1. Bài văn tả ông bụt bà tiên trong truyện cổ tích số 1
Em cuồng đọc và nghe kể những câu chuyện cổ tích. Điều hấp dẫn nhất là từ những chi tiết kỳ bí, tưởng tượng tạo nên sự lạ lùng của câu chuyện. Trong kho truyện cổ tích dân gian Việt Nam, có nhiều nhân vật quen thuộc, mỗi nhân vật mang đến bài học cuộc sống sâu sắc. Nhân vật em ưa thích nhất là ông Tiên (Bụt), biểu tượng cho sự công bằng trong xã hội. Ông Tiên thường là những vị thần mang lại hạnh phúc cho người nghèo, tốt bụng và trừng phạt kẻ xấu, độc ác.
Theo trí tưởng tượng của em, ông Tiên là một ông lão quý phái, râu tóc bạc phơ, trán cao, da hồng hào, mắt sáng, miệng tươi, dáng điều khoản. Trang phục của ông thường mặc màu trắng. Ông thường cầm trên tay một chiếc gậy đầu rồng hoặc đơn giản chỉ là thanh trúc vàng óng ánh. Bao quanh ông là một làn khói nhẹ và những đốm sáng lấp lánh. Ông còn có giọng nói trầm ấm đặc biệt, giọng nói đã an ủi bao con người khổ đau trên đường đời.
Mỗi khi ông Tiên xuất hiện là một sự giúp đỡ. Khi nào thì ông giúp cô Tấm có chiếc áo đẹp để đi dự đêm hội, khi lại giúp anh Khoai kiếm được cây tre trăm đốt theo lời phú ông. Ông Tiên là điểm tựa cuối cùng của những người chịu nhiều khổ đau trong xã hội ngày xưa. Trước số phận đau thương của họ, họ thường trông cậy vào thần tiên để thể hiện ước mơ và mong muốn hạnh phúc. Ông Tiên không chỉ là nhân vật giúp đỡ người nghèo mà còn là biểu tượng của sự công bằng, của quan niệm: “Ở hiền gặp lành, ác gặp ác báo” của nhân dân Việt Nam. Trước những kẻ xấu xa, mưu mô và thủ đoạn, ông thường ra tay trừng trị.
Đối với những người hiền lành, tốt bụng thì lại được đền đáp xứng đáng. Một hôm, em nằm dưới bụi tre sau hè nhà ngoại đọc truyện. Cơn gió mát đưa em vào giấc ngủ. Một vầng sáng chói lọi làm em mở mắt. Trước mặt em là một cụ già giống như ông ngoại em. Râu tóc bạc phơ, cưỡi trên lớp mây trắng. Tay ông cầm cây gậy phép. Trang phục của ông toàn màu trắng.
Ông nhìn em bằng đôi mắt hiền lành và nói với giọng trầm ấm, vang xa: “Ta là ông Bụt trong các truyện cổ tích đây”. Em tự hỏi …Làm sao em được gặp ông Bụt nhỉ? Trong truyện cổ tích, chỉ khi con người gặp khó khăn, ông Bụt mới xuất hiện giúp đỡ. Mà em có chuyện gì khó khăn chứ? Thật kỳ lạ!? Em đang nghĩ linh tinh… thì ông Bụt cười to, xoa đầu em và nói: ”Con được gặp ta là vì con luôn ngoan ngoãn, học giỏi, làm vừa lòng cha mẹ, ai cũng khen nên ta đến thưởng cho con một món quà.
Ông Bụt chĩa chiếc gậy phép vào em. Từ chiếc gậy tuôn ra những ngôi sao nhỏ. Những ngôi sao đó bay quanh em. Đến đâu, em cảm thấy hạnh phúc đến đó. Chú chó nhỏ tinh nghịch nhảy vào chân em làm em tỉnh giấc, ông Bụt đột ngột biến mất. Hóa ra đó chỉ là giấc mơ. Tỉnh dậy nhưng em vẫn tiếc nuối giấc mơ đó…” không biết ông Bụt tặng em cái gì nhỉ?”.
Ông Tiên trong truyện cổ tích Việt Nam luôn đại diện cho sự công bằng, cho những người yếu đuối trong xã hội. Vì vậy, hàng nghìn năm qua, trẻ em luôn mong muốn được gặp ông Tiên để nhận phép màu. Em cũng rất mong điều đó.
2. Bài văn mô tả ông bụt bà tiên trong truyện cổ tích số 3
Trong tâm trí, ký ức tuổi thơ là như dòng thác mạnh mẽ, cuốn tôi về với thế giới cổ tích. Những lời kể của mẹ, của bà, về nàng tiên và ông bụt, đã gắn bó chặt với kỉ niệm tuổi thơ. Đó là những lần vấp ngã, khóc rưng rức, mong chờ ông tiên xuất hiện, ban cho tôi một điều ước diệu kỳ. Và bây giờ, trong giấc mơ, tôi trôi về những ngày trẻ con ấy để được gặp ông tiên hiền từ của mình.
Giấc ngủ êm đềm đưa tôi bay lên cao, vượt qua những nóc nhà, qua hàng cây im lìm bên dưới, chạm đến tầng mây mềm mại và ấm áp: 'Chào mừng con đến với thế giới của những ước mơ'. Một giọng trầm ấm vang lên. Tôi ngước mắt nhìn.Ồ, đó không phải là ông Tiên sao? Làm sao tôi nhầm lẫn được hình ảnh thân thương mà mẹ và bà đã thường xuyên kể. Ông cao và gầy, nước da hồng hào, gương mặt phúc hậu. Mái tóc trắng như tuyết được búi cao gần đỉnh đầu. Chòm râu dài rủ xuống như dòng nước bạc.
