1. Bài văn miêu tả cây tre số 4
Cây tre là loại cây phổ biến ở khắp các miền, đặc biệt là vùng nông thôn Việt Nam. Ở quê em, cây tre được trồng nhiều, hầu như mỗi gia đình đều có một khóm tre xanh trước cửa. Những khóm tre này luôn tươi tốt, đoàn kết với nhau và bất chấp thời tiết khắc nghiệt, chúng vẫn kiên cường cùng nhau chống chọi và phát triển.
Trước cửa nhà em có một khóm tre lớn với những thân cây xanh mướt, thẳng tắp, cao từ bốn đến năm mét. Mỗi khi gió thổi mạnh, các cây tre đung đưa, nghiêng ngả theo gió. Tuy bề ngoài có vẻ yếu mềm nhưng chúng rất kiên cường, không dễ bị quật ngã. Dù gió bão có dữ dội đến đâu, chúng vẫn đứng thẳng, như chưa trải qua bất kỳ sự tàn phá nào. Cây tre thường mọc thành khóm, mỗi khóm có từ bảy đến mười cây, to nhỏ khác nhau.
Các khóm tre này liên tục phát triển, những cây tre nhỏ mọc từ những măng tre. Vì thế có câu: “Tre già măng mọc”. Sự vững chắc của cây tre không chỉ nhờ vào việc chúng mọc thành khóm mà còn nhờ cấu tạo đặc biệt của thân tre. Thân tre được nối bởi các mắt tre hay mấu tre, tạo nên sự dẻo dai nhưng rất vững chãi, chịu được mưa gió. Lá tre nhỏ và dài, thường mọc ở ngọn tre. Tre cũng có hoa nhưng rất hiếm khi thấy, hoa tre màu trắng và nở rất đẹp theo lời bà em kể.
Cây tre gắn bó mật thiết với đời sống người Việt. Trong lịch sử đấu tranh, tre được dùng để làm các loại vũ khí như chông, gậy, giúp con người chiến đấu chống giặc. Trong truyền thuyết “Thánh Gióng”, Thánh Gióng đã dùng tre ven đường để tiêu diệt kẻ thù. Trong sinh hoạt hàng ngày, tre có nhiều công dụng, từ làm rổ, rá, tăm, gậy đến cọc vững chắc…
Vì vậy, cây tre không chỉ là một phần quan trọng trong làng quê Việt Nam mà còn trở thành biểu tượng của sự kiên cường, bền bỉ, luôn đoàn kết và phát triển mạnh mẽ dù gặp khó khăn.
2. Bài văn miêu tả cây tre số 5
Ở đầu làng em có một khóm tre cổ thụ. Dù không rõ chính xác thời điểm trồng, nhưng hiện tại, khóm tre đã cao vượt cả ngôi trường em đang học.
Bụi tre này cao hơn tám mét, với thân cây thẳng tắp. Các cây tre mọc sát nhau, không đếm hết. Thân tre được phân thành nhiều đốt và có màu xanh óng ánh thay vì màu nâu như nhiều loại cây khác. Những nhánh tre nhỏ, mọc gần gốc và thường có gai gồ ghề. Lá tre nhỏ hơn lá xoài, lúc còn non cuộn lại như lá chuối, sau đó dần mở ra để gió thổi qua.
Khóm tre được bao quanh bởi những dây lá bát. Đặc biệt là phần gốc rất dày, còn phần trên thì thưa dần. Dù là cây lấy gỗ, nhưng rễ tre lại là rễ chùm, chằng chịt như hàng triệu con giun khổng lồ. Theo thời gian, cây tre dần già đi và được chủ chặt để nhường chỗ cho những búp măng xanh và nâu đan xen nhau rất đẹp mắt. Những búp măng này lớn dần và trở nên vững chãi hơn sau khi từ bỏ lớp vỏ bên ngoài.
Tre rất hữu ích, lá tre có thể dùng để nhóm lửa, gỗ để làm bàn ghế, giường... Thỉnh thoảng, người ta còn dùng rễ tre để làm thuốc. Những búp măng tre nếu được thưởng thức thì thật tuyệt vời! Chính vì những lợi ích này, em rất yêu quý khóm tre đầu làng.
3. Bài văn miêu tả cây tre số 6
Mỗi loại cây đều mang trong mình vẻ đẹp và công dụng riêng, nhưng cây tre là loài gần gũi và quen thuộc nhất với người Việt Nam.
