Bài văn kể về một lần thăm mộ người thân cùng bố mẹ hay nhất, ngắn gọn với dàn ý chi tiết và sơ đồ tư duy, được chọn lọc từ những bài văn xuất sắc nhất của học sinh lớp 9. Hy vọng với chủ đề này, các bạn sẽ viết được những bài văn ý nghĩa.
Top 40 Kể về một chuyến thăm mộ người thân cùng bố, mẹ
Kể về một lần thăm mộ người thân cùng bố mẹ - mẫu 1
Gần Tết rồi! Hai năm trôi qua mà không có bà ở bên cạnh, chỉ còn lại trong ký ức và trí tưởng tượng của tôi. Năm nay sẽ là lần đầu tiên tôi đi tảo mộ bà. Trong tôi rộn lên bao nỗi niềm cảm xúc.
Xuân về! Mọi thứ tỉnh giấc khỏi giấc ngủ mùa đông, mừng đón ánh nắng đầu tiên của mùa mới. Bên đường, những bông hoa và cỏ mới mọc đưa mình trước làn gió xuân mát lành. Khắp nơi tràn ngập không khí tươi vui của mùa xuân.
Đường vắng lặng, tôi cảm thấy lạ! Tôi muốn gặp bà nhưng cũng sợ bước vào khu nghĩa trang, nơi đầy nỗi buồn. Tuy nhiên, tôi đã vượt qua và đứng trước mộ bà. Mẹ tôi chuẩn bị cẩn thận mọi thứ để tôn vinh bà. Mẹ cùng chị tôi đã sửa sang phần mộ, đốt nhang và thắp cho các linh hồn. Nhà đang sửa soạn ra về cũng là một phần của bức tranh này.
Tôi đang đứng trước mộ bà, nhớ về những kỷ niệm ấm áp khi bà còn sống. Bà luôn dành cho tôi những điều tốt đẹp nhất, và tôi mãi nhớ mãi.
Bà đã dạy tôi biết tin tưởng vào bản thân mình và trải nghiệm niềm vui lớn lao từ những công việc mình làm. Giờ đây, dù tôi đã trưởng thành, tôi vẫn cảm thấy thiếu vắng hồn bà.
Một cơn gió nhẹ thổi qua, nhắc tôi quay về với hiện tại. Mẹ và chị đang gọi tôi trở về, để bắt đầu một ngày mới.
Tôi nhận ra rằng bà đã ra đi, và tôi phải tiếp tục cuộc sống mà không có bà bên cạnh. Tuy nhiên, trong tâm trí tôi vẫn còn những kỷ niệm ấm áp về bà.
Dàn ý Kể về một lần thăm mộ người thân cùng bố mẹ
I. Mở bài: Giới thiệu về việc thăm mộ người thân cùng bố mẹ trong dịp đặc biệt
Ví dụ:
Ở Việt Nam, việc thăm mộ người thân vào những dịp lễ tết là một phong tục truyền thống. Đi viếng thăm mộ không chỉ là cách thể hiện lòng biết ơn và tình cảm với ông bà tổ tiên mà còn là dịp mọi người sum họp sau một năm làm việc vất vả. Gia đình tôi cũng luôn duy trì truyền thống này vào mỗi dịp tết.
II. Phần chính: Mô tả một lần đi thăm mộ người thân trong dịp lễ, tết
1. Chuẩn bị và trên đường đi:
- Gia đình chuẩn bị đầy đủ mọi thứ cho việc tảo mộ
- Mọi người trong gia đình sẵn sàng để khởi hành
- Mọi thành viên trong gia đình đều rất háo hức và nhiệt tình
- Trên đường đi, mọi người vui vẻ trò chuyện và cười đùa
2. Mô tả cảnh quan khi đến nghĩa trang
- Khung cảnh xuân khi đi thăm mộ:
+ Buổi sáng, trời phủ một lớp sương mờ
+ Những giọt mưa xuân nhẹ nhàng rơi
+ Khí hậu se lạnh của mùa xuân làm cho ta cảm thấy dễ chịu
+ Các bông hoa chịu đựng hạt sương sớm
+ Chim én và bướm rời tổ tìm kiếm thức ăn
- Hoạt động tại nghĩa trang:
+ Mọi người đều tham gia vào việc dọn dẹp, quét rác và thắp hương tại mộ
+ Sắp xếp những đồ cần thiết
+ Sau đó, gia đình cúng bái
+ Sau khi thăm mộ, mọi người ở lại trò chuyện một lúc rồi về
III. Kết luận: Chia sẻ cảm xúc về chuyến viếng thăm mộ
Ví dụ:
Viếng mộ là một hành động ý nghĩa, chúng ta cần giữ gìn truyền thống này.