Ông mặc bộ quần áo màu vàng, có những đường vân trắng như sương và đôi mũi hếch vàng nhạt. Dáng đi nhẹ nhàng, thanh tao. Ông bước lại gần tôi, dáng đi nhanh nhẹn. Tôi ngước lên để nhìn ông rõ hơn. Ánh mắt ấm áp, trìu mến. Đôi mắt nâu hiền từ. Đôi lông mày trắng và dài rủ xuống. Ông mỉm cười, để lộ hàm răng trắng như ngọc.
'Ông ơi, sao ông chỉ giúp đỡ những người gặp khó khăn, bất hạnh thôi ạ? Sao khi tôi ngã đau, khóc mà ông không hiện lên?' – Tôi hỏi. Ông lại cười, nụ cười giống như nụ cười của ông ngoại tôi đã ra đi. Ông vuốt nhẹ sợi tóc con ra khỏi mặt tôi. Bàn tay ấm áp vuốt nhẹ má tôi 'Bởi vì ông hay bất cứ thần thánh nào khác cũng đều bắt nguồn từ ước mơ và hy vọng của con người'.
Ánh mắt ông rực sáng, chòm râu bạc rung rinh. – 'Người bất hạnh phải đối mặt với đau khổ, nhưng khát vọng tìm kiếm hạnh phúc, tìm công bằng, luôn rực cháy. Vì vậy, ông giúp đỡ để họ có thêm động lực. Việc giúp đỡ của ông chỉ như một lời động viên, khuyến khích họ mà thôi'.
À, rồi tôi hiểu! Ánh sáng mặt trời chiếu vào qua cửa sổ, làm tôi tỉnh giấc khỏi giấc mơ. Nhưng hình ảnh ông Tiên hiền từ và những lời ông nói vẫn vang vọng trong tôi. Ông ơi, con đã hiểu rồi ạ. Cổ tích có thể không biến giấc mơ thành hiện thực, nhưng nó tạo ra niềm tin, hy vọng để chúng ta cố gắng vươn lên.
3. Bài văn mô tả ông bụt bà tiên trong truyện cổ tích số 2
Thế giới thần tiên trong tưởng tượng của trẻ em Việt Nam là một thế giới đầy màu sắc. Ở nơi thiên đàng đó có cô Tấm dịu dàng, anh Khoai chăm chỉ, và chàng Thạch Sanh mạnh mẽ. Nhưng người mà các em thích nhất lại là ông Tiên – người già tốt bụng, luôn mang đến những điều ước tươi đẹp.
Trong trí tưởng tượng của tôi, ông tiên chắc cũng giống như ông nội của tôi. Ông có mái tóc trắng, búi gọn giống như cụ ngày xưa. Ông có đôi mắt lớn, tròn nhìn toàn cảnh để xem ai đang khó khăn, đau khổ và cần sự giúp đỡ. Đôi mắt ấy rất nhân từ và ấm áp, như chính con người ông. Ông tôi ngày xưa có chùm râu dài xuống rốn, bạc trắng, nên tôi nghĩ rằng ông Tiên cũng vậy thôi. Da dẻ bụt hồng hào, trắng mịn như sau nhiều năm sống trên thiên đình.
Ông tiên thường xuyên xuất hiện để giúp đỡ những người gặp khó khăn. Mỗi lần ông hiện ra, đám khói trắng xoá ở nơi đó, được chúng tôi gọi là 'cân đẩu vân' của ông. Xung quanh ông tiên, ánh sáng tỏa ra làm sáng bừng cả thế gian. Ông thường mặc bộ quần áo màu vàng, đôi guốc mộc trông giản dị và gần gũi như ông mình. Giọng nói ấm áp và êm dịu, xoa dịu mọi nỗi đau. Nhưng điều làm tôi yêu quý ông nhất là tấm lòng của ông. 'Ông tiên tốt bụng', 'cụ già mang lại nhiều ước mơ' là những cái tên mà tôi đặt cho ông.
Ông tiên giúp đỡ chị Tấm gặp được nhà vua. Khi chị Tấm không có trang phục để dự hội, ông đã biến đống xương cá thành bộ quần áo đẹp và con ngựa hồng để chị Tấm đi dự hội. Ông tiên còn dạy anh Khoai hai câu thần chú để trị tội của địa chủ và cưới được con gái hắn. Trong câu chuyện cổ tích “Bông cúc trắng” ông tiên chỉ dẫn cô bé hái được hoa cúc để chữa bệnh cho mẹ. Ông còn đến nhà để chữa trị cho mẹ cô bé hiếu thảo kia…
Đúng vậy! Với cây phất trần trong tay, ông đã đi khắp mọi nơi, giúp đỡ đủ loại người. Nhưng chỉ những người tốt, những đứa trẻ ngoan ngoãn, học giỏi và hiếu thảo mới gặp được ông tiên, được ông giúp đỡ và cho điều ước. Còn những đứa trẻ hư, những người xấu sẽ phải chịu hình phạt thích đáng.