Cây tre đứng thẳng từ gốc đến ngọn, gốc vững chắc bám vào đất. Thân tre thẳng tắp, vỏ láng bóng và được phân chia thành nhiều đốt đẹp mắt. Càng lên cao, thân cây càng thon lại và hướng lên trời, chiều cao của cây tre khoảng mười mét, lá dài và nhọn, màu xanh đậm, tạo bóng mát phía sau nhà. Cây tre không chỉ có ích trong đời sống hàng ngày mà còn trong các hoạt động chiến đấu.
Ở quê em, cây tre rất hữu ích trong đời sống, từ làm cột nhà, đũa ăn, rổ đựng cá, đến làm chông gai và vũ khí chống quân xâm lược. Cây tre là biểu tượng quen thuộc của làng quê Việt Nam.
Cây tre tượng trưng cho lòng dũng cảm, sự ngay thẳng, đùm bọc và tình yêu thương. Dù đi đâu xa, em vẫn luôn nhớ về quê hương và những rặng tre xanh rì rào.
4. Bài văn miêu tả cây tre số 7
Ở đầu làng em có những khóm tre xanh mát, không rõ từ khi nào nhưng chúng đã trở thành phần thân thiết của người dân nơi đây.
Từ xa nhìn lại, lũy tre làng như một bức tường thành bảo vệ thôn xóm. Đến gần, mới thấy rằng bức tường thành này được tạo thành từ nhiều cây tre, gầy guộc và khẳng khiu. Những cây tre nương tựa vào nhau, vươn lên bất chấp nắng mưa bão giông, đón nhận ánh sáng mặt trời. Các bà trong làng thường nói: “Cây tre giống như người dân quê mình, chịu khó, kiên cường và bất khuất.”
Thân tre tròn và có nhiều gai, với những vòi xanh giống như những cánh tay vươn dài. Dưới gốc, nhiều búp măng non mọc lên, có búp mới nhú khỏi mặt đất, có búp cao ngang ngực, có búp đã vượt qua đầu người. Em tưởng tượng những búp măng chính là những đứa con của tre, được mẹ chăm sóc và lớn lên trong bóng mát yêu thương.
Vào những ngày hè oi ả, lũy tre là nơi nghỉ ngơi của bà con. Buổi trưa, tre che nắng cho trâu, buổi chiều, chúng em ngồi dưới gốc tre trò chuyện và vui chơi. Những đêm rằm, bọn trẻ con còn treo đèn lên cành tre, ánh sáng lấp lánh tạo nên không khí vui tươi. Lá tre rì rào như kể chuyện, hát hò cùng chúng em.
Tre đã trở thành người bạn thân thiết của nhiều thế hệ trong làng. Ai đi xa cũng nhớ về cây tre, về lũy tre xanh mát yêu thương, và em cũng không phải ngoại lệ.
5. Bài văn miêu tả cây tre số 8
Nhà thơ Nguyễn Duy đã viết:
'Thân gầy guộc, lá mong manh
Mà sao nên luỹ nên thành, tre ơi!'
Luỹ tre làng em đẹp đến nhường nào! Đứng từ rú Chàng hay cầu Độ, bạn sẽ thấy luỹ tre làng em phủ xanh một màu. Trong những cơn bão giông, cây tre ôm chặt lấy nhau, bảo vệ mái đình, mái chùa, che chở hàng trăm ngôi nhà. Trong những ngày nắng hạn, luỹ tre tỏa bóng mát, làm dịu đi cái nóng oi ả, gió thổi làm tre rung rinh, xua tan cái nóng, mang đến sự mát mẻ cho các em nhỏ và người già. Trong thời kỳ kháng chiến, luỹ tre là hàng rào chống càn, là nơi từng chôn vùi xác giặc.
Có nhiều loại tre khác nhau: tre to để làm đồ thủ công, xây dựng nhà cửa, lều quán; tre gai dùng để làm luỹ làng thêm kiên cố. Vào mùa xuân, măng tre mọc lên nhanh chóng, nhọn hoắt như chông, xanh tươi. Luỹ tre còn là nơi cư trú của đàn cò, bầy vạc và hàng trăm loài chim. Sáng sớm, chim hót vang trời rồi bay đi tìm mồi. Chập choạng tối, luỹ tre trở thành tổ ấm của đàn chim trời, chúng kéo về kêu râm ran, trò chuyện suốt đêm. Đêm về, nằm ngủ em nghe tiếng luỹ tre thì thầm.
