1. Cây đa cổ thụ làng tôi
Quê hương của mỗi người đều ẩn chứa vẻ đẹp riêng, những hình ảnh đặc sắc. Đối với tôi, quê hương liên quan chặt chẽ đến mái nước, sân đình, và đặc biệt là cây đa cổ thụ ở đầu làng. Đây không chỉ là cây, mà như một linh hồn sống của cả ngôi làng.
Cây đa cổ thụ tại làng tôi đã tồn tại từ thời xa xưa, nay đã gần trăm năm, từ khi tôi mới chào đời, cây đa đã đứng vững như một vị thần khổng lồ. Gốc cây rộng lớn, chiếm hết một phần đất, những rễ cây sần sùi, to mập bò trên mặt đất như những con trăn khổng lồ.
Thân cây to, màu nâu sậm, xung quanh có những thân cây phụ nối liền với cành cây, làm cho cây trở nên cực kỳ vững chắc, như một bảo vệ không thể vượt qua dù có gió mạnh, mưa to. Từ thân cây, mọc ra những cành cây mạnh mẽ, như những cánh tay mạnh mẽ của những võ sĩ, tạo nên một tán cây rộng lớn.
Lá đa to, màu xanh mát, um tùm trên những cành cây, tạo nên một tấm ô xanh lớn che nắng, che mưa cho cả làng. Những chú chim hò hẹn xây tổ, hót líu lo trên cây. Vào những ngày hè, khi mặt trời nổi cao, những tia nắng vàng trải dài qua lá cây, chiếu xuống đất như những bức tranh nhỏ rực rỡ.
Từ trên cây, những chùm tua rua dài, dày, chạm xuống đất, như những bậc thang dài, khiến tôi nghĩ ngay đến hình ảnh của các cụ già làng với bộ râu dài mỗi ngày trông nom bảo vệ bình yên cho ngôi làng. Dưới gốc đa, đó là nơi nghỉ ngơi của những bác nông dân sau những giờ cày đồng, nơi trẻ con chúng tôi chơi đùa, trèo lên cành cây để hóng mát, hò reo vui vẻ vào mỗi buổi chiều dịu dàng, hay cả nơi mà mỗi tối, dân làng tụ tập, trò chuyện, ngắm ánh trăng sáng trên bầu trời.
Ông tôi từng nói rằng, cây đa này có gần trăm năm lịch sử, nó như một thần linh, linh hồn của cả làng ta, không ai dám làm tổn thương, gìn giữ nó là trách nhiệm của chúng ta, nó đại diện cho bản sắc của làng. Lời ông tôi nói vẫn luôn vang vọng trong tâm trí tôi, cây đa cổ thụ không chỉ là biểu tượng của sự lâu dài, mà còn là niềm tự hào của làng quê tôi. Ngồi dưới bóng cây, lòng tôi yên bình, có lẽ nơi đây quá quen thuộc, là nơi tình cảm bao la của mỗi người con trong làng ta.
Bao nhiêu năm đã trôi qua, cây đa cổ thụ vẫn đứng đó. Mặc dù tôi không còn ở quê nhiều, nhưng mỗi khi trở về, tôi vẫn không quên ngồi dưới cây đa, ngắm nhìn quê hương tươi đẹp, ghi sâu vào trí nhớ những kỷ niệm của thời thơ ấu. Dù đi đâu, cây đa sẽ luôn là một phần không thể thiếu, là niềm tự hào của mỗi con người trong làng quê này.


