1. Bài Văn Cảm Nhận Về Mẹ Lớp 7 - Số 4
“Đi khắp thế gian không ai tốt bằng mẹ, gánh nặng cuộc đời không ai khổ bằng cha.” Đối với tôi, mẹ là người quan trọng nhất trong cuộc đời.
Mẹ tôi năm nay bốn mươi hai tuổi. Mẹ không cao lắm, dáng người khá đầy đặn. Tóc mẹ vẫn dày và đen bóng. Có lẽ tôi thừa hưởng làn da trắng hồng từ mẹ. Khuôn mặt mẹ luôn tạo cảm giác quý mến cho người khác, các bác hàng xóm thường khen là khuôn mặt phúc hậu. Mẹ là giáo viên dạy Toán tại một trường cấp hai trong huyện. Dù dạy Toán nhưng mẹ không hề khô khan.
Như bao người phụ nữ khác, mẹ cũng rất yêu cái đẹp. Trong nhà luôn có những lọ hoa tươi. Các món ăn mẹ nấu đều rất ngon. Mẹ còn rất thích thơ ca... Điều khiến tôi tự hào với bạn bè là mỗi khi gặp bài toán khó, tôi có thể nhờ mẹ giải thích. Mẹ rất nghiêm khắc khi giảng bài, nhưng nhờ vậy mà tôi hiểu bài hơn.
Thêm vào đó, mẹ là một nội trợ tuyệt vời. Tất cả công việc nhà đều do mẹ chăm lo. Mẹ thường sáng tạo những món ăn độc đáo để cả gia đình cùng thưởng thức và đánh giá. Công việc của một đầu bếp rất bận rộn, nhưng mẹ luôn chuẩn bị bữa cơm tươm tất. Thỉnh thoảng, mẹ dạy tôi nấu một số món ăn đơn giản, vì mẹ cho rằng con gái nên biết nấu ăn để tự chăm sóc mình. Tôi thấy những lời dạy của mẹ rất đúng đắn.
Tôi mong mẹ luôn khỏe mạnh để sống hạnh phúc bên gia đình. Từ tận đáy lòng, tôi muốn gửi đến mẹ những lời yêu thương và trân trọng nhất.
2. Bài Văn Cảm Nhận Về Mẹ Lớp 7 - Số 5
“Không ánh sáng trời, hoa không nở
Đêm thiếu tình yêu, đêm tràn sầu
Đời thiếu mẹ hiền, không phụ nữ
Anh hùng, thi sĩ hỏi còn đâu?”
(M. Goóc-ki)
Mẹ đóng vai trò thiết yếu trong cuộc sống của mỗi người. Đối với tôi, mẹ chính là người tôi yêu quý nhất.
Ở tuổi bốn mươi hai, mẹ vẫn giữ được vẻ đẹp quyến rũ của mình. Mẹ không cao, dáng người mảnh mai với mái tóc dài, đen bóng và mềm mại. Làn da dù đã rám nắng nhưng trông rất khỏe khoắn. Mẹ có khuôn mặt phúc hậu, ai nhìn cũng cảm thấy yêu mến. Mẹ là giáo viên môn Vật lý, công việc khá bận rộn nhưng mẹ vẫn dành thời gian chăm sóc tôi. Tôi đặc biệt thích các món ăn mẹ nấu.
Đã nhiều lần tôi làm mẹ phiền lòng, nhưng tôi nhớ nhất là một kỷ niệm khi tôi học lớp sáu. Hôm đó trời mưa to, tôi không mang áo mưa và phải dầm mưa đạp xe về nhà. Khi về, tôi ướt sũng. Mẹ không giận mà chỉ nhẹ nhàng bảo tôi tắm nước nóng để tránh cảm lạnh. Tôi làm theo, nhưng tối đó tôi cảm thấy mệt và sốt. Mẹ lo lắng, thức trắng đêm chăm sóc tôi dù đã dặn tôi mang áo mưa trước đó. Tôi cảm thấy rất áy náy và hiểu hơn về nỗi vất vả của mẹ.
Từ kỷ niệm đó, tôi thêm yêu thương và trân trọng mẹ hơn, hiểu rằng tất cả những gì mẹ làm đều xuất phát từ tình yêu và lo lắng cho tôi.
Mẹ - tiếng gọi đầy yêu thương. Tôi mong mẹ luôn khỏe mạnh và tôi sẽ cố gắng học thật tốt để mẹ tự hào về tôi.
3. Bài Văn Cảm Nhận Về Mẹ Lớp 7 - Số 6
Mẹ là nguồn động viên vững chắc giúp chúng ta vượt qua mọi thử thách trong cuộc sống. Trong gia đình, mẹ là người tôi yêu quý nhất.
Mẹ tôi năm nay đã bốn mươi tuổi, sở hữu khuôn mặt trái xoan với làn da có những nốt tàn nhang. Mẹ không còn trắng hồng như trước, nhưng dáng người đầy đặn cùng đôi bàn tay chai sần vì công việc nặng nhọc vẫn thể hiện sự kiên cường. Mẹ là bác sĩ với công việc bận rộn, nhưng luôn dành thời gian nấu cơm cho gia đình. Bữa tối là lúc cả nhà quây quần sau một ngày làm việc vất vả, và mẹ luôn chăm sóc từng bữa cơm.
Nhớ lại khi còn nhỏ, không ít lần tôi làm mẹ lo lắng. Có khi tôi bị ốm, mẹ thức đêm chăm sóc, có khi tôi về muộn vì chơi cùng bạn, hay khi tôi không học bài và bị điểm kém, mẹ luôn nhẹ nhàng khuyên nhủ.
Nhớ một lần sau giờ học, tôi đi chơi cùng bạn mà quên giờ, đến tối mới về nhà. Khi đi qua đoạn đường tối, tôi va phải xe máy, ngã và bị đau. Người đi xe máy gọi điện cho mẹ, và mẹ vội vã đến. Nhìn mẹ lo lắng, tôi cảm thấy hối hận và ôm mẹ khóc. Mẹ xoa đầu tôi và nói: “Không sao đâu con!”. Từ kỷ niệm đó, tôi hiểu sâu sắc tình yêu của mẹ và cố gắng học tập và giúp mẹ nhiều hơn.
Tình mẹ bao la như biển cả, là điểm tựa vững chắc giúp chúng tôi trưởng thành. Tôi tự hào có mẹ bên cạnh và mong mẹ luôn khỏe mạnh để tiếp tục là chỗ dựa cho tôi.
4. Bài Văn Cảm Nghĩ Về Mẹ - Số 7
Trong những bài hát tôi đã nghe, tôi đặc biệt yêu thích lời cuối của bài “Mẹ! Con đã về” của nhạc sĩ Mạnh Quân:
“Con chợt nhận ra
Vẫn còn có mẹ bên con
Mẹ bao dung, hiền hòa
Giúp con quên hết âu lo
Mẹ dạy con mỉm cười
Nhìn đời bằng ánh sáng mới
Con cảm thấy bình yên
Không còn lo lắng, chán nản
Gạt mọi thứ qua một bên. Mẹ ơi! Con đã về…”
Mỗi lần nghe lời hát này, lòng tôi lại tràn đầy tình yêu và sự kính trọng dành cho mẹ.
Mẹ tôi tên Trang, năm nay ba mươi tám tuổi, có vóc dáng mảnh mai và chiều cao khoảng 155 cm. Mẹ có mái tóc đen dài, thường buộc gọn khi đi làm. Đôi mắt nâu của mẹ thường đeo kính gọng đen khi xem tivi hay đọc sách. Mẹ là phát thanh viên ở xã, công việc yêu cầu mẹ phải đọc tin cho bà con, với giọng nói trong trẻo và uyển chuyển, được mọi người yêu thích.
Hằng ngày, mẹ luôn bận rộn với nhiều công việc nhưng không bao giờ kêu ca. Mẹ rất giỏi nấu ăn, món nào mẹ làm đều được cả nhà yêu thích. Mẹ hiền lành, tốt bụng, luôn sẵn sàng giúp đỡ người khác mà không bao giờ cãi nhau. Bà con xung quanh đều quý mẹ rất nhiều.
Có lần tôi bị sốt cao vì dầm mưa về nhà, mẹ đã xin nghỉ làm để chăm sóc tôi suốt mấy ngày. Mẹ luôn ngồi bên, vuốt tóc và chườm khăn cho tôi, ánh mắt mẹ đầy lo lắng và mệt mỏi. Sau khi tôi khỏi bệnh, mẹ lại nở nụ cười tươi, đẹp như mặt trời.
Sau lần ấy, tôi càng yêu quý mẹ hơn và hiểu rõ tình cảm mẹ dành cho mình. Đối với tôi, mẹ là thiên thần vĩ đại, luôn bên cạnh, yêu thương và dẫn dắt tôi trưởng thành.
Tôi yêu quý và kính trọng mẹ, cố gắng học tập chăm chỉ và giúp mẹ việc nhà. Tôi mong mẹ luôn khỏe mạnh và vui vẻ.
5. Bài văn cảm nghĩ về mẹ của em số 8
Sau khi học xong bài “Mẹ tôi” ở lớp, em không ngừng lặp lại những câu hát trong bài “Mẹ yêu”:
“Mẹ là vòng tay ấm áp qua những ngày đông giá lạnh
Mẹ là dòng sông mát rượi trong những trưa hè oi ả
Mẹ là hàng tre xanh, che chở con khi đi học về
Mẹ là bờ đê vững chãi để con vui đùa với cánh diều”
Mẹ là bậc thang đưa con lên đỉnh cao thành công
Mẹ là ánh sao dẫn đường cho những ước mơ
Mẹ làm nhiều điều chỉ mong con thành đạt
Mẹ chỉ cầu mong con sẽ trở thành người tốt trong tương lai”
Những câu hát và hình ảnh người mẹ trong bài viết khiến em nhớ đến mẹ yêu quý của mình.
