1. Mẫu bài nghị luận về nhân vật lão Hạc trong truyện ngắn cùng tên - phiên bản 4
Đề tài nông dân trước cách mạng được thể hiện qua tác phẩm 'Lão Hạc' của Nam Cao, một truyện ngắn độc đáo và cảm động. Truyện khắc họa cuộc đời đau khổ và cái chết thê thảm của lão nông nghèo, khiến người đọc cảm nhận sâu sắc nỗi xót thương và số phận bi đát của người nông dân Việt Nam trong xã hội cũ.
Lão Hạc, một nông dân khốn khó, chỉ có ba sào vườn, một túp lều và một con chó vàng làm tài sản. Vợ đã mất, lão sống cô đơn, làm thuê kiếm sống và con trai duy nhất bỏ đi làm phu đồn điền cao su. Tuổi già lão càng thêm khốn khó, sống cô đơn với con chó vàng. Sau một cơn bão và bệnh tật, lão Hạc trở nên nghèo túng, không có tiền để chăm sóc bản thân và con chó. Số gạo ngày càng cạn kiệt, lão phải bán con chó vàng để có chút tiền.
Sau khi bán cậu Vàng, lão Hạc rơi vào tình trạng thảm thương, cảm thấy mình như kẻ tệ bạc khi lừa một con chó. Sự nghèo đói, cô đơn ngày càng nặng nề, lão từ chối mọi sự giúp đỡ, tự tìm đến cái chết bằng cách ăn bả chó. Cái chết của lão thật đau đớn và dữ dội.
Số phận lão Hạc là một câu chuyện đau lòng, thể hiện lòng nhân đạo sâu sắc của Nam Cao đối với những con người khổ cực, bế tắc. Lão Hạc, với tình yêu thương và sự hy sinh thầm lặng dành cho con trai và con chó vàng, đã phản ánh rõ nét phẩm chất tốt đẹp của một con người nông dân Việt Nam trong xã hội cũ.
2. Bài luận nghị luận về nhân vật lão Hạc trong truyện ngắn cùng tên - mẫu số 5
Nam Cao là một nhà văn vĩ đại của người nông dân Việt Nam, đặc biệt là những người trước Cách mạng tháng Tám 1945. Ông đã cảm nhận và ca ngợi những phẩm chất cao quý trong tâm hồn của họ dù đang đứng trước cảnh đói nghèo. Truyện ngắn 'Lão Hạc' của ông là một minh chứng cho điều này.
Nhân vật chính - lão Hạc - dù sống trong hoàn cảnh khốn khó và đau đớn, vẫn giữ trọn tình yêu thương đối với người thân và lòng tự trọng cao cả. Qua nhân vật này, Nam Cao thể hiện tư tưởng nhân đạo sâu sắc. Lão Hạc, như bao người nông dân khác, đối mặt với nghèo đói và khổ cực trước Cách mạng. Nhưng lão còn chịu nhiều mất mát, vợ mất sớm, con trai bỏ đi vì nghèo. Lão chỉ còn con chó Vàng làm bạn.
Lão Hạc phải chịu đựng đói, cô đơn và tuổi già bệnh tật. Cuộc sống quá khổ cực khiến lão phải bán con chó Vàng, tình yêu lớn nhất của lão, trong sự đau đớn tột cùng. Cái chết của lão, đau đớn và nhục nhã, làm người đọc liên tưởng đến cái chết của con chó Vàng, tạo nên một hình ảnh bi thảm và sâu sắc.
Dù đói khổ, lão Hạc không đánh mất phẩm giá. Binh Tư và ông giáo nghi ngờ lão xin bả chó để ăn trộm, nhưng lão vẫn giữ vững nhân cách và lòng tự trọng. Lão yêu con đến mức chấp nhận cái chết và bảo vệ mảnh vườn của con. Lão thà chết chứ không bán đất của con, và đã để lại tiền nhờ ông giáo lo liệu ma chay để không làm phiền hàng xóm. Lòng tự trọng của lão rực sáng nhất khi lão đau đớn nhất. Nam Cao đã khắc họa lão Hạc với sự tinh tế và cảm động, làm nổi bật vẻ đẹp tâm hồn của người nông dân trong hoàn cảnh cùng cực.
Qua lão Hạc, Nam Cao thể hiện tinh thần nhân đạo tiến bộ, đồng cảm sâu sắc với cái nghèo đói của người nông dân và ca ngợi phẩm chất cao quý của họ. Lão Hạc là hình mẫu của nhân cách và lòng tự trọng trong hoàn cảnh khó khăn, khẳng định tư tưởng nhân đạo và phẩm cách đáng quý của người nông dân Việt Nam trước Cách mạng.
Nhân vật lão Hạc của Nam Cao là biểu tượng cho phẩm cách và tâm hồn cao quý, là niềm tự hào của người nông dân Việt Nam và minh chứng cho quan điểm nhân đạo sâu sắc của nhà văn.
3. Bài luận phân tích nhân vật lão Hạc trong truyện ngắn cùng tên - mẫu số 6
Nam Cao là một tác giả nổi bật của hiện thực với những tác phẩm chân thực về hai chủ đề chính: người nông dân nghèo khổ bị dồn đẩy và người trí thức nghèo trong xã hội cũ. Trong số đó, “Lão Hạc” nổi bật với hình ảnh nhân vật lão Hạc - nhân vật trung tâm của câu chuyện.
Lão Hạc là một người nông dân khốn khó, mất vợ sớm và chỉ còn lại ba sào vườn, một túp lều và một con chó. Con trai lão bỏ đi vì không có tiền cưới vợ, để lại lão một mình. Khi không còn gì để ăn sau cơn ốm, lão quyết định bán con chó Vàng - kỉ vật quý giá mà con trai để lại.
Dù sống trong nghèo khổ, lão Hạc vẫn giữ những phẩm chất tốt đẹp: hiền lành, nhân hậu và yêu thương. Lão rất yêu con và chịu đựng nỗi đau khi không thể lo cho con cưới vợ. Để con được tự do, lão chấp nhận sống cô đơn và nghèo đói. Khi con đi, lão dồn hết tình cảm vào con chó Vàng, đối xử với nó như người bạn. Lão bán con chó trong nỗi đau đớn tột cùng và cảm thấy có lỗi khi phải lừa nó.
Lão Hạc sống với lòng tự trọng mãnh liệt. Dù chỉ có thể ăn khoai và rau, lão từ chối những món quà của ông giáo một cách kiên quyết. Lão nhờ ông giáo giữ mảnh vườn và lo liệu ma chay cho mình sau khi chết. Lão dùng bả chó để tự tử, cái chết của lão là một hình ảnh đau đớn, dữ dội và thảm thiết.
