1. Mẫu đoạn văn cảm nhận bài thơ 'Mẹ' của Đỗ Trung Lai - phiên bản 4
Bài thơ 'Mẹ' của Đỗ Trung Lai là tác phẩm nổi bật về hình ảnh người mẹ, gây ấn tượng sâu sắc. Từ hình ảnh cây cau quen thuộc ở làng quê Việt Nam, tác giả khắc họa sự già nua của mẹ qua hình ảnh cây cau ngày càng cao nhưng mẹ thì ngày càng còng lưng. Trong khi cây cau vẫn đứng vững, mẹ lại thấp đi theo thời gian. Cảm giác đau xót của con khi thấy mẹ già yếu được thể hiện qua hình ảnh miếng trầu và biện pháp so sánh 'Một miếng cau khô/ Khô gầy như mẹ'. Câu hỏi 'Sao mẹ ta già?' không chỉ là thắc mắc về thời gian mà còn là sự tự vấn của con. Với lời thơ giản dị và thể thơ bốn chữ, bài thơ thể hiện sâu sắc tình yêu và nỗi buồn của con trước sự già nua của mẹ.

2. Đoạn văn phân tích bài thơ 'Mẹ' của Đỗ Trung Lai - phiên bản 5
Bài thơ viết về mẹ luôn có sức hấp dẫn và cảm động sâu sắc vì tình mẫu tử là tình cảm thiêng liêng. Trong tâm hồn mỗi người, hình bóng mẹ luôn hiện hữu. Mẹ dành cho chúng ta tất cả tình yêu và sự hy sinh vô điều kiện. Bài thơ 'Mẹ' của Đỗ Trung Lai là một ví dụ tiêu biểu về đề tài này. Tác giả đã sử dụng hình ảnh cây cau và trái cau để phản ánh sự già nua của mẹ. Cây cau mãi thẳng, trong khi mẹ ngày càng còng; lá cau vẫn xanh, nhưng tóc mẹ bạc; cây cau cao mãi, còn mẹ thì thấp dần; trái cau ngày xưa bổ sáu, giờ bổ tám. Sự tương đồng duy nhất giữa mẹ và cau là hình ảnh cau khô - khô như mẹ, thể hiện sự cạn kiệt sức sống của mẹ theo thời gian, khiến con đau lòng và tự hỏi không có lời giải đáp. Sinh, lão, bệnh, tử là quy luật không thể thay đổi của đời người.

3. Đoạn văn phân tích bài thơ 'Mẹ' của Đỗ Trung Lai - phiên bản 6
Bài thơ “Mẹ” của Đỗ Trung Lai là một tác phẩm sâu lắng về tình mẹ con. Đọc bài thơ, người đọc cảm nhận được nỗi xót xa của người con khi mẹ già đi. Tác giả dùng hình ảnh cây cau để thể hiện sự đối lập giữa sự già nua của mẹ và sức sống của cây cau. Những hình ảnh tương phản như “Lưng mẹ còng rồi - Cau thì vẫn thẳng”, “Cau - ngọn xanh rờn, Mẹ - đầu bạc trắng” phản ánh tuổi già của mẹ. Biện pháp tu từ so sánh “Một miếng cau khô – Khô gầy như mẹ” làm nổi bật sự héo mòn của mẹ. Sự đau đớn và xót xa của người con thể hiện rõ qua câu: “Con nâng trên tay/Không cầm được lệ”. Câu hỏi “Ngẩng đầu hỏi giờ/Sao mẹ ta già?” không có lời đáp, phản ánh sự bất lực trước thời gian tàn nhẫn. Hình ảnh “mây bay về xa” so sánh với mái tóc bạc của mẹ thể hiện sự tiếc nuối. Bài thơ gửi gắm thông điệp trân trọng từng khoảnh khắc bên mẹ.

4. Phân tích bài thơ 'Mẹ' của Đỗ Trung Lai - mẫu 7
Bài thơ “Mẹ” thể hiện nỗi xót xa khi mẹ ngày càng già yếu, không còn khỏe mạnh như trước. Miếng trầu cau chứng kiến bao nỗi vui buồn và vất vả của mẹ. Đỗ Trung Lai đã dùng hình ảnh cây cau để so sánh với mẹ, biểu trưng cho văn hóa làng quê Việt Nam. Hình ảnh “Lưng mẹ còng rồi - Cau thì vẫn thẳng” và “Cau - Ngọn xanh rờn, Mẹ - Đầu bạc trắng” gợi ra sự đối lập giữa mẹ và cây cau. Điều này tạo ra cảm xúc ám ảnh về sự tàn phai của thời gian. Biện pháp so sánh “Một miếng cau khô - Khô gần như mẹ” thể hiện sự đau đớn và xót xa của người con. Câu hỏi “Ngẩng trời hỏi vậy - Sao mẹ ta già” phản ánh nỗi đau và sự tự trách. Cảnh “Mây bay về xa” như mái tóc bạc của mẹ thể hiện sự cô đơn và cảm xúc ngổn ngang.

