Kể lại kỷ niệm ngày đầu tiên đi học của bạn lớp 5 (cực kỳ hấp dẫn, ngắn gọn)
Đề bài: Kể lại kỷ niệm ngày đầu tiên đi học của bạn.
Dàn ý Kể lại kỷ niệm ngày đầu tiên đi học của bạn
1. Mở đầu: Giới thiệu chủ đề muốn kể: Ngày đầu tiên đi học.
2. Phần chính:
a. Tâm trạng của tôi khi chuẩn bị đi học
+ Sắp xếp sách vở, trang phục cẩn thận đợi ngày đến trường.
+ Hân hoan, trông ngóng vì sắp gặp lại bạn bè, thầy cô.
+ Lo lắng, suy nghĩ không biết trong thời gian qua bạn bè đã làm gì và thay đổi ra sao.
b. Kể về ngày đầu tiên đến trường
+ Sáng hôm ấy dậy sớm để ăn uống và chuẩn bị ra trường.
+ Ngạc nhiên trước sự thay đổi của mọi người và cảnh vật: mọi người ai cũng vui vẻ và trông to lớn hơn sau một mùa hè. Cây phượng đã rụng hết những bông hoa đỏ của mùa hè chớm đầu…
+ Bàn ghế mới phát ra mùi thơm, sách vở mới và những bộ quần áo mới đầy trong lớp học.
+ Cô giáo luôn tươi cười và dành tình cảm trong giảng dạy.
→ Ngày đầu tiên đi học thật sảng khoái, phấn khởi.
3. Tổng kết: Chia sẻ cảm xúc về ngày đầu tiên đi học.
Kể lại kỉ niệm ngày đầu tiên đi học của tôi (mẫu 1)
“Hành trình đầu tiên tới trường
Mẹ dẫn em bước chân đến trường
Trong lúc đi, tôi không giấu được nước mắt
Mẹ ôm tôi vào lòng với tình thương quan tâm.
Mỗi khi nghe thấy giai điệu đó bên tai, tôi lại nhớ đến ngày đầu tiên bước chân vào trường học của mình. Những cảm xúc đầy phong phú hiện lên trong tâm trí, từ sự háo hức, lo lắng, bối rối, sợ hãi đến niềm vui, tương tư.
Sáng sớm, tiếng chuông báo thức vang lên khiến tôi tỉnh giấc. Sau khi chuẩn bị xong, tôi lên xe với mẹ, trong lòng tràn đầy hứng khởi. Con đường quen thuộc bỗng dài ra và đẹp hơn. Những cửa hàng mở cửa, đám người qua lại náo nhiệt. Các bạn nhỏ cũng rụt lại sau lưng mẹ, khuôn mặt tươi vui. Mùa thu, ánh nắng ban mai đưa góc trời lên. Tôi thấy đàn chim chuồn chuồn bay múa vui tươi. Cổng trường quen thuộc trước giờ chỉ nhìn qua nay được quan sát kỹ. Cánh cổng vững chãi chứa cả hai từ 'Trường Tiểu học Chu Văn An'. Cổng đông đúc. Mẹ gửi xe và dẫn tôi vào trường. Đến gần lớp, mẹ và tôi dừng lại trước cửa lớp 1D. Lúc này, tôi cảm thấy hơi lo lắng. Cô giáo ra ngoài, mỉm cười chào tôi. Cô cao ráo, mảnh mai, trông dáng áo dài thêm phần duyên dáng. Cô đưa tôi một lá cờ nhỏ rồi cầm tay tôi vào lớp. Tôi rụt tay lại, ôm chặt chân mẹ và đôi mắt ửng hồng. Tim tôi đập thình thịch, không biết bao nhiêu niềm vui đã biến mất. Mẹ an ủi tôi, vỗ về. Càng vỗ, tôi càng đỏ mặt. Tôi khóc nức nở. Một lát sau, tôi đi theo cô vào lớp, trong lòng đầy lo lắng.
Cô giáo dẫn chúng tôi xếp hàng và dắt tay để tham gia buổi lễ khai giảng trên sân trường. Chúng tôi ngồi ở hàng ghế của lớp 1D. Khắp sân trường, mọi người mặc đồng phục trắng sạch. Các bạn lớn đeo khăn quàng đỏ thắm. Buổi lễ diễn ra hoành tráng với sự chào đón nhiệt tình từ thầy cô và các tiết mục biểu diễn văn nghệ. Tôi ước một ngày nào đó, mình cũng sẽ đứng trên bục đó, được biểu diễn, hát.”
