1. Bài văn tả giàn mướp số 1
“Từ độ người đi biết trưa quê
Thương giàn mướp nhỏ hoa chưa về
Vàng hoa trưa ấy còn bay phấn
Thơm đến trưa này trưa mướp quê”.
(“Trưa quê” - Sao Mai)
Nằm ở phía sau nhà, giàn mướp được dựng lên ngay gần chiếc ao nuôi cá của gia đình. Những cây gỗ chắc chắn và cây nứa được bố lựa chọn cẩn thận, tạo nên chiếc giàn dài và rộng. Lúc mới dựng, chiếc giàn trống trải, chiếc dây xanh nhỏ xíu chỉ bám chân cột. Rồi chiếc dây ấy lớn lên thành những sợi dây to bằng đũa, bám chặt vào thanh nứa trên sàn. Chiếc giàn trở nên phủ đầy những chiếc lá xanh tươi của mướp.
Những chiếc lá mướp to bằng vung, với lớp lông bên trong tạo nên hình dáng độc đáo. Mỗi chiếc lá in đậm vân nổi rõ, xen giữa màu xanh là hoa mướp vàng rực rỡ. Những bông hoa xòe năm cánh, kiêu sa đứng trên giàn, đang tận hưởng ánh nắng vàng. Những quả mướp nhỏ ban đầu lủng lẳng, sau đó lớn dần, che phủ giàn mướp như những viên ngọc xanh non. Những chiếc lá và quả mướp đung đưa, tạo nên bức tranh hồn nhiên giữa trưa hè oi bức.
Giữa những trưa hè nóng bức, giàn mướp trở thành mái hiên mát mẻ. Đây không chỉ là cây trồng bình thường, mà còn là kí ức của tuổi thơ. Nhìn lại những ngày bố xây giàn, những chiều trốn chơi dưới giàn mướp, cảm giác thời thơ ấu lại hiện về. Mướp là loại quả giản dị, nhưng lại chứa đựng nhiều ý nghĩa và kỷ niệm đẹp.
Giàn mướp và những quả mướp đã là một phần không thể thiếu trong quãng thời gian tuổi thơ tươi đẹp của tôi. Ngày hôm nay, dù có bao nhiêu loại quả đẹp, nhưng mướp vẫn giữ vị trí đặc biệt trong trái tim tôi.


2. Bài văn tả giàn mướp số 3
Gần giếng nước, bố em trồng hai cây mướp hương. Những cây leo lên giàn, rực hoa và đâm quả.
Bố chăm sóc đất, gieo hạt mướp. Lá mầm nảy lên, lớn nhanh. Gốc ban đầu bé nhỏ, sau đó lớn mạnh. Dây mướp to bằng ngón tay cái, bám chặt giàn, bò lên cao. Thân cây mướp cao lên, nhỏ dần nhưng chắc chắn. Thân và lá mướp đầy lông nhẹ nhàng. Dây mướp vươn lên, lá mọc rậm rạp. Lá mướp to như bàn tay, càng lên cao, lá nhỏ lại.
Dây mướp mảnh mai, quấn chặt giàn, nâng đỡ trái mướp lớn. Hoa mướp vàng ươm, đẹp như tranh vẽ. Hạt mướp gieo xuống đất, một tháng sau cây đã leo kín giàn và bắt đầu đua nhau nở hoa. Hoa mướp vàng như cúc, hương thơm mời gọi ong bướm. Ong bướm làm người phụ trách thụ phấn, tạo quả nhỏ bằng ngón tay. Quả mướp lớn nhanh chóng, thon gọn bằng cổ tay em, dài từ ba mươi đến năm mươi xăng-ti-mét. Vỏ quả cứng, nhưng thịt mướp mềm, ngậm nước. Hoa mướp khô lại, đậy chặt ở chóp quả mướp. Loại mướp hương này mang lại mùi thơm dễ chịu. Mướp xào thơm ngon, khiến em nhớ đến hương vị ấm áp của bữa cơm gia đình.
