1. Bài phân tích nhân vật Hồng trong đoạn trích 'Trong lòng mẹ' - mẫu 4
Nhân vật Hồng trong đoạn trích “Trong lòng mẹ” từ tập hồi ký “Những ngày thơ ấu” của Nguyên Hồng phản ánh những khó khăn và nỗi đau của ông thời trẻ. Dù chỉ là một khoảnh khắc nhỏ, đoạn văn cho thấy nỗi khổ của Hồng khi xa mẹ và niềm vui tột độ khi được đoàn tụ với mẹ, người mà Hồng rất yêu quý và luôn khao khát gặp lại. Tình cảm sâu sắc của Hồng dành cho mẹ không bị ảnh hưởng bởi hoàn cảnh khó khăn hay sự chỉ trích của người khác, mà còn trở nên mạnh mẽ hơn trong sự thương cảm và đau xót. Đoạn văn khắc họa rõ nét tình yêu và nỗi khổ của Hồng, từ sự cảm thông sâu sắc đến niềm hạnh phúc khi đoàn tụ với mẹ, tạo nên một hình ảnh cảm động và đầy xúc cảm.
Hồng luôn cảm thấy đau lòng khi sống xa mẹ và cảm nhận sự miệt thị từ người cô. Những giọt nước mắt và nỗi buồn khi gặp mẹ cho thấy lòng yêu thương và nỗi đau không thể nào nguôi ngoai của Hồng. Nỗi khao khát gặp mẹ thể hiện rõ trong từng bước chạy và cảm giác hạnh phúc khi được ôm ấp trong vòng tay mẹ. Đoạn văn cũng nhấn mạnh rằng tình cảm của mẹ không thể thay thế được và giá trị của nó luôn quý báu. Những cảm xúc này giúp hiểu rõ hơn về nỗi đau của những đứa trẻ mất cha mẹ trong những hoàn cảnh khó khăn, và làm nổi bật sự quý giá của tình yêu thương gia đình.
Đọc đoạn trích này, chúng ta càng cảm nhận sâu sắc hơn về sự quý giá của mẹ và tình cảm gia đình trong cuộc sống của mình.
2. Phân tích nhân vật Hồng trong đoạn trích 'Trong lòng mẹ' - mẫu 5
Nguyên Hồng là một nhà văn nổi tiếng với những đóng góp đáng kể cho văn học Việt Nam. Trong tác phẩm “Trong lòng mẹ,” ông đã khắc họa sâu sắc nhân vật bé Hồng, làm nổi bật tình yêu thương của cậu dành cho mẹ mình. Tác phẩm không chỉ tái hiện những hình ảnh cảm động mà còn giúp người đọc hiểu rõ hơn về nỗi đau và tình cảm của Hồng trong hoàn cảnh éo le. Câu chuyện cho thấy rõ ràng sự đau khổ khi phải sống xa mẹ và những cảm xúc sâu sắc khi được đoàn tụ, từ đó tạo nên một bức tranh đầy cảm động về tình mẹ con và sự kiên cường của cậu bé.
Hình ảnh Hồng đau đớn khi phải xa mẹ và sự tủi thân trong cuộc sống với bà cô độc ác được mô tả một cách chân thực, thể hiện lòng yêu thương sâu sắc của Hồng dành cho mẹ. Những đau đớn và khó khăn mà Hồng phải trải qua làm nổi bật tình cảm và sự kiên trì của cậu. Dù bị bà cô châm chọc và chịu đựng sự thiếu thốn tình cảm, Hồng vẫn giữ vững tình yêu dành cho mẹ, điều này làm cho hình ảnh của cậu bé trở nên đáng trân trọng và xúc động.
Những lời lẽ độc ác từ bà cô không làm giảm đi tình yêu của Hồng dành cho mẹ. Ngược lại, nỗi đau và sự bất công mà cậu phải chịu chỉ làm tăng thêm lòng yêu thương và sự thấu hiểu của cậu đối với mẹ. Cảm xúc của Hồng khi gặp mẹ, và niềm vui sướng khi được ôm mẹ, phản ánh sự kiên cường và tình cảm chân thành của cậu. Tác phẩm không chỉ là một bức tranh về tình mẹ con mà còn là một bài học sâu sắc về lòng kiên nhẫn và sự yêu thương trong những hoàn cảnh khó khăn.
Cảm xúc của Hồng khi gặp lại mẹ cho thấy tấm lòng yêu thương vô bờ bến của cậu. Dù trải qua nhiều đau khổ, cậu vẫn giữ vững niềm tin vào tình yêu của mẹ và cảm nhận được sự quý giá của tình cảm gia đình. Tác phẩm của Nguyên Hồng đã làm nổi bật sự sâu lắng trong tâm hồn của nhân vật, và phản ánh những cảm xúc chân thật của một đứa trẻ yêu mẹ trong hoàn cảnh khó khăn.
3. Phân tích nhân vật Hồng trong đoạn trích 'Trong lòng mẹ' - mẫu 6
Trong suốt sự nghiệp văn chương của mình, Nguyên Hồng đã đạt được nhiều thành tựu nổi bật. Tuy nhiên, chính tác phẩm 'Những ngày thơ ấu,' được viết khi ông mới 18 tuổi, đã đánh dấu sự gia nhập chững chạc vào làng văn. Đây là một tập hồi ký mô tả cuộc đời đầy gian truân của tác giả.
Với tài năng dẫn dắt câu chuyện, Nguyên Hồng đưa người đọc vào thế giới gia đình bé Hồng, vốn tưởng chừng như rất phú quý. Ngày bé Hồng ra đời, gia đình đón tiếp nhiều nhân vật quan trọng và đầy đồ lễ. Tuy nhiên, số phận lại đưa Hồng vào cuộc sống đầy đau khổ. Sự bất hạnh lớn nhất của Hồng là cuộc hôn nhân không hạnh phúc của cha mẹ, điều mà Hồng đã cảm nhận ngay từ khi còn nhỏ. Sự trái ngược này khiến em đau đớn khi thấy mẹ luôn phải gượng cười dù lòng đầy nỗi buồn.
Tình cảm gia đình của Hồng từ bé đã mang dấu ấn gượng ép. Cha mẹ sống bên nhau chỉ vì trách nhiệm với Hồng, không có tình yêu. Hồng đã nghe nhiều điều tiếng về mẹ và cảm thấy dằn vặt vì những tin đồn đó. Khi gia đình lâm vào cảnh khốn khó, dù phải bán nhà, nhưng lời nói chân thành của Hồng về việc sẽ xây lại nhà cho bà đã phần nào làm dịu không khí nặng nề trong gia đình.