Sau buổi lễ khai giảng, chúng tôi trở về lớp. Cô giáo hỏi chúng tôi: “Các con thấy buổi khai giảng thế nào? Các con vui khi lên lớp 1 không?”. Tiếng cười trả lời dạ có ạ, vui lắm cô ạ vang lên. Cô nhắc nhở lớp nhiều điều. Cô mỉm cười và yêu cầu mọi người lấy sách vở ra học bài Tiếng Việt. Cô viết chữ b, e và dấu sắc. Cả lớp quên hết những lo âu ban nãy, đọc theo cô.
Mặt trời đã lên cao, không còn thấy chuồn chuồn nào bay lượn. Trong tôi chỉ còn hình ảnh cô giáo mặc áo dài thướt tha, những bạn học sinh ngồi chăm chỉ trên bàn và trong lớp vang lên tiếng đọc. Đó là ngày đầu tiên đi học của tôi, một kỷ niệm không bao giờ phai mờ.
Kể lại kỉ niệm ngày đầu tiên đi học của em (mẫu 2)
Năm nay, do dịch Covid diễn biến phức tạp, chúng tôi chủ yếu học online và không đi học trường. May mắn là Việt Nam đã kiểm soát được dịch, cuộc sống trở lại bình thường. Quay lại trường trong ngày đầu năm học mới thật ý nghĩa với chúng tôi.
Nửa năm chỉ ở nhà không gặp thầy cô và bạn bè khiến tôi buồn chán. Tin mùa thu quay lại trường khiến tôi vui mừng. Đi sắm sách vở cùng bố mẹ, cẩn thận từng chi tiết. Hồi hộp đếm ngày gặp bạn bè và trường.
Cuối cùng, ngày đó đã đến. Sau bữa tối, bố mẹ nhắc nhở kiểm tra đồ dùng, quần áo cho ngày mai. Ngồi ngắm sách vở mới xếp gọn lên bàn, suy nghĩ về những thay đổi trong thời gian qua.
Sáng hôm đó, em dậy sớm và mẹ đưa đến trường. Trước cánh cổng mở rộng, em vẫy tay chào mẹ và bước vào. Sân trường đông đúc, tiếng cười vang vọng, cây cối lớn hơn, sơn mới. Bước đi hít thở không khí trường đã lâu chưa được trải nghiệm, cảm giác dễ chịu.
Bước đi, cô bạn thân ôm em từ phía sau. Cả hai cùng nhau bước vào lớp, cảm giác vô cùng dễ chịu. Cô giáo mỉm cười, dẫn dắt chúng tôi vào lớp. Cô giáo mặc áo dài, nụ cười tươi, dạy chúng tôi về nội quy và chuẩn bị cho năm học mới.
Cô giáo chia sẻ và trò chuyện với chúng tôi, tạo sự gần gũi. Buổi học kết thúc trong niềm hân hoan của cả lớp. Trở về nhà vui vẻ, hy vọng năm học sẽ may mắn.
Kể lại kỉ niệm ngày đầu tiên đi học của em (mẫu 3)
Mỗi học sinh đều kỷ niệm về thời học trò với biết bao cảm xúc. Đối với tôi, ngày tựu trường lớp 1 là kỷ niệm đặc biệt nhất.
Trước đó, tôi rất háo hức. Mẹ đã chuẩn bị mọi thứ cẩn thận. Những quyển sách đã được bao bìa từ trước. Cảnh trong gương khi mặc đồng phục mới khiến tôi cười sảng khoái.
Sáng hôm sau, tôi cùng mẹ đi qua con đường quen thuộc nhưng lạ lùng. Mọi thứ đều khác biệt, từ cánh đồng lúa đến cổng trường.
Khi đến trường, thấy đám đông học sinh và phấn khích. Tôi cúi xuống, siết chặt tay mẹ. Tiếng trống vang lên khiến tôi phải nói lời tạm biệt.
- “Em tên Trâm Anh phải không ?”
Tôi vừa khóc vừa gật đầu.
