1. Bài văn miêu tả cảnh hoàng hôn ở quê hương em số 4
Nếu bình minh là sự bắt đầu của một ngày mới, thì hoàng hôn lại là thời điểm kết thúc của ngày đó. Không rực rỡ như bình minh, nhưng hoàng hôn lại mang đến cảm xúc sâu lắng và vẻ đẹp bình yên của buổi chiều tà.
Trời dần trở nên êm ả, ánh sáng không còn chói chang, xa xa, những tia nắng cuối cùng lặn dần sau những ngọn núi và cây cối. Ngọn núi phía chân trời như đang nuốt mặt trời, chỉ còn lại chút ánh sáng yếu ớt. Bầu trời cũng thay đổi, mây nhiều hơn và trôi lững lờ. Những đàn chim ríu rít trở về tổ sau một ngày bận rộn.
Thiên nhiên dần kết thúc một ngày, người nông dân trở về sau ngày làm việc ngoài đồng, đàn trâu bò theo người chăn trở về chuồng, bước đi chậm rãi với bụng no căng. Xa xa, tiếng chim gọi nhau về tổ trước khi trời tối. Xung quanh nhà, gà con và gà mái tìm chỗ ngủ, tiếng cục tác và ríu rít lẫn vào trong giấc ngủ của chúng.
Vào buổi tối, cả gia đình quây quần bên nhau, bố trở về sau giờ làm việc, mẹ đã chuẩn bị xong bữa tối. Sương đêm bắt đầu xuất hiện, bao phủ trên cây cối, và tiếng côn trùng vang vọng khắp nơi, đánh thức thế giới côn trùng sau một ngày im lìm. Em tự hỏi liệu cả thế giới này có bao giờ nghỉ ngơi không.
Ngắm hoàng hôn vào buổi chiều thật tuyệt vời, thiên nhiên rộng lớn và đẹp đẽ. Cảnh hoàng hôn ở quê em không lộng lẫy như bình minh, nhưng lại mang đến sự bình yên và vẻ đẹp huyền bí.
2. Bài văn miêu tả cảnh hoàng hôn ở quê hương em số 5
Những ai từng rời xa quê hương chắc chắn không thể quên hình ảnh mặt trời lấp ló sau hàng tre, chuẩn bị lặn xuống nghỉ ngơi sau một ngày dài lao động. Cảnh vật ấy cũng là nguồn cảm hứng nuôi dưỡng tâm hồn bao trẻ thơ như em.
Vào lúc hoàng hôn, ánh nắng trở nên yếu ớt, không còn chói chang như giữa trưa. Cánh đồng lúa, cây cối và cánh cò đều được nhuộm màu vàng cam êm dịu, tựa như bức tranh của một họa sĩ tài ba. Cảm giác bình yên và nhẹ nhàng lan tỏa khắp nơi, trong khi gió chiều nhẹ nhàng làm lay động những bông lúa, cành cây, và hoa, như đang hát bài ca chia tay một ngày đã qua.
Ở xa, đàn trâu cùng nhau bước về nhà trước khi trời tối, bụng no căng cỏ. Những chú mục đồng vui vẻ thổi sáo, còn các bác gái gọi nhau ra giếng làng giặt đồ để chuẩn bị cho ngày mai. Những câu chuyện và tiếng cười rộn rã xua tan mệt mỏi, trong khi trẻ con nô đùa khắp xóm sau giờ học. Cảnh quê buổi chiều trở nên sống động hơn bao giờ hết.
Khói bếp từ các ngôi nhà bay lên, mọi người đang chuẩn bị bữa tối quây quần bên gia đình. Bầu trời đã tối, sao bắt đầu lấp lánh, và côn trùng bắt đầu hoạt động, tạo nên âm thanh râm ran ngoài đồng và trong vườn.
Những đám mây xám bay nhẹ nhàng trên bầu trời, sương đêm bắt đầu phủ trên ngọn cỏ. Các ngôi nhà trong làng đã sáng đèn, hoàng hôn nhường chỗ cho ánh trăng và sao đêm lung linh.
3. Bài văn miêu tả cảnh hoàng hôn ở quê hương em số 6
Những ai đã từng chiêm ngưỡng cảnh hoàng hôn ở quê tôi chắc chắn sẽ không thể quên được vẻ đẹp tuyệt diệu của nó, đặc biệt là vào những buổi chiều hè như hôm nay.
Không khí buổi chiều trở nên nhẹ nhàng hơn, không còn oi ả như giữa trưa. Bầu trời cao với những đám mây trôi lững lờ, những tia nắng vàng như đang lưu luyến, chiếu dài trên cành cây, mái nhà và cả ao làng, tạo nên một vẻ đẹp rực rỡ. Làn gió nhẹ nhàng thổi qua, trên cành cây, lá cây rì rào như hòa nhạc với cô gió vui. Tôi thong thả dạo bước ra đầu làng, thưởng thức cảnh sắc quê hương. Xa xa, những ngọn núi xanh biếc nhấp nhô thật đẹp mắt. Dưới mặt ao, ánh nắng chênh chếch làm mặt ao lấp lánh như mới được đổ một mẻ vàng. Phía chân đê, đàn trâu thong thả về nhà.
Trong làng, tiếng xe cộ và người đi làm về bắt đầu vang lên. Trên cành cây, những chú chim ríu rít gọi nhau về tổ, hòa quyện với âm thanh từ loa phóng thanh của hợp tác xã tạo nên bản nhạc du dương kết thúc một ngày làm việc. Càng ngắm, tôi càng yêu quý quê mình hơn. Tâm hồn tôi cảm thấy sảng khoái và vui vẻ không tả nổi.
