Tổng hợp trên 30 bài văn phân tích một nhân vật văn học mà bạn thích (trong tác phẩm đã đọc) hay nhất với dàn ý chi tiết giúp bạn có thêm tài liệu tham khảo để viết văn hay hơn.
Top 30 Phân tích một nhân vật trong văn học bạn ưa thích (trong cuốn sách đã đọc) (hay nhất)
Phân tích một nhân vật trong văn học mà bạn ưa thích (trong cuốn sách đã đọc) - mẫu 1
Trong truyện 'Gió lạnh đầu mùa', người đọc sẽ rất ấn tượng với nhân vật Sơn. Sơn, với tính cách thân thiện, tốt bụng, giàu tình cảm và ấm áp, làm cho tác phẩm trở nên cuốn hút hơn.
Sáng sớm khi gió lạnh đầu mùa thổi về, Sơn cảm thấy lạnh và em kéo chăn lên đầu rồi gọi mẹ. Mẹ đưa cho em một chén nước nóng để ấm, và em mặc chiếc áo dạ cũ của mình. Sơn là một đứa trẻ ngây thơ và được mẹ yêu thương. Anh ta luôn quan tâm và chăm sóc mọi người xung quanh, làm cho tâm hồn anh ta trở nên rất đẹp và trong sáng.
Sơn là một đứa trẻ rất ấm áp và giàu tình cảm. Anh ta luôn quan tâm và chăm sóc mọi người xung quanh, làm cho tâm hồn anh ta trở nên rất đẹp và trong sáng. Sơn là một đứa trẻ được mẹ chăm sóc và dạy dỗ, nên anh ta rất ngoan và biết tôn trọng mọi người.
Trong khi các em họ của Sơn tỏ ra kiêu ngạo và khinh thường đối với bạn bè, thì Sơn và chị Lan lại rất thân thiện với chúng. Khi họ xuất hiện, các em họ của Sơn tỏ ra rất vui mừng. Trong buổi sớm trong gió lạnh đầu mùa, ánh mắt của Sơn đối với bạn nhỏ như Cúc, Xuân, Tí, Túc,... tràn đầy tình yêu thương và sự cảm thông đối với hoàn cảnh nghèo khó của họ. Dù thời tiết lạnh, nhưng các em vẫn mặc những bộ quần áo rách rưới, và mỗi khi có gió lạnh thổi qua, họ lại run rẩy. Sơn hiểu biết và chia sẻ với bạn bè, điều này chỉ có ở những trái tim nhân ái và tấm lòng nhân hậu.
Tình thương và sự quan tâm của Sơn đối với bạn được thể hiện qua những cử chỉ và hành động cụ thể. Khi nhìn thấy cái Hiên, con gái hàng xóm, chỉ mặc áo rách, Sơn đã cảm thấy thương hại và quyết định mang chiếc áo bông của em Duyên để cho cái Hiên. Điều này cho thấy tấm lòng nhân ái và sự chia sẻ của Sơn với những người cần giúp đỡ. Mặc dù sau đó mẹ của cái Hiên đã trả lại chiếc áo, nhưng thông qua đó, mẹ của cái Hiên đã hiểu được hoàn cảnh của mình và mọi người cũng nhận ra tấm lòng nhân ái của Sơn.
Sơn và chị Lan đã chấp nhận lỗi của mình một cách im lặng. Mẹ đã ôm hai em vào lòng và nhẹ nhàng trách: 'Các con có dám lấy áo mà không xin phép mẹ à?'. Sơn và chị Lan được dạy dỗ và yêu thương nên mới có thể thể hiện tình thương và sự quan tâm đến bạn bè của mình như vậy.
Sơn là một trong những nhân vật đáng yêu trong truyện Thạch Lam, với tình thương và sự ấm áp trong trái tim. Tác phẩm của Thạch Lam mang lại nhiều cảm xúc và sự thú vị cho người đọc. Trong gió lạnh đầu mùa, trái tim của Sơn trở nên ấm áp biết bao!
Dàn ý phân tích một nhân vật trong văn học mà bạn yêu thích (trong cuốn sách đã đọc)
- Giới thiệu về tác phẩm văn học và nhân vật; tóm tắt ấn tượng về nhân vật.
- Phân tích các đặc điểm của nhân vật.
+ Nhân vật đó được giới thiệu như thế nào?
+ Các chi tiết miêu tả hành động của nhân vật đó.
+ Ngôn ngữ của nhân vật.
+ Cảm xúc và suy nghĩ của nhân vật.
+ Mối quan hệ của nhân vật đó với các nhân vật khác.
- Kết bài: Đánh giá và nhận xét về nhân vật.
Phân tích một nhân vật trong văn học mà bạn yêu thích (trong cuốn sách đã đọc) - mẫu 2
Tôi yêu những câu chuyện cổ trong dân gian
Vừa đầy lòng nhân ái, lại cực kỳ sâu xa
Yêu thương người khác trước rồi mới được yêu thương lại
Mặc dù cách xa nhau, nhưng tình cảm vẫn tìm thấy nhau
Vì từ khi còn nhỏ, chúng ta đã nghe và học được những câu chuyện cổ từ bà và mẹ. Trong số đó, cô Tấm trong truyện cổ tích “Tấm Cám” luôn là một hình mẫu mà chúng ta ngưỡng mộ.
Trong truyện, cô Tấm từ một cô gái mồ côi đã trở thành hoàng hậu. Sống cùng mẹ ghẻ và Cám, cuộc sống của Tấm luôn đầy gian khổ. Mặc dù phải làm việc vất vả mỗi ngày, nhưng Tấm chưa bao giờ than vãn. Tuy nhiên, sự chăm chỉ của Tấm đã bị lừa dối khi cô bị mất yếm đỏ mà mẹ dặn bắt được nhiều tôm hơn. Tấm vẫn tiếp tục làm việc chăm chỉ, và cuối cùng cô đã tìm thấy yếm đỏ.
