Tổng hợp trên 30 đoạn văn (khoảng 5 – 7 câu) Cảm xúc về một đoạn thơ mà bạn yêu thích trong bài thơ Mùa xuân nho nhỏ, cung cấp dàn ý chi tiết để học sinh có tài liệu tham khảo để viết văn tốt hơn.
Top 30 Cảm xúc về một đoạn thơ trong bài thơ Mùa xuân nho nhỏ (tốt nhất)
Cảm xúc về một đoạn thơ trong bài thơ Mùa xuân nho nhỏ - mẫu 1
Mùa xuân nho nhỏ là bài thơ đã thể hiện một cách sâu sắc tư tưởng cống hiến và lẽ sống đẹp cho cuộc đời, đặc biệt với dòng thơ:
Một mùa xuân nhỏ nhắn
Trao đi những tình cảm chân thành
Dù là ở tuổi hai mươi
Dù là khi mái tóc đã bạc phơ
Hình ảnh của 'mùa xuân nho nhỏ' cùng với sự 'lặng lẽ' khiến chúng ta hiểu về sự cống hiến một cách im lặng suốt cuộc đời. Mùa xuân - thời kỳ trẻ trung của Thanh Hải chỉ là một phần nhỏ trong mùa xuân lớn của cả dân tộc. Ông hiểu điều đó và ông tự nhận mình cống hiến như một nốt nhạc trong bản hòa ca vô tận của cuộc đời. Câu 'Dù là' cùng với hai hình ảnh trái ngược 'hai mươi', 'tóc bạc' làm cho hai câu thơ trở nên trang trọng như lời thề của một con người cao quý. Trong bối cảnh xuất phát của bài thơ, khi tác giả đối diện với căn bệnh xơ gan đe dọa, chúng ta mới thấy được tinh thần và khao khát nhân văn sâu sắc của Thanh Hải. Khổ thơ đã làm cho chúng ta yêu mến và trân trọng hơn tấm lòng của Thanh Hải, người con Huế mơ mộng.
Dàn ý Cảm nhận về một đoạn thơ trong bài thơ Mùa xuân nho nhỏ
- Mở bài: Chọn một đoạn thơ bạn ưa thích từ bài thơ.
- Phần chính: Cảm nhận về hình ảnh, nội dung, và các kỹ thuật nghệ thuật được sử dụng trong đoạn thơ và chỉ ra tác dụng của chúng.
- Kết luận: Cảm nhận tổng quan về đoạn thơ.
Cảm xúc về một đoạn thơ trong bài thơ Mùa xuân nho nhỏ - mẫu 2
Trong bài thơ Mùa xuân nho nhỏ, tôi rất ấn tượng với những câu thơ:
Một mùa xuân nho nhỏ
Lặng lẽ dâng cho đời
Dù là ở tuổi hai mươi
Dù là khi mái tóc đã bạc phơ
Nếu ai hiểu về ngữ cảnh sáng tác của bài thơ cũng sẽ chia sẻ cảm xúc giống tôi khi đọc những câu thơ trên. Mùa xuân trong thơ của Thanh Hải không phô trương, không kêu gọi, không những điều to lớn, mà chỉ là những điều giản dị, 'nho nhỏ', lặng lẽ. Cho dù ở tuổi thanh xuân - 'hai mươi', hay khi mái tóc đã bạc phơ, cuộc đời vẫn dành cho đời một cách lặng lẽ, vẫn làm ngỏ lời cống hiến vào bản hòa ca mà bản thân là một nốt trầm sâu lắng. Có người nghĩ rằng khát vọng cống hiến được thể hiện rõ ràng trong thơ. Nhưng khát vọng trong thơ của Thanh Hải lại đơn giản, 'lặng lẽ', êm đềm, dễ chạm vào tâm hồn vì nó chân thành và trong sáng.
