1. Bài Văn Mô Tả Bác Nông Dân Đang Làm Việc - Số 4
Nhắc đến bác nông dân, em nghĩ ngay đến bác Sáu gần nhà Ngoại. Bác là một nông dân chăm chỉ và thật thà, chuyên làm cày thuê. Em biết đến bác khi về thăm Ngoại vào Trung thu.
Ngày hôm đó, khi em đang trên đường về, cánh đồng rộng lớn khiến em cảm thấy hào hứng, nhưng xe bị hỏng giữa đường, buộc em phải đi bộ. Trong khi đi, em gặp bác Sáu, người có vẻ ngoài vạm vỡ và mạnh mẽ, khoảng năm mươi tuổi. Bác có làn da rám nắng, gương mặt có phần khắc khổ, đôi tay cứng cáp điều khiển cặp trâu kéo cày. Bác dùng một tay nắm dây cày, tay còn lại cầm roi mây, miệng lẩm bẩm “Ví thá, ví thá…” Trong ánh nắng gay gắt, mồ hôi bác ướt đẫm. Hai con trâu kéo cày chậm rãi lật lớp bùn đất, tạo nên những đường cày thẳng tắp, kéo dài từ bờ này sang bờ kia rất đẹp mắt.
Khi bác đã cày được gần một nửa ruộng, bác nghỉ ngơi dưới bóng cây phi lao, chân gác lên tảng đá, mắt lim dim nhìn trời. Hai con trâu đã được cởi ách, đang tự do gặm cỏ. Nhìn bác nghỉ ngơi trong bóng mát, em cảm thấy rất cảm phục. Bác và các nông dân khác quanh năm vất vả trên đồng để cung cấp lương thực cho mọi người.
Hình ảnh bác nông dân cần cù bên ruộng cày thật đẹp và đáng quý.
2. Bài Văn Mô Tả Bác Nông Dân Đang Làm Việc - Số 5
Bác Tùng là một nông dân chăm chỉ và thật thà, là người họ hàng của gia đình em. Em biết đến bác khi về thăm quê ngoại và thấy bác đang làm việc trên cánh đồng.
Ngày hôm đó, khi em về quê, cánh đồng rộng lớn và dãy núi xa xa tạo nên một cảnh sắc tuyệt đẹp. Con mương nhỏ dẫn nước chạy dọc con đường đá, trong khi em đang trò chuyện vui vẻ với bố. Bố em chợt dừng lại và gọi lớn: “Chào bác Hải, trời đã trưa mà bác vẫn chưa nghỉ à?”
Bác Tùng đang cày ruộng, bác dừng lại và nở nụ cười tươi chào chúng em. Bác ngoài bốn mươi tuổi, dáng cao lớn và vạm vỡ, với khuôn mặt chữ điền và đôi mắt sáng. Da bác sạm nắng, tay chân chắc nịch, trong chiếc áo đen đã bạc màu, ướt đẫm mồ hôi. Quần xanh dày được xắn cao, lộ rõ bắp thịt cuồn cuộn. Bác điều khiển cày khéo léo với một tay cầm chuôi cày và tay còn lại cầm roi dài để thúc trâu khi cần. Những đường cày thẳng tắp, đất lật lên đều đẹp mắt, trông như những đường kẻ thẳng trên cánh đồng. Bác thỉnh thoảng quất nhẹ vào lưng trâu và quát lớn: “Ngọ! Ngọ!” khiến trâu đi chậm lại để kéo cày lật lớp bùn đất.
Trong ruộng có nước, lưỡi cày để lại những hình xoắn tròn đẹp mắt trên mặt nước. Khi mệt mỏi, bác nghỉ ngơi dưới gốc cây lớn, lấy ra một gói thuốc rê và hút từng điếu. Trong khi bác nghỉ, hai con trâu gặm cỏ và vẫy đuôi. Mặt trời đã lên cao, ánh nắng rải khắp cánh đồng. Dù mồ hôi nhễ nhại, bác vẫn tiếp tục làm việc cùng trâu. Em cảm phục bác và hiểu rằng để có hạt gạo, nông dân phải làm việc vất vả. Nhìn những luống cày dưới nắng, em nhớ câu tục ngữ: “Ăn một bát cơm, nhớ người cày ruộng.”
Khi em và bố lên xe rời xa, bóng bác Hải dần khuất. Em thầm cảm ơn các bác nông dân đã làm ra những bát cơm trắng dẻo thơm.
3. Bài Văn Mô Tả Bác Nông Dân Đang Làm Việc - Số 6
Cánh đồng lúa quê tôi đã đến mùa thu hoạch. Các bác nông dân hàng ngày ra đồng thu lúa, mang về những hạt thóc vàng ươm sau những ngày làm việc vất vả.