Rời khỏi nhà, trên đường đi học, em thường ngoái nhìn luỹ tre làng, lòng ngập tràn tự hào về nơi chôn rau cắt rốn. Luỹ tre là niềm tự hào và bến quê yêu dấu của em.
6. Bài văn miêu tả cây tre số 9
Tuổi thơ của em gắn liền với những trò chơi trên cánh đồng và bên lũy tre xanh mát.
Luỹ tre làng em thật đẹp! Từ trên đê nhìn xuống, luỹ tre xanh mướt như một thảm xanh bát ngát. Tre có thân đốt, mọc thành bụi, tạo thành lũy vững chắc. Lá tre nhỏ, mảnh và xanh mướt. Rễ tre thuộc loại rễ chùm, giúp tre bám sâu vào đất. Dưới gốc, những mầm măng thường mọc lên, mùa xuân, măng tre mọc lên mập mạp, nhọn hoắt như chông, tua tủa khắp nơi.
Luỹ tre là nơi cư ngụ của đàn cò và hàng trăm loài chim yêu thích nơi yên bình. Sáng sớm, chim chóc cất tiếng hót, rồi vỗ cánh bay đi tìm mồi. Trong cơn giông bão, cây tre ôm chặt nhau, che chở mái đình, mái chùa, bảo vệ hàng trăm ngôi nhà khỏi gió mưa. Vào những ngày nắng hạn, tre tỏa bóng râm, mang đến làn gió mát cho các em nhỏ, người già và các bác nông dân sau giờ làm việc ngoài cánh đồng. Trong cuộc sống hàng ngày, tre là vật liệu thiết yếu để đan lát, làm đồ thủ công, xây dựng nhà cửa, lều quán... Tre cũng là chiến hào chống càn trong các cuộc kháng chiến chống ngoại xâm, nơi từng chôn vùi xác giặc.
Hình ảnh luỹ tre làm em cảm thấy tự hào về quê hương mình. Em yêu quê hương và luỹ tre làng em vô cùng.
7. Bài viết miêu tả cây tre số 10
Em luôn cảm thấy hào hứng mỗi khi về quê, nơi mà cây tre mọc xanh tươi khắp nơi. Tre xuất hiện từ cổng làng và mỗi gia đình đều có vài bụi tre như thế.
Cây tre cao và thẳng, từ gốc đến ngọn, với rễ bám chắc vào đất, dù cao vẫn vững chãi. Mưa gió có thể làm cây nghiêng ngả nhưng không đủ sức làm cây tre đổ. Thân tre có màu xanh và nhẵn mịn, càng lên cao càng nhỏ dần. Trên thân tre mọc những cành nhỏ với lá xanh, mảnh mai và nhọn hoắt. Những chiếc lá tre tuy mỏng manh nhưng vẫn tràn đầy sức sống.
Tại quê em, hầu hết các gia đình đều trồng tre vì nó rất hữu ích trong cuộc sống. Tre được dùng để làm cột nhà, đũa ăn, rổ đựng đồ và nhiều vật dụng quen thuộc khác. Tre cũng được chế tạo thành đồ nội thất như bàn ghế. Nghề thủ công mây tre đan đã góp phần nâng cao đời sống của người dân quê em rất nhiều.
Những bụi tre mọc thành lũy giống như tình cảm của người dân quê em, luôn yêu thương và hỗ trợ lẫn nhau. Em yêu quê hương và đặc biệt yêu lũy tre xanh của làng mình.
8. Bài viết miêu tả cây tre số 11
Nhắc đến quê hương và cánh đồng, không thể không nhắc tới hình ảnh những bác nông dân chăm chỉ trên cánh đồng xanh, mái đình cong cong, và lũ trẻ con vui đùa thả diều trên đê biển. Nhưng với em, hình ảnh ấn tượng nhất chính là lũy tre làng xanh mướt.
Cây tre giống như một người quân tử, ngay thẳng và giản dị, sống hòa thuận như những người nông dân hiền lành. Thân tre thẳng tắp, chia thành từng đốt giống như mía, có màu xanh đậm. Trên mỗi đốt tre có những chiếc gai sắc nhọn, giống như hàng rào bảo vệ quanh nhà. Lá tre dài và mảnh, hòa quyện với màu xanh của lũy tre.
