Bài văn Kể về một giấc mơ gặp lại người thân sau thời gian xa cách, được tổng hợp từ những bài văn xuất sắc của học sinh lớp 9. Hy vọng sẽ truyền cảm hứng cho các bạn viết văn.
Top 40 Câu chuyện về một giấc mơ gặp lại người thân sau thời gian xa cách
Kể về giấc mơ gặp lại người thân đã xa cách - Mẫu 1
Trong ngày đặc biệt, tôi nhận được điểm 10 môn Mỹ Thuật. Bức tranh vẽ bà ngoại tôi, người đã ra đi hai năm trước, đã khiến tôi rất xúc động. Trong giấc mơ, bà đã trở về bên tôi, mang lại sự an ủi và hạnh phúc.
Trước mắt tôi là nhà của bà, nơi mà tôi thường ghé thăm. Bà ngồi đan và tôi không thể tin vào điều này. Bức vẽ của tôi trở nên sống động khi bà hiện hữu trước mắt, giống như trong giấc mơ.
- Hôm nay con bé lạ lắm đấy. Khi con đến thăm, hãy báo trước cho bà biết để bà chuẩn bị cơm nước. - Bà xoa đầu tôi một cách âu yếm.
Tôi ôm bà chặt, hít thở hương thơm trên khuôn mặt, trán và cả bàn tay gầy guộc, những bàn tay đã chăm sóc tôi lớn lên.
- Cháu nhớ bà quá.
Bà nói với tình yêu:
- Con trai của bà!
Nhớ ra ngay, tôi nhanh chóng khoe:
- Bà ơi, hôm nay con được 10 điểm môn Mỹ Thuật. Con vẽ ai? Đó là bà, người con yêu quý.
- Con giỏi lắm, bà sẽ thưởng gì cho con nhỉ?
- Bà ạ, chè kho nhé.
Hồi nhỏ, vì ba mẹ bận rộn, tôi sống với bà ở quê. Cuộc sống ở đây đơn giản nhưng đầy hương vị của người Việt. Bà thương tôi lắm, chiều chuộng tôi hết mực. Khi nấu chè, tôi đưa củi vào bếp theo bà dạy. Chúng tôi nói chuyện trong lúc nồi đỗ sôi. Khi chè nguội, vị ngọt của đường và béo của đỗ khiến tôi ăn nhiều miếng. Chè kho khiến tôi nhớ mãi vị ngọt thơm trong tuổi thơ.
Sau khi ăn, hai bà cháu nằm võng ngoài hiên. Bà kể những câu chuyện ý nghĩa và dạy tôi những bài học cuộc sống. Bà so sánh cuộc đời con người với chiếc lá: một số sẽ có cuộc sống có ích, nhưng hãy cầu mong cho tất cả đều được mãn nguyện. Tôi nhớ mãi những lời dạy của bà.
Tỉnh giấc, tôi nhớ mơ mình được gặp bà. Giấc mơ đẹp và ấm áp. Dù bà đã ra đi, nhưng tôi tin rằng dáng hình hiền hậu của bà sẽ luôn ở bên tôi.
Dàn ý: Kể về một giấc mơ trong đó em gặp lại người thân.
I. Mở bài
- Trình bày giấc mơ của bạn.
Ví dụ: Trong những ngày làm việc căng thẳng, em thường chìm vào giấc ngủ để giảm bớt mệt mỏi. Một ngày, khi em lăn vào giường, em đã mơ thấy cô Tấm, một nhân vật cổ tích mà em yêu mến từ nhỏ.
II. Phần chính
a. Mô tả giấc mơ theo thứ tự thời gian và không gian
- Đêm đó, em đi ngủ sớm sau một ngày làm việc mệt mỏi.
- Em bỗng thức dậy trong bóng tối với ánh sáng mờ ảo xung quanh.
- Em tò mò đi theo ánh sáng, đồng thời nghe thấy một giai điệu quen thuộc.
- Khi đi sâu vào, em bắt đầu nhận ra hình ảnh của cô Tấm trước mắt.
