1. Đoạn văn triển khai từ chủ đề: Đừng để người thân bị tổn thương vì sự thiếu quan tâm của bạn - mẫu 4
Trong xã hội hiện đại, con người thường mải mê theo đuổi vật chất mà quên đi chính bản thân mình, đôi khi ngay cả chính họ cũng không nhận ra điều đó. Có những người sống mà không cảm thấy sự hiện diện của mình và điều này có thể gây ra nỗi đau cho những người thân yêu xung quanh. Ví dụ, chúng ta thấy cha mẹ luôn nỗ lực hết mình vì con cái, cung cấp cho chúng những bài học quý giá. Thế nhưng, có những đứa con luôn tỏ ra khó chịu, cãi vã mỗi khi cha mẹ nhắc nhở, thậm chí dùng lời lẽ không hay. Điều này không chỉ làm tổn thương cha mẹ mà còn làm mối quan hệ trở nên căng thẳng, gây ra sự không hạnh phúc trong gia đình. Một hành động nhỏ hay một câu nói không suy nghĩ có thể ảnh hưởng lớn đến sự hòa thuận trong gia đình.
2. Đoạn văn mở rộng từ chủ đề: Đừng để người thân phải chịu đựng tổn thương vì sự thiếu quan tâm của bạn - mẫu 5
Trong xã hội hiện đại, con người thường mải mê theo đuổi sự hào nhoáng mà quên đi bản sắc riêng của mình, có khi còn không nhận thức được chính mình, và có những người sống cô đơn. Họ thường hành động mà không ý thức được hậu quả, từ đó làm tổn thương và gây buồn cho những người thân yêu. Trong đời sống hàng ngày, chúng ta dễ dàng thấy những ví dụ điển hình về việc cha mẹ luôn nỗ lực vì con cái và truyền đạt cho chúng những bài học quý giá. Tuy nhiên, có những đứa con luôn tỏ ra bực bội, không hài lòng, cãi vã và thậm chí dùng lời lẽ nặng nề mỗi khi cha mẹ nhắc nhở. Những hành động và lời nói dù nhỏ nhặt cũng có thể khiến gia đình thiếu sự hòa hợp và hạnh phúc.
3. Đoạn văn mở rộng từ chủ đề: Đừng để người thân phải chịu đựng tổn thương vì sự vô tâm của bạn - mẫu 6
“Đừng làm tổn thương những người thân yêu của bạn vì sự bất cẩn của chính mình” là một câu tục ngữ nhấn mạnh sự cần thiết phải chống lại căn bệnh thờ ơ và vô cảm. Tình yêu thương là một giá trị quý báu, mang mọi người lại gần nhau, sưởi ấm những trái tim đau khổ và làm cho cuộc sống thêm ý nghĩa. Tuy nhiên, xã hội hiện đại đang phải đối mặt với một thực trạng đáng buồn: con người trở nên ích kỷ, lạnh lùng, chỉ lo cho bản thân và trở nên thờ ơ với thế giới xung quanh, dẫn đến sự mất mát của tình yêu cuộc sống. Sự thờ ơ này có thể xuất phát từ sự phát triển nhanh chóng của xã hội, làm cho con người không kịp thích nghi. Những người tàn nhẫn thường thể hiện sự thiếu quan tâm qua lời nói và hành động, gây tổn thương cho người khác. Sự im lặng và thờ ơ của họ cũng như những nhát dao cứa vào lòng những người đang yêu thương và quan tâm. Vì vậy, khi chúng ta biết yêu thương và chia sẻ, cuộc sống sẽ trở nên ý nghĩa hơn. Chúng ta cần nhận thức rõ trách nhiệm của mỗi cá nhân trong thời đại hiện tại.
