Đất nước ta trải qua những biến động tuyệt vời
Gương mặt anh hùng tự hào tỏa sáng
Ân sủng ấy chẳng bao giờ phai nhòa
Nhiều thập kỷ, đất nước ta thống nhất
Nguy cơ mất mát luôn là nỗi đau
Nỗi tiếc thương trải dài khắp quê hương
Ký ức chiến trường vẫn hiện hữu bằng xương máu
Anh hùng dám hy sinh trong chiến trận
Máu chảy, xương tan vì tổ quốc
Đất nước yên bình, hòa bình vì họ
Bình minh rạng ngời nhờ máu hồng nghĩa tình
Hôm nay, tổ quốc ta trở nên tươi đẹp
Là nhờ công lao của những anh hùng
Cả nước nhớ mãi ngày họ cùng hiến dâng
Hương khói thơm ngát, dâng lên bản thân anh linh
Từ rừng sâu, núi cao, biển bát ngát
Thương tiếc vẫn tràn ngập linh hồn anh linh
Toàn dân kính cẩn tỏ lòng biết ơn
Nhang khói dâng lên... kính dâng hồn liệt sĩ
HP 23-7-2019
Bài thơ: Hồn thi ca dài lâu - Đoàn Thịnh
Hồn thi ca dài lâu
Đoàn Thịnh
Hãy mỗi người, đến ngày này
Trồng một nến thắp hương thiêng liêng
Hương thơm thấu đến tận từng nhịp tim
Ngày nay, lòng ta thêm sáng trong.
Người hy sinh, có gì ở lại
Máu thịt hòa vào biển lớn
Xương tan trong cảnh phố rộng lớn
Trong ánh sáng, cuộc sống mới tươi đẹp.
Mỗi sáng, gửi lời tri ân
Chút thôi, nhưng không bao giờ quên
Từng thớ đất trải khắp đất nước
Mỗi vần thơ, hòa mình vào biển người.
Lòng ta liệu có bao giờ hờn
Đài tưởng niệm đứng vững đâu đây
Muôn đời tri ân không bao giờ phai
Trong từng người, chảy mãi dòng son.
Nến hồng chẳng chỉ là biểu tượng biết ơn
Nó là sự kế thừa tinh thần
Đất và nước rộng lớn bao la
Hương thơm của tri ân lan tỏa mọi nơi.
Đoàn Thịnh
3. Bài thơ: Cha tôi và Điện Biên - Nguyễn Huấn
(Dâng tặng linh hồn cha tôi và đồng đội của người)
Thấp thoáng gương mặt cha tôi
Aò ào đi trong câu hát
Điện Biên diệu kỳ mở trang cổ tích
Người lính trẻ trung theo đồng đội tìm về
Cuộc chiến xưa băm nát ngực làng quê
Súng bom thù xé ngang trời Tây Bắc
Mẹ bảo rằng: đêm trùng trùng câu hát
Phía “ Vừng đông… hửng sáng” * người đi
Điện Biên ơi…
hãy kể tôi nghe
Căn hầm nào đồng đội cùng cha thức
Giọt mưa dầm lạnh giữa lòng cơm vắt
Nòng súng đăm đăm phía quân thù
Chiến hào Him Lam
nhành ban nở ngày xưa
Tháng năm trôi vẫn còn thao thiết quá
Có phải không cha: cánh hoa Ban ấy
Trắng dập rờn phút lấp lánh Điện Biên
Giữa ngút trời mầu cờ đỏ thần tiên
Bản Mường vang khúc reo hò chiến thắng
Cha hãy về nhé
Thu nay
cùng nắng
Hòa vào đoàn quân giữ nước kiêu hùng
Bài ca hóa lửa vừng đông
Bóng cha xanh mướt cánh đồng Điện Biên
Tuần Giáo – Lạc Dương
7/2019
Nguyễn Huấn
4. Bài thơ: Tháng bảy lại nhớ các anh - Giọt Mưa Thu
Tháng bảy lại nhớ đến các anh.
Tuổi thanh xuân hiến dâng cho Tổ Quốc.
Bởi chiến tranh làm con tim sôi sục.
Lúc ra đi không có hẹn ngày về.
Tháng bảy lại đất nước lại gọi tên.
Đất Quảng Trị máu loang dòng Thạch Hãn.
Khu Thành cổ hoang tàn trong bom đạn.
Khoé mi cay tiếng nấc nghẹn trong lòng.
Tháng bảy lại dâng tặng những nén hương.
Để tưởng nhớ các anh hùng liệt sĩ.
