1. Bài mẫu số 4
Đoàn quân ra đi không quay lại.
Ngày trở về dường như chẳng hẹn.
Ra đi để bảo vệ sông núi.
Ra đi không ngần ngại, dù có chết.
Khúc hát quen thuộc vang vọng, gợi nhớ những kỷ niệm hào hùng của dân tộc qua tiếng hát trẻ trung và giản dị như cuộc sống của người lính. Rất nhiều bài thơ ca ngợi những người lính, như 'Tiểu đội xe không kính' của Phạm Tiến Duật, nổi bật trong thời kỳ chống Mỹ.
Phạm Tiến Duật, một nhà thơ trẻ tiêu biểu của cuộc kháng chiến chống Mỹ, thể hiện thế hệ trẻ qua hình ảnh người lính và thanh niên xung phong trên đường Trường Sơn với giọng điệu trẻ trung và sâu sắc.
Bài thơ 'Tiểu đội xe không kính' ra đời trong bối cảnh kháng chiến ác liệt, khi hàng ngàn sinh viên rời giảng đường lên đường chiến đấu, đặc biệt là trên tuyến đường Trường Sơn. Bài thơ với âm điệu hào hùng trở thành biểu tượng của quyết tâm chiến thắng của tuổi trẻ Việt Nam, khắc họa hình ảnh người lính lái xe với phẩm chất cao đẹp, lòng dũng cảm và tình yêu đất nước.
Bằng cách sử dụng hình ảnh xe không kính, nhà thơ khắc họa tình đồng chí, đồng đội qua những khoảnh khắc đáng nhớ:
“Những chiếc xe qua bom đạn
Tụ họp thành tiểu đội
Gặp bè bạn trên đường đi
Bắt tay qua kính vỡ.”
Chiến tranh đã tạo nên tiểu đội xe không kính, với hình ảnh những chiếc xe xếp hàng, mang vẻ đẹp lãng mạn và thực tế. Những chiếc xe không kính tạo cơ hội cho tình cảm và sự sẻ chia giữa các chiến sĩ. Cái bắt tay qua kính vỡ là biểu hiện của tình đồng chí và lòng yêu nước, dù trong hoàn cảnh khó khăn, những chiến sĩ vẫn giữ vững tinh thần và đoàn kết.
Tình đồng chí còn thể hiện qua những giờ phút sinh hoạt:
“Bếp Hoàng Cầm giữa trời
Chung bát đũa là gia đình
Võng mắc chông chênh đường xe chạy
Lại đi, trời xanh thêm.”
Gắn bó trong chiến đấu và đời sống, các chiến sĩ lái xe trở thành gia đình trong chiến trường. Những hình ảnh như “bếp Hoàng Cầm” và “võng mắc chông chênh” phản ánh cuộc sống chiến trường thực tế. Điệp từ “lại đi” thể hiện tinh thần kiên cường và niềm tin vào chiến thắng, nhấn mạnh sức mạnh và lòng dũng cảm của người lính Trường Sơn.
Nhà thơ xây dựng hình ảnh người lính lái xe thời kháng chiến là những con người anh hùng, lạc quan và sẵn sàng hy sinh vì đất nước:
“Vết thương nhỏ, đưa viện
Xe còn đợi, tiếng reo
Nằm nhớ trăng, nhớ bến
Ngồi dậy nhớ lưng đèo.”
Người lính Hồ Chí Minh là hiện thân của chủ nghĩa anh hùng cách mạng, biểu tượng của thế hệ trẻ Việt Nam trên tuyến đường Trường Sơn.
2. Bài tham khảo số 5
Trong cuộc kháng chiến chống Mỹ, tình hình thật khốc liệt và căng thẳng. Phạm Tiến Duật, nhà thơ trẻ tài năng đã trưởng thành từ những năm tháng đó. Thơ của ông mang âm hưởng tươi mới, trẻ trung, hóm hỉnh nhưng cũng đầy sâu lắng. Bài thơ về tiểu đội xe không kính, xuất bản trong tập Vầng trăng quầng lửa năm 1969, khắc họa hình ảnh người lính lái xe Trường Sơn với tinh thần hiên ngang và niềm lạc quan về một tương lai tươi sáng.
Mỗi đề tài trong văn học đều có những điểm đặc sắc riêng, và người viết cần phải dồn hết tâm huyết và hiểu biết để thành công. Phạm Tiến Duật chọn đề tài người lính trong kháng chiến chống Mỹ, và đã tạo ra một tác phẩm đầy sáng tạo và cuốn hút. Bài thơ về tiểu đội xe không kính thể hiện hình ảnh những người lính lái xe trên tuyến đường Trường Sơn với mục tiêu hướng về miền Nam thân yêu.
