1. Mùa đông kết thúc một vòng tuần hoàn.
Mùa đông, là khắc nghiệt nhất trong bốn mùa, là thời điểm kết thúc chuỗi ngày, đêm, nắng, mưa. Cơn gió bấc hòa mình vào không gian, là lúc mùa đông gõ cửa, đánh thức từng ngôi nhà. Khác biệt với cơn gió se lạnh của mùa thu, gió bấc cắt da cắt thịt, làm cho mỗi bước chân trở nên gấp gáp, mỗi hơi thở trở nên đánh lạnh. Bầu trời mất đi sự trong xanh, nắng nhòa, nhường chỗ cho bức tranh màu xám lạnh buốt.
Cây cỏ trong vườn như lìa cả gốc, lá vàng rơi khắp nơi, chỉ còn lại những cành cây trơ trụi, khẳng khiu như những bàn tay già yếu. Chim cao cất tiếng hót cuối cùng, rồi bỏ đi, chắc chắn để tìm kiếm nơi ấm áp hơn. Ánh mặt trời nhạt nhòa, giấu mình sau lớp mây dày, như đang chìm vào giấc ngủ đông.
Những giọt mưa phùn rơi nhẹ, làm cho cái lạnh của đêm đông trở nên thấm sâu hơn, len lỏi vào từng ngóc ngách. Buổi sáng, sương mù phủ kín, làm cho khung cảnh trở nên bí ẩn, như một bức tranh hoa sương mơ màng.
Mùa đông khiến cho cuộc sống trở nên im lìm, ít người muốn rời xa tổ ấm. Mọi người mặc chiếc áo ấm, áo khoác dày, giữ cho cơ thể không bị lạnh. Trong cái lạnh buốt ấy, niềm vui nhỏ bé là được ngồi bên bếp lửa ấm áp, hoặc cuộn trong chiếc chăn bông ấm cúng.
Cơn gió bấc thổi qua cửa sổ, tôi nghĩ về những người lao động vất vả, làm việc dù trời rét buốt. Tôi cảm ơn vì sự nỗ lực của họ, giữ cho thành phố sạch đẹp, mỗi con đường mỗi ngày. Giữa cái lạnh buốt ấy, tình người trở nên quý giá hơn, giống như một tấm chắn ấm áp, làm cho cuộc sống trở nên ấm áp và ý nghĩa.
Mùa đông có lẽ là để làm cho con người gần nhau hơn. Nó không chỉ là thời kỳ lạnh giá, mà còn là thời kỳ tràn đầy tình yêu thương, nơi mỗi trái tim được làm ấm bằng sự quan tâm và chia sẻ.


2. Mùa đông là khoảnh khắc đặc biệt nhất trong năm.
Mọi năm đều có bốn mùa, mỗi mùa mang đến những cảm xúc khác nhau. Xuân ấm áp với sắc hoa tươi thắm, hè rực rỡ với bông phượng và bằng lăng, thu dịu dàng dưới ánh trăng huyền bí. Nhưng riêng mùa đông, với cái lạnh buốt, gió bấc và mưa phùn, làm cho nó trở nên đặc biệt hơn cả. Ngày nay, trong cái lạnh của mùa đông, em cuộn tròn trong chiếc chăn ấm áp, không muốn bước chân ra khỏi giường. Ngoại cửa, gió vùa lay động cửa sổ, âm thanh rét buốt vang lên.
Vài chiếc lá vàng rơi bên ngoài, hòa mình với những hạt mưa nhỏ. Cây cỏ gầy guộc chống đỡ trước sức mạnh của thiên nhiên. Bên đường, những người đi qua mặc chiếc áo ấm, khoác ngoài chiếc áo mưa.
Học sinh được nghỉ học trong ngày lạnh giá như này. Ao hồ trở nên trầm lặng, hơi nước bốc lên tạo nên cảm giác lạnh lẽo, nước đóng cứng bên trong. Giờ này, em chỉ nghĩ đến nhà bếp ấm áp, ánh lửa sáng lên, mọi người quây quần xung quanh bàn ăn.
Mặt trời chưa ló mặt khi đã đến trưa. Khi mặt trời buông xuống, ánh sáng nhường chỗ cho đêm tĩnh lặng, chỉ còn tiếng gió và tiếng mưa rơi. Không khí trở nên yên bình, chỉ còn tiếng chó sủa xa xăm.
Mùa đông, em thích nhất là có thể ngồi bên ánh lửa, nhìn ra khung cảnh khác lạ. Mọi người nói năm nay mùa đông lạnh hơn, nhưng trong ngôi nhà ấm áp với tình yêu thương, em cảm thấy không còn lạnh nữa.