Từ sáng sớm, các bác đã ra đồng. Mỗi người chọn một hướng khác nhau để về ruộng của mình. Nhìn xa, ai cũng giống nhau. Vì mùa này trời rất nắng nên các bác mặc áo dày, đội nón trắng, chỉ để lộ đôi mắt qua chiếc khăn che kín mặt. Khi dụng cụ đã sẵn sàng, công việc gặt lúa bắt đầu. Phụ nữ lom khom cắt lúa, còn đàn ông thì tuốt lúa. Tay trái các bác nâng từng bông lúa, tay phải cầm liềm cắt lúa xoèn xoẹt, đôi tay mềm mại, thoăn thoắt như đang múa. Từng bước chân nhịp nhàng di chuyển từ chỗ này sang chỗ khác.
Lúa cắt xong được các bác xếp thành từng đống gọn gàng. Lúa ngày càng nhiều, tiếng tuốt lúa rộn ràng hòa cùng nhịp thở của các bác. Các bác đứng dậy vươn vai, nhìn lại thành quả lao động của mình với nét mặt vui vẻ. Mặt trời lên cao, khi đã mệt, các bác nghỉ giải lao, uống nước đá và ăn vội cái bánh mì mới mang đến. Những lời hát ngọt ngào của các cô gái làm xua đi mệt nhọc. Sau ít phút giải lao, mọi người tiếp tục công việc. Mặc dù nắng càng gay gắt và mọi người thấm mệt, nhưng vẫn cố gắng hoàn thành công việc. Mồ hôi rơi xuống, lưng áo ướt đẫm. Thỉnh thoảng, các bác lấy nón quạt phành phạch để xua đi cái nắng gay gắt chiếu xuống cánh đồng trống trải. Lúa trên ruộng cũng đã được gặt xong.
Vào mùa gặt, ai cũng bận rộn. Những hạt lúa vàng ươm đã được đưa về nhà. Các bác nông dân vui mừng vì vụ mùa bội thu.
4. Bài văn mô tả bác nông dân đang làm việc số 7
Mùa hè vừa rồi, khi về quê thăm bà nội, tôi đã gặp bác Tám và chứng kiến bác cày ruộng.
Hôm đó, sau một đêm mưa ngập đồng, từ sáng sớm tôi đã cùng bác Tám ra đồng. Bác có dáng người khỏe mạnh, khoảng trên bốn mươi tuổi. Da bác ngăm đen, đội chiếc nón lá cũ. Bác mặc áo bà ba và quần cụt đen, để lộ cánh tay và bắp chân rắn chắc. Gương mặt bác tuy có vẻ già trước tuổi nhưng toát lên sự phúc hậu và thật thà, miệng bác ngậm điếu thuốc, tay dắt trâu, vai vác cày ra đồng. Cánh đồng lúc này đã ngập nước trắng xóa, chia thành những bờ đê nhỏ ngang dọc. Các bác nông dân đã có mặt từ sớm.
Đến nơi, bác bảo tôi ngồi dưới bóng cây mát. Bác bắt cày vào ách đôi trâu, tay phải nắm chặt cày, tay trái cầm roi đánh vào lưng trâu để ra hiệu cho trâu xuống ruộng. Bác bắt đầu cày từ vòng ngoài rồi lẫn vào trong, trâu quẹo trái quay phải theo tiếng 'Ví, thá” của bác. Tiếng lội bì bõm của người và trâu hòa lẫn tiếng điều khiển của bác tạo nên âm thanh nhộn nhịp, phá tan không khí yên tĩnh của cánh đồng. Lưỡi cày lướt đi, rẽ nước và đất bùn ra hai bên. Trâu kéo cày, chân bị lún sâu xuống bùn, bước chậm chạp, miệng thở phì phò, bọt miệng đầy nước dãi, mắt đỏ gay. Dù vậy, nó vẫn cố sức kéo cày, cổ thẳng bước nặng nhọc, tiến theo sự điều khiển của bác Tám. Đôi lúc, trâu có vẻ mệt mỏi và muốn dừng lại, nhưng bác Tám gõ roi lên sừng khiến nó tiếp tục tiến lên. Bác Tám điều khiển lưỡi cày khéo léo, lưng bác ướt đẫm mồ hôi. Sau một lúc cày, bác dừng lại nghỉ ngơi, hút thuốc và trò chuyện với tôi. Sau đó, bác tiếp tục công việc cho đến khi mặt trời lên đỉnh đầu, lúc đó cày xong thửa ruộng và dắt trâu về nhà.
Nhìn những luống cày mới úp lên nhau, tôi nghĩ rằng ngày mai cánh đồng lúa sẽ mọc xanh tốt và cho những hạt thóc quý thơm ngon nuôi sống mọi người… Tôi cảm ơn các bác nông dân cần cù như bác Tám đã đổ bao nhiêu mồ hôi cho chúng tôi những bát cơm dẻo thơm…
5. Bài văn mô tả bác nông dân đang làm việc số 8
Ánh nắng hè rực rỡ đã phủ vàng lên mọi nẻo đường làng, mang đến một mùa hè tươi đẹp. Những tia nắng chiếu rọi qua từng kẽ lá, làm bừng sáng cảnh vật và tô điểm cho con đường quê thêm phần lấp lánh. Vào thời điểm này, mùa thu hoạch đã kết thúc và bác Dũng – người hàng xóm của em, đang bắt tay vào công việc chuẩn bị cho vụ mới.