Quê hương thật tuyệt vời. Tôi cảm thấy tự hào và hạnh phúc khi được sinh ra và lớn lên ở nơi thanh bình này. Tôi hy vọng sẽ học giỏi để góp phần xây dựng quê hương ngày càng phát triển.
4. Bài văn miêu tả cảnh hoàng hôn trên quê hương em số 7
Khi mặt trời từ từ rút sau những đỉnh núi phía tây, hoàng hôn bắt đầu lan tỏa. Ánh nắng ngày hè nhạt dần, thành phố nhuộm một màu vàng óng ánh.
Lúc này, dòng người và xe cộ tuy vẫn di chuyển nhưng đã thưa dần. Đường phố bớt nhộn nhịp và ồn ào, trở nên rộng rãi hơn. Con đường có một bờ tường rào thấp và hàng rào lan can sắt màu xanh biếc kéo dài dọc theo đường. Hai bên vỉa hè, những cây si già đang lặng lẽ ngắm hoàng hôn.
Những chiếc xe buýt từ tốn chở các công nhân mệt mỏi, trong khi họ vẫn cười tươi dù mặt đầy bụi than. Những chiếc xe máy lướt vội giữa dòng xe, các nữ sinh trong tà áo dài thong thả đi dạo. Các bà mẹ vội vã trở về với những làn đựng thức ăn chuẩn bị bữa tối, trong khi những cậu học trò còn đùa giỡn bên những hàng bán sách và đồ chơi. Gió từ các quán bia bên cây phượng cổ thụ tỏa hương mực nướng thơm lừng, thu hút khách du lịch. Những quán nước mía và giải khát cũng không kém phần hấp dẫn sau một ngày làm việc.
Hai xe tưới nước khổng lồ chạy dọc quốc lộ, xả nước làm sạch đường và tưới cây. Con đường được làm mới bóng loáng, còn cây xanh trở nên tươi tắn hơn. Mọi người dạo phố đông đúc hơn khi đêm đã buông xuống và ánh đèn phố bắt đầu sáng. Thành phố chuyển mình sang những hoạt động của buổi tối.
Ngày lao động sôi động ở quê hương em kết thúc như vậy. Tôi yêu quê hương mình vô cùng.
5. Bài văn miêu tả cảnh hoàng hôn trên quê hương em số 8
Trong ngày, có hai khoảnh khắc mà tôi cảm thấy cảnh sắc trở nên tuyệt đẹp nhất là lúc bình minh và lúc hoàng hôn. Đặc biệt, tôi luôn yêu thích việc ngắm nhìn mặt trời lặn. Khi ấy, làng quê nơi tôi sống trở nên bình yên đến kỳ lạ.
Những tia nắng dần trở nên mềm mại hơn. Mặt trời như từ từ lẩn khuất sau các dãy núi xa. Hoàng hôn buông xuống, cả vùng quê như chìm dần vào màn đêm. Cánh đồng lúa trong ánh chiều tà trông thật yên ả. Các bác nông dân đã bắt đầu rời khỏi cánh đồng. Thỉnh thoảng, một làn gió nhẹ thổi qua làm những bông lúa nghiêng mình như vẫy chào. Chúng nhẹ nhàng đung đưa qua lại.
Xung quanh, tiếng sáo của những đứa trẻ gọi trâu về vang vọng. Những chú trâu đang mải mê gặm cỏ giờ cũng bắt đầu thong thả quay về. Bên gốc đa đầu làng, bác hàng nước đã chuẩn bị thu dọn quán. Các bếp lửa đang chờ để được nhóm lên, các bữa cơm đang đợi để gia đình quây quần bên nhau. Chỉ cần nghĩ đến vậy, mọi người đều nhanh chóng rảo bước về nhà.
Mặt trời dần khuất sau dãy núi xa. Bầu trời trở nên tối hơn. Mùi thơm từ các gian bếp bắt đầu lan tỏa khắp vùng. Cảnh tượng bình yên này lặp lại mỗi ngày, và tôi vẫn thấy nó thật đáng yêu.
6. Bài viết mô tả cảnh hoàng hôn trên quê hương em số 9
Em thật may mắn khi sinh ra và lớn lên tại “thành phố biển” Vũng Tàu. Quê hương em đẹp trong mọi khoảnh khắc của ngày, nhưng theo em, thời điểm đẹp nhất chính là khi ánh hoàng hôn từ từ buông xuống mặt biển.
Chiều về, em thường dạo bước một mình trên bãi cát dài, ngắm nhìn khoảnh khắc tuyệt vời khi mặt trời từ từ lặn xuống. Phía xa, mặt trời đỏ rực như một quả cầu lửa dần lặn sau chân trời, có khi ẩn sau đám mây, có khi nửa nổi trên mặt biển, nửa còn lại chìm xuống. Màu sắc của bầu trời biến chuyển từ xanh ngọc sang vàng rực, rồi từ đỏ rực sang tím như một nghệ nhân đang pha màu. Những đám mây hồng chuyển dần sang vàng nhạt, chầm chậm trôi trên cao rồi dần chuyển sang màu xám, lấp ló những ánh sao nhỏ bé. Những tia nắng cuối cùng của ngày như lưu luyến, chiếu sáng các cành cây, mái nhà và cả bãi cát rộng lớn. Gió thổi nhẹ nhàng từ biển vào, mát rượi, mang lại sự thanh thản cho tâm hồn sau một ngày dài làm việc. Gió làm rặng phi lao ven bờ xào xạc như hát lên bài ca ca ngợi vẻ đẹp kỳ diệu của biển quê hương.