4. Đoạn văn mở rộng từ chủ đề: Đừng để người thân phải chịu đựng tổn thương vì sự thiếu quan tâm của bạn - mẫu 7
Truyền thống tương thân tương ái của dân tộc ta từ xưa đến nay luôn được coi trọng như một đạo lý tốt đẹp. Tuy nhiên, trong xã hội hiện nay, bên cạnh những tấm lòng rộng lượng, vẫn tồn tại tình trạng vô cảm, một thái độ vô cùng tiêu cực. Vô cảm giống như một căn bệnh, thể hiện qua sự lạnh lùng, thờ ơ, không quan tâm đến nỗi đau của người khác và chỉ lo cho bản thân mình. Điều này đặc biệt rõ nét trong môi trường học đường, khi học sinh chứng kiến bạn bè đánh nhau nhưng không can thiệp mà còn ủng hộ hoặc quay phim. Nhiều người còn thờ ơ khi thấy tai nạn giao thông, không giúp đỡ nạn nhân. Hiện tượng vô cảm đang làm tổn hại đến truyền thống nhân văn của dân tộc và khiến tình cảm con người trở nên chai sạn. Nguyên nhân của hiện tượng này bao gồm sự lẫn lộn giữa thật và giả trong xã hội, lối sống thực dụng và sự đua tranh trong nền kinh tế thị trường. Để thay đổi tình trạng này, gia đình, nhà trường và xã hội cần chú trọng hơn vào giáo dục và nâng cao ý thức cá nhân. Chỉ có vậy, chúng ta mới có thể loại bỏ hiện tượng vô cảm và thực hiện đúng tinh thần “Sống là cho, đâu chỉ nhận riêng mình”.
5. Đoạn văn mở rộng từ chủ đề: Đừng để người thân phải chịu đựng tổn thương vì sự thiếu quan tâm của bạn - mẫu 8
Vô cảm được coi là một trong những “căn bệnh ung thư tâm hồn” trong xã hội hiện đại. Vậy vô cảm là gì? Đó là thái độ sống thờ ơ, dửng dưng, thiếu cảm xúc đối với những sự việc và con người xung quanh. Hiện nay, vô cảm không chỉ đơn thuần là một thái độ mà đã trở thành một lối sống tiêu cực của một bộ phận người. Biểu hiện rõ ràng nhất của những người vô cảm là hành động ích kỉ, không quan tâm đến những người xung quanh, thờ ơ trước nỗi đau của xã hội, và thậm chí là thờ ơ với chính bản thân và người thân của mình. Ví dụ, một cô gái bị bạn trai đánh đập giữa đường, nhưng hành động của những người xung quanh chỉ dừng lại ở việc quay phim, chụp ảnh và đăng lên mạng xã hội cùng những lời bàn tán vô ích. Thậm chí, một số người chủ động chọn lối sống vô cảm, tự cô lập bản thân và sống với những suy nghĩ tiêu cực. Nguyên nhân của lối sống vô cảm có thể là do ý thức, lý tưởng sống lệch lạc, tham vọng ích kỉ, nhưng cũng cần xem xét tác động của xã hội, của đám đông, và sự thiếu quan tâm từ gia đình. Dù lý do là gì, vô cảm vẫn là một mối lo ngại lớn, không chỉ làm mai một nhân cách con người mà còn ảnh hưởng đến sự đoàn kết của xã hội.
6. Phát triển ý từ câu chủ đề sau: Đừng để người thân chịu đựng vì sự vô tâm của bạn - mẫu 1
Xã hội ngày càng phát triển nhanh chóng trên mọi lĩnh vực như văn hóa, chính trị, kinh tế… Sự phát triển bùng nổ này lại làm cho mối quan hệ giữa con người trở nên xa cách và lạnh nhạt. Cuộc sống bận rộn và hối hả đã kéo theo sự hình thành của thái độ thờ ơ, vô cảm. Trước tiên, chúng ta cần hiểu rõ vô cảm là gì và tại sao nó lại được gọi là “bệnh”. Vô cảm là thái độ sống lạnh nhạt, thiếu quan tâm đối với bản thân và người khác.