Thác linh thiêng hãy an lòng yên nghỉ.
Gió rì rầm...
Trên đồi tím hoa sim...!!!
Giọt Mưa Thu
HN 25/7/2019
5. Bài thơ: Gặp con - Nguyễn Văn Lan
Hòa bình đã đến, con ở nơi nào?
Nhiều năm mẹ trông chờ trong canh thâu
Con rời đi từ lúc ấy đến giờ
Lòng nhớ con quá, mẹ nhìn tấm ảnh này
Tấm hình này giống như con vẫn ở đây
Niềm tin của mẹ chỉ nhìn vào hình con
Con đi giữ gìn cho nước non
Bao đêm mẹ vẫn mỏi mòn, chờ trông
Thân già của mẹ giờ đây hưu quạnh
Chờ trong nước mắt bên dòng sông xanh
Con tim nhỏ mẹ đã trao cho anh
Hãy trở nên thép để giữ chiến công
Con của mẹ đã đánh Bắc, dẹp Đông
Giờ đây mẹ chỉ chờ đợi con về
Mỏi mòn nay cũng đã tái tê
Mẹ không chờ nữa, mẹ sẽ về với tổ tiên
Ở bên kia thế giới, mẹ sẽ bình yên
Hay là cửa Phật, thần tiên đón chào
Nhiều năm qua mẹ luôn ước ao
Bây giờ mẹ sẽ bước vào cõi tiên
Con ơi con, con mẹ dịu dàng hiền lành
Mẹ mong con ngủ yên ở một miền xa xôi
Đất nước ta bình yên sơn hà rộng lớn
Thiếu vắng con, nhưng mẹ lại thấy hạnh phúc
Nhìn hình con, mẹ đắm chìm trong nỗi niềm
Mẹ mừng, mẹ buồn, mẹ lau nước mắt
Nhìn qua khung cửa cũ, héo hắt
Nhìn thấy con của mẹ, nước mắt lại rơi
Con ơi, con đã lạc nơi nào?
Hãy về với mẹ, ước ao cuối cùng của mẹ
Nhiều năm biệt ly, đến phương trời chẳng rõ
Con ơi, hãy về nơi mẹ nằm.
25/7/2019 - Nguyễn Văn Lan
6. Bài thơ: Hình ảnh vững chắc của Việt Nam - Nguyễn Hường
Một sống hai chết, câu chuyện này
Mưa bom lửa đạn, thân gầy vẫn quyết tâm
Trung kiên, nhìn mắt âm thầm
Bám chặt cột mốc, nổ ầm xâm lăng
Biết rằng mình như cây xăng bốc lửa
Hiên ngang tự súng, khăng khăng giữ nhà
Tự hào cho dân tộc Việt Nam
Anh hùng đứng vững, kế thừa ý chí ông cha muôn đời.
Thơ Nguyễn Hường
24/7/2019
7. Bài thơ: Ngủ yên nơi kia bạn ơi - Nguyễn Quang Toản
Kính tặng những liệt sĩ của chúng ta, nhất là anh Đinh Văn Tèo và những đồng đội quê xã Đông Đô, hi sinh tại mặt trận Quảng Trị năm 1972.
Có người nằm yên giữa rừng sâu
Có người, đau yếu, quặn trên chiến trường
Một thời, bom đạn gầm rú, đạn reo ráng
Vẫn còn sống mãi trong kí ức bao người.
Nỗi buồn tuổi trẻ, một thời điên đảo
Bao mối tình đầu, tan vỡ giữa bom đạn
Kẻ từ phương Bắc, người từ phương Nam
Đều trở về với mảnh đất quê hương.
Tuổi thanh xuân, gửi lại chiến trường
Cùng những yêu thương cháy bỏng
Quảng Trị, những ngày tháng bảy đẫm máu mưa
Còn mãi trong trí nhớ của những người sống sót...
Bạn tôi, nằm mãi nơi đây
Vài ngày trước khi kết thúc cuộc đời chiến sự
Anh nằm nghe sóng biển Cửa Việt
Hát lên câu hát ru từng đoạn đời.
Bạn ơi, bạn mãi mãi ở tuổi thanh xuân
Trong khi tôi chuẩn bị bước sang tuổi già
Dòng sông thời gian vẫn triền miên chảy
Hãy yên nghỉ nơi ấy, bạn ơi!
5/10/2018
Thơ Nguyễn Quang Toản, Thái Bình.
8. Bài thơ: Con ơi - Trần Tuyết Tuyết
Chiến tranh đã khép lại lâu rồi
Tại sao con không nhớ lời về ngay?