Giàn mướp làm điểm đẹp cho sân giếng, với hoa vàng rực rỡ và trái mướp lủng lẳng. Bố quyết định trồng thêm một gốc bầu nữa, để mướp có bạn. Bầu và mướp xen kẽ nhau, làm phong phú bữa ăn gia đình. Bố vừa gieo hạt bầu, cả nhà hồi hộp chờ đợi bầu leo lên giàn, kế bên là mướp. Em thích ngắm giàn mướp với hoa và trái, làm cho ngôi nhà trở nên tươi mới và sinh động.


3. Bài văn tả giàn mướp số 2
Đôi bàn tay của mẹ không chỉ nuôi lớn hai chị em, mà còn kỹ thuật trồng nhiều loại cây trong vườn như cây chanh, táo, rau đay, mùng tơi,... Cả khu vườn còn có một giàn mướp làm điểm nhấn sinh động cho không gian.
Ở mọi nơi, gia đình nông thôn thường trồng giàn mướp tại vườn nhà. Mướp không giống những cây khác, cần đến giàn để nâng đỡ hoặc leo xung quanh cây cứng. Để gieo trồng mướp, cần hạt giống, từ đó mướp sẽ lớn dần. Càng lớn, thân mướp càng bám chặt giàn và lan rộng ra.
Ngọn của mướp mảnh dẻ nhưng có thể nâng đỡ vài trái mướp to. Lá mướp xanh đậm, dẹt, có năm khía chụm lại ở cuống, có đường vân và giống lá phong. Trên giàn, mướp trông như cô gái khoác áo xanh và họa tiết vàng, trông duyên dáng. Bông hoa vàng thu hút chú ong, cô bướm bởi vẻ đẹp và mùi hương dịu dàng. Quả mướp nhỏ có màu xanh, nhưng khi lớn, to bằng cổ tay người lớn, mặc áo nâu. Vỏ quả cứng, ruột mềm. Mướp chín thường được dùng để nấu canh, tạo hương vị tuyệt vời mùa hè.
Hình ảnh giàn mướp và bàn tay khéo léo của mẹ luôn sống động trong ký ức. Trái mướp gợi nhớ bữa canh thơm nức của mẹ, làm cho ký ức tuổi thơ tươi mới.


4. Bài văn tả giàn mướp số 5
Nhà em có một miếng vườn rộng. Vườn nhà em trồng đủ loại cây từ cây ăn quả đến cây rau, nhưng cái em thích nhất là giàn mướp xanh mà mẹ trồng ở góc vườn. Giàn mướp ấy đã gắn liền với gia đình em từ lâu.
Em nhớ khi mới trồng mướp, em còn nhỏ. Khi đó, nhìn mẹ dựng giàn mướp, em thấy lạ lẫm vì trước đó em chỉ thấy cây trồng trực tiếp trên đất. Sau khi mẹ giải thích, em hiểu và đầy tò mò với giàn mướp. Khung giàn không to, dài khoảng mét rưỡi. Hạt giống nảy mầm, cây mướp cao lên, bám chặt giàn.
Giàn mướp xanh mát với lá to, mỏng, viền lá nhọn. Mướp là loại cây leo, cành cây nhẹ nhàng quấn quanh giàn.
Mướp thích ứng tốt với thời tiết, mùa mướp thường kéo dài. Hoa mướp to, vàng rực, làm đẹp cho lá xanh. Hương thơm của hoa thu hút ong bướm. Khi trái mướp chín, chúng to lên từng chút. Vỏ mướp xanh nhạt, mềm mại. Quả mướp thẳng, cong như vầng trăng lưỡi liềm, trông đẹp mắt.
Giàn mướp không chỉ là nơi cho trái mà còn tạo nên không gian yên bình, là nơi nghỉ ngơi lý tưởng. Mỗi ngày, chim chóc ngồi trên giàn hót rộn. Giàn mướp giữ cho góc vườn mát mẻ, là nơi em thường xuyên chăm sóc. Giàn mướp đã tồn tại lâu, trở thành một phần quan trọng trong gia đình.