Trong bối cảnh đất nước ngày càng phát triển, tình trạng vô cảm dễ trở thành một loại bệnh hơn. Cần tìm ra “phương thuốc” để chữa trị, làm gần gũi hơn tình cảm giữa mọi người, nhằm xóa bỏ lối sống lạnh nhạt này. Khi bệnh vô cảm đã ăn sâu vào con người, nó sẽ rất khó để loại bỏ. Mỗi người cần có biện pháp để hạn chế sự nguy hiểm của căn bệnh này, vốn có thể làm trái tim chúng ta trở nên khô cằn. Tình trạng vô cảm ngày càng phổ biến trong đời sống hiện đại, khiến mọi người trở nên lạnh lùng và thờ ơ hơn với nhau.
Những người con xa nhà lâu ngày thường không còn thường xuyên hỏi thăm cha mẹ, và việc liên lạc ngày càng thưa dần. Chúng ta vô tình làm cho trái tim mình và những người thân yêu trở nên vô cảm. Dù vô cảm là điều đáng trách, nhưng nếu chúng ta biết nhận ra và sửa chữa, thì điều đó thật đáng quý. Mỗi người có hoàn cảnh riêng, không thể trách móc ai khi xảy ra tình trạng lạnh nhạt này.
Chiều nay, tôi thấy một đôi vợ chồng trẻ đi xe sang, cười nói vui vẻ. Họ đi qua khu chợ đông đúc và bắt gặp một bà lão già kèm theo cháu nhỏ, ăn mặc rách rưới, đang xin tiền. Thay vì giúp đỡ, họ chỉ để lại ánh mắt khinh bỉ. Đó là một biểu hiện của sự vô cảm mà không phải ai cũng nhận ra.
Con người cần yêu thương và chia sẻ trong lúc khó khăn. Chỉ khi thấy nỗi đau của người khác như của chính mình, ta mới giúp đỡ chân thành. Đối với thế hệ trẻ, thái độ vô cảm cần được ngăn chặn để đảm bảo tương lai đất nước có những người biết yêu thương và sẻ chia. Dù trong hoàn cảnh nào, chúng ta hãy dùng trái tim để sưởi ấm những trái tim khác. Vô cảm bắt nguồn từ nhiều yếu tố, từ sự phát triển nhanh chóng của xã hội khiến con người mất đi tấm lòng nhân ái và sẻ chia.
Vô cảm có thể trở thành thói quen nếu không được ngăn chặn kịp thời. Vì vậy, mỗi cá nhân cần nhận thức và thay đổi suy nghĩ của mình để sống có ích và tốt đẹp hơn.
7. Phát triển ý tưởng từ câu chủ đề: Đừng để người thân chịu tổn thương vì sự thờ ơ của bạn - mẫu 2
Ngày nay, trong khi các nhà khoa học đang nỗ lực tìm ra phương pháp điều trị HIV/AIDS với mục tiêu xóa bỏ hoàn toàn căn bệnh này, thì căn bệnh vô cảm, một chứng bệnh tinh thần của con người, vẫn chưa có vắc xin. Vô cảm là một thái độ sống tiêu cực và có nhiều dấu hiệu đáng lo ngại trong xã hội, khiến chúng ta cần suy ngẫm và tìm kiếm giải pháp điều trị hiệu quả.
Bệnh vô cảm là gì? Vô cảm, nghĩa là không có cảm xúc, đã trở thành một “bệnh” ăn sâu vào suy nghĩ và hành động của nhiều người. Đây là thái độ thờ ơ, dửng dưng, không quan tâm đến những sự việc và con người xung quanh. Căn bệnh vô cảm khiến con người sống mà thiếu đi tình người, như Nam Cao từng nói: “Không có tình thương, con người chỉ là một con vật bị sai khiến bởi lòng ích kỉ” (Đời thừa).
