1. Bài văn tả chiếc kèn hòa nhạc số 1
'Lalala... lalala... lalala' âm thanh êm dịu của tiếng kèn hòa nhạc phát ra từ sân khấu đã làm cho tâm hồn tôi như lạc vào một thế giới âm nhạc phong phú và đẹp đẽ. Chiếc kèn nằm giữa dàn nhạc, tỏa ra vẻ quyến rũ và thu hút người nghe.
Đó là một chiếc kèn lớn, dài hơn cả chiếc dù, được sơn màu vàng óng ả, phản chiếu ánh sáng mỗi khi đèn sáng. Hình dáng của kèn trông như một tác phẩm nghệ thuật, từ đầu đến đuôi cong vút, tạo nên một vẻ đẹp độc đáo. Miệng kèn mở ra như một bức tranh hoạ sĩ tài năng đã vẽ nên, vàng óng giữa bộ nhạc đa dạng.
Tiếng kèn thật trầm bổng. Nó có sức mạnh kỳ diệu, kêu gọi tâm hồn người nghe bay bổng vào không gian âm nhạc. Giờ biểu diễn, tiếng kèn như là lời kể về những câu chuyện tình yêu, những hành trình phiêu lưu và những khoảnh khắc hạnh phúc. Đến giờ nghỉ, tiếng kèn biến hóa thành giai điệu nhẹ nhàng, làm cho không khí trở nên ấm áp, tình cảm. Mỗi khi nghe tiếng kèn, trái tim tôi rung động, như bước vào một thế giới đầy cảm xúc.
Tiếng kèn ấy có lúc như những nốt nhạc trong bản hòa nhạc tình ca, có lúc lại phô diễn độ virtuoso, gây ấn tượng mạnh mẽ như buổi biểu diễn nghệ sĩ tài năng. Tiếng kèn như làm sống lại những kiệt tác âm nhạc của những nghệ sĩ vĩ đại. Theo tiếng kèn ấy, tôi bước vào một thế giới âm nhạc không giới hạn.
Mùa hè đã đến, xin tạm chia tay với chiếc kèn đắm chìm trong những giai điệu đẹp. Mấy tháng hè, chắc kèn cũng đang hòa mình vào bản nhạc của thiên nhiên, ngắm nhìn thế giới xung quanh với những khoảnh khắc tĩnh lặng và hòa nhạc của sóng biển. Khi còn đang nghe, tôi chỉ mong hè đến, nhưng hè tới, lại mong chóng được tái ngộ với chiếc kèn, nghe những giai điệu đẹp ngọt ngào và gặp lại những người yêu nhạc đồng hành.
2. Bài văn tả chiếc kèn hòa nhạc số 3
Chốn học đường đã vắng lặng, bước vào kỳ nghỉ hè là lúc chia tay bảng đen, cửa sổ, và những khoảnh khắc thân quen tại trường. Nhưng điều đặc biệt luôn hiện hữu trong tâm trí em chính là âm thanh đặc trưng của kèn hòa nhạc trường.
Chiếc kèn hòa nhạc nằm giữa dàn nhạc, tỏa sáng với vẻ quyến rũ và hấp dẫn. Hình dáng của nó như một tác phẩm nghệ thuật, mỗi đường cong tạo nên một vẻ đẹp độc đáo. Miệng kèn mở ra như bức tranh hoạ sĩ tài năng đã vẽ, phản chiếu ánh sáng mỗi khi đèn sáng.
Âm thanh kèn trầm bổng, kêu gọi tâm hồn bay bổng vào thế giới âm nhạc phong phú. Khi biểu diễn, kèn là ngôn ngữ của những câu chuyện tình yêu, hành trình phiêu lưu và khoảnh khắc hạnh phúc. Khi nghỉ, kèn trở thành giai điệu nhẹ nhàng, làm ấm áp không khí, đánh thức những cảm xúc tinh tế. Mỗi khi âm thanh kèn vang lên, trái tim em đắm chìm trong thế giới đầy cảm xúc.