Nam Cao đã miêu tả nhân vật lão Hạc rất thành công, với ngôn ngữ giàu hình ảnh và cảm xúc, kết hợp với việc khắc họa tâm trạng nhân vật một cách sâu sắc. Qua lão Hạc, Nam Cao đã phản ánh chân thực cuộc sống và phẩm chất cao quý của người nông dân Việt Nam trước cách mạng.
4. Bài luận phân tích nhân vật lão Hạc trong truyện ngắn cùng tên - mẫu số 7
Nam Cao, một nhà văn hiện thực lừng lẫy trước cách mạng, thường thể hiện qua các tác phẩm sự nghèo khổ của nông thôn. Dù vậy, ông luôn khám phá và tôn vinh những phẩm chất đẹp đẽ của người nông dân nghèo. Truyện ngắn 'Lão Hạc' là một ví dụ điển hình, với nhân vật chính là lão nông nghèo khổ, nhưng vẫn giữ được phẩm hạnh cao quý.
Truyện được kể qua lời của ông giáo – hàng xóm thân thiết của lão Hạc, tạo nên sự chân thực và sinh động. Từ ông giáo, chúng ta hiểu được hoàn cảnh bi đát của lão Hạc: vợ mất sớm, con trai duy nhất bỏ đi làm phu đồn điền cao su vì nghèo khổ, không có tin tức gì. Kỉ vật duy nhất con trai lão để lại là con chó tên Vàng, người bạn tri kỉ của lão. Khi đói kém, lão quyết định bán con Vàng để giữ tiền dành cho con trai.
Cảnh lão bán con Vàng thật đau lòng. Lão chưa bao giờ lừa ai, nhưng lần này lão phải lừa một con chó, khiến lão cảm thấy tội lỗi: 'Lão cố gắng cười, nhưng gương mặt lão mếu máo và mắt lão ngấn nước... Gương mặt lão co lại, nước mắt rơi xuống, và lão khóc như trẻ con.'
Lão đến gặp ông giáo để tâm sự và nhờ ông giữ vườn cho con trai lão và lo liệu ma chay cho lão khi chết. Những suy nghĩ của lão đơn giản nhưng đầy cẩn trọng, lo lắng cho cả con trai và cái chết của mình, dự báo một biến cố sắp tới.
Sau khi bán con Vàng, lão sống kham khổ hơn, ăn chỉ khoai, củ chuối, sung luộc, rau má, và thỉnh thoảng là trai, ốc. Dù còn ba mươi đồng bạc, lão không muốn động vào, giữ gìn tài sản cho con. Tình yêu thương của lão khiến lão sống trong đói khổ nhưng vẫn giữ phẩm cách: 'đói cho sạch, rách cho thơm'.
Cuối cùng, lão Hạc tìm đến cái chết như một giải thoát. Sau khi xin bả chó từ Binh Tư, ông giáo cảm thấy đau lòng: 'Hỡi ôi, lão Hạc sao lại đến bước này?' Cái chết của lão làm xáo trộn suy nghĩ của mọi người: 'Lão Hạc chết trong tình trạng vật vã, đầu tóc rũ rượi, quần áo xộc xệch, mắt long sòng sọc, và cái chết của lão thật dữ dội, đau đớn.' Cái chết của lão vẫn giữ phẩm hạnh, nhưng là một cái chết đau thương và bi thảm.
'Lão Hạc' giúp chúng ta hiểu được hoàn cảnh khốn cùng của người nông dân nghèo trong xã hội thực dân phong kiến và nhắc nhở chúng ta phải quan tâm đến những số phận éo le hơn mình.
5. Phân tích nhân vật lão Hạc trong truyện ngắn cùng tên - mẫu số 8
Nam Cao là một cây bút nổi bật trong giai đoạn văn học từ 1930 đến 1945. Tác phẩm của ông thường mô tả một cách sâu sắc cảnh nghèo khổ của nông thôn Việt Nam trước Cách mạng tháng Tám. Mặc dù đói nghèo luôn là nỗi ám ảnh, nhưng phẩm chất cao đẹp của người nông dân vẫn luôn hiện hữu và tỏa sáng trong hoàn cảnh khó khăn. Truyện ngắn 'Lão Hạc' thể hiện rõ nét cái nhìn nhân đạo của Nam Cao. Nhân vật chính là một lão nông gặp nhiều bất hạnh do nghèo đói, nhưng vẫn giữ được sự chất phác, đôn hậu, tình yêu con và lòng tự trọng.
Lão Hạc, sau khi vợ qua đời, đã dồn hết tình yêu thương cho đứa con trai duy nhất của mình. Lão sẽ rất hạnh phúc nếu con trai lão có cuộc sống tốt đẹp, nhưng vì nghèo khó, con trai lão không đủ tiền cưới vợ và phải rời bỏ nhà để đi làm phu đồn điền ở miền Nam, để lại lão một mình. Lão đau lòng khi thấy con trai phải chịu đựng đau khổ vì nghèo đói, và mỗi khi nhắc đến con, lão không kìm được nước mắt.
Lão Hạc rất yêu quý con chó của mình, kỉ vật duy nhất của đứa con trai. Lão đặt tên nó là cậu Vàng và chăm sóc nó như một thành viên trong gia đình. Tuy nhiên, khi đói khát và túng quẫn, lão Hạc buộc phải bán con Vàng để giữ lại chút tiền cho con trai. Quyết định này khiến lão rất đau khổ. Lão cảm thấy mình đang lừa dối con chó, làm lão dằn vặt không ngừng. Dù nghèo, lão luôn cố gắng giữ gìn chút vốn cho con trai, và cái chết của lão là minh chứng cao nhất cho tình yêu thương vô điều kiện của một người cha.
Lão Hạc chọn cái chết như một cách để không làm tốn kém thêm cho người khác. Trước khi chết, lão nhờ ông giáo viết văn tự để bảo vệ tài sản cho con trai và gửi tiền để lo liệu tang lễ, không muốn làm phiền người khác. Từ đó, chúng ta thấy lão không chỉ là một người đàn ông nghèo khổ, mà còn là một người có phẩm hạnh và đức độ. Nam Cao đã khắc họa chân thực nỗi khổ và phẩm chất cao quý của người nông dân trước cách mạng, và hình ảnh lão Hạc vẫn là bài học về sự trong sạch và lòng nhân ái.
6. Bài phân tích nhân vật lão Hạc trong truyện ngắn cùng tên - mẫu 9
Nam Cao là một cây bút hiện thực nổi bật trước cách mạng. Các tác phẩm của ông thường phản ánh hình ảnh nông thôn nghèo khó, nhưng từ đó, ông vẫn phát hiện ra những phẩm chất cao đẹp của người nông dân nghèo. Truyện ngắn 'Lão Hạc' là một ví dụ tiêu biểu. Nhân vật chính, một lão nông nghèo khổ, dù bất hạnh, vẫn giữ được phẩm cách đáng trân trọng.