Sáng sớm, bác Dũng đã chuẩn bị máy cày và các dụng cụ cần thiết để bắt đầu cày đất sau khi thu hoạch. Bác cẩn thận tra dầu vào máy, kiểm tra từng chi tiết để đảm bảo mọi thứ hoạt động trơn tru trước khi điều khiển máy ra đồng. Với găng tay và mũ che nắng, bác sẵn sàng cho một ngày làm việc đầy vất vả.
Khi ra đến đồng, bác nhẹ nhàng đưa máy xuống đất và bắt đầu công việc cày ruộng. Những thửa ruộng vừa gặt còn sót lại nhiều gốc rạ và rơm rác. Bác Dũng làm việc rất khoa học, không chỉ cày máy theo cách tùy tiện mà cẩn thận cày từ mép ruộng vào giữa, tạo thành các hàng thẳng tắp. Ánh nắng chói chang làm cho mặt ruộng sáng lên như một bức tranh được tô điểm bởi ánh vàng của mặt trời. Nước trong ruộng óng ánh như gương. Mặc dù cảnh vật trở nên lấp lánh, bác Dũng vẫn tập trung vào công việc của mình. Bác điều khiển máy cày xới đất với kỹ thuật thành thạo, giúp đất trở nên tơi xốp và màu mỡ hơn cho vụ mùa sau. Mỗi hàng đất được xới lên, bác cày rất kỹ, làm cho đất vỡ vụn ra dưới bàn tay khéo léo của mình.
Được một lúc, bác dừng lại để lau những giọt mồ hôi trên gương mặt rám nắng. Lưng bác ướt đẫm mồ hôi, bác lấy chai nước ra uống và nghỉ ngơi một chút. Nhìn lại mảnh ruộng đã cày xong, bác cảm thấy hài lòng với thành quả lao động. Tiếng máy cày nổ vang hòa với tiếng chim hót trên cành, tạo nên một bản nhạc đồng quê đầy sức sống. Bác tiếp tục công việc, hình ảnh mảnh ruộng được cày xới hiện lên như những bông hoa nở rộ. Sắp tới, trên mảnh đất này sẽ lại mọc lên những cánh đồng lúa vàng rực, mang lại sự thịnh vượng cho quê hương. Nghĩ đến thành quả sắp tới, bác cảm thấy vui mừng.
Khi mặt trời đã lên cao, bác nghỉ tay và lái máy cày về nhà. Trước khi rời đi, bác không quên nhìn lại mảnh ruộng vừa cày xong. Quan sát bác làm việc, em càng thêm yêu quý công việc của người nông dân và trân trọng những hạt gạo – sản phẩm quý giá của biết bao công sức lao động.
6. Bài văn miêu tả bác nông dân đang làm việc số 9
Mồ hôi như mưa rơi trên đồng ruộng
Xin ai bưng bát cơm đầy
Dẻo thơm một hạt, đắng cay ngàn phần'
Hạt gạo từ lâu đã được coi là món quà quý giá từ thiên nhiên nuôi dưỡng con người. Để có được những hạt gạo trắng ngần, dẻo thơm, chính là nhờ sự lao động chăm chỉ của các bác nông dân. Hôm qua, khi theo bà ra ruộng, em mới thực sự cảm nhận được phần nào sự vất vả và hy sinh mà người nông dân phải trải qua để làm ra những hạt gạo thơm ngon.
Sáng sớm, khi mặt trời vẫn còn chưa thức dậy, các bác nông dân đã ra ruộng làm việc. Từ sớm, trong làng đã có những bóng người, tiếng trò chuyện râm ran về con cái, công việc đồng áng, và mùa màng. Khi đến ruộng, mọi người bắt tay vào công việc: người dùng lưỡi liềm gặt lúa, người sử dụng máy gặt lúa nhanh hơn, người bó lúa thành bó để chờ máy tuốt. Mỗi người một việc, mỗi người một nỗi lo, áp lực cuộc sống đè nặng lên vai họ, nhưng điều đó không làm giảm đi nụ cười và ánh mắt hạnh phúc khi nhìn thành quả lao động sau một ngày dài vất vả.
Cả cánh đồng phủ một màu vàng rực, không thể phân biệt rõ nắng hay lúa, cả hai hòa quyện vào nhau, con người và thiên nhiên như hòa quyện trong một bản hòa ca. Khi ánh nắng lên cao, mồ hôi lăn dài trên trán những bác nông dân chăm chỉ. Dù vất vả, họ vẫn không quản ngại nắng mưa, ngày đêm để làm việc vì miếng cơm, vì cuộc sống của mọi người. Nhìn thấy những bác nông dân làm việc, em càng hiểu rõ hơn giá trị to lớn của hạt gạo, vì đó là kết quả của bao mồ hôi, nước mắt và tâm huyết của họ.
Em rất trân trọng những người nông dân, vì chính những hy sinh, vất vả của họ đã tạo ra những hạt gạo quý giá nuôi sống chúng ta. Những con người này sống mãi với thời gian và trong trái tim chúng ta với lòng biết ơn và kính trọng.
