1. Chàng Trai Kêu Cứu Con Sói
Một lúc nọ, có một chàng trai chăn cừu sống trên đỉnh đồi. Anh ta cảm thấy buồn chán khi phải giữ bảo đàn cừu. Để giải trí, anh ta hét lên, “Sói! Sói! Cừu đang bị sói đuổi!” Những người làng chạy đến để giúp chàng trai và cứu những con cừu. Họ tới và thấy chẳng có gì, chỉ thấy chàng trai cười nhạo họ.
“Đừng bao giờ kêu 'sói' khi không có sói cả!”, họ nói mắng và rời đi. Chàng trai chỉ cười vào mặt họ.
Một lúc sau, anh ta chán quá và lại kêu 'sói!' lần nữa, lừa dối làng một lần nữa. Những người làng tức giận cảnh báo chàng trai lần thứ hai và rời đi. Chàng trai tiếp tục theo dõi đàn cừu. Chẳng bao lâu sau, anh ta thấy một con sói thật sự và hét lớn, “Sói! Làm ơn giúp đỡ! Sói đang đuổi theo cừu. Giúp đỡ!”
Nhưng lần này, không ai đến giúp đỡ. Vào buổi tối, khi chàng trai không về nhà, những người làng tự hỏi đã xảy ra chuyện gì và lên đỉnh đồi. Chàng trai ngồi trên đỉnh đồi khóc lóc. “Tại sao các bạn không đến khi tôi kêu cứu về con sói?” anh ta hỏi tức giận. “Bây giờ, đàn cừu bị rải rác rồi”, anh ta nói.
Một người làng già lại gần anh ta và nói, “Người ta sẽ không tin kẻ nói dối, ngay cả khi họ nói thật. Chúng ta sẽ tìm đàn cừu của bạn vào sáng mai. Bây giờ, hãy về nhà đi”.
Bài học: Nói dối phá vỡ niềm tin. Không ai tin tưởng kẻ nói dối, ngay cả khi anh ta nói thật.
(Bài học: Nói dối phá vỡ niềm tin. Không ai tin tưởng kẻ nói dối, ngay cả khi anh ta nói thật.)

2. Quả Trứng Vàng
Một thời, có một nông dân có một con ngỗng mỗi ngày đều đẻ một quả trứng vàng. Quả trứng đó cung cấp đủ tiền cho nông dân và vợ ông ta để sống qua ngày.
Nông dân và vợ ông ta hạnh phúc suốt một thời gian dài.
Nhưng một ngày, nông dân nảy ra một ý tưởng, ông nghĩ, “Tại sao tôi chỉ nên lấy một quả mỗi ngày? Tại sao tôi không lấy hết một lượt để kiếm nhiều tiền?”
Vợ nông dân ngốc nghếch cũng đồng ý và quyết định giết ngỗng để lấy trứng. Ngay sau khi họ giết chết con ngỗng và mở bụng ra, họ chỉ thấy ruột và máu. Nông dân, nhận ra sự ngu ngốc của mình, khóc lóc vì đã mất mất nguồn tài nguyên quý giá!
Cụm từ tiếng Anh “kill not the goose that lays the golden egg” (đừng giết con ngỗng đẻ trứng vàng) cũng xuất phát từ câu chuyện kinh điển này.
Bài học: Hãy suy nghĩ trước khi hành động.
(Bài học: Hãy suy nghĩ trước khi hành động)