Câu chuyện được kể qua lời của ông giáo – người hàng xóm thân thiết của lão Hạc – làm cho bức tranh thêm phần chân thực và sinh động. Qua ông giáo, chúng ta biết về hoàn cảnh của lão Hạc: vợ mất sớm, con trai duy nhất phải bỏ nhà đi làm phu đồn điền ở miền Nam do nghèo khổ. Kỉ vật duy nhất lão còn lại là con chó tên cậu Vàng, mà lão coi như bạn tri kỉ. Dù đã nhiều lần nghĩ đến việc bán cậu Vàng, lão vẫn kiên quyết giữ lại, nhưng sự đói khổ đã khiến lão phải bán con chó yêu quý để giữ tiền cho con trai.
Cảnh lão bán cậu Vàng thực sự xót xa. Cả đời lão chưa từng lừa dối ai, nhưng lần này, lão lại phải lừa một con chó, điều này khiến lão cảm thấy tội lỗi và đau khổ. Lão tìm đến ông giáo để tâm sự và nhờ ông trông coi vườn và lo liệu tang lễ cho mình sau này. Lão lo lắng cho con trai và cho cả cái chết của mình làm ảnh hưởng đến làng xóm, điều này dự báo một biến cố lớn sắp đến với lão.
Sau khi bán cậu Vàng, nếp sống của lão thay đổi: lão chỉ ăn khoai, rồi đổi món tùy theo ngày. Dù còn ba mươi đồng bạc, lão không muốn tiêu vào tiền dành cho con. Tình thương con đã khiến lão sống trong cảnh đói khổ nhưng không đánh mất phẩm hạnh. Cuối cùng, lão tìm đến cái chết như một giải thoát. Lão xin bả chó để tự tử, và cái chết của lão là một sự kết thúc đau đớn, không ai hiểu rõ. Truyện 'Lão Hạc' phản ánh nỗi khổ, bất hạnh và phẩm chất cao đẹp của người nông dân nghèo trong chế độ phong kiến thực dân, đồng thời nhắc nhở chúng ta về sự đồng cảm với những số phận éo le.
7. Phân tích nhân vật lão Hạc trong truyện ngắn cùng tên - mẫu số 10
Nam Cao, một cây bút hiện thực vĩ đại, đã để lại nhiều tác phẩm đầy ám ảnh và day dứt trong lòng người đọc. Mỗi câu chuyện của ông đều phản ánh cuộc sống đau khổ của những kiếp người trong xã hội. Nam Cao đặc biệt chú trọng đến số phận người nông dân trước cách mạng tháng Tám, với cuộc đời đầy bế tắc và nước mắt. Truyện ngắn 'Lão Hạc' là một trong những tác phẩm cảm động, phản ánh cảnh nghèo khổ của người nông dân, đồng thời tôn vinh vẻ đẹp tinh thần của họ, thể hiện giá trị nhân văn sâu sắc của tác phẩm.
Bối cảnh của câu chuyện là thời kỳ đất nước đang trong cảnh loạn lạc, nhân dân đói khổ. Nam Cao đã khắc họa một cách sinh động cuộc sống của người nông dân trong xã hội đó, qua nhân vật lão Hạc. Việc sử dụng ngôi kể của ông Giáo, hàng xóm của lão, giúp câu chuyện thêm phần chân thực và khách quan. Người đọc có cơ hội theo dõi cuộc đời lão Hạc với tất cả những thăng trầm và thử thách.
Những câu văn giản dị của Nam Cao đi sâu vào tâm trí người đọc, làm nổi bật sự nghèo khó nhưng cũng đầy nhân hậu và yêu thương của nhân vật. Cuộc đời lão Hạc là một chuỗi những bi kịch: vợ mất sớm, con trai đi làm xa không có tin tức. Lão sống hiền lành, lương thiện, nhưng cuộc sống ngày càng khắc nghiệt, sức khỏe yếu dần. Khi đối diện với bế tắc, lão đã phải bán cậu Vàng – người bạn tri kỷ – dù điều này làm lão đau đớn vô cùng.
Cảnh lão bán cậu Vàng là một hình ảnh đầy xúc động, với những dằn vặt và đau khổ của lão. Ông Giáo miêu tả sự việc rất cảm động: “Mặt lão co rúm, nước mắt lăn dài, và lão khóc như một đứa trẻ.” Lão Hạc dù nghèo vẫn giữ vững phẩm cách, quyết hi sinh cho con trai và chuẩn bị cho cái chết của mình một cách chu đáo. Ông Giáo và Binh Tư là những người duy nhất hiểu được lý do cái chết của lão, phản ánh sự bế tắc của xã hội phong kiến đã đẩy người nông dân đến bước đường cùng.
Cái chết của lão Hạc không chỉ là cái kết bi kịch mà còn là lời cảnh tỉnh về những bất công xã hội. Lão Hạc chọn cái chết đau đớn như một cách trừng phạt bản thân và thể hiện tình yêu thương cuối cùng dành cho con trai. 'Lão Hạc' của Nam Cao thực sự là một tác phẩm đầy ám ảnh, phản ánh cuộc sống nghèo khổ và vẻ đẹp tinh thần của người nông dân trong xã hội phong kiến.
8. Bài luận về nhân vật lão Hạc trong truyện ngắn cùng tên - mẫu 11
Về phong cách viết của Nam Cao trong các truyện ngắn, giáo sư Hà Minh Đức nhận xét: 'Ngòi bút của Nam Cao không lạnh lùng và khách quan, mà luôn tha thiết và gắn bó; không châm biếm hay mỉa mai, mà luôn chân thành và xúc động. Tác giả cảm thấy mình cũng là một phần trong câu chuyện.'
Trong các tác phẩm của Nam Cao, 'Lão Hạc' nổi bật với cách viết chân thành và sâu sắc về những người nông dân đau khổ. Giáo sư Hà Minh Đức viết: 'Nam Cao không lạnh lùng mà luôn gần gũi; không châm biếm mà đầy xúc động. Tác giả xem mình như một phần trong câu chuyện.' Truyện ngắn 'Lão Hạc' là minh chứng rõ ràng cho phong cách viết này, thể hiện sự đồng cảm sâu sắc với những người nông dân khổ cực.
