Bài văn Cảm nhận bài Tiếng nói của nghệ sĩ hay nhất, súc tích với dàn ý chi tiết, sơ đồ tư duy và các bài văn mẫu được tập hợp và lựa chọn từ những bài văn xuất sắc đạt điểm cao của học sinh lớp 9. Hy vọng với cảm nhận về bài Tiếng nói của nghệ sĩ này, các bạn sẽ trải nghiệm và viết văn tốt hơn.
Top 40 Cảm nhận về bài Tiếng nói của nghệ sĩ
Cảm nhận văn bản “Tiếng nói của nghệ sĩ” của Nguyễn Đình Thi - mẫu 1
Tố Hữu từng nói rằng cuộc sống là nơi xuất phát và cũng là mục tiêu của văn nghệ. Đối tượng phản ánh và phục vụ của văn nghệ luôn là con người và chỉ có con người. Sự kết nối giữa người nghệ sĩ và người đọc không thể tách rời. Nguyễn Đình Thi cũng cho biết: “Tác phẩm không chỉ là tinh thần của người sáng tác mà còn là dây nối cho người đọc cảm nhận sự sống mà nghệ sĩ mang trong lòng” (Tiếng nói của nghệ sĩ)
Văn nghệ phản ánh hiện thực qua góc nhìn chủ quan của người nghệ sĩ. Tác phẩm văn nghệ không chỉ là lý thuyết khô khan, mà nó còn là tinh thần của người sáng tạo ra nó. Những cảm xúc, suy tư, giấc mơ, những khoảnh khắc của tuổi trẻ… Tất cả đều mang đến cho người đọc những rung động, sự ngạc nhiên trước những điều bình thường. Tác phẩm văn nghệ chứa đựng tâm hồn, cảm xúc của người nghệ sĩ. Nó khám phá tác động mạnh mẽ đến người đọc, khám phá, thể hiện chiều sâu của con người, số phận và thế giới bên trong con người.
Các môn khoa học xã hội khác thường khám phá, mô tả, rút ra kết luận về tự nhiên hoặc xã hội, các quy luật khách quan. Trong trường hợp con người bị cô lập bởi cuộc sống, tiếng nói của nghệ sĩ liên kết họ với thế giới bên ngoài. Tiếng nói của nghệ sĩ làm cho tâm hồn của họ sống lại, bỏ qua nỗi đau của cuộc sống hàng ngày, con người trở nên lạc quan hơn, biết cảm nhận và mơ ước. Nghệ thuật đến với con người qua tình cảm. Nghệ thuật không thể thiếu tư duy. Tư duy trong nghệ thuật không chỉ là trừu tượng mà còn thấm nhuần những cảm xúc, nỗi buồn, từ đó tác phẩm nghệ thuật tác động mạnh mẽ đến cảm xúc của chúng ta, giúp con người tự nhận thức và phát triển bản thân. Bằng cách đặc biệt đó, nghệ thuật thực hiện chức năng của nó một cách tự nhiên, hiệu quả, sâu sắc và lâu dài. Nghệ thuật, các tác phẩm chân chính đã và đang tác dụng tuyên truyền. Bởi: Tác phẩm nghệ thuật chân chính luôn được định rõ bởi một tư duy tiến bộ, dẫn dắt người đọc, người nghe đến một cách sống, một tư duy đúng đắn và nhân đạo mà vẫn có tác động tuyên truyền cho một quan điểm, một tầng lớp, một dân tộc nào đó
Nó không truyền bá một cách cứng nhắc, khô khan, không phải là việc diễn thuyết, minh họa cho các ý tưởng chính trị. Văn nghệ là cả sự sống của con người, là tất cả các trạng thái cảm xúc, tình cảm phong phú của con người trong cuộc sống cụ thể, sinh động. Văn nghệ truyền bá bằng con đường đặc biệt – con đường của tình cảm. Qua tình cảm, văn nghệ động viên toàn bộ trái tim và tâm trí của chúng ta. “Nghệ sĩ truyền điện vào trái tim và tâm trí của chúng ta một cách tự nhiên, sâu sắc và thấm nhuần. Nghệ thuật làm sáng tỏ trong chúng ta, khiến chúng ta phải đi theo con đường đó”. Nghệ thuật mở rộng khả năng cảm nhận, thưởng thức của tâm hồn. Nghệ thuật giải phóng con người khỏi những giới hạn hẹp hòi của cuộc sống con người. Tóm lại, nghệ thuật là tiếng nói của tình cảm. Nó có sức mạnh kỳ diệu, sức mạnh cảm hóa to lớn. Văn nghệ tạo ra sợi dây đồng cảm kỳ diệu giữa nghệ sĩ và độc giả thông qua những rung cảm mãnh liệt, sâu sắc từ trái tim. Văn nghệ giúp con người sống phong phú hơn và hoàn thiện bản thân cả về nhân cách lẫn tâm hồn.