- Cô Tấm mặc yếm nâu kết hợp với chiếc váy đen đã được vá nhiều lần. Nhìn thấy em, cô Tấm tươi cười âu yếm.
- Em cảm thấy ngạc nhiên và hạnh phúc không thể diễn tả, bởi suốt thời gian dài em chỉ nghĩ đến Tấm như một nhân vật trong truyện cổ tích.
- Em và Tấm ngồi lại gần nhau để trò chuyện. Tấm chia sẻ về cuộc sống của mình, những gánh nặng từ mụ dì ghẻ và cô em chồng đối xử tệ bạc.
- Em cảm thấy thương cảm với Tấm vô cùng. Dù đã phải trải qua nhiều khó khăn và đau khổ, Tấm vẫn giữ được lòng tốt và lòng nhân từ.
- Em cũng chia sẻ với Tấm về những trải nghiệm vui buồn trong cuộc sống của mình một cách tự nhiên. Tấm đưa ra những lời khuyên hữu ích cho em.
- Bây giờ, Tấm không chỉ là một nhân vật trong câu chuyện cổ tích nữa, mà thực sự là một người bạn của em.
- Em và Tấm đang sôi nổi trò chuyện thì em nghe thấy tiếng mẹ gọi và tiếng đồng hồ báo thức reo. Em biết đã đến lúc phải tỉnh dậy.
- Em nói lời tạm biệt với Tấm, hẹn sẽ gặp lại một ngày nào đó.
- Khung cảnh dần phai nhạt, và khi em tỉnh dậy, lòng vui sướng không dứt.
b. Cảm xúc của em sau khi mơ
- Sau khi tỉnh dậy, em vẫn mãi nhớ về giấc mơ đẹp như truyện cổ tích.
- Em nhận ra rằng vẫn tồn tại những người như Tấm, tốt bụng và hiền lành, và rằng sẽ có những điều tốt lành đợi chờ sau này.
- Em cảm thấy may mắn có một người bạn để tâm sự, chia sẻ những niềm vui và nỗi buồn trong cuộc sống.
- Giấc mơ đã thêm cho em động lực để giải quyết mọi công việc, mang lại niềm vui và sức mạnh.
- Em hy vọng sẽ có dịp gặp lại Tấm trong một giấc mơ khác.
III. Tóm lại
- Cảm nhận của em về giấc mơ đẹp này.
- Ước mơ của bản thân
Sơ đồ tư duy Kể về một giấc mơ trong đó em được gặp lại người thân đã xa cách lâu ngày
Kể về một giấc mơ trong đó em được gặp lại người thân đã xa cách lâu ngày – mẫu 2
Có lẽ bạn đã từng nghĩ rằng sau một giấc mơ, những ước mơ lâu dài sẽ trở thành hiện thực, giống như trong những câu chuyện cổ tích phải không? Tôi cũng từng hy vọng như vậy, và có lúc thất vọng. Nhưng tôi vẫn giữ mãi trong lòng những khoảnh khắc mà chỉ giấc mơ mới mang lại, như hôm nay vừa qua.
Trong ký ức thơ ấu của tôi, ông là người thầy dạy tôi biết về thế giới xung quanh. Ông luôn khuyến khích tôi khám phá, và ông đã thay thế mẹ tôi trong việc giáo dục tôi. Một ngày, khi ông đạp xe về nhà, tôi tự hào giới thiệu về cành đào mà tôi đã giữ, tin rằng Tết sẽ đến vui vẻ hơn. Ông chỉ mỉm cười, biểu hiện niềm vui và sự đồng tình. Trong đêm giao thừa, tôi cảm thấy hạnh phúc khi có ông ở bên, và mong muốn thời gian không trôi qua quá nhanh. Tôi hứa sẽ luôn ngoan ngoãn để không làm ông buồn. Tuy nhiên, khi tôi tỉnh dậy, tôi nhận ra rằng ông đã ra đi mãi mãi. Giấc mơ ấy khiến tôi hụt hẫng, nhưng cũng đem lại cho tôi niềm tin và hy vọng.