Mẹ em là một người phụ nữ nông thôn giản dị và hiền hòa. Mẹ năm nay bốn mươi tuổi, có vóc dáng cao, gầy nhưng vững chãi. Do công việc nông nhàn, mẹ có làn da rám nắng và đôi bàn tay nứt nẻ. Nhưng trong mắt em, mẹ vẫn là người đẹp nhất. Mái tóc của mẹ đen dài và hơi khô do vất vả. Mẹ thường búi tóc gọn gàng để làm việc. Đặc biệt, đôi mắt mẹ đen láy và sáng, luôn thể hiện tình cảm chân thành và nồng ấm.
Hằng ngày, mẹ thường mặc trang phục đơn giản như áo bảo hộ, ủng và nón lá khi làm việc. Nhưng vào những dịp đặc biệt, mẹ sẽ mặc những chiếc váy xinh đẹp. Mẹ rất yêu thích việc trồng hoa và giỏi làm điều đó. Trước sân nhà em trồng nhiều loại hoa, từ hoa hồng đến các loài hoa nhỏ lạ. Ai đến nhà cũng phải trầm trồ trước khu vườn hoa của mẹ. Mẹ luôn sẵn sàng chia sẻ giống hoa và kinh nghiệm với người khác. Vì sự hiền lành và giúp đỡ của mẹ, bà con xóm làng rất quý mẹ.
Một lần, khi em chơi trong sân và vô tình làm hỏng luống hoa mẹ mới trồng, em rất sợ và khóc nức nở. Mẹ chạy ra khi nghe tiếng khóc, nhìn những khóm hoa bị hư hại, mẹ hiểu chuyện gì xảy ra. Em lo sợ bị mắng nhưng mẹ chỉ nhẹ nhàng kiểm tra vết thương và nói:
- Thôi con đừng khóc nữa. Con có bị thương không?
- Dạ không, nhưng luống hoa mẹ trồng bị con làm hỏng rồi.
Mẹ cười và nói:
- Hoa thì quý nhưng con mới là quan trọng nhất. Mẹ không mắng con đâu.
Em hỏi lại mẹ:
- Thật không ạ?
- Đương nhiên rồi.
Sau đó, mẹ tìm những nhánh hoa còn nguyên và trồng lại. Nhìn mẹ chăm sóc khu vườn, em cảm nhận sâu sắc tình yêu thương lớn lao của mẹ. Mẹ luôn yêu thương và che chở em hơn bất cứ ai. Mẹ là người không thể thay thế trong cuộc đời em.
Càng suy nghĩ, em càng thấy nhớ mẹ và vội vàng về nhà với mẹ yêu thương.
6. Bài văn về tình cảm dành cho mẹ số 9
Nhà thơ Trần Quốc Minh đã viết những vần thơ cảm động về mẹ như sau:
“Những ngôi sao trên bầu trời đêm
Không thể sánh bằng mẹ lo lắng cho con
Đêm nay con ngủ yên giấc
Mẹ là nguồn gió vỗ về con suốt đời”
Con xin cảm ơn mẹ vì đã cho con có cơ hội trở thành con của mẹ, cảm ơn mẹ đã luôn yêu thương và chăm sóc con, và cảm ơn mẹ vì tất cả những hy sinh và công lao nuôi nấng con. Mẹ đối với con là một người phụ nữ vĩ đại mà con yêu quý hơn chính bản thân mình.
Mẹ đã ngoài năm mươi tuổi nhưng trông mẹ có vẻ già hơn do cuộc sống đầy khó khăn và vất vả in hằn trên khuôn mặt, mái tóc bạc và bàn tay chai sạn của mẹ. Dù vậy, đối với con, mẹ mãi là người phụ nữ đẹp nhất với vẻ đẹp không thể thay thế. Mẹ có khuôn mặt trái xoan với những vết đồi mồi và chân chim, phản ánh những khó khăn mà mẹ đã trải qua. Mái tóc dài và xoăn của mẹ đã bắt đầu bạc, nhưng mẹ vẫn nhờ con nhuộm tóc để giữ được sự mượt mà và đen bóng.
Mắt mẹ chứa đựng bao cảm xúc, dù khi mệt mỏi hay buồn bã, đôi mắt mẹ luôn ánh lên sự trìu mến và nụ cười để che giấu những lo toan. Mẹ luôn giữ nụ cười trên môi, dù cuộc đời có bất công với mẹ. Bàn tay mẹ, dù chai sạn và đầy vết xước, vẫn đầy yêu thương và chăm sóc.
Mẹ là người phụ nữ đảm đang, vừa giỏi việc công lẫn việc nhà. Trong công việc, mẹ luôn trách nhiệm và là nhân viên xuất sắc. Mẹ hòa đồng và nhiệt tình với hàng xóm, sẵn sàng giúp đỡ trong các dịp lễ. Trong gia đình, mẹ yêu chồng con, chăm sóc và nấu ăn rất ngon, thường xuyên thay đổi thực đơn để bữa cơm không bị nhàm chán.
Mẹ luôn tạo điều kiện tốt nhất cho con học tập và vui chơi. Khi con mắc lỗi, mẹ không mắng mà nhẹ nhàng chỉ ra lỗi lầm và giúp con nhận ra khuyết điểm. Dù bận rộn, mẹ vẫn quan tâm đến việc học của các con và luôn sẵn sàng chăm sóc khi con ốm đau. Mẹ còn dạy con nấu nhiều món ăn ngon. Mẹ là người phụ nữ con yêu quý nhất và con tự hứa sẽ học hành chăm chỉ, trở thành người có ích để mẹ tự hào.
Mẹ là người tuyệt vời nhất trong cuộc đời con. Con cảm ơn mẹ vì tất cả những hy sinh và tình yêu thương. Nếu có ai hỏi con về siêu anh hùng, con sẽ nói về mẹ, không phải một siêu nhân hay anh hùng trong báo chí. Mẹ luôn là người con quý trọng nhất.
“Mẹ nuôi con khôn lớn bằng sự vất vả sớm hôm
Che chở con bằng cả tấm thân gầy yếu
Ai còn mẹ xin đừng làm mẹ khóc
Đừng để mẹ phải buồn khóc, nhé…”
Tình yêu của mẹ là vô bờ bến, luôn đầy ắp như biển Thái Bình. Con hứa sẽ học hành chăm chỉ và ngoan ngoãn để mẹ vui lòng.
7. Bài văn cảm nhận về mẹ số 10
Tình yêu của mẹ là thiêng liêng và vô giá, được thể hiện qua nhiều câu thơ và bài hát ca ngợi. Ôi! Mẹ yêu dấu của con. Không một tác phẩm văn học hay lời bài hát nào có thể diễn tả hết tình cảm của mẹ. Nếu có một điều ước, con sẽ ước rằng: “Mẹ sẽ sống mãi mãi trên đời, luôn ở bên con và cùng con suốt cuộc đời”. Con hy vọng điều này sẽ trở thành hiện thực, dù phải chờ đợi lâu dài.
“Tình mẹ rộng lớn như biển Thái Bình bao la.
Tình yêu mẹ ngọt ngào như dòng suối hiền hòa”
Dù con chưa biết hết những câu thơ hay bài hát về mẹ, nhưng con hiểu mẹ là tất cả với con. Tình mẹ như biển Thái Bình, nhưng trong lòng con, mẹ còn rộng lớn và bao la hơn cả. Con yêu mẹ vô cùng, nhiều hơn cả đại dương không bến bờ. Mẹ đã vất vả nuôi con từng ngày. Con nhớ những ngày mẹ lặng lẽ đưa con ra chợ bán rau, rồi đêm khuya mới về nhà. Những lúc mẹ chơi đùa với con, giờ đây chỉ còn là ký ức.
Khi con trưởng thành, con nhận ra trong những niềm vui của con, mẹ đã chịu bao nhọc nhằn và vất vả. Mẹ đã giấu đi nước mắt để con có được nụ cười hồn nhiên. Mẹ đã chăm sóc con cho đến khi con trưởng thành, hy vọng con sẽ trở thành người có ích cho xã hội. Mẹ ơi, ngày đó không xa đâu! Con hứa sẽ không phụ công lao của mẹ.
Con biết mẹ nghĩ rằng con đã quên những ký ức ngày xưa vì con còn nhỏ, nhưng con không quên. Mẹ là người dạy con nói từ đầu tiên, dẫn con bước những bước đầu đời. Mẹ sưởi ấm cho con trong mùa đông, làm mát cho con trong mùa hè. Con ghi nhớ từng kỷ niệm đó. Lời ru của mẹ dịu dàng như suối chảy, nhẹ nhàng như gió thu, đưa con vào những giấc mơ cổ tích. Dù con lớn, mẹ vẫn luôn bên cạnh, đồng hành trên con đường học tập đầy thử thách.
Mẹ là ánh sáng soi đường cho con, sưởi ấm cho con qua những khó khăn. Mỗi bước đi của con đều mang theo tình yêu và sự ấm áp của mẹ.
