1. Bài tham khảo số 1
Với tư duy trong sáng của trẻ thơ, Trần Đăng Khoa đã tận dụng giai điệu quen thuộc của bà để đánh thức trầu một cách thú vị. Câu hát của bà, dù vẫn giữ nguyên tình cảm và quyền lực của người lớn, nhưng qua lời hát của Khoa, nó trở thành cầu nối giữa quá khứ và hiện tại, làm sáng tỏ mối quan hệ bình đẳng và mến thân với bạn Trầu. Cậu bé không chỉ xem trầu là một vật vô tri, mà còn tạo nên một mối quan hệ gần gũi, thậm chí bình đẳng. Bằng cách hỏi nhẹ nhàng, nhưng thể hiện sự hiểu biết và quan tâm, Khoa đã đánh thức bạn Trầu một cách tinh tế. Thậm chí khi hái trầu, cậu bé hứa rằng sẽ làm mọi việc nhẹ nhàng, không làm bạn Trầu đau đớn. Tâm hồn trong sáng, tình bạn chân thành được thể hiện rõ trong bài thơ, khiến cho độc giả không chỉ hiểu về tình cảm của cậu bé đối với cây trầu mà còn cảm nhận được sự trân trọng đối với thiên nhiên. Đừng lụi đi trầu ơi, lời ca ngợi và nguyện ước của Khoa đối với cây trầu, lại một lần nữa làm nổi bật tâm hồn thuần khiết và tình cảm sâu sắc của tuổi thơ.
3. Bài tham khảo số 2
Trần Đăng Khoa, tác giả nổi tiếng với danh hiệu “Thần đồng thơ trẻ”, đã sáng tác bài thơ Đánh thức trầu, làm nổi bật vẻ trong sáng, tâm hồn chân thành của thế giới trẻ và tình cảm đặc biệt với cây cỏ. Cậu bé sử dụng lời hát của bà để đánh thức bạn Trầu, tạo nên sự giao lưu giữa quá khứ và hiện tại, đồng thời làm nổi bật tình cảm bình đẳng và mến thân với cây bạn. Câu hỏi thân thiết “Đã ngủ rồi hả trầu?” không chỉ thể hiện sự quan tâm mà còn chứa đựng một tí so sánh hồn nhiên và lý sự trẻ con. Cần phải đánh thức bạn Trầu nhiều lần để chắc chắn rằng nó đã tỉnh. Khoa hứa sẽ hái trầu nhẹ nhàng, không làm bạn Trầu đau đớn, thể hiện tình cảm trân trọng và yêu quý đặc biệt với loài cây. Bài thơ còn lồng ghép nhiều biện pháp tu từ nhân hóa, thể hiện tình cảm gần gũi, quan tâm và sự đối xử bình đẳng với cây cỏ. Khoa mong muốn trầu không lụi đi, làm nổi bật lòng trắng trong như lụa của tuổi thơ trong tình bạn, dù chỉ là bạn với cỏ cây.
3. Bài tham khảo số 2
Trong văn bản “Đánh thức trầu” tác giả Trần Đăng Khoa biến đổi thành một cậu bé trò chuyện với giàn trầu, giống như cuộc trò chuyện giữa hai người bạn. Cậu bé này đáng yêu và đầy tình yêu thương. Trước hết, là một đứa trẻ yêu quý bà và thương mẹ.
Có không ít bạn ở tuổi này sợ tối đêm và ma quỷ, nhưng cậu bé vẫn hồn nhiên ra vườn để thực hiện nhiệm vụ. Anh nhớ lời hát của bà với niềm vui. Thứ hai, cậu bé thể hiện tình cảm yêu quý và thương trầu, xem nó như một người bạn thân thiết, có tâm hồn và linh hồn.
Để xin mấy lá trầu, việc nói chuyện với chủ nhân là không thể tránh khỏi. Bạn Trầu dường như đã ngủ, câu hỏi đánh thức không khẳng định nhưng nói về khả năng đã ngủ. Cậu hỏi một cách thân mật, so sánh và lý sự như đứa trẻ: Đã ngủ chưa hả Trầu? / Tao đã đi ngủ đâu / Mà trầu mày đã ngủ. Đánh thức bạn, khiến bạn dở giấc ngủ, là điều không tránh khỏi. Cần giải thích, thanh minh để bạn thông cảm: Bà tao vừa đến đó, muốn xin mấy lá trầu, đã là bạn bè với nhau nên bà của Khoa cũng là bà của Trầu.