7. Bài văn miêu tả bác nông dân đang làm việc số 10
Quê hương em là một vùng đất nông nghiệp, nơi cuộc sống gắn liền với cánh đồng xanh mướt và công việc lao động chân tay. Hôm nay, em cùng cha ra đồng và tình cờ nhìn thấy bác Hai, bác ruột của em, đang chăm chỉ cày ruộng.
Bác Hai không cao lắm và hơi gầy, nhưng trông bác rất khỏe mạnh với làn da nâu sạm vì năm tháng dãi nắng dầm mưa. Bác mặc chiếc áo lao động màu xanh đã bạc màu, chiếc quần nâu xám và đôi ủng cao để tránh bị đỉa cắn. Bộ quần áo của bác đầy bùn đất. Ngày nay, với sự phát triển, người dân sử dụng máy cày thay cho trâu, bác đang điều khiển máy cày theo đường thẳng. Tiếng máy kêu vang, lưỡi cày chạm sát mặt đất, từng lớp đất bị lật lên, các gốc rạ còn sót lại từ vụ mùa trước cũng được làm sạch.
Đất bùn trũng sâu gần bằng đôi ủng của bác, mỗi bước đi đều khá nặng nhọc. Nắng gắt trên cao chiếu xuống, chiếc mũ cối với vành nhỏ không đủ che chắn, từng giọt mồ hôi lăn dài trên gò má, lưng áo cũng ướt đẫm. Công việc lao động chân tay luôn đầy thử thách. Dù mệt mỏi, em thấy mặt bác vẫn rạng rỡ, công việc này đã gắn bó cả đời, nuôi sống gia đình, và dù có vất vả thế nào, bác vẫn yêu quý ruộng đồng và mảnh đất của mình.
Bác từ từ đẩy máy cày đi từng vòng, thẳng tắp và đều đặn. Khi đã mệt, bác ngồi nghỉ bên bờ ruộng dưới gốc cây đa, uống nước và phe phẩy chiếc quạt để giảm bớt mệt mỏi, làn gió thoảng qua làm bác cảm thấy dễ chịu hơn. Sau đó, bác tiếp tục công việc của mình, và chỉ một chút thời gian nữa là đã gần xong cả một thửa ruộng rộng. Khi trời đã vào trưa, nắng gắt, bác hoàn thành công việc một buổi sáng đầy vất vả nhưng hiệu quả. Nhìn bác làm việc, em càng thêm trân trọng sự chăm chỉ của người nông dân quê mình.
Em rất thích nhìn các bác nông dân làm đồng, cấy lúa, cày ruộng, ai cũng chăm chỉ. Em hy vọng sẽ học tập thật giỏi để góp phần phát triển quê hương ngày càng giàu đẹp.
8. Bài văn miêu tả bác nông dân đang làm việc số 11
Vào một buổi trưa oi ả của tháng 6, trên con đường về nhà, em đã chứng kiến một cảnh tượng khiến trái tim em xúc động sâu sắc: hình ảnh bác nông dân miệt mài cày ruộng.
Dù đã giữa trưa, mặt trời đứng bóng và nắng như thiêu đốt, bác vẫn tiếp tục công việc cày những mảnh ruộng cuối cùng. Bác nông dân chỉ khoác lên mình bộ quần áo mỏng màu nâu, đã nhuốm màu mồ hôi, chiếc nón lá đội đầu đã cũ kỹ, xơ xác, còn chân bác thì lội bùn đất sâu gần đến đầu gối, có lẽ nếu mang thêm ủng thì chỉ làm nặng nề hơn.
Cùng đồng hành với bác là một con trâu to khỏe, nhưng sau một buổi làm việc, trâu đã trở nên mệt mỏi và đói lả, không còn sức sống như trước. Bác phải dùng chiếc que nhỏ thỉnh thoảng đánh vào lưng trâu để thúc nó tiếp tục làm việc. Trong khi đó, bác cũng điều chỉnh lưỡi cày sao cho đúng độ sâu và thẳng hàng với đường cày trước. Mồ hôi của bác thấm đẫm khuôn mặt, quần áo ướt sũng, và mỗi khi cày xong một đường, bác lại cho trâu nghỉ và cũng nghỉ ngơi một chút.
Qua đó, chúng ta mới thấy rõ công sức lao động vất vả của người nông dân để tạo ra hạt gạo cho bữa ăn của chúng ta. Chúng ta cần biết trân trọng thành quả lao động của họ và không nên lãng phí cơm gạo, cũng như không coi thường những người nông dân chịu khó.
9. Bài viết mô tả bác nông dân đang làm việc số 12
Mỗi ngành nghề trong xã hội đều có những khó khăn riêng, nhưng chắc chắn lao động chân tay thường vất vả hơn so với lao động trí óc. Chúng ta không cần phải tìm kiếm xa, chỉ cần nhìn vào những bác nông dân ngoài đồng ruộng là đủ hiểu. Em đã từng chứng kiến một bác nông dân cày ruộng và từ đó hiểu rõ sự vất vả của công việc này, cảm nhận được nỗi nhọc nhằn của người nông dân khi phải “bán mặt cho đất, bán lưng cho trời”.