- “Dạ, vâng ạ”
Cô tiếp tục hỏi
- “Tại sao em lại khóc, chớp mắt cũng sẽ được về nhà thôi mà”
- “Được rồi, con vào lớp đi!”
Tôi bước vào lớp, các bạn phía sau cũng im lặng. Lớp học sạch sẽ, rộng rãi và thoáng đãng.
Bàn ghế được xếp gọn gàng. Cô giáo giới thiệu và sắp xếp chỗ ngồi, bầu bạn lớp trưởng. Vì thấp hơn nên tôi ngồi ở hàng đầu. Tôi cảm thấy bình tĩnh hơn, đã kịp làm quen với bạn bên cạnh và nhiều bạn khác. Tôi rất vui và kể cho mọi người nghe.
Sau buổi học đầu tiên đó, tôi rất vui vì đã kết bạn với nhiều bạn mới. Tôi tự hào vì đã trưởng thành, là học sinh lớp 1. Tôi sẽ cố gắng học tốt để làm hài lòng gia đình và thầy cô. Dù đã lớn lên nhưng tôi vẫn nhớ đến buổi tựu trường đầu tiên vào lớp một của mình.
Mỗi sáng ra đường, tôi thường nghĩ về số lượng trẻ em giống như tôi, từng bước vào trường học để học hỏi. Có những đứa trẻ đi từng nơi khác nhau, trải qua những cảnh vật đa dạng, nhưng tất cả đều có chung mục tiêu là mở rộng kiến thức. Trong đám học sinh đó, tôi tự hào được tham gia. Hãy cố gắng lên, hãy coi học là cuộc chiến, và sự hiểu biết là mục tiêu cần đạt được.
Những giọt máu từ vết thương làm tôi đau đớn, nhưng sau khi được băng bó kỹ lưỡng, tôi cảm thấy không còn đau nữa. Chúng tôi tiếp tục vui chơi trên hành lang của trường. Tuy nhiên, sau hai tiết học, tôi cảm thấy đói và nhớ mẹ lạ lùng, nhưng tôi phải quên để tiếp tục học.
Cái ngày đầu tiên đi học, một ngày trọng đại, trôi qua ngọt ngào trong lớp học nhỏ bé dưới ánh nắng. Dưới hàng phượng chiu nở, tôi cầm tập, đi theo mẹ. Mặc dù hồi hộp, nhưng tôi không thể không tò mò về ngôi trường mới.
Sáng sớm, dưới hàng phượng chiu rợp bóng, một cô bé ôm tập theo mẹ đi học. Khái niệm 'đi học' còn lạ lẫm với bé, nhưng nó hồi hộp và đầy tò mò. Bước vào ngôi trường, nó thấy mọi thứ mới lạ và thú vị.
Khoảnh khắc đầu tiên bước vào trường, tôi cảm thấy như đang bước vào một thế giới mới mẻ và thú vị. Sân trường mở, cây cỏ xanh mướt, và những đứa trẻ đang vui đùa. Cô giáo dành thời gian hướng dẫn chúng tôi về mọi thứ, từ cách ngồi đến cách cầm bút.
Đến giờ học đầu tiên, cô giáo không chỉ chúng tôi về nội quy lớp học, mà còn dạy chúng tôi về tinh thần học tập. Tôi cảm thấy hồi hộp và sung sướng khi được nghe lời giảng đầu tiên của cô.
Giọng nói của cô giáo vang lên, nhắc nhở chúng tôi về tinh thần học tập trước tiên. Tôi cảm thấy tự hào và phấn khích khi bước vào thế giới của học hành. Đó là bước đầu tiên của một hành trình dài.
Nửa buổi học đầu tiên trôi qua một cách suôn sẻ. Khi ra chơi, hộp phấn vừa được cô giáo đặt xuống, lũ trẻ đã vui vẻ đua nhau ra sân. Một tai nạn nhỏ đã xảy ra, nhưng sau cùng, mọi thứ trở lại bình thường. Con bé tự tin hơn khi tham gia vào trò chơi với bạn bè.
Buổi học tiếp tục, và con bé được cô giáo cho ngồi gần cô để nghe câu chuyện. Giọng kể của cô thật là hấp dẫn, khiến con bé không thể rời mắt khỏi cô. Đó là một buổi học đáng nhớ.