Tôi yêu quý ông tiên lắm. Tôi coi ông như người ruột thịt của mình. Đã nhiều nghìn năm nay, ông đã đi khắp nơi, giúp đỡ bao người. Từ khi tôi còn bé, tôi đã được các bà các mẹ kể về ông tiên. Thậm chí trong giấc mơ, tôi cũng thấy những điều mà ông đã làm để giúp đỡ những bà con nghèo, những người gặp khó khăn. Tôi có lúc lười biếng và cãi lời với mẹ, nhưng tôi sẽ cố gắng sửa sai, cố gắng học giỏi và hiền lành hơn để có một ngày được nhìn thấy ông tiên – người già tốt bụng và nhân từ của tôi.
4. Bài viết mô tả ông bụt bà tiên trong truyện cổ tích số 5
Trong truyện cổ tích dân gian Việt Nam, chúng ta thường gặp những nhân vật đặc biệt như ông Tiên (Phật, Bụt). Đây là những hình tượng đại diện cho sự công bằng trong xã hội. Ông Tiên thường xuất hiện để mang lại hạnh phúc cho người nghèo, khen ngợi lòng tốt và trừng trị kẻ xấu.
Theo tưởng tượng của tôi, Tiên ông là một lão già nhỏ nhắn, râu tóc bạc phơ, trán cao, da hồng hào, đôi mắt sáng bóng, miệng luôn tươi cười, dáng đi thướt tha. Trang phục ông thường mặc là màu trắng. Chiếc áo tay dài, đôi hài,... tất cả đều trắng tinh khôi. Ông thường cầm trên tay một cây gậy với đầu hình rồng hoặc đơn giản chỉ là thanh trúc vàng óng. Bên cạnh ông là lớp khói nhẹ và những ánh sáng lấp lánh. Giọng nói của ông rất trầm ấm, làm dịu dàng mọi nỗi đau. Ông Tiên là điểm tua cuối cùng của những con người phải đối mặt với số phận khó khăn trong xã hội cổ đại.
Mỗi lần Tiên ông hiện ra, là một lần một người tốt được giúp đỡ. Ông giúp cô Tấm có chiếc váy đẹp để đi dự hội, giúp anh Khoai tìm được cây tre theo lời dự đoán. Tiên ông là niềm hy vọng cuối cùng của những người gặp nhiều khó khăn. Trước những thách thức của số phận, họ thường quay về với thần tiên để thể hiện ước mơ và lòng khát khao hạnh phúc.
Ông Tiên không chỉ là người cứu giúp người nghèo mà còn là biểu tượng của công bằng, đại diện cho quan niệm 'Nhân ái báo ứng' của nhân dân Việt Nam. Đối với kẻ xấu, ông thường có biện pháp trừng trị:
'Tưởng rằng hóa thành tiên
Ngờ đâu bỗng nổi ngứa điên, gãi hoài
.Khắp mình lủng lá mọc dùi,
Thành tiên chẳng thấy, hoá loài đông sơn'
Đối với những người tốt, ông thường ban thưởng xứng đáng. Có thể là sự trở nên xinh đẹp, giàu có hoặc đạt được ước muốn của mình.
'Ta là Phật Tổ Như Lai,
Trời sai xuống thử lòng người trần gian,
Ai hiền ta sẽ ban ơn
Cho người tích đức tu nhân nức lòng'
Để thử lòng người trần gian, ông Tiên thường biến hình thành nhiều dạng khác nhau. Có khi là ông lão ăn mày rách rưới, có khi là người vô gia cư lạc lõng hoặc người mẹ bồng con đang trong hoàn cảnh khó khăn đến xin ăn nhờ.
'Một ông lão già nua tuổi tác,
Râu rườm rà, tóc bạc phất phơ
Nói rằng: Nhỡ bước sa cơ,
Xin ăn một bữa, ngủ nhờ một đêm... '
Hoặc
'Hoá ra người mẹ bồng con thơ.
Gặp cơn hoạn nạn bơ vơ
Đến xin làm giúp ăn nhờ nương thân'
(Khi hóa thành)
Ông Tiên trong truyện cổ tích Việt Nam luôn đại diện cho lòng nhân ái, cho những con người yếu đuối trong xã hội. Vì vậy, qua hàng ngàn năm, trẻ con vẫn giữ hy vọng một ngày nào đó được gặp ông Tiên, được ông Tiên ban cho những điều kỳ diệu. Em cũng vậy.
5. Đoạn văn miêu tả ông bụt bà tiên trong truyện cổ tích số 4
Ngay từ thời thơ ấu, tôi đã được nghe mẹ kể về nhiều câu chuyện cổ tích thú vị, và khi trưởng thành, tôi vẫn thường xuyên đọc lại chúng. Những câu chuyện này luôn lôi cuốn tôi bởi sức hấp dẫn đặc biệt của chúng. Trong những truyện đó, nhân vật chính thường là những người tốt, nhưng lại phải đối mặt với số phận khó khăn. Trong những lúc đó, ông Tiên thường xuất hiện để giúp họ vượt qua khó khăn và tìm kiếm cuộc sống hạnh phúc. Mặc dù ông Tiên xuất hiện nhiều, nhưng không có sách nào mô tả rõ hình dáng của ông. Do đó, tôi đã tưởng tượng ra một hình ảnh ông Tiên theo cách riêng của mình.