Trong khi đó, Cám chỉ biết chơi bời và lười biếng. Tấm vì lòng trung thực của mình đã bị lừa dối và mất yếm đỏ. May mắn thay, cô được bụt giúp đỡ và được tặng một con cá bống làm bạn. Cuộc sống của Tấm được yên bình cho đến khi mụ dì ghẻ và Cám ghen ghét và giết chết cá bống. Tấm rất buồn bã và chỉ biết khóc. Nhưng cô không ngờ rằng những hành động chân thành của mình sẽ đem lại những điều bất ngờ trong tương lai.
Cuộc sống của Tấm không thể giữ nguyên nếu không có buổi yến hội do nhà vua tổ chức. Giống như nhiều cô gái khác, Tấm cũng mơ ước được tham gia yến hội. Nhưng mẹ con Cám đã tàn ác cướp đi niềm vui ấy của Tấm, bắt cô phải nhặt gạo để được tham dự. Điều này quá nặng nề với cô. Tấm khóc lóc, nhưng Bụt hiện ra và giúp cô. Sự thành thật, chăm chỉ của Tấm đã khiến cô được giúp đỡ, được đi dự hội. Khi đến nơi, Tấm vội vàng đánh rơi chiếc giày. Và như một phần thưởng cho cô, nhà vua nhặt được chiếc giày và quyết định lấy chủ nhân của nó làm vợ. Từ một cô gái nghèo khổ, Tấm trở thành hoàng hậu nhờ sự bền bỉ của mình.
Nếu dừng lại ở đây, câu chuyện Tấm Cám sẽ trở nên giống với mô típ lọ lem phổ biến trong các truyện cổ tích khác trên thế giới. Nhưng phần sau của 'Tấm Cám' là điều sáng tạo đặc biệt của người Việt Nam. Hạnh phúc không đơn giản chỉ là do Bụt hay may mắn mà con người phải tự mình đấu tranh để giành lấy. Tấm trở thành vợ vua nhưng vẫn giữ được phẩm chất hiền lành như xưa. Trở về quê giỗ cha, Tấm không ngờ mẹ con Cám đã sắp đặt một cái bẫy để hại cô. Cái tàn ác là mẹ con Cám đã dẫn đến cái chết của Tấm. Nếu trước đây họ cướp đi tài sản, tinh thần của Tấm, thì bây giờ họ cướp đi cả tính mạng của cô.
Từ đó, Tấm phải trải qua nhiều lần biến đổi để đòi lại hạnh phúc của mình. Tấm hóa thành chim vàng để ở bên vua, hóa thành cây xoan đào để che chắn cho người chồng yêu quý, rồi hóa thành khung cửi để trừng trị Cám. Mỗi lần, Tấm càng mạnh mẽ và kiên nhẫn thì mẹ con Cám lại càng tàn ác và nhẫn tâm, quyết định giết hại cô. Cuối cùng, Tấm tìm sự che chở trong quả thị và được nhà vua phát hiện khi ghé qua quán nước của một bà cụ tốt bụng. Tấm trở lại với hạnh phúc của mình.
Đáng lưu ý nhất là phần kết của câu chuyện có nhiều phiên bản khác nhau. Trong một phiên bản, Tấm dội nước sôi vào Cám hoặc làm mắm Cám để gửi về cho mụ dì ghẻ. Có cả phiên bản Tấm tha chết cho mẹ con Cám, nhưng sau đó họ cũng bị trừng phạt. Mỗi kết thúc mang những ý kiến trái chiều. Tuy nhiên, trong bất kỳ kết thúc nào, người dân vẫn mong muốn Tấm bảo vệ hạnh phúc của mình và trừng trị cái ác. 'Tấm Cám' là một truyện cổ tích kỳ diệu với Tấm là biểu tượng cho sức mạnh sống mãnh liệt của người lao động.
Phân tích một nhân vật văn học mà em yêu thích (trong cuốn sách đã đọc) - mẫu 3
“Lão Hạc” là một trong những truyện ngắn tiêu biểu của nhà văn Nam Cao, mà em đã đọc và rất ấn tượng. Hình ảnh lão Hạc đã trở thành biểu tượng của người nông dân Việt Nam.
Lão Hạc sống trong hoàn cảnh giống với nhiều người nông dân trước cách mạng - phải đối mặt với cuộc sống nghèo đói và cô đơn. Vợ lão sớm qua đời. Con trai lão bỏ nhà để đi làm ở đồn điền cao su vì không đủ tiền cưới vợ. Lão chỉ còn lại con chó Vàng là kỷ vật của quá khứ. Thiên tai khiến lão phải đối mặt với cảnh đói khổ. Lão buộc phải bán con chó trong cảnh đau khổ tột cùng.
Sống trong hoàn cảnh khó khăn ấy, nhưng lão Hạc vẫn giữ được những phẩm chất tốt đẹp. Lão là một người cha yêu thương con hết mực. Vì tình thương con, lão chấp nhận đối mặt với sự cô đơn và tuổi già để con được tự do. Khi con ra đi, lão dành tình yêu cho con chó Vàng, một kỷ vật duy nhất mà con trai lão để lại. Nhìn thấy con chó, lão cảm thấy như đang thấy con mình. Lão yêu con đến mức sẵn lòng chịu đựng đói khổ và thậm chí là cái chết, nhưng không bao giờ bán mảnh vườn, di sản của con.