3. Chạm Vàng của Midas
Trong thần thoại Hy Lạp cổ đại, có một vua tên là Midas. Ông ta sở hữu rất nhiều vàng và tất cả mọi thứ ông ta cần. Ông ta cũng có một cô con gái xinh đẹp. Midas yêu thương vàng của mình rất nhiều, nhưng ông ta yêu con gái hơn cả bảo vật của mình.
Một ngày, một chú tiên tên là Silenus say xỉn và ngã vào khu vườn hồng của Midas. Tin rằng Tiên Satyrs luôn mang lại may mắn, Midas để Silenus nghỉ trong cung điện của ông cho đến khi chú ta tỉnh lại, mặc dù vợ và con gái của ông phản đối. Silenus là bạn của Dionysus, thần rượu và lễ kỷ. Khi biết về lòng tốt của Midas ene với bạn của mình, Dionysus quyết định thưởng cho vua.
Khi được hỏi muốn điều gì, Midas nói: “Tôi muốn mọi thứ tôi chạm vào biến thành vàng”. Mặc dù Dionysus biết đó không phải là ý tưởng tốt, nhưng ông ta vẫn ban cho Midas điều ước của mình.
Vui mừng vì ước nguyện của mình đã được thực hiện, Midas đi khắp nơi chạm vào những thứ ngẫu nhiên trong vườn và cung điện của mình và biến chúng thành vàng. Ông ta chạm vào một quả táo, và nó biến thành một quả táo vàng bóng. Những người dân của ông ta ngạc nhiên nhưng hạnh phúc khi thấy nhiều vàng trong cung điện.
Trong sự hạnh phúc của mình, Midas đi ôm con gái mình, và trước khi ông ta nhận ra, cô bé biến thành một bức tượng vàng lạnh lẽo! Giận dữ, Midas chạy về khu vườn và kêu gọi Dionysus. Ông ta van xin thần lấy đi sức mạnh và cứu con gái ông. Dionysus đưa cho Midas một phương pháp để biến mọi thứ trở lại như trước khi điều ước. Midas học được bài học và sống phần còn lại của cuộc đời an vui với những gì ông có.
Moral: Đừng tham lam. Hãy hạnh phúc và biết ơn với những gì bạn có.
(Bài học: Đừng tham lam, hãy biết hạnh phúc và biết ơn với những gì bạn có)

4. Rùa và Chú Chim
Một chú rùa đang nghỉ dưới một cái cây, dưới đó có một chú chim đã xây tổ của mình. Chú rùa nói chế nhạo với chú chim, “Nhà tình cờ bạn có! Nó được làm từ những cái cành gãy, nó không có mái che, và trông nó thô sơ. Thậm chí bạn còn phải xây nó một mình. Tôi nghĩ căn nhà của tôi, tức là chiếc vỏ sò của tôi, tốt hơn nhiều so với tổ tộc tệ hại của bạn”.
“Vâng, nó được làm từ những thanh gãy, trông nó tệ hại và nó mở ra với yếu tố của thiên nhiên. Nó thô sơ, nhưng tôi đã xây nó, và tôi thích nó”.
“Tôi đoán nó giống như bất kỳ tổ nào khác, nhưng không tốt hơn cái của tôi”, chú rùa nói. “Có lẽ bạn ganh tị với chiếc vỏ của tôi, nhỉ”.
“Ngược lại”, chú chim trả lời. “Ngôi nhà của tôi có chỗ cho gia đình và bạn bè; chiếc vỏ của bạn không thể chứa ai ngoài bạn. Có lẽ bạn có một căn nhà tốt hơn. Nhưng tôi có một tổ ấm cúng hơn”, chú chim nói vui vẻ.
Moral: Thà ở một ngôi nhà đơn sơ nhưng có bạn bè và người thân còn hơn ở một căn nhà đẹp nhưng cô đơn.
(Bài học: Thà ở một ngôi nhà đơn sơ nhưng có bạn bè và người thân còn hơn ở một căn nhà đẹp nhưng cô đơn)

5. Kẻ Keo Sơn Và Vàng Của Ông
Một kẻ keo sơn già cư ngụ trong một ngôi nhà với một khu vườn. Kẻ keo sơn giấu những đồng vàng của mình trong một hố dưới những viên đá trong vườn. Mỗi ngày, trước khi đi ngủ, kẻ keo sơn đến những viên đá nơi ông giấu và đếm số đồng. Ông tiếp tục thói quen này mỗi ngày, nhưng ông không bao giờ dùng đến số vàng ông tiết kiệm.
Một ngày, một tên trộm biết thói quen của kẻ keo sơn già, đợi ông già quay lại nhà. Sau khi tối, tên trộm đi đến nơi giấu và lấy đi số vàng. Ngày hôm sau, kẻ keo sơn già phát hiện ra rằng kho báu của mình đã biến mất và bắt đầu gào thét to lên.
Hàng xóm nghe thấy tiếng kêu gào của kẻ keo sơn và hỏi về điều gì đã xảy ra. Khi biết chuyện, người hàng xóm hỏi: “Tại sao ông không giữ tiền trong nhà? Sẽ dễ dàng hơn khi truy cập tiền khi ông muốn mua cái gì đó!”
“Mua?”, kẻ keo sơn nói. “Tôi chưa bao giờ sử dụng đồng vàng để mua cái gì cả. Tôi sẽ không bao giờ tiêu nó”.
Nghe điều này, người hàng xóm ném một viên đá vào hố và nói: “Nếu như vậy, giữ viên đá này đi. Nó không đáng giá gì hơn là vàng mà ông đã mất”.
Moral: Một tài sản chỉ đáng giá bằng những gì nó được sử dụng cho.
(Bài học: Tài sản sở hữu hay tiền bạc chỉ đáng giá khi nó được sử dụng)