Cảm xúc về một đoạn thơ trong bài thơ Mùa xuân nho nhỏ - mẫu 3
Trong bài thơ Mùa xuân nho nhỏ, Thanh Hải đã để lại ấn tượng sâu sắc về tình yêu cuộc sống và tình yêu quê hương trong lòng độc giả, đặc biệt là qua khổ thơ đầu tiên của bài thơ. Một màu xanh tươi sáng mênh mông được diễn đạt rõ ràng, làm nền cho vẻ đẹp nổi bật của “bông hoa tím biếc”. Màu “tím biếc” lung linh giữa “dòng sông xanh” làm cho bức tranh thêm phần thơ mộng. Từ “mọc” đặt ở đầu câu thơ thu hút sự chú ý của độc giả. “Mọc” là biểu tượng của sự vươn lên, trỗi dậy từ lòng đất. Điều này đã tạo ra một sức mạnh sống mãnh liệt và sự ngạc nhiên của thiên nhiên, tạo vật. Bức tranh mùa xuân không chỉ có hình ảnh và màu sắc mà còn có âm thanh. Tiếng chim chiền chiện hót ngân vang thánh thót, tạo ra không khí náo nức lạ thường trong buổi sớm xuân. Tình yêu thiên nhiên, lòng yêu đời và yêu cuộc sống trào dâng, tràn đầy. Tiếng thơ là tiếng của tâm hồn tác giả thốt lên từ trái tim rung động:
“Ơi, con chim chiền chiện
Hót chi mà vang trời!”
Tiếng chim trong vắt làm xao động một không gian yên tĩnh. Tiếng hót vút cao giữa bầu trời bao la khiến con người xao xuyến. Nhà thơ thốt lên “ơi…chi mà” vô cùng tha thiết, nhẹ nhàng. Âm thanh đã thấm vào tâm hồn tác giả những cung bậc diệu kì…
Cảm xúc về một đoạn thơ trong bài thơ Mùa xuân nho nhỏ - mẫu 4
'Mùa xuân nho nhỏ' là một bài thơ đẹp và sâu lắng về ước nguyện cống hiến chân thành của nhà thơ muốn sống đẹp và có ích trong cuộc sống:
Chúng ta là những chú chim hót
Ta biến thành một cành hoa
Một giai điệu sâu lắng
Làm con chim, làm một cành hoa dâng hương thơm, tiếng hót làm đẹp cho cuộc sống, đặc biệt ước nguyện muốn thảo thành “một giai điệu” hòa nhịp, nâng đỡ bản nhạc muôn điệu của cuộc đời. Nếu ở phần mở đầu, tác giả mô tả hình ảnh mùa xuân của thiên nhiên bằng hình ảnh bông hoa và tiếng hót thì ở đoạn thơ này, hình ảnh đó được lặp lại như một sự đối ứng chặt chẽ, sự thống nhất trong tâm tưởng. Từ “ta” một lần nữa khẳng định và thể hiện ước nguyện mong muốn được cống hiến của rất nhiều người trong thời kì đất nước bước vào đổi mới. Nhưng trên hết, ước nguyện muốn được hóa thân của tác giả cháy bỏng và thật đẹp khi tác giả sử dụng từ “lặng lẽ” - một cách diễn đạt khiêm tốn, chân thành và giản dị. Tác giả mong muốn được cống hiến âm thầm, lặng lẽ, điều này làm cho người đọc cảm động trước lời tâm sự của con người từng trải qua hai cuộc kháng chiến lịch sử của dân tộc, đã cống hiến và sống có ích cho đời - Thanh Hải!
Cảm xúc về một đoạn thơ trong bài thơ Mùa xuân nho nhỏ - mẫu 5
Ở khổ thơ thứ tư trong bài thơ “Mùa xuân nho nhỏ” của Thanh Hải, đã để lại trong tôi nhiều ấn tượng:
“Ta làm con chim hót
Ta biến thành một cành hoa
Ta hòa mình vào giai điệu
Một giai điệu sâu lắng”
Đầu tiên, tác giả chuyển từ “tôi” sang “ta” cùng với các động từ “làm”, “nhập” để thể hiện mong muốn hòa mình vào cái chung. Thanh Hải mong muốn hóa thân thành muôn loài vật, làm cho cuộc sống thêm phần rộn ràng. Đó là “tiếng chim hót” trong buổi sáng mới bắt đầu. Đó là “một nhành hoa” tô điểm cho vườn hoa cuộc đời. Và đó là “một nốt trầm” làm xao xuyến vạn trái tim để cống hiến. Những hình ảnh đơn giản nhưng sâu sắc đã thể hiện khát khao sống, khát khao hy sinh của Thanh Hải. Đặc biệt hơn khi đặt trong tình thế tác giả đang nằm trên giường bệnh. Trước khi phải đối diện với bệnh tật và cái chết, Thanh Hải vẫn giữ được niềm tin, yêu đời với ước nguyện cống hiến mãnh liệt. Khổ thơ này gửi gắm một khát vọng đẹp đẽ, cao cả.