5. Phân tích bài thơ 'Mẹ' của Đỗ Trung Lai - mẫu 8
Bài thơ “Mẹ” của Đỗ Trung Lai là tác phẩm tinh tế với những hình ảnh đối lập đầy cảm xúc. Trong khổ thơ đầu, tác giả so sánh sự khác biệt giữa “mẹ” và “cau” bằng cách đối lập: “Lưng mẹ còng rồi/ Cau thì vẫn thẳng”, “Cau - ngọn xanh rờn/ Mẹ - đầu bạc trắng”. Sự tương phản này làm nổi bật nỗi đau và sự thất vọng khi nhận ra mẹ đã già. Các khổ thơ tiếp tục sử dụng hình ảnh “mẹ” và “cau” để nhấn mạnh cảm xúc của tác giả. Cách miêu tả gián tiếp “Một miếng cau khô/ Khô gầy như mẹ” không chỉ tạo xúc động mà còn thể hiện sự lảng tránh nỗi buồn khi đối diện với hình ảnh mẹ đã già. Bài thơ sử dụng hình ảnh “mẹ” và “cau” để làm nổi bật tình yêu sâu sắc của tác giả dành cho mẹ.

6. Phân tích bài thơ 'Mẹ' của Đỗ Trung Lai - mẫu 9
Đề tài mẹ luôn là nguồn cảm hứng bất tận trong thi ca. Đỗ Trung Lai đã khéo léo thể hiện nỗi đau xót của người con khi chứng kiến mẹ ngày càng yếu dần, lưng còng và tóc bạc. Sự đau đớn này được thể hiện qua những câu thơ:
“Một miếng cau khô
Khô gầy như mẹ
Con nâng trên tay
Không cầm được lệ”. Miếng cau khô từ màu xanh chuyển sang nâu, không còn ăn được nữa. Tác giả dùng hình ảnh cau khô để so sánh với mẹ, từ đó gợi cảm xúc đau lòng khi thấy mẹ già yếu. So sánh này không chỉ tạo sự xúc động mà còn khiến người đọc suy ngẫm về tình mẹ. Bài thơ với cách so sánh tinh tế này đã thể hiện sâu sắc tình yêu và sự trân trọng của tác giả đối với mẹ.

7. Phân tích bài thơ 'Mẹ' của Đỗ Trung Lai - mẫu 10
Những bài thơ về mẹ luôn có sức cảm động sâu sắc vì tình mẹ là tình cảm thiêng liêng. Bài thơ “Mẹ” của Đỗ Trung Lai là một ví dụ tiêu biểu. Tác giả đã khéo léo chọn hình ảnh cây cau, trái cau để đồng hành cùng mẹ. Cây cau luôn thẳng đứng, trong khi lưng mẹ ngày càng còng; lá cau xanh rờn, tóc mẹ bạc dần; trái cau ngày xưa đầy bổ, giờ đây đã teo lại. Duy nhất một sự tương đồng giữa mẹ và cau là hình ảnh cau khô – khô như mẹ. Thời gian đã lấy đi tuổi trẻ và sức lực của mẹ, để lại nỗi đau cho con, khiến con tự vấn trời xanh mà không có lời đáp. Bài thơ “Mẹ” là tiếng lòng của người con, bộc lộ nỗi xót xa khi thấy mẹ ngày một già yếu, không còn sức sống như xưa.

8. Phân tích bài thơ 'Mẹ' của Đỗ Trung Lai
Hình ảnh người mẹ đã từ lâu xuất hiện trong thơ ca, mỗi nhà thơ mang đến những cảm xúc riêng. Các tác phẩm nổi bật như 'Mẹ và quả' của Nguyễn Khoa Điềm, 'Ngồi buồn nhớ mẹ ta xưa' của Nguyễn Duy, và 'Trở về với mẹ ta thôi' của Đồng Đức Bốn đều đáng chú ý. Đặc biệt, bài thơ 'Mẹ' của Đỗ Trung Lai, in trong tập 'Đêm sông Cầu' năm 2003, là một ví dụ tiêu biểu. Bài thơ sử dụng hình ảnh cây cau và mẹ để thể hiện sự gần gũi, trong khi sự đối lập giữa cau và mẹ tạo nên những cảm xúc sâu sắc về công lao của mẹ. Những hình ảnh lưng còng và đầu bạc trắng gợi lên sự hy sinh và vất vả của mẹ qua thời gian. Nhà thơ Trương Nam Hương cũng cảm nhận sự nhọc nhằn của mẹ qua những câu thơ đầy xúc động. Thời gian khiến mẹ ngày càng yếu, như câu 'Gần đất xa trời' phản ánh sự gần gũi của mẹ với cái chết. Hình ảnh quả cau bổ nhỏ theo thời gian so với mẹ, và hình ảnh mẹ như miếng cau khô, gầy gò, càng làm nổi bật sự mỏng manh của mẹ. Bài thơ kết thúc bằng một câu hỏi tu từ về thời gian của mẹ, thể hiện sự xúc động sâu sắc và tình mẫu tử thiêng liêng.

