Thời kỳ Tam Quốc nổi tiếng với những nhân tài. Tuy nhiên trong số họ, ai mới là người có khả năng thống lĩnh quân đội vượt trội nhất?
Cuối thời Đông Hán, thiên hạ rơi vào thời kỳ hỗn loạn, với các chư hầu nổi lên khắp nơi. Tào Tháo, Lưu Bị, Tôn Quyền là những nhân vật độc bá, thế chân vạc dần hình thành.
Tuy nhiên, trong thời kỳ nhân tài nổi bật, ai mới thực sự là người có khả năng lãnh đạo quân đội xuất sắc nhất?
Theo quan điểm của Qulishi (Trung Quốc), thời Tam Quốc dù không thiếu tướng tài, nhưng chỉ có 4 nhân vật được xem là có năng lực cầm binh hàng đầu.
Vị trí thứ tư: Tôn Kiên
Tôn Kiên (154 – 191), còn được biết đến với tên là Văn Đài, là người đã đóng góp vào việc xây dựng nền Đông Ngô trong thời Tam Quốc.
Cuối thời nhà Hán, ông là một trong những danh tướng của triều đình, đã tham gia vào cuộc chiến chống lại Đổng Trác.
Tôn Kiên nổi tiếng với những chiến công kiên cường trong việc đàn áp phản loạn. Ông cũng tham gia vào việc chấm dứt cuộc nổi loạn Khăn Vàng.
Khi Đổng Trác gây loạn, Tôn Kiên cùng các chư hầu liên minh nhằm lật đổ quyền lực của ông.
Đội quân dưới quyền Tôn Kiên được đánh giá là có biểu hiện tích cực nhất trong các cuộc chiến. Ông cũng nhiều lần đánh bại các tướng lĩnh Tây Lương, đối thủ mạnh mẽ của Đổng Trác.
Thật đáng tiếc khi trong thời kỳ loạn lạc đó, Tôn Kiên đã hy sinh khi còn trẻ tuổi vì trúng tên trong một trận đánh với quân Lưu Biểu.
Hạng ba: Quan Vũ
Quan Vũ (159 – 220), tự Vân Trường, là một trong những danh tướng nổi tiếng vào cuối thời nhà Hán và thời Tam Quốc. Ông còn được biết đến là một trong những người đặt nền móng cho việc thành lập nhà Thục Hán.
Trong quá khứ, Quan Vũ đã gia nhập quân Lưu Bị từ những ngày đầu tiên của sự nghiệp của ông. Với binh lực mạnh mẽ, ông trở thành một trong những tướng lĩnh hàng đầu của nhà Thục Hán.
Khi bị Tào Tháo bắt giữ, Quan Vũ tham gia trận chiến tại núi Bạch Mã, và tiêu diệt đại tướng Nhan Lương, một tướng lĩnh dưới trướng Viên Thiệu.
Trong trận đánh tại Tương Phàn, ông đã sử dụng mưu kế để đánh bại bảy đạo quân của Tào Ngụy, sau đó tiêu diệt Vu Cấm và Bàng Đức, gây ra cơn sóng gió lớn trong cả vùng đất Hoa Hạ.
Có thể nói rằng, Quan Vũ không chỉ có võ lực phi thường và phẩm chất cao quý, mà còn sở hữu năng lực lãnh đạo quân đội hiếm có. Những chiến công vĩ đại của ông đã làm cho danh tiếng của mình vượt xa những tướng lĩnh thông thường.
Rất đáng tiếc rằng, dù Quan Vũ đã dũng mãnh suốt cuộc đời, nhưng cuối cùng lại vì một sự khinh suất nhất thời mà mất đi Kinh Châu và hy sinh trong ân hận.
Tuy vậy, khi đánh giá về tài năng của tướng Quan, giới sử gia vẫn luôn coi ông là một tướng võ nghệ xuất sắc, gan dạ phi thường, và có uy tín hàng đầu trong quân đội.
Hạng hai: Trương Liêu
Trương Liêu (169 – 222), tự Văn Viễn, là một trong những tướng lĩnh tài ba của nhà Tào Ngụy thời kỳ Tam Quốc. Ông cũng được coi là một trong những vị tướng giỏi nhất trong hệ thống chính trị của nhà Tào Ngụy và đã tham gia vào nhiều trận đánh quan trọng.