Khi tỉnh dậy, con bé nhận ra đã trễ. Mặt trời đã lên cao và mẹ đã đợi sẵn ở cửa. Con bé nhanh chóng chạy ra ôm mẹ trước khi đi về nhà.
Tám năm trôi qua, con bé đã trở thành một học sinh ngoan ngoãn. Mỗi khi nhớ lại ngày đầu tiên đi học, con bé cảm thấy ấm lòng và hạnh phúc.
Mỗi người đều có những kỉ niệm đáng nhớ trong đời, và ngày đầu tiên đi học là một trong những kỉ niệm đó. Tôi cũng không quên được ngày đó.
Ngày đầu tiên đến trường là một trải nghiệm đáng nhớ. Mẹ đã dắt tay tôi từng bước trên con đường đó. Mọi thứ đều mới mẻ và thú vị.
Khi đứng trước cổng trường, tôi cảm thấy bất ngờ và hồi hộp. Ngôi trường to lớn và những hàng cây xanh mát đã tạo nên một bức tranh ấn tượng.
Các thầy cô mặc trang phục trang trọng và lịch sự. Sau khi thông báo, phụ huynh dần rời đi và để lại các em học sinh bước vào lớp. Tôi cũng nhớ mãi lời dặn của mẹ trước khi rời đi.
Ngày đầu tiên đi học là một trải nghiệm khó quên. Tôi đã quyết tâm học tập chăm chỉ để không phụ lòng cha mẹ và cô giáo.
Năm đầu tiên vào trường là một kỷ niệm đáng nhớ. Tôi không thể quên được cảm giác bước vào ngôi trường mới.
Buổi khai trương là một sự kiện đáng nhớ. Cảm xúc của tôi trước ngày học đầu tiên rất đa dạng, từ bồn chồn đến hồi hộp.
Trước khi bước vào lớp học, tôi đã trải qua nhiều cảm xúc khác nhau. Từ lo lắng đến phấn khích, mọi thứ đều rất mới mẻ và thú vị.
Sáng hôm sau, tôi thức dậy sớm, chuẩn bị sẵn sàng cho ngày mới. Sau khi mặc đồng phục, mẹ đưa tôi đến trường bằng xe máy. Trong lòng, tôi tràn đầy hứng khởi và háo hức.
Ngày đầu tiên đi học là một trải nghiệm đáng nhớ. Tôi nhớ mãi cảnh trời xanh, cây xanh, và ánh nắng rực rỡ khi bước vào trường.
Trong cuộc sống, ngày đầu tiên đi học là một cột mốc quan trọng. Tôi cảm nhận sự thay đổi trong suy nghĩ và hành động của bản thân từ ngày đó.
Ngày tựu trường là một trải nghiệm đặc biệt và không thể quên. Tôi cảm nhận được sự tự hào khi đứng trước cổng trường cùng với các bạn.
Ngày đầu tiên đi học là một kỷ niệm không bao giờ phai mờ. Tôi vẫn nhớ rõ cảm giác lo lắng và háo hức khi bước chân vào ngôi trường mới.
Trong cuộc sống, không thể quên được những kỉ niệm đáng nhớ như ngày đầu tiên đi học. Đó là một phần quan trọng của quá trình trưởng thành.
Trong cuộc sống, kỉ niệm ngày đầu tiên đi học luôn được tôi ghi nhớ sâu sắc. Đó là một bước quan trọng trong hành trình của mỗi người.
Nhớ mãi ngày khai giảng, chiếc áo trắng rực rỡ trên tôi như phản chiếu ánh nắng rực rỡ của bầu trời. Tôi đeo mũ ca-nô lên đầu, sẵn sàng cho buổi khai giảng đầu tiên.
Sau ngày đi học đầu tiên, tôi cảm thấy mình đã trưởng thành hơn một chút, tự tin hơn và sẵn lòng đối mặt với những thách thức trong tương lai.
Vào ngày khai giảng, tâm trạng nôn nao và lo lắng của tôi như bao bạn khác. Nhưng khi bước vào trường và gặp bạn bè, tôi cảm thấy an lòng và sẵn lòng khám phá môi trường mới.