3. Mùa đông lạnh giá, khắc nghiệt.
Mùa đông đến, mang theo cái lạnh giá và sự héo tàn. Nhưng chính cái lạnh đã làm cho chúng ta gần nhau hơn, quây quần bên lò sưởi ấm áp. Em yêu mùa đông, dù có lạnh giá, khắc nghiệt.
Gió mùa đông vùa đến là báo hiệu bầu trời ảm đạm, đám mây trôi dần và nhường chỗ cho màu xám xịt. Lạnh lẽo và đường phố trở nên yên bình hơn. Gió khô lạnh làm thay đổi thời tiết, làm cho không khí hanh khô hơn.
Cây bàng trước cửa nhà em đã rụng hết lá, chỉ còn những cánh tay khẳng khiu vươn lên chống chọi với cái lạnh. Mùa đông là thời kỳ giá lạnh, có gió bấc và mưa phùn khiến mọi người giữ ấm trong nhà và ít ra ngoài hơn. Trên phố, vài người lao động cần mưu sinh vẫn bận rộn quét lá rụng sau mỗi đêm gió rét.
Bình minh không còn tiếng chim hót, mọi thứ ngủ say dưới lớp chăn dày. Mặt trời chậm rãi nổi bật, là lúc mọi người ra đường đi làm. Mọi người mặc áo ấm, đội mũ và quàng khăn để chống rét. Công viên trở nên trống vắng, không còn bóng dáng của những người già tập thể dục buổi sáng.
Mặt hồ trở nên yên bình, không một gợn sóng, chỉ còn tiếng gió lạnh và tiếng mưa rơi. Thành phố đông đúc trở nên ảm đạm, ngày dài trôi qua trong tĩnh lặng, mọi người vội vã trở về nhà, chạy trốn cái lạnh để tận hưởng ấm áp từ lò sưởi và hương thơm của bữa cơm tối.
Người già mùa đông không có sự ấm áp, khiến vạn vật chìm vào sự ảm đạm, nhưng đó chỉ là một phần của vòng quy luật tạo hóa, khiến con người ta cảm nhận rõ sự khắc nghiệt của cái rét. Nhưng chỉ khi đông qua, xuân đến, mọi thứ sẽ hồi sinh, tràn đầy sức sống.


4. Một ngày mùa đông có mưa phùn.
Một năm có bốn mùa, mỗi mùa mang đặc trưng riêng. Mùa đông không nắng rực như hè, không ấm áp như xuân, nhưng lại có những cơn mưa phùn ẩm ướt.
Chủ nhật, em nghỉ học. Nghe gió rít bên ngoài, không muốn rời giường. Dậy, mưa phùn lạnh buốt. Em được mẹ giao trông cửa hàng. Mẹ cả đeo áo mưa và áo ấm. Trước cửa hàng, đường phố mùa đông hiện ra.
Đường ướt nhẹp, màu xám của trời đông. Mưa làm mọi người mặc áo khoác và áo mưa. Mọi người lười ra đường, muốn ở nhà ấm áp. Trời tạnh mưa trưa, nhưng không có nắng. Mẹ em mang khoai lang, cả gia đình nướng và ấm áp bên bàn ăn.
Ăn xong, mẹ trông cửa hàng, ba chị em học bài. Trời tối nhanh, đèn đường sáng nhưng đường phố ảm đạm. Dọn hàng, nấu cơm, xem ti vi, đến chín giờ đi ngủ.
Chủ nhật lạnh nhưng không buồn chán. Hi vọng ngày mai, mưa phùn sẽ tạnh.