Trong tâm trí của tôi, ông Tiên có dáng vẻ hiền từ, chiều cao trung bình, nhìn chung ông có vẻ hơi mập, đặc biệt là phần bụng tròn tròn, làm tăng thêm cảm giác thân thiện và gần gũi. Tuổi của ông không thể đoán được, có thể là 100, 1000 hay thậm chí là một triệu tuổi, nhưng tôi chắc chắn rằng ông đã già lắm rồi. Mái tóc của ông bạc trắng như cước, một nửa được búi lên bằng một cây trâm gỗ, phần còn lại thả tự do phía sau lưng, tạo cảm giác tự do và tự tại.
Ông có đôi mắt sáng như sao, tinh nhanh, phía trên là cặp lông mày rậm rạp, bạc trắng, kéo dài rủ xuống hai bên đuôi mắt. Mũi của ông không quá cao, nhưng trông thấy tướng phúc đức, cánh mũi gọn, thon, lỗ mũi kín không lộ ra ngoài. Khuôn miệng vừa vặn, đôi môi hồng nhuận, tiệp với sắc da hồng hào trông thật khỏe mạnh. Ấn tượng nhất phải kể đến bộ râu trắng như mây, suôn dài đến tận ngực, mỗi khi ông răn dạy hoặc trò chuyện, ông thường vuốt nhẹ bộ râu, tạo cảm giác uy nghi nhưng vẫn toát lên nét hiền từ và thân thiện.
Trong tưởng tượng của tôi, ông Tiên là một người Trời, đã tu luyện hàng nghìn năm, thường ăn chay nên toát lên khí chất thanh cao, trong sạch không nhiễm bụi trần, ảnh hưởng rất nhiều đến cách ông chọn trang phục. Trang phục của ông sẽ chủ yếu là màu trắng, có thể thêm màu nhạt như xanh lơ, xám,... Gồm áo dài đến mũi chân, phần lưng được thắt lại bằng một sợi dây lưng, bên ngoài là tấm áo choàng dài có thể có hoa văn hình mây hoặc hoa lá để tinh tế mà vẫn giản dị, ống tay dài và rộng, giống như trang phục cổ truyền Trung Quốc.
Vật bất li thân của ông Tiên là một cây gậy chống dài, trông giống như một thân cây nhỏ bằng cổ tay, gậy này cong queo chứ không phải thẳng đuột, bề mặt cây nhẵn bóng, thường là loại gỗ quý hiếm và có mùi thơm. Bên trên đầu gậy đôi khi có treo thêm một bình rượu ngon, hay gọi là bình hồ lô, nhìn rất xinh xắn, điều đó phản ánh cuộc sống ung dung và nhẹ nhàng của ông Tiên. Ông có dáng đi vững chãi, chiếc gậy chống không phải là để ông chống cho mình bước đi, mà thường là vũ khí để ông bảo vệ mọi người. Mỗi bước đi của ông đều chậm rãi, tỉ mỉ và đầy sâu sắc.
Ông thường ở trên trời đàm đạo, chơi cờ và uống rượu cùng với các tiên hữu. Đồng thời, ông cũng không quên nhìn xuống nhân gian, nơi mà những người tốt đang gặp khó khăn. Ông sẽ cưỡi trên chiếc mây trắng xuống để an ủi, đưa ra lời khuyên hoặc chỉ dẫn cho họ cách vượt qua khó khăn. Mỗi lần như vậy, ông nói với giọng điệu hiền lành, chân thành, khiến mọi người cảm kích và biết ơn vô hạn vì ông đã chỉ cho họ con đường sáng sủa hơn, giúp họ vượt qua thử thách trong cuộc sống.
Em yêu quý nhân vật ông Tiên, mặc dù biết rằng ông chỉ là một nhân vật trong trí tưởng tượng nhằm làm phong phú thêm câu chuyện. Tuy nhiên, với em, ông Tiên là biểu tượng của niềm tin vào một thế giới công bằng, nơi mà người tốt sẽ nhận được sự phù hộ của thần linh, trong khi kẻ xấu sẽ phải đối mặt với trừng phạt xứng đáng. Điều này phản ánh đúng tư tưởng 'Ở hiền gặp lành, ở ác gặp ác' mà em luôn tin tưởng.
6. Bài văn tả ông bụt bà tiên trong truyện cổ tích số 7
Cũng giống như nhiều bạn khác ở cùng độ tuổi, em thường xuyên đắm chìm trong thế giới của những câu chuyện cổ tích hấp dẫn như Tấm Cám, Thạch Sanh, Sọ Dừa, Cây tre trăm đốt... Những chi tiết hoang đường, kỳ bí làm cho những câu chuyện này trở nên lý thú và độc đáo, đều nhờ có sự xuất hiện của thần thánh, Tiên, Bụt. Nhân vật Tiên thường xuất hiện vào những thời điểm quan trọng nhất, giúp đỡ những người tốt bị khổ sở, đồng thời trừng trị kẻ xấu có tâm hồn đen tối, độc ác.
Sau khi chú cá bống nhỏ xinh bị mẹ con mụ dì ghẻ ăn thịt, cô Tấm đau khổ lắm. Cô mất đi một người bạn thân, một nguồn an ủi đáng quý. Cô khóc nức nở. Bất ngờ, một cơn gió mạnh xuất hiện, Tiên ông hiện thân giữa ánh sáng lung linh và hương thơm dịu dàng. Mái tóc bạc phơ của Tiên ông búi cao trên đỉnh đầu, bộ râu ba chòm trắng như tuyết thả dài xuống trước ngực. Trong tay Tiên ông cầm một cây gậy trúc nâu bóng. Tiên ông bước đi nhẹ nhàng như hương gió, chiếc áo màu lam nhẹ nhàng vuốt nhẹ trên mặt đất.