Khó khăn càng chồng chất khi gia đình lâm vào cảnh nghèo túng. Mẹ Hồng buôn bán thất bại, cha nghiện ngập và sống bám vào vợ. Cuộc sống vốn tưởng đầy đủ giờ trở nên thiếu thốn về mọi mặt. Hồng phải chịu đựng sự thiếu thốn không chỉ về vật chất mà còn về tình cảm gia đình. Cha Hồng, người đáng lẽ phải là trụ cột, giờ đây lại lâm vào tình trạng khốn cùng, đến mức phải cướp tiền của con để mua thuốc. Khi cha qua đời trong sự nghèo khó và nghiện ngập, mẹ Hồng quyết định rời bỏ gia đình để tìm cách sống, để lại Hồng một mình giữa sự khinh miệt của họ hàng.
Hồng phải sống với sự cay nghiệt từ phía họ nội và trở thành một đứa trẻ lêu lổng, đói khát. Mặc dù khao khát một cuộc sống ấm áp, nhưng ước mơ đơn giản đó mãi không thành hiện thực. Hồng phải chứng kiến sự phân biệt đối xử trong xã hội và cảm thấy mình như một kẻ lạc lõng. Mặc dù vậy, Hồng vẫn giữ niềm tin vào mẹ và hy vọng sẽ gặp lại bà. Cảnh vật xung quanh càng làm nổi bật nỗi đau và sự cô đơn của Hồng. Sự trở về của mẹ Hồng đã làm sáng tỏ tình yêu vô bờ bến của cậu, mặc dù trước đó, em đã phải chịu đựng nỗi đau và sự mỉa mai từ bà cô. Niềm vui và xúc động khi gặp lại mẹ thể hiện rõ qua hành động và cảm xúc của Hồng.
Qua toàn bộ tác phẩm, đặc biệt là ở Chương IV, hình ảnh bé Hồng hiện lên với nhiều đức tính quý giá. Dù sống trong hoàn cảnh khắc nghiệt, Hồng vẫn kiên cường đấu tranh cho lẽ phải và giữ vững niềm tin vào cuộc sống. Cậu bé đáng yêu và đáng thương này sẽ mãi là hình mẫu sáng ngời trong tâm hồn người đọc.
4. Phân tích nhân vật Hồng trong đoạn trích 'Trong lòng mẹ' - mẫu 7
Hình dáng mẹ tôi vẫn chưa phai mờ
Hãy còn hình dung khi mẹ bước vào và ra đi
Nụ cười lấp ló sau tay áo
Trong ánh nắng trưa hè trước hiên nhà
Tình cảm gia đình, đặc biệt là tình mẫu tử, luôn là thứ tình cảm thiêng liêng và vĩnh cửu trong lòng mỗi người. Trong văn học, có rất nhiều người mẹ sẵn sàng hy sinh, đánh đổi tất cả vì con cái, và đồng thời cũng có những đứa con yêu thương, bảo vệ mẹ hết lòng. Đứa con hiếu thảo, tràn đầy tình yêu ấy chính là cậu bé Hồng trong đoạn trích 'Trong lòng mẹ' của nhà văn Nguyên Hồng.
Để hiểu về tình cảm Hồng dành cho mẹ, chúng ta cần tìm hiểu sơ qua về hoàn cảnh sống của Hồng. Hồng từng sống trong gia đình trung lưu, đủ đầy về tiền bạc nhưng thiếu thốn tình yêu thương. Cha nghiện thuốc phiện, tiêu tán tài sản rồi qua đời, mẹ bỏ đi để Hồng ở lại với bà cô cay nghiệt, đầy những lời lẽ xấu xa, hàng ngày tiêm nhiễm những điều không tốt vào cậu bé Hồng.
Tình yêu thương của bé Hồng dành cho mẹ trước hết được thể hiện qua sự kiên định trong tình cảm đối diện với những lời dèm pha, xúc xiểm của bà cô. Những lời bà cô nói như những nhát dao đâm vào trái tim non nớt của Hồng. Hai tiếng “em bé” kéo dài, rồi câu hỏi: “Hồng! Mày có muốn vào Thanh Hóa chơi với mẹ mày không?” tiếp theo là lời mắng: “Mày dại quá, cứ vào đi, tao lo tiền tàu cho. Vào mà bắt mợ mày may vá sắm sửa và thăm em bé chứ”. Những lời tưởng chừng là quan tâm đến cậu bé nhưng thực chất chỉ làm trái tim non nớt của cậu đau đớn. Hồng cố gắng kiềm chế cảm xúc của bản thân để bà cô không đạt được mục đích của mình. Không chỉ vậy, cậu còn kiên quyết rằng: “Thế nào cuối năm mợ cháu cũng về”. Câu nói ấy như một hành động cứng rắn đập tan những suy nghĩ, hành động xấu xa của bà cô. Đồng thời cũng là một minh chứng cho tình yêu thương, niềm tin sâu sắc Hồng dành cho mẹ.
Hồng yêu mẹ, yêu mẹ rất nhiều, nhưng cũng giận mẹ vì bỏ đi biệt xứ, để lại mình Hồng phải chống chọi với bà cô độc ác, cay nghiệt. Điểm cao trào của tình yêu đó, trong suy nghĩ ngây thơ nhưng chân thành của Hồng, em đã ước “Giá như những cổ tịch đã đày đọa mẹ tôi là một vật như hòn đá hay cục thủy tinh, đầu mẩu gỗ, tôi quyết vồ ngay lấy mà cắn, mà nhai, mà nghiến cho kỳ nát vụn mới thôi”. Hình ảnh so sánh rất đặc sắc, so sánh cổ tịch phong kiến bảo thủ với những vật hữu hình: đầu mẩu gỗ, thủy tinh, để có những hành động hết sức quyết liệt: vồ, cắn, nhai, nghiến cho kỳ nát vụn. Mong ước ấy của Hồng một lần nữa khẳng định tình yêu thương sâu nặng mà em dành cho người mẹ bất hạnh của mình.
Tình yêu thương mẹ của bé Hồng được thể hiện rõ nét khi cậu gặp lại mẹ. Hồng đã từng đau đớn nghĩ rằng: “Mợ ơi! Con khổ quá mợ ơi, giá ai cho tôi một xu nhỉ, chỉ một xu thôi để tôi mua một năm xôi hay một chiếc bánh khuất ăn cho đỡ đói.”. Đó là những tâm sự thấm đẫm nước mắt của một cậu bé nhỏ tuổi nhưng tâm hồn đã già dặn. Và bao nhiêu đau đớn, tủi cực đã được bù đắp trong giây phút gặp lại. Hai mẹ con vui mừng, rơi nước mắt khi gặp nhau. Hồng chạy nhanh tới, hơi thở hồng hộc, trán ướt mồ hôi, cả hai chân níu lại, vui sướng đến cực điểm trèo lên xe mẹ. Nếu người quay lại không phải mẹ, có lẽ sẽ là điều đau đớn, cơ cực nhất trong cuộc đời: “Và cái lầm đó không những làm tôi thẹn mà còn tủi cực nữa, khác gì cái ảo ảnh của một dòng nước trong suốt chảy dưới bóng râm đã hiện ra trước mắt gần rạn nứt của người bộ hành ngã gục giữa sa mạc”. Hình ảnh so sánh gợi cảm, chính xác khi lấy hình ảnh người bộ hành giữa sa mạc để so sánh với tình yêu thương mãnh liệt Hồng dành cho mẹ. Hình ảnh dòng suối là một ví von đặc sắc cho thấy mẹ chính là dòng nước trong xanh và mát lành làm dịu mát những nỗi cay đắng trong cuộc đời con.