Trong hoàn cảnh khốn khó, lão Hạc không bao giờ mất đi phẩm chất. Lão quyết không chấp nhận sự giúp đỡ, vì lão nghĩ rằng hoàn cảnh của người khác cũng không tốt hơn. Ban đầu, lão chỉ có thể ăn khoai và sau đó là mọi thứ lẻ tẻ có thể tìm thấy. Nhưng rồi lão cũng chẳng còn gì để ăn. Trong tình thế này, con người dễ mất đi lòng tự trọng của mình. Nhưng lão Hạc không như vậy. Lão quyết định tìm đến cái chết, vẫn giữ nguyên lòng yêu thương cao đẹp của người nông dân.
Lòng tự trọng của lão Hạc vẫn rực sáng ngay cả khi cơ thể đau đớn nhất. Lão đã chọn cái chết để tâm hồn mình được trong sạch, được trao trọn tình yêu cho mọi người, kể cả con chó Vàng thân yêu.
Với cách xây dựng nhân vật độc đáo, qua lão Hạc, người đọc cảm nhận được số phận đau khổ của người nông dân Việt Nam trước cách mạng, cũng như những phẩm chất tốt đẹp của họ.
Phân tích một nhân vật văn học mà em yêu thích (trong cuốn sách đã đọc) - mẫu 4
Truyện cổ tích là thế giới hiện thực biết mơ ước. Truyện cổ tích và văn học dân gian Việt Nam là tiếng nói của nhân dân, là niềm hy vọng trong xã hội khó khăn. 'Tấm Cám' là một ví dụ rõ ràng, thể hiện niềm tin, lạc quan của nhân dân. Tấm là biểu tượng cho lòng sống mãnh liệt, phẩm chất tốt đẹp.
'Tấm Cám' là một câu chuyện cổ tích kỳ diệu. Nó kể về số phận của Tấm, một cô gái mồ côi, chịu đựng nhiều khó khăn nhưng vẫn giữ được lòng nhân ái và tốt đẹp. Thông qua Tấm, nhân dân truyền đạt ước mơ, hy vọng của họ về sự chiến thắng của điều tốt lành trước cái ác.
O Hen-ri, một nhà văn nổi tiếng của Mỹ, được biết đến với những câu chuyện ngắn về cuộc sống của những người nghèo khổ, bất hạnh. Trong số những nhân vật ấn tượng của ông, có nhân vật Giôn-xi trong truyện 'Chiếc lá cuối cùng'. Giôn-xi gây ra nhiều cảm xúc khó diễn đạt, đáng thương và đáng trách, nhưng cũng đáng để học hỏi.
Sống tại thủ đô Oa-sinh-tơn của Mỹ, một trong những thành phố giàu có và phát triển nhất thế giới, nhưng vẫn có nhiều hoàn cảnh đau khổ và bất hạnh. Giôn-xi, một họa sĩ trẻ, sống trong hoàn cảnh khó khăn và bị bệnh sưng phổi. Với tình hình của mình, cô không nghĩ đến việc chữa trị ở thành phố này, và tâm trạng của cô vô cùng tuyệt vọng. Mặc dù có sự chăm sóc từ người chị Xiu, nhưng Giôn-xi vẫn cảm thấy bất mãn và mong chờ cái chết. Tuy nhiên, chiếc lá cuối cùng đã thay đổi suy nghĩ của cô.
Nhà văn O Hen-ri đã thành công trong việc miêu tả tâm lý của nhân vật Giôn-xi, thể hiện một cách sâu sắc những cung bậc cảm xúc và sự thay đổi của cô. Từ tuyệt vọng, Giôn-xi đã dần trở nên lạc quan và muốn sống.
“Bài học đầu tiên trong cuộc đời” của Tô Hoài là một trong những truyện nổi tiếng, qua đó Tô Hoài truyền đạt nhiều bài học quý giá về cuộc sống, đặc biệt là dành cho giới trẻ. Nhân vật Dế Mèn là một minh chứng sống động cho điều đó.
Dế Mèn được miêu tả là một chú dế thông minh, mạnh mẽ hơn người và có tính cách kiêu ngạo. Tuy nhiên, qua những thử thách, Dế Mèn đã học được rất nhiều bài học đắt giá.
Gặp gỡ giữa Dế Mèn và Dế Choắt giúp định hình rõ nét tính cách của nhân vật. Dế Mèn tỏ ra kiêu căng và không cảm thông với đồng loại mình, nhưng cuối cùng, anh đã học được bài học quý giá.
Tạo ra cuộc gặp gỡ giữa Dế Mèn và Dế Choắt đã giúp người đọc hiểu rõ hơn về tính cách của nhân vật. Dế Mèn ban đầu có tính kiêu ngạo và không chia sẻ cảm xúc với người khác, nhưng sau đó, anh đã học được bài học quý giá từ những trải nghiệm đau khổ.
Tính kiêu căng và hợm hĩnh của Dế Mèn được thể hiện rõ qua việc chọc ghẹo chị Cốc. Dế Mèn hát một bài hát nhạo báng 'vặt lông chị Cốc cho tao, tao nấu, tao xào, tao ăn', sau đó nhanh chóng trốn vào hang để tự mãn về chiến công của mình. Khi chị Cốc tìm kiếm kẻ trêu ghẹo mình, Dế Mèn lại sợ hãi và trốn vào hang mà không dám nhận tội. Tình huống này làm rõ tính kiêu căng và hèn nhát của Dế Mèn, khiến anh không dám đối mặt với tình hình khó khăn và bỏ rơi bạn bè.
Tôi yêu thích nhân vật trong truyện 'Cô bé bán diêm' vì nó đã để lại trong tôi nhiều cảm xúc và suy tư.
Tác phẩm 'Cô bé bán diêm' của Andersen đã làm cho tôi cảm thấy oán trách và xót xa. Hình ảnh của cô bé gầy gò và bất hạnh thực sự làm cho tôi ấn tượng sâu sắc.