Viết về lão Hạc – nhân vật chính trong câu chuyện – Nam Cao thể hiện sự gắn bó và đồng cảm sâu sắc. Ban đầu, ông giáo dưới ngòi bút của Nam Cao có vẻ lạnh nhạt, coi thường sự băn khoăn của lão Hạc về con chó của mình: 'Tôi đã nghe câu ấy nhiều lần rồi… Lão nói vậy thôi… Chẳng có lý do gì để lão phải lo lắng như thế.' Đôi lúc, ông giáo còn thể hiện sự tự mãn, coi thường người nghèo: 'Sự quý trọng của lão với con chó không đáng là bao so với tôi quý những cuốn sách của mình.' Một sự lạnh lùng khách quan: Tôi 'dửng dưng' nhìn lão và mơ về thời kỳ 'say mê' của mình.
Những trang viết của Nam Cao không dừng lại ở sự lạnh nhạt, mà dần chuyển sang sự cảm thông sâu sắc. Ông giáo dần cảm nhận được nỗi đau và sự cô đơn của lão Hạc qua những lời kể của ông lão. Đặc biệt, lão Hạc sống đơn độc, không biết tin tức gì về con trai và phải đối diện với cái chết. Ngòi bút của Nam Cao bộc lộ sự đồng cảm sâu sắc: 'Già rồi, ngày đêm một mình, ai mà không buồn.' Lão Hạc tìm niềm an ủi từ con chó, và khi nói về nó, ông giáo đã cảm thấy nỗi đau của lão Hạc không khác gì sự đau khổ của mình.
Trước những mất mát và đe dọa, ông giáo thể hiện sự thương cảm sâu sắc: 'Lão Hạc ơi! Ta có quyền giữ cho mình một chút gì đâu?' Thực ra, tác giả không hề thờ ơ, mà thấu hiểu sâu sắc sự khổ cực của lão Hạc. Lão Hạc không muốn bán con chó – kỷ vật của con trai – nhưng nghèo đói buộc lão phải làm vậy. Khi chứng kiến lão khóc vì phải chia tay con chó, ngòi bút của Nam Cao dường như trào lên nước mắt. Ông giáo nhận ra rằng sự đau đớn của lão Hạc không khác gì sự đau khổ của con chó, và cuộc sống của lão Hạc cũng chỉ là một chuỗi những bi kịch tương tự.
Nam Cao cảm thông sâu sắc với 'những người cùng khổ', và muốn chia sẻ nỗi đau của họ. Ông không chỉ viết về sự bất công của cuộc đời mà còn thể hiện sự giận dữ đối với sự tàn ác của xã hội đã cướp đi những người lương thiện như lão Hạc. Bằng ngòi bút của mình, Nam Cao khóc cho những con người đang sống trong cảnh quằn quại và đau khổ.
9. Bài luận nghị luận về nhân vật lão Hạc trong truyện ngắn cùng tên - mẫu 12
Nam Cao, một trong những nhà văn hiện thực nổi bật trước Cách mạng trong đội ngũ văn học Việt Nam hiện đại, đã ra đi năm 1951 khi mới 36 tuổi trong cuộc kháng chiến chống Pháp. Dù cuộc đời ngắn ngủi, ông đã để lại nhiều tác phẩm văn học có giá trị lâu bền. Các tác phẩm của ông, từ truyện ngắn đến truyện dài, đều đậm đà giá trị hiện thực và nhân đạo.
Những trang viết của Nam Cao chân thực và sâu sắc, phản ánh cuộc sống khốn khó của người nông dân nghèo và sự bất lực của trí thức trong xã hội cũ. Trong truyện ngắn 'Lão Hạc,' chúng ta gặp hai nhân vật tiêu biểu: lão Hạc và ông giáo. Ông giáo là người kể chuyện còn lão Hạc là nhân vật chính. Cả hai nhân vật đều đáng cảm thông, nhưng lão Hạc đặc biệt đáng quý. Ông cụ lão nông này trải qua hai cái chết trong cuộc sống bế tắc, nhưng luôn có một tấm lòng sâu nặng thương con.
Qua đoạn trích trong sách Ngữ văn 8, chúng ta thấy hoàn cảnh bi thảm của lão Hạc: nghèo đói, vợ mất, sống lay lắt với con trai và con chó Vàng. Khi con trai bỏ đi làm phu đồn điền cao su và không trở về, lão Hạc chỉ còn sống với con chó, coi nó như người thân. Mỗi khi về nhà, lão lại trò chuyện và chia sẻ nỗi buồn vui với “cậu Vàng.”
Lão Hạc gọi Vàng là con, cháu, và coi nó như niềm vui, niềm hạnh phúc nhỏ bé trong cảnh nghèo khó. Khi gặp khó khăn, lão quyết định bán con chó để lo cho bản thân và đứa con trai. Tuy vậy, lão vô cùng đau khổ và dằn vặt khi phải bán Vàng, như một lời tự trách đối với con vật thân yêu. Sự ăn năn của lão thể hiện rõ qua những miêu tả sinh động về tâm trạng và hình ảnh lão khóc lóc trong cảnh đớn đau.
Lão Hạc không chỉ đau khổ vì việc bán chó, mà còn vì cái chết sắp tới. Ông chuẩn bị chu đáo cho việc này: gửi vườn đất và tiền bạc cho ông giáo để lo liệu việc ma chay. Sự chuẩn bị này cho thấy lòng tự trọng và tình yêu thương con của lão. Khi nghe lời lão Hạc, ông giáo không hiểu hết ý nghĩa sâu xa, nhưng chúng ta thấy rõ rằng lão đã chuẩn bị cho cái chết của mình một cách bình tĩnh và chủ động.
Lão Hạc đã chọn cái chết thứ hai, đau đớn và dữ dội, tựa như cái chết của con chó. Điều này cho thấy lòng tự trọng cao và sự đồng cảm sâu sắc với con vật yêu quý. Nam Cao đã khắc họa chân thực cuộc sống và cái chết của lão Hạc, phản ánh những bi kịch của xã hội thực dân phong kiến. Câu chuyện lão Hạc là một bức tranh sống động về số phận người nông dân và phẩm chất cao quý của họ trong hoàn cảnh khốn khó.
Tóm lại, 'Lão Hạc' không chỉ thể hiện sự đau khổ và phẩm chất của người nông dân mà còn phản ánh sự quan tâm và trân trọng của Nam Cao đối với con người bất hạnh. Câu chuyện thể hiện nghệ thuật kể chuyện và xây dựng nhân vật tinh tế, với ngôn ngữ giản dị nhưng đầy cảm xúc và suy nghĩ sâu sắc.
10. Bài văn nghị luận về nhân vật lão Hạc trong truyện ngắn cùng tên - mẫu 13
Nam Cao là một trong những tác giả nổi bật của văn học hiện thực trước cách mạng. Ông thường viết về người trí thức và người nông dân, nhưng thành công nhất là khi miêu tả cuộc sống của người nông dân. Truyện ngắn 'Lão Hạc' là một ví dụ tiêu biểu.