Ngồi bên mẹ, Hồng lúc này mới sụt sùi và khóc nức nở. Chính trong lúc được gần gũi bên mẹ, Hồng mới thấy mẹ không giống như những lời bà cô nói. Mẹ vẫn xinh đẹp, tươi sáng, hai gò má ửng hồng, mẹ vẫn đẹp như thuở còn sung túc. Được mẹ ôm ấp vào lòng, Hồng mới cảm nhận được tất cả niềm hạnh phúc mà mỗi đứa con được cảm nhận trong cuộc đời: “Phải bé lại lăn vào lòng một người mẹ, áp mặt vào bầu sữa nóng của người mẹ, để bàn tay của người mẹ vuốt ve, gãi rôm ở sống lưng cho, mới thấy người mẹ có một êm dịu vô cùng”.
Đoạn trích 'Trong lòng mẹ', với ngôn từ giản dị, hình ảnh so sánh đặc sắc, giọng văn trữ tình tình cảm, là một minh chứng điển hình cho tình mẫu tử bất diệt. Tình cảm thiêng liêng, cao cả ấy lay động đến hàng triệu trái tim và như một lời nhắc nhở đến mỗi người con phải luôn biết yêu thương và kính trọng cha mẹ.
5. Phân tích nhân vật Hồng trong đoạn trích 'Trong lòng mẹ' - ví dụ 8
Trong số các tác giả viết về phụ nữ và trẻ em, Nguyên Hồng nổi bật với những tác phẩm đáng chú ý. Ông có nhiều sáng tác về đề tài này, đặc biệt là hồi ký “Những ngày thơ ấu”. Đặc biệt, đoạn trích “Trong lòng mẹ” làm nổi bật số phận đen tối và tình cảm sâu sắc của Hồng dành cho mẹ mình.
Hoàn cảnh của Hồng thật đáng thương. Hồng lớn lên trong một gia đình không hạnh phúc. Khi cha qua đời, mẹ Hồng phải rời quê để tìm kế sinh nhai, để lại Hồng phải đối mặt với sự lạnh nhạt của hàng xóm. Mặc dù là cô ruột, bà cô của Hồng không những không yêu thương mà còn tìm cách làm rạn nứt tình mẹ con của Hồng.
Trong một cuộc trò chuyện với bà cô, cậu bé Hồng đau khổ khi nghe bà nhắc đến mẹ. Hồng hiểu rằng sau những lời quan tâm giả dối, bà cô không hề có ý tốt. Khi bà hỏi Hồng có muốn vào Thanh Hóa thăm mẹ không, Hồng chỉ biết rơi nước mắt nhớ về mẹ. Cậu nhớ đến hình ảnh buồn bã và sự hiền từ của mẹ. Khi nghe bà cô nói rằng: “Mợ mày phát tài lắm rồi”, lòng cậu đau thắt, nước mắt rơi. Cậu cảm thấy xót xa cho mẹ vất vả. Bà cô tiếp tục nói: “Vào mà bắt mợ mày mua sắm quần áo và thăm “em bé””, hai tiếng “em bé” khiến Hồng nước mắt chảy dài, cười mà như khóc. Khi bà cô vui vẻ kể về mẹ cậu, Hồng nghẹn ngào không thể khóc thêm. Cậu ước những cổ tục đang dày vò mẹ cậu là những hòn đá hay mẩu thủy tinh để cậu có thể vồ, cắn, nhai cho đến khi nát vụn. Qua cuộc trò chuyện này, Hồng thể hiện tình yêu sâu sắc dành cho mẹ và sự đau xót vì mẹ chịu khổ.
Tình cảm mãnh liệt của Hồng được thể hiện rõ khi cậu ngồi trong lòng mẹ. Trong buổi tan học, thấy một người phụ nữ trên xích lô giống mẹ, Hồng chạy theo và gọi: “Mợ ơi! Mợ ơi!” Khuôn mặt cậu ướt đẫm mồ hôi, chân ríu lại vì chạy nhanh, khóc nức nở. Khi được ôm trong lòng mẹ, Hồng hạnh phúc ngắm gương mặt mẹ “vẫn tươi sáng với đôi mắt trong và làn da mịn màng, nổi bật màu hồng của hai gò má”. Cậu cảm nhận sự ấm áp mà lâu nay cậu thiếu thốn, và quên đi những lời cay độc của bà cô.
Nguyên Hồng đã khắc họa hình ảnh cậu bé Hồng chịu đựng khổ đau và hạnh phúc khi được ngồi trong lòng mẹ. Chúng ta cảm phục Hồng vì đã vượt qua những định kiến để cảm nhận trọn vẹn niềm hạnh phúc khi ở bên mẹ.
6. Phân tích nhân vật Hồng qua đoạn trích 'Trong lòng mẹ' - mẫu 9
Chương IV của hồi ký 'Những ngày thơ ấu' của Nguyên Hồng miêu tả sâu sắc tình yêu thương mãnh liệt của bé Hồng dành cho mẹ qua đoạn trích 'Trong lòng mẹ'.
Trong chương này, tác phẩm khắc họa sinh động 'những rung động tột cùng của một tâm hồn trẻ thơ' (Thạch Lam) đối với mẹ, thể hiện rõ nét tình yêu thương và số phận bất hạnh của người phụ nữ trong xã hội phong kiến với các hủ tục nghiệt ngã.
Bà mẹ của bé Hồng hiện lên như một hình mẫu của sự bất hạnh: bị gả ép, sống chung với chồng nghiện ngập và gia đình chồng tỏ thái độ khinh miệt. Khi góa chồng và gặp khó khăn, bà phải gửi con cho gia đình chồng để sống lưu lạc.
Bà mẹ tái giá và bị xã hội chỉ trích vì có thai khi chưa hết tang chồng, chịu đựng sự gièm pha và oán trách. Mặc dù bị ghẻ lạnh, bà vẫn tìm cách về thăm con trong ngày giỗ chồng. Bà đại diện cho những người phụ nữ xưa, phải sống theo khuôn mẫu cũ nhưng cuối cùng đã tìm cách vượt qua để tìm kiếm hạnh phúc mới.