Âm thanh kèn đôi khi như những nốt nhạc của bản hòa nhạc tình ca, đôi khi lại biến hóa thành độ virtuoso, gây ấn tượng mạnh mẽ như biểu diễn của nghệ sĩ tài năng. Kèn như làm sống lại những kiệt tác âm nhạc của những nghệ sĩ vĩ đại. Theo âm thanh kèn, em bước vào một thế giới âm nhạc không giới hạn.
Mùa hè đã đến, chúng ta tạm biệt kèn hòa nhạc đắm chìm trong những giai điệu đẹp. Trong những tháng nghỉ, kèn cũng sẽ hòa mình vào bản nhạc của thiên nhiên, ngắm nhìn thế giới với những khoảnh khắc tĩnh lặng và giai điệu của sóng biển. Khi chưa nghe, em mong hè đến, nhưng khi hè tới, em lại mong chóng được tái ngộ với kèn hòa nhạc, nghe những giai điệu đẹp ngọt ngào và gặp lại những người yêu nhạc đồng hành.
3. Bài văn tả chiếc kèn hòa nhạc số 2
Là học sinh, không ai có thể quên chiếc kèn hòa nhạc. Từ khi bắt đầu hành trình học tập, em đã chẳng ngừng cảm nhận về chiếc kèn hòa nhạc. Nó như là biểu tượng, biểu tượng của không khí nghệ thuật và niềm tự hào của trường học.
Chiếc kèn đã gắn bó với trường em suốt nhiều năm, bác bảo vệ kể rằng nó đã trải qua ít nhất mười hai năm, nhưng vẫn giữ được vẻ đẹp của mình. Kèn đứng cao ngang với học sinh lớp bốn, với thân kèn tròn to được đặt trên chiếc kệ gỗ. Ba đứa học sinh nhỏ nằm ôm quanh kèn tạo nên một bức tranh sống động. Hai bề mặt kèn được làm từ lớp da trâu hoặc da bò dày, nhẵn thín màu vàng ngọc hơi cũ. Mặt kèn tựa như bề mặt nồi tráng bánh cuốn, tạo nên vẻ độc đáo.
Quanh mặt kèn là hai thanh gỗ mỏng được sơn viền đỏ vàng, đóng đinh tre kết hợp chặt với thân kèn. Bụng kèn được ghép từ những mảnh gỗ chắc chắn, sơn màu đỏ tươi, phình to ở giữa. Góc đó được gọi là bụng kèn. Vành đai mây xoắn quanh bụng kèn giống như chiếc thắt lưng giản dị, dân dã.
Trước giờ học, bác bảo vệ thường cầm chiếc dùi kèn bằng gỗ dài đến cả cánh tay em để nện lên mặt kèn. Lúc đầu, bác đánh nhẹ, chậm rãi, nhưng sau đó nhịp tay bác trở nên nhanh, mạnh mẽ và dồn dập. Đó là lúc kèn bắt đầu run lên và phát ra không gian những âm thanh kỳ lạ: 'lalala... lalala... lalala!' Kèn hòa nhạc chỉ vang lên vào những khoảnh khắc đặc biệt: bước vào năm học mới, bắt đầu mỗi buổi học, giờ giải lao, giờ ra chơi và lúc bế giảng.
Trong những lúc đi học trễ, âm thanh kèn hòa nhạc phát ra dồn dập, em rảo bước nhanh hơn. Có khi đang mải mê, âm thanh kèn lại vang lên báo hết giờ, em mừng hớn hở. Ngược lại, đôi khi đang say sưa chơi đùa, kèn hòa nhạc lại vang lên báo giờ học, ai cũng tiếc nuối. Một lần hè đến, nghe kèn hòa nhạc báo hiệu bế giảng năm học, lòng em lại tràn đầy cảm xúc, buồn vui lẫn lộn.