Cô bé bán diêm là một trong những tác phẩm nổi tiếng của Andersen. Câu chuyện về cô bé bán diêm trong đêm lạnh của năm mới đã để lại cho tôi nhiều cảm xúc.
Ngoài việc miêu tả cảm xúc của cô bé bán diêm, tác giả cũng muốn chỉ trích sự vô tâm của con người. Họ không quan tâm đến cô bé và chỉ nghĩ đến bản thân mình, điều này làm tăng thêm sự đau khổ cho cô bé.
Kết thúc câu chuyện là hình ảnh cô bé chết trong góc phố với nụ cười trên môi. Điều này để lại cho tôi nhiều suy nghĩ về con người và xã hội.
Tôi yêu thích nhân vật trong cuốn sách vì nó đã để lại cho tôi nhiều cảm xúc và suy nghĩ.
Thạch Lam thường sáng tác 'những câu chuyện không có cốt truyện', thường tập trung vào việc khai thác tâm trạng của nhân vật với những cảm xúc mơ hồ, mong manh trong cuộc sống hàng ngày. Trong tác phẩm 'Gió lạnh đầu mùa', nhân vật Sơn là điểm nhấn đáng chú ý.
Truyện được xuất bản trong tập truyện ngắn 'Gió lạnh đầu mùa' (NXB Đời nay, 1937). Sơn là nhân vật trung tâm của câu chuyện, được tác giả xây dựng để truyền đạt những tư tưởng nhân văn sâu sắc.
Tác giả mở đầu truyện bằng những câu văn tinh tế miêu tả sự thay đổi của thời tiết, và từ đó, nhân vật Sơn xuất hiện với những hành động và suy nghĩ trong sáng của một đứa trẻ. Sơn thức dậy và cảm nhận sự lạnh giá của buổi sáng, thể hiện sự ấm áp và tình thương trong gia đình.
Dù sống trong sự chăm sóc của gia đình, nhưng Sơn không kiêu căng hay xa lánh. Cậu bé thể hiện lòng biết ơn và tình cảm sâu sắc đối với mọi người, đặc biệt là đối với em gái đã khuất.
Hành động đặc biệt của Sơn đối với bé Hiên thể hiện sự nhân ái và lòng tốt của cậu bé. Sơn chia sẻ chiếc áo bông cũ của em gái mình cho Hiên, đem lại niềm vui và ấm áp cho cả hai.
Nhà văn Thạch Lam đã thông điệp về tình yêu thương và lòng nhân ái qua nhân vật Sơn trong truyện. Câu chuyện này sẽ làm cho người đọc suy tư về ý nghĩa của việc chia sẻ và đồng cảm trong cuộc sống.
Thạch Lam đã xây dựng truyện ngắn 'Gió lạnh đầu mùa' với sự nhẹ nhàng nhưng sâu sắc. Tác phẩm này mang đến thông điệp về tình yêu thương giữa con người.
Nội dung phân tích một nhân vật văn học mà bạn yêu thích đã đọc - mẫu 9
Người thầy đầu tiên là một truyện ngắn nổi bật của Ai-tơ-ma-tốp kể về thầy giáo Đuy-sen qua góc nhìn của bà viện sĩ An-tư-nai Xu-lai-ma-nô-va, người từng là học trò của thầy Đuy-sen.
Hình ảnh của một người thầy tuyệt vời và đáng kính là điều đáng nhớ nhất khi đọc truyện ngắn này. Khi đến vùng núi quê hương của An-tư-nai, thầy Đuy-sen vẫn còn trẻ. Kiến thức của thầy lúc đó không cao, nhưng trái tim thầy tràn đầy tình yêu thương và nhiệt huyết cách mạng. Thầy lao động hằng ngày, biến cái chuồng ngựa hoang phế thành một cái trường khiêm tốn nằm bên hẻm núi.
Khi An-tư-nai và bạn bè đến thăm trường, thầy Đuy-sen vừa bước ra từ trong cửa, người bê đất. Thầy mỉm cười, quệt mồ hôi trên trán, và nói hiền lành với các em: “Đi đâu về thế, các em gái”. Trước những “khách” nhỏ tuổi, thầy dịu dàng nói: “Các em ghé vào đây xem là hay lắm, các em chả sẽ học tập ở đây là gì? Còn trường của các em thì đã sắp xong rồi...?”
Đuy-sen thực sự là một người thầy vĩ đại, với những lời nói đầy tình thương. Thầy khiến lòng người xao xuyến với lời khen và sự khích lệ. Thầy nói với các em về việc đắp lò sưởi trong mùa đông, và tin rằng trường học đã sẵn sàng để bắt đầu học. Thầy khích lệ các em nhỏ đi học.
Thầy Đuy-sen thật sự có tài, với kinh nghiệm sư phạm phong phú. Chỉ trong vài phút, thầy đã chiếm trọn trái tim của các em nhỏ. Thầy đã thúc đẩy trong các em ngọn lửa khao khát học hành.
Với An-tư-nai, thầy hiểu và cảm thông về hoàn cảnh mồ côi của cô. Thầy khích lệ và khen ngợi An-tư-nai một cách chân thành: “An-tư-nai, cái tên hay quá, và em chắc chắn cũng rất ngoan phải không?”. Lời nói ấy cùng với nụ cười dịu dàng của Đuy-sen đã làm cho cô bé dân tộc thiểu số, bất hạnh cảm thấy lòng ấm áp.
Đuy-sen, người thầy đầu tiên, đã mở ra tri thức và sự khai sáng cho An-tư-nai. Thầy là biểu tượng của lòng nhân ái và tình thương tuổi thơ. Thầy đã khơi dậy trong lòng các em mong muốn học hỏi và tiến bộ. Đuy-sen là một hình ảnh tuyệt vời của người thầy trong tuổi thơ. Con đường học vấn của chúng ta luôn đầy nắng và sự dìu dắt của những người thầy.