Dù phải xa con yêu, bà mẹ luôn nhớ con và đau đớn khi nghĩ đến cảnh con bị hắt hủi. Bà chấp nhận mọi điều tiếng để thăm con, và sự xúc động khi gặp lại con là biểu hiện của tình mẫu tử vô bờ bến.
Hồi ký của Nguyên Hồng không chỉ phản ánh số phận đau khổ của người phụ nữ Việt Nam xưa mà còn thể hiện sự kiên cường trong việc tìm kiếm một cuộc sống tốt đẹp hơn. Nội dung đoạn trích làm nổi bật nỗi đau và tình yêu vô tận của bé Hồng đối với mẹ.
Hai sự kiện nổi bật trong hồi ký là cuộc trò chuyện giữa bé Hồng và bà cô, và cuộc gặp gỡ đầy nước mắt với mẹ. Những kỷ niệm này không chỉ thể hiện nỗi đau của bé Hồng mà còn cho thấy ác ý của bà cô khi cố tình châm chọc để làm tổn thương đứa trẻ.
Cuộc trò chuyện với bà cô và sự trở về của mẹ đã khắc họa rõ ràng nỗi đau và tình thương sâu sắc của bé Hồng. Tình yêu thương mẹ của bé Hồng là điểm sáng trong tâm hồn trẻ thơ, thể hiện rõ nét qua các hành động và cảm xúc khi gặp lại mẹ, làm nổi bật giá trị của tình mẫu tử thiêng liêng và sức mạnh của tình yêu vượt qua mọi khó khăn.
Nguyên Hồng đã khéo léo thể hiện cảm xúc chân thật và sâu sắc trong hồi ký của mình, khiến chúng ta hiểu hơn về thế giới tâm hồn phong phú và tình thương mẹ sâu đậm của bé Hồng.
7. Phân tích nhân vật Hồng trong đoạn trích 'Trong lòng mẹ' - Mẫu 10
Đoạn trích 'Trong lòng mẹ' từ cuốn 'Những ngày thơ ấu' là một tác phẩm nổi bật của Nguyên Hồng, không chỉ phản ánh số phận khốn khó của bé Hồng mà còn bộc lộ sâu sắc tình yêu thương của cậu dành cho mẹ. Đây là một đoạn trích thể hiện rõ tình cảm và nội dung chính của tác phẩm.
Bé Hồng sống một tuổi thơ đầy khổ cực: cha mất, mẹ bỏ đi tha hương. Gần ngày giỗ đầu của cha, mẹ vẫn chưa trở về, khiến Hồng phải sống trong sự ghẻ lạnh của họ hàng. Cuộc sống của Hồng không chỉ thiếu thốn về vật chất mà còn thiếu thốn tình thương. Hơn nữa, cậu còn bị bà cô sử dụng những lời lẽ cay độc để hạ nhục mẹ cậu. Dù gặp hoàn cảnh khó khăn, tình yêu thương mẹ của Hồng vẫn luôn mạnh mẽ và được thể hiện rõ ràng trong cuộc trò chuyện với bà cô.
Cuộc đối thoại với bà cô giống như một trận chiến không cân sức: bà cô liên tục tấn công Hồng bằng những lời lẽ và hành động thô lỗ, còn Hồng thì yếu ớt chống đỡ. Những lời lẽ của bà cô như dao khứa vào tâm hồn non nớt của cậu bé.
Tình yêu thương mãnh liệt của Hồng đối với mẹ được thể hiện qua sự nhận thức và cảm xúc của cậu trong cuộc đối thoại. Cậu nhận ra ngay sự giả dối trong lời nói và hành động của bà cô. Các chi tiết như “những ý nghĩ cay độc trong giọng nói và trên nét mặt” cho thấy cậu bé hiểu rằng bà cô đang cố gắng gieo rắc sự nghi ngờ để làm cậu khinh miệt mẹ mình.
Những lời mỉa mai của bà cô không thể làm phai nhạt hình ảnh người mẹ trong lòng Hồng. Ngược lại, chúng càng làm tăng thêm tình yêu mãnh liệt của cậu. Sự căm phẫn đối với hủ tục phong kiến được thể hiện rõ qua hình ảnh so sánh: “Nếu những hủ tục đó là vật gì đó như đá hay gỗ, tôi sẽ cắn, nhai, nghiến cho đến khi nát vụn.”
Niềm vui của Hồng khi gặp lại mẹ được thể hiện rõ qua sự bối rối và cảm xúc mãnh liệt. Cậu bé chạy theo xe mẹ, và khi mẹ kéo tay và hỏi, Hồng òa lên khóc trong niềm hạnh phúc tột cùng. Hình ảnh mẹ vẫn tươi sáng và thơm tho trong mắt Hồng, và cậu cảm nhận được sự ấm áp của tình mẹ khi ở trong lòng mẹ.
Những cảm xúc mãnh liệt của bé Hồng đã được thể hiện qua ngôn ngữ giàu cảm xúc và các biện pháp nghệ thuật như so sánh, liệt kê và tăng tiến. Tác phẩm không chỉ xuất sắc về nội dung mà còn hấp dẫn về nghệ thuật. Nguyên Hồng đã khắc họa sâu sắc tình mẫu tử và nỗi đau của người mẹ, tạo nên một áng văn nghệ thuật đầy cảm xúc và chân thật.
Với ngôn ngữ trần thuật đầy tình cảm, tác phẩm chứng tỏ rằng tình mẫu tử là một mạch nguồn sâu thẳm trong mỗi con người, không gì có thể phá vỡ được tình cảm thiêng liêng ấy.
8. Phân tích nhân vật Hồng trong đoạn trích 'Trong lòng mẹ' - Mẫu 11
Năm 1937, Tố Hữu đã viết trong bài thơ “Mồ côi”:
“Con chim nhỏ rũ cánh
Tìm tổ giữa cảnh bơ vơ
Trong rừng vắng vẻ
Lướt mướt dưới cơn mưa”
Chỉ một năm sau, hồi ký “Những ngày thơ ấu” của Nguyên Hồng được phát hành trên tuần báo Ngày nay, giới thiệu đến bạn đọc nhân vật bé Hồng, một hình ảnh cũng như “con chim nhỏ rũ cánh”. Cha nghiện ngập, gia đình sa sút, bần cùng, mẹ bỏ nhà ra đi kiếm sống, để lại bé Hồng sống trong cảnh mồ côi, thiếu thốn tình thương, bị họ hàng bên nội ghẻ lạnh, thầy giáo đối xử bất công, và đêm Noel thì bị đuổi ra khỏi nhà thờ trong sự cô đơn, lủi thủi dưới mưa gió.