Chiếc kèn hòa nhạc thật sự là người bạn đồng hành trung thành của đời học sinh. Ngày mai, khi chúng em trưởng thành và đi khắp nơi trên đất nước, âm thanh của chiếc kèn hòa nhạc vẫn mãi bùng lên, gợi nhớ về những kỷ niệm đẹp.
4. Bài văn tả chiếc trống trường em số 5
Sau những giờ học mệt mỏi, tiếng trống trường em lại vọng lên, báo hiệu giờ nghỉ. Điều này khiến em cảm thấy chiếc trống như một người bạn đồng hành thân thiết.
Chiếc trống to lớn, gần bằng cái lu lớn. Mặt trống hình tròn, màu đỏ thắm nổi bật. Hai mặt trống làm bằng da trâu, căng tròn và nhẵn bóng. Viền quanh mặt trống chắc chắn với hàng chốt đinh. Thân trống hình trụ, hai đầu trống được làm từ thanh gỗ cong, ghép khít và dính chặt. Ngang lưng trống có đai mây bện, oai vệ. Cây dùi bên cạnh trống, chờ sẵn để bác bảo vệ gõ trống, báo hiệu mọi người nghỉ.
Đầu giờ học, tiếng trống vọng lên “tùng tùng tùng”, như lời kêu gọi mọi người nhanh chóng vào lớp chuẩn bị cho một ngày mới.
Cuối giờ học, âm thanh trống vang lên “tùng tùng tùng … tùng”, mang đến sự nhẹ nhõm, giảm căng thẳng sau giờ học. Trong những ngày thi, tiếng trống trở nên nghiêm trang và hồi hộp. Bác bảo vệ ít nói, nhưng luôn làm việc đúng giờ và nghiêm túc. Những lúc rảnh rỗi, bác nằm nghỉ hoặc ngắm dòng thời gian trôi.
Bác trống, một phần không thể thiếu của nhà trường, là nhân chứng của kỷ niệm học trò và thành công dưới mái trường. Dù rời xa trường, hình ảnh của bác trống vẫn sẽ mãi ở trong tâm trí em.
5. Bài văn miêu tả chiếc trống trường em số 4
Trường là nơi học kiến thức và làm người có ích, mỗi ngày đến trường là niềm vui. Sau những giờ học, tiếng trống trường vang lên, báo hiệu giờ giải lao. Điều này khiến em cảm thấy chiếc trống như một người bạn đồng hành quý giá.
Chiếc trống to lớn, gần bằng cậu học sinh lớp em. Mặt trống hình tròn, màu đỏ thắm. Hai mặt trống bằng da trâu, căng tròn và nhẵn bóng. Viền quanh mặt trống chắc chắn với hàng chốt đinh. Thân trống hình trụ, hai đầu trống làm từ thanh gỗ cong, ghép khít và dính chặt. Ngang lưng trống có đai mây bện, oai vệ. Cây dùi bên cạnh trống, chờ sẵn để bác bảo vệ gõ trống, báo hiệu mọi người nghỉ.
Đầu giờ học, tiếng trống vọng lên “tùng tùng tùng”, như lời kêu gọi mọi người vào lớp chuẩn bị cho một ngày mới.
Cuối giờ học, âm thanh trống vang lên “tùng tùng tùng … tùng”, mang đến sự nhẹ nhõm sau giờ học. Khi gõ vào mặt trống, nó vang lên, đàn hồi tốt, âm thanh lan tỏa khắp trường.
Bề mặt của trống là da trâu chắc chắn, quấn một băng dính đỏ. Cái gõ trống được thiết kế hình khối cầu, tròn và lung linh. Trống sơn màu đỏ thắm. Hai mặt trống căng phẳng, viền chắc chắn.
Tang trống là thanh gỗ mỏng cong, ghép khít, dính chặt. Ngang lưng trống có đai mây bện, oai vệ. Cây dùi dài cỡ bốn tấc, bằng gỗ, sẵn sàng cho bác bảo vệ gõ trống, báo hiệu giờ.
Chiếc trống trường em là người bạn đồng hành đặc biệt, gắn liền với kỷ niệm học trò và những bước chân tới trường.