Ở xa, đàn chim kéo nhau về tổ, một vài con hạ cánh gần mặt biển như tìm kiếm điều gì đó. Thủy triều làm nước biển rút dần nhưng những con sóng vẫn cuộn trào đầy sức sống. Sóng nối tiếp nhau, vỗ vào bờ cát, lộ ra những mảnh vỏ sò trắng muốt. Xung quanh vang lên tiếng nói, tiếng cười, tiếng trầm trồ của du khách khi chứng kiến vẻ đẹp thiên nhiên tuyệt vời. Một ngày dần kết thúc nhưng nhịp sống mới lại bắt đầu. Hoàng hôn cũng là thời điểm người dân chài chuẩn bị ra khơi đánh cá. Gương mặt ai cũng rạng rỡ vì sắp sửa đối mặt với thiên nhiên rộng lớn. Từng chiếc thuyền lần lượt ra biển, mạnh mẽ như những con tuấn mã, lướt băng băng trên mặt biển. Cánh buồm vươn cao, thon thả, đón gió. Những ngư dân hát những bài ca yêu đời, cầu mong chuyến đi thuận lợi, sóng yên biển lặng, cá đầy khoang.
Ngồi trên những tảng đá, gió mát rượi mang theo hương vị của biển cả làm cay mắt, em nhìn xa xăm cảnh hoàng hôn buông xuống, một cảm xúc khó diễn tả dâng lên trong lòng. Đó có phải là sự vui sướng khi chứng kiến sự thay đổi kỳ diệu của thiên nhiên, hay là tình yêu quê hương, tình yêu biển cả sâu sắc? Em thật tự hào khi là con của biển cả. Dù sau này có đi đến những nơi xa lạ, Vũng Tàu và cảnh hoàng hôn trên biển quê hương vẫn sẽ luôn in đậm trong tâm trí em như một điểm tựa tinh thần và kỷ niệm tuổi thơ.
7. Bài văn miêu tả cảnh hoàng hôn trên quê hương em số 10
Nhiều người thường yêu thích cảnh bình minh, khi mặt trời tỏa sáng, mang lại sức sống mới cho vạn vật. Tuy nhiên, niềm vui của tôi lại là việc ngắm nhìn và đắm chìm trong cảnh hoàng hôn trên quê hương mình. Khác với sự nhộn nhịp của buổi sáng, hoàng hôn mang đến một vẻ yên tĩnh lạ thường, tạo cảm giác thanh bình, đậm chất Việt Nam.
Những tia nắng hè oi ả dần yếu đi và biến mất, thay vào đó là ánh sáng mờ ảo của hoàng hôn bao phủ làng quê. Không còn cái nóng nực, những cơn gió mát rượi như xua tan mệt mỏi sau một ngày làm việc dài. Xa xa, lũy tre làng in bóng trên nền trời, tạo nên một cảnh tượng thật bình dị. Bầu trời trong xanh với những đám mây như những đứa trẻ đang vui chơi thong thả.
Cánh đồng đang thì con gái như một tấm thảm xanh rộng lớn kéo dài đến tận chân trời, gió xào xạc như trò chuyện sau một ngày dài. Các bác nông dân nhanh chóng kết thúc công việc đồng áng để trở về nhà, trò chuyện vui vẻ và nở nụ cười mãn nguyện về một mùa vàng bội thu. Đàn trâu nằm ngoan ngoãn dưới gốc đa cổ thụ, đôi mắt lim dim như nghỉ ngơi sau buổi làm việc, thong thả nhai cỏ. Cạnh đó là quán nước chè của bà cụ Tứ, nơi các cụ già ngồi nhâm nhi nước chè và trò chuyện về những sự kiện trong ngày. Trên con đường làng quen thuộc, hình ảnh những học sinh tung tăng về nhà, nói chuyện, nô đùa, và màu áo xanh của các công nhân đi tâm sự sau giờ làm việc. Hai bên đường là những hàng dừa thẳng tắp, trái căng tròn như những đàn lượn trên cao. Hòa cùng tiếng gió và tiếng chim, một bản nhạc thiên nhiên vang lên xoa dịu mệt mỏi và hòa vào niềm vui sau một ngày làm việc.
Thôn xóm bắt đầu chuẩn bị cho bữa cơm tối. Từ mái nhà tranh đơn sơ đến những ngôi nhà đỏ rực, khói bốc lên nghi ngút. Từng luồng khói trắng hòa vào không gian chiều tối tạo thành một bức màn kỳ ảo bao phủ khắp làng quê. Khi trời tối dần, ánh sáng biến mất nhường chỗ cho màn đêm. Các ngôi nhà lên đèn, từ xa nhìn lại, ngôi làng thân thương như một dòng sông dài với những ánh đèn bồng bềnh trên sóng nước. Âm thanh của đài cũ, giọng hò xứ Huế thân thuộc, và làn điệu dân ca quan họ ngọt ngào vang lên đâu đó.
Cảnh hoàng hôn trên quê hương em thật đẹp. Đối với em, đó không chỉ là một cảnh vật mà đã trở thành phần hồn, phần đời, một nỗi niềm gắn bó sâu sắc và một miền ký ức yêu thương.
8. Bài văn miêu tả cảnh hoàng hôn trên quê hương em số 11
Thiên nhiên luôn ban tặng cho con người những cảnh đẹp tuyệt vời. Đối với tôi, cảnh sắc thiên nhiên quê hương vào lúc hoàng hôn là đẹp nhất. Mỗi khi tôi nhìn ngắm cảnh đó, lòng tôi lại thêm yêu quý quê hương mình.