Để mẹ ngóng mỗi ngày
Trái tim se sắt, thân gầy héo hon
Nhớ con, mẹ đợi mỏi mòn
Ngày đêm trông ngóng mong con trở về
Để lòng mẹ khỏi tái tê
Đêm đêm mẹ chẳng thấy đơn côi
Thương con, lệ rơi tràn môi
Đã bao năm tháng mẹ ngồi chờ con!
Thơ: Trần Tuyết Tuyết
9. Bài thơ: Mẹ anh hùng - Nguyên Đức
Ngày hai mươi Tết, tin buồn,
Ngọc Đông* anh hùng, chiến thắng trận đánh.
Mẹ Nga* đau đớn, khóc thương nhớ!
Theo tiếng bom, Mẹ tìm con trong đêm.
Khi Ba ra đi, Mẹ héo hon,
Hy sinh vì nước, để con đời tự do.
Độc lập dân tộc, mọi người lo lắng,
Ba chiến đấu, giặc xâm lăng như sói.
Số phận định trước, khó tránh sao?
Ba nằm dưới chiến trường, đất chứng nhận.
Con bước lên đường, hiên ngang,
Chia tay đồng đội, theo bước anh hùng.
Mẹ Nga nấu bánh chưng trắng ngần,
Tiếp tế quân đội, mừng chiến thắng lớn.
Trời ơi! Có biết không?
Giặc cháy nhà, tàn tro rơi rơi đầy.
Thương Mẹ và các con nhỏ,
Nơi nào có nhà, đó là mái ấm.
Nhưng đến Tết Mậu Thân,
Chiến sĩ Ngọc Nghĩa* lại ra đi.
Vì nước, lòng liều mình, danh tiếng ghi sử vàng,
Mẹ tiếp tục cuộc sống, xây dựng hạnh phúc gia đình.
Bị đánh đập, nhưng Mẹ kiên cường quyết không khai,
Trái tim Mẹ càng đau, Mẹ càng trở nên cay cay hờn hờn!
Nấu nung hùng khí, cháu con lớn khôn,
Hăng say chiến đấu, bảo vệ đất nước yêu thương.
Ngày giải phóng, Mẹ hò reo,
Nước ta thống nhất, không lo giặc nữa.
Thắp hương, nguyện cầu, vái lạy Phật thánh,
Phù hộ liệt sĩ yên nghỉ cõi trời cao.
Đáo lai Việt Nam mình yêu quý,
Mẹ phò dân, giúp đất nước ngày càng phồn thịnh.
Nguyên Đức
Tháng 7/2019.
10. Bài thơ: TƯỞNG NHỚ ANH - Vọng Thanh
Có điều gì... sao kỳ lạ, đất nước ơi?
Mưa nắng vẫn hiền hòa, cây cỏ luôn tươi rói
Từ Bắc đến Nam, như cuộc trở về nghẹn lòng
Hơn chín mươi triệu trái tim... gọi tên Anh!...
Tổ Quốc ghi công, chiến sĩ tỏa sáng vẻ vang
Anh mãi mãi hiện hữu trong trái tim dân tộc
Chiến sĩ như chim cánh cò vươn lên cao
Anh về trong lòng Mẹ biển rộng lẽo.
Đất nước tiễn biệt Anh, nước mắt rơi dày mê
Đến thế giới... không còn mối thù kỳ oan
Đồng đội giữ mãi nỗi buồn thương đau
Bước theo dấu chân Anh, chiếc cánh sắt vẫy bay.
Hạnh phúc nào... đôi khi giận hờn xen lẫn
Cuộc sống yên bình có khi đổi bằng nước mắt
Anh ra đi... bao nhiêu trái tim quặn thắt
Vợ và con thơ, chờ đợi đến bao giờ...?
Anh hòa quyện vào không gian biển lớn
Dòng họ Rồng Tiên, Việt Nam ta mãi mãi...
Anh! Anh là... Trần Quang Khải!
Con chim sắt quen thuộc vẫy cánh giữa bầu trời.
Lịch sử ghi dấu mãi không phai
Nhà Nước tôn vinh Anh... thăng lên đạt quân hàm Đại Tá
Trần Quang Khải... hãy ngủ yên Anh nhé!
Người vợ trẻ thay Anh... là điểm tựa vững chắc của gia đình.
Vành khăn tang, Chị vẫn kiên cường đứng vững
Đồng đội thay Anh giữ yên bình cho Đất Nước
Anh đã ngủ xuôi... giữa bầu trời Vịnh Bắc Bộ
Hãy yên bình giấc ngủ an lành, Anh nhé!