6. Bài văn mô tả chiếc trống trường em số 7
Một trong những biểu tượng thần thoại của bất cứ ngôi trường nào chính là chiếc trống trường. Trang nghiêm nằm yên trên sảnh lớn, chiếc trống trường là vẻ đẹp của ngôi trường, ngôi nhà thứ hai của hàng ngàn học sinh.
Chiếc trống trường không chỉ là vật dụng, đồ dùng mà còn là người bạn đồng hành của chúng tôi, học trò. Nó bắt đầu hành trình cùng ngôi trường từ những ngày đầu tiên, và đến nay, dù đã nhiều năm, tiếng trống vẫn giữ được sự giòn giã như lúc đầu. Mỗi lần tiếng trống vang lên: 'Tùng… tùng..', học trò chúng tôi lại trở nên xôn xao, xao xuyến.
Chiếc trống hình trụ, hai đầu tròn phẳng, mặt trống nhẵn mịn như ngày mới. Được làm bằng da trâu hoặc da bò, mỗi lần dùi trống gõ vào, mặt trống run lên căng và phát ra âm thanh. Mặt trống, mặc dù đã trải qua nhiều năm, vẫn giữ được vẻ ngà ngà, phai màu từ tâm trống ra ngoài. Thân trống ghép từ những mảnh gỗ mỏng, khít nhau, với hai đai giữa giúp cố định mảnh ghép.
Thân trống sơn màu, thường là màu đỏ gạch sẫm hoặc nâu. Đồng hồ báo thức của ngôi trường, chiếc dùi trống, là bạn đồng hành chính. Việc lấy tiếng trống làm hiệu lệnh giúp học sinh giữ kỷ cương và giữ đúng tiến trình giờ học.
Tiếng trống khai giảng, giờ giải lao, giờ tan trường, tiếng trống là ngôn ngữ hiệu lệnh khoa học trong ngôi trường.
Bao nhiêu năm trôi qua, chiếc trống trường em vẫn trung thủy, đợi chờ mỗi đợt hè qua đi để năm học mới bắt đầu.
7. Bài văn mô tả chiếc trống trường em số 6
Suốt những năm tháng ngồi trên ghế nhà trường cấp 1, khi sắp phải rời xa nơi này để bước sang một chặng đường mới. Em bỗng cảm thấy nhiều cảm xúc với bác trống trường em đứng yên im lìm quanh năm ở một góc sân.
Có lẽ chiếc trống trường là hình ảnh quá quen thuộc đối với mỗi ngôi trường, với từng bạn học sinh. Chiếc trống trường là người bạn thân thiết, là “chiếc đồng hồ báo thức” đến giờ vào học, đến giờ ra chơi và đến giờ ra về. Tiếng trống trường không nói, nhưng em biết rằng nó luôn yêu quý từng thế hệ học sinh.
Trống trường được làm từ gỗ, đóng đinh từng tấm ván mỏng lại với nhau, nhưng bên trong thì trống rỗng tuếch. Đúng vì rỗng bên trong, tiếng kêu của nó mới vang lên và xa hơn. Gỗ thường có màu nâu nhạt, và trống trường thường đi kèm với dùi trống. Hai thứ này gắn bó với nhau, vì có dùi trống thì mới có tiếng kêu vang lên. Mặt trống làm bằng da trâu, vô cùng mịn và chắc chắn. Khi sờ vào, em cảm nhận sự mềm mại và mịn màng của nó, lúc dùi trống va vào, mặt trống lõm một chút và phát ra âm thanh lớn.
Chiếc trống trường vô cùng lớn, cần đến hai học sinh ôm mới có thể nâng được, vì phía bụng của nó phình ra, còn hai đầu lại thu nhỏ lại. Tiếng kêu từ mặt trống nhẹ hơn khi va vào xung quanh trống. Trống trường đặt trên một kệ và được bác bảo vệ đặt ở một góc sân. Suốt cả năm, nó chỉ nằm đó, yên lặng, và chỉ khi đến giờ ra chơi, giờ ra về, nó mới kêu lên một hồi dài. Mặc dù yên lặng, nhưng hầu hết học sinh đều yêu quý chiếc trống trường, bởi nó gắn bó với những tiết học.