Bác nông dân em thấy cày ruộng bằng trâu, có lẽ vì không đủ điều kiện để thuê máy cày. Con trâu của bác to khỏe, còn bác nông dân thì lại gầy gò, da đen sạm vì nắng gió. Vào cuối tháng 6, cái nóng của mùa hè càng làm cho công việc cày ruộng trở nên khổ cực hơn. Bác chỉ đội một chiếc mũ cối, mặc áo mỏng đã rách vai, mồ hôi thì đầm đìa như vừa tắm xong.
Bước chân bác lún sâu trong bùn lầy, từng bước đi theo con trâu và lưỡi cày, nhìn đường cày thẳng tắp và sâu hoắm cho thấy bác đã bỏ ra bao công sức. Thỉnh thoảng bác dừng lại để quạt mát và nghỉ ngơi một chút trước khi tiếp tục công việc.
Hy vọng rằng với bao nhiêu công sức đã bỏ ra, bác sẽ thu hoạch được một vụ mùa bội thu và có nhiều thóc lúa.
10. Bài viết mô tả bác nông dân đang làm việc số 13
Vì sinh ra và lớn lên ở thành phố, em chưa bao giờ trải nghiệm công việc đồng áng. Tuy nhiên, trong kỳ nghỉ hè năm lớp bốn, em đã có dịp về làng quê và chứng kiến một hoạt động đặc trưng của nông nghiệp: hình ảnh bác nông dân đang cày ruộng.
Hình ảnh bác nông dân giờ đây không còn gắn liền với con trâu hay con bò như trước đây, mà thay vào đó là chiếc máy cày hiện đại. Dù vậy, dù là máy móc hay động vật, công việc vẫn phụ thuộc phần lớn vào sức lao động của con người. Bác đội chiếc nón lá, khoác bộ quần áo lao động dính đầy bùn và mồ hôi, quần xắn cao và chân trần lội bùn. Bác có chiếc khăn vắt trên cổ để lau mồ hôi và một chai nước bên hông để giải khát.
Chiếc máy cày thay thế sức lực của trâu bò, làm việc hiệu quả hơn và mạnh mẽ hơn, nhưng vai trò của bác là quan trọng nhất: điều khiển máy sao cho cày đất đều, thẳng và không bỏ sót chỗ nào. Sau mỗi đường cày, đất được lật lên hoàn toàn, các đường cày đều tăm tắp. Thỉnh thoảng, khi máy gặp khó khăn, bác phải dùng sức đẩy và điều chỉnh tốc độ, đôi tay bác mỏi nhừ và đôi chân như không còn sức. Dưới cái nắng gay gắt, bác vẫn kiên trì cày liên tục, không ngừng nghỉ.
Em hy vọng rằng, một ngày không xa, trên mảnh ruộng này sẽ mọc lên cánh đồng lúa chín vàng, mang lại niềm vui mùa bội thu cho bác nông dân.
11. Bài viết mô tả bác nông dân đang làm việc số 14
“Cày đồng giữa trưa hè
Mồ hôi rơi rớt như mưa ruộng cày”
Người nông dân không chỉ mang lại cho chúng ta hạt lúa củ khoai mà còn là hình mẫu của sự chăm chỉ. Trong một buổi trưa hè, em đã gặp một bác nông dân như vậy.
Chiều hôm đó, trong cái oi ả của tháng sáu, em về thăm quê cùng gia đình. Từ xa, em thấy đồng lúa đã gặt xong, chỉ còn lại những gốc rạ. Mùi bùn đất đang vào vụ lan tỏa, lạ lẫm và dễ chịu. Ôi, em hít một hơi thật sâu để tận hưởng hương đồng gió nội! Thật tuyệt vời!
Ngay bên vệ đường, mảnh ruộng đang cày dở. Em thấy bác nông dân đang làm việc. Bác mặc bộ quần áo màu nâu, hòa lẫn với màu đất quê hương. Gương mặt bác ướt đẫm mồ hôi, nhưng đôi mắt vẫn ánh lên vẻ vui vẻ. Khuôn mặt bác lấm lem dấu vết của gió sương, nỗi lo lắng và vất vả sau nhiều năm làm việc trên cánh đồng. Bác có dáng to lớn, vạm vỡ, giống như một người dũng sĩ. Bàn tay mạnh mẽ của bác cầm chắc cái cày, tay kia chỉnh sửa cái ách ôm lấy cổ trâu. Lát sau, bác vung cây roi lên cao, quất vào con trâu để thúc nó đi.
Từng đường cày thẳng tắp hiện ra trên mặt ruộng. Thỉnh thoảng, tiếng “Họ! họ!” vang lên, con trâu to lớn như trở thành một con mèo ngoan ngoãn, nghe lời chủ. Từng giọt mồ hôi lăn dài trên gương mặt bác. Dù thời gian đã trôi qua khá lâu, bác vẫn không tỏ ra mệt mỏi. Mãi sau, bác mới ra lệnh cho con trâu dừng lại và nghỉ dưới một gốc cây ven ruộng. Bộ quần áo bác giờ đã lấm lem bùn đất, nhưng ánh mắt vẫn lấp lánh niềm vui. Đó là niềm vui lao động chính đáng và đáng tự hào!