2. Cây tràm cổ thụ
Trường của chúng em trồng rất nhiều cây tạo bóng mát, nhưng cây tràm cổ thụ ở cổng trường là đặc biệt được em yêu thích nhất.
Từ xa, cây tràm như một cây dù khổng lồ, phát triển nhanh vượt lên cao hơn cổng trường. Rễ to nhô lên khỏi đất như đàn rắn nằm bò. Thân cây tràm đen sậm, vỏ sần sùi, to đến mức hai vòng tay em ôm lại.
Vượt lên độ hai mét, thân cây tràm chia thành nhánh, mỗi nhánh nảy mầm nhiều cành con, mang theo những lá vàng rực rỡ. Cành lá rủ nhau chìm xuống đất, tạo nên bức tranh sinh động. Vài chiếc lá bay qua ao nước gần đó, tạo ra những đám thuyền nhỏ trôi trên mặt nước.
Giữa lá xanh, những bông hoa vàng lấp lánh như kim tuyến nổi bật. Đôi khi, những bông hoa nhỏ rơi nhẹ, bay trong không trung, tạo nên khung cảnh thơ mộng. Quả trám màu xanh, xoắn tròn giống như trái keo non. Khi già, quả đen sậm nhưng vẫn giữ được vẻ đẹp của mình. Khi đặt vào nước, quả nổi lên với những bọt trắng như xà phòng...
Bên gốc cây tràm, chúng em thường tụ tập vui chơi, trò chuyện. Cảm giác khi bên cây tràm, những bông hoa vàng rơi nhẹ trên tóc tạo nên khoảnh khắc tuyệt vời. Có bạn thậm chí còn ôm cây tràm và xoay vòng, thấy thích thú lạ lùng.
Bình minh, tia nắng hồng len lỏi qua lá cây, làm nhấp nhô những giọt sương mai. Những đàn chim ríu rít bay về, những bướm bay quanh bông hoa thơm. Đến tối, làn gió nhẹ làm lay động lá cây, tạo nên âm nhạc dịu dàng.
Cây tràm là nguồn cảm hứng không ngừng cho em, không chỉ tạo bóng mát mà còn làm đẹp thêm không gian trường của chúng em. Trong những buổi trưa êm đềm, việc ngắm nhìn bông hoa tràm rơi nhẹ khiến em hạnh phúc biết bao.


3. Cây phượng già giữa sân trường
Khi nói đến cây cổ thụ, không thể không nhắc đến cây phượng già nằm ở giữa sân trường. Từ khi em đến ngôi trường này, cây phượng đã đứng đó với vẻ hiên ngang và kiêu hãnh. Cô giáo kể rằng nó đã ở đây từ trước cả khi ngôi trường được xây, tức là hơn sáu mươi năm trước.
Thân cây bạc phếch ở phần gốc, sần sùi theo năm tháng rêu phong phủ đầy. Cây phượng đan xen tầng lá tạo nên chiếc lọng khổng lồ che nắng cho sân trường, ngọn cây vươn cao tận tầng ba của trường.
Thân phượng to đến mức cần bốn học sinh mới ôm hết được một vòng. Dưới gốc, hàng chục rễ lớn nổi lên như con trăn lớn. Vỏ cây có nhiều nốt sần sùi, màu xám ở phần gốc, nhưng lên cao thân cây có màu mịn màng, tràn đầy sức sống, vài bướu lồi ra do cành cây gãy.
Cành cây to dài, nhiều tầng lá xanh. Lá phượng nhỏ xíu, mọc thẳng tắp và song song hai hàng. Mùa hè, cây phượng được tô điểm bằng hoa đỏ rực, làm sáng đỏ cả sân trường.
Khi hoa rụng xuống sân, cảnh tượng làm sáng đỏ sân trường. Quả phượng dài như quả bồ kết, to hơn rất nhiều và chứa nhiều hạt.
Con trai chúng em lấy quả phượng đánh nhau, con gái chế biến những cánh phượng thành bướm đủ màu sắc. Cả năm học, chúng em luôn chọn gốc cây phượng làm nơi vui chơi giải trí.
Cây phượng trường em là một phần quan trọng của ký ức thời thơ ấu. Dù lớn lên, em vẫn nhớ đến cây phượng già ở sân trường. Nó không chỉ là cây, mà còn là một phần quan trọng của kỷ niệm ngọt ngào tuổi thơ.