Khi đọc “Trong lòng mẹ”, ta thấy một bé Hồng rất đáng thương và đáng yêu; mặc dù đau khổ, trái tim em vẫn tràn đầy yêu thương dành cho mẹ. Mẹ đi xa không về, em sống trong cảnh ăn nhờ ở đậu và còn bị bà cô độc ác nói xấu mẹ. Dù không nhận được tin tức từ mẹ, bé Hồng vẫn giữ vững tình cảm dành cho mẹ, không để những lời cay độc của bà cô làm tổn thương lòng kính yêu của mình. Bé Hồng không chỉ thông cảm với hoàn cảnh của mẹ mà còn căm ghét những cổ tục tàn ác làm khổ mẹ mình.
Những giọt nước mắt của bé Hồng chảy xuống trước những lời lẽ tàn nhẫn của bà cô; em đau đớn, xót xa vì bị châm chọc và đay nghiến. Dù vậy, tình yêu của em dành cho mẹ vẫn không thay đổi, em căm ghét những hủ tục đã làm mẹ khổ. Phần kết của “Trong lòng mẹ” là một cảnh xúc động khi bé Hồng gặp lại mẹ sau một năm dài xa cách. Được gặp lại mẹ, bé Hồng vui sướng, cảm động, những cử chỉ âu yếm của mẹ và tình yêu thương đã hòa quyện thành một khoảnh khắc đẹp đẽ và cảm động. Bé Hồng là hình ảnh tiêu biểu của tình yêu thương chân thành và hiếu thảo, hiện lên rõ nét qua những giọt nước mắt và cảm xúc sâu sắc trong tác phẩm.
Phần miêu tả cảnh bé Hồng gặp lại mẹ là một trong những đoạn văn cảm động nhất của “Trong lòng mẹ”, phản ánh hình ảnh đáng thương và đáng yêu của nhân vật bé Hồng trong bài ca này.
9. Phân tích nhân vật Hồng trong đoạn trích 'Trong lòng mẹ' - mẫu 12
Nhân vật bé Hồng, bên cạnh hình ảnh người mẹ đầy vẻ đẹp, hiện lên với một thế giới nội tâm phong phú và cảm xúc sâu sắc, thực sự đáng quý và đáng trân trọng. Qua nhân vật này, chúng ta không chỉ cảm nhận được tình yêu sâu nặng của một cậu bé dành cho mẹ mà còn hiểu rõ hơn về thể loại hồi ký, một thể loại văn học trữ tình đậm nét. Tình cảm trữ tình của Nguyên Hồng được thể hiện qua lời kể của nhân vật ‘tôi’ (bé Hồng), với những biến chuyển tâm trạng được trình bày rõ ràng qua hai mối quan hệ chính: với bà cô và với mẹ.
Khi đối diện với bà cô, bé Hồng chịu đựng nhiều nỗi đau và sự ức chế nhưng vẫn giữ vững lòng yêu mẹ. Những lời nói đầu tiên của bà cô lập tức gợi nhớ hình ảnh người mẹ ở nơi xa, trong hoàn cảnh khó khăn. Cử chỉ như ‘cúi đầu không đáp’ và sau đó là câu trả lời: ‘năm nay mợ cháu cũng về’ phản ánh sự nhạy cảm và lòng yêu mẹ của bé. Chú nhanh chóng nhận ra ý nghĩa độc ác trong lời bà cô và cố gắng giữ gìn tình thương và sự kính trọng dành cho mẹ. Tuy nhiên, tuổi thơ còn non nớt khiến bé Hồng không thể giữ vững cảm xúc trước những lời lẽ cay độc, khiến trái tim bé càng thêm đau đớn và nước mắt không ngừng rơi. Cảm giác mâu thuẫn trong lòng bé khi cảm thấy yêu mẹ nhưng cũng căm ghét vì mẹ phải xa con vì sự kỳ thị xã hội.
Nguyên Hồng đã sử dụng hình ảnh so sánh mạnh mẽ để thể hiện sự giằng xé nội tâm của bé Hồng. Tình yêu, niềm tin và sự căm giận đối với mẹ nổi lên như một cơn bão trong lòng cậu bé. Mặc dù vậy, bé Hồng vẫn cố gắng kìm nén cảm xúc, hỏi lại bà cô với vẻ mặt đầy ẩn ý. Nỗi uất ức và đau đớn chuyển thành sự bướng bỉnh, chai sạn. Khi nghe bà cô kể về hoàn cảnh khó khăn của mẹ, bé cảm thấy cổ họng nghẹn ứ, không thể khóc thành tiếng, và sự tức giận đã trào dâng, mong muốn chống lại những phong tục tàn ác đã đày đọa mẹ mình.
Nguyên Hồng khéo léo dùng các từ như cắn, nhai, nghiến để diễn tả sự căm giận của bé Hồng. Cảm xúc yêu mẹ đã khiến bé suy nghĩ sâu sắc hơn về xã hội, từ những bất công cá nhân đến những thành kiến xã hội đối với những người phụ nữ gặp khó khăn. Câu chuyện cá nhân của bé Hồng đã chuyển tải những thông điệp xã hội thông qua những dòng văn đầy cảm xúc và hình ảnh ấn tượng. Qua các cuộc đối thoại và cảm xúc của bé Hồng trước bà cô, chúng ta cảm nhận được nỗi đau sâu sắc và cũng rất trân trọng sự kiên cường, lòng hiếu thảo của bé.
Nhờ tình yêu và niềm tin ấy, khi gặp lại mẹ, bé Hồng cảm nhận được niềm vui và hạnh phúc vô bờ bến. Mẹ trở về đúng lúc quan trọng nhất, xua tan mọi nỗi đau trong tâm hồn bé. Một cái nhìn thoáng qua về bóng dáng giống mẹ khiến bé Hồng lập tức bối rối và chạy theo gọi mẹ. Khi được ôm vào lòng mẹ, bé Hồng “òa lên khóc rồi nức nở”, khiến mẹ cũng cảm động. Những từ òa, nức nở, sụt sùi diễn tả sự xúc động và nước mắt của mẹ con. Cảm giác vui sướng khi được ở bên mẹ, ôm ấp trong vòng tay mẹ dâng tràn từng giây, từng phút.
Bé Hồng tận mắt thấy mẹ không còn gầy yếu như tưởng tượng. Gương mặt mẹ vẫn tươi sáng, đôi mắt trong trẻo và làn da mịn màng, nổi bật trên má hồng. Sự vui sướng và tự hào của bé Hồng khi gặp lại mẹ thật mãnh liệt, đặc biệt là khi mẹ ôm ấp và sự êm dịu từ hơi thở của mẹ lan tỏa. Nguyên Hồng đã khéo léo sử dụng nhiều từ ngữ và hình ảnh để miêu tả cảm xúc hạnh phúc tột đỉnh của bé Hồng. Tình mẫu tử được thể hiện rõ nét qua sự ấm áp và yêu thương mà bé cảm nhận được từ mẹ.