Hình ảnh bác nông dân sẽ mãi in đậm trong lòng em. Em không thể quên hình ảnh bác đã làm việc chăm chỉ để nuôi sống chúng em. Em cảm ơn những người nông dân như bác.
12. Bài viết mô tả công việc của bác nông dân số 15
Cánh đồng lúa của quê em đã đến mùa thu hoạch, các bác nông dân mỗi ngày đều ra đồng thu hoạch lúa, mang về những hạt thóc vàng rực rỡ sau một thời gian lao động vất vả.
Sáng sớm tinh mơ, các bác đã có mặt tại cánh đồng. Tới nơi, các bác chia ra làm việc theo từng khu vực, mỗi người trở về thửa ruộng của mình. Từ xa nhìn lại, các bác có vẻ giống nhau. Do thời tiết nắng gắt, các bác mặc áo dày, đội nón trắng và che chắn mặt bằng một chiếc khăn, chỉ để lộ đôi mắt. Sau khi chuẩn bị dụng cụ, công việc gặt lúa bắt đầu. Phụ nữ cắt lúa lom khom còn đàn ông tuốt lúa. Tay trái các bác nâng bông lúa, tay phải cầm liềm cắt lúa một cách điệu nghệ, đôi tay mềm mại như đang múa. Các bác di chuyển nhịp nhàng từ chỗ này sang chỗ khác. Lúa sau khi cắt được xếp gọn gàng thành từng đống.
Lúa ngày càng nhiều. Tiếng tuốt lúa rộn ràng hòa cùng nhịp thở của các bác. Khi mệt mỏi, các bác đứng dậy vươn vai, nhìn thành quả lao động của mình với vẻ mặt vui tươi. Mặt trời lên cao, các bác nghỉ giải lao, uống nước đá và ăn bánh mì mà người nhà mới mang đến. Tiếng hát ngọt ngào của các cô gái làm giảm đi sự mệt nhọc. Sau một lúc nghỉ ngơi, mọi người tiếp tục công việc. Càng về trưa, nắng càng gay gắt, ai cũng mệt nhưng vẫn tranh thủ hoàn thành công việc. Mồ hôi chảy xuống rơi lộp độp, lưng áo ướt đẫm. Thỉnh thoảng, các bác quạt nón để xua tan cái nắng nóng. Lúa trên ruộng cũng được thu hoạch xong.
Mùa gặt luôn bận rộn. Những hạt lúa chắc nịch, vàng ươm đã được đưa về nhà. Các bác nông dân rất vui vì vụ mùa bội thu. Nhìn thấy sự vất vả của các bác để có được hạt lúa, hạt gạo, em cảm thấy biết ơn và trân trọng hơn mỗi bát cơm mình ăn.
13. Bài viết mô tả công việc của bác nông dân số 16
Sáng nay, khi ánh sáng mặt trời vừa hửng lên, bác Tư đã dẫn trâu ra đồng. Bác tranh thủ cày xong thửa ruộng cuối cùng để chuẩn bị gieo mạ kịp thời vụ.
Bác Tư khoảng bốn mươi tuổi, có dáng người thấp và chắc chắn, tay chân đầy sức lực. Những bắp thịt cuồn cuộn dưới làn da nâu bóng. Mái tóc đen cắt ngắn làm nổi bật khuôn mặt vuông vức. Cặp mắt to sáng dưới chân mày rậm, tạo nên vẻ cương nghị và trung thực. Sau khi mắc ách vào cổ trâu, bác Tư nắm thừng bằng tay trái và cầm chắc chuôi cày bằng tay phải, bắt đầu công việc quen thuộc. Nghe lệnh của bác, con trâu gồng mình kéo cày, lưỡi cày xẻ sâu vào đất, tạo thành những luống đất thẳng tắp. Màu đất nâu sẫm dưới ánh nắng trông thật hấp dẫn.
Dưới sự điều khiển điêu luyện của bác Tư, con trâu khỏe mạnh bước đi vững chắc, đầu hơi cúi xuống, vai nhô cao và mắt gằm gằm nhìn phía trước, vừa đi vừa thở phì phò. Thỉnh thoảng, bác Tư thúc con trâu bằng roi mây nhỏ và lên tiếng: “Vắt, vắt…” để thúc đẩy nó nhanh hơn. Mỗi lần đến đầu bờ, bác “họ, họ…” cho trâu vòng lại rồi tiếp tục cày. Bác tập trung làm việc quên cả cái nắng gay gắt.