4. Cây sấu cổ thụ
Trường em có nhiều cây xanh, nhưng cây sấu to lớn ở sân trường là niềm tự hào của chúng em.
Cây sấu này cao vút, ngang tầng thượng nhà hai tầng, lá xanh tươi rì suốt năm. Gốc cây to đến nỗi cần ba đứa mới ôm quanh. Vỏ cây màu nâu mốc, nứt nẻ từng mảnh. Bóng râm của cây mỗi khi nắng to trải dài trên sân, thay đổi hình dạng khi mặt trời chuyển động. Cấu trúc rễ cây giống như đàn rắn bò xung quanh gốc, vững chắc và không ngừng phát triển.
Khi mùa thu đến, lá cây chuyển sang màu vàng rực, tạo nên bức tranh ấm áp. Gió thổi làm lá vàng rơi, làm phủ mặt đất xung quanh. Mùa đông, cây giữ lại vẻ im lìm, nhưng mùa xuân, cây lại mọc chồi non, tươi tắn. Đến mùa hạ, cây đua nhau nở hoa trắng xinh, sau đó là quả sấu màu xanh. Quả sấu được sử dụng để nấu canh chua hay làm nước giải khát thơm ngon trong ngày hè nóng bức.
Chúng em thường ngồi dưới bóng cây sấu, tận hưởng bóng mát và không khí trong lành. Cây sấu là cây cổ thụ lâu năm nhất trong sân trường, là biểu tượng của niềm tự hào. Chúng em yêu quý cây sấu này và luôn bảo vệ, không để ai làm tổn thương nó.


5. Cây đa cổ thụ xanh tốt
Cây đa cổ thụ mạnh mẽ đứng sừng sững ở góc sân trường, như một người bạn đồng hành vững chắc của chúng em. Bóng cây to lớn trải rộng kín một phần sân, tạo nên không gian vui chơi và học tập trong lành.
Gốc cây đa vững chãi, có đường kính khoảng bằng ba bàn tay ôm sát. Thân cây đa nhánh rối bời, cành xanh tươi mọc mạnh mẽ, tô điểm cho bức tranh xanh tươi của trường em. Mùa xuân, cây đa khoe sắc với những bông hoa trắng nhỏ li ti, khiến cho sân trường trở nên sống động.
Dưới gốc cây, các bạn học sinh thường ngồi tán gẫu, học bài, hoặc thậm chí làm những trò chơi sáng tạo. Chiếc lá đa to bằng lòng bàn tay trải đều trên mặt cỏ, trở thành những chiếc sừng của 'con trâu lá đa', mang lại niềm vui và tiếng cười trong trẻo.
Em yêu quý cây đa, nguồn cảm hứng vô tận của tuổi thơ. Chúng em sẽ giữ gìn và chăm sóc cây để nó luôn xanh tốt, là nơi chúng em tìm thấy niềm vui và kỷ niệm đẹp của trường học.


6. Cây xà cừ - Linh hồn góc sân trường
Cây xà cừ, khát vọng bền vững của thời gian, trải qua gần trăm năm, nay đứng vững hùng vĩ giữa sân trường em. Là nguồn cảm hứng vô tận cho tất cả chúng em, cây xà cừ to lớn tạo nên không gian mát rợp dưới bóng râm mát.
Thân cây xà cừ, sần sùi và mạnh mẽ, là chứng nhân của thời gian. Gốc cây vươn lên tận bầu trời, mỗi nhánh lá rủ xuống tạo nên tấm thảm xanh mơn mởn. Mùa hạ, cây xà cừ khoe sắc với những bông hoa nhỏ xanh mướt, làm cho sân trường trở nên sống động hơn bao giờ hết.
Ngày qua ngày, chúng em tụ tập dưới bóng cây xà cừ, như hòa mình vào không gian tuyệt vời của tuổi thơ. Những chiếc rễ lớn như ghế tự nhiên, mời gọi chúng em ngồi xuống, tận hưởng hương cây xanh và tiếng cười vui vẻ.
Cây xà cừ chính là những ký ức đẹp nhất của chúng em, là những câu chuyện dài gói gọn trong thời gian học trò. Bất kỳ nơi đâu chúng em đi, hình ảnh của cây xà cừ vẫn sẽ luôn gắn bó trong trái tim, là biểu tượng của tình bạn và kỷ niệm tuổi thơ.