Cảm xúc về một đoạn thơ trong bài thơ Mùa xuân nho nhỏ - mẫu 6
Trong bài thơ “Mùa xuân nho nhỏ” của Thanh Hải, tôi ấn tượng nhất với khổ thơ đầu tiên:
“Mọc giữa dòng sông xanh
Một bông hoa tím biếc,
Ơi! con chim chiền chiện
Hót chi mà vang trời”
Chỉ bằng vài nét vẽ đơn giản và những hình ảnh thân quen, nhà thơ đã vẽ lên khung cảnh mùa xuân đầy thơ mộng, mang hương vị Huế. Bức tranh xuân kết hợp không gian thoáng đãng của dòng sông, sắc màu tươi tắn của hoa tím biếc và âm thanh rộn rã vui tươi của tiếng chim. Tiếng gọi “ơi” nghe rất tha thiết và sống động. Nhà thơ đã đón nhận mùa xuân với sự thăng hoa của tâm hồn, điêu luyện trong ngòi bút. Câu thơ cứ như câu nói tự nhiên không trau chuốt từ ngữ nhưng vẫn mang hơi thở thi ca. Câu hỏi tu từ “Hót chi mà vang trời” gợi ra tiếng chim hót trong trẻo, vang lên rõ ràng. Cảm xúc của tác giả trước mùa xuân được miêu tả một cách sống động:
“Từng giọt long lanh rơi
Tôi đưa tay tôi hứng”
Hình ảnh ẩn dụ “giọt long lanh” chính là tiếng chim trong trẻo, vang lừng, đọng lại thành từng giọt long lanh như hạt ngọc. Nhà thơ đưa tay hứng với sự trân trọng, đắm say. Bức tranh mùa xuân được nhà thơ khắc họa thật đẹp.
Cảm xúc về một đoạn thơ trong bài thơ Mùa xuân nho nhỏ - mẫu 7
Khi đọc khổ thơ thứ tư của bài thơ “Mùa xuân nho nhỏ”, ta thấy khát vọng dâng hiến cuộc đời cho tổ quốc của nhà thơ:
“Ta làm con chim hót
Ta làm một nhành hoa
Ta nhập vào hòa ca
Một nốt trầm xao xuyến”
Ở đây, nhà thơ không cầm bút nữa mà ôm đàn, gõ phách hát bài ca mùa xuân, bài ca cuộc sống. Ông muốn hóa thân thành muôn loài vật, làm tươi đẹp rộn ràng cuộc sống. Đó là “tiếng chim hót” trong buổi sáng mới bắt đầu. Đó là “một nhành hoa” tô điểm cho vườn hoa cuộc đời. Và đó là “một nốt trầm” làm xao xuyến vạn trái tim. Đó là mong muốn hòa nhập vào cái chung để cùng cống hiến. Tất cả thể hiện khát khao sống, khát khao cống hiến của tác giả. Đặc biệt hơn khi đặt vào hoàn cảnh sáng tác bài thơ, khi Thanh Hải nằm trên giường bệnh, chúng ta hiểu hơn về những điều mà nhà thơ muốn gửi gắm.
