bình, có một ông vua tài đức và thông minh. Dân lành sống an lành và no đủ dưới triều đình của ông.
Một ngày, ông vua quyết định tìm ra người già nhất trong đất nước để ban thưởng. Dân lành háo hức, nhưng không ai biết mình bao nhiêu tuổi. Ông vua rơi vào khó khăn. Để giải quyết vấn đề này, ông quyết định phái một đoàn sứ giả đi thỉnh kinh từ các vị thần.
Đoàn sứ giả đầu tiên gặp là thần Sông. Thần Sông mặc áo trắng, tóc mềm như nước, khi được hỏi về tuổi tác, thần lắc đầu và trả lời:
- Ta sống ở đây từ lâu nhưng vẫn chưa bằng mẹ ta - Mẹ Biển. Hãy đi hỏi Mẹ Biển.
Mẹ Biển mặc áo xanh biếc, âu yếm ru con bằng những lời ru sóng vỗ. Thần Biển chỉ tay lên núi và nói:
- Hãy hỏi thần Núi. Thần ấy sống lâu hơn ta, khi ta còn nhỏ thì thần Núi đã già lên rồi.
Đoàn sứ giả đến gặp thần Núi, da thần màu xanh rì vì rêu, cũng lắc đầu chỉ tay lên trời:
- Hãy hỏi thần Mặt Trời. Khi ta mới chào đời, ta phải nhắm mắt vì sáng chói từ thần Mặt Trời. Thần Mặt Trời ra đời trước ta.
Quay về từ chỗ thần Mặt Trời, đoàn sứ giả thất vọng vì không tìm ra câu trả lời. Trong một khu rừng, họ gặp một bà lão ngồi chăm chú trước cây đào. Họ hỏi bà lão vì sao bà ngồi đây, và bà lão trả lời:
- Tôi ngồi đây để hái hoa đào. Khi con tôi đi xa, cây đào nở hoa. Mỗi lần hoa nở, tôi hái một bông về để nhớ con. - Bà lão kể.
Đoàn sứ giả nhận ra giải pháp. Họ trở về và báo cáo vua về việc bà lão hái hoa đào để tính thời gian chờ con. Vua ôn lại phong tục ấy và truyền cho thần dân cả nước: Mỗi lần hoa đào nở, họ mở hội trong ba ngày ba đêm.
Những ngày hội đó, từ đó được gọi là Ngày Tết, vẫn còn được kỷ niệm đến ngày nay.


4. Nàng tiên của mùa xuân
Trong vườn hoa, mỗi loài hoa đều tỏ ra mình là đẹp nhất. Hoa Hồng tự phong mình:
- Nếu thiếu tôi, vườn hoa sẽ mất đi vẻ đẹp!
Hoa Lay-ơn nói lên suy nghĩ của mình:
- Nếu không có tôi, không ai ngắm nhìn vườn hoa nữa đâu.
Hoa Vi-ô-lét tự tin nói:
- Vườn hoa trở nên tuyệt vời nhờ có sự hiện diện của tôi! Bộ áo tím và vẻ dịu dàng của tôi là không thể chối cãi.
Còn Hoa Huệ, Hoa Cúc, Hoa Thược Dược, Hoa Đồng Tiền… đều tranh nhau tỏ ra là loài đẹp nhất, làm cho khu vườn trở nên huyên náo. Trong góc vườn, có một cây đứng lặng lẽ, có hàng nghìn cành nhỏ màu nâu và lá xanh thưa thớt. Những bông hoa nhìn cây đó và nói:
- Cây đó thì thân cành khô khan, chẳng có hoa gì cả.
Từ đó, cây đó trở nên bị lãng quên.
Vào sáng Ba Mươi Tết, cô chủ bước vào vườn hoa và nói:
- Chào mừng những bông hoa xinh đẹp của mùa xuân!
Vườn hoa hân hoan, hồi hộp, mỗi bông hoa đều hướng về cô chủ, mong được chọn để xuất hiện trong ngày Tết. Thế nhưng, cô chủ lại chạy về phía góc vườn và hò reo:
- Ôi, cây đào thật là đẹp quá!
Tất cả hoa bỗng nhận ra cây đào đã khoác lên mình chiếc áo tuyệt vời. Hàng nghìn bông hoa thắm hồng đang tươi cười dưới ánh nắng xuân ấm áp.
Các loài hoa hỏi Hoa Đào:
- Bạn đã làm gì để có được những bông hoa đẹp như thế?
Hoa Đào nhẹ nhàng trả lời:
- Đó là nhờ Đất mẹ nuôi dưỡng, nhờ mưa nắng của bốn mùa, nhờ bàn tay chăm sóc của cô chủ! Đó còn là nhờ tính khiêm nhường, giản dị, kiên trì, và lòng can đảm chịu đựng gió rét, sương sa của hoa Đào. Suốt cả một năm, hoa Đào đã dành hết công sức để đơm hoa thắm hương, tặng sắc xuân cho chúng ta.
Cô chủ nói tiếp:
- Đó còn là nhờ tính khiêm nhường, giản dị, kiên trì, và lòng can đảm chịu đựng gió rét, sương sa của hoa Đào nữa chứ. Cả năm vất vả, hoa Đào đã dành tất cả để đơm hoa thắm dâng tặng sắc hương của mùa xuân cho chúng ta đấy.
Các loài hoa cảm thấy xấu hổ vì thái độ tự phong mình của mình trước đây và lặng lẽ nói:
- Hoa Đào ơi, chúng tôi muốn chung tay cùng bạn làm đẹp ngày Tết được không?
Hoa Đào và cô chủ đồng lòng nói:
- Tất nhiên! Hãy cùng nhau chào đón năm mới!
Toàn bộ vườn hoa tràn ngập hương thơm, sắc màu tươi tắn để chào đón mùa xuân.