7. Cây bàng cổ thụ - Nguồn cảm hứng bất tận
Sân trường của chúng tôi, nơi bước chân thơ ngây của tuổi học trò, tựa như một khu rừng cây xanh mát. Trong số đó, cây bàng cổ thụ nổi bật với vẻ đẹp tinh tế và sức sống mãnh liệt.
Nhìn từ xa, cây bàng kia nở rộ với những tán lá mướt mắt, làm mát lạnh cho góc sân trường. Cây cao và to, tô điểm thêm vẻ lãng mạn cho không gian xung quanh. Vỏ cây đậm chất lịch sử, như những tấm gương ghi chép về thời gian.
Gốc bàng, một bức tranh của sức sống, những rễ lớn trải ra như bàn tay mẹ che chở con cái. Những cành cây mềm mại, uốn lượn, đều là những ngọn đèn nhỏ lung linh trong bức tranh tự nhiên.
Mùa xuân, cây bàng trổ bông như một bức tranh nghệ thuật. Những đóa hoa nhỏ xinh màu vàng nhẹ nhàng nở rộ, tô điểm cho góc sân trường thêm phần sinh động. Cùng với đó, quả bàng xanh mướt là điểm nhấn tinh tế, là nguồn cảm hứng không ngừng cho những trái tim trẻ thơ.
Những chiếc lá bàng rơi nhẹ nhàng, tô điểm cho sân trường những mảng màu ấm áp của mùa thu. Cây bàng cổ thụ, như một người bạn đồng hành, đã chứng kiến những kỷ niệm ngọt ngào của chúng tôi.


8. Dãy bằng lăng cổ thụ - Di tích lịch sử sống động
Cổng trường em trang trí với hai hàng cây hoa bằng lăng già tạo nên bức tranh xanh tươi, làm cho trường thêm phần quyến rũ. Ai đến trường cũng khen ngợi, hiếm trường nào có cây cổ thụ bung hoa đẹp như thế. Mỗi sáng bước vào trường, em luôn ngắm nhìn dãy bằng lăng tươi tắn.
Ngay từ khi em bắt đầu học lớp một, dãy bằng lăng đã đứng đó. Bác bảo vệ, hơn hai chục năm làm việc tại trường, cũng không nhớ cây đã trồng từ khi nào. Cây bằng lăng cao lớn, lá xanh mướt. Vào mùa hè, lá bằng lăng tạo nên bóng mát dễ chịu hai bên cổng trường. Mùa xuân, lá bằng lăng đổi sang màu xanh nhẹ. Là loại cây gỗ, thân to, cần đến hai vòng tay em mới ôm được. Vỏ cây màu nâu đậm, xù xì, những vết nứt nhỏ như ký hiệu của thời gian. Cách mặt đất khoảng một mét, cây chia ra thành nhiều nhánh. Trong từng nhánh, những nhánh nhỏ mọc lên vươn cao cùng với những chiếc lá xanh, là nơi chúng em thường xuyên học bài và vui đùa.
Mùa hè, cây bằng lăng bắt đầu nở hoa. Hoa bằng lăng tím nhạt xen kẽ tạo thành những chùm hoa rực rỡ. Từ xa nhìn, mỗi cây hoa bằng lăng như một bức tranh tím che phủ bởi bóng lá xanh mát. Cánh hoa mảnh như lụa, và bên trong bông hoa là những nhụy vàng nhẹ nhàng hương thơm. Hoa thu hút ong, bướm đến thăm. Các chú chim cũng hòa mình vào bản hòa ca vui tươi của mùa hè.
Khi hoa bằng lăng rơi, cây bắt đầu mang quả. Quả bằng lăng khi còn non có hình tròn, màu xanh. Khi chín, quả tự tách ra thành từng múi, mỗi múi chứa những hạt bằng lăng nhỏ xíu. Những cơn gió hè nhẹ nhàng mang theo những hạt bằng lăng, rơi lên khắp sân trường.
Mỗi ngày đến trường, em luôn thích ngắm nhìn dãy bằng lăng. Đó không chỉ là một hàng cây xanh mát, mà còn là kí ức tuổi thơ của chúng em tại ngôi trường thân thương.