Nhìn lại giấc mơ, tôi nhận ra rằng đó chỉ là sự tưởng tượng. Mặc dù tôi cảm thấy tiếc nuối, nhưng đó chỉ là một phần nhỏ của cuộc sống. Tôi học được nhiều từ giấc mơ đó, bao gồm niềm tin, hy vọng và sự nỗ lực để theo đuổi giấc mơ của riêng mình.
Kể về một giấc mơ đầy cảm xúc, khi tôi được gặp lại người thân sau một thời gian dài xa cách.
Sau thời gian căng thẳng của kì thi, tôi bắt đầu ngủ sâu hơn. Trong giấc mơ, tôi gặp lại bà nội, người đã ra đi từ lâu. Đó là một giấc mơ đẹp và xúc động.
Bà nội đã ra đi cách đây ba năm, nhưng giấc mơ đã đưa tôi gặp lại bà. Trong giấc mơ, tôi được quay về nhà cũ của bà, nơi mà tôi thường chơi thơ ngây. Khi gặp bà, tôi cảm thấy hạnh phúc và xúc động.
Trong giấc mơ, bà nói với tôi rằng bà đã trở về. Những lời này khiến tôi cảm động và hạnh phúc.
Khi gặp lại bà, tôi không thể kiềm chế được xúc động. Bà vẫn như ngày nào, dành tình yêu thương và sự quan tâm đặc biệt cho tôi. Giấc mơ ấy khiến tôi cảm thấy hạnh phúc và an lòng.
Tôi nhớ giọng kể của bà, những câu chuyện của bà luôn làm cho tôi cảm thấy thú vị và ấm áp.
Trong giấc mơ, tôi nghe giọng kể của bà và cảm thấy hạnh phúc vô cùng vì được gặp lại bà.
Mặc dù chỉ là giấc mơ nhưng sự hiện diện của bà đã mang lại cho tôi niềm vui và sự bình an.
Giấc mơ đó đã làm cho tôi nhớ mãi về bà và đem lại động lực cho tôi trong cuộc sống hàng ngày.
Trong giấc mơ, tôi gặp lại anh Hai, người thân yêu của tôi, và tôi cảm thấy hạnh phúc và an lòng.
Khi gặp lại anh, tôi cảm thấy như mọi lo lắng đều tan biến và chỉ còn lại niềm vui và hạnh phúc.
Giấc mơ đã mang lại cho tôi niềm tin và sự động viên trong cuộc sống, dù có khó khăn thế nào đi nữa.
Bất ngờ, có tiếng gõ cửa kèm theo giọng anh quen thuộc: “Em à, mở cửa cho anh đi!” Aha, đúng là anh Hai! Anh Hai đã trở về. Tôi nhảy lên vui mừng và nhanh chóng mở cửa, đón anh vào nhà. Anh đặt ba lô xuống sàn và vỗ nhẹ vào đầu tôi:
_ Em đang giải toán à? Giỏi quá nhỉ!
Sau đó, anh kéo tôi ngồi xuống ghế, hỏi về việc học hành của tôi. Tôi phấn khích chia sẻ với anh về những thành tích học tập của mình. Anh nghe xong, tươi cười nói:
_ Thế mới là em gái của anh chứ!
Tôi yêu cầu anh kể về những ngày ở biên giới. Anh hồn nhiên chia sẻ hàng loạt câu chuyện hài hước trong quân ngũ. Lúc tập trung nghe anh kể, tôi nhận ra rằng da anh đã sạm màu hơn, có lẽ do anh phải chịu nắng và sương mù nhiều. Anh trông cường tráng và khỏe mạnh hơn nhờ vào việc rèn luyện hàng ngày để đối phó với khí hậu khắc nghiệt. Nhưng ánh mắt của anh vẫn sáng và ân cần.
_ Em gái của anh đã lớn lên rồi! Có nhớ anh nhiều không? Không còn anh giải bài toán như trước đây nữa nhưng anh vẫn luôn ủng hộ em. Đừng bao giờ nản lòng nhé! Hãy cố gắng học thật giỏi để anh tự hào về em trước mọi người.