Đến gần cô Tấm, Tiên ông mỉm cười, giọng nói trầm ấm hỏi:
- Em ơi! Điều gì làm em đau khổ đến thế? Hãy kể cho ông nghe đi! Có thể ông sẽ giúp em được đấy!
Cô Tấm ngước mắt nhìn lên. Nụ cười hiền hòa làm cho khuôn mặt của Tiên ông thêm phần huyền bí. Cô Tấm chắp tay lạy Tiên ông và bắt đầu kể về những gì đã xảy ra. Nghe xong, Tiên ông tư vấn:
- Em hãy ghi nhớ điều này: hãy tìm xác cá bống, chia thành bốn phần và đặt vào bốn chiếc lọ, sau đó chôn dưới chân giường em. Chẳng bao lâu sau đó, một điều kỳ diệu sẽ xảy ra với em!
Nói xong, Tiên ông biến mất, chỉ còn lại khói sương nhẹ và mùi hương dịu dàng. Cô Tấm làm theo hướng dẫn của Tiên ông, nhưng dù tìm mãi, cô không thể tìm thấy xác cá bống đâu. Bất ngờ, một con gà kêu lên: 'Cục ta cục tác! Hãy đưa ta thóc, ta sẽ đào xác cho em!'. Cô Tấm cho gà ăn thóc. Chẳng mấy chốc, con gà đã bới được xác cá bống từ trong đống tro bếp. Tiên ông đã tận tình sắp đặt con gà để giúp đỡ Tấm.
Đến lễ hội đầu xuân, Tấm muốn tham gia nhưng không có trang phục mới. Thêm vào đó, mụ dì ghẻ tâm độc lại trộn thóc với gạo, buộc Tấm nhặt xong mới cho đi. Tấm ước mơ nhưng chỉ biết âm thầm khóc. Tiên ông hiện ra, an ủi và sai một bầy chim sẻ giúp Tấm nhặt thóc ra thóc, gạo ra gạo. Tiên ông còn hướng dẫn Tấm đào bốn chiếc lọ đựng xác cá bống lên, hứa hẹn sẽ có trang phục mới để dự lễ hội.
Với sức mạnh phi thường, Tiên ông đã giúp Tấm vượt qua khó khăn, thách thức. Mỗi lần Tấm bị hại bởi mụ Cám, Tiên ông đều biến hình thành những hình thù khác nhau: chim vàng anh, cây xoan đào, quả thị... để cuối cùng, Tấm trở lại với hình hài xinh đẹp và được đoàn tụ với hoàng tử. Cô Tấm, bằng lòng nhân hậu và trung hiếu, xứng đáng được hưởng cuộc sống hạnh phúc. Nhưng đẹp nhất, hình ảnh ông Tiên hiền lành và trợ giúp mãi mãi in sâu trong ký ức tuổi thơ, là biểu tượng của công lý và lòng nhân ái cho những người đang gặp khó khăn. Ông Tiên là người bảo vệ những người thiện lương và trừng phạt những kẻ ác độc. Ông Tiên chính là hiện thân cho ước mơ về công bằng và nhân quả của nhân dân Việt Nam.
7. Bài văn tả ông bụt bà tiên trong truyện cổ tích số 6
Ngày hôm qua, trái tim em được hạnh phúc tràn ngập khi đọc câu chuyện về 'khắc nhập khắc xuất', về anh chàng nghèo nhưng luôn cần cù, chịu khó được ông Tiên xuất hiện giúp đỡ. Đọc xong câu chuyện, em thấy lòng mình rất muốn được gặp ông Tiên một lần trong đời.
Nếu gặp được ông, em sẽ chia sẻ với ông về những suy nghĩ, mong muốn của mình, để biết ông sẽ hỗ trợ em như thế nào. Thế là, một vệt sao băng lướt qua, em nhanh chóng gập tay cầu nguyện vì chị gái thường nói rằng, khi cầu nguyện trước sao băng, ước mơ của mình sẽ trở thành hiện thực. Bất ngờ, một lớp khói trắng hiện lên trước mắt em. Và mọi người có thể đoán được điều gì không? Không thể tin nổi, ông Tiên thật sự hiện lên ngay trước mắt em.
Ông hiện lên đúng như em từng tưởng tượng. Ông không nói lời nào, chỉ mỉm cười hiền hòa. Nụ cười của ông làm em cảm thấy ấm áp và gần gũi, như nụ cười của một ông lão dành cho cháu bé. Đôi mắt của ông Tiên sáng tỏ như những ngôi sao trên bầu trời, có vẻ như có thể đọc được suy nghĩ của những người đối diện. Bộ râu dài của ông, trắng như những sợi tơ, được ông nhẹ nhàng vuốt nhẹ. Mái tóc trắng được buộc gọn bằng một chiếc trâm cài màu nâu nhạt, đúng như em đã tưởng tượng. Lúc ấy, em như mơ mộng, không biết phải làm gì, nhưng mọi thứ trước mắt em đều quá bất ngờ. Thấy em im lặng, ông chỉ cười nhẹ và hỏi: 'Con muốn gặp ta phải không?'. Lúc này, em mới tỉnh táo và cười, chào ông. Ông đáp lại bằng cách gật đầu và nụ cười hiền hòa, ấm áp như ánh nắng mùa xuân. Em hướng dẫn ông thăm nhà em, giới thiệu ông với gia đình, và em cảm thấy hạnh phúc khi đón nhận bàn tay của ông.