Em nghĩ rằng sau này, dù đi xa, hình ảnh giàn mướp vẫn luôn sống động trong trí nhớ. Giàn mướp là người bạn đồng hành của gia đình em.


5. Bài văn tả giàn mướp số 4
Quê em nằm ở vùng quê, cách xa thành phố nhộn nhịp, huyên báo. Quê em bất giác nghèo, cuộc sống lại thật yên bình, người dân quê em thân thiện. Không có những thứ đắt tiền, nhưng đồ ăn quê hương em không thua kém món đặc sản nào. Một đặc điểm của quê em là những sản phẩm nông nghiệp, rau quả sạch, tươi, ngon. Mướp hương là một biểu tượng của quê em.
Mướp hương, một loại cây leo dễ trồng, cho nhiều quả. Ở quê em, mọi người trồng mướp ở vườn, chuẩn bị giàn bằng tre, gỗ để cây mướp leo lên và cho nhiều trái. Cây mướp mềm, cần giàn để leo, lá cây hình tim, nổi bật. Cây mướp còn được dùng để lau nhựa mít. Hoa mướp thơm, được dùng để nấu canh. Nhưng phần quan trọng nhất là quả mướp, được sử dụng để nấu canh cua, món ưa thích của gia đình em.
Mướp có thân mềm, lá tim nổi bật. Hoa mướp thơm, quả mướp to bằng cổ tay. Những quả mướp này làm cho món canh cua thêm phần ngon miệng, đặc biệt là vào mùa hè. Mướp hương, mặc không có giá trị kinh tế cao, nhưng lại quan trọng trong bữa ăn hàng ngày.


6. Bài văn tả giàn mướp số 7
Trong vườn nhà em đầy ắp cây leo như su su, bầu, bí, hoa thiên lý,… Nhưng giàn mướp hương mà bà nội em trồng ở phía sau vườn làm em thích thú nhất.
Khung giàn mướp được làm từ tre dài năm mét, rộng hai mét. Chẳng mấy chốc, cây mướp đã bò khắp giàn. Tay mướp nhỏ như que tăm, nhưng sáng mai lại dài mười năm phân quấn chặt vào giàn. Kỳ lạ phải không nào!
Một màu xanh tươi đã phủ kín giàn. Khi leo đầy giàn, mướp bắt đầu đua nhau nảy hoa. Hoa mướp vàng tươi như mời gọi ong bướm đến hút mật. Rồi quả mướp bé xíu chồi ra như muốn chào ngày mới. Quả bằng ngón tay, bằng con chuột, bằng con cá chuối to. Quả thẳng, quả cong như vầng trăng giữa tháng. Quả này chen với quả kia lúc lỉu khắp giàn. Mỗi sáng, em hái mướp về ăn. Mướp nhiều quá, mẹ sai em cắt mang biếu họ hàng, hàng xóm. Ai cũng khen mướp nhà em ngon và thơm.
Cây mướp nhà em có nhiều tác dụng, bát canh cua hoa mướp mùa hè là tuyệt! Lá mướp tươi để lau nhựa mít. Lá mướp khô giúp chữa nước ăn chân. Em sẽ chăm sóc cây mướp để nó đẻ nhiều quả.


7. Bài văn tả giàn mướp số 6
Trong khu vườn nhỏ ở nhà em, đầy cây hoa, nhưng giàn mướp gần giếng nước cuối vườn làm em thích nhất.
Khung giàn mướp rộng dài khoảng bốn mét, rộng từ một mét rưỡi đến hai mét. Chẳng mấy chốc, cây mướp đã leo trải khắp giàn. Màu xanh non mơn mởn phủ lên giàn, trông thật đẹp mắt. Vài bông hoa mướp màu vàng nhỏ nhỏ nở giữa màu xanh ấy, thêm phần sinh động. Hoa mướp nở vào mùa xuân, quả mướp kết trái khi hè về. Với việc trồng và chăm sóc dễ dàng, cây mướp là lựa chọn phổ biến trong vùng nông thôn.