5. Mùa đông là mùa tuyệt vời nhất.
Mỗi khi nhắc đến mùa đông, bất kỳ ai cũng cảm nhận ngay cái giá lạnh. Nhưng với tôi, mùa đông là khoảnh khắc tuyệt vời nhất. Nhờ mùa đông, tôi biết đến cảm giác ấm áp và niềm vui.
Sáng sớm mùa đông, lạnh buốt nhưng đem đến cho tôi cảm giác ấp áp khó tả. Tôi bước ra ngoài, dạo chơi trong khu phố. Không khí yên bình, chỉ có tiếng gió lạnh thoảng vù lên. Bầu trời âm u, nặng nề.
Các cây phong đã trần mình, chỉ còn lại những cánh tay khô khốc vươn lên như thách thức thiên nhiên. Các bông hoa giữa đường ủ rũ, buồn bã, nhạt nhòa. Không có tiếng hót của chim, tiếng gáy của gà.
Mọi thứ đều chìm trong giấc ngủ đông. Mặt hồ phẳng lặng, không một con cá nào nổi lên, không bóng dáng nào của con rùa nào trên bè nhỏ giữa hồ. Ai cũng tránh xa việc ra khỏi nhà vào giờ này. Không có cụ già nào dạo chơi, không có người nào tập thể dục ở công viên.
Tôi mong đợi bình minh để tia nắng chiếu rọi xuống, ngay cả khi chỉ là một vài tia nhẹ nhàng để làm ấm áp và làm sống lại khung cảnh xung quanh. Đó là một sáng mùa đông như mọi sáng mùa đông khác. Giữa khung cảnh lạnh lẽo và trống vắng, chúng ta trở nên quý trọng những tia nắng, quý trọng những điều ấm áp.
Mùa đông mang lại cho chúng ta cảm giác như cuộc sống, với những lúc buồn, vui, đau khổ nhưng cũng có những lúc tràn đầy niềm tin và hi vọng. Vì vậy, dù mùa đông mang theo giá rét và mưa phùn, tôi vẫn yêu quý mùa đông.


6. Mùa đông với nỗi nhớ âm ẩn trong lòng.
Khi được hỏi về điều em thích nhất khi mùa đông đến, em thường trả lời rằng: Em yêu những ngày mùa đông, nơi có mưa phùn rơi nhẹ nhàng ngoài khung cửa sổ. Mưa phùn kết hợp với cái lạnh của đông tạo ra một không khí đặc biệt, thấm thía, làm cho trái tim người ta ấm áp và ngập tràn cảm xúc.
Em thích những khoảnh khắc nhìn những giọt mưa phùn rơi xuống đất vào những ngày đông giá lạnh như thế này. Mùa đông đến, gió thổi lạnh buốt qua làn da, làm cho từng tế bào cơ thể cảm nhận được sự lạnh giá. Cảm giác lạnh ấy khiến con người trở nên uể oải, chỉ muốn cuộn mình trong chiếc chăn ấm áp, ngắm nhìn khung cảnh ngoài cửa sổ.
Khắp mọi nơi trở nên u ám và ẩm mốc nhưng lại đặc biệt hấp dẫn. Những chiếc lá phong màu vàng rực hiện nay đã rơi xuống đất, tạo nên một tầm nhìn mới lạ, huyền bí. Đôi khi, gió thổi mạnh làm lá cây kềm lại, đánh thức âm nhạc xao lạc trong không khí. Bên cạnh cửa sổ, tiếng gió và những hạt mưa nhỏ xíu tạo nên bức tranh im lặng, tĩnh lặng.
Mùa đông có thêm chút mưa phùn, dường như không ai muốn rời khỏi tổ ấm. Mọi người chỉ muốn sum vầy bên gia đình, gần bếp lửa ấm áp, có một vài đồ ăn ngon để thưởng thức. Khu vườn những ngày có mưa cũng trở nên yên bình, chỉ còn tiếng gió, tiếng lá cây kềm lại nhẹ nhàng.
Những hạt mưa nặng trôi dày lên lá cây, rồi từ từ rơi xuống đất. Cảnh gà con nhìn mưa, nhìn cái lạnh của đông mà cảm thấy rụt rè, không dám rời khỏi vòng bảo vệ của mẹ. Họ nằm yên, nhìn những giọt mưa rơi, nhìn trời đất ngoài cửa sổ. Lớp lông ướt sũng của gà mẹ do mưa làm ướt. Mọi thứ trong mùa đông, cảnh vật và con người, như một bức tranh tĩnh lặng, đang chờ đợi ánh sáng của mùa xuân để bừng tỉnh.
Những khóm hoa cúc mở muộn trong mùa đông, dù ướt sũng nước mưa, nhưng vẫn kiên cường đứng vững. Chúng đang chờ đợi, chờ đến khi mưa tạnh, nắng lên để lại khoe sắc. Mọi thứ diễn ra rất chậm rãi, chiếc đồng hồ cũng vậy. Mặc dù nhiều người không ưa thích mưa trong mùa đông, nhưng em lại thấy thích thú với cảm giác này, cuộn mình trong chăn, nhìn ra khung cửa sổ, nhìn thấy hình bóng mẹ bên bếp lửa.
Có vẻ như mẹ đang nhóm bếp. Mẹ nói rằng những ngày mưa trong mùa đông thường làm cho con người cảm thấy buồn và nỗi nhớ lại trỗi dậy trong tim. Những ngày như vậy, khi ba đi xa, ngôi nhà trở nên trống trải, chỉ còn tiếng bước chân của mẹ và hai chị em. Mùa đông, trong sự ảm đạm của nó, làm cho gia đình nhớ về ba nhiều hơn. Những ngày mưa mùa đông là những ngày mà em có lẽ sẽ nhớ mãi.