Sau một ngày dài, ánh nắng gay gắt của mùa hè dần lịm tắt. Không gian làng quê bị nhuộm màu hoàng hôn. Những cơn gió nhẹ nhàng xua tan đi cái oi ả của mùa hè. Lũy tre làng in bóng xuống nền trời thật yên bình. Phía phương Tây, bầu trời đỏ rực như lửa. Ông mặt trời như một quả cầu khổng lồ mệt mỏi đang từ từ lặn xuống đất. Dường như ông đã quá mệt mỏi sau một ngày dài lao động. Trên cao, những đám mây khổng lồ lững lờ trôi như đang làm biếng chuẩn bị kết thúc một ngày.
Dưới cánh đồng, những bông lúa trĩu nặng đung đưa theo làn gió nhẹ từ xa thổi tới. Hương lúa chín thơm lừng, mang hơi thở của làng quê khiến ai cũng phải mê mẩn. Dù trời đã sắp tối, các bác nông dân vẫn bận rộn hoàn tất công việc của mình. Cái nóng oi ả của mùa hè không làm giảm đi niềm đam mê và sự vui tươi khi lao động của họ. Tôi lặng lẽ quan sát từng khuôn mặt. Dù lấm tấm mồ hôi, họ vẫn nở nụ cười hạnh phúc khi lao động. Có lẽ đây sẽ là một vụ mùa bội thu nữa. Xa xa trên bãi cỏ rộng, những đứa trẻ đang thả diều. Nhìn những cánh diều bay cao trên bầu trời đầy gió, tôi cảm thấy thật tuyệt vời.
Trong làng, tiếng xe cộ xôn xao. Mọi người sau một ngày làm việc đều muốn nhanh chóng trở về với gia đình. Tiếng cười đùa của trẻ em vang vọng khắp xóm làng. Tôi cũng nhanh chóng trở về nhà sau một buổi chiều thăm thú làng quê. Ánh nắng dần lặn theo bước chân tôi. Ông mặt trời sắp biến mất sau lũy tre làng. Chỉ một lúc nữa thôi, màn đêm sẽ buông xuống rất nhanh.
Khi được ngắm quê hương vào lúc hoàng hôn, tâm hồn tôi trở nên thư thái. Tôi yêu quê hương yêu dấu của mình rất nhiều.
9. Bài văn tả cảnh hoàng hôn trên quê hương em số 12
Sau giờ học chiều, tôi nhanh chóng trở về nhà. Đây là thời điểm tôi cảm thấy tuyệt vời nhất với không khí trong lành, mát mẻ và khung cảnh hoàng hôn thơ mộng.
Ông mặt trời lúc này đang lặn dần sau lũy tre đầu làng. Bầu trời nhuốm màu vàng rực rỡ. Những đám mây hồng trôi lơ lửng trên bầu trời, có vẻ như vội vàng hơn lúc sáng. Những chú chim mỏi cánh sau một ngày bay lượn đang trở về tổ. Chúng làm cho không gian hoàng hôn trở nên đẹp hơn. Tôi đi trên con đường nhỏ từ trường về nhà. Con đường chạy qua cánh đồng. Cánh đồng lúa như đang vui mừng cùng gió. Những cơn gió làm tóc tôi bay bồng bềnh. Các bác nông dân cũng đã tạm dừng công việc để về nhà. Mùi hương lúa, mùi thơm từ bếp tỏa ra thơm nức, khiến tôi muốn nhanh chóng về nhà gặp bố mẹ để thưởng thức bữa cơm gia đình.
Ông mặt trời đã khuất hẳn sau rặng tre. Cảnh vật trở nên mờ dần. Ngược lại với sự mờ nhạt của cảnh vật là âm thanh rõ rệt. Tôi nghe thấy tiếng chim hót và tiếng trâu gọi nhau về nhà.
Hoàng hôn trên quê hương tôi giản dị nhưng chứa đựng tất cả cảm xúc của tôi. Nó là cả một bầu trời tuổi thơ mà tôi sẽ mãi không thể quên.
10. Bài văn mô tả cảnh hoàng hôn trên quê hương em số 13
Một buổi chiều muộn, khi tôi một mình đi giữa cánh đồng rộng lớn, nhìn những tia nắng cuối cùng còn sót lại trên cành cây, bỗng nhiên tôi nhận ra: hoàng hôn. Hoàng hôn trên quê tôi đẹp đến mức mà lâu nay tôi chưa từng nhận ra!
Hoàng hôn phủ xuống làng quê một cách âm thầm và lặng lẽ, khi những vệt nắng cuối cùng đang từ từ tắt dần sau hàng tre ngà cuối làng. Những tia nắng sáng chói đang vui đùa trên con đường như những đứa trẻ, bất ngờ bị gọi về. Vì thế, dù không muốn, chúng cũng dần dắt tay nhau trở về. Mặt trời đỏ ửng cũng từ từ hạ xuống, quay về sau một ngày dài làm việc. Trên bầu trời chỉ còn lại “bảng lảng bóng hoàng hôn” – một chút sắc cam còn sót lại. Thay vào đó, màu đen từ đâu đến dần bao phủ toàn bộ bầu trời. Những đám mây cuối ngày cũng vội vàng trở về nơi xa để nghỉ ngơi. Những đàn chim thấy vậy cũng gọi nhau về tổ. Hoàng hôn là thời gian để nghỉ ngơi, thư giãn sau một ngày vất vả, đúng không?