Chúng ta đã từng đọc truyện cổ tích từ khi còn nhỏ, chẳng hạn như “Cô bé bán diêm”. Đêm Giáng sinh lạnh lẽo, khi mọi người sum vầy bên lò sưởi, không ai để ý đến cô bé bán diêm. Dù đôi mắt ngây thơ của cô bé cầu xin, không ai quan tâm, khiến cô chết vì đói và giá lạnh trong đêm Giáng sinh hạnh phúc của bao người. Cái chết của cô bé khiến người đọc đau xót, phản ánh thái độ thờ ơ của xã hội và nhắc nhở chúng ta về tình người.
Trong cuộc sống hiện đại, bệnh vô cảm vẫn tồn tại khắp nơi. Căn bệnh này không phân biệt lứa tuổi hay nghề nghiệp, và đã “lây nhiễm” toàn xã hội. Ngay cả những quan chức cao cấp, những người theo Hồ Chí Minh phải phục vụ nhân dân, cũng có thái độ dửng dưng, không quan tâm. Một ví dụ gần đây là vụ án Đặng Văn Hiến (Đăk Nông), khi người dân phải dùng đến bạo lực để bảo vệ quyền lợi của mình vì sự thờ ơ của chính quyền địa phương.
Trong môi trường giáo dục, nơi nuôi dưỡng tri thức, bệnh vô cảm cũng hiện hữu. Bạo lực học đường đang trở thành vấn đề nghiêm trọng, với học sinh không can ngăn mà còn cổ súy, và giáo viên lờ đi các hành vi sai trái. Vô cảm còn biểu hiện trong những tình huống ngoài đường như không dám lên tiếng khi thấy kẻ gian móc túi, hay không quan tâm đến nạn nhân tai nạn giao thông.
Vô cảm không chỉ đối với người khác mà còn đối với chính bản thân và những người thân yêu. Ví dụ như hội thánh đức chúa trời đang hoạt động ở nước ta, lôi kéo nhiều sinh viên do thiếu thông tin và quan tâm. Vô cảm là một căn bệnh đa dạng, lây nhiễm rộng rãi và nghiêm trọng. Nguyên nhân có thể từ sự phát triển xã hội nhanh chóng khiến con người chạy theo vật chất và bỏ quên thế giới tinh thần. Vô cảm còn xuất phát từ tâm lý đám đông và lối sống ích kỉ.
Vô cảm gây hậu quả nghiêm trọng, làm mất đi truyền thống tốt đẹp của dân tộc và khiến con người sống xa rời nhau. Tuy nhiên, vẫn có nhiều người tốt, sẵn sàng hy sinh và hành động đẹp để chúng ta học hỏi. Để chống lại căn bệnh này, cần xây dựng một lối sống văn minh, xã hội đồng cảm và sẻ chia, khơi dậy lòng nhân ái và giữ gìn truyền thống nhân đạo của dân tộc.
Chúng ta, những người trẻ, cần nhận thức được sự nguy hiểm của bệnh vô cảm và cùng nhau đẩy lùi “dịch bệnh” này. Hãy làm cho cuộc sống này trở nên yêu thương và quan tâm hơn, để xã hội là nơi của tình thương. Như một nhà văn Nga đã nói: “Nơi lạnh nhất không phải là Bắc cực mà là nơi không có tình thương.”
8. Bài văn triển khai từ chủ đề: Đừng để người thân chịu tổn thương vì sự thờ ơ của bạn - mẫu 3
Trong bối cảnh cuộc sống ngày càng phát triển với sự nâng cao về chất lượng sống và công nghệ thông tin, bên cạnh những lợi ích thì cũng xuất hiện nhiều vấn đề nghiêm trọng. Sự phát triển không kiểm soát của công nghệ đã làm gia tăng khoảng cách giữa con người. Và căn bệnh vô cảm đang trở thành mối lo ngại lớn đối với toàn xã hội.
Vậy bệnh vô cảm là gì? Vô cảm có nghĩa là thiếu cảm xúc và tình cảm, không quan tâm hay thờ ơ trước những gì xảy ra xung quanh. Đây là một vấn đề đáng lo ngại, dù không phải là thuật ngữ y học, nhưng nó đang phát triển nhanh chóng và có nguy cơ lan rộng trong cộng đồng.