6. Bốn Học Sinh
Có bốn người bạn ghét việc học. Họ tiệc tùng suốt đêm trước kỳ thi và kế hoạch là bỏ thi bằng cách nói dối với giáo sư. Vì vậy, họ đến gặp hiệu trưởng và nói với ông rằng họ đã đến một đám cưới đêm trước và trên đường về, họ đã bị bể lốp. Họ tiếp tục nói rằng họ đã phải đẩy xe suốt đoạn đường về, vì họ không có bánh xe dự phòng và do đó, họ không ở trong tình trạng viết bài kiểm tra.
Hiệu trưởng lắng nghe và đồng ý để họ thi lại vào một ngày sau. Hạnh phúc vì họ có cơ hội thứ hai, bốn người bạn học cần và chuẩn bị cho kỳ thi. Ngày thi, hiệu trưởng yêu cầu học sinh ngồi trong các phòng thi riêng biệt, điều mà học sinh đồng ý.
Bài thi chỉ có hai câu hỏi, tổng cộng 100 điểm. Câu hỏi như sau:
Tên bạn:
Bánh xe nào của chiếc xe đã bị bể: a) Bánh trước bên trái b) Bánh trước bên phải c) Bánh sau bên trái d) Bánh sau bên phải
Moral: Bạn có thể thông minh, nhưng có người thông minh hơn bạn ở thế giới này.
(Bài học: Bạn có thể thông minh, nhưng ở thế giới ngoài kia còn rất nhiều người thông minh hơn bạn)

7. Những Con Bò Và Con Hổ
Bốn con bò sống trong một khu rừng gần một cánh đồng. Chúng là bạn tốt và làm mọi thứ cùng nhau. Chúng chăn thả cùng nhau và ở cùng nhau, vì vậy không có hổ hoặc sư tử nào có thể giết chúng để làm thịt.
Nhưng một ngày, những người bạn cãi nhau và mỗi con bò đi chăn thả ở một hướng khác nhau. Một con hổ và một con sư tử thấy điều này và quyết định rằng đây là cơ hội tốt nhất để giết chúng. Chúng trốn trong bụi cỏ và khiến chúng ngạc nhiên và giết chết chúng, một cách từ từ.
Moral: Sự đoàn kết là sức mạnh.
(Bài học: Đoàn kết là sức mạnh)

8. Chú Lạc Đà Và Em Bé
Một ngày nọ, một chú lạc đà và em bé của nó đang trò chuyện. Em bé hỏi, “Mẹ ơi, tại sao chúng ta có gù?” Mẹ trả lời, “Gù của chúng ta là để chứa nước để chúng ta có thể sống sót trong sa mạc”.
“Ồ”, em bé nói, “và tại sao chúng ta có bàn chân tròn mẹ?” “Bởi vì chúng được thiết kế để giúp chúng ta đi lại thoải mái trên cát sa mạc. Những chân này giúp chúng ta di chuyển trong cát.”
“Vậy được rồi. Nhưng tại sao lông mi của chúng ta lại dài thế mẹ?” “Để bảo vệ mắt chúng ta khỏi bụi và cát sa mạc. Chúng là những chiếc nắp bảo vệ cho đôi mắt”, mẹ lạc đà trả lời.
Em bé lạc đà nghĩ một lúc và nói, “Vậy chúng ta có gù để chứa nước cho hành trình sa mạc, chân tròn để giữ cho chúng ta thoải mái khi đi trên cát sa mạc, và lông mi dài để bảo vệ chúng ta khỏi cát và bụi trong cơn bão sa mạc. Vậy thì chúng ta làm gì ở trong một sở thú?”
Mẹ lạc đà thất kinh.
Moral: Sức mạnh, kỹ năng và kiến thức của bạn sẽ là vô dụng nếu bạn không ở đúng nơi.
(Bài học: Sức mạnh, kỹ năng và kiến thức của bạn sẽ là vô dụng nếu bạn không sử dụng chúng đúng chỗ)