Từ nơi những bông lúa xanh mướt, vang lên tiếng cười nói vui vẻ của những người nông dân. Bên bờ ruộng, có tiếng người vợ gọi chồng nghỉ sớm. Họ nghỉ tay, xếp lưỡi cày và dẫn trâu ra sông để tắm. Những chú trâu được thoải mái tắm trong nước. Tiếng cười đùa từ cánh đồng chuyển sang bên bờ sông. Tiếng trai gái trêu nhau, tiếng cười của những bác nông dân rộn vang cả vùng. Khi tiếng cười đã xa dần vào làng, ngoài kia, những chú cò vẫn miệt mài kiếm ăn. Cánh cò trắng mềm mại giữa biển lúa bao la khiến tôi nhớ đến và cất tiếng:
“Việt Nam đất nước ta ơi
Mênh mông biển lúa đâu trời đẹp hơn”
(Nguyễn Đình Thi)
Thật không nơi nào có cảnh đẹp hơn thế! Bức tranh còn có âm thanh của tiếng ếch nhái vang vọng bên bờ gọi đêm xuống, tiếng sáo diều của những đứa trẻ vi vu trong không gian. Mỗi tối, chúng tôi lại thi nhau chơi sáo diều, xem diều ai bay cao hơn, diều ai kêu to hơn. Dần dần, mặt trăng trắng nhạt hiện ra bên những cánh diều.
Hoàng hôn đến, chính là lúc mọi người trở về nhà, tụ họp với nhau. Tiếng những bác nông dân chào nhau, những bà, những mẹ đi chợ về vẫn đang rôm rả chuyện trò. Lũ trẻ trong xóm thì nghĩ xem tối nay sẽ chơi trò gì mới. Rồi không ai bảo ai, từ những ngôi nhà mái ngói, làn khói gặp nhau, nghi ngút rồi hòa vào mây. Tiếng lách cách của bát đũa, xoong nồi của những người nội trợ chuẩn bị cơm tối. Ở ngoài vườn, bầy gà con được mẹ mớm cho no, giờ xếp hàng, “chiếp chiếp” theo gà mẹ về tổ. Rồi chúng vui vẻ chào bác chó đang cần mẫn làm việc, canh gác cho ngôi nhà. Những ngôi nhà đã bật đèn sáng trưng, bố ngồi xem tin tức và hỏi thăm việc học hôm nay của chúng tôi. Chúng tôi hào hứng kể cho bố nghe những điều thú vị học được. Khi mẹ gọi ăn cơm, chúng tôi quây quần bên mâm cơm, kể tiếp những câu chuyện còn dang dở. Tiếng cười vang khắp không gian.
Và thế là trời đã tối rồi. Một buổi hoàng hôn đẹp mà tôi chưa từng được cảm nhận và thưởng thức.
11. Bài văn mô tả cảnh hoàng hôn trên quê hương em số 14
Sau một buổi chiều căng thẳng học tập trong căn phòng nhỏ, em ra ban công để thư giãn và tận hưởng không khí trong lành. Ngay lúc đó, cảnh thành phố trong ánh hoàng hôn hiện ra đẹp như một bức tranh.
Cuối một ngày dài, khi con người mong muốn đoàn tụ với gia đình, mặt trời cũng đã mệt mỏi, lùi về phía tây để nghỉ ngơi. Trước khi ánh sáng cuối cùng vụt tắt, mặt trời đã trở thành một họa sĩ, vẽ lên bầu trời những vệt ánh hồng dài, khiến bầu trời rực rỡ như một bức tranh thủy mặc. Những đàn chim cũng quay về chốn ngủ, tạo thành hình chữ V trên nền trời, gợi cảm giác yên bình giữa sự ồn ào của thành phố hiện đại.
Hoàng hôn là thời điểm con người kết thúc công việc. Tiếng trống trường vang lên, học sinh ùa ra, tạo nên không khí náo động. Có người vui vẻ vì điểm cao, có người mệt mỏi vì học tập, có người chờ đợi bố mẹ đến đón. Các cơ quan cũng kết thúc giờ làm việc, mọi người vội vã ra về với những lo toan gia đình. Đường phố tấp nập với xe máy, ô tô, xe đạp điện. Âm thanh còi xe, tiếng vặn ga hòa quyện tạo nên không khí nhộn nhịp của thành phố lúc hoàng hôn. Những hàng cây bên đường đứng lặng lẽ, tiếp tục nhiệm vụ thanh lọc không khí.
Ánh sáng dần yếu đi, các quán ăn, nhà hàng bắt đầu mở cửa và đón khách. Ánh đèn khách sạn sáng rực rỡ, thu hút ánh nhìn của người qua đường. Các khu vui chơi trở nên đông đúc hơn với những đứa trẻ được bố mẹ đưa đến. Trong công viên, nhóm người trung niên tập dưỡng sinh, tạo nên một hình ảnh sống động và lành mạnh.
Như một sự luyến tiếc, mặt trời cố gắng tỏa ánh sáng yếu ớt lên bầu trời. Khi tia sáng cuối cùng mờ dần, bóng tối bao phủ, ánh đèn đường sáng lên như chuỗi trang sức lấp lánh trang hoàng cho thành phố. Các gia đình đã chuẩn bị bữa cơm tối. Nhịp sống thành phố lúc hoàng hôn trở nên gấp gáp, khiến em cảm thấy lắng lại và suy tư. Em cần sống chậm lại để cảm nhận và trân trọng những điều tốt đẹp trong cuộc sống.
Hoàng hôn ở nông thôn mang đến sự thanh bình, trong khi hoàng hôn ở thành phố lại đầy sôi động và náo nhiệt. Dù ở đâu, hoàng hôn vẫn là một tuyệt tác của thiên nhiên.