9. Cây si cổ thụ trước cửa lớp học
Trường em rộng lớn với nhiều cây cổ thụ imponent như xà cừ, bàng, si già,... Nhưng cây si già nằm ngay trước cửa lớp học là điểm em yêu thích nhất.
Không biết từ bao giờ cây si già đã hiện hữu, nhưng em chắc chắn rằng nó đã trải qua rất nhiều thế hệ. Hiện tại, cây si đã trở thành một cây si già cổ thụ đồ sộ, đứng vững như cái ô lớn che chắn chúng em khỏi nắng và mưa, là nơi chúng em thường xuyên chơi đùa. Ở gốc cây si là những chiếc rễ lớn, uốn lượn như những chiếc ghế tự nhiên cho chúng em ngồi nghỉ ngơi sau những giờ học căng thẳng và mệt mỏi.
Thân cây to lớn, cần ba người em mới ôm được, màu nâu đậm. Vươn lên cao hơn một mét rưỡi, cây si chia thành năm nhánh lớn, tạo ra bức tranh xanh mát xung quanh và lên cao hơn, những nhánh nhỏ hình thành thành một lớp lá xanh mịn, tạo nên một chiếc ô lớn.
Điều đặc biệt của cây si là những nhánh có những sợi dây dài rơi xuống như những mái tóc buông dài màu hạt dẻ, tạo nên hình ảnh đẹp mắt. Lá cây si màu xanh thẫm, đan xen lẫn nhau, tạo bóng mát không gian dưới cây, không để một tia nắng mặt trời lọt qua để làm chúng em vui chơi. Chúng em thường xuyên ngồi dưới gốc cây, ghi tên mình làm kỷ niệm hoặc cố trèo lên cây nghịch những sợi rễ dài. Có những trò như ô ăn qua, oẳn tù tì, nhắm mắt đi tìm diễn ra dưới gốc cây.
Chắc chắn, đây là nơi đánh dấu kí ức đẹp nhất của thời học sinh. Dù sau này có bước ra khỏi mái trường, em sẽ luôn giữ trong trái tim những kỷ niệm này.


10. Cây đa cổ thụ ở đầu làng
Ở đầu làng, cây đa cổ thụ trải lòng ra. Dù đi đâu, chỉ cần nhìn thấy cây đa, lòng em như được ôm trọn bởi quê hương thân yêu. Cây đa như đang mỉm cười chào đón em quay về, quay về với gốc rễ của mình.
Cây đa ngự trên bãi đất rộng tại ngã ba đầu làng, đưa ra bóng mát cho một khu vực lớn của làng. Mùa hè, nơi đây rộn ràng tiếng cười, tiếng trò chuyện của người làng quyện với tiếng trẻ con chơi đùa, chuyện tình cảm diễn ra rôm rả. Thân cây đa lớn, rễ phát triển mạnh mẽ trên mặt đất. Quanh thân cây chính, rất nhiều thân phụ nảy mầm. Ngọn đa vươn lên cao, vượt lên trên lũy tre làng. Bóng cây mát rợp một phần đất rộng. Trong tán cây, chim đua nhau làm tổ, tạo nên bức tranh sinh động của làng quê. Gốc đa mạnh mẽ, to oành, đủ sáu người chật vật ôm không hết. Lá đa dài, dày và mịn màng. Búp đa khô khan, rơi xuống mặt cỏ, trở thành những chiếc kèn tự nhiên. Tiếng kèn vang lên, kèm theo những tiếng cười trong trẻo, lan xa xa. Cây đa chứng kiến bao sự kiện quan trọng của làng quê, là nhân chứng trung thực của lịch sử.
Cây đa cổ thụ là biểu tượng gần gũi và thân quen với trẻ con chúng em. Chúng em thương yêu cây đa ấy, nơi mà chúng em được hạnh phúc, vui vẻ, và lớn lên cùng nhau. Dù sau này có đi xa, tưởng nhớ về gốc đa cổ thụ vẫn luôn ấm áp trong lòng.


