1. Miền ký ức
Mong một ngày quay trở lại quê hương
Qua miền ký ức, trái tim nặng trĩu
Ngày ra đi, bước chân chạy vội vã
Cánh cò cõng đầy tình thương trải dài.
Đêm về, nhâm nhi giọt sương mát
Chân buồn, gót lẻ quê hương xa xôi
Tình lòng hoang hoải, nghĩa chơi vơi
Lòng lạnh buốt nửa đời chưa hạnh phúc.
Chẳng ai chia sẻ bí mật đắng cay
Chẳng ai đồng cảm, ngậm ngùi thấu hiểu
Chẳng ai làm tan nát trái tim đau
Chẳng ai hòa mình trong lửa đẹp màu tươi.
Khi nào trở về vùng đất Ninh Bình
Anh, hãy mang theo chút hương quê thơ
Nghĩ về ân cha mẹ, hành trình quay về
Nơi miền ký ức, tình thương câu thề.
Mùng 8/5/2018
- Nguyễn Thị Nguyệt Anh -

2. Gần nhau
Vỗ về niềm tin dạt dào như sóng biển
Nhớ người thức trắng đêm triền
Nghe như đôi môi hôn tiếng nói tình.
Hương tình trào lên sóng trào
Thấy người e thẹn như bóng hoàng hôn
Lên thuyền ta hòa âm nhạc
Hòa mình trong sông núi say sưa non bồng.
Mây vờn nước biếc xanh trong
Dõi theo cánh hạc, bóng lồng nguyệt sa
Thung Nham chiều đẹp ánh tà
Ta cùng phiêu bồng tưởng mình như mơ.
Gặp nhau thỏa mãn mong đợi
Yêu em anh ngỏ bằng lời thơ chân thành
Đêm ngày trong mộng trúc xinh
Buộc duyên hai ta mãi mãi gần nhau.
Hk : 19/4/2018
- Nguyễn Thị Nguyệt Anh -

4. Hòa quyện với non sông
Lang thang giữa bức tranh tự nhiên
Ngỡ Tràng An là hòn ngọc thần tiên
Đắm chìm trong vẻ đẹp mộng mê
Non sông hòa quyện, hòa mình trong bình yên.
Ngắm núi đá tựa hình thần thoại
Cưỡi rồng bay vút cao cùng gió
Dọc theo dòng nước êm đềm chảy
Thiên nhiên hùng vĩ, đẹp đẽ đến kỳ diệu.
Sử sách lưu danh ngàn thuở
Đất địa linh cây cỏ phồn thịnh
Hào quang chiếu rọi khắp nơi
Bông lau đánh thức trái tim hồn nhiên.
Áo Hoàng Bào thấp thoáng trong gió
Kinh đô xưa, bóng cổ thụ dáng vẻ
Hôm nay mới, tân tiến, hiện đại
Ninh Bình, con người và thiên nhiên hòa quyện.
NB 10/5/2018
- Nguyễn Thị Nguyệt Anh -

5. Hồn Việt trên đỉnh cao
Quê hương mến yêu đẹp huyền bí
Trải qua thời gian, vẹn nguyên bản sắc
Chân lý lịch sử, trang trí huyền thoại
Với bao biến cố, hồn Việt trên đỉnh cao.
Con đò chiều nay trên dòng sông
Đưa ta ngược về phủ sóng hương quê
Hoàng Long lưu lại huyền thoại cổ
Vàng lên trời, Cố hương đẹp lung linh.
Đỉnh cao lưng chừng giữa trời xanh
Chùa Bái Đính trấn an bốn phương
Nguyễn Minh Không, đấng tâm huyết cao
Triệt hạ đạo lý, đào tạo tinh hoa.
Bước chân lưu lạc giữa miền kỳ vĩ
Ninh Bình ngày nay, ngất ngưởng quyến rũ
Văn Trường, doanh nhân tài năng
Mang Cố hương lên đỉnh cao quốc tế.
- Nguyễn Thị Nguyệt Anh -