Em tự hào khi chia sẻ với ông về những nỗ lực trong học tập. Em kể với ông về những cố gắng để gặp ông, như trong câu chuyện cổ tích. Bởi em biết, ông Tiên chỉ thưởng cho những người ngoan ngoãn và chăm chỉ. Kể chuyện cho ông nghe, em cảm thấy hạnh phúc. Ông hỏi về trường học, thầy cô và bạn bè. Ông khuyên em rằng, được đi học và gặp gỡ thầy cô và bạn bè là một trong những niềm hạnh phúc lớn nhất. Rồi, ông động viên em hãy tiếp tục nỗ lực học tập.
Đột nhiên, tiếng chuông reo vang. Em không hiểu chuyện gì đang xảy ra, hình ảnh của ông Tiên dường như mờ đi. Sau đó, tiếng mẹ kêu em dậy để chuẩn bị đi học. Mở mắt, em mới hiểu rằng mọi thứ chỉ là một giấc mơ. Nhưng ngay cả trong giấc mơ, em cảm thấy hạnh phúc vì biết rằng ông Tiên có thể đã đến để động viên em.
8. Sự kỳ diệu của ông bụt và bà tiên trong câu chuyện cổ tích số 9
Hôm nay trời đã nóng bức và trăng tròn sáng lung linh. Ngồi trong phòng học nhìn ra, những chiếc lá bưởi tạo nên một mái che xanh mát, dường như là để bảo vệ anh trăng tinh khôi. Tiếng kêu mèo đêm nhẹ nhàng từ những cây nhãn đằng sau nhà làm cho không khí trở nên ấm áp…
Em nằm xuống giường, mơ giấc mơ êm đẹp. Trong giấc mơ, em gặp một ông lão tuyệt vời. Ông ấy có mái tóc trắng dài như tia nắng. Gương mặt phúc hậu của ông, cùng với đôi mắt sáng lạn và bộ râu dài thướt tha. Ông ấy mặc chiếc áo màu hồng tinh tế, tay nắm một cái phù hiệu… Em chào hỏi:
– Chào ông, ông có phải là ông tiên không ạ?
Ông lão tươi cười, hỏi lại:
– Cháu mong muốn gặp ông tiên phải không? Cháu muốn ông tiên giúp gì cháu?
– Dạ, cháu muốn ông tiên ban cho cháu một cái bút hay một phép lạ gì đó, giúp cháu học tập, làm bài toán và viết văn dễ dàng hơn.
Ông lão cười to và nói:
– Ta là ông tiên đây, nếu cháu chỉ mong ước thế thì ta có thể giúp cháu ngay lập tức…
Em hạnh phúc biết bao, tưởng rằng ông tiên sẽ ban cho mình một chiếc bút phép như trong truyện, giúp em thành thiên tài học tập. Nhưng ông tiên nói tiếp:
– Ta sẽ không ban cho cháu một chiếc bút giống như của Mã Lương, mà thay vào đó là một chiếc chén ngọc. Khi cháu cảm thấy mệt mỏi và chán nản khi học hay làm bài ở nhà, hãy rót nước vào đó uống ba lần, cháu sẽ trở nên năng động và vui vẻ để tiếp tục công việc.
Nhưng sau đó ông tiên nói thêm:
– Nhớ rằng chiếc chén này chỉ có hiệu quả khi cháu sử dụng ở nhà thôi đấy…
Nói xong, ông tiên biến mất, bay ra khỏi sân và trôi lên cao… Em tỉnh giấc, nhìn quanh chỉ thấy chiếc chén uống nước mà em thường xuyên rót nước vào để uống. Em hơi thất vọng, nhưng sau đó em nghĩ rằng từ nay em sẽ cố gắng suy nghĩ hơn khi làm bài, và khi mệt mỏi, chán nản, em sẽ thử rót nước vào đó, có thể sẽ mang lại kết quả tốt…
Từ đó, em làm bài không còn gặp nhiều khó khăn nữa vì đã có một phương tiện hỗ trợ tinh thần. Em kiên trì suy nghĩ và làm bài tập đầy đủ hơn.
10. Hồi ký về ông bụt bà tiên trong truyện cổ tích số 7
“Yêu thương truyện cổ Việt Nam
Nuôi dưỡng lòng nhân hậu sâu sắc...
Ở hiền lành sẽ gặp những điều tốt lành
Người tốt sẽ nhận được sự trợ giúp từ phật tử và tiên nhân.”
Thời gian trôi qua, truyện cổ tích trở thành mảnh ghép quan trọng của tuổi thơ đa đời thế hệ Việt Nam. Những câu chuyện về cô Tấm hiền lành, anh Khoai chăm chỉ, Thạch Sanh dũng cảm... đã in sâu trong ký ức. Trong những câu chuyện đó, hình ảnh ông Tiên chắc chắn là hình tượng quen thuộc nhất.