11. Cây gạo cổ thụ tại ngã ba đầu làng
Dưới bóng cây gạo cổ thụ ở đầu làng, hình ảnh quê hương tôi hiện ra như một bức tranh đẹp, chứng kiến nhịp sống của làng qua từng thời kỳ.
Từ cửa sổ, tôi thường nhìn cây gạo đứng vững trước sóng gió cuộc sống. Mỗi mùa, nó mang lại hình ảnh mới. Mùa hè, cây gạo che mát cho những người về quê giữa trưa nắng. Mùa thu, lá gạo nâng niu ánh trăng, tô điểm cho làng như bức tranh thơ mộng.
Mùa đông, cây gạo trở nên trơ trọi, thân cao vươn lên như người hùng bảo vệ làng trước gió lạnh. Rễ mạnh mẽ đâm xuống đất, ôm sâu như những cánh tay bảo vệ làng khỏi bão giông.
Mùa xuân, cây gạo bừng nở hoa như một mâm cỗ tươi tắn. Ngày Tết, mẹ tôi thường làm xôi bằng gạo địa phương. Mỗi bông hoa nở là một niềm hạnh phúc.
Ngày qua ngày, cây gạo chứng kiến sự thay đổi của làng. Bông đỏ kia giờ đã trở thành những quả gạo mập mạp, trắng bóng như cười tươi. Cây gạo như chứng nhận cho những thăng trầm, là đứa chứng nhân của lịch sử làng.
Cây gạo là hình ảnh thân thuộc, là ký ức ngọt ngào trong tâm hồn mỗi người dân quê tôi. Dù ở bất cứ đâu, hình ảnh cây gạo vẫn mãi trong trí nhớ của tôi.


12. Cây bàng và ký ức tuổi thơ
Phượng đỏ gợi nhớ ký niệm thơ ấu, bằng lăng tím khắc sâu chia xa, còn cây bàng giản dị là nguồn bóng mát đáng quý trên sân trường, là những kỉ niệm vui tươi dưới tán cây.
Nhìn xa, cây bàng như người bảo vệ trung thành của sân trường, âm thầm canh gác đoàn trẻ. Không biết từ khi nào, chỉ biết rằng cây đã chở thành bức tường xanh, che chắn cho học trò mỗi khi nghỉ giải lao. Thân cây to lớn, đủ cho hai người ôm, ngọn cây cao vút lên đến tầng ba. Màu nâu sậm của thân cây, những lớp vỏ tróc ra tạo nên vẻ đẹp độc đáo. Gốc bàng có những rễ to mạnh, như những con trăn khổng lồ nổi lên trên mặt đất. Những dấu vết của thời gian không làm mất đi vẻ đẹp của cây mà ngược lại, càng làm nổi bật sức sống mãnh liệt, gợi nhắc về ý nghĩa sâu sắc của cuộc sống. Tán cây mở rộng, từng tầng cách nhau khoảng một mét. Cành chằng ngang, kết thành vòng tròn xung quanh thân cây.
Nàng xuân đẹp như tranh, những chồi non mảnh mai, lá xanh biếc nhú nhẹ. Ban đầu chỉ là những chiếc lá nhỏ, màu xanh nhạt, sau đó chúng lớn lên, dày dặn và đậm màu hơn. Hè về, tán lá trở thành bóng mát, rộng lớn trên sân trường. Trong tán lá xanh tươi, những chú chim nhảy múa, hót líu lo trên cành, tạo nên bản giao hưởng hè. Khi phượng nở đỏ rực, cây bàng tưởng như buồn bã vì không được làm cây biểu tượng của học trò, để ghi nhớ những kỷ niệm ngây thơ. Cây bàng vẫn yên bình, làm nền cho những bước chân mới, những câu chuyện mới. Rồi khi tiếng chuông học bát đầu một năm mới, cây bàng nhận ra trách nhiệm của mình đối với thế hệ tiếp theo. Nó nở rộ, tươi mới, đưa ra những chiếc lá xanh tươi, xen lẫn những chiếc lá vàng, vài chiếc đỏ. Trong tán lá phong phú, những quả vàng mơ nhỏ, bổng bềnh, ngon ngọt. Đông đến, cây bàng trở lại với hình dáng khắc khoải của mình. Làn gió lạnh làm rơi lá, trở về với đất mẹ. Giữa không khí lạnh lẽo, việc được ngồi gần cây bàng là nguồn động viên mạnh mẽ, giúp chúng ta vượt qua mùa đông.
Cây bàng lớn lên cùng với nhiều thế hệ học trò, là người bạn lắng nghe, chia sẻ những điều tâm hồn của học sinh. Cho dù có đi xa đến đâu, hãy nhớ về hình ảnh thân thương ấy, là nguồn bóng mát trên sân trường.