6. Nghìn năm chờ đợi
Tháng ba về, mẹ hiền tình thấu
Đoá hoa gạo nở, hương thơm tỏa khắp nhà
Trái tim con gửi mến mê mộ
Mùng tám, quà tặng, tri ân vô bờ.
Chẳng cần lời nói, mắt đẹp long lanh
Ngôn ngữ tình mẹ vô song tuyệt vời
Bao la đậm sâu, thủy chung, bền lâu
Tình con sẽ mãi nghìn năm chờ đợi.
Hạnh phúc bình yên, mẹ tròn đầy vui
Ngày đặc biệt, mặn nồng tình thương nhân gian
Con yêu mến, con kính trọng
Nghìn năm chờ đợi, tình mẹ vững bền.
- Nguyễn Thị Nguyệt Anh -

7. Hành trình tìm đèn
Cha dạy con những bài học quý báu
Ngày thơ dại bước chân vào thế giới
Trưởng thành vươn cao mọi đỉnh cao
Con hiểu đời, đạo lý luân phiên.
Ý chí mạnh mẽ tâm hồn thuần khiết
Tránh lười biếng, tự lập trên con đường
Bản lĩnh và trí tuệ là chìa khóa
Thoát ra khỏi vòng xoay tiêu cực.
Đương đầu với khó khăn không e dè
Khôn lớn không tự ái, tôn trọng người khác
Giúp đỡ và tránh xa kẻ ác ôn
Tình thân, lòng nhân ái trân trọng.
Đừng đánh giá mình quá cao ngất ngưởng
Không khoe khoang, tôn trọng người khác
Không xấc xược, không tự phụ vênh váo
Giữ lòng khiêm nhường, tìm đến ánh sáng.
Thấu hiểu rằng con cũng chưa hoàn hảo
Luôn nỗ lực và không ngừng tự phát triển
Sống trong yên bình và sự hiểu biết
Con hành trình, tìm đèn cho cuộc đời.
Qua bao thử thách, con mạnh mẽ vững bước
Dẫu có sóng gió, con không sợ hãi
Nhìn về phía trước với niềm tin lạc quan
Đèn sáng hướng dẫn con đi qua bóng tối.
- Nguyễn Thị Nguyệt Anh -

8. Hương quê
Mưa rơi bên ngoài lạnh giọt buồn
Hương quê xua đi nỗi nhớ thương
Khói lam bay nhẹ lồng chìm bóng
Đèn vàng hiên nhà sáng đêm hường.
Thương nhớ quê hương vẹn tròn
Giọt lệ rơi như làn hương thơm
Ngắm cảnh quê xưa lòng tràn ngập
Bình yên đọng lại bên đồi cỏ.
Chim hòa nhạc khúc ca ngân nga
Cành tre reo gió đưa hương bay
Thèm khát quê hương mỗi chân bước
Hồn xuân thiêng liêng nơi miền yên bình.
- Nguyễn Thị Nguyệt Anh -

9. Hòa mình vào thiên nhiên
Lang thang vô định giữa mây xanh
Chân ta dạo bước bên cỏ trần
Thoáng hương hoa quyện đưa hồn quyến
Nghe tiếng gió thổi nhẹ lời ca.
Bóng cây lay động theo gió nhẹ
Hòa mình vào thiên nhiên bao la
Ngắm hoàng hôn dệt ánh vàng rực
Chợt lòng hòa mình vào bình yên.
Dòng suối nhỏ reo hò âm nhạc
Ca khúc non nước hòa quyện ngân
Mây trắng bồng bềnh trên bầu trời
Khám phá vẻ đẹp huyền bí đó.
Ánh nắng ban mai sưởi ấm lòng
Thức giấc mỗi sớm bình minh mới
Chạm nhẹ cánh hoa khoe sắc hương
Như bức tranh tươi mới mỗi ngày.
MC : 11/8/2018
- Nguyễn Thị Nguyệt Anh -