Lão Hạc có một số phận đầy đau khổ, nhưng ẩn chứa những phẩm chất cao quý, tiêu biểu cho người nông dân. Lão mất vợ sớm, sống một mình nuôi con. Khi con trai lớn lên và không kết hôn được với người mình yêu, đã bỏ nhà ra đi. Lão sống cô độc với cậu Vàng, kỷ vật của con trai. Cuộc sống ngày càng khổ cực, lão bị bệnh và tiêu tốn tiền để chữa trị. Để cứu vãn tình hình, lão phải bán cậu Vàng, người bạn thân thiết đã giúp lão giảm bớt nỗi cô đơn. Cảnh lão bán cậu Vàng thật đáng thương, thể hiện nỗi ân hận qua hình ảnh: cười như mếu, mắt ầng ậng nước, mặt co rúm lại, đầu nghiêng sang một bên, miệng móm mém mếu máo như trẻ con, hu hu khóc. Lão luôn sống trong dằn vặt và đau khổ.
Tuy vậy, lão Hạc vẫn giữ những phẩm chất đẹp đẽ của người nông dân lương thiện. Lão thể hiện tình yêu thương sâu sắc, ngay cả với một con vật như cậu Vàng. Lão chăm sóc cậu Vàng chu đáo, gọi là 'cậu Vàng' như gọi một đứa trẻ, cho ăn cơm trong bát như của nhà giàu, trò chuyện và mắng yêu cậu Vàng. Tình cảm của lão với cậu Vàng bắt nguồn từ tình yêu thương con trai mà lão dành cho. Cậu Vàng là kỷ vật thiêng liêng mà con trai lão để lại trước khi đi làm việc ở đồn điền cao su.
Tình phụ tử của lão Hạc cũng rất sâu sắc và thiêng liêng. Vì nghèo không cưới được vợ cho con, lão rất đau lòng và dành dụm tất cả tiền của cho con trai. Lão sống trong thiếu thốn, chỉ ăn khoai, củ chuối, sung luộc, rau má, củ ráy... để tiết kiệm tiền cho con. Cuối cùng, lão quyết định tự kết liễu đời mình để giữ tiền cho con trai. Cái chết của lão xuất phát từ lòng thương con sâu sắc và to lớn.
Dù nghèo khổ, lão Hạc vẫn giữ lòng tự trọng. Lão từ chối sự giúp đỡ từ người khác, ngay cả khi ông giáo đề nghị giúp đỡ. Lão không muốn làm phiền người khác và giữ được lòng tự trọng trong lúc tìm đến cái chết. Trước khi chết, lão để lại tiền nhờ bà con lo ma chay, không muốn làm phiền hàng xóm. Cái chết của lão bằng cách ăn bả chó là sự tạ lỗi với cậu Vàng. Cái chết đau đớn của lão khẳng định sức mạnh nhân cách của ông.
Nhân vật ông giáo, bạn thân thiết của lão Hạc, cũng nổi bật trong truyện. Ông giáo đồng cảm sâu sắc với hoàn cảnh lão Hạc, luôn an ủi và chia sẻ nỗi buồn. Ông nhận ra vẻ đẹp trong nhân cách của lão Hạc: 'Cuộc đời chưa hẳn đã đáng buồn, hoặc nếu có, thì đó là nỗi buồn theo một nghĩa khác'. Nghĩa khác đó là sự tương phản giữa nhân cách cao đẹp của lão và cái chết đau đớn của ông.
Với nghệ thuật kể chuyện xuất sắc, Nam Cao đã khắc họa chân dung số phận đau khổ của người nông dân trước cách mạng, họ phải tìm đến cái chết trong cùng cực. Tuy nhiên, đằng sau đó là hình ảnh tinh thần đẹp đẽ, với tình yêu thương và nhân cách cao quý.
11. Bài viết nghị luận về nhân vật lão Hạc trong truyện ngắn cùng tên - mẫu 14
Truyện ngắn 'Lão Hạc' của Nam Cao là một tác phẩm nổi bật viết về số phận người nông dân trước cách mạng. Câu chuyện không chỉ mang đậm tình người mà còn khiến chúng ta xúc động sâu sắc khi chứng kiến cuộc đời đơn độc và cái chết đau đớn của một lão nông nghèo. Lão Hạc, với cuộc sống khó khăn và số phận bi thảm, khiến chúng ta suy nghĩ về số phận của con người và người nông dân Việt Nam trong xã hội xưa.
Lão Hạc sống trong cảnh nghèo nàn với ba sào đất, một túp lều và một con chó vàng. Vợ lão đã mất từ lâu, và con trai duy nhất của lão vì không có tiền cưới vợ đã bỏ đi làm phu đồn điền cao su ở Nam Kỳ, không trở về trong nhiều năm. Lão sống đơn độc, chỉ có con chó vàng làm bạn. Khi lão bị bệnh kéo dài hai tháng rưỡi, không có ai chăm sóc, nỗi đau càng thêm tồi tệ. Sau trận bão lớn, cây cối trong vườn bị phá hủy hoàn toàn, lão và cậu Vàng sống trong cảnh đói khổ. Lão đã tiêu tốn gần hết số tiền tiết kiệm trong đợt ốm đau, và không thể kiếm được việc làm vì không còn sức khỏe. Giá gạo ngày càng cao, lão và cậu Vàng phải sống trong đói nghèo.
Khi lão Hạc quyết định bán con chó vàng, ông giáo, người luôn quan tâm và đồng cảm với lão, đã nghĩ về sự bất lực của lão: “Nhưng đời người không chỉ khổ một lần (...). Lão Hạc ơi! Ta có quyền giữ cho ta một tí gì đâu?”. Dù yêu quý cậu Vàng, lão Hạc buộc phải bán vì không có tiền nuôi. Sau khi bán cậu Vàng, lão Hạc rơi vào trạng thái tuyệt vọng sâu sắc, cảm thấy mình là kẻ bất nhân, và sống trong cảnh đói khổ, không chấp nhận sự giúp đỡ của ông giáo. Cuối cùng, lão đã chọn cái chết bằng cách ăn bả chó, chết trong đau đớn và thảm thiết.
Cuộc đời lão Hạc là một bức tranh đầy đau khổ và bất hạnh. Nam Cao đã thể hiện sự thương xót sâu sắc đối với những con người đau khổ và bế tắc phải tìm đến cái chết. Lão Hạc đã sống và chết với một phẩm hạnh cao đẹp, hiền lành và tự trọng, giữ gìn ba sào vườn cho con trai, một hành động hy sinh lớn lao. Tình yêu và lòng nhân hậu của lão đối với cậu Vàng, cũng như sự từ chối mọi sự giúp đỡ, đã làm nổi bật phẩm chất đáng quý của lão trong xã hội cũ. Nam Cao đã khắc họa một cách chân thực và đầy cảm xúc về hình ảnh người nông dân Việt Nam qua số phận của lão Hạc, thể hiện lòng nhân đạo sâu sắc.