Quả mướp hình trụ, thẳng hoặc hơi cong cong, to bằng cổ tay em bé. Mướp non màu trắng xanh với đường vân thẫm dài. Vỏ mướp ngoại hình có thể là ngọc lục bảo, vàng hoặc nâu thẫm khi già. Thân mướp mềm và nhỏ, to bằng đũa ăn cơm, nhưng có khả năng leo rất tốt và cũng rất dài. Lá mướp giống lá phong của Nhật, với đường vân rõ ràng. Hoa mướp nhỏ xinh màu vàng, khó phân biệt với hoa bầu và hoa bí.
Canh mướp nấu cua là một món ngon mát trong những ngày hè nóng. Lá mướp tươi làm sạch nhựa mít. Lá mướp khô có thể chữa nước ăn chân. Giàn mướp thu hút ong, bướm tạo nên bức tranh đẹp tự nhiên.
Em yêu giàn mướp. Cùng bố chăm sóc, bảo vệ để giàn mướp đẻ hoa nở quả nhiều hơn, tạo nên vẻ đẹp sống động cho khu vườn nhỏ.


8. Bài văn tả giàn mướp số 9
Vườn rau nhỏ ở nhà em, mặc dù nhỏ bé nhưng những loài cây sống hòa thuận, lớn lên dưới bàn tay chăm sóc của mẹ em. Ở cuối vườn, có một giàn mướp mà mẹ em trồng.
Từ cổng vào, bên trái là khu vườn nhỏ. Góc giàn mướp như chiếc phông bạt che nắng che mưa. Dưới giàn, chúng tôi thường thấy những chú gà thoải mái kiếm ăn và nghỉ ngơi. Mướp là loại cây leo, không chịu đứng yên một chỗ. Bố em đã làm một giàn tre vuông vắn, vững chắc. Cây mướp lớn nhanh chóng. Thân cây bé như ngón tay người lớn, nhưng nó rải ra những thanh tre. Nếu không có lá che phủ, thân mướp trông giống như con rắn bò.
Lá mướp khá to, màu xanh thẫm, năm khía và có những đường gân nổi rõ. Chúng giống lá phong nhưng mỏng mềm hơn. Trên lá, có một lớp lông mỏng, trắng, khi sờ có cảm giác thô ráp. Những chiếc lá vươn lên như bàn tay vẫy chào mỗi khi gió thổi qua. Mướp còn có những sợi dây xoắn như sợi mì tôm, thường làm đồ trang sức khi chơi đồ hàng.
Hoa mướp vàng rực, tươi sáng dưới ánh nắng. Một loài hoa mồng tơi như nàng công chúa. Hoa mướp có năm cánh xòe ra, làm nổi bật đốm nhụy nhỏ. Từ hoa, cây mướp sẽ cho ra những quả dài, treo lủng lẳng trong không trung. Quả mướp có làn da xanh nhạt, thon và chắc. Chúng như đứa trẻ nghịch ngợm, lắc qua lắc lại cùng gió. Gia đình em sử dụng mướp để nấu canh hoặc xào, rất ngon và bổ dưỡng. Ngay cả qur mướp khô chỉ còn lại sớ cũng được dùng làm cái chà rửa bát.
Giai điệu của giàn mướp là một phần không thể thiếu trong ký ức tuổi thơ, là nét đẹp của nông thôn Việt Nam.