10. Hòa mình vào mùa xuân
Xuân đã trôi..!
Nhưng tình vẫn đọng lại
Hương sắc nồng hồn bỡi bời trong tim
Men say tình đã tỏa ngát khắp nơi
Khắc sâu hình bóng người dẫu xa xôi.
Bước chân buồn
Đi qua con phố vắng
Đèn vàng hiên nhẹ bên lề đường dài
Màn đêm êm ái kể lời sầu bi
Hát ca khúc nhạc thăng hoa tình quê.
Đêm trôi dần
Người đi chôn đêm sâu
Ngọn đèn hiu quạnh lung linh trời cao
Môi nở nụ cười hòa mình vào gió
Lòng ta yên bình hòa mình vào mùa xuân.
Tháng ba về ..!
Hương hoa lan tỏa bốn phương
Lời hát tình ca hòa mình vào trời
Tay nắm tay bình yên hòa mình vào đất
Quê hương thân thương vẫn ấm áp trong ta.
Tháng ba ơi ..!
Những kí ức bồi hồi
Nụ cười gió xuân hòa mình vào lòng
Tình quê thắm thiết hòa mình vào hồn
Điệu ru thiên nhiên hòa mình vào mơ.
MC : 11/8/2018
- Nguyễn Thị Nguyệt Anh -

11. Đợi chờ
Anh chờ em..!
Con phố nhỏ yên tĩnh
Đèn vàng hiên bình minh chớm nở hoa Hoàng hôn buông lơi ánh nắng vàng ấm Bờ vai em nâu nồng gió hè thoảng Về đi em..! Để lòng chờ mongNắng đưa em về từ phương trời xa Hoa phượng đỏ rực như môi ươm mắt Anh đứng chờ, nhớ thương đến ngất ngây.
Thương nhớ như giọt sương khuya rơi
Cơn gió nhẹ hòa mình vào đêm thao thức
Mỗi bước em đi như là làn gió
Đưa hương thơm của quê hương đến gần.
Tháng sáu hương nắng, bản tình ca
Phượng vĩ đua nhau khoe sắc đỏ rực
Bến đò êm đềm, sóng nước dịu dàng
Vòng tay chờ mong, hạnh phúc đã về.
Những kỷ niệm góp chung nồng thắm
Tình yêu mênh mông như dải ngân hà
Trong anh hòa mình, hòa mình vào
Khúc ca yêu thương, nhịp đời êm đềm.
Hk: 26/6/2019
- Nguyễn Thị Nguyệt Anh -

12. Vọng quê
Ngồi nghĩ về quê lòng chợt buồn
Miền xứ lạc lõng khắp bốn phương
Nơi đó những cảm xúc vu vơ
Nghe tiếng hát dân dụ lòng trầm uất.
Đường làng quen thuộc nay xa lạ
Người thân bốn bề giờ nơi đâu?
Mái tranh nhà cửa vẫn nguyên vẹn
Nhưng trái tim con chút bâng khuâng.
Đêm về gió lạnh thổi buồn tênh
Ngôi nhà xưa nay bóng đèn hiu
Ngóng trông ai đó chốn quê hương
Hình ảnh mẹ cha đọng lòng nhớ thương.
Mùa đông qua lại mùa hạ
Nghĩa tình quê mẹ mãi ấm thịt
Khúc hát quê hương ngọt ngào lắm
Con xin trả nghĩa mẹ bằng tình con.
Làm con xa quê lòng đau nhói
Nhớ về dòng sông trải mênh mông
Mẹ ơi con xin chân thành biết ơn
Quê hương thân thương vẫn trong con.
- Nguyễn Thị Nguyệt Anh -

13. Nguyện ước trở về
Con đi mãi..!
Dọc theo dòng đời bao kẽ trắng
Trái tim mang theo nặng nghìn lẻ vàng
Nhớ quê hương mỗi cung bước chân
Đòi nợ ngày nào trở về nguyện ước.
Con phải bước..!
Những đam mê cuốn hút như sóng biển
Những hẹn ước hiên ngang giữa đoàn tụ
Nợ mẹ cha chiều chuộng từng chút
Chữ hiếu thấm đẫm lòng mỗi khi xa xôi.
Con trốn chạy..!
Khuất sau những bóng cây cổ thụ
Đêm vắng tiếng ru mơ hồ chốn quê
Nguyện lòng trắc ẩn về miền xuôi lạ
Chờ ngày về làm tròn nguyện ước.
Con sợ hãi..!
Giữa dòng đời mênh mông kiếp phù sinh
Không gian hình thành nên thế giới
Ngày con trở về hòa mình vào đất trời
Khắc sâu niềm tin, ước mơ đong đầy.
Con thỏa mãn..!
Nhìn sen hồng nở bên đường quê
Mùi hương quen thuộc theo gió thoảng
Gặp bóng hình thân quen dưới bóng cây
Nâng chén nghĩa rượu trà mừng đoàn tụ.
Hk: 10/6/2019
- Nguyễn Thị Nguyệt Anh -