Khi đã cày được một phần hai thửa đất, bác dừng lại nghỉ ngơi, uống nước, và hút thuốc. Chiếc điếu cày bắt đầu kêu sòng sọc, mỗi lần hút bác thường rít hơi dài. Bác nằm nghiêng bên gốc cây cổ thụ, nhả khói lên không trung trong tư thế thoải mái. Bác dùng chiếc khăn bông quấn trên đầu để lau mồ hôi trên mặt, lưng và cánh tay. Gió đồng mát rượi, bác lim dim mắt, mỉm cười thư thái. Nghỉ ngơi một lúc, bác tiếp tục công việc còn lại. Mặt trời đã lên cao như thiêu đốt cánh đồng, làm cho cả người và trâu đều mệt mỏi. Trên cánh đồng hôm ấy, nhiều bác nông dân như bác Tư vẫn chăm chỉ làm việc. Các bác đổ mồ hôi xuống luống cày để tạo ra hạt lúa. Em thấm thía câu ru của mẹ: “Ai ơi, bưng bát cơm đầy. Dẻo thơm một hạt đắng cay muôn phần”.
Em rất quý những người như bác Tư. Chính những người “chân lấm tay bùn, một nắng hai sương” đã tạo ra hạt gạo, nuôi sống mọi người. Họ là những anh hùng trên đồng ruộng.
14. Bài viết mô tả bác nông dân đang làm việc số 1
Quê hương em rộng lớn với những cánh đồng lúa bao la. Vì vậy, nghề trồng lúa nước đã trở thành một nghề chính của người dân nơi đây. Mỗi sáng chủ nhật, em cùng mẹ ra ruộng để ngắm các bác nông dân làm việc. Hình ảnh bác nông dân cày ruộng đã khắc sâu trong tâm trí em.
Sau vụ gặt lúa, mọi người đều tranh thủ làm đất, cày ruộng và gieo mạ. Ngay từ sáng sớm, các bác nông dân đã ra đồng để bắt đầu một ngày làm việc mới. Các bác mặc những bộ quần áo giản dị, thường là áo nâu đã sờn và quần dài, kèm theo đôi sục cao cổ và chiếc nón để chống nắng. Khi mặt trời thức dậy, tia nắng bắt đầu nhảy múa trên cánh đồng, mọi người bắt tay vào công việc. Các bác trai dùng cuốc để xới đất cho tơi xốp, từng đường cày dứt khoát và khỏe khoắn. Ngoài việc dùng cày cuốc, các bác còn sử dụng trâu để cày ruộng, những con trâu ngoan ngoãn làm việc ngay ngắn.
Các bác gái làm công việc gieo mạ để trồng lúa. Dưới bàn tay khéo léo của các bác, từng cây lúa được gieo trồng ngay ngắn theo hàng lối, trải dài khắp ruộng. Mọi người đều chăm chỉ làm việc, vừa làm vừa trò chuyện vui vẻ. Thỉnh thoảng, do mệt mỏi, các bác dừng lại lau mồ hôi hoặc dùng nón làm quạt cho mát. Mặc dù ai cũng mệt, nhưng không ai than thở, tất cả đều miệt mài làm việc. Một số bác còn động viên nhau làm nhanh để được nghỉ. Cứ như vậy, nhiều ruộng lúa đã được tạo ra dưới bàn tay tảo tần của các bác nông dân. Nhìn các bác làm việc chăm chỉ, em cảm thấy ngưỡng mộ và biết ơn vì nhờ các bác mà chúng em có hạt gạo dẻo thơm trong bữa cơm gia đình.
Hình ảnh bác nông dân cày ruộng sẽ mãi là hình ảnh đẹp và ý nghĩa với em. Chính các bác đã góp phần xây dựng quê hương ngày càng giàu đẹp. Em hứa sẽ noi gương chăm chỉ và nhiệt tình như các bác.
15. Bài văn miêu tả bác nông dân đang làm việc số 2
Quê em là một miền nông thôn yên bình, nơi mà những cánh đồng xanh mướt trải dài là đặc trưng của vùng đất này. Hình ảnh bác nông dân cày ruộng đã in đậm trong tâm trí em và trở thành biểu tượng của sự cần cù, vất vả của người nông dân.
Vào một buổi trưa hè oi ả, nắng như đổ lửa trên đồng ruộng, các bác nông dân vẫn miệt mài làm việc. Xa xa, những chiếc áo nâu và nón trắng của các bác như những chấm nhỏ di động trên cánh đồng rộng lớn. Em tò mò tiến lại gần để quan sát. Từ khoảng cách năm mét, em thấy các bác đang chăm chỉ làm đồng: người bón phân, người cuốc đất, người bắt ốc... Tiếng nói cười vang lên, làm dịu bớt cái nóng của buổi trưa. Đặc biệt, em chú ý đến một bác nông dân đang cày ruộng. Bác có vóc dáng vừa phải, bộ đồ nâu đã lấm bùn. Chiếc quần xắn lên đến đầu gối để lộ đôi chân cường tráng. Bác khoảng năm mươi tuổi, trông có vẻ già hơn do công việc nặng nhọc, với đôi tay đầy vết chai. Khuôn mặt bác hiền hậu, vầng trán lấm tấm mồ hôi, có những giọt lăn dài xuống má rồi rơi xuống đất.