7. Mùa đông đến, lạnh có thể cắt da thịt.
Chào tạm biệt mùa thu ấm áp, không khí đã chuyển sang mùa đông mà không một cảm giác rõ ràng. Cảm nhận được gió mùa đông bắc thổi mạnh hơn, cả xóm bao phủ trong tầng sương mù ở những buổi sớm mùa đông.
Mùa đông – thời kỳ của sự lạnh có thể gây cảm giác như làm tổn thương da, thậm chí ở những nơi có tuyết, nước đóng băng như viên đá. Cảnh đẹp xung quanh, từ cây cỏ đến cảnh đồng, đều trở nên lạnh lẽo và ẩm mốc. Cuộc sống hàng ngày của mọi người trong xóm, và cả những người sống ở những vùng đất lạnh, đều chịu ảnh hưởng khi thời tiết chuyển từ mùa này sang mùa khác.
Mặt trời mọc muộn hơn so với mùa hè, khiến cho việc nhận biết sự sáng tối của buổi sáng trở nên khó khăn hơn. Vào mùa hè, khoảng năm giờ sáng, cảnh vật trở nên rõ ràng, nhưng vào mùa đông, lúc này trời vẫn giữ bóng tối như đêm, và buổi tối cũng đến sớm hơn. Có một câu nói phổ biến: “Đêm tháng năm chưa nằm đã sáng/ Ngày tháng mười chưa cười đã tối”, nói lên điều này, với tháng mười thuộc mùa đông.
Xóm em nằm dưới chân núi, những buổi sáng mùa đông thường một tầng sương mù bao phủ, khiến mọi người thức dậy muộn hơn. Học đường cũng lùi giờ học vào mùa đông, không cần phải thức dậy sớm, ai cũng muốn giữ ấm trong chiếc chăn êm ái. Mọi người cần phải ấm áp, với quần áo ấm, găng tay, mũ len, trước khi rời khỏi nhà.
Gió mùa đông bắc thổi mạnh, làm cho da thịt cảm thấy tê tái. Mặc dù mùa đông có nắng, nhưng tia nắng rất yếu, thường có mưa phùn. Những cành cây trở nên trần trụi, lá cây bị khô héo và rau cỏ thường không thể sinh trưởng do lạnh quá. Mùa đông thường có những đợt rét đậm, làm tổn thương đến mọi sinh linh. Em thường xem dự báo thời tiết và thấy những nơi có nhiệt độ thấp xuống đáng kể thì sẽ có tuyết, mặc dù lạnh nhưng đẹp mắt.
Sau một ngày làm việc, mọi người quay về nhà và tận hưởng bữa cơm ấm áp. Mùa đông lạnh lẽo nhưng nếu thiếu nó, thì không thể gọi là bốn mùa, có nóng mới có lạnh. Xuân qua, hè tới, thu tàn và đông đến, tạo ra sự thay đổi đầy đa dạng của thời tiết.


8. Mùa đông mang đến vẻ đẹp yêu kiều, hấp dẫn độc đáo.
Mùa đông ghé thăm, gió bắc mang theo cái giá lạnh và sự lười biếng lan tỏa. Đường phố trở nên thưa thớt, con người hối hả trên đường, gấp gáp để tìm ấm nồng. Mặt trời giống như lười biếng, tia nắng yếu ớt rơi xuống và trở về nhà sớm.
Cây cỏ ngủ quên, vắng lặng, đeo trên mình những bộ xương trụi lá, sẵn sàng để gió đưa chúng đi. Đất trời bắt đầu vắng bóng tiếng chim ríu rít và những bụi cỏ xanh rờn thu mình chống chọi với gió lạnh buốt.
Những đám mây xám bao phủ mặt hồ, làm cho không gian trở nên im lìm, chỉ còn hai gam màu đen và xám hòa quyện với sương trắng. Mùa đông không rực rỡ như mùa xuân hay hè, nhưng lại mang đến một vẻ đẹp riêng, da diết và bình lặng.
Nhâm nhi một tách trà nóng, nhìn giọt mưa nhỏ rơi bên hiên, trải nghiệm cảm giác êm dịu, bình yên của mùa đông. Bước chân nhỏ trong mưa, tiếng xuýt xoa vì lạnh tô điểm cho bức tranh mùa đông. Mỗi ngày mùa đông là một trải nghiệm mới, một tình yêu khác biệt với thiên nhiên và cuộc sống.