Ai-ma-tốp đã viết một truyện ngắn đầy cảm động và chân thực về Đuy-sen - người thầy đầu tiên, và về An-tư-nai, cô bé mồ côi ham muốn được học hỏi. Tác giả ca ngợi tình thương và sự hy sinh của Đuy-sen, người thầy mang lại ánh sáng cách mạng cho mọi người. Tình thương ấy như một ngọn lửa sáng trong truyện, luôn làm ấm lòng độc giả. Thầy Đuy-sen trở nên gần gũi hơn trong lòng người đọc.
Phân tích một nhân vật văn học mà bạn yêu thích (trong cuốn sách đã đọc) - mẫu 10
Chiếc lá cuối cùng trong tác phẩm cùng tên của nhà văn O Hen-ry là một phần nổi bật và ý nghĩa. Nó là một bài ca tôn vinh sức mạnh của tình yêu và sự hy sinh cho người khác, thể hiện qua nhân vật ông Bơ-men.
Ông Bơ-men, một họa sĩ nghèo, đã sống qua sáu mươi tuổi. Ông sống chung với hai họa sĩ trẻ Xiu và Giôn-xi. Suốt hơn bốn mươi năm, ông ước mơ vẽ một bức tranh vĩ đại để lại cho thế hệ sau. Nhưng ước mơ đó vẫn chưa thực hiện được. Hiện tại, ông làm mẫu cho các họa sĩ trẻ để kiếm sống qua ngày.
Dưới vẻ ngoài khó khăn, ta nhận ra trong ông Bơ-men là một người có lòng nhân ái sâu sắc và yêu thương động vật. Khi nghe Giôn-xi nói những suy nghĩ tồi tệ, ông cảm thấy đau lòng và không hài lòng với tình hình đó.
Khi Xiu buồn chán, ông Bơ-men đã hi sinh bản thân mình để giúp đỡ. Hi sinh cho người khác không phải là điều đơn giản, nhưng ông đã dũng cảm làm điều đó.
Trong đêm mưa gió cuồng nhiệt, cái lạnh thấu đến xương, cụ Bơ-men đã sử dụng những công cụ cần thiết như thang, đèn pin, mực vẽ để tạo ra kiệt tác của mình. Kiệt tác đó được tạo ra từ tình yêu thương và sự hy sinh, đã mang lại sự sống cho Giôn-xi. Buổi sáng hôm sau, khi nhìn thấy chiếc lá cuối cùng vẫn dũng cảm treo trên cành, Giôn-xi đã không khỏi ngạc nhiên và nhận ra những suy nghĩ sai lầm của mình: “Muốn chết cũng là một tội”. Cô đã lấy lại niềm tin và sự sống trong lòng mình. Nếu không có chiếc lá đó, chắc chắn Giôn-xi đã bỏ lỡ cơ hội cuộc đời đang mở ra trước mắt.
Sau đêm chiến đấu với cái lạnh gay gắt, cụ Bơ-men mắc căn bệnh viêm phổi và qua đời không lâu sau đó. Tuy nhiên, cái chết của ông không làm ông thất bại, vì ông đã thực hiện được ước mơ của mình là tạo ra một bức tranh kiệt tác. Chiếc lá cuối cùng được coi là một kiệt tác bởi tính thật của nó. Chiếc lá giống thật đến nỗi, con mắt họa sĩ của hai cô gái cũng không nhận ra rằng đó chỉ là sản phẩm của nghệ thuật. Nó không chỉ là một tác phẩm nghệ thuật vì đã mang lại hy vọng sống cho một con người, giúp Giôn-xi thoát khỏi cõi chết. Với tất cả những lý do đó, Chiếc lá cuối cùng trở thành một kiệt tác nghệ thuật trong cuộc đời cụ Bơ-men.
Nhân vật cụ Bơ-men không được tác giả tập trung mô tả quá nhiều, nhưng chỉ với những nét phác thảo ngắn gọn đã đủ để người đọc nhận ra giá trị nhân văn và thông điệp ý nghĩa mà tác giả muốn truyền tải qua nhân vật này. Sống để yêu thương, sẵn sàng chia sẻ và hy sinh, đó là lẽ sống cao đẹp mà ai cũng nên hướng đến.
Phân tích một nhân vật văn học mà em yêu thích (trong cuốn sách đã đọc) - mẫu 11
Nguyễn Ngọc Thuần là một tác giả chuyên viết cho trẻ em. Một trong những tác phẩm tiêu biểu của ông là Vừa nhắm mắt, vừa mở cửa sổ. Trong truyện, nhân vật người bố được mô tả rất chân thực, sống động.
Qua những dòng văn đầu tiên, người bố hiện ra với tình yêu thiên nhiên. Nhà của tôi có một khu vườn rất rộng. Người bố đã trồng rất nhiều hoa. Buổi chiều về, bố thường dắt tôi ra vườn tưới cây. Tình yêu của người bố dành cho khu vườn cũng như dành cho con cái.
Ngoài ra, nhân vật này còn là một người tinh tế, kiên nhẫn. Dù mệt mỏi sau một ngày làm việc, người bố vẫn dành thời gian để trò chuyện và chia sẻ với con của mình. Bố đã nghĩ ra những trò chơi thú vị để dạy con cách cảm nhận thiên nhiên. Ông đã dạy con nhắm mắt lại, sau đó dẫn đi để chạm từng bông hoa một và đoán xem đó là hoa gì. Từ trải nghiệm đó, đứa con đã nhận ra bài học ý nghĩa về sự yêu thương và biết ơn trong cuộc sống. Sau đó, người bố lại nghĩ ra một trò chơi khác, thay vì chạm thì bây giờ con sẽ chỉ được ngửi rồi gọi tên. Khi đã thành thạo, bố khen cậu là người có chiếc mũi tuyệt nhất thế giới. Lúc đó, nhân vật tôi cũng nhận ra rằng chính những bông hoa là người dẫn lối cho con trong khu vườn.