12. Bài luận phân tích về nhân vật lão Hạc trong truyện ngắn cùng tên - mẫu 15
Trong câu chuyện ngắn 'Lão Hạc' của nhà văn Nam Cao, tác phẩm khắc họa hình ảnh lão nông trước cách mạng với một cái nhìn sâu sắc và cảm động. Lão Hạc, với cuộc đời đơn độc và nỗi bất hạnh chồng chất, đã trở thành biểu tượng của sự đau khổ và tình người. Tài sản duy nhất của lão là ba sào vườn, một túp lều và một con chó vàng, sau khi vợ mất và con trai đi làm phu đồn điền, lão sống trong cảnh nghèo khổ. Khi bệnh tật và đói kém kéo dài, lão không còn sự hỗ trợ từ ai, và cảnh mất mùa càng làm tình hình thêm bi đát. Cuối cùng, lão phải bán con chó yêu quý để có tiền trang trải cuộc sống. Cảm giác tội lỗi và nỗi cô đơn làm lão chán nản và dẫn đến cái chết đau đớn khi tự tử bằng bả chó. Sự hi sinh của lão Hạc vì con trai và lòng nhân hậu đối với con chó vàng đã tạo nên một bức tranh rõ nét về số phận người nông dân nghèo trong xã hội cũ. Tác phẩm không chỉ phản ánh nỗi đau của nhân vật mà còn thể hiện sâu sắc tình thương và lòng tự trọng của lão Hạc, tạo nên một hình mẫu nông dân Việt Nam đáng trân trọng.
13. Bài nghị luận về nhân vật lão Hạc trong truyện ngắn cùng tên - mẫu số 16
Nam Cao, nhà văn nổi bật trong giai đoạn văn học 1930 - 1945, đã khắc họa bức tranh chân thực về cảnh nông thôn Việt Nam trước Cách mạng tháng Tám. Ông vẽ lên một thế giới nghèo đói nhưng vẫn chứa đựng phẩm hạnh và tình người. Truyện ngắn 'Lão Hạc' là một minh chứng cho cái nhìn nhân đạo sâu sắc của Nam Cao. Nhân vật chính, lão Hạc, là một nông dân bị đè nén bởi nghèo đói nhưng vẫn giữ được sự chân thành, hiền hậu và lòng tự trọng.
Với vợ mất sớm, lão Hạc đặt toàn bộ tình yêu vào đứa con trai duy nhất. Lão cảm thấy hạnh phúc khi thấy con trai được hạnh phúc, nhưng sự nghèo khổ đã ngăn cản con trai lão khỏi việc cưới vợ. Lão đau lòng khi thấy con từ bỏ tình yêu vì thiếu tiền, và nỗi đau càng thêm sâu sắc khi con trai lão quyết định làm phu đồn điền xa xôi. Lão Hạc rất yêu quý con chó vàng, vật kỷ niệm duy nhất của con trai, và dành cho nó sự chăm sóc đặc biệt. Tuy nhiên, lão buộc phải bán con chó vì không thể tiếp tục nuôi dưỡng nó trong hoàn cảnh thiếu thốn, dù điều này khiến lão vô cùng dằn vặt.
Cuối cùng, sự thương con đã dẫn lão Hạc đến quyết định đau lòng nhất: chọn cái chết để bảo vệ chút tài sản cho con trai. Lão không muốn con trai phải gánh thêm gánh nặng tài chính từ cái chết của mình. Tình yêu và sự hy sinh của lão được thể hiện rõ ràng qua hành động này. Những lời tâm sự của lão Hạc với ông giáo không chỉ khiến người đọc cảm thấy xót xa mà còn khâm phục lòng yêu thương và tự trọng của một người cha nghèo.
Lão Hạc cũng thể hiện phẩm chất của một người nông dân chất phác và đôn hậu. Mặc dù sống trong hoàn cảnh khó khăn, lão luôn giữ được sự kính trọng và lòng tự trọng, từ chối sự giúp đỡ để không làm phiền đến người khác. Trước khi qua đời, lão chuẩn bị mọi thứ chu đáo, gửi lại mảnh vườn cho con trai và 30 đồng bạc để lo liệu việc chôn cất, thể hiện sự tự trọng và phẩm giá của mình. Những phẩm chất cao quý này làm nổi bật nhân cách của lão Hạc và truyền tải thông điệp sâu sắc về sự trong sạch và tình người trong xã hội trước Cách mạng tháng Tám.
Nam Cao đã cho chúng ta cái nhìn sâu sắc về nỗi khổ đau và phẩm hạnh của người nông dân Việt Nam qua hình ảnh lão Hạc, nhắc nhở chúng ta trân trọng những con người nghèo khó nhưng đầy nhân ái và phẩm giá.
14. Bài luận về nhân vật lão Hạc trong truyện ngắn cùng tên - mẫu số 17
Nam Cao, cùng với Nguyễn Công Hoan và Ngô Tất Tố, là một cây bút tiêu biểu của văn học hiện thực phê phán, luôn hướng về đời sống của người nông dân và phản ánh chân thực cuộc sống của họ trước Cách mạng. Truyện ngắn 'Lão Hạc' là một tác phẩm nổi bật của Nam Cao, đánh dấu một cột mốc quan trọng trong sự nghiệp viết văn của ông.
Nam Cao luôn trăn trở về số phận của người nông dân lương thiện trong xã hội phong kiến. Lão Hạc trong tác phẩm này là hình ảnh của một người nông dân Việt Nam đáng thương và đáng quý. Lão Hạc sống trong cảnh nghèo túng, vợ mất sớm và phải dồn hết tình cảm nuôi dưỡng con trai. Khi con trai đến tuổi lập gia đình, lão muốn giúp con cưới vợ nhưng vì nghèo khổ, con trai không thể thực hiện được. Đứa con bỏ nhà đi làm phu đồn điền ở Nam Kì, khiến lão Hạc sống trong cô đơn. Con Vàng trở thành niềm an ủi duy nhất của lão, được lão chăm sóc như một đứa trẻ yêu quý.