9. Mùa đông, cành lá khẳng khiu, trơ trụi.
Bắt đầu từ tháng 11, thời tiết trở nên gặp khó khăn hơn. Không khí lạnh giá với những cơn gió mùa đông bắc làm nhiệt độ giảm sâu và còn đi kèm với những cơn mưa giá, khiến mọi người e ngại rời xa tổ ấm ấm. Mùa đông, bầu trời thường không rực rỡ như mùa hè, thay vào đó, nó trở nên u ám, ảm đạm. Đám mây xám che phủ bầu trời, tạo nên một không gian u tịch. Ông mặt trời dường như cũng lười biếng hiện hình với tia nắng yếu ớt.
Những cây cỏ như bị chìm trong giấc ngủ sâu, đeo trên mình những bộ xương trụi lá, sẵn sàng cho việc gió lạnh thổi qua. Mùa đông là bức tranh thiếu vắng màu sắc, chỉ còn lại hai gam màu xám trắng làm chủ đạo. Từ xa, mọi thứ dường như được phủ lên bởi lớp sương mù, tạo nên khung cảnh mơ hồ. Các gánh hàng rong, hàng hoa giữa làn sương trắng như lạc vào một thế giới khác. Trên đường phố, chỉ có những bước chân hiếm hoi và tiếng mưa phùn nhẹ nhàng làm cho không khí trở nên dễ chịu hơn. Mỗi chiếc lá, mỗi góc phố đều mang đến một hơi thở mới của mùa đông.
Mưa phùn làm đường phố trở nên vắng vẻ hơn. Cảnh tượng trống trải vì mưa không chỉ là vì nước mà còn vì cái giá lạnh khiến mọi người chỉ ra khỏi nhà khi thật sự cần thiết. Những chiếc xe máy lướt qua đường với người lái cứ mặc áo ấm, đầu đội mũ và che kín mặt, chỉ để lộ đôi mắt hạn chế tối đa sự lạnh buốt từ gió. Mưa phùn cũng làm tắt tiếng cười, tiếng nhộn nhịp của các khu vui chơi giải trí, tạo nên sự tĩnh lặng đặc biệt của mùa đông.
Nhưng không phải ai cũng chán chường trước những ngày mưa phùn. Có những người thích cái cảm giác lạnh lẽo của mùa đông, thưởng thức vẻ đẹp đặc biệt chỉ có ở đây mà không bị làm phiền bởi bất kỳ mùa nào khác. Mùa đông, mùa mưa phùn mang đến những nét độc đáo, yêu kiều của nó, làm chuyển tình cảm với thiên nhiên và đất nước.


10. Miêu tả cảnh mùa đông tại quê hương em
Nếu hỏi em về mùa nào em yêu thích nhất, em sẽ ngay lập tức nói đó là mùa đông. Mặc dù cái lạnh của mùa đông và những cơn mưa phùn có thể mang đến phiền toái, nhưng đối với em, mùa đông là đặc biệt vì nó đem đến những biến đổi mới, làm mới không khí xung quanh.
Mùa đông mang theo làn không khí lạnh giá, khiến mọi người khoác lên mình những chiếc len đầy màu sắc, đeo đôi găng tay xinh xắn mẹ mới đan. Thay đổi thời tiết không chỉ khiến cho môi trường trở nên mới mẻ mà còn làm cho cảnh sắc xung quanh thay đổi. Tiết trời mùa đông vẫn trong xanh, nhưng những cơn mưa phùn, những cành cây khô trơ từ mùa thu, giờ đây bắt đầu đâm chồi, tinh khôi. Những giọt mưa đọng trên lá non như những viên ngọc quý.
Em yêu thích mùa đông vì bữa ăn gia đình trở nên ấm cúng giữa cái lạnh của thời tiết. Mùa đông, mặc dù có những thử thách từ thời tiết, nhưng lại mang đến những hình ảnh đẹp và ấn tượng trong tâm trí em.