9. Người Du Lịch Khen Ngợi
Một người đàn ông trở về từ chuyến du lịch và khen ngợi về những cuộc phiêu lưu của mình. Anh ta nói dài về những người khác anh ta gặp và những chiến công tuyệt vời của mình mà đã mang lại danh tiếng và sự khen ngợi từ mọi người. Anh ta kể rằng anh ta đã đến Rhodes nơi anh ta đã nhảy xa đến mức mà không ai có thể sánh kịp chiến công của mình.
Thậm chí anh ta còn nói rằng có những người chứng kiến sẽ bảo vệ cho lời nói của anh ta. Nghe người đàn ông khen ngợi nhiều như vậy, một người đứng xem thông minh nói, “Ồ người tốt, chúng ta không cần bất kỳ người chứng nào để tin vào lời nói của bạn. Hãy tưởng tượng đây là Rhodes và nhảy cho chúng tôi”.
Người du lịch nói dối không biết phải làm gì và đi điều lại yên lặng.
Moral: Người làm được việc không cần khoe khoang.
(Bài học: Ai thực sự làm được việc giỏi thì không cần khoe khoang)

10. Bạn Bè Thực Sự Yêu Bạn Bằng Cách Nào
Chúa Krishna và Sudama là bạn thơ ấu. Trong khi Krishna phồn thịnh và thịnh vượng, Sudama lại không. Anh sống cuộc sống của một người Brāhman nghèo, sống trong một căn nhà nhỏ với vợ và con cái. Hầu hết các ngày, các em bé thậm chí không đủ ăn từ những gì Sudama nhận được nhờ sự nhượng bộ. Một ngày, vợ anh sưu tầm một số gạo từ hàng xóm để làm một số loại bánh gạo mà Krishna thích và đưa nó cho Sudama mang đến cho bạn mình.
Sudama do dự khi xin sự giúp đỡ, nhưng anh cũng không muốn con cái anh phải chịu đựng. Do đó, vợ anh vay một số gạo từ hàng xóm để làm một số loại bánh gạo mà Krishna thích và đưa nó cho Sudama mang đến cho bạn mình. Sudama mang theo và ra đi đến Dwaraka. Anh kinh ngạc trước vàng được sử dụng để xây dựng thành phố. Anh đến cổng cung điện và bị ngăn chặn bởi những người lính bảo vệ, người đánh giá anh qua chiếc dhoti rách rưới và vẻ ngoại hình nghèo đói.
Sudama yêu cầu lính bảo vệ thông báo tới Krishna ít nhất là bạn Sudama đã đến gặp anh. Người lính, mặc dù miễn cưỡng, đi và thông báo cho chúa. Khi nghe nói Sudama ở đây, Krishna dừng lại mọi công việc và chạy đến gặp bạn thời thơ ấu của mình.
Krishna ôm Sudama, chào đón anh ta vào nơi cư trú và đối xử với anh ta với tình yêu và tôn trọng tối đa. Sudama, xấu hổ vì loại bánh gạo nghèo nàn của người nghèo mà anh ta mang đến cho Krishna, cố gắng giấu nó. Nhưng Krishna biết mọi thứ và yêu cầu Sudama cho món quà của anh ấy và ăn bánh gạo yêu thích của mình mà bạn bè mang đến cho anh ấy.
Krishna và người bạn của mình dành thời gian cười đùa và nói về thời thơ ấu của họ nhưng Sudama, choáng ngợp bởi sự tử tế và lòng nhân ái của người bạn, không thể xin Krishna giúp đỡ. Khi anh trở về nhà, Sudama thấy rằng căn nhà của mình đã được thay thế bằng một biệt thự lớn và vợ con anh ấy mặc những bộ quần áo tốt.
Sudama nhận ra mình đã có một người bạn thực sự như Krishna. Anh không cần phải xin, nhưng Krishna biết Sudama muốn gì và đã đưa nó cho anh ta.
Moral: Những người bạn thực sự không phân biệt giàu nghèo. Họ luôn ở bên bạn khi bạn cần họ.
(Bài học: Những người bạn thực sự sẽ không phân biệt bạn giàu hay nghèo. Họ sẽ luôn bên bạn khi bạn cần tới họ)