8. Bài văn cảm nhận về mẹ số 11
“Đêm nay con có giấc ngủ yên bình
Mẹ là làn gió êm ả suốt cuộc đời con”
Trong cuộc sống này, làm sao có thể tìm được ai không từng lớn lên dưới vòng tay yêu thương của mẹ, không từng nghe tiếng ru ầu ơ ngọt ngào, hay không từng được tận hưởng những giấc ngủ mùa hè mát rượi khi mẹ quạt gió? Mẹ yêu con hơn bất kỳ ai khác, không ai có thể yêu thương con bằng mẹ, và cũng không ai có thể sẵn sàng chia sẻ tất cả vui buồn với con như mẹ.
Đối với tôi, mẹ là người quan tâm nhất và cũng là người tôi yêu quý nhất trên đời. Tôi thường nghĩ rằng mẹ không đẹp, không có làn da trắng, gương mặt tròn trịa hay ánh mắt lấp lánh. Mẹ chỉ có khuôn mặt gầy gò, rám nắng, vầng trán cao và những nếp nhăn của tuổi tác, của bao lo âu cuộc đời. Nhưng bố tôi luôn bảo mẹ đẹp hơn tất cả những người phụ nữ khác nhờ vào vẻ đẹp trí tuệ.
Mẹ tôi thực sự thông minh, nhanh nhẹn và tháo vát. Là một người lãnh đạo, mẹ có vẻ nghiêm khắc và lạnh lùng, điều đó đôi khi làm tôi cũng nghĩ như vậy. Nhưng mỗi khi mẹ âu yếm vuốt tóc tôi, mọi suy nghĩ nghi ngờ đều tan biến. Tôi cảm nhận được tình yêu sâu sắc từ mẹ qua mỗi cử chỉ, ánh mắt và nụ cười. Tình yêu ấy chỉ những người gần gũi mới thật sự cảm nhận được. Tôi đã nhận tình yêu vô điều kiện từ mẹ như một điều hiển nhiên từ nhỏ đến lớn.
Trong mắt một đứa trẻ, mẹ sinh ra chỉ để chăm sóc và yêu thương con. Tôi chưa bao giờ tự hỏi tại sao mẹ lại hy sinh nhiều như vậy. Dù mẹ luôn tốt với tôi, đôi lúc tôi vẫn nghĩ mẹ thật nghiêm khắc và khó chịu. Tôi đã khóc vì mẹ mắng, không phải vì hối hận mà vì sự uất ức. Một lần, khi tôi thấy mẹ đọc trộm nhật ký của mình, tôi tức giận, giằng lấy cuốn nhật ký và hét lên: “Mẹ không có quyền động vào bí mật của con! Mẹ thật ác, con không cần mẹ nữa”. Tôi tưởng rằng mẹ sẽ giận dữ, nhưng mẹ chỉ lặng lẽ, gò má tái nhợt và nước mắt rưng rưng. Cảnh tượng đó làm tôi không dám nhìn thẳng vào mẹ.
Tôi đã khóa cửa phòng, khóc một mình trong suốt đêm. Tôi tự an ủi rằng mình sẽ hạnh phúc hơn khi không phải học hành và không có mẹ. Nhưng sự thật là không thể lấp đầy khoảng trống trong lòng tôi. Tôi cảm thấy hối hận và khao khát tình yêu của mẹ. Trong cơn mơ, tôi cảm thấy bàn tay ấm áp của mẹ, kéo chăn cho tôi và đó là cảm giác tôi luôn mong chờ. Sáng hôm sau, căn nhà vắng vẻ, không có cơm trắng mà tôi thường ăn, chỉ có bánh mì. Tôi hỏi bố về mẹ và biết mẹ phải nằm viện một tuần. Cảm giác buồn tủi tràn ngập trong tôi, tôi lo lắng không biết ai sẽ chăm sóc gia đình khi mẹ vắng mặt. Tôi hối hận vì đã làm mẹ buồn và làm tan vỡ hạnh phúc gia đình.
Tuần sau, khi mẹ về, tôi là người ra đón mẹ đầu tiên. Mẹ ôm chặt tôi, khóc và xin lỗi vì đã đọc nhật ký của tôi. Tôi cảm thấy xúc động và nước mắt tuôn rơi. Tôi chỉ muốn nói: “Mẹ ơi, lỗi tại con, tại con đã hư, tất cả tại con.” Nhưng những lời đó lại khó nói ra. Tôi ôm mẹ và khóc rất nhiều. Sau tuần ấy, tôi mới nhận ra mẹ quan trọng đến nhường nào. Mẹ chăm sóc gia đình từ sáng sớm đến tối khuya, dù công việc bận rộn nhưng mẹ vẫn làm mọi việc với tình yêu thương vô hạn. Những bữa ăn bình dân nhưng đầy ắp tình yêu của mẹ, đó là những gì tôi trân trọng nhất.
Bố con tôi như những chú chim non nhận từng giọt yêu thương từ mẹ. Khi mẹ không có nhà, mọi việc đều trở nên hỗn độn. Mẹ đã làm mọi việc với sự chăm sóc tỉ mỉ, còn tôi thì chưa bao giờ nói lời cảm ơn mẹ. Dù tôi đã nhiều lần muốn nói với mẹ rằng tôi yêu mẹ và cần mẹ, nhưng những lời đó vẫn khó thốt lên. Tôi chỉ mong mẹ hiểu rằng con đã lớn lên và nhận ra tình yêu thương của mẹ. Con yêu mẹ rất nhiều và không thể thiếu mẹ trong cuộc đời này. Mẹ là người mẹ tuyệt vời nhất, và con chỉ mong mẹ luôn bên con, chăm sóc và yêu thương con trọn đời.
Tình mẫu tử là tình cảm thiêng liêng nhất. Mẹ đã nuôi dưỡng và dạy dỗ con trưởng thành. Con luôn yêu thương mẹ và mong ngày càng lớn để có thể phụng dưỡng mẹ. Con muốn nói với mẹ rằng: “Dù con lớn lên, con vẫn mãi là con của mẹ. Mẹ luôn đồng hành cùng con suốt đời”
9. Bài văn cảm nhận về mẹ của em số 12
Tôi từng nghĩ rằng mình là đứa trẻ rất may mắn khi lớn lên trong tình yêu thương vô bờ bến của mẹ và sự bảo bọc vững chắc của bố. Bố mẹ luôn hy sinh để mang đến cho tôi những điều tốt đẹp nhất. Tôi thật sự trân trọng tình cảm mà bố mẹ đã dành cho mình. Mẹ chính là người đã sinh ra tôi và nuôi dưỡng tôi thành người. Tôi luôn biết ơn và yêu mẹ rất nhiều!
Tình mẫu tử bao la, không từ ngữ nào có thể diễn tả hết được, giống như “Tình mẹ bao la như biển Thái Bình”. Tình yêu của mẹ dành cho tôi từ khi còn trong bụng mẹ, cho đến khi tôi ra đời và trưởng thành. Tôi nghe bà ngoại kể lại, hồi nhỏ tôi rất bướng bỉnh và nghịch ngợm, khiến mẹ vất vả. Bố thường đi làm xa, mẹ phải thức suốt đêm để chăm sóc tôi. Bà ngoại nấu cháo gà để mẹ có sức khỏe. Mỗi khi tôi ốm, mẹ không ngừng đưa tôi đi khám để tìm bác sĩ giỏi nhất chữa trị. Kể từ khi tôi chào đời, mẹ không có thời gian cho riêng mình, luôn phải dành thời gian cho tôi. Mẹ đưa tôi đi khắp nơi, và ai cũng khen tôi ngoan và mập mạp, mẹ rất vui. Trước khi ngủ, mẹ thường hát ru hoặc kể chuyện cổ tích cho tôi nghe. Những nhân vật như cô Tấm, Lọ Lem, cô bé quàng khăn đỏ vẫn luôn sống mãi trong trí nhớ của tôi. Tôi cảm ơn mẹ vì những câu chuyện đã giúp tôi có giấc ngủ ngon và hiểu biết hơn về cuộc sống. Bài văn cảm nghĩ của tôi về người mẹ yêu quý.
Khi tôi lớn lên, mẹ càng vất vả hơn, vì mẹ phải dạy tôi nhiều thứ để tôi trưởng thành. Mẹ dạy tôi viết chữ rõ ràng, sắp xếp sách vở ngăn nắp, và cách cư xử lễ phép với người lớn. Mỗi khi mẹ nấu ăn, mẹ thường gọi tôi vào cùng để dạy nấu các món ăn. Mẹ nói rằng “Là phụ nữ phải biết nấu ăn ngon cho gia đình”.
Khi tôi gặp khó khăn trong cuộc sống, tôi thường tìm đến mẹ để tâm sự. Mẹ lắng nghe tôi và gật đầu, những cử chỉ và nụ cười của mẹ làm tôi cảm thấy được an ủi và tiếp thêm sức mạnh. Mẹ không chỉ là người mẹ kính yêu mà còn là người bạn thân thiết. Đối với tôi, mẹ là người phụ nữ quan trọng và tuyệt vời nhất.
Mẹ ơi! Con thật sự biết ơn những công lao mẹ dành cho con. Những gì con có được hôm nay đều nhờ sự nuôi dạy của bố mẹ. Con biết rằng không thể nào đền đáp hết tình nghĩa của mẹ. Nhờ mẹ, con gái của mẹ đã trưởng thành và trở thành người tốt trong gia đình, trường lớp và xã hội. Con sẽ cố gắng học tập thật tốt để mẹ yên tâm. Con cũng sẽ phấn đấu để trở thành người phụ nữ tuyệt vời như mẹ! Cảm ơn mẹ vì tất cả những điều tốt đẹp, con rất cần mẹ đồng hành trên con đường con đang đi.