Nhớ lại ngày khai giảng vào lớp Một, tôi nhận ra rằng đó là một bước ngoặt quan trọng trong cuộc đời. Kỉ niệm ấy sẽ luôn ở trong tâm trí tôi suốt cuộc đời.
Trước ngày khai giảng, căn nhà nhỏ của tôi trở nên nhộn nhịp và phấn khởi. Mọi người đều hào hứng chờ đón ngày mới bắt đầu.
Trước ngày khai giảng, việc chuẩn bị đồng phục và dụng cụ học tập đã tạo ra một không khí vui vẻ và phấn khích trong gia đình tôi.
Trước giờ đi ngủ, em không thể ngớt suy nghĩ về ngày mai. Tâm trạng hỗn độn, lo lắng nhưng cũng đầy kích thích.
Buổi sáng hôm sau, khi mẹ đưa em đến trường, em ngồi sau xe nhìn quanh và cảm thấy mọi thứ đều mới mẻ và lạ lẫm. Dù trường chỉ cách nhà một đoạn ngắn nhưng em lại cảm thấy như xa xôi. Trước cổng trường, băng-rôn đỏ rực nổi bật với dòng chữ chào mừng năm học mới, và những chiếc cờ phất phới trong gió trông như đôi tay vui mừng vẫy chào. Niềm vui lan tỏa khắp nơi, từ bầu trời xanh, ánh nắng sớm, đến tiếng chim líu lo trong cây cỏ, và những gương mặt trẻ trung hạnh phúc.
Trong sân trường, đám đông người làm em cảm thấy nhỏ bé và lo lắng. Dù đã cố gắng bình tĩnh và vui vẻ nhưng tim em vẫn đập loạn nhịp, đầy cảm xúc khó tả.
Tiếng trống vọng lên, báo hiệu buổi lễ khai giảng sắp diễn ra. Cảnh tượng các bạn học sinh lớp trên khăn quàng đỏ đã sẵn sàng và các phụ huynh trao con cho thầy cô giáo chủ nhiệm lớp Một khiến em cảm thấy xúc động và rời bỏ tay mẹ theo các bạn vào trường.
Buổi lễ khai giảng đầu tiên trong cuộc đời học sinh của em diễn ra trong không khí trang trọng và long trọng. Tiếng trống của trường, lá cờ Tổ quốc và tiếng quốc ca rộn ràng trên sân trường đã làm cho mọi người hồi hộp và tự hào.
Sau lời khai giảng của Hiệu trưởng, các em học sinh nhận được những lời khuyên và chúc phúc từ cô giáo chủ nhiệm. Em rất vui khi được gặp lại bạn bè cũ và kết bạn với các bạn mới trong lớp Một.
Sau buổi lễ, khi tan học, em đã kể lại cho mẹ nghe về những trải nghiệm trong buổi khai giảng. Những hình ảnh ấy vẫn sống động trong tâm trí em, tạo nên một kỷ niệm đẹp không thể nào quên.
Buổi sáng hôm sau, khi mẹ đưa em đến trường, em ngồi sau xe nhìn quanh và cảm thấy mọi thứ đều mới mẻ và lạ lẫm. Dù trường chỉ cách nhà một đoạn ngắn nhưng em lại cảm thấy như xa xôi. Trước cổng trường, băng-rôn đỏ rực nổi bật với dòng chữ chào mừng năm học mới, và những chiếc cờ phất phới trong gió trông như đôi tay vui mừng vẫy chào. Niềm vui lan tỏa khắp nơi, từ bầu trời xanh, ánh nắng sớm, đến tiếng chim líu lo trong cây cỏ, và những gương mặt trẻ trung hạnh phúc.
Ngày đầu tiên đi học, một ngày không thể nào quên được. Năm nay lên lớp 8, nhưng nhìn thấy các em lớp một nắm tay bố mẹ đi vào trường, lại nhớ về ký ức ngày xưa của mình.
Một buổi sáng cuối thu êm đềm, bầu trời xanh và nắng vàng, là một ngày đáng nhớ. Tôi cảm nhận được sự đặc biệt của mùa thu miền Trung, và ngày này càng trở nên ý nghĩa hơn khi chuẩn bị bước vào trường học.
Cảm giác lo lắng và bồi hồi trước ngày đi học đầu tiên vẫn còn rất trong tôi. Đường đi học đông người, mỗi khuôn mặt đều biểu lộ tâm trạng khác nhau, nhưng mỗi người đều đón nhận ngày này với sự quan trọng.