5. Chuyện lì xì trẻ em ngày Tết
Truyền thống lì xì ngày Tết xuất phát từ Trung Hoa, có nguồn gốc từ câu chuyện về trẻ con bị yêu quái quấy rối.
Xưa kia, yêu quái tên Sui thường đến vào đêm giao thừa và xoa đầu những đứa trẻ đang ngủ, làm chúng tỉnh giấc, hoảng sợ và khóc lớn. Sau đó, trẻ sẽ phải đối mặt với đau đầu, nóng sốt và nói nhảm; sau khi những triệu chứng này biến mất, trẻ trở nên ngu đần. Vì vậy, những gia đình có trẻ nhỏ thường phải thức cả đêm để tránh cho yêu quái Sui không quấy rối con mình. Đây chính là nguồn cảm hứng cho tập tục thức đêm qua đêm giao thừa.
Một gia đình tên Quan có một đứa con trai sinh sau 50 tuổi, là đứa trẻ duy nhất nên được cưng chiều hết mực. Một năm nọ, 8 vị tiên đi qua và báo trước rằng đứa bé sẽ bị yêu quái hại. Nhìn thấy tấm lòng tốt của gia đình Quan, 8 vị tiên quyết định giúp đỡ bằng cách biến thành 8 đồng tiền và dặn cha mẹ cậu bé phải thực hiện những biện pháp này, như thế này... Đêm giao thừa, khi Sui đến với ý định chạm vào đầu đứa bé, bất ngờ 8 đồng tiền được đặt trong một chiếc phong bì màu đỏ đặt gần gối của bé tỏa sáng mạnh, khiến yêu quái sợ hãi và bỏ chạy.
Từ đó, câu chuyện về 8 đồng tiền gói trong giấy đỏ trở nên phổ biến, mọi người bắt chước và thực hiện mỗi khi Tết đến. Sau đó, hình ảnh chiếc phong bì thay thế cho giấy đỏ, biến phép trừ yêu quái thành tập tục mừng tuổi trẻ con mỗi dịp Tết.


6. Bánh Chưng, Bánh Dày
Thời Hùng Vương thứ 6, khi vua quyết định truyền ngôi, các hoàng tử phải tìm thức ăn đặc biệt để đổi lấy ngai vàng. Trong đám đông, Tiết Liêu - con trai thứ 18 của vua, với trái tim hiền hậu và đạo đức cao, nhận được lời khuyên của Thần trong giấc mơ. Ông chọn gạo nếp làm bánh Chưng và bánh Dày, tượng trưng cho hình hình tròn của Đất và hình vuông của Trời, là biểu tượng của sự hòa hợp giữa Thiên Nhiên và Con Người.
Khi mâm cỗ đầy ắp, các hoàng tử mang đến những món ngon. Trong khi đó, Tiết Liêu chỉ đưa Bánh Chưng và Bánh Dày. Vua Hùng Vương tò mò và Tiết Liêu giải thích về ý nghĩa của những chiếc bánh này. Vua thưởng thức và thấy ngon miệng, đồng thời hiểu rõ sâu sắc về ý nghĩa của chúng, nên quyết định truyền ngôi lại cho Tiết Liêu.
Chính từ đó, mỗi Tết Nguyên Đán, người dân Việt Nam lại làm Bánh Chưng và Bánh Dày để tưởng nhớ Tổ Tiên và dâng cúng cho Thiên Nhiên.


7. Huyền thoại cây nêu
Theo truyền thuyết, xưa kia, quỷ hung dữ chiếm đất đai, làm người phải chịu khổ. Phật thương người, dạy bảo trồng khoai lang và sau đó là ngô để đối mặt với quỷ. Quỷ đổi đủ điều khoản, nhưng mỗi lần người đều thông minh đối phó, không để quỷ hưởng lợi. Cuối cùng, Phật chỉ dẫn người mua mảnh đất bằng chiếc áo cà sa treo trên cành tre. Khi cây tre cao vút, chiếc áo mở rộng, quỷ mất hết đất và phải rút về biển.
Quỷ trả thù bằng cách tấn công ruộng đất của người, nhưng Phật chỉ bảo sử dụng vôi, lá dứa và máu chó để chống lại. Ngày Tết, để tránh quỷ xâm lấn, người ta dựng cây nêu trước nhà, là biểu tượng để ma quỷ biết đây là đất của người dân, không được xâm phạm.