10. Bài văn cảm nhận về mẹ của em số 13
Trong cuộc sống của mỗi chúng ta, ai cũng được nuôi dưỡng dưới bàn tay yêu thương của mẹ. Từ những bữa ăn đầy đủ dinh dưỡng đến những giấc ngủ ngon lành, mẹ luôn chu toàn mọi thứ cho chúng ta. Mẹ – tiếng gọi thiêng liêng mà em luôn khao khát được nghe mỗi ngày, và từng cử chỉ, lời nói của mẹ là điều em luôn mong mỏi được đắm chìm vào.
Mỗi người đều có mẹ, người đã cho chúng ta cuộc sống và sự hiện diện trên đời. Mẹ luôn sẵn sàng hy sinh tất cả vì con cái, luôn lo lắng và dõi theo chúng ta trong từng bước đi của cuộc đời.
Mẹ em tên là Hoa, năm nay mẹ 40 tuổi. Mẹ có vóc dáng cao, hơi gầy và làn da mẹ đã sạm màu theo thời gian. Khuôn mặt mẹ hình trái xoan, đôi mắt luôn ánh lên nụ cười và mũi cao. Mẹ có nụ cười duyên dáng, mỗi lần nhìn mẹ cười, lòng em luôn cảm thấy ấm áp và muốn mãi chìm đắm trong nụ cười ấy. Mẹ có hàm răng đều, trắng và luôn nở nụ cười tươi tắn. Mái tóc dài của mẹ, khi có dịp lễ hội hay sự kiện, mẹ thường để tóc xõa. Sự kết hợp giữa mái tóc dài và vóc dáng cao của mẹ tạo nên một vẻ đẹp hoàn hảo mà em từng thấy.
Mẹ là bác sĩ và bệnh viện cách nhà em 10km. Mỗi ca trực, mẹ đều phải chuẩn bị rất sớm. Ngoài việc chuẩn bị cho công việc, mẹ còn dậy sớm để chuẩn bị bữa sáng cho gia đình. Có lần, bố đã khuyên mẹ không cần dậy sớm quá để làm bữa sáng, vì bố có thể tự lo liệu, nhưng mẹ vẫn muốn nấu ăn cho gia đình. Mẹ nói điều đó làm mẹ hạnh phúc. Mỗi sáng, nhìn những món ăn đầy ắp tình thương của mẹ, em cảm thấy vô cùng hạnh phúc.
Mẹ thường trực từ 8 đến 12 tiếng mỗi ngày, và sau mỗi ca làm việc, mẹ rất mệt. Có lúc, khi đón em từ trường, em thấy mẹ có quầng thâm mắt vì thiếu ngủ. Em rất thương mẹ. Nhưng mỗi lần gặp em, mẹ luôn vui vẻ và hỏi han về buổi học của em, không phải điểm số mà là cảm giác và môi trường học tập của em. Mẹ luôn mong muốn em có một môi trường giáo dục tốt để phát triển tốt nhất.
Mẹ đã hi sinh cả thanh xuân để cho em một cuộc sống tốt đẹp như hôm nay. Mẹ kể rằng khi mẹ ra trường, bạn bè còn đang học, du lịch, chưa ai lập gia đình. Mẹ kết hôn với bố em, lúc đó bố còn là công nhân và thợ sửa điện nước. Dù cùng tuổi, nhưng bố đã có nhiều trải nghiệm hơn mẹ vì đã đi làm sớm. Mẹ tin rằng có thể giúp bố có một cuộc sống tốt hơn. Mẹ cưới bố năm 25 tuổi và có em ngay sau đó. Bố mẹ đã bên nhau gần 15 năm, giờ bố đã tự mở công ty và tạo công ăn việc làm cho nhiều người. Mẹ vẫn là bác sĩ và một người nội trợ chu đáo, chăm sóc tốt cho gia đình.
Em rất tự hào và hạnh phúc khi là con của mẹ. Mẹ không chỉ cho em cuộc sống mà còn đồng hành cùng em trong những bước đầu đời. Mẹ luôn bên cạnh và dõi theo em từng bước. Em yêu mẹ và gia đình, luôn mong mẹ khỏe mạnh và công việc ít áp lực hơn.
11. Bài văn cảm nhận về mẹ của em số 14
Sau những giờ học căng thẳng và những lúc gặp chuyện buồn, tôi luôn khao khát được trở về nhà để gặp mẹ – người phụ nữ quan trọng nhất trong cuộc đời tôi. Mẹ là người không thể thay thế trong trái tim tôi, là người đã sinh ra, nuôi nấng và che chở cho tôi. Mẹ chính là nguồn hạnh phúc lớn nhất trong cuộc đời tôi, luôn dành cho tôi tình cảm yêu thương và sự quan tâm tốt đẹp nhất.
Mẹ tôi hiện đã gần bốn mươi tuổi. Mẹ có dáng người mảnh mai và làn da nâu. Mái tóc mẹ dài đến vai và có màu vàng hoe. Khuôn mặt mẹ luôn toát lên vẻ phúc hậu. Khi nhìn vào gương mặt ấy, tôi cảm nhận được tình yêu vô bờ bến của mẹ dành cho tôi. Khi tôi buồn hay ốm đau, đôi mắt mẹ hiện rõ sự lo lắng và ưu tư. Ngược lại, khi tôi vui vẻ, đôi mắt mẹ ánh lên niềm hy vọng. Tôi đặc biệt yêu thích đôi mắt của mẹ, vì chúng như cánh cửa tâm hồn luôn rộng mở để đón nhận tôi.
Mẹ không chỉ quan trọng với tôi vì tình yêu mà còn vì những điều tốt đẹp mẹ mang lại. Mẹ yêu công việc dạy học của mình, nhưng sau khi sinh tôi và em, mẹ phải tạm nghỉ một năm để chăm sóc chúng tôi. Mẹ đã hy sinh tất cả để gia đình có những khoảnh khắc ấm áp bên nhau. Mẹ không chỉ dạy chúng tôi học bài mà còn hướng dẫn chúng tôi cách cư xử và giao tiếp. Mẹ nhắc nhở em gái tôi cẩn thận và khéo léo, còn đưa em đi chợ để học cách chọn thực phẩm và phụ giúp nấu ăn. Mẹ dạy chúng tôi nhiều môn học vì mẹ là giáo viên dạy đa môn. Mẹ luôn chia sẻ niềm vui và nỗi buồn cùng tôi, làm cho mọi cảm xúc của tôi thêm phần trọn vẹn. Mẹ là người phụ nữ hoàn hảo nhất trong mắt tôi.
Mẹ ơi! Mẹ là người tôi yêu thương nhất! Cuộc đời tôi không thể thiếu mẹ. Mẹ đã dạy tôi những điều quý giá để hướng tới tương lai sáng lạn. Tôi sẽ học tập thật tốt để không làm mẹ thất vọng. Tôi mong mẹ luôn bên tôi mãi mãi, tôi yêu mẹ rất nhiều, mẹ của tôi!
12. Bài văn cảm nhận về mẹ của em số 15
“Gió mùa thu, mẹ ru con ngủ…”
Câu hát ru ấy đã ăn sâu vào tâm trí tôi từ bao giờ, nó thường vang lên một cách vô thức, gợi nhắc những ký ức xa xưa khi còn nằm trong nôi. Đối với nhiều người, đây có thể chỉ là một câu hát ru bình thường, nhưng với tôi, đó là cả một đại dương tình yêu mà mẹ dành cho tôi.
Mẹ tôi có dáng người gầy gò. Đôi vai nhỏ bé của mẹ luôn gánh chịu bao lo lắng và vất vả. Mẹ phải thức dậy từ sớm để bán cá, lo cơm nước cho cả gia đình và đánh thức thằng út đi học vì nó hay ngủ nướng. Tất cả nỗi lo lắng đó đều dồn lên đôi vai gầy guộc của mẹ.
Đôi tay mẹ đã chai sần vì làm lụng vất vả để nuôi chúng tôi khôn lớn và cho chúng tôi được học hành như bạn bè, dù kinh tế gia đình không dư dả. Có lần, áo tôi bị đứt nút và tôi đòi mẹ mua áo mới. Mẹ đã nói: “Chúng ta có thể sửa lại nó.” Tôi buồn và khóc trong phòng, nhưng khi ra ngoài, tôi thấy mẹ đang khâu lại cái áo. Nhìn mẹ chăm chú với từng đường chỉ, tôi cảm thấy mình thật vô tâm. Tôi khóc và muốn ôm mẹ, nói rằng: “Mẹ ơi! Con yêu mẹ nhiều lắm…”
Khi bố mời bạn bè về nhà uống bia và bàn chuyện, mẹ vất vả dọn dẹp bát đĩa, gom vỏ chai, sáng hôm sau còn đi chợ mua chanh pha nước cho bố. Sau một ngày học mệt mỏi, chị cả chỉ cần nằm ngủ với quạt, còn mẹ thì lo lắng về hóa đơn điện và xem xét các chi phí. Tất cả những điều đó từ mẹ, dù nhỏ bé, đều thể hiện một lòng hi sinh cao cả và một tâm hồn thánh thiện. Tôi cảm thấy yêu mẹ hơn bao giờ hết.