Kể về việc thăm mộ người thân cùng bố mẹ - Mẫu 2
Trong những ngày Tết, mọi người đều háo hức. Đã hai năm trôi qua, không có bà ở bên chăm sóc, vỗ về như trước. Bà chỉ hiện lên trong ký ức của em. Năm nay, em và bố mẹ đi tảo mộ bà, trong lòng em đầy những cảm xúc khó diễn tả.
Khi xuân về, mọi thứ trở nên sống động hơn. Em cảm nhận được những giọt nắng đầu tiên, làn hơi se lạnh của xuân. Trên đường đi, mọi thứ rất tươi mới.
Nhưng khi đến nghĩa trang, em thấy lạ lùng. Em muốn gặp bà nhưng cũng sợ. Nhưng khi đặt chân vào, em cảm thấy bà đã rời xa em lâu rồi. Mọi thứ trước mắt dường như mờ đi.
Mẹ đã chuẩn bị cẩn thận mọi thứ. Chúng tôi sửa sang mộ, nhổ cỏ quanh bia đá.
Khi thắp hương, những ký ức về bà ùa về trong em. Em nhớ bà và những điều bà dạy dỗ, và cảm giác bà vẫn ở đó, đang mong em học tốt.
Đến giờ này, tôi nhận ra rằng dù bà đã ra đi nhưng bà vẫn sống mãi trong lòng tôi. Buổi thăm mộ này thật ý nghĩa, thể hiện tình cảm của con cháu dành cho những người đã khuất.
Kể về lần thăm mộ người thân cùng bố mẹ - Mẫu 3
Một năm nữa lại qua. Trong những ngày cuối năm se lạnh này, mọi người đều tự nhìn lại mình trong suốt một năm qua. Điểm khác biệt là lần đầu tiên tôi có học lực khá. Tôi thất hứa với ông, người mà tôi rất tự hào.
Mùa hè vừa rồi là mùa hè thành công khi tôi đậu vào một trường chuyên có tiếng. Ba quyết định thưởng cho tôi một chuyến đi thăm mộ ông nội tại Côn Đảo. Trên đường đi, tôi thưởng ngoạn phong cảnh mênh mông mà tôi chỉ được biết qua màn hình máy tính.
Đến mộ ông, chúng tôi đã cảm nhận được sự trang nghiêm và tôn kính. Ba tôi khóc, và tôi cảm thấy tự hỏi vì sao mình cũng cảm thấy đau lòng như vậy. Sau khi thăm mộ ông, chúng tôi đến thăm nhà tù Côn Đảo.
Nhìn thấy những cột gỗ vững chắc, tôi nhớ về những chiến sĩ dũng cảm đã hi sinh. Họ không sợ chết. Trước cột gỗ là biểu tượng của sự dũng cảm, sự không khuất phục.
Sau khi thăm mộ ông, chúng tôi đi thăm lại nhà tù Côn Đảo. Nhìn thấy những cột gỗ đó, tôi nhớ về những chiến sĩ dũng cảm đã hi sinh.
Nhìn nhà tù Côn Đảo, tôi nhận ra sự ảm đạm, khác biệt hoàn toàn so với ngôi mộ ấm áp của ông tôi. Cánh cửa mở ra, âm thanh xé tan sự yên bình, ánh sáng mới tràn vào căn phòng u tối, lạnh lẽo.
Tuy nơi đây ảm đạm, nhưng tinh thần đoàn kết và yêu nước được thể hiện rõ. Đây là nơi gieo mầm nghị lực và lòng căm thù giặc.
Sau khi thăm nhà tù, tôi ghé thăm ông và nhận ra mình còn bé nhỏ so với những gì ông đã trải qua. Tôi hứa sẽ cố gắng hơn nữa để xứng đáng với ông, với dòng máu anh hùng.
Rời khỏi đây, tôi thấy lòng nhẹ lại. Tôi hứa sẽ cố gắng để ông tự hào về cháu, về dòng máu anh hùng.
Giờ đây, tôi cảm thấy đã thất hứa với ông. Nhưng cháu sẽ cố gắng, cháu sẽ làm được. Lòng nhẹ lại khi nhìn ra cửa sổ, một nụ hoa mai bắt đầu nở.