8. Truyền thuyết về hoa mai
Xưa kia, có một cô gái tên Mai, con của một thợ săn dũng cảm. Nổi tiếng từ khi còn trẻ, Mai được đào luyện thành nữ hiệp sĩ tài năng và là chuyên gia võ thuật. Một ngày, một con yêu tinh quấy rối làng, và người dân hứa thưởng cho ai giết được nó. Hai cha con của Mai đăng ký tham gia cuộc săn yêu tinh. Sau khi thành công, họ trở về với danh tiếng lớn.
Sau đó, cha Mai mắc bệnh nặng, còn Mai ngày càng trở nên mạnh mẽ và tài năng. Một lần nữa, yêu tinh xuất hiện, và Mai lại lên đường để bảo vệ làng. Trước khi đi, người mẹ tặng Mai một bộ trang phục vàng rực, và Mai hứa sẽ mặc nó khi trở về. Trên đường đi, cha Mai không thể giúp được gì nhiều do sức khỏe yếu đuối. Mai đối mặt với yêu tinh một mình và chiến thắng, nhưng trước khi chết, yêu tinh tấn công Mai và cô ta hy sinh.
Thương cảm trước lòng hiệp nghĩa và sự cầu xin của người mẹ, ông Táo cầu xin Ngọc Hoàng để Mai được sống lại và trở về gia đình trong vòng chín ngày. Mai trở về với hình hài nguyên vẹn, nhưng sau chín ngày, cô biến mất mãi mãi. Sau khi mất cha mẹ, Mai không quay về nhà mà hóa thành cây hoa mọc gần ngôi miếu mà người dân đã xây để tưởng nhớ cô. Cây hoa đó nở hoa màu vàng suốt chín ngày Tết, và người dân đặt tên cho nó là cây hoa mai, trồng khắp nơi để mang lại may mắn và trừ tà.


9. Chuyện kể về hoa đào
Xưa kia, ở phía Đông núi Sóc Sơn, Bắc Việt có một cây hoa đào lâu đời. Cây có cành lá to lớn, tạo nên bóng cây che phủ cả một khu vực rộng lớn.
Trên cây hoa đào này, có 2 vị thần tên là Trà và Uất Lũy cư ngụ. Họ chống lại ma quỷ và giúp dân làng có cuộc sống yên bình, hạnh phúc. Yêu ma khi nhìn thấy cây đào là sợ hãi bỏ chạy.
Tuy nhiên, vào cuối năm, như mọi thần khác, Trà và Uất Lũy phải lên thiên đình chầu Ngọc Hoàng. Lúc này, lũ yêu ma trỗi dậy, tàn phá mọi nơi.
Để tránh ma quỷ, người dân đã nghĩ ra cách bẻ cành hoa đào về để cắm trong nhà. Ai không bẻ được cành đào, họ vẽ tranh Trà và Uất Lũy trên giấy hồng và dán ở cột trước nhà để trấn an.
Mỗi năm đến Tết, mọi nhà cố gắng bẻ cành đào để cắm trong nhà để trừ ma quỷ. Tuy nhiên, sau này, người ta quên ý nghĩa thần bí, không còn tin vào ma quỷ và thần linh như truyền thống. Ngày nay, cành đào vẫn xuất hiện trong nhà mỗi khi Tết đến, mang lại không khí ấm cúng và niềm vui, hy vọng vào năm mới tốt lành.


10. Sự tích ông Táo về Trời
'Sự tích ông Táo về Trời' hay còn gọi là 'Sự tích Táo quân' là câu chuyện cảm động về tình nghĩa vợ chồng, giải thích tục lệ cúng ông Công, ông Táo vào 23 tháng Chạp hằng năm.
Có một đôi vợ chồng nghèo, không có con. Một hôm, cãi nhau, vợ bỏ đi và kết bạn với người khác. Chồng hối hận và tìm vợ, nhưng vô vọng. Hắn phải sống nghèo đói và đau ốm, đến khi ăn xin. Một ngày, anh ta đến nhà vợ mình xin ăn, vợ cũ thương anh ta và đưa cơm rượu, nhưng anh ta ăn say và ngủ thiếp. Khi chồng mới trở về, vợ xưa đẩy anh ta vào đống rơm, giấu đi. Anh chồng mới mang về một con cầy và yêu cầu vợ ra chợ mua gia vị. Khi vợ đi, anh ta đốt đống rơm, cả hai chết cháy. Ngọc Hoàng thương họ và biến họ thành Táo quân, để họ mãi mãi bên nhau. Mỗi năm, Táo quân lên chầu Ngọc Hoàng và dân ta có tục mua cá chép tiễn ông Táo, xuất phát từ câu chuyện này.