Nhà văn đã dựng nên một bức tranh đầy ánh sáng và màu sắc tươi tắn, tạo nên một thế giới đầy tình cảm và mơ mộng. Bé Hồng chìm đắm trong niềm hạnh phúc, cảm giác êm dịu và tự hào về mẹ. Mọi nỗi đau và khó khăn dường như biến mất, chỉ còn lại sự hạnh phúc giản dị nhưng thiêng liêng. Ngôn ngữ của tác phẩm ngày càng linh hoạt, sống động và tình cảm trở nên dạt dào, như một nhạc điệu của tình mẹ con, chia sẻ với người đọc những cảm xúc chân thành và sâu sắc của tình yêu và sự tin tưởng.
10. Phân tích nhân vật Hồng trong đoạn trích 'Trong lòng mẹ' - mẫu 13
Trong tác phẩm ‘Trong lòng mẹ’, cậu bé Hồng mặc dù phải chịu đựng sự lạnh nhạt và tàn nhẫn từ bà cô, nhưng tình yêu thương mẹ trong lòng cậu vẫn luôn cháy bỏng và mạnh mẽ.
Thật xót xa và cảm động trước cảnh ngộ đáng thương của bé Hồng. Cậu là kết quả của một cuộc hôn nhân không có tình yêu, lớn lên trong sự lạnh lùng và xa cách từ bà cô. Hơn nữa, khi bố cậu nghiện ngập rồi mất sớm, mẹ phải đi tha phương cầu thực, để lại cho cậu những nỗi mất mát lớn lao.
Bé Hồng là một đứa trẻ thông minh và ngoan ngoãn, đầy tình yêu thương mẹ, biết cách ứng xử khéo léo trước những âm mưu độc ác của bà cô. Kể từ khi mẹ cậu rời bỏ, bà cô không những không quan tâm mà còn luôn tỏ ra ghẻ lạnh và cay nghiệt với cậu bé. Cuộc đối thoại giữa bé và bà cô đã thể hiện rõ sự thâm hiểm, độc ác và tình yêu thương mãnh liệt của cậu dành cho mẹ.
Bà cô vừa cười vừa hỏi ‘mày có muốn vào Thanh Hóa – chơi với mẹ mày không?’ với vẻ mặt và giọng nói giả dối, làm lộ rõ sự giả tạo của bà cô. Bé Hồng cúi đầu không đáp, thể hiện sự thông minh và lòng yêu mẹ của cậu.
Khi bà cô ngọt ngào nói về sự thành đạt của mẹ với ánh mắt sắc lạnh, bé Hồng chỉ im lặng, mắt cay cay với nỗi đau hiện rõ trên gương mặt. Nỗi đau càng rõ rệt hơn khi bà cô vỗ vai và gọi ‘em bé’. Những giọt nước mắt của bé lăn dài, tràn ngập, không để sự thâm độc của bà cô làm tổn hại đến tình yêu mẹ của cậu. Cậu chỉ biết thương mẹ, căm ghét những phong tục đã hành hạ mẹ và nỗi uất ức dâng cao khi bà cô vui vẻ kể về tình cảnh khó khăn của mẹ.
Khi bà cô độc ác kể về hoàn cảnh khốn khổ của mẹ, cổ họng bé Hồng nghẹn lại, khao khát muốn nghiền nát những phong tục đã đày đọa mẹ. Tình yêu thương mẹ của bé thật sâu sắc và mãnh liệt. Dù phải chịu đựng đau khổ, bé Hồng vẫn yêu mẹ với tất cả trái tim. Điều này cũng phản ánh sự thờ ơ của người lớn đối với trẻ em.
Không có gì hạnh phúc hơn khi một đứa trẻ được gặp lại mẹ sau nhiều năm xa cách. Thoáng thấy bóng dáng mẹ, bé Hồng bối rối chạy theo gọi mẹ, khao khát được yêu thương mà đã lâu bị bỏ quên. Khi gặp lại mẹ, bé ôm chầm lấy mẹ, òa khóc nức nở, cảm nhận được tình mẫu tử thiêng liêng và hạnh phúc tràn ngập, hoàn toàn trái ngược với nỗi khổ đã trải qua trước đó. Trong vòng tay mẹ, bé Hồng cảm thấy ấm áp và quên hết mọi tủi cực, đắng cay. Niềm hạnh phúc và sự sung sướng khi gặp lại mẹ thật sự dâng trào.
Bé Hồng là hình mẫu của tình yêu thương mẹ sâu sắc, thông minh và ngoan ngoãn, luôn mạnh mẽ đối diện với những thành kiến tàn ác và đau khổ mà cậu phải chịu đựng.
“Công cha như núi Thái Sơn”
“Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra”
Câu ca dao nhắc nhở chúng ta về lòng biết ơn đối với cha mẹ, những người đã sinh thành và nuôi dưỡng chúng ta. Qua nhân vật bé Hồng, chúng ta thấy được tình yêu thương và sự kính trọng sâu sắc đối với mẹ.
11. Phân tích nhân vật Hồng trong đoạn trích 'Trong lòng mẹ' - mẫu 14
12. Phân tích nhân vật Hồng trong đoạn trích 'Trong lòng mẹ' - mẫu 15
13. Phân tích nhân vật Hồng trong đoạn trích 'Trong lòng mẹ' - mẫu 1
14. Phân tích nhân vật Hồng trong đoạn trích 'Trong lòng mẹ' - mẫu 2
Tình mẫu tử luôn là một biểu tượng thiêng liêng và ấm áp nhất trong cuộc sống. Dù chúng ta là những đứa con hiền lành hay dữ dội, giàu có hay nghèo khó, tình yêu thương dành cho mẹ - người đã sinh ra và nuôi dưỡng chúng ta bằng tất cả tình cảm chân thành - luôn hiện hữu trong trái tim mỗi người. Tôi đã đọc nhiều tác phẩm về tình mẹ con, nhưng hồi ký 'Những ngày thơ ấu' của Nguyên Hồng đã để lại trong tôi ấn tượng sâu đậm, đặc biệt là hình ảnh cậu bé Hồng qua đoạn trích 'Trong lòng mẹ'.