9. Bài văn tả giàn mướp số 8
Một lần trở về quê, bỗng nghe tiếng hát có lẽ từ ngôi nhà nào vọng lên:
Chiều chiều bật mướp nấu canh
Thấy anh qua lại, bỏ hành lộn om
Tôi ngơ ngác nhìn quanh, có lẽ ai đó đùa giỡn với tôi, hay là bài hát ru của một bà mẹ trẻ? Trước ngôi nhà vọng tiếng hát ru là một giàn mướp đầy hoa vàng, những chú ong đen nâu đang tìm nhụy, những bướm nhỏ vàng bay nhẹ nhàng, vài quả mướp xanh nhẹ nhàng treo lủng lẳng. Một cảnh tượng thanh bình và dễ chịu mà ở thành phố tôi không thể tìm thấy. Trước nhà tôi, không phải là giàn mướp mà là giàn lan phong nhập khẩu đắt tiền. Hoa lan phong đẹp nhưng chẳng có con ong nào đến, thật lạ nhỉ? Có ai đó giải thích điều này giúp tôi không? Con ong quê, con bướm quê đã quen với hương vị quê hương, chắc vậy!
Những tia nắng chiều lọt qua kẽ lá, chiếu sáng những bông mướp vàng rực rỡ đến bất ngờ. Một chút gió nhẹ va vào những quả mướp xanh nhẹ nhàng làm hương thơm lan tỏa. Những quả mướp xanh, thật dễ thương! Những quả mướp gọt thành sợi, nấu canh với tôm là món chính trong mỗi bữa cơm quê. Hương vị bát canh thật tuyệt vời, bùi, ngon miệng, có độ sệt và đủ nước để ướp. Một bát canh mướp, một đĩa cá kho, một chén nước mắm ớt tỏi, và một nồi cơm mới nấu hấp hơi đủ để làm cho chúng ta nhớ mãi một thời ấm áp, đủ để khiến cho chúng ta trở thành những người trưởng thành mang theo nhiều kí ức, đủ để khiến cho chúng ta lớn lên trở thành con người mang hồn quê hương.
Từ khi rời xa quê hương, xa giàn mướp của thời thơ ấu, bên trong tôi vẫn tồn tại một kí ức mơ mộng không tên. Màu vàng của thành phố không thể so sánh với màu vàng của hoa mướp. Có một buổi chiều nào mát mẻ như buổi chiều ở quê, có một buổi trưa nào xanh mướt như buổi trưa ở quê không?
Tôi nhớ, bên cạnh giàn mướp là giếng đá ong cũ với cây cần vọt kẽo cà kẽo kịt. Bên kia vườn của nội là vườn của dì Sáu. Vườn của dì Sáu cũng có một giàn mướp với những con ong và bướm bay quanh, những dây mướp xanh mát leo qua hàng rào nhà nội tôi.
Xanh xanh dây mướp leo rào
Đôi ta mới gặp, biết chào sao đây?
Câu hát ru con vọng lên từ ngôi nhà phía trước, giọng hát ru quen thuộc. Dì Sáu có một cô con gái xinh đẹp như mướp. Đã một vài lần tôi và cô ấy ngồi dưới giàn hoa mướp, nói chuyện bên nhau. Hay là cô ấy đang hát ru con? Nếu cô ấy đang hát ru con, thì sao nhỉ? Bao nhiêu năm qua, không còn gì nữa để nuối tiếc... Ký ức về tình bạn giữa chàng trai quê và cô gái ruộng đồng thật bình dị và chân thực. Tuổi trẻ ngày nay có biết nói vu vơ, có biết rụt rè bên nhau dưới giàn mướp, có biết e thẹn, chờ đợi không?