11. Cảm nhận mùa đông trên vùng quê của em.
Mùa đông đã trở về, làn sương mù bao trùm xóm nhỏ bên bờ sông quê hương tôi, tôi cảm nhận trong không gian màu xám.
Bình minh, gió lùa hơi ẩm vào từng ngõ, làm cảnh sắc héo tàn của mùa đông trở nên buồn bã. Mặt nước sông mênh mông, màu lam thẫm. Cây cỏ ven sông trơ trụi, chiếc lá vàng rơi rụng nhẹ nhàng, tiếng chim non vang lên trong lành.
Cây cổ thụ bên sông đứng lặng lẽ, nhìn chằm chằm vào cảnh đẹp đậm chất mùa đông. Có những cây gãy sau cơn gió lớn, dòng nhựa trong cây tuôn chảy nhưng vẫn đậm đà hương đất mới.
Nước mưa đọng trên mái hiên, những giọt nước rơi như là những hạt sương muốn hỏi sông:
– Sông ơi! Nước của sông từ đâu mà nhiều đến vậy?
Sông trôi chảy, cuốn theo bao đám lục bình tím ngắt. Hoa lục bình trên dòng nước mênh mông không biết đường đi.
Bên bờ sông, mọi người bàn chuyện về vụ mùa sắp đến. Các nông dân tháo nước, be bờ, bắt cá rô và cua ven bờ, không quan tâm đến thời tiết khắc nghiệt.
Buổi trưa, thôn xóm hiện ra rõ nét hơn. Mọi người từ đồng về, cánh đồng ven sông trắng xóa chờ đợi hạt giống mới. Mùi hương nước ruộng thoang thoảng trong không khí.
Chiều đông buông xuống, khói bếp bay lên, quyện với mây trời, cảnh đẹp ẩn hiện trong không gian màu lam.
Đêm về, thôn xóm tĩnh lặng, chỉ có tiếng côn trùng rỉ rả trong đêm. Ánh đèn đom đóm chập chờn, làm cho không gian trở nên ấm áp. Nhà nhà đóng cửa sớm, gió lùa và mưa rơi nhẹ nhàng ngoài hiên.
Mùa đông khiến cho quê hương trở nên đơn điệu, héo tàn, nhưng con người vẫn làm việc hăng say. Những người nông dân chuẩn bị gieo trồng, tạo sức sống mới cho cây cỏ, chờ đón mùa xuân. Quê hương tôi, mặc dù khắc nghiệt nhưng vẫn thân thiết với tôi.


12. Hồi tưởng về mùa đông
Em từng trải qua những mùa đông lạnh giá ở miền Bắc, nơi mà thay đổi của bốn mùa trở nên rõ rệt. Mùa đông, với thời tiết lạnh buốt và cơn mưa phùn rả rích, tạo nên bức tranh ấm áp của những chiếc áo ấm, đôi găng tay, và tất dày. Cây bàng trước trường học lấp lánh dưới tác động của giọt mưa, tạo nên hình ảnh đẹp mê hồn.
Trong thời tiết lạnh, sân trường không hề vắng vẻ. Các bạn học sinh tụ tập ra sân chơi, có người đá cầu, có người đuổi bắt, tất cả đều hòa mình trong niềm vui của tuổi thơ. Mùa đông mang lại sự thích thú khi nói chuyện, với làn sương mỏng bao phủ khiến mọi câu chuyện trở nên thú vị hơn.
Em thích mùa đông với trang phục ấm áp và những biến đổi kỳ diệu trong thiên nhiên và con người.


13. Ký ức về mùa đông ở nơi của tôi
Mỗi sáng, khi mở cửa sổ, bức tranh của mùa đông hiện lên với tiết trời se lạnh và lá cây rơi theo những cơn gió nhẹ. Sau khi ăn sáng và mặc chiếc áo ấm, em cùng bố trên chiếc xe đến trường. Mùa đông không chỉ làm thay đổi thời tiết mà còn biến đổi khung cảnh xung quanh. Công viên buổi sáng thường nhộn nhịp những ngày thường, nhưng sáng nay, nó trở nên yên bình hơn, và mọi người tại chợ nhỏ gần nhà đều vội vã, tạo ra không khí khẩn trương. Sương mù xuất hiện nhiều vào buổi sáng, tạo cảm giác mơ hồ và bí ẩn. Bố em và mọi người trên đường di chuyển chậm hơn để đảm bảo an toàn trên đường. Cùng với sự thay đổi thời tiết, mùa đông mang lại sức sống mới cho cây cỏ, những cành cây khô khan trong mùa thu bắt đầu mọc nảy, tạo nên một khung cảnh mới lạ và tươi tắn.
Trong lớp học, bạn bè em mặc những bộ trang phục ấm áp, làm cho sân trường trở nên sôi động và đầy màu sắc. Mùa đông, mặc dù lạnh, nhưng đặc biệt và đẹp đẽ. Em thích thú chứng kiến sự biến đổi của thời tiết và khám phá những điều kỳ diệu qua cửa sổ mỗi buổi sáng.