12. Bài văn mô tả cảnh hoàng hôn trên quê hương em số 15
Khi mặt trời bắt đầu lặn, hoàng hôn bao trùm lên toàn bộ làng quê nơi em sinh sống. Em luôn thích ngắm cảnh hoàng hôn khi mọi thứ trở nên êm ả và bình yên đến lạ. Không khí nhẹ nhàng và quê mùa giúp em cảm nhận được những phút giây cuối ngày một cách thoải mái.
Khi hoàng hôn bắt đầu, ánh nắng mặt trời dần nhạt dần và gần sát mặt đất. Cánh đồng lúa dưới ánh hoàng hôn trở nên yên bình và thư thái. Gió nhẹ thổi qua làm những bông lúa nặng trĩu khẽ dao động từ bên này sang bên kia.
Những chú trâu thong thả gặm cỏ, từ từ trở về nhà theo tiếng sáo diều vọng lại từ xa. Các nông dân cũng kết thúc công việc đồng áng để trở về chuẩn bị bữa tối ấm cúng bên gia đình. Tại giếng làng, có một cây đa lớn và ao sen xanh mướt. Mọi người rửa dụng cụ làm đồng, trò chuyện vui vẻ, tiếng trẻ con reo hò làm cho khung cảnh làng quê trở nên sinh động hơn.
Khói trắng từ những mái ngói đỏ tươi bay lên, cùng với mùi cơm thơm phức lan tỏa. Có lẽ một gia đình nào đó đang chuẩn bị bữa tối. Cảnh tượng thật yên bình, giản dị nhưng ấm áp và quen thuộc. Bọn trẻ chúng em thường ra đồng, ngắm mọi người trở về nhà, xem những chiếc xe tải chạy trên quốc lộ và ngắm mặt trời lặn.
Em rất yêu thích khoảnh khắc hoàng hôn buông xuống ở làng quê, với sự thanh bình và yên ả.
13. Bài văn mô tả cảnh hoàng hôn trên quê hương em số 16
Nếu bình minh mang đến sự tươi mới và rạng rỡ thì hoàng hôn lại mang một nỗi buồn nhẹ nhàng khi ngày kết thúc. Dù vậy, cảnh hoàng hôn ở quê em vẫn có một vẻ đẹp kỳ diệu, khiến em luôn cảm thấy thích thú khi ngắm mặt trời lặn.
Cảnh hoàng hôn ở quê em đẹp một cách kỳ lạ. Ánh sáng mặt trời nhạt dần và bám trên cành cây, mái nhà tranh. Những cánh chim vội vã trở về tổ sau một ngày dài. Những ngọn núi như nuốt lấy vầng hào quang cuối cùng của mặt trời, ánh sáng trở nên dịu dàng và bầu trời dần đổi màu. Khi hoàng hôn buông xuống, cảnh vật nhuốm màu sắc lạ, dãy núi tím dần dưới ánh nắng nhẹ nhàng của mặt trời đỏ rực.
Hoàng hôn là thời điểm kết thúc một ngày, cánh đồng trở nên im ắng, không còn tiếng nói của nông dân. Đàn trâu thong thả trở về. Hoàng hôn trên biển khác với cánh đồng, nơi đây mặt trời từ từ chìm vào biển, tạo nên cảnh tượng đẹp như tranh.
Em rất thích ngắm hoàng hôn vì khung cảnh yên bình và đẹp đẽ. Cơn gió mát làm lòng người dễ bồi hồi. Vào những ngày cuối tuần, em thường đứng lặng ngắm cảnh hoàng hôn để chiêm ngưỡng vẻ đẹp của trời đất.
14. Bài văn mô tả cảnh hoàng hôn trên quê hương em số 17
Khoảnh khắc em yêu thích nhất trong ngày chính là hoàng hôn, đặc biệt là cảnh hoàng hôn trên biển quê em, thanh bình và đẹp như một bức tranh mực tàu.
Vì sinh ra ở miền biển, em thường xuyên chứng kiến mặt trời từ từ lặn xuống biển mỗi khi chiều tà. Hoàng hôn trên biển mát rượi với gió biển thổi vào, xua đi mệt mỏi của ngày dài. Mặt trời dần khuất bóng, ánh sáng yếu ớt và không còn chói chang như ban ngày. Mặt trời phía tây ửng hồng như gò má thiếu nữ, từ bờ biển nhìn vào, mặt trời như chìm dần vào đại dương, cảnh tượng huy hoàng như những thước phim màu.
Trong lúc hoàng hôn, bầu trời như gần gũi hơn với mặt biển, những đám mây lờ lững trôi, và cánh chim vội vã trở về tổ trước khi đêm buông xuống. Tại bến cảng, không khí lại nhộn nhịp, ngư dân chuẩn bị dụng cụ để ra khơi đêm.
Khi mặt trời khuất hẳn, đêm đến, em cùng mẹ dọn cơm, cả gia đình quây quần bên bữa cơm ấm áp.
15. Bài văn mô tả cảnh hoàng hôn trên quê hương em số 18
Quê em nằm bên bờ biển. Cuộc sống của chúng em gắn bó mật thiết với biển cả. Biển hiền hòa, êm ả nhưng đôi lúc cũng trở nên dữ dội, gào thét. Mỗi khi, biển lại mang một diện mạo khác nhau. Tuy nhiên, hoàng hôn trên biển luôn đẹp, một vẻ đẹp không hề thay đổi theo năm tháng.