Lão Hạc, dù sống trong cảnh khốn khó, vẫn giữ vững lòng nhân ái với con chó của mình. Lão không bán mảnh vườn dù nghèo khổ, để dành cho con trai. Dẫu vợ chết để lại mảnh vườn ba sào, lão vẫn không bán dù hoàn cảnh khó khăn. Lão tích lũy tiền bạc để chờ con trở về, nhưng sau một trận ốm nặng, lão hết sạch tiền, phải sống nhờ vào những thứ ít ỏi. Để không tiêu lạm vào tiền của con, lão quyết định tìm đến cái chết, thể hiện tình yêu thương và sự hy sinh của một người cha khốn khổ.
Lão Hạc từ chối mọi sự giúp đỡ, ngay cả từ ông giáo, và lo liệu việc an táng cho mình bằng số tiền ít ỏi còn lại. Lão còn viết văn tự nhượng mảnh vườn cho ông giáo, thể hiện sự quan tâm đến hạnh phúc của con trai. Số phận lão thật bi thương, nhưng lão giữ vững phẩm giá và lòng tự trọng. Lão lựa chọn cái chết để không làm phiền người khác và giữ được lòng tự trọng của mình.
Cái chết của lão Hạc thật đau đớn, lão tự kết thúc đời mình bằng bả chó, với một hình ảnh thê thảm. Sự đau đớn trong cái chết của lão làm nổi bật phẩm chất cao đẹp của một người nông dân lương thiện. Dù sống trong xã hội đầy bất công, tâm hồn lão vẫn sáng ngời, thể hiện đức hạnh và sự trong sáng. Nam Cao đã khắc họa hình ảnh này một cách chân thực và sâu sắc, phản ánh sự thiếu công bằng trong xã hội và lòng trắc ẩn đối với những người nghèo khổ.
15. Bài văn nghị luận về nhân vật Lão Hạc trong truyện ngắn cùng tên - phiên bản 18
'Lão Hạc' là một tác phẩm của Nam Cao, được sáng tác năm 1943, khám phá sâu sắc cuộc đời của người nông dân nghèo khổ. Tác giả đã khắc họa hình ảnh nhân vật Lão Hạc một cách đầy cảm động, phản ánh nỗi lòng của người nông dân qua những tình tiết cụ thể. Từ tình yêu thương con trai, tình cảm đối với động vật, đến những lo toan về khối tài sản nhỏ bé, tất cả đều được thể hiện rõ ràng trong tác phẩm. Cuối cùng, Lão Hạc đã chọn cái chết như một cách giải thoát cho sự đau khổ và bảo vệ phẩm giá của mình.
Nam Cao đã vẽ nên bức tranh về cuộc đời Lão Hạc với những nỗi đau và sự cô đơn. Mất vợ sớm, nuôi con một mình, khi con trai lớn lên, phải rời quê đi làm việc xa. Lão chỉ còn lại con chó làm bạn, và khi không giữ nổi mảnh đất cho con trai, ông đành bán đi con chó để có tiền. Sự buồn bã và thất vọng đã dẫn đến quyết định đau đớn của ông.
Những chi tiết trong tác phẩm cho thấy Lão Hạc là một người nông dân nghèo, nhưng đầy phẩm hạnh và đáng quý. Nhân vật này đại diện cho những người nông dân trong hoàn cảnh khó khăn, nhưng vẫn giữ được sự trong sáng và lòng tự trọng. Cái chết bi thương của Lão Hạc phản ánh sự tăm tối và đau khổ của người nông dân trong xã hội phong kiến. Đọc tác phẩm, ta không khỏi cảm thấy sự đồng cảm sâu sắc với số phận của họ.
Tình cảm của Lão Hạc đối với con chó không khác gì tình yêu thương ông dành cho con trai mình. Ông coi con chó như một người bạn tri kỷ, và việc bán nó khiến ông đau khổ tột độ. Khi kể về việc bán con chó cho ông giáo, Lão Hạc thể hiện sự dằn vặt và ân hận sâu sắc. Ông cảm thấy mình đã phản bội người bạn thân thiết, và cái chết của ông không chỉ là sự ra đi mà còn là sự khẳng định lòng tự trọng với cậu vàng, con trai và hàng xóm.
Lão Hạc đã dành hết tình cảm và lo lắng cho con trai, dù cuộc đời của ông gặp nhiều khó khăn. Con trai bỏ quê đi làm đồn điền cao su vì không lấy được vợ, để lại Lão Hạc đơn độc. Lão đã phải tiêu tốn tiền của con trai trong lúc đau ốm, và cảm thấy có lỗi với con. Quyết định kết thúc cuộc đời là sự thể hiện lòng tự trọng và phẩm hạnh của ông đối với cậu vàng, con trai và hàng xóm. Lão Hạc là hình mẫu của sự lương thiện và đáng tôn trọng.
Tác phẩm 'Lão Hạc' không chỉ thể hiện một con người lao động chân chính mà còn phê phán xã hội phong kiến tàn bạo. Nam Cao đã khắc họa những hình ảnh chân thực và cảm động, gần gũi với cuộc sống của người nông dân, tạo nên một tác phẩm sâu sắc và đáng nhớ.
16. Bài văn nghị luận về nhân vật Lão Hạc trong truyện ngắn cùng tên - mẫu 1
Văn học hiện thực Việt Nam đã chứng kiến sự thành công của nhiều tác giả như Kim Lân, Vũ Trọng Phụng, Ngô Tất Tố, và không thể không nhắc đến Nam Cao. Khi viết về những người tri thức, Nam Cao không chỉ khắc họa những số phận đầy mơ mộng nhưng bị nghèo đói đè nén như Thứ, Hộ, mà khi viết về người nông dân, ông cũng chạm đến nỗi đau và sự nghèo khổ của họ qua những nhân vật như Lão Hạc. Đó là hình ảnh của những người nông dân khốn khổ nhưng đầy tình cảm và phẩm hạnh.
Lão Hạc, như bao nông dân khác, sống một cuộc đời lam lũ với chỉ một túp lều và ba sào vườn nhỏ. Ông có một con chó yêu quý tên là 'cậu Vàng' và một người con trai. Trong cảnh sống nghèo nàn, lão làm thuê để sống qua ngày. Khi con trai đi làm đồn điền cao su, lão chỉ còn lại con chó làm bạn. Sức khỏe yếu dần, lão không tìm được việc làm và bị đói khổ. Mảnh vườn của lão bị tàn phá bởi bão, khiến lão phải bán cậu Vàng để có tiền sống. Cuộc sống dần trở nên bế tắc, lão chọn cái chết bằng bả chó để kết thúc cuộc đời mình.
Dù cuộc đời lão đầy khó khăn, Lão Hạc vẫn thể hiện những phẩm chất tốt đẹp. Ông là một người cha tận tụy, luôn lo lắng cho con trai dù trong hoàn cảnh khó khăn. Lão không ngừng dành dụm để lo cho con, từ tiền bán cây trái đến tiền bán cậu Vàng. Lão cũng là một người hiền lành, yêu thương con chó như bạn tri kỷ. Khi phải bán cậu Vàng, lão cảm thấy dằn vặt và tội lỗi sâu sắc. Lão Hạc là hình mẫu của sự nhân cách và phẩm hạnh, nổi bật trong văn học Nam Cao.