_ Em hứa sẽ cố gắng học, không làm anh thất vọng đâu. Em sẽ là em gái mà một người chiến sĩ bộ đội phải tự hào.
Anh ôm tôi vào lòng, vỗ nhẹ vai rồi bước ra khỏi cửa. Anh vẫy tay chào:
_ Anh đi đây! Nhiệm vụ đang chờ đợi anh!
Anh ra đi, cánh cửa đóng lại khiến tôi tỉnh giấc. Ồ, thì ra đó chỉ là một giấc mơ.
Dù chỉ gặp anh Hai trong giấc mơ nhưng tôi vẫn cảm thấy hạnh phúc. Khi tỉnh dậy, tôi quyết tâm giải bài toán để không làm anh thất vọng. Ngày mai, sau khi thi xong, tôi sẽ viết thư kể cho anh nghe về giấc mơ này, chắc anh sẽ vui lắm.
Trong cuộc sống, có những lúc ta gặp lại bản thân, khi kí ức trỗi dậy, ta nhận ra mình đã quên đi quá nhiều.
'Hẹn gặp trong mơ' - lời tôi thường nói. Nhưng điều đó chưa bao giờ trở thành hiện thực. Có lẽ vì tôi đã lạc quan quá nhiều, đã thay đổi mình quá nhiều?
Trong giấc mơ, tôi đang lạc trong một không gian u tối, mệt mỏi và cô đơn. Biết đâu đây là hành trình tìm lại kí ức, nơi tôi đã chôn vùi quá nhiều điều.
Đêm ấy, sau một ngày học vất vả, em mệt mỏi nên đi ngủ sớm. Khi nhắm mắt lại, em đắm chìm vào giấc ngủ sâu. Bỗng trước mắt, em thấy mình đứng trong khu vườn quen thuộc của ông nội. Đúng là đó, khu vườn ấy. Góc vườn vẫn là cây khế ông thường hái cho em. Lá cây vẫn xanh mướt và trên cành vẫn thấy những quả khế xanh mọng. Giữa khu vườn, cây hồng xiêm là niềm tự hào của ông. Rồi hai cây bưởi, khu vực rau mọc sát đất, cùng hàng liễu lá dài đến cây xoài đang nở hoa, như lúc em còn nhỏ, sống ở quê với ông. Trong khu vườn này, ông đã cùng em chăm sóc những cây xanh, từ khi chúng bé đến khi ra hoa, ra quả. Ông đã dạy em biết giá trị của công việc, niềm vui và tự hào khi nhìn thấy cây mình chăm sóc mang lại những trái ngọt đầu tiên. Nhìn khu vườn, những kỷ niệm với ông lại tràn về trong tâm trí em. Em nhớ ông quá và đột nhiên em gọi: 'Ông ơi!' Bỗng ông hiện ra trước mắt. Không tin vào mắt mình, em vỗ mắt. Và ông gọi: 'Cháu ơi, ông đây mà.' Giọng nói thân quen của ông. Em chạy đến ôm ông, khóc thật to. Ông vỗ nhẹ đầu em: 'Cháu đừng khóc nữa, ông ở đây mà.' Em nhìn lên, tóc ông vẫn bạc như xưa. Em còn nhớ khi nhỏ, em thường hỏi: 'Sao tóc ông lại trắng thế?'
Dù ông đã ra đi, nhưng cuối cùng em đã hiểu, trước khi ông ra đi, ông đã để lại cho em hai món quà. Món quà của tri thức, dù ông đã ra đi nhưng em vẫn cảm nhận được linh hồn ông bên cạnh. Và món quà kia, là khu vườn nhỏ mà ông đã dành tâm huyết để chăm sóc khi còn sống. Em luôn tin rằng, dù ông đã ra đi, linh hồn ông vẫn hiện hữu bên em, cùng với khu vườn xanh tươi mà ông đã trồng.