Kể về lần thăm mộ người thân cùng bố mẹ - Mẫu 4
Truyền thống 'Uống nước nhớ nguồn' hiện vẫn được thực hiện qua lễ tảo mộ. Vào dịp tết, tôi đã cùng ba mẹ thăm mộ, thể hiện lòng biết ơn và nhớ đến tổ tiên.
Một sáng xuân ấm áp, gió và nắng vờn mây trên bầu trời xanh. Con đường làng rải đầy hoa tết dẫn chúng tôi đến khu nghĩa trang. Nhà tôi có khu riêng ở đây cho tổ tiên dòng họ.
Ba bảo tôi nhổ cỏ rêu dưới chân mộ, mẹ bày hoa lên mộ. Khi khấn hương, tôi cầu cho gia đình khỏe mạnh, vong linh được siêu thoát.
Những câu thơ của Nguyễn Du khẳng định truyền thống tảo mộ. Ba mẹ nhìn ảnh ông bà sắp khóc, tôi cũng thấy lòng cay cay nhớ những ngày ông bà còn sống.
Buổi thăm mộ để lại ấn tượng sâu sắc, hiểu rõ hơn về truyền thống dân tộc, yêu quê hương hơn.
Kể về lần thăm mộ người thân cùng bố mẹ - Mẫu 5
Nguyễn Du đã viết về tảo mộ ngày thanh minh từ lâu. Tôi chờ đợi ngày được thăm mộ bà với biết bao nỗi niềm.
Tôi nhớ mãi buổi thăm mộ, cảm xúc sâu lắng trong lòng khi rời khỏi nơi này.
Mỗi sáng xuân, trời đất tỉnh giấc sau giấc ngủ đông, khoác lên mình tấm áo mới tươi tắn. Ánh nắng ban mai lan tỏa trên con đường làng, làm nơi đây trở nên ấm áp.
Đường làng yên bình dẫn tới nghĩa trang, gió lạnh và tĩnh lặng. Mẹ chuẩn bị mọi thứ để thăm mộ bà, tôi và chị sửa sang phần mộ chu đáo. Trong hương khói nhang, những kỷ niệm về bà trỗi dậy trong tôi.
Dù bà đã đi xa, nhưng hồn bà vẫn sống trong tâm hồn của tôi và mọi người trong gia đình. Tôi tin rằng bà đang dõi theo bước chân của tôi từ trên cao.
Tiếng mẹ gọi từ xa như là một lời nhắc nhở, kéo tôi ra khỏi kí ức của tuổi thơ về bà. Tôi quay về nhà trên con đường cũ, trong lòng trống vắng hơn.
Kể về một lần thăm mộ người thân cùng bố mẹ - Mẫu 6
Mùa xuân đến, không khí rộn ràng hơn. Chuẩn bị đi thăm mộ bà, mọi người trong gia đình tôi nô nức sẵn sàng mọi thứ.
Theo truyền thống, ngày 20.12 là dịp tảo mộ. Sáng hôm ấy, gia đình tôi đầy đủ chuẩn bị và cùng nhau ra mộ. Trên đường, không khí mùa xuân lan tỏa, những kỷ niệm về bà tràn về trong lòng tôi.
Không khí xung quanh mộ bà em lạnh lẽo, nhưng cũng tràn ngập sự yên bình. Cây cỏ bao quanh mộ bà, những người thân đang tảo mộ cho những người đã khuất. Em và mẹ dọn dẹp mộ bà, thắp hương và làm sạch xung quanh.
Buổi thăm mộ đã đưa em đến gần với hình ảnh của người bà, đầy ấn tượng và ý nghĩa. Em ước mong rằng bà có thể sống lại, trở về với gia đình.
Kể về một lần em đi thăm mộ người thân cùng bố mẹ - mẫu 7
Tết là dịp để quây quần, nhớ về những người thân đã khuất. Gia đình em đi viếng mộ ông nội vào ngày 30 Tết, kỷ niệm đầy ý nghĩa.
Không khí lạnh của ngày tết lan tỏa trong không gian quanh mộ ông nội. Gia đình cùng nhau tưởng nhớ ông nội với những kỷ niệm đẹp.
Những bài học của ông nội về cách sống vẫn còn đọng lại trong tâm trí em. Em tin rằng ông vẫn ở đây, dõi theo gia đình từ trên cao.