14. Bạn đã trải qua mùa đông như thế chưa?
Mùa đông, thời kỳ của bản năng giữ ấm và sự yên bình. Đó là lúc tôi ngồi nhìn những tia nắng le lói qua hàng cây đang giữ lại cuối cùng những lá vàng cuối cùng của mình. Không gian trở nên yên tĩnh, chỉ còn tiếng gió lạnh và những đợt mưa phùn nhỏ nhẹ. Cảm giác lạnh buốt không khiến tôi sợ hãi, mà ngược lại, nó làm cho tâm hồn tôi trở nên trấn an, như một cuộc gặp gỡ với bản thân.
Vào những đêm lạnh, bầu trời đầy sao là điều không thể nào tuyệt vời hơn. Những ngôi sao nhỏ bé như những viên ngọc lấp lánh trên tấm kính vô tận. Tôi thường mơ về những hành trình phiêu lưu trong vũ trụ, nơi mà thời gian trở nên không đo lường được, và tâm hồn tôi tự do bay lượn giữa vũ trụ vô tận.
Mùa đông không chỉ là thời kỳ lạnh giá, mà còn là thời kỳ của những câu chuyện ấm áp. Những buổi hòa nhạc dưới ánh đèn vàng dịu dàng, những chiếc áo ấm và mùi của cà phê nồng hằn sẽ làm cho những ngày gió lạnh trở nên ấm áp hơn. Và tôi, mỗi mùa đông, lại tận hưởng hạnh phúc nhỏ bé ấy, giữa chốn thị thành ồn ào và hối hả.
Bạn có yêu mùa đông như tôi không?


15. Hương vị mùa đông quê ngoại
Sau những ngày thi căng thẳng, bước chân tôi dẫm chân lên con đường quê ngoại. Bố mẹ chở tôi về quê, để tôi ngắm nhìn mùa đông nơi đây lần đầu tiên. Mùa đông của làng quê mang đến cho tôi những trải nghiệm mới lạ, hứng khởi.
Chiều sớm, nắng vàng rực rỡ, gió nhẹ thổi qua làn da, không khí trong lành. Nhưng trên bầu trời, những đám mây trắng dần chuyển sang màu đen, dự báo rằng đêm nay, gió mùa đông bắc sẽ đến. Bà tôi bảo: “Trời đã chuyển mùa. Đêm nay sẽ lạnh lắm đấy”. Đúng như vậy, giữa đêm tôi tỉnh giấc, nghe tiếng gió rít, tiếng mưa rơi nhè nhẹ, và tiếng lá cây rơi từng lá từng lá. Khắp nơi, không khí lạnh bắt đầu xâm nhập, làm tôi cảm nhận được cái lạnh chạm vào từng phần của cơ thể.
Sáng sớm, tôi quyết định bước ra đường. Được mặc ấm áp, đội mũ kín đáo, tôi bước ra ngoài và ngay lập tức cảm nhận làn gió lạnh xâm nhập vào khuôn mặt. Mưa đã dừng, không khí trở nên hanh khô. Buổi sáng mùa đông tại làng quê trở nên tĩnh lặng và yên bình. Gió thổi mạnh, làm cho những cành cây đung đưa, tạo ra âm thanh nhẹ nhàng. Trên đường đi, những đám lá rơi đêm qua dần dần được làm sạch, tạo nên hình ảnh trữ tình. Hai cây gạo to ỗ đầu làng, đã vứt bỏ chiếc áo lá cuối cùng, cành cây khô gầy trở nên trơ khác, trầm tĩnh.
Ven đường, những đám cỏ may nâu uốn cong như muốn tránh né sự lạnh lẽo. Chỉ có những hàng phi lao hai bên đường vẫn giữ nguyên vẻ xanh tươi, vươn lên trời như một lời chào đón mùa đông. Đối diện đường, cánh đồng rộng lớn màu nâu mênh mông. Bên cạnh là bãi ngô xanh tốt với những hàng ngô xanh bát ngát, hoa ngô xám nhè nhẹ tung bay trong gió, từng chiếc lá trổ bông những hạt ngô non mập mạp. Những đám hoa cải vàng rực rỡ, làm tươi sáng không gian xung quanh. Cảnh đẹp như những bức tranh tôi từng ngắm. Nếu tôi là một họa sĩ tài năng, tôi chắc chắn đã lưu lại những hình ảnh này trong bức tranh của mình. Khi quay trở về từ làng quê, tay và chân tôi lạnh cóng, nồng cơm ấm được bà xới sẵn chờ đợi.
Mấy ngày tại quê, tôi quan sát thấy cuộc sống xung quanh. Đám trẻ con, mặc những chiếc áo ấm áp sặc sỡ, vui đùa trong sân nhà, không dám chạy ra đường. Những chú chó tinh nghịch, bình thường ngày luôn ở xung quanh các cổng, sủa ầm ĩ khi có người lạ, giờ đây trở nên vắng bóng, chắc hẳn đã tìm nơi ấm áp nào đó trong nhà. Gia đình gà, đứng dưới mái hiên, gà mẹ khuôn mặt tròn trịa, ấm áp bảo vệ đàn con, chúng tranh nhau chui vào bên trong để tránh rét.
Những cây trạng nguyên trước cửa nhà bùng cháy màu đỏ rực rỡ, cánh hoa mở rộ, vươn ra như biểu tượng của mùa đông. Trong làng tôi, hầu hết mọi người đều trồng cây trạng nguyên. Ông tôi nói: “Người ta trồng cây trạng nguyên trước nhà để mong muốn con cháu thành công, hiển vinh. Cây dễ trồng và hoa đỏ rực cả cây đẹp và mang đến cảm giác ấm áp”. Làng tôi mới được chuyển đến cách đây hơn mười năm nên mỗi nhà được phân ra một khu đất vuông vức như những ô cờ. Mọi nhà đều có một khu vườn rộng lớn.
Mùa đông, trong vườn, những đồng rau cải xanh non mơn mởn nảy mầm, những cánh bắp cải cuộn tròn như những bông hoa xanh biếc, xếp hàng ngay ngắn. Và có vẻ như cái lạnh khiến cho đàn chim sâu trở nên nhanh nhẹn hơn. Chúng đậu xuống trên những đám rau, nhanh chóng chui vào giữa các lá để bắt sâu.