11. Nông Dân Và Cái Giếng
Một nông dân đang tìm nguồn nước cho nông trại của mình đã mua một cái giếng từ người hàng xóm. Tuy nhiên, người hàng xóm này ranh mãnh và từ chối để nông dân lấy nước từ giếng. Khi được hỏi vì sao, anh ta trả lời: “Tôi bán cái giếng cho anh, không phải nước”, và bước đi. Nông dân buồn rầu không biết phải làm gì. Vì vậy, anh ta đến gặp Birbal, một người khôn ngoan và một trong chín thư sinh của Hoàng đế Akbar, để tìm giải pháp.
Hoàng đế gọi nông dân và người hàng xóm của anh ta và hỏi tại sao người đàn ông không để nông dân lấy nước từ giếng. Người ranh mãnh trả lời lại điều tương tự, “Tôi đã bán cái giếng, không phải nước. Vì vậy, anh ta không thể lấy nước của tôi”.
Trước đó, Birbal trả lời: “Tất cả những điều đó đều nghe có vẻ tốt đẹp với tôi. Nhưng nếu bạn đã bán nước và nước là của bạn, thì bạn không có lý do gì giữ nước của bạn trong giếng của anh ấy. Hãy rút nước ra hoặc sử dụng hết ngay lập tức. Nếu không, nước sẽ thuộc về chủ nhân của cái giếng”.
Nhận ra mình đã bị lừa dối và được dạy bài học, người đàn ông xin lỗi và rời đi.
Moral: Lừa dối sẽ không mang lại cho bạn điều gì. Nếu bạn lừa dối, bạn sẽ phải trả giá sớm thôi.
(Bài học: Sự gian lận sẽ chẳng đem lại cho bạn bất cứ điều gì. Nếu bạn dối trá, bạn sẽ phải trả giá)

12. Chó Sói Và Những Người Chăn Cừu
Đây là một trong những truyện ngụ ngôn của Aesop mà chúng ta có thể liên kết với bất kỳ thời đại nào.
Một ngày, một chó sói bị đuổi khỏi một trang trại vì đã cố gắng đánh cắp một số con cừu để làm thức ăn. Cuối tuần đó, chó sói quay trở lại trang trại hy vọng sẽ tìm thấy thức ăn. Nó nhìn vào nhà và thấy người nông dân và gia đình ông ta đang thưởng thức thịt cừu nướng.
“Aha!”, nó nghĩ. “Nếu tôi làm điều giống như những gì nông dân và gia đình ông ta đang làm bây giờ, tôi sẽ bị đuổi và truy sát, thậm chí bị giết vì giết một con cừu yếu đuối, vô tội”.
Moral: Chúng ta nhanh chóng đánh giá và lên án người khác vì những gì họ làm, nhưng không thấy có gì sai khi tự làm những điều tương tự.
(Bài học: Chúng ta có thể dễ dàng đánh giá hay chỉ trích những điều người khác làm, nhưng sẽ không nhìn thấy những điều mình làm sai)

13. Voi Và Bạn Bè
Một con voi cô độc lang thang trong rừng tìm kiếm bạn bè. Nó gặp một con khỉ và hỏi: “Em có muốn làm bạn với tôi không, con khỉ?” “Em quá to và không thể đu như tôi. Vì vậy, em không thể làm bạn với tôi”, con khỉ nói.
Sau đó, con voi gặp một con thỏ và hỏi anh ta liệu có thể làm bạn với anh không. “Anh quá to để fit vào hang của em. Anh không thể làm bạn với em”, thỏ trả lời.
Sau đó, con voi gặp một con ếch và hỏi liệu có thể làm bạn với cô không. Con ếch nói: “Em quá lớn và nặng. Em không thể nhảy như em. Xin lỗi, nhưng em không thể làm bạn với anh”.
Con voi hỏi một con cáo, và anh ta nhận được câu trả lời tương tự, rằng anh ta quá to. Ngày tiếp theo, tất cả các loài động vật trong rừng chạy trốn vì sợ hãi. Con voi đã dừng một con gấu và hỏi đang xảy ra chuyện gì và được nói rằng một con hổ đã tấn công tất cả các loài động vật.
Con voi muốn cứu các loài động vật yếu đuối khác và đến gặp con hổ và nói: “Làm ơn anh, hãy để cho bạn bè của tôi yên. Đừng ăn chúng”. Con hổ không nghe và yêu cầu con voi lo lắng về công việc của chính mình. Không thấy cách nào khác để giải quyết vấn đề, con voi đá con hổ và làm nó sợ hãi.
Sau đó, nó quay lại với những người khác và kể lại cho họ những gì đã xảy ra. Nghe về cách con voi đã cứu sống mạng sống của họ, tất cả các loài động vật đồng lòng đồng tình, “Em đúng là kích thước phù hợp để làm bạn với chúng tôi”.
Moral: Bạn bè đến từ mọi hình dạng và kích thước!
(Bài học: Bạn bè không phân biệt ngoại hình)