Trong sự nghiệp của mình, Trương Liêu đã tham gia vào nhiều trận chiến, đạt được nhiều thành tựu vĩ đại và đóng vai trò quan trọng trong việc hỗ trợ Tào Tháo thống nhất miền Bắc.
Ông tham gia vào các trận chiến ở Sơn Đông, đánh Viên Đàm, tiêu diệt Viên Thuật, chinh phục Liêu Đông…
Trong danh sách những chiến công vĩ đại của ông, không thể không nhắc đến chiến thắng lịch sử trước quân Đông Ngô trong trận Hợp Phì.
Theo những tư liệu lưu trữ từ xa xưa, vào năm 213, Trương Liêu cùng với đồng đội Nhạc Tiến và Lý Điển đã dẫn đội quân 7000 người gác trại ở Hợp Phì. Hai năm sau, khi Tôn Quyền quyết định tấn công Trương Lỗ, ông đã nhanh chóng tuyển mộ thêm 800 binh lính cảm tử, sau đó dũng cảm dẫn đầu cuộc tấn công để thu hút quân Đông Ngô đuổi theo.
Tại cầu Tiêu Diêu, quân Đông Ngô rơi vào một chiến thuật tinh vi, và chỉ với sự chỉ huy của Trương Liêu, thêm 2000 kỵ binh đã đủ để khiến 10 vạn quân Đông Ngô chịu thảm bại.
Mặc dù chỉ có số quân ít ỏi, nhưng Trương Liêu đã gây ra rất nhiều khó khăn cho quân Đông Ngô. Sau trận chiến này, danh tiếng của ông trở nên rộng lớn, khiến mỗi người ở Giang Nam nghe đến đều phải kính phục.
Tôn Quyền từ đó không dám mơ tưởng đến việc chiếm được Hợp Phì nếu Trương Liêu vẫn giữ vững thành trì đó.
Mỗi lần nhắc đến thành công của Trương Liêu trong trận Hợp Phì, điều đó luôn khiến người ta nhớ đến sức mạnh và tài năng của ông trong chiến trường.
Người đứng đầu: Chu Du
Chu Du (175 – 210), tự Công Cẩn, là một trong những danh tướng nổi tiếng và có công lớn trong việc mở mang lãnh thổ cho nhà Đông Ngô thời kỳ Tam Quốc.
Vào thời trẻ, khi chỉ mới 20 tuổi, ông đã cùng Tôn Sách tham gia vào những trận chiến khốc liệt trên đất Giang Đông, từ đó đặt nền móng cho sự thịnh vượng của gia tộc Tôn.
Sau khi Tôn Sách qua đời, Chu Du tiếp tục đảm nhận vai trò lãnh đạo quân đội dưới thời Tôn Quyền. Ông luôn dẫn đầu các trận chiến lớn nhỏ, mang về nhiều chiến công vĩ đại.
Trong sự nghiệp của mình, chiến thắng nổi bật nhất của Chu Du chính là trong trận đại chiến Xích Bích.
Trong trận này, dưới sự chỉ huy của Chu Du, liên minh Tôn – Lưu với chỉ có 50 ngàn quân đã đánh bại đối phương với lực lượng lên tới hơn 200 ngàn người của Tào Tháo.
Trận đánh Xích Bích là một trong những cuộc chiến quyết định nhất thời đại đó, mang lại chiến thắng lịch sử, quyết định vận mệnh của Tam Quốc, đồng thời làm sáng tỏ tài năng lãnh đạo quân sự vượt trội của Chu Du.
Khả năng chỉ huy binh lính của Chu Du xuất sắc đến mức ngay cả Lưu Bị cũng phải ca ngợi:
'Công Cẩn uy danh hiệp lực, trong vạn người anh tài hiếm có'.
Tiếc thay, chỉ hai năm sau, vào năm 36 tuổi, Chu Du đột ngột qua đời, để lại nhiều tiếc nuối cho Đông Ngô khi mất đi một trụ cột về quân sự không thể thay thế được ở thời điểm đó…
*Theo quan điểm của Qulishi (Trung Quốc)