Cảm xúc về một đoạn thơ trong bài thơ Mùa xuân nho nhỏ - mẫu 8
Đến với khổ thơ thứ hai của bài thơ “Mùa xuân nho nhỏ”, Thanh Hải đã giúp người đọc cảm nhận vẻ đẹp của mùa xuân đất nước:
“Mùa xuân người cầm súng
Lộc giắt đầy quanh lưng
Mùa xuân người ra đồng
Lộc trải dài nương mạ
Tất cả như hối hả
Tất cả như xôn xao”
Hình ảnh của “người cầm súng” là biểu tượng của những chiến sĩ dũng cảm chiến đấu để bảo vệ hòa bình. “Người ra đồng” là hình ảnh của những nông dân lao động chăm chỉ phục vụ cho công cuộc quốc phòng. Mùa xuân được mô tả ở đây gắn với ý thức và tinh thần bảo vệ dân tộc, trách nhiệm của con người trong việc bảo vệ môi trường sống bình yên cho cả dân tộc và quê hương. Hình ảnh “lộc giắt đầy trên lưng”, “lộc trải dài nương mạ” thể hiện sức sống mạnh mẽ của mùa xuân đang lan tỏa khắp mọi nơi. Tất cả đều đang “hối hả” và “xôn xao” để chào đón sự bừng nở của mùa xuân.
Cảm nhận về một đoạn thơ trong bài thơ Mùa xuân nho nhỏ - mẫu 9
Khi đọc bài thơ “Mùa xuân nho nhỏ” của Thanh Hải, tôi thích nhất là khổ thơ thứ ba:
“Ðất nước bốn nghìn năm
Vất vả và gian lao
Ðất nước như vì sao
Cứ đi lên phía trước”
Nhiều mùa xuân đã trôi qua, nhiều cống hiến đã được đem ra, từng giọt mồ hôi, từng giọt máu đã tạo nên nền độc lập của đất nước ngày nay. Hình ảnh của đất nước bốn nghìn năm - biểu tượng cho một lịch sử dài của dân tộc. Trong suốt hàng nghìn năm đó, đất nước đã phải trải qua nhiều khó khăn, vất vả để xây dựng và bảo vệ quốc gia. Ðất nước như vì sao - ngày càng tỏa sáng, phát triển mạnh mẽ. Cách sử dụng từ “cứ” thể hiện quyết tâm vươn lên, không ngừng tiến về phía trước, không khuất phục trước khó khăn. Những vất vả ngày xưa đã được đền đáp bằng những mùa xuân tươi đẹp ngày nay. Khổ thơ ngắn gọn, giọng thơ nhẹ nhàng nhưng mang trong mình bài học ý nghĩa.
Cảm nhận về một đoạn thơ trong bài thơ Mùa xuân nho nhỏ - mẫu 10
“Một mùa xuân nho nhỏ
Lặng lẽ dâng cho đời
Dù là tuổi hai mươi
Dù là khi tóc bạc”
Những câu thơ thể hiện lòng cống hiến sâu sắc của nhà thơ. Bài thơ 'Mùa xuân nho nhỏ' là một sáng tạo độc đáo và tự nhiên, hợp lí của tác giả. Mùa xuân không chỉ là một khoảnh khắc, mà ở đây 'mùa xuân' còn có hình ảnh sống động, một hình tượng nhỏ bé nhưng dễ thương. Mùa xuân trở thành biểu tượng cho khát vọng, cho lẽ sống đẹp và ý thức khiêm tốn góp phần làm cho mùa xuân của thiên nhiên và đất nước thêm phong phú. Từ 'dù là' ở đầu hai câu thơ liên tiếp khẳng định sự miệt mài không mệt mỏi của tác giả, dù là khi còn trẻ trung hay khi già cỗi, khao khát vẫn cháy bỏng trong trái tim mỗi người.
Đánh giá về một đoạn thơ trong bài 'Mùa xuân nho nhỏ' - mẫu 11
Bài thơ 'Mùa xuân nho nhỏ' thể hiện một cách sâu sắc tư tưởng về lòng cống hiến và lẽ sống đẹp cho cuộc sống, đặc biệt là câu thơ: 'Một mùa xuân nho nhỏ, lặng lẽ dâng cho đời, dù là tuổi hai mươi, dù là khi tóc bạc'.