Chúng em thường dùng lá tre để làm những con cào cào hay châu chấu nhỏ xinh. Có câu “tre già măng mọc”, quả thật dưới lũy tre mọc lên nhiều búp măng non, búp nào mới nhú khỏi mặt đất, búp nào đã cao ngang đầu gối. Những búp măng non là thành quả của sự chăm sóc tỉ mỉ qua bao tháng ngày. Vào những buổi trưa hè, sau khi làm đồng mệt mỏi, lũy tre là nơi các bác nông dân nghỉ ngơi, uống nước chè. Lũy tre đã trở thành người bạn đồng hành của người nông dân.
Tre đã gắn bó với cuộc sống thôn quê, trở thành biểu tượng của làng quê và cuộc sống người nông dân, để lại trong em những kỷ niệm không thể quên.
9. Bài viết miêu tả cây tre số 12
Khi đến với làng quê Việt Nam, không ai có thể không trầm trồ trước những lũy tre xanh rì trong gió. Tre chính là biểu tượng đẹp nhất của làng quê Việt.
Tre mọc thành từng khóm, tạo thành một đại gia đình xanh mát, nương tựa vào nhau để sống. Nhìn từ xa, lũy tre bao quanh xóm làng, cao vút và xanh rì. Thân tre dài và thẳng, có thể cao tới vài chục mét, màu xanh biếc và trơn bóng. Mỗi đốt tre đều được phủ một lớp lông dày, giúp lá không thấm nước. Khi gió thổi qua, tre tạo nên âm thanh rì rào, vừa yên bình vừa tràn đầy sức sống.
Cây tre gắn liền với sự tích cây tre trăm đốt, biểu tượng của sự ngay thẳng và chính nghĩa. Tre cũng được dùng để thổi cơm lam, tạo ra món cơm thơm ngon, ngọt ngào. Từ xưa, tre đã đồng hành cùng những cuộc chiến đấu, dùng làm gậy, chông, giáo để bảo vệ làng quê. Ngày nay, tre vẫn gần gũi với người dân qua những vật dụng như giường, bàn. Tre đã trở thành phần không thể thiếu trong đời sống.
Em rất yêu quý cây tre làng mình và mong rằng tre mãi là biểu tượng đẹp của bản sắc dân tộc.
10. Bài viết miêu tả cây tre số 1
Tại quê em, đâu đâu cũng có thể thấy những bụi tre xanh mướt. Cây tre đã trở thành hình ảnh quen thuộc trong ký ức của em từ thuở nhỏ cho đến bây giờ.
Cây tre thật đẹp mắt với thân thẳng tắp, vươn cao lên trời. Vỏ tre bóng mịn, khi chạm vào cảm giác thật mát lạnh. Thân cây được chia thành nhiều đốt đều đặn. Dù số lượng đốt không thể đếm xuể, nhưng chắc chắn không có cây nào đạt đến con số 100 như trong truyền thuyết Cây tre trăm đốt. Thân cây tre dày như cổ tay người lớn và tán lá dày đặc.
Lá tre dài và mỏng, đầu lá nhọn và xanh rì. Khi gió thổi, lá tre va vào nhau tạo ra âm thanh xào xạc như trò chuyện. Vào những buổi trưa hè oi ả, tre tỏa bóng mát cho người dân nghỉ ngơi sau khi làm đồng. Những chú chim ríu rít nhảy nhót trên cây tre và hót véo von. Những gốc tre mọc sát nhau, tạo thành lũy tre, với những cây con xung quanh giúp cây mẹ thêm vững chãi, bảo vệ cho cây nhỏ hơn.
Mỗi buổi chiều, em thường ngồi dưới tán tre để tận hưởng làn gió mát. Không gian yên bình của làng quê lúc đó đem lại cho em cảm giác thư thái và bình yên.
11. Bài viết miêu tả cây tre số 2
Quê hương – hai từ giản dị nhưng chứa đựng bao tình cảm sâu nặng. Quê hương của bạn là gì? Có phải là cây đa, bến nước, sân đình hay cánh đồng mênh mông? Đối với tôi, quê hương chính là những hình ảnh giản dị, gần gũi nhất, một tình yêu chân thành: yêu quê hương là yêu lũy tre xanh vươn mình trong gió.