13. Bài văn cảm nhận về mẹ của em số 16
Mẹ tôi đã gần bốn mươi tuổi, nhưng vẻ ngoài của mẹ dường như già hơn so với tuổi thật, có lẽ do gánh nặng cuộc sống và chăm sóc cho chị em tôi. Công việc của mẹ đơn giản nhưng đầy vất vả, đó là làm ruộng. Mẹ tôi có dáng người cao ráo, làn da sạm đen do nắng gió và mái tóc dài đến lưng đã bị cháy nắng ngoài đồng. Mẹ thường búi tóc gọn gàng khi làm việc, lộ ra những lọn tóc xoăn tạo nên vẻ duyên dáng. Khuôn mặt hình trái xoan của mẹ với vầng trán cao và những nếp nhăn nhỏ do thời gian để lại cũng không thể làm phai đi vẻ hiền hậu, bao dung của mẹ.
Đôi mắt mẹ sáng và đen láy, luôn chứa đựng sự trìu mến và bao dung. Câu nói “Đôi mắt là cửa sổ của tâm hồn” quả thật đúng. Khi tôi làm điều tốt, ánh mắt mẹ rạng rỡ hạnh phúc, và khi tôi sai lầm, đôi mắt ấy lại đỏ hoe. Nhìn vào đôi mắt mẹ, tôi cảm thấy mình cần phải cố gắng hơn để không làm mẹ buồn. Đôi mắt mẹ đi cùng với hàng lông mi dài và đôi chân mày lá liễu. Mũi mẹ cao và miệng nhỏ nhắn, khi cười để lộ hàm răng trắng đều như hạt bắp.
“Đi khắp thế gian không ai khổ bằng mẹ”
Bàn tay mẹ, đầy nghị lực và vất vả, đã nuôi tôi khôn lớn. Những vết nứt nẻ trên tay và chân mẹ là minh chứng cho bao nhiêu gian lao. Khi trời lạnh, đôi chân mẹ thường đau nhức, khiến mẹ phải ngâm nước muối để giảm cơn đau. Đôi vai mẹ gầy gò, chịu đựng mọi mưa nắng. Tất cả những điều đó làm tôi yêu mẹ hơn bao giờ hết.
Mẹ chăm sóc từng đám lúa, luống rau với tình yêu thương và sự tỉ mỉ. Mẹ là người không thể thiếu trong gia đình, luôn bận rộn với công việc nấu ăn, giặt giũ và dọn dẹp. Dù nhà cửa có bề bộn, mẹ luôn làm cho nó trở nên gọn gàng. Mẹ không bao giờ có thời gian rảnh, luôn lo lắng cho cuộc sống gia đình.
Mẹ là người luôn dành hết yêu thương và sự quan tâm cho tôi. Khi tôi làm điều sai, mẹ không la mắng mà dạy tôi những điều đúng đắn. Mẹ cũng quan tâm đến việc học của tôi, và khi tôi ốm, mẹ là người che chở, chăm sóc. Trong làng, mẹ được mọi người yêu quý vì tính hòa nhã và sự nhiệt tình trong công việc. Mẹ là người rất đáng kính và yêu thương. Tôi yêu mẹ rất nhiều và quyết tâm học tập chăm chỉ để đền đáp công ơn của mẹ.
“Mẹ như biển cả mênh mông
Con luôn ghi nhớ công ơn của người”
14. Bài văn cảm nhận về mẹ của em số 17
“Tuổi thơ đầy ắp câu chuyện cổ tích
Dòng sông mẹ ru ngọt ngào
Dẫn con theo bước đường đời
Nhẹ nhàng nhịp võng, lời ca dao”
Những vần thơ của Trương Nam Hương luôn vang vọng trong tôi, nhắc nhở về hình ảnh người mẹ hiền hậu, bao dung và những câu hát ru nhẹ nhàng mà mẹ thường hát khi tôi còn nhỏ. Những kỷ niệm đó như một cuốn băng bị tua ngược, tái hiện hình ảnh người mẹ yêu quý mà tôi luôn biết ơn và tôn kính.
Kể từ khi tôi chào đời, mẹ đã dành cho tôi sự yêu thương vô bờ bến: vòng tay ấm áp, dòng sữa ngọt ngào và tình cảm mênh mông. Dù mẹ không có vẻ đẹp nổi bật như những người khác, không có mái tóc dài mượt mà, không có làn da trắng hồng hay đôi mắt long lanh, nhưng trong mắt tôi, mẹ vẫn là người đẹp nhất. Mẹ đẹp vì sự cần cù, kiên nhẫn; mẹ đẹp vì sự thông minh và sáng suốt, và hơn cả, mẹ đẹp nhất ở khuôn mặt hiền hậu và đôi mắt luôn nhìn tôi với sự trìu mến. Trong đôi mắt đó, tôi cảm nhận được tình yêu không bao giờ cạn kiệt của mẹ. Mẹ lo lắng cho từng miếng ăn, giấc ngủ, quần áo và việc học hành của chúng tôi, điều đó đã hằn sâu trên đôi mắt mẹ và làn da ngăm đen do nắng mưa cuộc đời.
Nhiều lúc mẹ rất nghiêm khắc, khiến tôi cảm thấy mẹ thật đáng ghét. Nhưng khi mẹ ôm tôi vào lòng và vuốt tóc bằng đôi tay gầy guộc, mọi sự oán trách tan biến và chỉ còn lại tình yêu thương tôi dành cho mẹ. Mỗi ngày, đôi tay đầy vết chai sần của mẹ vẫn cần cù lao động, nuôi gia đình và chăm sóc cho từng bữa cơm. Những lúc tôi bị sốt, mẹ luôn nắm tay tôi và chăm sóc tận tình.
Tình yêu thương ấy làm giảm bớt cơn sốt của tôi. Tôi vẫn nhớ hôm đó, khi tôi phát hiện mẹ đọc trộm nhật ký của tôi, tôi đã quát mẹ và nghĩ rằng mẹ sẽ tức giận. Nhưng mẹ chỉ lặng lẽ rời khỏi phòng với đôi mắt rưng rưng, khiến tôi cảm thấy hối hận và ngồi khóc một mình. Đêm đó, tôi trằn trọc không ngủ được, cảm giác lỗi lầm làm tôi day dứt mãi.
Phải chăng tôi đã quen với việc được mẹ yêu thương và đưa vào thế giới cổ tích kỳ diệu? Cảm xúc hối hận về việc đã la mắng mẹ dâng trào trong tôi. Giờ đây, tôi chỉ muốn nói với mẹ rằng “Con xin lỗi mẹ rất nhiều!” “Mẹ ơi, con yêu mẹ lắm, mẹ biết không? Dù con có lớn lên và thành công đến đâu, trong mắt mẹ, con vẫn là đứa con bé bỏng, ngây thơ. Con biết ơn mẹ rất nhiều. Con tự hào vì mẹ là nguồn sáng dẫn đường cho mỗi bước đi của con trong suốt cuộc đời.”
15. Bài văn cảm nhận về mẹ của em số 18
Trang đầu tiên trong cuốn sổ tay của em luôn dành để ghi lại câu ca dao yêu thích nhất của mình:
“Ai có thể đếm hết lá rừng
Hay đếm hết trời cao mênh mông
Ai có thể đếm được lý do
Hay công lao của mẹ hiền yêu dấu”
Câu ca dao này thể hiện sâu sắc sự vất vả, hy sinh và công ơn to lớn của mẹ - người phụ nữ mà em hết lòng yêu quý trong đời mình.
Mẹ em là một phụ nữ nông thôn giản dị, năm nay khoảng 50 tuổi, đã qua thời tuổi trẻ. Mẹ có vóc dáng nhỏ nhắn, với mái tóc đen ngắn buộc gọn gàng sau lưng. Tóc mẹ không suôn mượt mà có phần thô ráp, với nhiều sợi bạc, dấu vết của những năm tháng lao động vất vả ngoài đồng. Làn da mẹ rám nắng do dãi nắng mưa suốt bao năm, với những vết sẹo nhỏ do làm ruộng. Đôi bàn tay mẹ sần sùi, chai sạn vì cuốc, cào, và đôi chân mẹ hơi to với các ngón chân quặp lại, giúp mẹ bám vững trên đất. Tuy nhiên, nét đẹp nổi bật nhất của mẹ là đôi mắt đen láy và nụ cười rạng rỡ. Mỗi khi mẹ cười, những nếp nhăn ở khóe mắt hiện lên, nhưng đối với em, đó là nụ cười ấm áp và ngọt ngào nhất. Mỗi đặc điểm của mẹ, qua ánh mắt đầy yêu thương của em, đều trở nên xinh đẹp lạ lùng như một cô tiên dịu dàng.
Là một người nông dân, mẹ không chú trọng vào vẻ bề ngoài. Mẹ không biết trang điểm, không nhuộm tóc, không mặc váy ngắn hay đi giày cao gót. Tuy vậy, mẹ luôn giữ gìn sự sạch sẽ, gọn gàng và tươm tất trong mọi hoàn cảnh, điều này tạo ấn tượng tốt với mọi người xung quanh. Mẹ dạy em rằng phải “đói cho sạch, rách cho thơm”, dù nghèo khó nhưng luôn phải sạch sẽ và ngăn nắp. Những bài học chân thành và đơn giản từ mẹ, tuy không cầu kỳ nhưng dễ đi sâu vào lòng em, giúp em trở thành một đứa trẻ ngoan ngoãn.
Mọi người xung quanh đều yêu quý mẹ vì mẹ chân thành, tốt bụng và thật thà. Mẹ luôn sẵn sàng giúp đỡ người khác, dù mưa gió hay xa xôi, và thường xuyên mang phần ăn ngon sang mời bà con. Bà Lan hàng xóm thường nói mẹ dù không khéo léo trong lời nói nhưng có tấm lòng rất tốt, và em thấy lời bà hoàn toàn chính xác.