17. Mùa đông lạnh giá, nhưng làm nên sức ấm của tình người
Thiên nhiên bốn mùa rực rỡ biến hoá, xuân cây mọc đua nảy, nở hoa xanh tươi như thắp sáng niềm tin cho mọi người, hè ve râm ran tiếng ve trong bóng cây xanh, phượng đỏ rực rỡ trên bầu trời xanh thăm thẳm, rồi mùa thu vàng bừng, … Nhưng trong tôi, những ngày đông lạnh buốt mới làm nổi bật sức ấm từ trái tim con người.
Mùa đông đến với cơn gió lạnh leo, những đám mây xám kín trời. Cảnh sắc chìm đắm trong bóng tối, dường như vắng bóng tiếng cười đùa của trẻ con, không còn bàn tán nôi cuộc sống sau những giờ chợ hoặc những buổi làm việc mệt mỏi. Ai cũng ao ước sớm trở về nhà, tránh rét buốt của tiết trời khắc nghiệt. Dọc đường, cây trái không còn màu sắc huyền bí, không thấy lá xanh hay hoa thắm như mùa hè. Những cây cây trở nên trơ mình, cành cây khô gầy như những cánh tay mong manh đang mong chờ chút ấm áp từ thiên nhiên. Cơn gió đông cuốn hết lá cuối cùng, chỉ để lại những cây héo hon, không còn màu xanh nào nữa. Mặc dù vậy, bên trong vẻ độc đáo và lạnh lẽo đó vẫn ẩn chứa một nguồn năng lượng mãnh liệt, luôn chờ đợi xuân về để trỗi dậy, tương tự như dòng máu nóng bỏng chảy trong nhịp đập trái tim mỗi người. Bạn tôi từng nói đông là mùa của lạnh lẽo, của cái chết. Nhưng ít ai nhận ra rằng đông cũng là mùa của sự kỳ vọng, sự chờ đợi cho ngày tươi sáng, làm đẹp cho hành tinh xanh của chúng ta.
Ngược lại với những cánh cây trần trụi chịu mưa lạnh, trong “căn nhà” của loài vật lại là những kì nghỉ dưỡng thú vị. Gấu, chim sơn ca, sóc, dơi, … đều chuẩn bị cho một kỳ nghỉ dài trong tổ ấm, riêng tư. Không gian trở nên u ám hơn, đèn đường héo lánh, không có sự sống và hơi ấm trong mùa đông trở nên mong manh hơn.
Cơn gió đông mang theo cái lạnh buốt, nhưng chính điều đó làm cho gia đình tôi có những ngày quây quần bên nhau, bên bếp lửa ấm áp. Tôi không còn thèm chơi đùa, bố mẹ cũng không còn bận rộn với công việc. Đó chính là lý do tại sao tôi yêu mùa đông, nó không chỉ là mùa của sự kỳ vọng và chờ đợi, mà còn là mùa của tình thân ấm áp, trong nhịp đập trái tim.