14. Hương thơ êm đềm
Giọt nắng vàng hòa quyện cùng hồn tim
Cơn mưa dịu dàng tình ái rơi bồng bềnh
Khẽ đánh thức bài thơ hòa ca êm đềm
Phút ân tình đong đầy ngát hương tỏa
Mùa hè sắp đến mang hanh hao mặn mà
Đường lá xanh tô điểm hương thơ ngát ngào
Tay nắm tay ngọt ngào dịu dàng như gió
Chờ đón từng khoảnh khắc tím ngát muôn màu
Hoa đã quen với những cơn mưa cuối trời
Biết ngọt ngào giữa lúc bội phồn hối hả
Thức tỉnh từng hương thơ thoảng lãng đãng
Sớm hòa mình trong sự tươi mới của tình yêu
Môi cười rạng ngời dưới tia nắng chan hòa
Hạnh phúc như những đóa hoa tím kia
Hay thiên thần bắt đầu nhảy múa trên đỉnh cỏ
Có một buổi tối trăng lên nhẹ nhàng dịu dàng
Thấy tình yêu lồng lộng như màu tím ngát
Lưng chừng thiên thần vuốt ve giấc mơ êm đềm.
Hk: 18/6/2019
- Nguyễn Thị Nguyệt Anh -

15. HỒN THU NHẠT PHAI
Anh mơ gì dòng thời gian chảy
Trải ký ức đêm trôi êm đềm
Bên kia bờ mắt nỗi nhớ bay
Đường nét mặt lão hóa nụ cười
Anh đổi gì để từ giã tình
Dòng đời cuộn tròn nắng chiều nhạt
Bước chân lặng lẽ in dấu chân
Tay trần thuận buồm giữa trời xanh
Anh thương người hay khóc thương ta
Thời gian thấm thoắt ôm đống buồn
Ngày dài mênh mông sóng cuộn trôi
Nỗi buồn gói vào lá thư cũ
Ngân nga tiếc nuối tiếc thương
Hương thu nhạt phai nơi cuối trời
Em đẹp mãi như làn gió mới
Em giữ mãi trái tim ấm áp
Để tình yêu mãi mãi tồn tại.
Hk: 22/5/2019
- Nguyễn Thị Nguyệt Anh -

16. TỪ BỎ
Con người bận rộn theo dõi thế giới
Đến một ngày, hãy dừng lại, nghỉ ngơi
Vì may mắn chỉ ghé thăm một hai lần
Hãy giữ lại, đừng để tâm hồn phai nhạt
Đời luôn ao ước bên bờ biển trời xanh thẳm
Luôn tươi mới, thơm ngát như mọi hương vị
Nét trong sáng lan tỏa trên mọi con đường
Hãy nhìn thấy, tình thương luôn vô hạn
Trong cuộc sống, có nhiều kẽ hở đầy rủi ro
Chỉ có lòng tham làm mờ đi tình người
Thấu hiểu để chia sẻ, đừng để lòng tham lấn áp
Chẳng tri âm nào giữ lại, danh dĩ trôi qua
Lời thánh thiện như bình minh rực sáng
Tâm hồn Hiền tài tỏa sáng đức ngời
Sống tinh anh, biết nhẫn chịu những khó khăn
Đừng để mất đi tình thân, hãy giữ gìn
Đời là một chuỗi biến động không ngừng
Chớ để lòng tham phủ bóng tối lên tâm hồn.
HK :3/6/2019
- Nguyễn Thị Nguyệt Anh -