Bước chân vào trường, tôi cảm nhận được sự lớn lao và trang nghiêm của nơi này. Tiếng trống trường và lá cờ đỏ sao vàng đã làm cho ngày khai trường trở nên đáng nhớ.
Ngày khai trường đầu tiên đánh dấu bước chân đầu tiên vào thế giới học đường, tạo ra những kỷ niệm đáng nhớ về tuổi thơ và mái trường.
Ngày đầu tiên đi học mang lại những cảm xúc không thể nào quên và góp phần làm phong phú tâm hồn thơ ấu của tôi.
Sau bao kỷ niệm đáng nhớ, tôi nhận ra rằng những ngày đầu tiên luôn ấn tượng nhất. Lần đầu làm việc nhà, đi chơi xa, hay tựu trường, những cảm xúc ấy không thể nào quên.
Buổi sáng tựu trường, trời xanh không mây, nắng vàng rọi tỏa. Lần đầu mặc đồng phục, tôi cảm thấy lạ lẫm nhưng cũng tự hào. Sự khích lệ từ gia đình là nguồn động viên lớn lao.
Ngày tựu trường, con đường làng nhộn nhịp hơn bao giờ hết. Đứng trước cổng trường, tôi cảm thấy kích động và lo lắng, nhưng cũng không thiếu sự ấm áp từ mọi người xung quanh.
Tiếng trống vào lớp vọng lên, đánh dấu bước ngoặt mới trong cuộc đời học sinh. Mẹ dắt tay tôi vào lớp, truyền đạt cho tôi niềm tin và khát vọng mới.
Mẹ giới thiệu tôi với cô giáo chủ nhiệm, người sẽ trở thành người hướng dẫn tôi trong năm học mới. Bước vào lớp, tôi cảm thấy vừa lạ lẫm vừa hồi hộp.
Cô giáo chào đón tôi với nụ cười hiền lành, dẫn tôi vào lớp với sự ân cần và đồng cảm. Dù cảm thấy lo lắng, nhưng tôi cảm nhận được sự ấm áp từ cô.
Bước qua ngưỡng cửa lớp, tôi nhận ra rằng đó là bước khởi đầu cho một cuộc hành trình mới, nơi tôi sẽ trưởng thành và học hỏi thêm nhiều điều mới mẻ.
Mỗi lời dạy của cô như một cánh cửa mở ra với tôi những cơ hội mới, là nguồn động viên không ngừng. Tôi tự tin bước vào lớp, cảm nhận được niềm vui và sự tự tin từ những người xung quanh.
Ký ức về ngày tựu trường luôn là một phần quan trọng trong cuộc đời, là nguồn động viên vững chắc để chúng ta tiến lên phía trước. Mỗi kỉ niệm đều là một mảnh ghép quý giá trong cuộc sống của chúng ta.
Kể lại kỷ niệm ngày đầu tiên đi học của mình.
Kiến thức là chìa khóa quan trọng mở ra cánh cửa thành công. Tôi may mắn được học hành, rèn luyện tại trường, nhờ đó, ngày tựu trường trở thành một phần không thể quên trong kí ức của tôi.
Mỗi tiếng trống “tùng... tùng... tùng...” như một lời nhắc nhở về ngày tựu trường, về những lo lắng và niềm vui của tuổi thơ. Mỗi kỉ niệm đều là một dấu mốc đáng nhớ trong cuộc đời.
Ký ức về ngày tựu trường luôn đọng lại trong lòng tôi như một trang sách đầy màu sắc. Những giọt nước mắt, những tiếng cười, và niềm vui khiến mỗi kỉ niệm trở nên đặc biệt.
Tiếng trống khai trường vang lên như một lời hứa về một ngày mới tràn đầy cơ hội và thách thức. Tôi cảm nhận được sự ấm áp và hân hoan từ những người bạn mới, từ trường lớp mới.
Kỷ niệm ngày đầu tiên bước chân vào trường luôn đậm đà trong tâm trí tôi. Đó là nguồn động viên không ngừng, thúc đẩy tôi phấn đấu hơn nữa trong học tập. Tôi quyết tâm học tốt để làm hài lòng cha mẹ.