Triệu triệu đồng bào mang tâm huyết mặc niệm
Anh hiện hữu, mang trên mình bức tranh màu cờ Tổ Quốc
Ngủ đi Anh... Mẹ biển ôm lấy, hát ru nhẹ nhàng
Tổ Quốc quê hương, những giọt lệ nhỏ tuôn rơi...
Thắp nén hương, tưởng nhớ, gửi về tâm hồn Anh!
Vọng Thanh
19/6/2016
11. Bài thơ: Mẹ ơi - Phạm Quang Thu
14. Tác phẩm thơ: Cha tôi - Hạ Như Trần
Đốt nén hương kính cẩn trước lăng Liệt Sỹ
Người hùng 'người thân' chưa từng gặp mặt...
Cha hiện vẫn còn trong dòng nước mắt
Đầy nhớ thương, mà Mẹ kể về Người.
Những năm tháng đẹp nhất thuở hai mươi
Mẹ giữ lưng lam giữa dòng đời chảy trôi
Nuôi con nhỏ để cho Cha bước đi vững chắc
Xông Trường Sơn đuổi giặc, giữ nước nhà.
Con ra đời không biết gì về bóng hình Cha
Nhưng Mẹ kể... Người rất dũng cảm
Cha bị loại từ khi dự khám
Vì thư sinh, quân đội không nhận Người.
Viết thư máu gửi khắp mọi nơi
Quyết nhập ngũ và bước lên đường đánh giặc
Để vợ trẻ một mình nơi phương bắc
Theo đoàn quân...đoàn bom đạn, rừng mưa.
Chỉ nhắn về lúc bước vào quảng trường
'Hai...phụ mẫu, hãy cố gắng
Con...trai gái, đều mang tên Toàn Thắng
Ngày hòa bình nhất định sẽ trở về'.
Người ở đâu hay
Nửa thế kỷ...con đường
Từ khi bước Cha không bao giờ trở lại
Mẹ già yếu rồi mãi mãi ra đi
Chưa một lần thấy 'xương cốt' của Cha!
Đồng đội xưa...kể giữa lệ nhòa
Cha bị bắt trong trận chiến của địch
Rồi ngã xuống để bảo toàn chiến dịch
Quyết không khai mặc kệ súng chĩa vào đầu.
Mộ nhanh chóng chôn vội dưới gốc Dâu
Bom tàn phá sau khó tìm thấy nữa
Vì đồng đội phải lao vào tuyến lửa
Người hi sinh, người tàn phế trở về.
Nhớ những lời của Mẹ khi ra đi...
Chuyển công việc, con đi về phía nam tìm kiếm
Nơi Cha qua, nơi đầy kỷ niệm
Chiến trường xưa xuống công tác vài lần.
Rất nhiều ngày con hỏi người dân
Không có kết quả, cảm thấy gần như vô vọng
Nhưng Cha ạ...bác Nguyễn Thành vẫn còn sống
Bác là người đã chôn cất cho Cha.
Chiếc khăn tay thêu chữ Hiền - Hòa
Tên Cha, Mẹ bác gì đó chôn cùng hôm ấy
Sau năm buổi đã được con tìm thấy
Tắm nước thơm... Nơi cố thổ Cha trở về!
Con, cháu Người nay đều có mặt ở quê hương
Xin kính cẩn trước linh hồn Liệt Sỹ.
Hạ Như Trần
15. Tác phẩm thơ: Mẹ hãy vui lên - Hồ Viết Bình
Mẹ ơi mẹ hãy vui lên
Con trai của mẹ chỉ còn một bước chân
Trải qua những thăng trầm của cuộc chiến
Một phần thân thể đã trở thành tro khô
Dù chân vụng chân co
Xe con chở mẹ đi dạo trên con đường
Để mẹ thăm thú những phố thị
Nhớ ngày mẹ tiễn con lên đường ơi
Nước mắt mẹ rơi khi nhìn con
Mẹ cảm thấy lo lắng và bối rối
Những đêm vượt qua gian khó
Nhớ đến đôi mắt mẹ đầy tình thương
Nhớ đêm bị thương trong cuộc chiến
Bác sĩ nói phải cắt bỏ đoạn chân con
Nghe xong lòng con như đóng băng
Chẳng biết nơi nào để chăm sóc mẹ già
Nhưng rồi con đã vượt qua
Để về bên mẹ trong năm tháng già nua
Bây giờ mẹ hãy cố gắng lên
Cùng con đi qua mọi nẻo đường quê hương.
Hồ Viết Bình
9/5/18