Ngoài ra, người bố còn rất hào phóng, tràn đầy tình yêu thương. Chính ông đã cứu thằng Tí khỏi nguy hiểm. Những món quà của Tí, ông đã nhận với lòng biết ơn và quý trọng. Dù không thường ăn ổi nhưng vì đó là món quà của Tý, ông đã vui vẻ thưởng thức. Khi nhận được câu hỏi của tôi, ông đã giải thích ý nghĩa của những món quà: “Món quà luôn là đẹp. Khi ta nhận hoặc tặng một món quà, ta cũng trở nên đẹp bởi món quà ấy...”
Có thể thấy, nhân vật người bố trong “Vừa nhắm mắt vừa mở cửa sổ” là một người cha tuyệt vời, một tấm gương đáng để bắt chước.
Phân tích một nhân vật văn học mà em yêu thích (trong cuốn sách đã đọc) - mẫu 12
“Vừa nhắm mắt vừa mở cửa sổ” của Nguyễn Ngọc Thuần là một câu chuyện sâu sắc. Trong đó, nhân vật người bố là điểm nổi bật.
Ban đầu, người bố được mô tả là một người yêu thiên nhiên. Khu vườn của ông trồng rất nhiều hoa. Ông dành tình yêu cho khu vườn như dành cho con. Mỗi chiều về, ông thường dắt tôi ra vườn, hai bố con cùng tưới nước cây. Sau đó, người bố nghĩ ra những trò chơi để tôi trải nghiệm. Những trò chơi của ông thể hiện sự tỉ mỉ, kiên nhẫn. Ông yêu cầu tôi nhắm mắt, dẫn tôi đến chạm hoặc ngửi từng bông hoa và đoán tên chúng. Qua mỗi trò chơi, ông cũng dạy tôi cách yêu thương, lắng nghe và thấu hiểu thiên nhiên, cũng như trân trọng mọi thứ xung quanh.
Ngoài ra, người bố cũng rất tốt bụng, giàu tình yêu thương. Một lần, cả nhà đang ăn cơm thì nghe thấy tiếng la hét lớn. Tôi đoán hướng của tiếng hét, mẹ nhận ra là ở bờ sông. Thế rồi, bố đã bỏ chén cơm, chạy qua vườn và cứu được thằng Tí. Khi Tí mang trái ổi đến tặng bố: “Trái ổi to được bọc kín ni lông. Những trái ổi vừa to vừa mềm, cắn rất đã”. Dù không thích ăn ổi nhưng vì đó là món quà của Tý, bố đã thưởng thức. Điều đó khiến tôi thắc mắc và người bố đã ân cần giải thích giá trị của những món quà. Có thể thấy rằng, nhân vật người bố giống như một tấm gương để tôi noi theo, cũng như để mỗi người bạn đọc tự chiếu lại bản thân.
Như vậy, nhân vật người bố được mô tả trong tác phẩm mang những phẩm chất tốt đẹp, giúp cho con cái học được nhiều bài học quý giá.
Phân tích một nhân vật văn học mà em yêu thích (trong cuốn sách đã đọc) - mẫu 13
Nguyễn Quang Thiều là một nhà văn nổi tiếng, với nhiều tác phẩm tiêu biểu. Trong số đó có truyện ngắn Bầy chim chìa vôi. Trong truyện, nhân vật Mon được mô tả là một cậu bé giàu lòng yêu thương.
Câu chuyện kể về cuộc trò chuyện giữa hai anh em Mon và Mên. Vào gần hai giờ sáng, Mon thức dậy vì lo lắng cho bầy chim chìa vôi sống ngoài bãi sông. Sau một thời gian trò chuyện, Mon đề xuất với Mên rằng họ sẽ chèo xuồng ra sông vào giữa đêm để giải cứu bầy chim non. Khi họ tới nơi, họ nhìn thấy những con chim bé nhỏ và ướt át đột nhiên bay lên từ dòng nước, tạo ra một cảm xúc không thể diễn tả, làm xúc động lòng hai bạn nhỏ.
Nhân vật Mon thể hiện bản tính tốt lành. Vì lo cho bầy chim chìa vôi, cậu không thể ngủ yên. Mon thức dậy vào lúc hai giờ sáng, rồi đánh thức anh trai Mên để thảo luận. Cậu liên tục hỏi Mên về tình hình mưa lớn và nước sông dâng cao, cũng như tình trạng của bầy chim. Cùng với những câu hỏi này, Mon tỏ ra lo lắng và nói rằng cậu sợ chim non sẽ chết đuối. Điều này cho thấy tình cảm lo lắng và quan tâm sâu sắc của Mon đối với động vật.
Mặc dù Mon cố gắng ngủ lại, nhưng cậu vẫn không thể. Sau khi thảo luận với anh trai, Mon quyết định mang chim non vào bờ. Quyết định này thể hiện sự mạnh mẽ, quả quyết của Mon. Cậu không thể bỏ rơi tổ chim trong đêm mưa lũ. Quyết định này không đến từ anh trai Mên mà từ chính Mon.
Qua nhân vật Mon, tác giả đã truyền đạt thông điệp sâu sắc về tình yêu thương và sự trân trọng đối với loài vật.
Phân tích một nhân vật văn học mà em yêu thích (trong cuốn sách đã đọc) - mẫu 14
Nguyễn Quang Thiều là một nhà văn nổi tiếng với nhiều tác phẩm dành cho thiếu nhi. Trong số đó, có truyện ngắn “Bầy chim chìa vôi”, nơi nhân vật Mon - một cậu bé tốt bụng - được tạo hình.