Một buổi trưa dễ thương, em mơ mộng. Trong giấc mơ, em gặp được ông Tiên. Ông hiện lên vô cùng thân thiện và gần gũi! Khuôn mặt tròn trĩnh, phúc hậu, làn da hồng hào như trái đào tiên ở thiên đình. Đôi mắt ông, trong veo như có thể nhìn thấu mọi sự trên thế gian. Nụ cười ấm áp của ông, như nụ cười của ông nội yêu thương, kéo theo bộ râu dài bạc trắng đáng yêu. Mái tóc dài mềm mại như cước, búi cao tỏi giống như các cụ ngày xưa.
Đôi tai kỳ diệu của ông nghe được mọi điều, từ tiếng cười hạnh phúc đến tiếng khóc thảm thiết của những tâm hồn đau khổ. Ông nghe được âm mưu xấu xa và cả những giấc mơ, khao khát mãnh liệt, tràn đầy nhiệt huyết. Khi con người gặp khó khăn, ông hiện lên để giúp đỡ. Trong dải sáng rực rỡ, ông từ từ xuất hiện với bộ trang phục trắng tinh, đôi guốc mộc giản dị và cây phất trần quyền năng trong tay. Ông trầm ấm vuốt chòm râu bạc, cất tiếng hỏi han. Ông mang theo sức mạnh kỳ diệu và trái tim nhân ái, yêu thương vô bờ.
Ông là biểu tượng của điều tốt lành, của chân lý “ở hiền gặp lành”. Trong câu chuyện “Tấm Cám” của bà thơ xưa, ông Tiên nghe thấy nỗi lòng của cô Tấm, thực hiện phép màu để giúp cô gặp vua, vượt qua khó khăn, hướng về cuộc sống hạnh phúc. Ông Tiên sử dụng phép màu “Cây tre trăm đốt” để giúp anh Khoai đánh bại địa chủ, cưới được vợ là con gái của hắn ta. Trong câu chuyện cổ tích “Bông cúc trắng”, tình mẫu tử thiêng liêng, ông chỉ đường cho cô bé mang bông cúc về chữa bệnh cho mẹ.
Với cây phất trần trong tay và trái tim cao quý, ông đi khắp nơi, mang niềm vui hạnh phúc đến với những người xứng đáng. Ông Tiên bước ra từ trang sách cổ tích, chìm vào nhận thức của những đứa trẻ, dạy chúng biết phân biệt tốt xấu, biết sống đẹp để “ở hiền gặp lành”.
Thời gian trôi, hình tượng của ông Tiên không chỉ thuộc về truyện cổ tích mà còn là biểu tượng của tâm hồn dân tộc. Những phẩm chất nhân ái và lòng tốt của ông sẽ được truyền đến muôn đời – yêu thương người và sống đời lành, nhân hậu.
12. Hồi ký về ông bụt bà tiên trong truyện cổ tích số 10
Sau khi đọc xong bộ truyện cổ tích, em đi vào giấc ngủ và mơ thấy mình bị đưa đến một xứ sở thần tiên.
Khung cảnh trước mắt em là một vùng đất tuyệt vời, mây trắng nhẹ nhàng bồng bềnh trên đỉnh những tảng đá. Cạnh đó, có một khu vườn hoa tươi tắn với đủ loại màu sắc rực rỡ. Hương thơm nhẹ nhàng lan tỏa qua làn gió. Dù không có ánh nắng mặt trời, nhưng ánh sáng vẫn toả ra từ những viên đá tròn, tạo nên không gian ấm áp. Em bước đi và ngạc nhiên trước một rừng hoa hiện ra.
Đám hoa nở rộ dưới làn gió nhẹ, chị Hồng và chị Huệ đang ngồi thư giãn dưới bóng cây. Tiếng nổ nhỏ làm em giật mình, và một đám mây nhỏ bắt đầu tiến về phía em. Một ông lão hiện ra từ bức màn trắng của đám mây. Trước khi em kịp chào hỏi, ông ấy đã nói: 'Chẳng qua, ta là ông Bụt đây mà!'. Vậy là ông Bụt, người đã giúp anh Khoai có cây tre trăm đốt.
Bụt trông thật là hiền lành. Dáng đi của ông nhẹ nhàng và duyên dáng, ông mặc chiếc áo choàng trắng với những đường viền vàng rực rỡ. Trong tay ông cầm một cây gậy trúc. Mỗi bước chân của ông là một đám mây nhỏ bám theo. Mái tóc bạc phơ, chòm râu dài mềm mại. Em đắm chìm khi nhìn vào đôi mắt của ông. Đôi mắt ấy hiền lành và sáng bừng như những vì sao. Ông đến gần em và nói nhẹ: 'Cháu ngoan lắm, đã làm được nhiều việc tốt, ta thưởng cho cháu đóa hoa này!'. Ông vẫy tay nhẹ, và đóa hoa từ từ bay đến gần em. Đóa hoa rực rỡ với đủ màu sắc. Ông hướng dẫn em giữ kỹ đóa hoa này. Mỗi lần em thực hiện một công việc tốt, đóa hoa sẽ tỏa ra hương thơm, và mọi ước muốn của em sẽ trở thành hiện thực. Ông vỗ nhẹ lên tóc em rồi biến mất theo dòng mây.