Dù lũ trẻ chúng em có mải chơi đến đâu, chúng em cũng không thể bỏ qua cảnh hoàng hôn trên mặt biển. Khi mặt trời lặn xuống biển, chúng em cứ lặng lẽ ngắm nhìn, không thể rời mắt. Khi bóng chiều buông xuống, những tia nắng trong ngày bị thu lại. Chúng không còn tự do nhảy múa và nô đùa như ban ngày. Ông mặt trời như một quả cầu lửa khổng lồ, dần dần tụt xuống qua những đám mây trắng xốp. Bầu trời trở nên cao và tím thẫm. Xung quanh quả cầu lửa ấy là những đám mây hồng, tím.
Màu hồng và tím hòa quyện vào nhau, tạo nên một sắc trời buồn. Nếu bình minh trên biển rực rỡ bao nhiêu, thì hoàng hôn lại yên lặng và trầm lặng bấy nhiêu. Khung cảnh mang một nét buồn. Có lẽ thiên nhiên cũng đang buồn khi phải chia tay với ông mặt trời vui vẻ. Và có vẻ như ông mặt trời cũng cảm thấy buồn. Khi ngắm hoàng hôn trên biển, ta có thể thấy quả cầu lơ lửng từ từ lặn xuống biển. Nó cứ từ từ chìm dần, những tia nắng bị thu lại, mặt trời không còn chói chang mà trở nên hiền hòa và ấm áp. Mặt trời như đang tạm biệt một ngày, từ từ lặn sâu xuống biển.
Khi những ánh sáng cuối cùng vụt tắt, màn đêm ập xuống. Xa xa, các đoàn thuyền đánh cá đang trở về sau một ngày làm việc trên biển. Những bãi cát không còn những chiếc ô sặc sỡ mà từ xa nhìn như những cây nấm nhiều màu sắc. Bờ biển đông vui, sầm uất giờ đã trở lại vẻ yên tĩnh. Trên bãi biển chỉ còn vài người. Những con sóng vẫn vỗ về, đùa giỡn với bãi cát.
Mùi khói bếp lan tỏa trong không gian. Một ngày mới đã kết thúc, kết thúc một ngày làm việc vất vả. Hoàng hôn đẹp nhưng lại buồn và trống trải quá. Vậy mà không hiểu sao, ngày nào em cũng muốn ngắm nhìn cảnh hoàng hôn trên biển.
16. Bài văn mô tả cảnh hoàng hôn trên quê hương em số 1
Khi mặt trời gấp rút trở về đỉnh núi phía tây để kết thúc cuộc hành trình dài, tôi vừa học xong liền chạy ra đầu làng để hít thở không khí trong lành và mát mẻ. Quê hương tôi lúc này thật đẹp! Không gian rộng lớn, không khí trong trẻo và tươi mới.
Bầu trời xanh cao vời vợi, những đám mây trắng và hồng trôi lững lờ như đang đi dạo. Tia nắng vàng nhạt dường như còn lưu luyến, ánh sáng trải dài trên cây cối, mái nhà và phản chiếu xuống ao làng. Mọi thứ như sáng rực hơn. Những cơn gió nhẹ nhàng từ phương nam mang theo hương thơm nhẹ của lúa mới, làm lòng người xao xuyến. Trên cành cây, gió vui nhộn thúc đẩy lá cây hát rì rào. Tôi thong thả bước ra đầu làng để thưởng thức cảnh vật. Trên nền trời cao, những chiếc diều bay vút lên vi vu. Xa xa, các đỉnh núi xanh biếc nhấp nhô thật tuyệt vời. Dưới mặt ao, ánh nắng phản chiếu tạo nên một bề mặt lấp lánh như vừa giặt xong một mẻ vàng. Phía chân đê, các đàn trâu thong thả trở về.
Tôi mê mẩn ngắm cảnh quê hương mà không hay biết mặt trời đã lặn. Trong làng, khói bếp hòa quyện với sương mờ, làm cho cảnh vật trở nên mờ dần. Những chú chim trên cành ríu rít gọi nhau về tổ hòa cùng tiếng loa phóng thanh của hợp tác xã, tạo nên một bản nhạc du dương để kết thúc một ngày làm việc. Càng nhìn, tôi càng yêu quê mình hơn. Tâm hồn tôi tràn đầy niềm vui khó tả.
Ôi, quê tôi đẹp quá. Tôi thật vui và tự hào khi được sinh ra và lớn lên trên mảnh đất bình yên này. Tôi hy vọng mình sẽ học thật tốt để xây dựng quê hương thêm giàu đẹp.
17. Bài văn miêu tả cảnh hoàng hôn trên quê hương em số 2
Vào chủ nhật, khi không phải đi học, tôi cùng những người bạn hàng xóm ra đầu làng chơi. Khi mặt trời bắt đầu lẩn khuất sau rặng tre, tôi nhận thấy hoàng hôn đã đến.
Mặt trời, sau một ngày dài lao động, giờ đã chuẩn bị nghỉ ngơi. Ánh sáng không còn chói chang, không khí trở nên nhẹ nhàng và êm dịu. Những tia nắng cuối ngày trải dài trên bầu trời như muốn xuyên qua lớp mây trắng. Dưới ánh hoàng hôn, nhiều đàn chim bay về tổ, còn những đàn cò trắng khoe sắc dưới ánh vàng của chiều tà. Màu hồng của nắng chiều làm nổi bật vẻ đẹp của chúng. Trên cao, những cánh én bay lượn như muốn nhìn bầu trời lần cuối trước khi đậu vào nơi trú ẩn. Nhìn cảnh tượng ấy, tôi ước mình có đôi cánh để bay lượn tự do như chúng. Cơn gió nhẹ nhàng thổi qua, làm tôi cảm thấy vui vẻ và thư thái.