Hình ảnh 'mùa xuân nho nhỏ' và sự 'lặng lẽ' khiến ta suy tưởng về sự cống hiến một cách thầm lặng suốt cuộc đời. Mùa xuân - tuổi trẻ của Thanh Hải chỉ là một phần nhỏ trong mùa xuân lớn của cả dân tộc. Ông hiểu điều đó, và ông tự nhận mình cống hiến như một nốt trầm trong bản hòa ca vô tận của cuộc đời. Từ 'Dù là' cùng với hai hình ảnh ẩn dụ mang tính đối lập 'hai mươi', 'tóc bạc' khiến cho hai câu thơ vang lên như một lời thề cao cả. Trong hoàn cảnh ra đời của bài thơ, khi tác giả đang chống chọi với căn bệnh xơ gan hiểm nghèo, ta mới thấy được tinh thần và khát vọng nhân văn sâu sắc của một con người có trái tim nhân hậu như Thanh Hải. Khổ thơ đã khiến ta yêu mến và trân trọng hơn tấm lòng của Thanh Hải, người con của xứ Huế mơ mộng.
Đánh giá về một đoạn thơ trong bài 'Mùa xuân nho nhỏ' - mẫu 12
Trong bài thơ 'Mùa xuân nho nhỏ', tôi ấn tượng nhất với những dòng thơ:
Một mùa xuân nho nhỏ, lặng lẽ dâng cho đời, dù là tuổi hai mươi, dù là khi tóc đã bạc
Nếu ai biết về hoàn cảnh ra đời của bài thơ, họ cũng sẽ cảm nhận như tôi khi đọc những dòng thơ này. Mùa xuân trong thơ Thanh Hải không phải là sự kêu gọi hoặc điều gì lớn lao, mà chỉ đơn giản là những điều 'nho nhỏ', lặng lẽ. Cho đến phút cuối đời, tác giả vẫn khao khát cống hiến cho cuộc sống những điều đẹp đẽ. Suốt cuộc đời, từ lúc thanh xuân - 'tuổi hai mươi', đến khi 'tóc đã bạc', cuộc sống vẫn diễn ra theo cách tương tự, vẫn 'lặng lẽ dâng cho đời', vẫn hòa mình vào bản hòa ca mà mình là một phần. Khát vọng cống hiến được thể hiện trong thơ của Thanh Hải không phải là điều gì hoa mỹ, mà lại rất bình dị, 'lặng lẽ', dễ thấm vào lòng người bởi đó là khát vọng chân thành và trong trẻo.
Cảm nhận về một đoạn thơ trong bài 'Mùa xuân nho nhỏ' - mẫu 13
Thanh Hải đã để lại ấn tượng sâu sắc về tình yêu cuộc sống và tình yêu quê hương qua khổ thơ đầu tiên của bài 'Mùa xuân nho nhỏ'. Một màu xanh tươi sáng rộng lớn làm nền cho vẻ đẹp nổi bật của 'bông hoa tím biếc'. Một màu 'tím biếc' lung linh giữa 'dòng sông xanh' tạo nên một không gian thơ mộng. Từ 'mọc' ở đầu câu thơ đã làm nổi bật sự sống mãnh liệt, bất ngờ của thiên nhiên. Bức tranh mùa xuân không chỉ có hình ảnh và màu sắc mà còn có cả âm thanh của tiếng chim chiền chiện hót ngân vang, làm cho buổi sớm xuân trở nên sống động. Tình yêu thiên nhiên và tình yêu cuộc sống được thể hiện mạnh mẽ, tràn đầy trong từng dòng thơ.
“Ơi, con chim chiền chiện
Hót chi mà vang trời!”
Tiếng chim trong vắt làm xao lãng một không gian yên tĩnh. Tiếng hót cao ngân vang giữa bầu trời mênh mông khiến lòng người xao xuyến. Nhà thơ đã thốt lên 'ơi…chi mà' rất tha thiết và nhẹ nhàng. Âm thanh đã làm động lòng tác giả bằng những cung bậc diệu kỳ...