Trước khi hái, cậu bé thì thầm: Đừng lụi đi trầu ơi! Dù còn nhỏ tuổi, nhưng cậu hiểu rằng hái trầu đêm dễ làm trầu lụi.
Vì vậy, phải đánh thức, nói rõ lí do, hái nhẹ nhàng và chỉ hái vài lá vừa đủ cho bà và mẹ. Bài thơ truyền đạt thông điệp về tình yêu thương và sự trân trọng thiên nhiên qua con mắt trong sáng của cậu bé đáng yêu.
4. Bài tham khảo số 5
Bài thơ “Đánh thức trầu” của Trần Đăng Khoa tạo nên ấn tượng sâu sắc. Lời hát của bà như một chiếc cầu nối từ quá khứ đến hiện tại, tái hiện quan niệm xưa về việc hái trầu – hái vào ban đêm, phải kêu trầu tỉnh ngủ trước khi xin “hái vài lá”. Lời hát của em bé thể hiện tình cảm đặc biệt dành cho cây trầu. Cách xưng hô “mày – tao” tạo ra sự gần gũi và thân thiết. Em bé bày tỏ mong muốn được hái trầu: “Tao hái vài lá nhé” và hy vọng trầu sẽ sống mãi: “Đừng lụi đi trầu ơi”. Bức tranh thôn quê được vẽ nên một cách tươi mới, gửi đến độc giả tình yêu thương và sự trân trọng những điều nhỏ bé trong cuộc sống. Bài thơ, mặc dù ngắn gọn, chứa đựng ý nghĩa sâu sắc.
5. Bài tham khảo số 4
Trần Đăng Khoa, nhà thơ nổi tiếng được biết đến với danh hiệu 'Thần đồng thơ trẻ', đã sáng tác bài thơ 'Đánh thức trầu'. Bài thơ không chỉ thể hiện sự trong sáng và hồn nhiên của thơ trẻ mà còn là cách thể hiện tình cảm mến yêu, gắn bó và trân trọng đối với cây cỏ của cậu bé.
Truyền đạt tư duy trong sáng của tuổi thơ, Trần Đăng Khoa đã sử dụng câu hát như một phương tiện để đánh thức cây trầu vào ban đêm. Đây không chỉ là cách độc đáo mà còn là biểu hiện của tình thân thiết và tình bình đẳng của cậu bé với cây Trầu. Hỏi 'Đã ngủ chưa hả trầu?' không chỉ thân mật mà còn so sánh hài hước giữa việc cậu bé đi ngủ và cây trầu ngủ sớm. Thậm chí, cậu phải nhắc nhở cây trầu như một người bạn thân thiết, cam kết 'Tay tao hái rất nhẹ / Không làm mày đau đâu'.
Bạn Trầu, giống như cậu bé Khoa, thường ngủ say và đôi khi tỉnh dậy lại ngủ tiếp, đòi hỏi sự kiên nhẫn và lời nhắc nhở 'Đã dậy chưa hả Trầu?'. Cách xưng hô thân thiết giữa cậu và cây Trầu thể hiện sự gần gũi, gắn bó và tôn trọng đối với loài cây.
Bài thơ cũng thể hiện niềm quý báu và tình yêu thương đặc biệt của cậu bé Khoa đối với mẹ và quê hương. Việc nhắc nhở về việc hái trầu cẩn thận để không làm lụi cây, qua câu thơ 'Đừng lụi đi trầu ơi!', làm nổi bật tâm hồn trong trắng và mong ước giữ gìn thiên nhiên của cậu bé.
Đồng thời, bài thơ còn sử dụng biện pháp tu từ nhân hóa, tạo nên một bức tranh sống động và gần gũi về tình bạn thân thiết giữa con người và thiên nhiên. Bằng giọng thơ ngây ngô, hình ảnh mộc mạc, bài thơ 'Đánh thức trầu' của Trần Đăng Khoa là một tác phẩm đầy ý nghĩa và cảm xúc.