Hơn thế nữa, tiếng trống trường là bước khởi đầu cho một năm học mới, tràn đầy thành công. Khi khai giảng, bác trống trường được trang trí hoa văn đẹp mắt để hòa mình cùng chúng em vào năm học mới. Đến mùa hè, bác nằm im lìm bên những cây phượng già, hoa rơi lả tả. Chúng em chia tay bác để về với gia đình thân yêu. Có lẽ lúc đó, bác trống cũng được nghỉ hè. Em cảm nhận như bác buồn khi phải chia xa từng thế hệ học trò.
Em thực sự yêu quý bác trống trường, và dù sau này có rời xa mái trường, em sẽ luôn nhớ về bác như một người bạn thân.
8. Bài văn miêu tả chiếc trống trường em số 9
Trải qua 30 năm, trường Tiểu học của chúng em đã trở nên trang trọng hơn. Đặc biệt, chiếc trống trường em đã trải qua nhiều lần đổi mới. Đầu năm học mới, trống trường được 'tân trang'. Cô giáo Thu Hiền nói với chúng em: 'Trống trường sau khi đến thẩm mỹ viện, nó trở nên bảnh bao hơn, tiếng nó giòn giã hơn so với cụ trống năm ngoái...'.
Chiếc trống trường em khá to. Mặt trống hai đầu được làm bằng da bò màu vàng nhạt. Đường kính mặt trống em đo được bằng 3 gang tay của mình. Giữa mặt trống có 3 vòng tròn đỏ thẫm giống như chiếc đĩa. Gõ vào vòng tâm ấy, âm thanh mới vang xa. Thân trống phình to, có lẽ đủ cho hai bạn học trò lớp 4 nối tay nhau ôm vừa. Tang trống được kết nối bằng những thanh gỗ hai đầu hơi bé, ở giữa hơi to; được sơn ta bền chắc. Ở giữa bụng trống, có 2 vòng đai bằng song và mây, tạo nên hình ảnh khỏe mạnh và ngộ nghĩnh.
Thân trống năm nay được sơn màu ngà, trông rất trang nhã. Một lần em hỏi thầy Bình về việc tại sao người ta không dùng đinh sắt mà lại chọn đinh tre để bảo trì trống. Thầy Bình giải thích: 'Đinh tre có độ co dãn phù hợp, luôn giữ cho mặt trống phẳng và căng đều. Đinh sắt có thể làm mòn da trống. Đinh tre bám chặt vào các lỗ khoan. Đó là một kinh nghiệm lâu dài của những người thợ làm trống thủ công'.
Chú Trống trường em rất oai. Hiệu lệnh của chú, cả trường ai cũng phải răm rắp làm theo. Lúc 6h30', chú kêu 3 tiếng dài vang cả xóm thôn. Học sinh thôn Hạ, thôn Thượng, thôn Trung hối hả đến trường. 9 tiếng, học sinh xếp hàng vào lớp. 6 tiếng, báo hiệu giờ ra chơi. 3 tiếng, học sinh lại vào học. Khi chú kêu trống dài, hàng nghìn học sinh tụa ra về.
Âm thanh của trống trường em rất to. Từ thôn Thượng, em mỗi sáng đều nghe thấy tiếng trống trường. Tiếng 'tùng tùng tùng' dồn dập, như làm đẩy em đi, hối hả bước chân. Chẳng cần thức ăn, chỉ cần sự chăm chỉ và nhanh nhẹn, chú luôn giữ đúng giờ. Ba tháng hè, chú được nghỉ ngơi. Trong năm học, trừ ngày lễ và Chủ nhật, chú làm nhiệm vụ từ thứ 2 đến thứ 7, 2 buổi mỗi ngày, truyền lệnh. Mỗi khi chú nhắc thầy trò: 'Đúng giờ! Đúng giờ! Nhanh lên! Nhanh lên!', mọi người đều phải lựa chọn.