Trong xã hội hiện đại, nhiều người trở nên thờ ơ với gia đình và xã hội vì cuốn theo guồng quay công việc và tiền bạc. Họ tự tạo ra một thế giới riêng biệt, nơi không có sự hiện diện của người khác. Niềm vui của họ chỉ là sống cho bản thân. Khi cuộc sống trở nên giàu có hơn, họ càng mất đi khả năng đồng cảm. Hãy tưởng tượng nếu bạn có mọi thứ nhưng không còn ai bên cạnh, cuộc sống của bạn sẽ ra sao?
Như một nhà thơ đã nói, “Tình thương và sự đồng cảm là sợi dây kết nối mọi người.” Truyền thống nhân ái của dân tộc, từ xa xưa đã được thể hiện qua câu “Một con ngựa đau cả tàu bỏ cỏ”, và chính tình yêu thương đã là động lực lớn cho các cuộc kháng chiến vĩ đại. Dù lịch sử có nhiều thăng trầm, tinh thần đó chưa bao giờ mất đi, nhưng trong cuộc sống hiện đại, tinh thần ấy dường như đang mai một. Các hành vi như cướp giật, va chạm hàng ngày không được can thiệp chứng tỏ sự thờ ơ đang gia tăng, và điều này làm giảm giá trị nhân văn và làm con người trở nên ích kỷ hơn.
Nhà thơ Tố Hữu từng viết:
“Đã là con chim chiếc lá
Con chim phải hót, chiếc lá phải xanh
Lẽ nào vay mà không trả?
Sống là cho đâu chỉ nhận riêng mình?”
Cuộc sống thực sự trọn vẹn khi con người biết sống vì nhau và cho nhau. Con chim không chỉ hót, chiếc lá không chỉ xanh, mà còn góp phần làm đẹp cho cuộc đời. Tương tự, chúng ta không thể sống một mình, mà phải có mối liên hệ với cộng đồng. Nếu chúng ta tiếp tục sống thờ ơ, chính chúng ta có thể trở thành nạn nhân của căn bệnh này. Cuộc sống không chỉ được đo bằng tiền bạc mà còn bởi nhân cách và đạo đức. Vì vậy, chúng ta nên mở lòng, học cách yêu thương và chia sẻ. Chỉ có tình yêu và sự đồng cảm mới tạo nên giá trị sống chân chính, còn vô cảm sẽ dẫn đến cô đơn và sự lạnh nhạt.
Mỗi học sinh còn đang ngồi trên ghế nhà trường hãy thể hiện sự đồng cảm bằng cách giúp đỡ những hoàn cảnh khó khăn và ủng hộ những nạn nhân trong các trận lũ quét. Một cuốn vở hay chiếc bút nhỏ bé không chỉ là vật chất mà còn chứa đựng giá trị tinh thần cao cả, thể hiện truyền thống tốt đẹp của dân tộc. Tình yêu thương là cứu cánh cho những số phận bất hạnh và là phao cứu sinh giữa biển khổ đau.
Xã hội ngày càng văn minh cũng đồng nghĩa với việc con người ngày càng bận rộn. Tuy nhiên, đừng để sự bận rộn làm bạn đánh mất tình yêu thương và sự đồng cảm. Hãy mở rộng lòng mình, trao đi tình thương để góp phần xây dựng một xã hội ngày càng tốt đẹp và văn minh hơn.