14. Phía Bên Kia Của Bức Tường
Một phụ nữ trẻ thừa kế một khu vườn đẹp từ bà nội của mình. Cô ấy thích làm vườn và rất tự hào về khu vườn của mình. Một ngày, cô ấy thấy một cây cỏ rất đẹp trong một catalog và muốn có nó cho khu vườn của mình. Cô ấy đặt mua và trồng nó ở gốc bức tường đá trong sân sau của mình. Cô ấy chăm sóc cây cỏ rất cẩn thận, nó nhanh chóng mọc lên và có lá xanh đẹp.
Tháng trôi qua, nhưng không có một bông hoa nào nở trên cây. Tức giận, cô ấy gần như muốn chặt cây xuống. Lúc đó, người hàng xóm của cô gọi điện và nói: “Cảm ơn em rất nhiều vì những bông hoa đẹp. Anh không biết được làm thế nào mà anh thích ngắm nhìn những bông hoa của cái cây mà em đã trồng”.
Nghe điều này, cô gái trẻ chạy đến phía bên kia của bức tường và thấy có một bông hoa đẹp nhất nở. Tất cả những công việc chăm sóc mà cô ấy đã làm đã đạt được kết quả. Chỉ có cỏ leo bò qua những kẽ hở nên nó không nở hoa ở phía của cô, nhưng lại nở hoa phong phú ở phía bên kia.
Moral: Chỉ vì bạn không thể nhìn thấy kết quả tích cực của nỗ lực không có nghĩa là nó không đạt được kết quả.
(Bài học: Chỉ vì bạn không thể nhìn thấy kết quả tích cực của nỗ lực không có nghĩa là những nỗ lực đó là vô ích)

15. Con Cua Trẻ Và Mẹ Của Nó
Một ngày nọ, một con cua trẻ và mẹ của nó ở bãi biển, dành thời gian bên nhau. Con cua trẻ đứng dậy để di chuyển, nhưng nó chỉ có thể đi bên hông. Mẹ của nó mắng nó vì đi bên hông và yêu cầu nó đi thẳng bằng cách nghiêng ngón chân về phía trước. Con cua trẻ đáp lại: “Con muốn đi thẳng, mẹ ạ, nhưng con không biết cách”.
Nghe điều này, mẹ nó đứng dậy để chỉ nó cách đi, nhưng ngay cả mẹ cũng không thể uốn đầu gối về phía trước. Cô nhận ra mình đã không công bằng, xin lỗi như một con cừu và ngồi lại trên cát.
Moral: Đừng chỉ trích người khác vì không làm được điều mà chính bạn cũng không thể thực hiện được.
(Bài học: Đừng chỉ trích người khác khi không làm được những gì mà chính bạn cũng không thể làm)

16. Kiểm Soát Sự Tức Giận
Có một cậu bé trai từng gặp vấn đề trong việc kiểm soát sự tức giận của mình. Khi cậu ta tức giận, cậu ta chỉ nói bất cứ điều gì xuất hiện trong đầu mình và làm tổn thương người khác. Vì vậy, bố cậu ta đưa cho cậu một túi đinh và một cái búa và nói: “Mỗi khi con tức giận, hãy đóng một cái đinh vào hàng rào trong sân sau nhà”.
Những ngày đầu tiên, cậu bé đóng nhiều cái đinh đến nỗi cậu ta làm trống một nửa túi. Qua các tuần, số lượng cái đinh cậu ta đóng giảm đi và dần dần, sự tức giận của cậu ta được kiểm soát nhiều hơn. Rồi đến một ngày, cậu bé không mất bình tĩnh chút nào. Bố cậu hỏi cậu ta hãy gỡ mỗi cái đinh mỗi ngày mà cậu ta giữ được sự bình tĩnh của mình.
Cuối cùng, vào ngày cậu bé gỡ cái đinh cuối cùng, bố cậu nói: “Con đã làm rất tốt, con trai. Nhưng con thấy những lỗ trong bức tường không ổn định. Hàng rào sẽ không bao giờ giống như cũ, ngay cả sau khi sơn lại. Tương tự, khi con nói những điều ác ý khi tức giận, con sẽ để lại vết sẹo trong tâm trí của người khác, giống như đinh đã làm với hàng rào”.
Moral: Sự tức giận là một vũ khí nguy hiểm giống như con dao. Khi bạn đâm một con dao vào người và rút ra, vết thương có thể lành nhưng vết sẹo vẫn còn lại.
(Bài học: Sự tức giận là một vũ khí nguy hiểm giống như con dao. Sự tức giận hay con dao bạn dùng làm tổn thương người khác thì những vết thương sẽ có thể lành nhưng những vết sẹo sẽ còn nguyên)