Buổi thăm mộ đã gợi lại nhiều kỷ niệm và tình cảm sâu đậm trong tâm hồn. Em biết ơn về gia đình và nhớ mãi về ông nội đã khuất.
Kể về một lần em đi thăm mộ người thân cùng bố mẹ - mẫu 8
Tinh thần uống nước nhớ nguồn luôn là truyền thống quý báu của dân tộc. Gia đình tôi không quên thăm mộ ông bà mỗi dịp Tết đến.
Thời tiết se lạnh, nhưng không khí Tết tràn ngập. Gia đình tôi chuẩn bị kỹ lưỡng để thăm mộ ông bà, mang theo hoa quả và hương hoa để tưởng nhớ.
Nơi nghĩa trang yên bình, mộ ông bà nằm dưới bóng mộc hương. Gia đình cùng lao động với nhau để dọn dẹp và thắp hương, nhớ về những kỷ niệm đẹp.
Phần mộ luôn có cỏ dại mọc um tùm, nhưng gia đình tôi không quên dọn dẹp và thắp hương. Mỗi việc làm đều gợi lại những kỷ niệm đáng nhớ về ông bà.
Không khí yên lặng, mọi người ôm trong lòng những suy tư riêng. Nhưng tôi tin rằng mỗi người đều nhớ về ông bà trong lòng.
Sau khi thắp hương, mẹ tôi giao cho hai chị em mang giấy tiền đi hóa cho ông bà. Gia đình mình mời ông bà về ăn Tết cùng với chúng con.
Tôi và em trai cầm giấy tiền ra ngoài để đốt. Nhìn những tờ giấy cháy đi, lòng tôi cảm thấy buồn buồn. Sau khi đốt xong, gia đình tôi rời đi.
Tôi nhận ra rằng tình cảm gia đình là thứ thiêng liêng và không thể thay thế. Người mình yêu thương sẽ mãi sống trong trái tim nếu ta giữ kỷ niệm về họ.
Kể về một lần em đi thăm mộ người thân cùng bố mẹ - mẫu 9
Mùa xuân đã về, nắng xuân rọi trên đất và cây lá. Trong buổi chiều ba mươi Tết, nghĩa trang trở nên ấm áp. Tôi cũng như vậy.
Sự 'sum họp' mang lại cảm giác hạnh phúc xen lẫn xót xa. Tôi thăm mộ ông ngoại với nhiều suy tư lẫn lộn.
Tôi đến nghĩa trang mà chưa từng tới, không ngờ mình sẽ đến đây. Trong không khí ấm áp của nghĩa trang, tôi thăm mộ ông ngoại và chứng kiến những khung cảnh đầy xúc động.
Tìm đến mộ ông ngoại, tôi cảm thấy nghẹn ngào. Bức ảnh trên mộ khiến tôi nhớ về ngoại. Nụ cười của ngoại sẽ mãi là kỷ niệm quý giá.
Cuộc sống luôn dạy chúng ta biết trân trọng những gì mình có, chỉ khi mất đi chúng ta mới nhận ra giá trị của chúng. Tôi đã cảm thấy hối tiếc về quyết định học xa trường, không ở lại bên ông ngoại trong những ngày cuối đời.
Thuở nhỏ, ông ngoại là người thân thiết nhất với tôi. Ông luôn chăm sóc và đồng hành cùng tôi từ những lúc khó khăn đến những niềm vui. Nhưng từ khi ông ra đi, đây là lần đầu tiên tôi đến thăm mộ ông, mang theo nhiều cảm xúc tiếc nuối và hối tiếc.
Nắng chiều đã tắt, những bóng người cũng tan biến dần. Bó nhang trên mộ ông cháy dần, tạo ra làn khói bay lên trời. Tôi nhận ra rằng việc đốt nhang là sự thể hiện sự chuộc lỗi của người sống đối với người đã khuất, một điều vô vọng nhưng đầy ý nghĩa.
Ngồi bên mộ ông, tôi ước mình có thể quay ngược thời gian để được ở lại bên ông thêm một lần nữa. Bài hát vang lên, khiến tôi cảm thấy hòa mình vào không gian yên bình của nghĩa trang.
Tôi nghe tiếng hát vang lên từ đâu đó:
Hạt bụi nào hóa kiếp thân tôi
Để rồi đây tôi trở về là cát bụi.