Khung cảnh hoàng hôn trên quê hương tôi thật đáng yêu. Trên cánh đồng, các bác nông dân đã dọn dẹp dụng cụ để trở về nhà sau một ngày làm việc hiệu quả. Từng nhóm người xuất hiện trên con đường làng, cười nói vui vẻ, như thể họ hài lòng với thành quả lao động của mình. Tiếng gọi nhau, tiếng máy cày, máy xới, và tiếng trâu bò kêu rộn ràng làm không gian như một bản hòa ca. Nhìn cảnh vật, tôi cảm thấy tự hào và vui sướng. Những lúc như thế này, tôi mới hiểu sao những người xa quê lại nhớ quê đến vậy.
Trên con đường làng râm mát, những chú chim tụ về tổ và hót líu lo. Các bác nông dân đang trở về sau một ngày làm việc. Tôi hòa vào dòng người chậm rãi trở về nhà, mặc dù mệt mỏi nhưng vẫn đầy niềm vui. Ánh nắng càng về chiều càng đẹp, chiếu xa hơn. Mặt trời như muốn mở to đôi mắt để chia sẻ niềm vui của quê hương, đồng hành cùng mọi người về với gia đình, với tổ ấm của họ.
Khi mặt trời khuất dần, ánh sáng mờ dần. Hương cau thoang thoảng quyến rũ lòng người. Những chú chim đã tìm về tổ sau một ngày dài. Mặt trời không còn kiên nhẫn chứng kiến mọi cảnh tượng nữa, đã khuất hẳn. Những tia nắng cuối cùng chỉ còn lại trên những đám mây hình thù kỳ lạ. Bóng tối lan dần, cảnh vật trở nên mờ ảo, đôi chỗ đã có sương trắng. Người đi đường thưa thớt, thỉnh thoảng chỉ thấy vài người đưa trâu về muộn.
Tôi đã về đến nhà, nhìn lại xóm làng, cây cối và nhà cửa đã nhòa trong ánh sáng mờ mờ. Khói bếp lan tỏa trong sương mờ. Trời tối hẳn, những ánh sao bắt đầu lấp lánh trên bầu trời. Trên đồng, côn trùng mở dàn đồng ca muôn thuở. Trong xóm, ánh đèn đã sáng lên và có gia đình quây quần bên mâm cơm chiều.
Ngồi bên mâm cơm với gia đình, tôi cảm thấy thật vui. Hoàng hôn trên quê tôi đẹp và thân thương vô cùng. Không lạ gì khi nhiều văn nghệ sĩ thường nhắc đến hoàng hôn trong các tác phẩm của mình. Tôi hứa sẽ cố gắng để trở về xây dựng quê hương ngày càng giàu đẹp hơn.
18. Bài văn mô tả cảnh hoàng hôn trên quê hương em số 3
“Quê hương em thật xinh đẹp biết bao
Những cánh đồng xanh, núi rừng xanh thẳm”
Cảnh hoàng hôn trên đồng quê yên ả là một trong những cảnh đẹp mà tôi yêu thích nhất.
Khi mặt trời từ từ lặn sau dãy núi xa, ánh sáng vàng ấm áp còn lại nhẹ nhàng trải trên bờ đê, kéo dài trên cánh đồng lúa. Sóng lúa lấp lánh và nhấp nhô theo từng làn gió nhẹ. Những đàn chim từ chân trời ríu rít gọi nhau rồi bay về tổ. Đàn sếu vẫy vùng trên bầu trời rộng lớn và xanh mướt.
Ở xa, bóng người lẩn khuất khi tháo nước và be bờ. Những dòng nước mát được dẫn vào ruộng lúa, hòa vào đất để cây lúa hồi sức sau một ngày chống chọi với nắng. Ánh sáng ngày càng mờ dần rồi biến mất. Trên đỉnh núi, ráng chiều phủ một màu vàng ấm. Những đàn trâu chăm chỉ gặm cỏ trên đồi: “Gặm cả hoàng hôn, gặm cả buổi chiều còn lại”. Tiếng sáo vút lên, đàn trâu lắng nghe rồi thong thả về, bóng sừng trâu in rõ giữa cánh đồng yên tĩnh. Những mục đồng theo sau trò chuyện vui vẻ. Tất cả làm cho làng quê thêm phần đẹp đẽ. Các bác nông dân cũng dần trở về, trao đổi về vụ mùa sắp tới.
Ráng chiều dần nhạt và biến mất, chỉ còn lại ánh sáng mờ mờ phía tây. Đám mây xám đục lơ lửng, bầu trời chuyển sang màu lam thẫm. Sương đêm bắt đầu rơi và tụ lại trên ngọn cỏ, hòa vào bóng đêm mờ ảo.
Người đi đường thưa thớt, âm thanh làng quê cũng lắng xuống theo hoàng hôn. Trong bụi rậm ven đường, tắc kè xuất hiện, nhảy nhót và cất tiếng kêu. Tiếng côn trùng trò chuyện dưới lòng đất văng vẳng, chúng thức dậy sau một ngày ngủ say. Trong làng, khói cơm chiều từ các nhà tỏa ra, phủ kín vùng quê yên tĩnh. Những đàn gà lên chuồng và kêu tục tục, gà mái thì thầm bàn nhau chuẩn bị cho việc đẻ trứng vào ngày mai. Dần dần, chúng cũng thiếp đi trong giấc ngủ.
Ôi! Hoàng hôn trên quê hương em thật thú vị. Tôi càng yêu mến nơi đây hơn bao giờ hết.