Tiếng trống ngày khai giảng, tiếng trống tan học... âm thanh bình dị, quen thuộc ấy, đã đánh dấu những ký ức đẹp về mái trường yêu quý, về tình thầy, tình bạn thơ ấu. Hồi hộp khi nghe tiếng trống trường ngày khai giảng, khi mới bước vào lớp một, giờ đây em đã là học sinh lớp bốn rồi. Ôi! em yêu thương - chiếc trống trường em.
9. Bài văn mô tả chiếc trống trường em số 8
Với chúng tôi, chiếc trống trường luôn là biểu tượng gần gũi nhưng lại lạ lẫm. Nó đã gắn bó với chúng tôi như một kỷ niệm khó phai mờ.
Chiếc trống trường gần gũi khi luôn hiện diện trong mỗi buổi học. Ngày đầu năm học mới, âm thanh của trống trường vang lên thiêng liêng, đánh dấu sự khởi đầu của một năm học mới trong lễ khai giảng. Mỗi lần nghe tiếng trống trường vang lên, tâm hồn tôi lại xao xuyến.
Trong những buổi học, tiếng trống trường là hiệu lệnh cho giờ vào học, giờ giải lao và tan tầm. Nếu không có tiếng trống, chúng tôi sẽ không biết cách sử dụng thời gian một cách hợp lý và khoa học. Chiếc trống trường là đồng hành của chúng tôi suốt một năm học dài, chỉ nghỉ nghơi trong những tháng hè rong chơi.
Gần gũi nhưng cũng rất xa xôi, chúng tôi chưa một lần được chạm vào mặt trống. Mặt trống tròn xoe, làm bằng da trâu hoặc da bò dày, luôn trơn nhẵn, bóng láng. Mặt trống được trang trí bởi những miếng giấy màu theo họa tiết của chiếc trống Đông Sơn.
Chúng tôi cũng chưa một lần được chạm vào thân trống lúc nào cũng phình ra như bụng bia. Thân trống làm bằng những mảnh gỗ mỏng uốn cong, được sơn màu đỏ gạch nổi bật. Nhà trường quản lý chặt, không cho phép chạm vào trống, vì vậy chúng tôi đứng xa nhìn ngắm nó. Chiếc trống vừa gần gũi vừa xa lạ, mỗi khi nhìn thấy nó, chúng tôi nhớ mãi kỷ niệm thời học trò, yêu thương chiếc trống trường thân thương.
10. Bài văn mô tả chiếc trống trường em số 11
Là học sinh, chắc chắn không ai xa lạ với chiếc trống trường. Từ khi bước chân vào lớp một, em đã trở nên quen thuộc với hình ảnh và âm thanh của chiếc trống trường. Nó như biểu tượng của môi trường học tập.
Chiếc trống trường là người bạn thân thiết, là 'đồng hồ báo thức' nhắc nhở giờ vào học, giờ ra chơi và giờ về nhà. Mặc dù không nói, nhưng em hiểu rằng nó luôn gắn bó và yêu quý từng thế hệ học sinh. Trống trường làm từ gỗ, đóng đinh từng tấm ván mỏng lại với nhau nhưng bên trong là hỗn hợp rỗng. Bởi vì bên trong rỗng, tiếng kêu mới phát ra mạnh mẽ và xa. Gỗ thường có màu nâu nhạt, thường đi kèm với dùi trống. Đây là hai yếu tố không thể tách rời, luôn liên kết với nhau vì dùi trống làm cho âm thanh trở nên sống động. Mặt trống làm từ da trâu, mềm mịn và chắc chắn. Khi em chạm vào, cảm nhận sự mềm mại và mịn màng, đồng thời âm thanh vọng lên khi dùi trống va vào mặt trống. Khi hè đến, trống trường nằm yên bên cây phượng già, hoa rơi rụng. Chúng tôi chia tay chiếc trống trường để trở về với gia đình yêu thương. Có lẽ lúc đó chiếc trống trường cũng được nghỉ hè. Em cảm nhận sự buồn bã khi phải chia xa từng thế hệ học trò.