Mẹ là người mẹ tuyệt vời, luôn dành tình yêu thương và sự chăm sóc hết mình cho con. Hằng ngày, mẹ dùng đôi tay thô ráp của mình để buộc từng búi tóc xinh đẹp cho em. Mặc dù mẹ rất bận rộn và mệt mỏi, nhưng vẫn dành thời gian lắng nghe những câu chuyện nhỏ nhặt của em. Dù gia đình không khá giả, em vẫn được đến trường với đầy đủ đồ dùng học tập, áo quần và giày dép nhờ công sức lao động vất vả của mẹ. Mẹ luôn quan tâm đến em, nhận ra ngay khi em buồn hay mệt mỏi, và chăm sóc em đến quên cả bản thân. Trong cuộc đời này, không ai yêu thương em nhiều như mẹ, và mẹ mãi là người phụ nữ số một trong trái tim em.
Em luôn cố gắng giúp mẹ từ những việc nhỏ nhặt đến lớn hơn, từ nhặt rau, quét nhà, rửa bát đến làm cỏ trên ruộng. Em mong mẹ luôn khỏe mạnh và yêu đời. Mỗi ngày, em mong mình lớn lên nhanh chóng để có thể bảo vệ mẹ như mẹ đã chăm sóc em. Giờ đây, em chỉ muốn được gặp mẹ, để mẹ ôm và xoa đầu em, và để em thì thầm với mẹ rằng: Mẹ ơi! Con yêu mẹ nhiều lắm!
16. Bài văn cảm nghĩ về mẹ của em số 19
“Khi trái nắng trở trời,
Con đau khổ là mẹ không yên lòng.
Trọn đời lo lắng vất vả,
Chăm sóc con bằng từng bát cơm, củi gạo”
Mỗi lần đọc những câu ca dao này, em lại càng cảm nhận sâu sắc hơn tình yêu và sự hy sinh vô điều kiện của mẹ.
Mẹ - là danh từ thiêng liêng mà mỗi người con đều gọi bằng cả trái tim mình. Em cũng vậy. Mỗi ngày, từ lúc mở mắt đến khi khép lại, mẹ là từ ngữ em gọi nhiều nhất. Bởi em biết rằng, bất kể lúc nào, dù thế nào, mẹ luôn bên cạnh, quan tâm và chăm sóc cho em.
Mẹ em làm việc tại một nhà máy may. Như bao công nhân khác, mẹ làm việc vất vả để nuôi dưỡng gia đình. Ở nhà, mẹ còn nuôi gà và trồng rau để tiết kiệm chi tiêu. Trong mắt em, mẹ dường như không biết mệt mỏi hay ốm đau. Dù trời nắng hay mưa, mẹ vẫn đều đặn đi làm. Mẹ không thích mặc váy đẹp, không mê xem phim hay ăn những món ngon. Nhưng giờ đây, khi đã trưởng thành, em hiểu rằng, mẹ cũng có những sở thích như em. Nhưng tình yêu dành cho con đã khiến mẹ sẵn sàng hy sinh tất cả những điều tốt đẹp để lo cho con.
Mẹ luôn chăm sóc em đến từng chi tiết nhỏ. Có khi em không nhận ra sự thay đổi của bản thân, nhưng mẹ lại nhận ra ngay lập tức. Dù em không nổi bật, học hành cũng bình thường, nhưng mẹ vẫn luôn ôm em và nhẹ nhàng nói: Con gái của mẹ là tuyệt vời nhất. Chính mẹ đã tiếp thêm niềm tin và động lực để em phấn đấu và hoàn thiện bản thân từng ngày.
Mỗi khi nhìn thấy những vết sơn trên áo mẹ, những vết chai trên tay, và nếp nhăn quanh khóe mắt mẹ, em càng thêm quyết tâm phải chăm ngoan hơn, phải lớn nhanh hơn để giảm bớt gánh nặng cho mẹ. Hằng ngày, ngoài thời gian học tập, em thường giúp mẹ dọn dẹp nhà cửa, nấu cơm, rửa bát… Dù mẹ bảo em cứ học, để mẹ làm việc, em vẫn kiên quyết xin được làm cùng mẹ, để mẹ có thời gian nghỉ ngơi và xem phim yêu thích.
Em yêu mẹ vô cùng và biết rằng mẹ cũng yêu em như vậy. Em chỉ mong thời gian trôi chậm lại, để em mãi là đứa con bé nhỏ, luôn bên cạnh mẹ mỗi sớm chiều.
17. Bài văn cảm nghĩ về mẹ của em số 20
“Mưa rơi trên phố khuya, trời sao buồn bã,
Mẹ tôi dầm mưa, thân thể ướt đẫm vì vất vả.
Hy sinh cả đời, chỉ mong con được hạnh phúc,
Mong cuộc sống của con luôn ấm êm”
Đó là những lời hát đầy cảm xúc trong bài hát “Mẹ tôi”. Những câu hát này khiến em càng thêm cảm nhận sâu sắc về tình yêu và sự hy sinh không ngừng của mẹ, một người mẹ luôn chăm lo cho con cái, dù có bao khó khăn.
Mẹ em là giáo viên tiểu học, hiện đã bốn mươi tám tuổi. Mặc dù mẹ có vóc dáng cao, gầy và nhìn có vẻ yếu đuối, nhưng bên trong là sức mạnh vô bờ bến, sẵn sàng gánh vác mọi thử thách để bảo vệ em. Mẹ có mái tóc đen dài tới giữa lưng, thường xuyên tết gọn khi đi dạy. Đôi mắt mẹ vì thức khuya soạn bài nên đã yếu, phải đeo kính. Mẹ có khuôn mặt tròn và nụ cười dịu dàng, dễ làm cho học trò yêu quý ngay từ lần đầu gặp. Bàn tay mẹ thon dài, có vết chai do nhiều năm cầm bút và phấn. Giọng nói của mẹ trong trẻo và mềm mại, khiến mọi người đều thích lắng nghe khi mẹ giảng bài.
Mỗi ngày, mẹ đều bận rộn với việc soạn giáo án, chuẩn bị bài giảng, kèm học sinh yếu và chấm bài. Nhưng mẹ vẫn luôn dành thời gian cho em, để em luôn cảm nhận được tình yêu thương và sự quan tâm của mẹ. Mỗi sáng, mẹ đánh thức em, cùng em ăn sáng và đưa em đến trường. Buổi chiều, em về nhà cùng mẹ. Tối tối, em học bài bên bàn mẹ soạn giáo án. Khi em gặp khó khăn, mẹ luôn sẵn sàng giải thích. Những lúc mẹ dạy học sinh, em ngồi bên cạnh lắng nghe và thậm chí giúp mẹ xóa bảng, phát vở. Mỗi khoảnh khắc trong ngày đều có mẹ bên cạnh.
Một lần, em bị điểm thấp môn Toán vì viết sai đáp án. Mọi người và cô giáo đều thất vọng. Em nghe bạn bè xì xào về việc con gái của cô giáo mà làm sai bài toán đơn giản, điều này khiến em càng buồn hơn. Em cảm thấy như đã làm mẹ xấu hổ. Tối hôm đó, em ngồi khóc trong phòng, không ăn cơm. Mẹ vào phòng, nhẹ nhàng vuốt tóc và nói:
- Con đừng khóc nữa, con gái của mẹ không có gì phải buồn cả. Đó chỉ là một sai sót nhỏ. Lần sau con hãy cẩn thận hơn. Không sao đâu.
Em ôm mẹ, vừa khóc vừa nói:
- Mẹ ơi, con đã làm mẹ xấu hổ. Con thật ngu ngốc…
- Không phải như thế! - Mẹ ngắt lời em. Sau khi em ngừng khóc, mẹ tiếp tục:
- Ai cũng có thể mắc sai lầm. Chỉ cần con nhận ra và sửa chữa là đủ. Mẹ vui vì con đã hiểu lỗi của mình và không làm mẹ xấu hổ. Sao mẹ phải xấu hổ khi con biết nhận lỗi và sửa sai chứ?
- Nhưng con là con của cô giáo mà lại sai bài toán đơn giản như vậy… - Em ngập ngừng nói.
Mẹ đáp:
- Con của cô giáo thì sao? Con vẫn là một học sinh lớp 7 bình thường. Có lúc điểm cao, có lúc điểm thấp. Mẹ thấy điều đó bình thường, không hề xấu hổ. Chỉ cần con cố gắng hết sức là được. Con hiểu không?
- Con hiểu rồi ạ! - Em vui vẻ trả lời mẹ.
Sau đó, em ra bếp ăn cơm, nơi bố đang chờ với ánh mắt hiền từ. Em vừa ăn vừa cười, nụ cười lại nở trên khuôn mặt em. Từ đó, em càng yêu quý mẹ hơn và luôn cố gắng để mẹ vui. Ngoài việc học, em còn giúp mẹ làm việc nhà như quét dọn, nấu cơm, rửa bát… để mẹ có thời gian nghỉ ngơi.
Em mong thời gian trôi chậm để mẹ luôn khỏe mạnh và bên em lâu dài, nhưng cũng mong thời gian trôi nhanh để em lớn lên, báo đáp và chăm sóc mẹ, bù đắp những vất vả mẹ đã chịu đựng. Tất cả những mong muốn trái ngược ấy đều xuất phát từ tình yêu sâu đậm mà em dành cho mẹ.
18. Bài văn cảm nghĩ về mẹ của em số 21
Trong bài thơ “Thư gửi mẹ”, Ê-xê-nin đã viết:
“Chỉ mẹ là nguồn sáng kỳ diệu, là niềm tin vững chắc
Chỉ mẹ giúp con vững bước trên đường đời”
Vai trò của mẹ thật sự rất quan trọng đối với mỗi chúng ta. Đối với tôi, mẹ là người gần gũi và yêu thương nhất trong cuộc đời.