Nguyễn Đình Thi đã phân tích, khẳng định những điều đó trong bài tiểu luận “Tiếng nói của văn nghệ” với cách viết vừa sắc sảo vừa giàu hình ảnh và cảm xúc. Văn nghệ có khả năng cảm hóa, sức hút của nó thực sự kỳ diệu vì đó là tiếng nói của tình cảm, tác động của mỗi con người thông qua những cảm xúc sâu xa từ trái tim. Tác phẩm văn nghệ chính là tiếng nói của “tâm hồn”, là kết quả của tinh thần người sáng tác, là sợi dây nối cho độc giả cảm nhận sự sống mà nghệ sĩ mang trong lòng.
Dàn ý Cảm nhận văn bản “Tiếng nói của văn nghệ” của Nguyễn Đình Thi
1. Mở bài:
* Giới thiệu tổng quan về tác giả và nhận xét chung về tác phẩm
- Nguyễn Đình Thi (1924 - 2003), quê ở Hà Nội. Tham gia Hội Văn hoá cứu quốc từ năm 1943. Có khả năng sáng tác nhiều thể loại: tiểu thuyết, kịch, thơ, phê bình, lý luận văn học...
- Bài Tiếng nói của văn nghệ được viết năm 1948, được in trong cuốn Mấy vấn đề văn học xuất bản năm 1956. Nội dung nói về tầm quan trọng của văn học nghệ thuật trong cuộc kháng chiến chống thực dân Pháp xâm lược đầy gian khổ của dân tộc ta.
- “Tiếng nói của văn nghệ” đã thể hiện được giá trị vững chắc của văn nghệ, là sợi dây kết nối kỳ diệu giữa nghệ sĩ và độc giả thông qua những cảm xúc mãnh liệt, sâu lắng từ trái tim.
2. Phần thân:
* Nội dung phản ánh của văn nghệ đồng thời là hiện thực khách quan và là nhận thức, tư duy, tình cảm của người nghệ sĩ.
- Tác phẩm văn nghệ lấy nguyên liệu từ cuộc sống, tuy nhiên khi đưa vào tác phẩm, tác giả sẽ có sự chọn lọc, sắp xếp theo ý đồ, phối hợp với sự sáng tạo để tạo ra hình tượng văn học có ý nghĩa xã hội sâu rộng.
- Tác giả truyền đạt vào tác phẩm tư duy, cảm xúc của mình về một vấn đề cụ thể trong thời đại. Mỗi tác phẩm văn nghệ mang lại một quan điểm sống, tác động và thay đổi cách nhìn, suy nghĩ của người đọc.
* Tiếng nói của văn nghệ là điều cần thiết với cuộc sống, đặc biệt là trong bối cảnh chiến đấu và sản xuất gian nan, thách thức của dân tộc.
- Văn nghệ giúp con người mở mang và nâng cao nhận thức về thực tại cuộc sống xung quanh.
- Văn nghệ góp phần làm mới mẻ cuộc sống trong thời kỳ chiến đấu khốc liệt và trong đời sống tinh thần, tình cảm của quân dân chúng ta trở nên phong phú hơn.
* Văn nghệ có khả năng cảm hóa mạnh mẽ và sức hút kỳ diệu:
- Văn nghệ là giọng nói của tình cảm, tác động đến mỗi người thông qua cảm xúc sâu thẳm trong lòng.
- Tác phẩm văn nghệ chứa đựng những cảm xúc vui buồn, tình yêu và sự ghét bỏ của con người trong cuộc sống hàng ngày.