Em yêu quý chiếc trống trường và dù sau này em rời xa mái trường, em vẫn luôn giữ ký ức về nó như một người bạn thân thiết.
11. Bài văn miêu tả chiếc trống trường em số 10
Chiếc trống trường em, đặt trước cổng phòng bảo vệ, không chỉ là một công cụ báo hiệu giờ ra vào lớp, mà còn là biểu tượng tinh thần của trường.
Được đặt với vẻ ngoại hình hiên ngang, chiếc trống có mặt tròn với bốn chân chắc chắn. Một đầu trống đỏ rực, đối diện là mặt trống được làm từ da trâu nâu, tạo nên sự mạnh mẽ và vững chãi. Bề mặt trống da trâu thể hiện sự chắc chắn và mạnh mẽ, với họa tiết đặc trưng của trống đồng Đông Sơn.
Chiếc trống không chỉ gây ấn tượng với thiết kế chắc chắn mà còn với âm thanh vang lớn. Bác bảo vệ, mỗi lần đánh trống để báo hiệu giờ học, tạo nên hình ảnh rõ nét và chi tiết. Chiếc trống không chỉ là một công cụ thông báo mà còn là nguồn cảm hứng mạnh mẽ với âm nhạc và nghệ thuật.
Ảnh hưởng của chiếc trống không chỉ đơn thuần là hình ảnh mà còn là tiếng kêu vang lên, tạo nên nhịp điệu độc đáo. Mặt trống da trâu mang lại sự mềm mại và mịn màng, tạo ra âm thanh vang lớn, ngay cả từ tầng trên cũng có thể cảm nhận được. Hình ảnh của chiếc trống trường tạo nên ấn tượng sâu sắc và tạo thói quen cho mỗi học sinh mỗi khi nghe tiếng gõ trống.
Em trân trọng yêu quý chiếc trống trường, nó không chỉ là công cụ mà còn là một phần không thể thiếu trong không khí trường học. Dù sau này em xa cách, hình ảnh và tiếng kêu của nó vẫn luôn sống mãi trong trái tim em.
12. Mô tả chiếc trống trường em.
Ngôi trường là nơi thứ hai của em, nơi chứa đựng không chỉ những người thân là bạn bè, thầy cô mà còn là những ký ức về chiếc bàn, chiếc ghế, cặp sách, bút mực, và đặc biệt, chiếc trống trường.
Chiếc trống trường như một chiếc đồng hồ báo thức, vang lên để báo hiệu giờ vào lớp và lại vang lên để kết thúc giờ ra chơi. Nó mang ý nghĩa lớn trong không khí của ngôi trường. Hình dạng kỳ lạ của trống, với bụng trống to giữa như bà bầu sắp sinh, hai đầu thon gọn bọc bởi da trâu hay da bò màu thâm tím, tạo nên hình ảnh độc đáo và quyến rũ.
Thân trống được làm từ các mảnh gỗ chắc chắn, sơn màu đỏ thắm, phình to ở giữa, gọi là bụng trống. Bên ngoài bụng là một đai mây xoắn vào nhau, lớn như ngón tay cái, tạo nên vẻ giản dị nhưng đẹp mắt. Tiếng trống, từ lâu, đã là biểu tượng khai trường. Tiếng vang “tiếng trống trường rộn rã làm tan cái nắng hè, những tiếng ve còn vương trên vòm cây xanh lá”.
Những tiết học kết thúc, bác bảo vệ thay hiệu trưởng gõ vào chiếc trống, đánh thức không khí, làm cho mỗi học sinh hứng khởi hơn khi ra chơi hay về nhà.
Em yêu quý chiếc trống, đó như là một chiếc chuông báo thức, làm tươi tỉnh tinh thần mỗi khi nghe tiếng vang lên.