Tiếng mẹ gọi, em tỉnh giấc. Hóa ra, đó chỉ là một giấc mơ. Nhưng em vẫn suy nghĩ về đóa hoa của ông Bụt. Làm nhiều điều tốt, đóa hoa sẽ tỏa hương, và mọi ước mơ sẽ thành hiện thực. Em sẽ luôn nghe lời ông Bụt.
15. Sự kiện kể về ông bụt bà tiên trong truyện cổ tích số 13
Mỗi câu chuyện cổ tích giống như ngọn lửa được truyền đời đời, giữ cho tâm hồn ta luôn ấm áp. Trong thế giới cổ tích ấy, tôi say mê nhất là nhân vật ông Bụt - hiện thân của những phép màu, biến ước mơ thành hiện thực.
Ông Bụt xuất hiện ít nhưng luôn kịp thời giúp đỡ những người bất hạnh. Trong làn khói huyền ảo, ông hiện lên nhân từ và phúc hậu. Khắp nơi ông toả sáng những vầng hào quang như chiếu đường cho những tâm hồn đang bế tắc. Đôi mắt ông sáng ngời như đèn dẫn đường, hướng dẫn con người vượt qua khó khăn. Dáng vẻ ông khoan thai, tâm hồn tràn đầy lòng nhân ái. Mái tóc bạc trắng như tuyết, chòm râu dài thoải mái. Ông khoác chiếc áo trắng long lanh, toả sáng như ánh nắng mặt trời và được trang trí bằng hình thêu long phượng diệu kỳ. Cầm theo cây phất trần và những lời thần chú kỳ diệu, ông mang lại ánh sáng cho cuộc sống mọi người.
Nghĩ đến ông Bụt, tôi hình dung ra anh Khoai trong truyện “Cây tre trăm đốt”, khóc lóc vì không biết làm thế nào tìm được cây tre. Ông Bụt xuất hiện trong làn mây sáng, nhẹ nhàng và trầm ấm, hỏi anh: “Tại sao con khóc?”. Sau khi nghe anh Khoai kể, ông nhẹ nhàng phẩy cây phất trần thần kì của mình. Ngay lập tức, một làn gió mạnh hơn cuốn phăng lá cây, vầng hào quang xuất hiện sau ông, và ông hô: “Khắc nhập! Khắc nhập”. Đốt tre hóa thành cây tre trăm đốt. Anh Khoai chưa kịp cảm ơn, ông Bụt biến mất trong làn khói trắng. Ông Bụt giúp đỡ mọi người mà không đòi hỏi bất cứ điều gì.
Ông Bụt là biểu tượng của lòng nhân ái và lòng bao dung. Ông giúp đỡ nhiều người nghèo khổ và mang lại công bằng cho cuộc sống. Ông biến giấc mơ thành hiện thực, giúp những điều ước trở thành sự thật. Tôi mong một ngày nào đó được gặp ông Bụt thực sự, để gửi lời chúc về hòa bình và sự ấm no, giúp những người bất hạnh như trong các câu chuyện cổ tích.
12. Bài văn tả ông bụt bà tiên trong truyện cổ tích số 12
Mỗi câu chuyện cổ tích chứa đựng những bài học quý báu về cuộc sống. Đối với tôi, hình ảnh bà Tiên trong truyện “Cô bé Lọ Lem” là biểu tượng của khát vọng sống đẹp, sống trong một xã hội công bằng nơi cái thiện chiến thắng cái ác.
Bà Tiên nhỏ bé từ xa, nhưng khi đến gần, hình ảnh bà trở nên hồng hào, phúc hậu. Bà đội chiếc vương miện nhỏ với những viên kim cương lung linh. Khuôn mặt trắng hồng của bà toả sáng với vòng hào quang nhân hậu. Đôi mắt sáng lấp lánh giống như hàng nghìn vì sao trên bầu trời, đặc biệt là khi bà gặp người hiền lành và che chở những kẻ yếu đuối. Bà khoác chiếc áo choàng trắng đính cườm lóng lánh và có đôi cánh nhỏ xinh phía sau lưng, cho phép bà di chuyển trên không trung một cách dễ dàng. Sức mạnh huyền bí của bà hiện diện qua cây đũa thần, khiến bông tuyết sáng ngời bùng cháy mỗi khi bà vung lên.
Bà Tiên có tấm lòng nhân ái và từ bi. Bà giúp đỡ những người nghèo khó, biến những điều tưởng chừng không thể thành hiện thực. Khi Lọ Lem khóc, bà xuất hiện trên đám mây hồng và với cây đũa thần, biến những chuột thành bạch mã, quả bí đỏ thành chiếc xe lộng lẫy cho cô. Khi nhận ra bộ quần áo rách của Lọ Lem, bà biến nó thành bộ váy lộng lẫy và giày thuỷ tinh, mang lại cho cô bé vẻ đẹp hoàn hảo.
Bà Tiên không chỉ yêu thương những tâm hồn trong sáng mà còn biết cách trừng phạt kẻ ác. Đối với mẹ con dì ghẻ, cây đũa thần của bà quay tít, biến họ thành hai con cóc và đày họ đến nơi hẻo lánh. Bà còn tham gia đám cưới của Lọ Lem và hoàng tử, làm cho niềm vui tràn đầy.
Bà Tiên là biểu tượng của lòng nhân ái, từ bi và sức mạnh của cái thiện. Tôi rất trân trọng và mong một ngày nào đó được gặp bà Tiên để nhận được những lời dạy về cuộc sống và tình người.