9. Đoạn văn cảm nhận về bài thơ 'Mẹ' của Đỗ Trung Lai - mẫu 1
Bài thơ 'Mẹ' thể hiện nỗi xót xa của người con khi thấy mẹ ngày càng già yếu. Nhà thơ Đỗ Trung Lai đã tinh tế chọn hình ảnh cây cau để so sánh với mẹ, nhấn mạnh sự thay đổi về thể trạng và cảm xúc của mẹ qua thời gian. Những hình ảnh trái ngược giữa cau và mẹ như 'Lưng mẹ còng rồi - Cau thì vẫn thẳng' và 'Cau - ngọn xanh rờn, Mẹ - đầu bạc trắng' làm nổi bật sự khác biệt giữa sức sống của cau và sự mòn mỏi của mẹ. Những miếng cau ngày càng nhỏ so với mẹ gợi lên sự mong manh của mẹ khi tuổi già đến gần. Câu hỏi cuối bài thơ 'Ngẩng trời hỏi vậy - Sao mẹ ta già?' diễn tả sự tự vấn về thời gian và nỗi cô đơn trong lòng người con, kết thúc bằng hình ảnh mây bay xa, không có lời đáp.

10. Đoạn văn cảm nhận về bài thơ 'Mẹ' của Đỗ Trung Lai - mẫu 2
Đọc bài thơ 'Mẹ' của Đỗ Trung Lai, người đọc cảm nhận sâu sắc tình cảm của con đối với mẹ. Bài thơ mở đầu với hình ảnh trái ngược giữa tấm lưng mẹ gầy và cây cau vẫn thẳng, nhấn mạnh nỗi đau khi thấy mẹ già. Quy luật thời gian khắc nghiệt làm mẹ ngày càng yếu đuối: 'Cau gần với trời - Mẹ thì gần đất'. Hình ảnh miếng cau nhỏ so với mẹ phản ánh sự suy yếu của mẹ theo năm tháng. Khi con trưởng thành, mẹ càng trở nên gầy gò: 'Một miếng cau khô - Khô gầy như mẹ'. Sự kính trọng của con thể hiện qua việc nâng niu mẹ, nhưng cũng không thể ngăn những giọt nước mắt. Câu hỏi cuối bài thơ 'Sao mẹ ta già?' như một sự tự vấn về sự ra đi của thời gian và cảm giác cô đơn trong lòng người con, nhấn mạnh tình cảm chân thành và lời nhắc nhở về tình yêu thương gia đình.

11. Đoạn văn cảm nhận về bài thơ 'Mẹ' của Đỗ Trung Lai - mẫu 3
Bài thơ 'Mẹ' của Đỗ Trung Lai khắc họa sâu sắc tình cảm của người con với mẹ qua hình ảnh cây cau và tấm lưng gầy của mẹ. Hình ảnh 'Lưng mẹ còng rồi - Cau thì vẫn thẳng' làm nổi bật sự trái ngược giữa sức sống của cau và sự yếu đuối của mẹ theo thời gian. Cây cau ngày càng cao lớn, trong khi mẹ dần trở nên thấp hơn. Hình ảnh miếng cau bổ nhỏ hơn theo năm tháng phản ánh sự suy yếu của mẹ, từ miếng cau bổ tư đến miếng cau bổ tám. Nhìn miếng cau khô, con lại liên tưởng đến hình ảnh mẹ ngày càng gầy yếu: 'Một miếng cau khô - Khô gầy như mẹ'. Sự xúc động thể hiện qua sự nâng niu mẹ với lòng kính trọng, nhưng cuối cùng con không thể kìm nén nước mắt. Câu hỏi 'Sao mẹ ta già?' như một sự tự vấn về sự trôi qua của thời gian và nỗi đau khi không thể giữ mẹ ở lại mãi. Bài thơ với hình ảnh thơ đối lập và thể thơ ngắn gọn đã làm nổi bật tình yêu và sự vất vả của mẹ.