* Sức mạnh của văn nghệ bắt nguồn từ nội dung của tác phẩm và cách tiếp cận của nó đến với người đọc, từ trái tim này đến trái tim khác.
* Văn nghệ giúp mọi người nhận biết bản thân, phát triển bản thân. Do đó, văn nghệ đã hoàn thành đầy đủ nhiệm vụ của mình: nhận thức, giáo dục và thẩm mỹ.
3. Kết luận:
- Bài luận Tiếng nói của văn nghệ có sắp xếp cấu trúc chặt chẽ, hợp lý, cách trình bày vấn đề tự nhiên, hấp dẫn, mang đậm dấu ấn trữ tình.
- Qua bài viết này, ta nhận thức được sức mạnh kỳ diệu của văn nghệ đối với cuộc sống của từng người và cả xã hội nói chung.
Dàn ý Cảm nhận văn bản “Tiếng nói của văn nghệ” của Nguyễn Đình Thi

Cảm nhận văn bản “Tiếng nói của văn nghệ” của Nguyễn Đình Thi - mẫu 2
Đúng khi nói rằng văn học là lời nói đầy nghệ thuật của người nghệ sĩ. Chúng là những sợi dây vô hình nối liền truyền tải cảm xúc, tư duy của người nghệ sĩ đến với độc giả. Trong Tiếng nói của văn nghệ, Nguyễn Đình Thi đã lập luận một cách thuyết phục và duyên dáng quan điểm của mình.
Nguyễn Đình Thi (1924-2003), quê gốc ở Hà Nội, là một nhà văn, nhà thơ, nhà lý luận và phê bình văn hóa sâu sắc. Tác phẩm Tiếng nói của văn nghệ được sáng tác năm 1948 và xuất bản trong tập Mấy vấn đề văn học (1956). Trong phần đầu của tác phẩm, Nguyễn Đình Thi phân tích và làm rõ nội dung của văn nghệ, cho rằng văn học là hiện thực khách quan, là tất cả những gì tồn tại xung quanh chúng ta, được lấy từ cuộc sống phong phú, đa màu sắc.
Có lẽ có tâm hồn đồng điệu với Nguyễn Đình Thi, nhà viết kịch Nguyễn Huy Tưởng đã viết trong tác phẩm Vũ Như Tô rằng: “Nghệ thuật mà không gắn liền với đời sống thì đó chỉ là những bông hoa ác mà thôi” hay Nam Cao cũng có một quan điểm nghệ thuật rất hay: “Nghệ thuật không cần phải là ánh trăng lừa dối, không nên là ánh trăng lừa dối; nghệ thuật chỉ có thể là tiếng kêu đau khổ kia, thoát ra từ những kiếp lầm than…”. Thêm vào đó, nghệ thuật không chỉ là những ghi chép cứng nhắc, khô khan mà là những cảm nhận chân thực và sâu sắc từ tâm hồn của người nghệ sĩ, thông qua lăng kính chủ quan của mình người nghệ sĩ ấy đã biến những thứ vốn quen thuộc thành nghệ thuật đầy mới mẻ. Chứng minh cho quan điểm của mình, Nguyễn Đình Thi đã trích hai câu thơ do đại thi hào Nguyễn Du viết:
“Mùa xuân tươi tắn đến tận chân trời
Chùm hoa lê trắng rực nổi bật
Mùa xuân không chỉ là một hiện tượng tự nhiên, mà còn là biểu tượng của sự sống. Câu thơ đơn giản nhưng chứa đựng tâm hồn yêu thiên nhiên, yêu cuộc sống sâu sắc của Nguyễn Du. Mùa xuân được miêu tả trong từng chữ như một bức tranh tươi mới, đầy sức sống. Còn câu chuyện về cái chết của An-na Ca-rê-nhi-na, nó không chỉ là sự mất mát thảm khốc, mà còn là biểu tượng cho nỗi buồn thương, sự bất an trong xã hội. Khi đọc, ta cảm nhận được tâm tư, tình cảm sâu xa của Tôn-xtôi.