17. Chú Chó Ở Cái Giếng
Một chú chó và bầy chó con của nó sống trên một nông trại, nơi có một cái giếng. Chú chó mẹ nói với chó con, đừng đi gần cái giếng hoặc chơi quanh đó. Một trong số chó con tò mò vì sao họ không nên đến gần giếng và quyết định khám phá. Chó con đi đến giếng, leo lên tường và nhìn vào bên trong.
Ở đó, nó nhìn thấy bản thân mình và tưởng đó là một chú chó khác. Chó con thấy rằng chú chó khác trong giếng (là hình ảnh phản chiếu của nó) đang làm mọi thứ mà nó đang làm và tức giận vì bị bắt chước. Nó quyết định đánh nhau với chú chó đó và nhảy vào giếng, chỉ để phát hiện không có chó nào ở đó. Nó sủa lên và sủa cho đến khi người nông dân đến và cứu nó. Chó con đã học được bài học của mình.
Moral: Hãy luôn lắng nghe những gì người lớn nói. Hãy đặt câu hỏi cho họ, nhưng đừng bất chấp họ.
(Bài học: Hãy luôn lắng nghe những gì người lớn nói. Hãy đặt câu hỏi cho họ chứ đừng bất chấp những lời họ nói)

18. Thói Quen Xấu
Một doanh nhân giàu có lo lắng về thói quen xấu của con trai mình. Ông tìm kiếm sự tư vấn từ một người đàn ông lão lành. Người đàn ông già gặp con trai người đó và dẫn anh ta đi dạo. Họ đi vào rừng, và người đàn ông già chỉ cho cậu bé một cây giống nhỏ và yêu cầu anh ta nhổ nó ra. Cậu bé làm điều đó một cách dễ dàng, và họ tiếp tục đi.
Người đàn ông già sau đó yêu cầu cậu bé nhổ một cây cỏ nhỏ. Cậu bé cũng làm điều đó một cách dễ dàng với một chút nỗ lực. Khi họ đi, người đàn ông già yêu cầu cậu bé nhổ một bụi cây, điều mà cậu bé đã làm. Tiếp theo là một cây nhỏ, mà đứa trẻ phải đấu tranh rất nhiều để nhổ ra. Cuối cùng, người đàn ông già chỉ cho anh ta một cái cây to hơn và yêu cầu đứa trẻ nhổ ra.
Đứa trẻ không thể nhổ nó ra sau nhiều lần thử, theo nhiều cách khác nhau. Người đàn ông già nhìn chàng trai, mỉm cười và nói, “Vậy là trường hợp với thói quen, tốt hay xấu”.
Moral: Những thói quen xấu rất khó loại bỏ sau khi chúng đã chiếm giữ trong hệ thống của chúng ta. Tốt nhất là từ bỏ chúng ngay từ khi chúng mới hình thành.
(Bài học: Những thói quen xấu rất khó bỏ một khi chúng đã hình thành sâu trong suy nghĩ. Tốt nhất là từ bỏ những thói quen xấu ngay từ khi chúng mới hình thành)

19. Chiếc Quần Ướt
Một cậu bé 9 tuổi đang ngồi ở bàn học của mình, khi đột nhiên, quần của cậu ướt và có một vũng nước ở chân. Tim cậu gần như nhảy lên vì lo lắng rằng các bạn cùng lớp sẽ thấy điều đó và chế giễu cậu.
Anh ấy muốn làm gì đó nhanh chóng, và thấy cô giáo và bạn cùng lớp Susie đang điều chỉnh gần anh ấy. Susie đang cầm một bát cá và khi họ đến gần, cậu bé nghĩ rằng cô giáo để ý đến quần ướt của mình, và đột nhiên Susie té ngã và làm rơi bát cá vào lòng cậu. Trong khi cảm ơn Chúa đã giúp đỡ mình, cậu ấy giả vờ tức giận với Susie và la mắng cô ấy.
Mọi người trong lớp nghĩ rằng là lỗi của Susie khiến quần của cậu bé ướt. Cô giáo giúp cậu bé đổi quần khô, và lớp học tiếp tục. Vào tối hôm đó, cậu bé hỏi Susie, “Cô đã làm điều đó cố ý, phải không?” “Một lần, tôi cũng bị ướt quần”, Susie thì thầm.
Moral: Mỗi người trong chúng ta đều trải qua những ngày tốt và những ngày xấu. Chỉ những người giúp bạn trong những ngày khó khăn mới là những người bạn thực sự.
(Bài học: Mỗi người trong chúng ta đều sẽ trải qua những quãng thời gian thuận buồm xuôi gió và khó khăn vất vả. Những người giúp đỡ ta trong những lúc khó khăn chính là những người bạn thực sự)