13. Cây đa cổ thụ ở ngõ làng
Bên lề sân đình, cây đa cổ thụ mạnh mẽ tựa như một người bảo vệ bền vững, góp phần làm đẹp không gian xung quanh. Người làng thường nhắc nhau rằng đó là cây mang lại sự hội tụ cho cộng đồng.
Cây đa đứng vững như một biểu tượng khổng lồ giữa con đường. Gần giếng và sân đình, nó trở thành điểm hẹn quen thuộc của người dân. Thân cây đa to lớn, đủ cho 5, 6 người ôm. Vỏ cây xù xì, không mịn màng, nhưng chứa đựng những uốn cong tạo nên vẻ độc đáo. Rễ cây như những dải trăn quanh co trên mặt đất, là nơi mọi người thường ngồi để hóng gió.
Ấn tượng nhất là bộ rễ đa dày đặc, nhưng vẫn bám chặt xuống đất, chống chịu mọi thời tiết khắc nghiệt. Những tán lá rộng lớn, nhánh cây nhiều và phức tạp, tạo nên khung cảnh rất đẹp mắt. Chiếc lá nào cũng đầy đặn và khó lòng rơi khi gió thổi nhẹ. Những chiếc lá này thường được nhặt về làm kỷ niệm hoặc để dành cho những buổi ngồi chơi dưới tán cây.
Cây đa này trở thành biểu tượng của làng, làm cho làng trở nên tươi đẹp và truyền thống hơn. Mọi người thường khuyến khích việc trồng cây đa để duy trì văn hóa và bảo vệ cộng đồng.
Những người xa quê thường trở về thăm quê và ngỡ ngàng trước vẻ đẹp ngày càng lớn của cây đa. Nhiều kí ức đẹp về tuổi thơ dưới tán cây đa, gần giếng và sân đình này, vẫn mãi khắc sâu trong tâm trí mọi người.


14. Cây lúa tạo nên vẻ đẹp giản dị
Trải dài bốn phía của làng quê, những cây gạo mọc lên như những người bạn thân thiết với mọi người dân. Cả lũ trẻ thường tụ tập chơi đùa dưới tán lá mát mẻ của cây gạo, như những khoảnh khắc đáng nhớ trong tuổi thơ.
Cây gạo như một người bạn thân, lá to xoè như bàn tay người lớn, màu xanh nhạt khi trẻ trung, chuyển sang màu vàng khi già mỗi lá. Thân cây thẳng đuột, cành như những cánh tay dũng sĩ, và mỗi dịp Tết đến làng lại trồng cây mới, tưới phân để cây phát triển xanh tốt.
Hoa gạo đẹp nhất là vào tháng ba, khi cả làng hân hoan mở mừng mùa hoa gạo. Nụ hoa lớn to như chiếc chén uống rượu, màu đỏ nâu quyến rũ. Cuống hoa dài và đều, như ngón tay uốn cong. Cành cây trở nên cháy bỏng trong nắng hè, như ngọn lửa cháy rực giữa trời xanh.
Chim đến hội hoa gạo, hát líu lo trên những cành cây đầy hoa. Bầy chim trở thành đám đông vui nhộn, như một lễ hội âm nhạc tự nhiên.
Khi hoa gạo chuyển thành trái, từ tháng sáu đến tháng bảy, trái gạo chín nở xoè đầy. Bông gạo trắng tinh diệu mang theo hạt gạo, nhẹ nhàng bay đi theo cơn gió. Cây gạo, vẻ đẹp bình dị và gần gũi của quê em, lại một lần nữa làm cho cả làng hạnh phúc với một mùa thu hoạch bội thu.