Từ những ví dụ như vậy, chúng ta thấy rằng văn nghệ không chỉ là việc tạo ra những tác phẩm nghệ thuật mà còn là cách thức thay đổi suy nghĩ, tình cảm của con người. Khác với khoa học xã hội, văn nghệ đưa ra cái nhìn sâu sắc về cuộc sống tinh thần, tạo ra sự kết nối giữa con người và thế giới bên ngoài. Điều này đặc biệt quan trọng đối với những người bị cách biệt, như những người bị giam giữ không chỉ về thể chất mà còn về tinh thần, như những người bị tra tấn trong tù đầy ám ảnh.
“Trong tù, không có rượu, không có hoa
Đêm nay, không thể không ngạc nhiên trước cảnh đẹp
Người đứng nhìn trăng sáng qua cửa sổ
Tố Hữu từng cho biết cuộc sống là nguồn cảm hứng và mục tiêu của văn nghệ. Tác phẩm văn nghệ phản ánh và phục vụ con người. Mối liên kết giữa người nghệ sĩ và người đọc không thể tách rời.
Văn nghệ là phản ánh của hiện thực thông qua góc nhìn chủ quan của nghệ sĩ. Tác phẩm văn nghệ không chỉ là lời nói hoặc lý thuyết khô khan, mà còn là thể hiện của tâm hồn người sáng tạo.
Văn nghệ truyền đạt thông qua tình cảm. Nó không thể thiếu tư tưởng nhưng cũng chứa đựng nhiều cảm xúc, nỗi niềm. Tác phẩm văn nghệ giao tiếp với tâm hồn chúng ta qua con đường của tình cảm.
Văn nghệ giúp con người sống phong phú hơn và hoàn thiện bản thân. Nó có khả năng cảm hóa và lôi cuốn bởi nó là tiếng nói của tâm hồn, tác động từ trái tim của mỗi người.
Nghệ thuật mở ra sự hiểu biết và thưởng thức sâu sắc của tâm hồn. Nó giải phóng con người khỏi những giới hạn của cuộc sống hàng ngày.
Cảm nhận văn bản 'Tiếng nói của văn nghệ' của Nguyễn Đình Thi.
Văn học bắt nguồn từ cuộc sống và mục đích của nó là phục vụ cuộc sống của con người. Thông qua 'Tiếng nói của văn nghệ', chúng ta hiểu hơn về giá trị của văn học nghệ thuật qua lập luận sắc bén của Nguyễn Đình Thi.
Có thể tình cờ chia sẻ tâm hồn với Nguyễn Đình Thi, nhà viết kịch Nguyễn Huy Tưởng đã viết trong tác phẩm Vũ Như Tô: “Nghệ thuật nếu không liên kết với cuộc sống thì chỉ là những bông hoa ác mà thôi”, hay Nam Cao cũng đã nêu quan điểm rất hay: “Nghệ thuật không cần phải là ánh trăng lừa dối; nghệ thuật chỉ có thể là tiếng kêu đau khổ, thoát ra từ những kiếp lầm than…”.
Đọc những dòng thơ của Nguyễn Du, ta như cảm nhận được mùa xuân trong lòng ông, chân thật, tuyệt vời đến kỳ diệu.
Hay là cái chết thảm khốc của An-na Ca-rê-nhi-na, ẩn chứa sự ám ảnh, bâng khuâng, buồn thương cho số phận trong xã hội. Cùng với đó là tâm tư tình cảm của Tôn-xtôi khi viết những dòng chữ sâu sắc này.
Nghệ thuật là tiếng nói của tình cảm, từ vui, buồn, giận dữ, tuyệt vọng, hăng hái,… tất cả có thể thông qua nghệ thuật để bày tỏ, truyền đạt.
Nghệ thuật giải phóng con người khỏi gông xiềng tăm tối của bản thân, làm phong phú thế giới nội tâm và biến con người trở nên yêu thương hơn cuộc sống này.
Văn nghệ giúp con người được sống phong phú hơn và tự hoàn thiện nhân cách, tâm hồn mình. Như đã phân tích qua bài tiểu luận “Tiếng nói của văn nghệ” của Nguyễn Đình Thi, với cách viết vừa chặt chẽ vừa giàu hình ảnh và cảm xúc.