Năm nay mẹ tôi đã ngoài bốn mươi, và dấu vết thời gian đã in hằn trên khuôn mặt mẹ. Khuôn mặt mẹ tròn đầy và phúc hậu. Nước da không còn trắng hồng như trước, mà đã xuất hiện những đốm tàn nhang. Mẹ có dáng người đầy đặn với đôi bàn tay chai sạn từ những năm tháng lao động vất vả, để dành những điều tốt nhất cho gia đình chúng tôi.
Mẹ tôi làm bác sĩ tại một bệnh viện thành phố và công việc của mẹ rất bận rộn. Có những đêm mẹ phải ở lại bệnh viện khi số lượng bệnh nhân quá đông. Vì thương mẹ, tôi thường tranh thủ thời gian rảnh để phụ giúp mẹ công việc gia đình như nấu cơm, rửa bát, giặt giũ. Mặc dù vậy, những buổi tối không phải trực ở bệnh viện, mẹ vẫn về nhà để chuẩn bị bữa tối cho cả gia đình. Bữa tối đối với mẹ là thời điểm cả nhà quây quần, trò chuyện sau một ngày dài. Đó là thời gian hạnh phúc nhất, khi cả gia đình cùng nhau thưởng thức những bữa cơm do mẹ nấu. Tôi thấy mẹ thật kỳ diệu, vừa hoàn thành xuất sắc vai trò của một bác sĩ, vừa là một người vợ, người mẹ tuyệt vời.
Tôi vẫn nhớ như in kỷ niệm khi còn nhỏ. Dù là con gái, nhưng tôi rất nghịch ngợm. Khi lớp năm, tôi thường tham gia vào các trò nghịch ngợm cùng bạn trai. Một lần trèo lên cây ổi để hái trộm ổi, tôi bị ngã gãy chân và phải bó bột nằm yên một tháng. Khi gia đình biết tin, ai cũng lo lắng và nhanh chóng đến bệnh viện. Nhưng mẹ là người lo lắng nhất. Bố kể rằng mẹ đã nhờ các đồng nghiệp giúp đỡ để dành thời gian chăm sóc tôi. Điều đó khiến tôi cảm thấy xúc động và có lỗi. Khi tháo bột và về nhà, tôi đã chạy đến bên mẹ và nói rằng tôi yêu mẹ rất nhiều.
Kể từ đó, tôi trưởng thành hơn. Tôi đã học cách giúp mẹ trong những công việc gia đình và trở nên ngoan ngoãn hơn, chăm chỉ học tập hơn. Tôi hiểu rằng dù thế nào, mẹ luôn bao dung và yêu thương tôi vô điều kiện.
Gia đình là hai từ thiêng liêng. Tôi rất hạnh phúc khi có một gia đình hoàn chỉnh, được yêu thương từ những người thân, đặc biệt là tình yêu của mẹ. Trong trái tim tôi, luôn có một tình yêu và sự kính trọng sâu sắc dành cho mẹ.
19. Bài văn cảm nghĩ về mẹ của em số 22
Maksim Gorky từng nói:
“Trời thiếu ánh sáng, hoa chẳng nở
Dạ vắng yêu thương, cảnh đắng sầu
Đời thiếu mẹ hiền, không phụ nữ
Anh hùng thi sĩ còn đâu”
Quả thật, người mẹ đóng vai trò quan trọng không thể thiếu trong cuộc đời mỗi người. Do đó, chúng ta cần dành cho mẹ sự kính trọng và yêu thương.
Đối với em, mẹ là người quan trọng nhất trong cuộc đời. Mẹ đã bốn mươi tuổi nhưng vẫn giữ được vẻ trẻ trung. Khuôn mặt mẹ phúc hậu, với nụ cười hiền hậu. Làn da mẹ vẫn giữ được sự trắng hồng. Đôi bàn tay mẹ thon dài, với các vết chai do nhiều năm cầm bút, cầm phấn. Giọng nói của mẹ nhẹ nhàng và trong trẻo. Mái tóc mẹ dài, đen nhánh và mềm mượt.
Mẹ em là một y tá, công việc của mẹ rất bận rộn nhưng mẹ luôn dành thời gian cho gia đình. Buổi tối, mẹ thường về sớm để nấu cơm cho cả nhà. Bữa tối là thời điểm quan trọng, khi cả gia đình quây quần bên nhau. Mẹ cũng chăm sóc em từ cách ăn mặc đến học tập. Khi còn nhỏ, mẹ dạy em sống tự lập và khi lớn lên, mẹ dạy em cách ứng xử, giao tiếp. Mẹ cũng là người bạn lớn mà em có thể tâm sự, chia sẻ.
Khi trưởng thành, em càng cảm thấy hạnh phúc và biết ơn. Từ lúc còn trong bụng mẹ, mẹ đã chăm sóc, nuôi nấng em. Nhờ có tình yêu và sự chăm sóc của mẹ, em đã trưởng thành từng ngày. Mỗi bước đi nhỏ bé và lớn lao của em, mẹ luôn dõi theo. Em hứa sẽ cố gắng học tập thật tốt, ngoan ngoãn để mẹ luôn vui.
Mẹ là điểm tựa tinh thần vững chắc trong cuộc hành trình gian khó để đạt được thành công. Từ tận đáy lòng, em gửi tất cả yêu thương nhất đến mẹ.
20. Bài văn cảm nhận về mẹ của em số 23
Tôi muốn viết những vần thơ về mẹ
Để mỗi lần đọc, nước mắt không ngừng rơi
Vì điều đẹp nhất trên đời này
Chính là tình mẹ, thiêng liêng vô bờ.
Những dòng thơ xúc động ấy đã diễn tả trọn vẹn tình cảm sâu sắc mà em dành cho mẹ. Mẹ là người mà em luôn yêu thương và kính trọng hết mực. Điều em mong mỏi nhất là luôn thấy nụ cười rạng rỡ của mẹ.
Mẹ em có một vẻ đẹp phúc hậu, dù cuộc sống đã để lại nhiều dấu vết trên khuôn mặt mẹ. Đôi mắt mẹ xuất hiện nhiều vết chân chim, làn da không còn tươi sáng như trước, nhưng nụ cười của mẹ luôn làm em cảm thấy ấm lòng. Đó là nụ cười khi mẹ thấy em ăn ngon miệng, khi em vui vẻ khỏe mạnh, khi mẹ thấy em đạt điểm cao trong học tập. Đó cũng là nụ cười khi em chạy đến bên mẹ, kể đủ mọi chuyện. Những nụ cười giản dị ấy khiến em cảm thấy hạnh phúc và yêu mẹ hơn bao giờ hết.
Tuy nhiên, có những lúc em cảm thấy nụ cười của mẹ không thực sự hạnh phúc. Đó là khi mẹ phải cười gượng để che giấu nỗi buồn. Khi mẹ ốm nhưng vẫn cố mỉm cười để không làm mọi người lo lắng. Khi mẹ bị khách mắng vì giá cả nhưng vẫn cười để không làm mất lòng khách. Hay khi em bị điểm kém, mẹ vẫn gượng cười để động viên em. Những lúc ấy, em càng cảm thấy yêu mẹ hơn, bởi mẹ đã chịu nhiều khổ cực. Em chỉ mong mẹ luôn vui vẻ, để nụ cười của mẹ luôn xuất phát từ niềm vui thực sự.
Em luôn cố gắng học tập chăm chỉ, ngoan ngoãn và lễ phép để mẹ không phải lo lắng. Mỗi khi bên mẹ, em thường kể những câu chuyện vui để mẹ cười. Những lúc đó, em cảm thấy lòng mình ấm áp và hạnh phúc vô bờ. Đó chính là sức mạnh từ nụ cười của mẹ.
Em yêu mẹ rất nhiều và trân trọng từng nụ cười của mẹ. Em sẽ làm mọi điều có thể để giữ cho mẹ luôn nở nụ cười tươi tắn.
21. Bài văn cảm xúc về mẹ của em số 24
Mỗi người trên thế giới này đều có mẹ, và tôi cũng không phải ngoại lệ… Tuổi thơ của tôi tràn ngập hạnh phúc và niềm vui, sống trong một gia đình có đầy đủ ba mẹ. Tôi luôn được yêu thương và chăm sóc như một nàng công chúa nhỏ. Mỗi ngày, tôi nhận được sự chỉ bảo từ cha và sự chăm sóc tận tình từ mẹ, tuổi thơ cứ thế trôi qua êm đềm. Trong ký ức của tôi, mẹ luôn là người đồng hành trong những khoảnh khắc quan trọng nhất. Công lao sinh thành và những bài học mẹ dạy tôi sẽ luôn được ghi nhớ và theo tôi trong mọi chặng đường tôi đi.
Tôi còn nhớ rõ hình ảnh mẹ dắt tay tôi đến trường mẫu giáo, nơi mà mọi thứ đều mới mẻ và lạ lẫm: bạn bè, cô giáo đều là những gương mặt xa lạ. Tôi đã khóc nhiều, làm náo loạn và đòi về, khiến cô giáo phải lúng túng. Mẹ ôm tôi, vỗ về và hứa rằng mẹ sẽ không rời đi, thế là tôi mới miễn cưỡng vào lớp học. Mẹ đứng chờ đến khi tôi cảm thấy yên tâm hơn thì mới rời đi. Tôi cũng nhớ những lúc trời trở gió, chân tôi đau không chịu nổi, mẹ tận tình xoa bóp cho đến khi tôi cảm thấy dễ chịu mới thôi.