Trong truyện “Bầy chim chìa vôi”, Mon và Mên là hai nhân vật chính. Khi khoảng hai giờ sáng, Mon tỉnh giấc và gọi Mên. Cậu lo lắng cho bầy chim chìa vôi làm tổ ngoài bãi sông. Mưa lớn làm nước dâng lên, đe dọa tổ chim. Sau khi thảo luận, họ quyết định cứu bầy chim. Khi bình minh đến, bầy chim bay lên khỏi nước, tạo niềm vui cho cả hai.
Mặc dù còn nhỏ tuổi, Mon đã biết suy nghĩ và lo lắng cho bầy chim. Cậu thường xuyên hỏi Mên về tình trạng mưa lớn và nước sông dâng cao, vì lo cho chim. Mon nghĩ đến sự an toàn của chúng và đề xuất cứu giúp.
Mon quyết định phải đưa chim vào bờ, và cả hai cùng thực hiện kế hoạch đó. Khi thấy bầy chim an toàn, Mon rơi nước mắt hạnh phúc. Hành động của Mon thể hiện lòng nhân hậu và yêu thương động vật.
Thông qua nhân vật Mon, tác giả truyền đạt bài học về lòng nhân hậu và tình yêu thiên nhiên.
Phân tích một nhân vật văn học mà em yêu thích (trong cuốn sách đã đọc) - mẫu 15
Văn bản “Đi lấy mật” được trích từ tiểu thuyết Đất rừng phương Nam của nhà văn Đoàn Giỏi. Trong đó, nhân vật cậu bé An để lại nhiều ấn tượng đặc biệt.
An là nhân vật chính và cũng là người kể chuyện trong câu chuyện. Nhà văn đã mô tả An qua nhiều khía cạnh khác nhau. Trên hành trình lấy mật cùng tía nuôi và Cò, An trải qua nhiều trải nghiệm thú vị. An là một đứa trẻ nghịch ngợm và ham tìm hiểu.
Mặc dù hồn nhiên, An vẫn biết suy nghĩ và ham học hỏi. An luôn nhớ lời dạy của má nuôi và những gì Cò kể về lấy mật, quan sát ong và sân chim. An có sự tinh tế và sâu sắc trong quan sát, biết trân trọng cái đẹp của thiên nhiên.
Trong đoạn trích, An là người kể chuyện và cũng là nhân vật chính. Ngôn ngữ mộc mạc, đậm chất Nam Bộ giúp cho nhân vật An trở nên sống động, chân thực hơn.
An hiện lên với vẻ hồn nhiên, trong sáng nhưng cũng rất ham học hỏi và tìm hiểu. An được mô tả qua hành động, lời nói và suy nghĩ.
Phân tích một nhân vật văn học mà em yêu thích (trong cuốn sách đã đọc) - mẫu 16
Đoạn trích “Đi lấy mật” là một phần trong tiểu thuyết “Đất rừng phương Nam”. An là nhân vật trung tâm được mô tả chi tiết qua nhiều khía cạnh.
Trong đoạn trích, nhà văn đã tập trung vào mô tả nhân vật An thông qua hành động, lời nói, suy nghĩ và mối quan hệ với các nhân vật khác. An là một đứa trẻ nghịch ngợm và ham tìm hiểu về thế giới xung quanh.
Tuy vậy, An vẫn là một cậu bé suy nghĩ, ham tìm hiểu. An chăm chú lắng nghe thằng Cò kể về cách xem ong, về sân chim. Khi nghe má nuôi dạy cách lấy mật, nếu không hiểu, An lại hỏi ngay: “Sao biết nó về cây này mà gác kèo”, “Kèo là gì, hở má?”, “Coi bộ cũng không khó lắm hở má?”, “Ủa, tại sao vậy má?”...
Ngoài tính nghịch và sự ham khám phá, An còn có ánh mắt quan sát tinh tế và sâu sắc. Dưới ánh mắt của An, cảnh rừng U Minh hiện lên sống động và hoang sơ, trù phú: “Buổi sáng, đất rừng yên tĩnh”, còn “ánh sáng trong vắt, hơi gợn một chút óng ánh trên những đầu hoa tràm rung rung, khiến ta nhìn cái gì cũng giống như là nó bao qua một lớp thủy tinh”.
Cảm xúc và trạng thái của An rất đa dạng. An mệt mỏi sau một quãng đường dài nhưng cũng rất vui vẻ và thích thú khi nhìn thấy đàn chim, tổ ong… An yêu mến tía nuôi, má nuôi và dù cãi nhau với Cò nhưng vẫn yêu quý cậu. An được mô tả qua hành động, lời nói cụ thể.
Nhân vật cậu bé An hiện lên với những đặc điểm tính cách hồn nhiên, trong sáng nhưng cũng rất ham học hỏi và tìm hiểu.
Phân tích một nhân vật văn học mà em yêu thích (trong cuốn sách đã đọc) - mẫu 17
“Dế Mèn phiêu lưu ký” là một tác phẩm nổi tiếng của Tô Hoài. Dế Mèn được mô tả chi tiết và sống động trong tác phẩm.
Dế Mèn là một nhân vật đặc biệt trong truyện đồng thoại. Tô Hoài đã mô tả ngoại hình của Dế Mèn cũng như hành động của nhân vật này một cách sinh động.
Thầy Đuy-sen thể hiện sự ấm áp và quan tâm khi An-tư-nai gặp rắc rối. Thầy nhanh chóng đưa An-tư-nai về bờ và che chở cho An-tư-nai.