Tôi không rõ lũy tre xanh đã có từ bao giờ, chỉ biết rằng nó vẫn âm thầm tồn tại qua bao năm tháng, như một vị thần bảo vệ giấc ngủ yên bình cho quê hương. Thân tre cao vút, màu xanh, vươn thẳng lên trời. Thân cây được chia thành các đốt nhỏ, mỗi đốt cao khoảng một gang tay người lớn. Những cành tre mảnh mai, đan xen như những ngón tay nhỏ vẫy chào thế giới. Lá tre không xanh đậm mà có màu xanh nhạt, lá dài và nhọn, chỉ bằng nửa lá nhãn. Tre mọc thành từng rặng chứ không đơn lẻ. Có lẽ vì vậy mà khi nhắc đến tre, người ta thường nghĩ đến sự đoàn kết của cả một dân tộc. Dưới gốc tre, những búp măng non khỏe khoắn như biểu tượng của tuổi thơ ngây thơ, trong sáng.
Tre đã sống cùng quê hương qua biết bao thăng trầm. Tre che bóng mát cho những con đường dài nắng gắt vào mùa hè. Tre chứng kiến bao trò chơi của lũ trẻ như ô quan, nhảy dây, chuyền chắt,… Sau những buổi làm đồng vất vả, các bác, các cô thường nghỉ ngơi dưới rặng tre, trò chuyện vui vẻ. Vào buổi chiều chăn trâu, lũ mục đồng buộc trâu gần rặng tre để thả diều, thổi sáo,… Tre đã trở thành phần không thể thiếu trong đời sống của quê hương.
Người ta thường nói: “Như tre mọc thẳng, con người không chịu khuất” – tre là biểu tượng của sự dũng cảm, kiên cường, và lối sống ngay thẳng của người Việt Nam. Khi nhắc đến quê hương Việt Nam, không thể không nhắc đến lũy tre. Tre hiện diện trong cuộc sống hàng ngày của người dân quê tôi: từ cái rổ, cái rá bà đan, quang gánh của mẹ đến que chuyền của lũ trẻ. Tre đã trở thành người bạn không thể thiếu của quê hương tôi.
'Tre xanh… Xanh từ bao giờ?” – Tre mãi giữ màu xanh tươi như thế, luôn gắn bó với quê hương và trong trái tim mỗi người nơi đây. Dù ngày mai có rời xa miền quê yên bình, tôi sẽ mãi nhớ về quê hương và lũy tre luôn rì rào trong gió.
12. Bài viết miêu tả cây tre số 3
Lũy tre đã trở thành hình ảnh gắn bó với mỗi làng quê. Ở quê em, đâu đâu cũng thấy những bụi tre xanh mướt, nhưng em yêu thích nhất là bụi tre ngà ở đầu làng.
Thật tuyệt vời làm sao! Thân tre thẳng tắp, vươn cao lên trời, khi áp má vào thấy mát lạnh và mịn màng như làn da em bé, không có chút gồ ghề nào. Vì là tre ngà nên thân cây mang sắc vàng nhẹ nhàng. Thân tre được chia thành nhiều đốt đều đặn, như một kiệt tác hoàn hảo của thiên nhiên. Nhìn vào những đốt tre ấy, em lại nhớ đến câu chuyện cổ tích “Cây tre trăm đốt” với câu thần chú “Khắc xuất, khắc nhập” mà bà thường kể.
Đặc biệt là những chiếc lá tre nhỏ nhắn. Lá tre dài, mỏng, màu xanh với đầu lá nhọn. Chúng mọc sát nhau, nên mỗi khi gió thổi qua, lá tre cọ vào nhau phát ra âm thanh xào xạc như đang thì thầm trò chuyện. Vào những trưa hè, bụi tre tạo bóng mát cho chú trâu đang buộc dưới gốc. Chú trâu mát rượi, lim dim mắt ngủ, bỗng nghe tiếng chim kêu vang lên, làm chú giật mình như vừa tỉnh dậy.
Tre luôn mọc thành từng bụi, từng khóm, không tách rời. Chúng sống hòa thuận, không bao giờ cãi nhau. Những cây tre cao lớn như bảo vệ cho những cây con. Gốc tre tụ lại với nhau, tán cây xoè rộng như một chiếc ô khổng lồ. Những cây con mọc xung quanh như thế hệ kế tiếp thay thế cho những cây cũ. Chúng rất khỏe khoắn và đầy sức sống.
Em rất thích ngồi dưới bụi tre vào những buổi chiều yên tĩnh. Trong không gian vắng lặng, em như nghe thấy chúng thì thầm tâm sự với nhau.