Lời hát đã thấm vào tâm hồn tôi, khiến tôi cảm thấy gần gũi hơn với ông ngoại của mình. Một giọng nói trong tôi gọi lên: “Con không muốn phải rời xa ông nữa đâu, ông ơi!”
Một câu chuyện về việc thăm mộ người thân cùng cha mẹ - phần 10
“Trong tiết thanh minh đến
Đến tảo mộ, đền dựng tâm thành”
Phong tục tảo mộ vào ngày thanh minh là một nét đẹp truyền thống của người Việt. Mỗi khi đến tiết này, tôi luôn cùng cha mẹ thăm mộ người thân. Những kỷ niệm đó luôn đọng lại trong tâm trí tôi với những cảm xúc không thể nào phai nhạt.
Thanh minh là một ngày lễ truyền thống quan trọng, mang đậm bản sắc văn hóa Á Đông. Với tinh thần nhớ ơn tổ tiên, ngày thanh minh đã trở thành một phần không thể thiếu trong văn hóa Việt Nam. Vào ngày mùng 3-3 âm lịch, đây là dịp để chúng ta tôn vinh tổ tiên, ghi nhớ nguồn cội.
Cùng với nhiều gia đình khác, vào ngày thanh minh, tôi và cha mẹ thường đi thăm mộ người thân. Từ tối hôm trước, mẹ tôi đã sẵn sàng mọi thứ: giấy tiền, hương đốt, rượu, hoa quả. Sáng sớm, từ khoảng 5 giờ, cha mẹ đã đánh thức tôi để cùng nhau đến nghĩa trang. Bầu không khí mơ hồ, huyền bí của buổi sáng khiến tôi cảm thấy bình yên và dễ chịu. Khi đến gần nghĩa trang, trời đã sáng lên và bầu trời trở nên xanh thẳm hơn.
Trong ngày thanh minh, nơi đây trở nên đông đúc hơn với nhiều người đến tảo mộ, tôn vinh tổ tiên. Những người đi xa về cũng trở về để tảo mộ và sum họp cùng gia đình. Tôi cùng cha mẹ đến thăm mộ ông bà. Sau khi cúng phụng, chúng tôi đứng trang nghiêm, tưởng nhớ ông bà đã khuất. Bước qua những kỷ niệm, tôi cảm nhận sâu sắc ý nghĩa của việc tôn vinh tổ tiên và giữ gìn truyền thống.
Đứng trước mộ ông bà, tôi hiểu rõ hơn về ý nghĩa của dân tộc và ngày lễ thanh minh. Tôi cảm thấy gắn bó và biết ơn hơn với nguồn gốc của mình.
Một chuyến đi thăm mộ người thân cùng cha mẹ - phần 11
Hôm ấy, ngày đầu xuân, trời trong xanh và hoa nở rộ, tạo nên bức tranh an lành, phồn thịnh cho mọi nhà. Gia đình tôi hân hoan chào đón mùa xuân và tưởng nhớ tổ tiên - nguồn gốc của mình. Sự biết ơn sâu sắc ấy đã thúc đẩy gia đình tôi đến thăm mộ ông bà vào ngày Tết - ngày khai mạc của một năm mới mà tôi coi trọng nhất.
Trước đó vài ngày, tôi vui mừng trong không khí Tết, sắp được về quê thăm bà con và thăm mộ ông bà. Đêm 30 Tết, cả nhà tụ tập để bàn bạc việc thăm mộ ông bà vào ngày hôm sau. Bánh chưng thơm phức, sôi sục. Tôi nghĩ thầm: Chỉ còn vài giờ nữa là năm mới. Xuân sắp đến với mọi nhà.
Tôi mong trời sáng sớm để cùng bố mẹ về quê thăm mộ ông bà và chúc Tết bà con.
Sáng hôm sau, bố mẹ dẫn tôi đi thăm mộ ông bà. Không khí se lạnh, mây trắng trải dài trên bầu trời, cảnh vật trở nên tuyệt vời hơn. Nhà nhà mở cửa, trang trí hoa, câu đối đỏ rực treo trên cành mai. Tiếng chim hót vang lên như mừng chào xuân. Tại nghĩa trang, khói hương nghi ngút. Bà con đi viếng mộ sớm, trẻ em tung tăng vui đùa với quần áo mới. Bố tôi cẩn thận đặt hoa, bánh kẹo để cúng ông bà. Tôi nhớ lại nguồn gốc của mình và tỏ ra biết ơn sâu sắc. Khói hương phát ra lan tỏa khắp nghĩa trang. Mọi người đều nhớ đến người đã khuất. Chỉ có trẻ con vui vẻ, không lo lắng. Gặp lại bạn bè cùng viếng mộ, tôi cảm thấy vui lên sau những phút giây nhớ nhà. Khói hương bay lên pha trộn với sương mai. Tôi, bố mẹ và mọi người đứng trước mộ tổ tiên của mình. Bố nói:
- Ngày xưa, bố cũng thường đi viếng mộ tổ tiên cùng ông bà trong dịp Tết.