Cảm nhận về một đoạn thơ trong bài 'Mùa xuân nho nhỏ' - mẫu 14
Khi đọc bài 'Mùa xuân nho nhỏ', tôi đặc biệt ưa thích khổ thơ:
“Ta hóa thân thành tiếng chim hót
Ta biến mình thành một cành hoa
Ta hòa mình vào bản hòa ca
Một nốt trầm rung động lòng người”
Trước mùa xuân của tự nhiên và quê hương, nhà thơ đã tỏ lòng khao khát hiến dâng của mình. Nếu ở đầu bài thơ, tác giả miêu tả những hình ảnh làm đẹp thêm cho mùa xuân như tiếng chim chiền chiện vang trời và sắc tím biếc của hoa lục bình trên dòng sông, thì ở đây, bốn dòng thơ được lặp lại, tạo nên một sự đối xứng chặt chẽ. Tác giả muốn trở thành một bông hoa tỏa hương thơm, một con chim hót vang, và một nốt trầm rung động lòng người, để hiến dâng mà không làm mất đi bản sắc riêng của mỗi người. Đó là lời tâm niệm chân thành, sâu sắc, khiêm nhường, và khát khao được cống hiến phần tinh hoa nhất của bản thân làm đẹp thêm mùa xuân của quê hương. Một khổ thơ ngắn gọn nhưng đầy ý nghĩa.
Cảm nhận về một đoạn thơ trong bài 'Mùa xuân nho nhỏ' - mẫu 15
Bài thơ 'Mùa xuân nho nhỏ' của Thanh Hải đã gợi cho tôi nhiều cảm xúc, đặc biệt là đoạn thơ mở đầu:
“Nở giữa dòng sông xanh biếc
Một bông hoa tỏa hương thơm”
Dòng sông xanh biếc yên bình - đó là dấu hiệu của mùa xuân đã đến. Giữa dòng sông ấy là một bông hoa tím biếc. Mùa xuân ở đây vô cùng hào phóng, sẵn sàng tặng cho những ai biết trải rộng lòng mình:
“Ơi con chim chiền chiện
Hót chi mà vang trời
Từng giọt sương long lanh rơi
Tôi vung tay tôi hứng”
Tiếng gọi “ơi” vang lên đầy sôi nổi và lòng nhiệt thành. Nhà thơ đã hoan hỉ đón nhận mùa xuân bằng trái tim tràn đầy tinh thần, tài nghệ lụa. Câu thơ tự nhiên nhưng trang trọng, vẫn mang hơi thở của thi ca. Câu hỏi từ tiếng hót “Hót chi mà vang trời” hình dung ra hình ảnh của tiếng chim hót trong sáng, vang vọng xa như gần, rõ ràng, như những giọt sương lấp lánh màu sắc rơi xuống, vẫn lấp lánh. Nhà thơ đã sử dụng trí tưởng tượng mạnh mẽ của mình để mô tả “tôi đưa tay tôi hứng” - liệu người đang bắt tiếng hót hay hạt mưa rơi.
Cảm nhận về một đoạn thơ trong bài 'Mùa xuân nho nhỏ' - mẫu 16
“Mùa xuân - ta xin hát
Câu Nam ai, Nam bình
Nước non ngàn dặm mình
Nước non ngàn dặm tình
Nhịp phách tiền đất Huế.”
Bài thơ 'Mùa xuân nho nhỏ' của Thanh Hải kết thúc bằng âm nhạc dân ca - câu Nam ai, Nam bình của đất Huế. Nhà thơ muốn thể hiện sự hân hoan bằng điệu hát của Nam ai, Nam bình, là điệu hát dân ca sâu sắc của đất Huế để chào đón mùa xuân. Câu hát như một lời chia tay nhưng vẫn hòa mình vào sự vĩnh cửu. Không gì buồn bã trong “nhịp phách tiền đất Huế” với âm thanh rõ ràng, vang xa. Và bản hòa âm quen thuộc “Nước non ngàn dặm mình/ Nước non ngàn dặm tình” vẫn vang vọng mãi. Câu hát nhắc nhở về lòng yêu thương quê hương, đất nước, cũng như nhớ về nguồn gốc, lòng trung thành và tình nghĩa.