9. Đoạn văn phát triển ý từ chủ đề: Đừng để người thân chịu tổn thương vì sự thờ ơ của bạn - mẫu 1
“Đừng để người thân chịu tổn thương vì sự thờ ơ của bạn” là một lời nhắc nhở quan trọng về căn bệnh vô cảm đang ngày càng phổ biến. Tình yêu thương là điều quý giá nhất của con người; nó giúp kết nối và làm ấm những cuộc đời bất hạnh, đồng thời làm cho cuộc sống trở nên ý nghĩa hơn. Tuy nhiên, một thực tế đáng buồn là ngày nay nhiều người đang dần mất đi lòng yêu thương, thay vào đó là sự ích kỷ và thờ ơ. Sự vô cảm có nhiều nguyên nhân, trong đó sự phát triển nhanh chóng của xã hội khiến con người bị cuốn vào vòng xoáy của lo toan và quên mất giá trị của tình yêu thương và sẻ chia. Những người vô tâm thường xuyên làm tổn thương người khác bằng những lời nói, suy nghĩ, và hành động không đáng có. Thậm chí, sự im lặng và thờ ơ của họ cũng như những lưỡi dao đâm vào những ai dành tình cảm và sự quan tâm. Vì vậy, mỗi người cần tự ý thức rằng khi chúng ta yêu thương và sẻ chia, cuộc sống của chúng ta sẽ trở nên có ý nghĩa và tốt đẹp hơn.
10. Đoạn văn mở rộng từ câu chủ đề sau: Đừng để những người thân yêu phải chịu tổn thương vì sự thiếu quan tâm của bạn - mẫu 2
Trong xã hội hiện đại, con người thường bị cuốn theo những giá trị vật chất mà quên đi sự quan trọng của nhân cách cá nhân, điều mà nhiều khi họ không nhận thức được. Có những người chỉ chăm lo cho bản thân mà không để ý đến cảm xúc và hành động của người khác, đặc biệt là những người thân yêu xung quanh. Họ thường có những hành động và lời nói mà không biết rằng điều đó có thể làm tổn thương và buồn bã cho những người xung quanh. Một ví dụ điển hình là trong cuộc sống hàng ngày, khi cha mẹ luôn mong muốn tốt cho con cái, cố gắng dạy dỗ con bằng những bài học giá trị. Tuy nhiên, đôi khi con cái lại phản ứng bằng sự khó chịu, tỏ thái độ không hài lòng, thậm chí còn tranh cãi và sử dụng lời lẽ không hay mỗi khi cha mẹ góp ý. Điều này không chỉ làm tổn thương cha mẹ mà còn làm rạn nứt mối quan hệ gia đình. Vì thế, chúng ta nên xem xét lại cách cư xử của mình, vì chỉ một hành động hay lời nói nhỏ cũng có thể làm tổn thương những người thân trong gia đình.
11. Đoạn văn mở rộng từ câu chủ đề sau: Đừng để những người thân yêu phải chịu tổn thương vì sự thiếu quan tâm của bạn - mẫu 3
Với sự phát triển không ngừng của xã hội, con người ngày càng bị cuốn vào vòng xoáy công việc và tài chính, dẫn đến sự gia tăng của hiện tượng vô cảm. Vô cảm là sự thiếu quan tâm đến niềm vui và nỗi buồn của người khác, làm cho tâm hồn con người trở nên cằn cỗi và tạo ra khoảng cách ngày càng lớn giữa các cá nhân. Hiện tượng này đang trở nên nghiêm trọng hơn trong xã hội hiện đại, đặc biệt là trong giới trẻ, khi nhiều người chứng kiến tai nạn nhưng chỉ lo ghi lại video hay chụp ảnh để đăng lên mạng xã hội nhằm thu hút sự chú ý. Nguyên nhân của sự vô cảm này phần lớn do ý thức của con người và sự coi trọng vật chất hơn nhân cách, tình cảm. Để chống lại căn bệnh vô cảm, cần phải có biện pháp giáo dục tình yêu thương từ khi còn nhỏ và tuyên truyền về tác hại của nó. Quan trọng hơn, mỗi cá nhân phải tự nhận thức được tác hại của căn bệnh này, vì vô cảm có thể được coi là một trong những căn bệnh nguy hiểm nhất cần được loại trừ khỏi xã hội.