Khi nghe bố nói về ông bà, tôi lại nhớ về ngày ông, bà nội tôi chưa mất. Khi đó, tôi được sống trong tình thương của ông, bà. Nhớ những đêm trăng sáng, tôi cùng bà ngồi trò chuyện trên võng, nghe bà kể chuyện. Tôi lại cảm thấy xúc động. Bố tôi cũng thế! Dường như bố mẹ tôi cũng xúc động khi nhắc đến ông, bà nội.
Sau khi cúng viếng xong, hương trầm dần tan đi theo bánh xe của thời gian. Bố và tôi thắp hương lễ ông bà, phát bánh mứt cho các em nhỏ, sau đó bố tôi dẫn tôi về nhà dì chúc Tết.
Chuyến thăm mộ ông bà lần này đã góp phần làm cho tôi yêu quý hơn gia đình, quê hương và đất nước. Tôi nhớ về trách nhiệm phải học hành để xứng đáng với tổ tiên và dân tộc Việt Nam.
Một kỷ niệm về việc thăm mộ người thân cùng bố mẹ - phần 12
Tết đến xuân về không chỉ là thời gian hạnh phúc bên gia đình, đón chờ một năm mới, mà còn là thời điểm của nhiều hoạt động truyền thống. Trong số đó, việc tảo mộ là một trong những điều được chú trọng. Năm nay, tôi cùng mẹ thăm mộ ông trong ngày lễ này.
Sáng sớm tinh mơ, mẹ đánh thức tôi từ 5 giờ để chuẩn bị. Tiếng gà gáy vang khắp làng quê. Hôm nay, bố mẹ cho tôi đi cùng chị gái để tảo mộ ông. Mẹ chuẩn bị đủ đồ cần thiết như liềm cắt cỏ, hương, giấy tiền vàng mã, đồ cúng,... vào một chiếc lái đan bằng tre. Sau đó, cả gia đình bắt đầu hành trình. Trong làn sương mờ ảo, không khí mát lành, tôi hít thở không khí trong lành của mùa xuân. Những tia nắng vàng nhẹ nhàng chiếu xuống, làm tỉnh giấc đầu ngày. Trên đường, chỉ vài bóng người vội vã đi chi kịp phiên chợ sớm. Khoảng hai mươi phút sau, chúng tôi đến nơi. Những cơn gió nhẹ thoảng qua làm cho không khí trở nên lạnh lẽo. Một số người đi thăm mộ người thân. Tôi đứng lần đầu tiên trước nghĩa trang của ông. Mẹ và chị tôi ngồi sửa sang lại mộ ông chu đáo. Bố tôi làm sạch mộ, tôi giúp gỡ cỏ dại. Sau khi làm xong, mẹ bày lễ, cúng ông. Tôi nhớ về ông một cách lạ kì. Ông mất khi tôi còn nhỏ, tôi không nhớ hình ảnh của ông ra sao, chỉ nhớ những kể của mẹ. Tôi chỉ biết ông là một người hiền lành, luôn yêu thương con cháu. Tôi chìm đắm trong ký ức và cảm xúc. Khi mẹ gọi, tôi mới ngẩng lên. Giấy tiền đang được bố đốt. Tro bay theo cơn gió làm cho không khí trở nên mơ hồ. Tôi nhớ đến câu thơ của Nguyễn Du về lễ tảo mộ:
“Nằm ngổn ngang gò đống lên
Thoi vàng vó rơi, tro giấy bay.”
Sau khi hoàn tất, chúng tôi trở về. Mặt trời cao ngất, tia nắng vàng rực rỡ làm tan chảy màn sương. Mặc dù chuyến thăm mộ kết thúc, nhưng nó để lại trong tôi nhiều ấn tượng sâu sắc, giúp tôi hiểu thêm về truyền thống của dân tộc.