Tôi còn nhớ những lần bướng bỉnh, cãi lời mẹ và gây gổ với bạn bè. Những lúc đó, mẹ buồn lắm, mẹ không nói gì mà chỉ lẳng lặng lau nước mắt rồi sau đó lại vui vẻ, chuẩn bị đồ ăn cho tôi. Những lúc đó, tôi cảm thấy đau lòng và hối hận, vì thà rằng mẹ mắng tôi còn hơn là thấy mẹ buồn. Tôi đã khóc rất nhiều, miệng lí nhí xin lỗi mẹ và tự hứa sẽ không làm mẹ buồn nữa. Mẹ cười ôm tôi vào lòng và chấp nhận những lỗi lầm của tôi một cách nhân từ. Còn nhiều kỷ niệm khác nữa mà tôi không thể nhớ hết, chỉ biết mẹ luôn nhân từ, kiên nhẫn, yêu thương tôi vô điều kiện.
Hiện tại, tôi đã là học sinh lớp 7, trưởng thành và hiểu biết hơn. Thời gian của tôi chủ yếu dành cho trường lớp và bạn bè, không còn nhiều thời gian bên mẹ như trước. Hôm nay là ngày nghỉ, khi giúp mẹ nấu cơm, tôi mới có dịp quan sát mẹ kỹ hơn. Mẹ đã già đi nhiều, có lẽ vì tôi trưởng thành hơn mà mẹ phải hi sinh. Đôi tay mẹ trở nên gầy và sần sùi do công việc vất vả. Làn da mẹ không còn hồng hào như xưa mà đã xuất hiện nhiều dấu vết của tuổi tác. Những nếp nhăn và dấu chân chim đã dần hiện rõ trên khuôn mặt phúc hậu của mẹ.
Thật đau lòng khi bấy lâu nay tôi chỉ nghĩ đến mình mà không dành thời gian cho mẹ. Tôi chỉ nhờ mẹ khi cần và dành phần lớn thời gian cho công việc cá nhân, bạn bè và học tập, mà quên mất người luôn âm thầm chăm sóc tôi từng ngày. Tôi hứa với bản thân rằng từ giờ, tôi sẽ cố gắng học tập thật tốt để không phụ lòng mẹ và sẽ dành thời gian cho mẹ nhiều hơn. Đối với mẹ, chỉ cần những lời quan tâm từ con cái và thấy chúng khôn lớn, học hành tốt là mẹ đã hạnh phúc. Niềm vui của mẹ thật đơn giản và nhỏ bé!
Tôi sẽ trưởng thành và bước vào cuộc sống với đôi cánh non nớt. Tôi tin rằng tình yêu và sự dạy dỗ của mẹ sẽ là hành trang giúp tôi vượt qua mọi thử thách. Mỗi khi gặp khó khăn, chỉ cần nghĩ đến mẹ và gia đình là tôi lại cảm thấy ấm áp và mạnh mẽ hơn. Và khi tôi trưởng thành và có gia đình riêng, tôi sẽ cố gắng trở thành một người mẹ tốt, yêu thương và chăm sóc con cái như mẹ đã dạy tôi.
22. Bài văn về lòng biết ơn mẹ của em số 1
“Công cha như núi Thái Sơn
Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra
Một lòng thờ mẹ kính cha
Cho tròn chữ hiếu mới là đạo con”
Cha mẹ đóng vai trò cực kỳ quan trọng trong cuộc đời mỗi người. Vì vậy, tôi luôn dành cho mẹ tình yêu và sự tôn kính sâu sắc.
Bố tôi là bộ đội, thường xuyên phải đi công tác, nên mẹ là người ở bên tôi nhiều nhất. Năm nay mẹ đã bốn mươi tuổi, với khuôn mặt hiền hòa và làn da trắng hồng. Đôi bàn tay nhỏ nhắn của mẹ có nhiều vết chai sạn do lao động vất vả. Giọng nói của mẹ trong trẻo và dịu dàng, mái tóc dài đen nhánh và mềm mượt.
Mẹ làm giáo viên và dù công việc có bận rộn đến đâu, mẹ vẫn luôn chăm sóc chúng tôi chu đáo. Mọi công việc trong gia đình đều do mẹ lo liệu. Khi bố về nhà, cả gia đình quây quần bên mâm cơm do mẹ nấu, cảm giác ấm áp và hạnh phúc vô bờ bến.
Tôi có nhiều kỷ niệm đẹp với mẹ, từ những buổi chiều cuối tuần cùng mẹ nấu ăn, trò chuyện vui vẻ, đến các chuyến đi chơi xa, mẹ chuẩn bị mọi thứ rất tỉ mỉ. Những lúc tôi ốm, mẹ chăm sóc tôi từng chút một, nấu cháo, giúp tôi uống thuốc, và suốt đêm không ngủ để canh chừng. Những lúc đó khiến tôi cảm nhận sâu sắc sự vất vả của mẹ và tình yêu thương mẹ dành cho tôi. Điều đó giúp tôi trưởng thành và yêu mẹ nhiều hơn.
Tình yêu của mẹ bao la như biển cả. Tôi muốn dành tất cả lòng tri ân và sự trân trọng đến mẹ. Tôi mong mẹ luôn khỏe mạnh và vui vẻ để mãi ở bên tôi.
23. Bài văn về tình mẹ của em số 2
“Công cha như núi ngất trời
Nghĩa mẹ như nước biển Đông rộng lớn
Núi cao biển cả mênh mông
Những ân nghĩa này ghi lòng con mãi”
Khi đọc bài ca dao này, em cảm nhận được sự vĩ đại và to lớn của công lao cha mẹ. Từ đó, tình yêu và lòng kính trọng đối với mẹ càng trở nên sâu sắc hơn.
Mẹ đã ngoài bốn mươi tuổi nhưng vẫn giữ được vẻ trẻ trung. Mẹ có dáng người cao, thanh mảnh, với khuôn mặt phúc hậu và nụ cười dịu dàng. Làn da mẹ trắng hồng, đôi bàn tay thon dài và có những vết chai sạn do nhiều năm làm việc. Giọng nói mẹ trong trẻo, mái tóc dài và đen mượt. Đôi mắt mẹ lúc nào cũng đầy yêu thương nhìn em. Mẹ là người phụ nữ đẹp nhất đối với em.
Mẹ luôn chăm sóc gia đình tận tâm. Em nhớ những lúc em bị ốm, mẹ nấu cháo, giúp em uống thuốc và thức trông suốt đêm. Sự hy sinh và tình yêu của mẹ khiến em cảm thấy ấm lòng và nhận ra được sự vất vả của mẹ.
Dù em có làm mẹ phiền lòng như khi trốn học để mua quà vặt và bị cô giáo phê bình, mẹ vẫn không trách mắng mà chỉ nhẹ nhàng nhắc nhở. Mẹ còn chia sẻ rằng mẹ cũng từng làm bà ngoại phiền lòng khi còn nhỏ. Những lần đó giúp em nhận ra lỗi lầm của mình và hứa sẽ cố gắng học tập và giúp đỡ mẹ hơn. Em mong mẹ luôn khỏe mạnh và vui vẻ, và em hy vọng sẽ làm mẹ tự hào.
Tình mẹ thật quý giá. Mẹ là điểm tựa vững chắc trong cuộc sống của em. Từ sâu thẳm trong lòng, em dành tất cả tình yêu và sự trân trọng nhất cho mẹ.
24. Bài văn về tình cảm với mẹ của em số 3
“Công cha như núi Thái Sơn
Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra
Một lòng thờ mẹ kính cha
Cho tròn chữ hiếu mới là đạo con”
Trong gia đình, mẹ là người mà tôi yêu thương và kính trọng nhất.
Mẹ tôi năm nay bốn mươi tuổi, nhưng vẫn trẻ trung và xinh đẹp. Mẹ có dáng người mảnh mai, tóc đen dài, mềm mại. Làn da mẹ trắng hồng và đôi mắt hiền từ luôn nhìn tôi với tình yêu thương. Khuôn mặt phúc hậu của mẹ khiến ai cũng cảm mến. Đối với tôi, mẹ là người phụ nữ đẹp nhất trên đời.
Mẹ chăm sóc gia đình từ những công việc nhỏ nhất như giặt giũ, dọn dẹp đến nấu nướng. Mẹ thường sáng tạo món ăn mới để gia đình thưởng thức. Mẹ còn dạy tôi nấu những món đơn giản. Nhìn mẹ vất vả, tôi cảm thấy rất thương mẹ.
Mẹ là người hiền lành và tận tụy. Một lần trời mưa lớn, tôi không mang áo mưa khi đi học và bị ốm. Mẹ đã chăm sóc tôi suốt đêm và lo lắng cho sức khỏe của tôi. Điều này giúp tôi hiểu được sự quan tâm và lo lắng của mẹ, và tôi đã học được bài học quý giá về sự cẩn thận và sự yêu thương.
Nhận ra sự vất vả của mẹ, tôi hứa sẽ học tập chăm chỉ và giúp đỡ mẹ khi có thể. Nhân ngày 8 tháng 3, tôi và bố đã chuẩn bị một bữa ăn bất ngờ để cảm ơn mẹ. Tôi tin rằng mẹ sẽ cảm động vì món quà này.
“Lòng mẹ bao la như biển thái bình” - tình yêu của mẹ là điểm tựa vững chắc giúp tôi vượt qua mọi thử thách trong cuộc sống.