Câu hát đã dẫn tôi vào ngõ nhà nào đó. Tiếng hát ru thật rõ:
Dây bầu dây mướp leo
Sớm nuôi cha mẹ giàu nghèo sá chi
Dừng lại dưới giàn mướp, thở sâu để hương quê tràn vào lòng, tôi bỗng nhận ra dưới giàn mướp là những dấu chân quen thuộc. Dấu chân của nội, của mẹ, của dì, của em, của những người làng xóm thân quen. Dây mướp với hơi thở của con người nên lớn nhanh, xanh tốt, ra hoa, kết quả. Dây mướp gần người nên có tình cảm và ý nghĩa. Từng ngọn mướp quấn lấy nhau, nhẹ nhàng chạm vào nhau khi đi qua. Những đêm trăng sáng, mướp mơ về giấc mơ của con người: tình yêu, chân thành. Mướp tạo ra hoa vàng quanh năm, một loại hoa truyền thống để mỗi ngày ở quê luôn là ngày lễ. Những đứa trẻ ở quê nhặt từng bông hoa mướp rơi để tạo thành vòng nguyệt quế, tham gia các trò chơi dân dụ. Bao nhiêu năm trôi qua, bao nhiêu đời mướp và con người luôn gắn bó, chăm sóc và chia sẻ niềm vui, nỗi buồn giản dị. Bên cạnh giàn mướp, nhẹ nhàng vén một nhánh mướp muốn chui qua rào nhà bên cạnh, tiếng hát ru con lại vọng lên:
Mướp hương bỏ ngọn qua rào
Bướm ong vây chặt biết đâu gặp em
Tạm biệt giai điệu ru, tạm biệt giàn mướp nhà em. Có lẽ đêm nay mướp sẽ ngủ say trong giấc mơ ngọt ngào của quê hương để mai hoa vàng lại rực rỡ dưới ánh nắng mới...


10. Bài văn tả giàn mướp số 11
“Mồng tơi mướp đắng ớt cà
Bí đao đậu ván vốn nhà trồng nên”
Bố em thường xuyên ra vườn ngắm nhìn những loại rau, cây cỏ, sau đó ngâm nga với những câu ca dao tự hào. Bố cho biết trong tất cả những loại cây mà bố trồng, bố thích nhất là cây mướp.
Có lẽ bố ưa cây mướp vì nó có những đặc điểm thú vị, không mọc thành từng cây cứng cáp như bưởi, cũng không trồng thành từng dãy thẳng tắp như mồng tơi. Để trồng mướp, trước hết phải làm một giàn. Hạt mướp được gieo gần một cột của giàn, hàng ngày bố chăm sóc kỹ lưỡng, không lâu sau đó, mướp nảy mầm, phát triển nhanh chóng. Thân mướp chỉ to bằng ngón tay cái, không đứng sừng sững giữa trời mà quấn quýt xung quanh cái cột. Mướp phát triển mạnh mẽ, thân leo vươn ra khắp giàn, khiến cho giàn trở nên rực rỡ sau khoảng thời gian ngắn.
Dây mướp mảnh mai, đến đâu thì lá cũng mọc theo. Lá mướp to, mảnh, màu xanh biếc, phủ một lớp lông tơ, lá mướp được chia thành năm khía, giống như bàn tay của nhân vật truyện tranh. Trên nền xanh của cành lá, có những bông hoa mướp mở rộ năm cánh màu vàng tươi, cánh hoa mảnh mai rung rinh theo làn gió. Thỉnh thoảng có vài chú bướm đậu lên những bông hoa mướp, làm cho giàn mướp trở nên thêm sinh động và hấp dẫn, hương thơm nhẹ nhàng phảng phất trong không gian.
Sau chỉ hai tháng, mướp đã cho quả. Quả mướp dài, lớn nhanh chóng, chỉ trong thời gian ngắn đã to bằng cổ tay của đứa trẻ treo lủng lẳng trên giàn. Mỗi khi có gió thổi qua, quả mướp đung đưa như chuẩn bị rơi xuống. Vỏ quả không quá cứng, bên trong thì mềm mại và ẩm, cắt thành từng miếng để nấu canh cùng mồng tơi thật ngon và mát mẻ trong những ngày hè. Mướp không tạo ra bóng mát nhưng giàn mướp với cành lá rủ nhau quấn lấy kín như một chiếc bưng, tạo nên một khu vực bóng mát hình vuông vừa đủ để cả gia đình cùng nhau ăn trưa trong những buổi trưa oi bức. Mướp trở thành món ăn yêu thích nhất và giàn mướp cũng là nơi em và em trai chơi những trò chơi như chuyền cầu, ô ăn quan,…
Mướp dễ trồng và dễ chăm sóc, nên ở vùng quê, mỗi nhà đều có một giàn. Mướp như một người bạn giản dị, mộc mạc, gắn bó trong từng bữa cơm, trong sinh hoạt hàng ngày của gia đình nông thôn. Em thật sự yêu quý giàn mướp ở nhà mình.