Nhà văn Nam Cao đã tạo ra một hình ảnh chân thực và cảm động qua nhân vật Lão Hạc, phản ánh sâu sắc tình cảnh của người nông dân Việt Nam xưa. Tác phẩm không chỉ ca ngợi phẩm hạnh của Lão Hạc mà còn thể hiện lòng cảm thương sâu sắc của tác giả đối với những người nông dân khốn khổ. Nam Cao đã khắc họa một nhân vật tiêu biểu trong bối cảnh đau thương, làm nổi bật giá trị của lòng nhân ái và sự trong sạch trong cuộc sống.
17. Bài luận về nhân vật lão Hạc trong truyện ngắn cùng tên - mẫu 2
Truyện ngắn “Lão Hạc” của Nam Cao là một tác phẩm tiêu biểu phản ánh số phận người nông dân Việt Nam trước cách mạng. Hình ảnh lão Hạc trong truyện trở thành biểu tượng của người nông dân chân chất và chịu đựng.
Lão Hạc sống trong hoàn cảnh nghèo đói như bao người nông dân khác trước cách mạng. Vợ lão mất sớm, con trai lão bỏ đi đồn điền vì không đủ tiền cưới vợ. Lão chỉ còn con chó Vàng làm bạn. Lão cũng bị thiên tai đẩy vào cảnh nghèo đói. Lão phải đối mặt với cái đói, tuổi già, và sự cô đơn. Cuối cùng, lão phải bán con chó trong nỗi đau tột cùng: “Mặt lão co rúm lại, những nếp nhăn xô lại, nước mắt chảy ra, cái đầu ngoẹo về một bên, miệng móm mém mếu như trẻ con”, “lão khóc nức nở”...
Dù sống trong hoàn cảnh khắc nghiệt, lão Hạc vẫn giữ được phẩm hạnh tốt đẹp. Lão yêu thương con hết mực, sẵn sàng chịu đựng cô đơn và tuổi già để con được ra đi thực hiện ước mơ. Sau khi con đi, lão dồn tình cảm vào con chó Vàng, kỷ vật duy nhất còn lại của con trai. Lão không bán mảnh vườn dù nó có thể giúp lão vượt qua khó khăn, vì lão lo con trai về không có đất sinh sống.
Khi đói khổ, lão Hạc không chấp nhận sự giúp đỡ từ ông giáo, vì lão thấy hoàn cảnh của ông cũng không khá hơn mình. Lão sống bằng những món ăn đơn giản, từ khoai, củ chuối, sung luộc, rau má đến trai và ốc. Khi không còn gì để ăn, lão không đánh mất nhân phẩm. Lão chọn cái chết, không nhận bả chó từ Binh Tư và giữ vẹn nguyên tâm hồn yêu thương và tự trọng của mình.
Cái chết của lão Hạc là một quyết định đau đớn nhưng để bảo vệ tâm hồn trong sạch và tình nghĩa với mọi người, kể cả con chó Vàng. Qua nhân vật lão Hạc, người đọc thấy rõ số phận và phẩm chất tốt đẹp của người nông dân Việt Nam trước cách mạng.
18. Bài luận về nhân vật lão Hạc trong truyện ngắn cùng tên - mẫu 3
Lão Hạc trong tác phẩm cùng tên của Nam Cao là một nhân vật nổi bật, thể hiện sự cao quý và nhân cách không bị tha hóa dù trong hoàn cảnh nghèo khổ. Dù sống đơn độc và gặp nhiều khó khăn, lão Hạc vẫn giữ được phẩm hạnh và tinh thần đáng quý.
Lão sống một mình trong cô đơn, phải vật lộn với cuộc sống. Con trai lão, người duy nhất mà lão dựa vào tuổi già, đã rời bỏ để làm phu đồn điền cao su, để lại lão sống trong cảnh thiếu thốn. Lão Hạc phải làm thuê, làm mướn để kiếm sống và tích lũy cho con. Khi sức khỏe suy yếu, lão không còn làm được việc nặng, và việc nhẹ thì không có. Sau cơn bão, hoa màu trong vườn bị phá hủy, lương thực ngày càng cạn kiệt. Lão chỉ còn ăn khoai, rồi đến khi khoai hết, lão ăn các loại thực phẩm khác như củ chuối, sung luộc, rau má, và thỉnh thoảng là các món như củ ráy, trai, ốc.
Thực ra, lão Hạc có thể bán mảnh vườn hoặc con chó vàng để sống, nhưng lão không làm vậy vì lão sống vì con, không vì bản thân. Tuy vậy, nhiều người không hiểu điều này và coi lão là lẩm cẩm. Ông giáo hàng xóm, dù có lòng thương cảm, cũng không thể giúp lão vì hoàn cảnh của ông cũng không khá hơn, và lão bị coi thường. Binh Tư, một kẻ lừa đảo, thấy lão đến xin bả chó và cho rằng lão cũng sẽ trở thành kẻ cắp. Người ta chỉ hiểu lão khi lão đã chết. Lão đã tự tử bằng bả chó và chết như một tấm gương đạo đức.
Hiếm có người cha nào yêu con như lão Hạc. Dù nghèo khó, lão luôn lo lắng cho con, không tiếc khổ sở để bảo đảm bổn phận của mình. Lão không bán vườn để con có tài sản khi trở về. Lão gửi toàn bộ tiền tích lũy từ vườn cho ông giáo giữ, và chọn cái chết để không phải động đến số tiền đó. Lão thể hiện tình thương sâu sắc không chỉ với con mà còn với con chó vàng mà lão coi như con.
Lão chăm sóc con chó với tình yêu thương, và khi phải bán nó, lão đau đớn đến mức nước mắt rơi. Lão Hạc, dù nghèo đói, vẫn giữ lòng tự trọng cao, từ chối mọi sự giúp đỡ. Cuối cùng, lão tự tìm đến cái chết để giữ vững phẩm giá của mình. Cái chết của lão Hạc là một bài học quý giá về đạo đức và nhân cách, cho thấy rằng trong bất kỳ hoàn cảnh nào, chúng ta cũng phải giữ được phẩm giá con người và trách nhiệm đối với nhau. Sau hơn 60 năm, lão Hạc vẫn sống mãi trong lòng người, chứng tỏ rằng cuộc đời, dù có nhiều nỗi đau, vẫn có thể đẹp hơn nhờ những con người như lão Hạc.