20. Người Đàn Ông Và Con Mèo
Một ngày nọ, một người đàn ông đang đi dọc theo con đường khi nghe thấy tiếng meo meo từ bụi cây gần đó. Con mèo bị kẹt và cần sự giúp đỡ để thoát ra. Khi người đàn ông vươn tay, con mèo sợ hãi và cắn người đàn ông. Người đàn ông kêu lên đau đớn nhưng không từ bỏ. Anh ta cố gắng lại và lại, ngay cả khi con mèo tiếp tục cắn vào tay anh.
Một người đi ngang qua nhìn thấy điều này và nói: “Để nó yên đi! Con mèo sẽ tự tìm cách thoát ra sau này”. Người đàn ông không chú ý mà tiếp tục cố gắng cho đến khi anh ấy giúp được con mèo. Khi anh ấy thả con mèo ra, anh ấy nói với người khác: “Con mèo là một loài động vật, và bản năng của nó khiến nó cắn và tấn công. Tôi là con người và bản năng của tôi khiến tôi trở nên tràn đầy lòng nhân ái và tốt lành”.
Moral: Đối xử với mọi người xung quanh bạn như cách bạn muốn được đối xử lại. Hãy tuân theo quy tắc hay đạo đức của chính bạn, chứ không phải của người khác.
(Bài học: Hãy đối xử với mọi người xung quanh bạn như cách mà bạn muốn được đối xử lại. Hãy nghe theo những giá trị đạo đức bên trong bạn chứ không phải của bất cứ ai)

21. Tốt và Xấu
Hai con vẹt xây tổ trên một cây đa. Chúng sống với hai chú chim non của mình, và chăm sóc chúng rất chu đáo. Mỗi sáng, bố và mẹ vẹt ra ngoại kiếm thức ăn và về nhà vào buổi tối. Một ngày nọ, khi cha mẹ chúng vắng nhà, hai chú vẹt non bị một thợ săn tàn nhẫn bắt đi.
Một con vẹt đã thoát được và bay đi khỏi tầm tay của thợ săn. Nó đến một tu viện và lớn lên với những lời nói tốt lành và lòng từ bi. Thợ săn đặt con vẹt còn lại vào lồng, và sớm thôi nói được một vài từ và cụm từ. Thợ săn và gia đình ông ta thì thô lỗ và không quan tâm nhiều đến những từ ngữ tốt lành.
Một ngày, một người đi ngang qua đang nghỉ ngơi bên ngoài nhà thợ săn. Cảm nhận có người ở ngoài, con vẹt nói: “Đồ ngốc, tại sao bạn lại ở đây? Ngốc! Rời đi! Tôi sẽ chặt cổ bạn”. Sợ hãi, người đi qua rời đi, và trên hành trình của mình, anh ta đến tu viện nơi con vẹt còn lại ở. Con vẹt ở tu viện nói: “Chào mừng bạn đến, du khách. Bạn có thể ở đây miễn là bạn muốn”.
Người đi qua ngạc nhiên nói với con vẹt rằng anh ta gặp một con vẹt giống nhau ở một nơi khác và nó rất độc ác. Làm thế nào mà con vẹt ở đây lại tốt thế?” Con vẹt trả lời: “Đó phải là anh tôi. Tôi sống với những người tu sĩ, và anh tôi sống với những thợ săn. Tôi đã học ngôn ngữ của tu sĩ, và anh tôi đã học ngôn ngữ của thợ săn. Công ty chúng ta giữ quyết định ai chúng ta sẽ trở thành”.
Moral: Giữ mối quan hệ tốt nếu bạn muốn trở thành một người tốt.
(Bài học: Hãy giữ những người bạn tốt nếu bạn muốn trở thành một người tốt)