11. Bài văn tả giàn mướp số 10
Nhà em có một khu vườn nhỏ xinh để trồng rau sạch và các loại cây ăn quả. Mỗi khi em đạt thành tích cao, bố thưởng cho em hạt giống của loại cây mà em yêu thích để trồng trong vườn. Phía góc vườn, có một giàn mướp xanh tươi là phần thưởng cho sự cố gắng của em khi đoạt giải Nhì môn văn cấp trường năm trước, cũng là loại cây em yêu thích nhất.
Một năm trôi qua, cây mướp lên bờ tường góc vườn nhanh chóng, lá xanh biếng biếc, mơn mởn, tươi tắn. Thân cây mảnh khảnh nên em phải bấu víu vào bờ tường và cành cây bên cạnh. Lấp ló trong tán lá xanh ấy là những quả mướp căng mọng, tươi tắn. Mỗi ngày, em cùng bà ra vườn tưới cây, nhặt lá sâu, bắt sâu để cây phát triển khỏe mạnh, tạo nên những quả mướp ngon và thơm ngon hơn.
Chắc hẳn ai cũng đã thưởng thức món canh cua đồng nhưng có lẽ quên mất hương vị của những miếng mướp ngọt, mềm mềm chứa đựng hương vị tự nhiên của quê hương và tình yêu thương. Nhìn từ xa, cây mướp giống như một thiếu nữ dịu dàng, đứng tựa vào góc tường, hai tay vịn vào cành cây bên cạnh, ngước nhìn bầu trời với bao suy nghĩ và tâm sự.
Em rất yêu quý giàn mướp, cây là người bạn thân thiết của gia đình em, làm đẹp và tràn đầy sức sống cho khu vườn nhỏ xinh của em. Em sẽ chăm sóc cây thật tốt để nó luôn khỏe mạnh, tươi tắn bên em qua thời gian.


12. Bài văn tả giàn mướp số 12
Mỗi khi hè về, bố mẹ cho em về thăm ông bà. Cuộc sống ở quê nghèo nhưng thanh bình và ấm cúng. Những món ăn quê luôn hấp dẫn, nhất là mướp hương trồng trước sân.
Từ những hạt mướp chọn lựa cẩn thận, bà gieo vào đất tơi xốp. Bà thường nói hạt giống tốt thì cây khỏe và lớn nhanh. Khoảng một tuần sau, mầm xanh non vươn lên dọc theo giàn tre. Ngọn mướp chạy đua vươn xa, thân lá mướp phủ kín giàn cây, tạo bóng mát cho sân nhà.
Những bông hoa mướp nhỏ nở thành cánh vàng tươi, hương thơm hấp dẫn ong tinh. Khi trái mướp lớn, mùi thơm tỏa ra khiến em thích thú. Quả mướp có nhiều hình dạng độc đáo.
Giữa giàn mướp, em thường ngồi ăn cơm ấm áp, nghe bà kể chuyện cổ tích. Nơi này lưu giữ kỷ niệm tuổi thơ đẹp đẽ. Mỗi khi về thành phố, bà cắt trái mướp tặng em với tình yêu thương vô bờ bến.
Dưới giàn mướp xanh mát, trĩu quả, em cảm nhận hương vị quê hương. Mùa hè nữa sắp đến, em sẽ học tốt và trở về quê, gieo mầm xanh trên mảnh đất quê hương.