Bác đang điều khiển một chú trâu to khỏe, với làn da bóng mượt. Đôi tay rám nắng, chai sạn, vững chắc cầm chắc tay cày. Mặc dù trời nắng nóng, mồ hôi đổ trên cánh tay khiến làn da bác càng thêm khỏe mạnh. Bác không bận tâm đến cái áo ướt đẫm hay cái oi ả của buổi trưa hè. Những bước đi đều đặn, những tiếng hô 'đi' và tiếng 'vút' từ cây roi vang lên đều đặn. Chú trâu như hiểu lệnh, bước đi chắc chắn trên đồng. Đôi khi, bác ca hát hoặc kể chuyện vui, khiến không khí thêm vui vẻ. Người và trâu làm việc cần mẫn, quên thời gian, quên mệt nhọc. Khung cảnh ấy làm em nhớ đến câu ca dao:
Cày đồng giữa trưa nắng
Mồ hôi nhỏ giọt như mưa trên ruộng cày
Ai ơi bưng bát cơm đầy
Dẻo thơm một hạt đắng cay muôn phần.
Em rất quý trọng hình ảnh bác nông dân đang cày ruộng, vì nó thể hiện sự vất vả của người nông dân trong việc tạo ra hạt gạo. Em sẽ luôn trân trọng và biết ơn các bác nông dân, những người biến mồ hôi thành hạt ngọc quý.
16. Bài văn miêu tả bác nông dân làm việc số 3
Vào sáng chủ nhật, em theo mẹ ra đồng màu Lạc Thổ để hỗ trợ các thợ cày. Những cánh đồng lúa đã gặt xong được khoảng một tuần và giờ đây đang chuẩn bị cho vụ đông mới.
Mặc dù trong làng có một số gia đình sử dụng máy cày, phần lớn người dân vẫn dùng trâu bò để cày bừa và lấy phân bón ruộng. Gia đình em chỉ có sáu sào ruộng, mẹ em thường dùng dịch vụ đổi công. Bác Huấn, một người làm đất cho gia đình em, đã làm việc chăm chỉ. Khi thấy hai mẹ con em đứng trên bờ, bác giơ nón vẫy chào rồi tiếp tục công việc. Bác Huấn khoảng gần 50 tuổi, tự hào nói rằng bác thuộc tuổi Sửu, 'tuổi làm việc chăm chỉ như trâu bò'. Bác vui vẻ, hòa nhã, và rất dễ mến. Bác có vóc dáng khỏe mạnh, với quần nâu xắn cao, áo lính bạc màu, và cái điếu cày gọi là 'đại bác' giắt sau lưng. Da bác nâu sẫm, cho thấy dấu ấn của nhiều năm làm việc ngoài trời.
Con trâu mộng béo tốt kéo cày, bác Huấn điều khiển bằng tay trái và cầm đốc cày bằng tay phải. Đường cày đều, bác nhẹ nhàng nhấp cày khi đến các đầu bờ. Thỉnh thoảng, bác cất tiếng 'tắc, rì… họ' mà em lần đầu nghe thấy. Bác chia ruộng thành nhiều khoảnh, mỗi khoảnh là một luống cày và mỗi luống có nhiều đường cày. Đất được cày xốp, ẩm vừa phải và các luống cày lượn sóng đều đẹp mắt.
Khi hoàn thành một luống cày, bác cho trâu nghỉ ngơi rồi lên bờ gặp hai mẹ con em. Mẹ em lấy ra bốn củ khoai lang và chè xanh mời bác. Bác ngồi xuống cái nón làm ghế, trò chuyện vui vẻ và hút thuốc lào. Tiếng thuốc lào rít giòn tan. Bác có vẻ rất thoải mái, mồ hôi ướt đẫm áo, lưng áo, và trán. Bác thưởng thức khoai lang và uống nước, rồi nói:
– Chè chị mua ở chợ Đồng phải không? Thơm và đậm đà. Chị cứ để tất cả lại, về nhà nghỉ ngơi đi, tôi sẽ lo hết phần còn lại.
Bác trở lại công việc, tiếng 'tắc… rì…' vang lên rõ ràng. Trâu kéo cày băng băng, bác Huấn khom lưng hoặc nhoài người về phía trước, tay phải cầm đốc cày thành thạo. Những đường cày thẳng tắp, luống cày lượn sóng. Theo sau, đàn sáo mỏ vàng bay lượn tìm mồi. Cánh đồng màu nâu óng ánh dưới nắng tháng mười, trâu và người làm việc miệt mài. Khi em ngoái lại nhìn, vẫn thấy bóng nón trắng của bác Huấn nhấp nhô trên ruộng.
Mẹ em nói: 'Bác Huấn học hết lớp 7 rồi đi thanh niên xung phong. Bác chất phác, giỏi cày bừa, cả làng ai cũng quý. Cuối tuần, bác giúp bừa và làm luống để nhà ta trồng đậu cô-ve mới. Bố bác Huấn ngày xưa là lão nông, 70 tuổi mà vẫn cày quanh năm…'.