Ngay từ những dòng đầu tiên của đoạn trích 'Trong lòng mẹ', tôi cảm thấy xót xa cho số phận cậu bé Hồng: “Chú bé Hồng ra đời trong một cuộc hôn nhân miễn cưỡng thiếu tình yêu và lớn lên trong không khí lạnh lẽo, giả dối của một gia đình không hạnh phúc.” Cậu bé Hồng, ngay từ khi chào đời, đã phải đối mặt với bất hạnh. Lẽ ra, Hồng nên được sống trong sự chăm sóc, yêu thương của cha mẹ và gia đình, nhưng em phải sống cô đơn trong sự ghẻ lạnh của họ hàng, vì cha đã mất, mẹ phải rời bỏ gia đình để tìm kế sinh nhai. Trong khi sống giữa gia đình, Hồng giống như một đứa trẻ mồ côi, chịu đựng sự hắt hủi và chỉ trích từ người thân, đặc biệt là từ bà cô.
Nguyên Hồng đã rất khéo léo khi miêu tả tâm trạng cậu bé Hồng: từ nỗi đau buốt giá trước những lời châm chọc của bà cô đến niềm vui vỡ òa khi gặp lại mẹ, và trên hết là tình yêu mẹ vô bờ của cậu. Dù còn nhỏ, Hồng đã phải chịu đựng sự tàn nhẫn của người cô. Dù đoạn trích không đề cập đến những trận đòn roi, nhưng sự đối xử và lời lẽ cay nghiệt của bà cô còn làm tổn thương Hồng nhiều hơn gấp bội.
Khi bà cô hỏi: “Hồng! Mày có muốn vào Thanh Hóa thăm mẹ mày không?”, tưởng chừng như là sự quan tâm, nhưng thực chất đây là những lời nói cay độc nhằm khiến cậu ghét mẹ mình. Hồng nhận ra sự ác ý trong lời bà cô và chỉ cúi đầu không đáp. Cậu biết rằng bà cô cố tình gieo rắc nghi ngờ để làm cậu khinh miệt mẹ mình.
Trước sự cay nghiệt của bà cô, tình yêu thương của Hồng dành cho mẹ càng thêm mãnh liệt: “Nhưng tình yêu thương và lòng kính trọng mẹ tôi không thể bị những mưu đồ tồi tệ xâm phạm.” Hồng cố gắng bảo vệ mẹ, cười đáp dù lòng đang đau đớn, hy vọng mẹ sẽ về, như cậu đã tin tưởng. Bà cô vẫn tiếp tục đay nghiến: “Sao lại không vào? Mợ mày giờ phát tài lắm, không như trước đâu!” Những lời này càng khiến cậu bé đau đớn, làm cho nước mắt cậu rơi. Cách miêu tả xen kẽ giữa lời nói của bà cô và tâm trạng của Hồng khiến nỗi đau của cậu trở nên rõ nét hơn.
Những câu nói của bà cô dần trở nên tàn nhẫn hơn, đạt đến đỉnh điểm khi bà nói: “Mày dại quá, cứ vào đi, tao sẽ cho tiền tàu. Vào mà bắt mợ mày sắm sửa cho và thăm em bé.” Những lời như nhát dao cứa vào trái tim non nớt của Hồng, khiến cậu khóc ròng ròng. Hồng khóc không phải vì ghen tị với em bé mà vì thương mẹ và căm phẫn việc mẹ phải xa cách vì những thành kiến tàn ác. Dù còn nhỏ, Hồng đã có những suy nghĩ sâu sắc.
Tình yêu của Hồng dành cho mẹ gắn liền với sự căm ghét các định kiến. Cậu hiểu rằng những thành kiến đã đẩy mẹ cậu vào cảnh tha phương cầu thực, khiến mẹ con phải chia lìa. Trong nỗi đau, Hồng ước ao “giá như những cổ tục đày đọa mẹ tôi là hòn đá hay cục thủy tinh, tôi sẽ cắn, nhai, nghiến cho nát vụn.” Sự căm phẫn và đau đớn của cậu được thể hiện qua hình ảnh so sánh sắc bén và biện pháp điệp nhấn mạnh sự giận dữ của Hồng.
Tình yêu thương của Hồng cho thấy cậu sẵn sàng làm tất cả để bảo vệ mẹ, dù gặp khó khăn hay đau đớn. Suy nghĩ của cậu khiến người đọc cảm động và khâm phục. Những lời nói cay độc của bà cô không thể lay chuyển tình yêu của Hồng đối với mẹ, mà còn làm tình yêu của cậu thêm sâu đậm.
Đọc đoạn trích 'Trong lòng mẹ', người đọc cảm nhận được sự đối lập giữa sự khắc nghiệt, đau đớn và niềm hạnh phúc tràn ngập khi kết thúc. Dù bà cô có cố tình chia lìa tình mẹ con, Hồng luôn tin mẹ sẽ trở về và điều đó đã thành hiện thực: “Nhưng đến ngày giỗ đầu thầy tôi, tôi không viết thư gọi mẹ tôi cũng về.”
Miêu tả niềm vui của Hồng khi gặp mẹ, nhà văn đã sử dụng hình ảnh cụ thể và chi tiết: “Chiều hôm đó, sau khi tan học, tôi thấy một bóng người ngồi trên xe kéo giống mẹ tôi. Tôi đuổi theo gọi bối rối: ‘Mợ ơi! Mợ ơi!’ Những từ như ‘thoáng thấy’, ‘đuổi theo’, ‘gọi bối rối’ thể hiện sự cuống quýt và vội vàng của cậu. Niềm mong chờ mẹ luôn thường trực trong tâm trí Hồng.
Tuy nhiên, sự lo lắng của cậu bé khi gặp phải bóng dáng lạ, lo sợ nếu không phải mẹ sẽ trở thành trò cười cho bạn bè, thể hiện qua hình ảnh so sánh tinh tế. Hình ảnh “con đường giữa sa mạc” làm rõ tâm trạng lo lắng và mong chờ của Hồng.
Câu chuyện đạt đến cao trào khi mẹ xuất hiện, xe chầm chậm chạy, mẹ vẫy tay, xoa đầu Hồng và cậu òa khóc trong niềm hạnh phúc. Những giọt nước mắt của cậu không còn là nỗi tủi cực mà là niềm vui vô bờ. Nhà văn diễn tả tình mẹ con ấm áp qua những câu văn nhẹ nhàng. Hồng cảm thấy mẹ vẫn tươi đẹp và “cảm giác ấm áp đã bao lâu mất đi bỗng lại mơn man khắp da thịt.”
Khi ở bên mẹ, Hồng cảm thấy mọi đau đớn đều tan biến. Lời bà cô trở nên vô nghĩa. Tình mẹ đã xua tan mọi khổ đau và mang lại hạnh phúc tràn ngập. Người đọc cảm nhận được sự mỉm cười mãn nguyện của nhà văn, người đã viết với trái tim ấm áp và hiểu biết sâu sắc về số phận bất hạnh, đặc biệt là đối với trẻ em và phụ nữ. 'Những ngày thơ ấu' là minh chứng cho tấm lòng nhân đạo của Nguyên Hồng.