Với tư cách là một giáo viên, thầy Đuy-sen luôn quan tâm đến tương lai của học trò. Thầy dành những lời yêu thương và khích lệ cho An-tư-nai, mong muốn An-tư-nai thành công hơn.
Nhà văn thông minh khi sử dụng góc nhìn của An-tư-nai để mô tả thầy Đuy-sen, nhấn mạnh vào tính nhân hậu và yêu thương của thầy.
Trong đoạn trích về thầy Đuy-sen, tác giả đã tôn vinh những giá trị và thông điệp về tình yêu thương. Nhân vật này sẽ luôn được độc giả ghi nhớ với những phẩm chất đáng quý.
Phân tích một nhân vật văn học mà em yêu thích (trong cuốn sách đã đọc) - mẫu 19
Tác giả Hà Thủy Nguyên đã sáng tạo nên tác phẩm khoa học viễn tưởng 'Đường vào trung tâm vũ trụ'. Trong đó, nhân vật Thần Đồng được tạo ra với những đặc điểm độc đáo và đáng kính.
Thần Đồng, một cậu bé tò mò và dũng cảm, quyết tâm tìm hiểu bí mật về hòn đá trung tâm vũ trụ. Với sự hào hứng, Thần Đồng cùng nhân vật 'tôi' và Thần Thoại đã mạo hiểm khám phá ngôi đền.
Khác với tính cách hồn nhiên của 'tôi', Thần Đồng luôn thản nhiên, suy nghĩ cẩn trọng. Khi gặp rắc rối, Thần Đồng không quan tâm đến trò đùa, mà tập trung tìm giải pháp. Thần Đồng không ngần ngại tìm kiếm và khám phá, luôn đặt ra những câu hỏi sâu sắc.
Trong đoạn trích, Thần Đồng thể hiện sự quyết đoán và dũng cảm khi đến bảo tàng lấy hòn đá Ôm-phê-lốt. Thậm chí không cần sự chấp thuận của 'tôi', Thần Đồng đã tự mình thực hiện nhiệm vụ khó khăn này.
Nhà văn đã mô tả Thần Đồng một cách sinh động, tạo ra hình ảnh đầy đủ về tính cách của nhân vật. Thần Đồng được miêu tả là một cậu bé dí dỏm, dũng cảm và thông minh.
Phân tích một nhân vật văn học mà em yêu thích (trong cuốn sách đã đọc) - mẫu 20
Mỗi câu chuyện đều chứa đựng những bài học quý báu về cuộc sống và tình người. Câu chuyện về cô bé bán diêm là minh chứng cho sự vô tâm và lạnh lùng của xã hội.
Vô tâm là thái độ lạnh nhạt, thờ ơ đối với cuộc sống và những người xung quanh. Điều này gây ra nhiều vấn đề trong xã hội, và cần có biện pháp để thay đổi tình trạng này.
Truyện kết thúc với cái chết bi thảm của cô bé bán diêm, làm cho độc giả phải suy ngẫm về sự lạnh lùng và tàn nhẫn của xã hội. Câu hỏi về cách ngăn chặn sự bất hạnh của trẻ em luôn đặt ra.
Truyện nhẹ nhàng, đơn giản nhưng đề cập đến những vấn đề sâu sắc, thể hiện giá trị nhân văn cao quý thông qua lòng yêu thương, trân trọng con người. Cách kết thúc của truyện đặt ra nhiều câu hỏi, như một lời đề nghị gửi đến độc giả về cách sống và cách đối nhân xử thế, đặc biệt là đối với những mảnh đời khó khăn.
Phân tích một nhân vật văn học mà em yêu thích (trong cuốn sách đã đọc) - mẫu 21
'Dế Mèn phiêu lưu ký' là một tác phẩm thiếu nhi nổi tiếng. Trong đó, Dế Mèn được Tô Hoài mô tả rất sinh động và chân thực.
Dế Mèn vì tính kiêu căng, ngạo mạn mà đã khiến cho Dế Choắt phải chết oan uổng. Nhà văn Tô Hoài đã tinh tế miêu tả nhân vật Dế Mèn.
Tuy nhiên, Dế Mèn đã phải hối hận khi thấy hậu quả của sự ngạo mạn của mình. Khi Dế Choắt gặp nguy hiểm, Dế Mèn mới nhận ra lỗi lầm của mình.
Phân tích một nhân vật văn học mà em yêu thích (trong cuốn sách đã đọc) - mẫu 22
Thầy cô giống như những người lái đò dẫn chúng ta vượt qua dòng nước tri thức. Họ như những người cha mẹ thứ hai, dạy dỗ và chỉ bảo chúng ta trưởng thành. Nhân vật thầy trong 'Tuổi thơ tôi' của Nguyễn Nhật Ánh ghi lại ấn tượng sâu sắc về đức tính và phẩm chất cao quý của họ.
Nhà giáo trong câu chuyện được miêu tả là người vừa nghiêm nghị vừa tâm lý, luôn đầy yêu thương với học trò. Thầy luôn dạy bảo theo đúng lẽ phải, nhưng không ngần ngại khi phải xử lý nghiêm túc những hành động phi pháp của học trò. Hành động đó không phải là do tính khó tính, mà chính là biểu hiện của tình cảm sâu sắc dành cho học trò. Thầy đã không ngần ngại lên tiếng xin lỗi khi mắc phải sai lầm, và thậm chí còn tham gia vào việc trau dồi tinh thần cho học trò sau một sự cố. Tấm lòng yêu thương của thầy chính là nguồn động viên lớn cho học trò.
Nhân vật giáo viên đã đóng góp không nhỏ vào sự thành công của truyện 'Tuổi thơ tôi'. Thầy đã giúp hình thành nhân cách, truyền đạt tình yêu thương đối với động vật và bạn bè cho các học trò, làm cho họ trở nên đầy đủ hơn trong câu chuyện.