Khi đoạn trích 'Trong lòng mẹ' kết thúc, người đọc phải suy nghĩ về cách để những tâm hồn non nớt được sống trong tình yêu thương và hạnh phúc, và làm thế nào để những giọt nước mắt đau khổ không còn lăn dài trên khuôn mặt trẻ thơ. Đây là câu hỏi mà nhà văn gửi gắm đến chúng ta.
15. Phân tích nhân vật Hồng qua đoạn trích 'Trong lòng mẹ' - phiên bản 3
Nếu ai hỏi tôi tình cảm nào là thiêng liêng và cao đẹp nhất, tôi sẽ đáp rằng đó chính là tình mẫu tử. Còn nếu ai hỏi tôi nhà văn Việt Nam nào viết về tình mẫu tử một cách đẹp đẽ nhất, tôi sẽ trả lời rằng đó là Nguyên Hồng. Có lẽ chính vì Nguyên Hồng là một người con yêu mẹ sâu sắc, nên ông đã nổi tiếng với những tác phẩm viết về mẹ của mình. Tác phẩm 'Những ngày thơ ấu', được Nguyên Hồng viết khi mới mười tám tuổi, đã đưa ông vào làng văn với một phong thái chững chạc và vững vàng. Tác phẩm này chính là một tập hồi ký về cuộc đời đầy đau khổ và sóng gió của nhà văn.
Chúng ta sẽ tập trung phân tích nhân vật 'bé Hồng' trong đoạn trích 'Trong lòng mẹ'. Qua cách dẫn dắt tinh tế của tác giả, chúng ta thấy gia đình bé Hồng, một gia đình khá giả nhưng không hạnh phúc. Ngày sinh của bé Hồng, nhiều nhân vật quan trọng đến chúc mừng và lễ vật chất đầy nhà. Dù tưởng rằng bé Hồng sẽ sống trong cảnh giàu sang và hạnh phúc, nhưng cuộc đời em lại đầy đau thương và khổ ải. Một trong những bất hạnh lớn nhất của Hồng là cha mẹ em kết hôn chỉ vì bị ép buộc, không có tình yêu. 'Sự trái ngược cay đắng đó tôi đã hiểu rõ rệt từ năm bảy, tám tuổi.' Tâm trạng của em thật cay đắng và xót xa khi thấy mẹ 'thỉnh thoảng mỉm cười êm ấm, dịu dàng', nhưng trong lòng lại 'luôn luôn giá buốt, đau đớn, phiền muộn.' Tình cảm gia đình của bé Hồng đã bị gượng ép, cha mẹ sống với nhau mà không có tình yêu thực sự, tất cả vì đứa con chung, chính là Hồng. Ngay từ khi còn nhỏ, Hồng đã nghe những lời đồn không hay về mẹ. Do đó, em đã sống trong sự dằn vặt và phân vân về ai đúng, ai sai. Khi gia đình sa sút vì bàn đèn của cha Hồng, gia đình quyết định bán nhà. Mặc dù đó là một tổn thất lớn, nhưng Hồng, với tình cảm chân thành, đã nói những lời ngây thơ: 'Để con đi học rồi con sẽ xây lại nhà cho bà', làm giảm bớt không khí nặng nề bao phủ gia đình. Mẹ thất bại trong buôn bán, cha nghiện thuốc phiện và sống phụ thuộc vào vợ. Cuộc sống vốn tưởng như sung sướng của Hồng giờ trở nên nghèo khó và thiếu thốn. Em không chỉ thiếu thốn về vật chất mà còn về sự ấm cúng của một gia đình thực sự là chỗ dựa vững chắc trong tuổi thơ. Cha, người trụ cột gia đình, giờ nghiện ngập và phải cướp tiền của Hồng để mua thuốc. Thử hỏi ai không xấu hổ khi có một người cha như vậy? Cuối cùng, cha Hồng, cả đời sống trong tối tăm và u uất, đã qua đời trong nghèo khổ và nghiện ngập.
Mẹ Hồng, sau bao năm khao khát yêu thương, đã phải chôn vùi tuổi thanh xuân trong cuộc hôn nhân không lối thoát. Giờ đây, bà đã quyết tâm rời bỏ những phong kiến áp bức, đi đến Thanh Hóa, bỏ lại bé Hồng bơ vơ, côi cút giữa sự lạnh lùng của họ hàng giàu có. Hồng phải chịu đựng những lời cay nghiệt từ phía họ nội. Hoàn cảnh khó khăn buộc em trở thành đứa trẻ lêu lổng, đói rách, khao khát tình yêu và cuộc sống. Tuy nhiên, mong ước giản đơn ấy mãi không thành hiện thực. Đối với Hồng, cảnh tượng ở nhà thờ đêm Nô-en không có chỗ cho em và những đứa trẻ nhỏ tìm sự che chở của Chúa, mà chỉ dành cho những người quyền quý. Em khó khăn lắm mới vào được bên trong để nhìn thấy bàn thờ. Xã hội thối tha đó rõ ràng không phải là nơi dành cho em. Nhưng biết làm sao được! Định mệnh đã ấn định cho Hồng một vực thẳm tăm tối, sẵn sàng nuốt chửng em nếu em lỡ quên đi bản chất hồn nhiên và chân thật của mình.
Tình yêu và hình ảnh của mẹ luôn sáng ngời trong tâm trí Hồng. Dù sống trong hoàn cảnh khó khăn, tâm hồn em vẫn như một vì sao lấp lánh giữa bầu trời rộng lớn. Trong tâm tư của em vẫn giữ hình ảnh một người cha dịu dàng và một người mẹ dù xa lìa nhưng tình yêu của mẹ vẫn luôn tỏa sáng trong tâm trí Hồng. Cuộc trò chuyện của Hồng cho thấy em rất thông minh và nhạy bén. Mặc dù là một đứa trẻ không được gặp mẹ suốt một năm, không nhận được thư từ hay quà cáp, khi được hỏi có muốn vào chơi với mẹ hay không, em đã phản bác ngay lập tức. Sự nhạy bén này là kết quả của quá trình quan sát và tiếp thu trong cuộc sống. Những động cơ xấu như lời bà cô đã làm mất đi phần nào sự ngây thơ trong Hồng, khiến em trở nên khôn ngoan hơn và học cách bảo vệ bản thân. Đối với Hồng, tiếng cười khi từ chối vào chơi với bà cô như một dấu hiệu cho thấy em không buồn bã khi xa mẹ, nhưng chắc chắn trong lòng em đang trào dâng tình cảm yêu thương mãnh liệt đối với mẹ.