Dù con đường trước mắt còn nhiều gian nan, tinh thần hiên ngang và vui vẻ của các chiến sĩ vẫn rất mạnh mẽ. Họ vẫn giữ được sự hồn nhiên và lạc quan:
Những chiếc xe từ trong bom rơi
Đã về đây hợp thành tiểu đội
Gặp bè bạn suốt dọc đường đi tới
Bắt tay nhau qua cửa kính vỡ rồi
Sau những ngày tháng vất vả trên đường Trường Sơn, dưới mưa gió và bom đạn, hôm nay họ lại có cơ hội gặp đồng đội. Những cái “bắt tay” vội vàng nhưng ấm áp thể hiện tình đồng chí đồng đội. Những cái “bắt tay” như là nguồn động viên để tiếp tục tiến về phía trước, dù có bao nhiêu khó khăn và thử thách. Họ là những chiến sĩ lái xe kiên cường và bất khuất, và dù gặp lại nhau trong điều kiện khó khăn, họ vẫn giữ được sự ấm áp và tinh thần đoàn kết:
Bếp Hoàng Cầm ta dựng giữa trời
Chung bát đũa nghĩa là gia đình đấy
Võng mắc chông chênh đường xe chạy
Lại đi lại đi trời xanh thêm.
“Bếp Hoàng Cầm” là bếp dã chiến của bộ đội, được thiết kế để không bị phát hiện. Dù cuộc sống chiến đấu đầy gian khổ, tinh thần của họ vẫn lạc quan và vui vẻ. Họ “dùng chung bát đũa” và xem nhau như một đại gia đình. Hình ảnh “xanh thêm” và điệp từ “lại đi” như một lời động viên mạnh mẽ để tiếp tục tiến về phía trước, và hy vọng sẽ sớm đạt được hòa bình và độc lập.
Hai câu thơ cuối của bài là những câu thơ đầy giá trị, thể hiện niềm hi vọng mãnh liệt dành cho các chiến sĩ lái xe trên tuyến đường Trường Sơn:
Xe vẫn chạy vì miền Nam phía trước
Chỉ cần trong xe có một trái tim
“Trái tim” ở đây là hình ảnh hoán dụ đầy yêu thương. Mỗi trái tim nhỏ của các chiến sĩ hòa chung thành một trái tim lớn hướng về miền Nam thân yêu. Trái tim này cũng chứa đựng nỗi căm ghét chiến tranh và sự đau khổ mà nó mang lại. Đây là trái tim đầy tình yêu và cả sự căm hận sâu sắc. Qua ngòi bút tinh tế của Phạm Tiến Duật, hình ảnh này được truyền tải rõ nét hơn trong lòng độc giả.
Bài thơ về tiểu đội xe không kính của Phạm Tiến Duật, với ngòi bút tinh tế và cách sử dụng hình ảnh ẩn dụ, hoán dụ, điệp ngữ, đã khắc họa hình ảnh người lính lái xe Trường Sơn một cách dũng cảm và kiên cường. Họ là hiện thân của sức mạnh và tinh thần bất khuất trong thời kháng chiến chống Mỹ. Bài thơ đã tái hiện sống động thời kỳ kháng chiến và những con người dũng cảm, lạc quan, mãi mãi ghi dấu trong lịch sử thơ ca thời kháng chiến chống Mỹ!
3. Bài tham khảo số 1
Phạm Tiến Duật là một trong những nhà thơ nổi bật của thế hệ trẻ trong thời kỳ chống Mỹ. Thơ ông khắc họa chân thực thế hệ trẻ qua hình ảnh người lính và các cô gái thanh niên xung phong trên tuyến đường Trường Sơn. Bài thơ 'Bài thơ về tiểu đội xe không kính', sáng tác năm 1969 và được đưa vào tập 'Vầng trăng quầng lửa', đã giành giải Nhất cuộc thi thơ của báo Văn Nghệ. Bài thơ nổi bật với hình ảnh những người lính kiên cường và đầy phẩm chất qua những khổ thơ đầy cảm xúc.
Dù phải đối mặt với mưa bom bão đạn, người lính vẫn tìm được phút bình yên:
'Những chiếc xe từ trong bom rơi
Đã hội tụ thành tiểu đội
Gặp bè bạn suốt dọc đường đi
Bắt tay nhau qua cửa kính vỡ.'
Hình ảnh 'Những chiếc xe từ trong bom rơi' thể hiện những chiếc xe đã vượt qua thử thách. Những chiếc xe cùng đồng đội trở thành 'tiểu đội' - đơn vị nhỏ nhất trong quân ngũ. Tiểu đội xe không kính có thể là mười hai chiếc xe, và trên tuyến đường ra trận có vô số tiểu đội như vậy. Dọc đường vào Nam, các lính lái xe gặp nhau, dù chỉ trong chốc lát, nhưng đều là bạn bè. Hình ảnh 'Bắt tay nhau qua cửa kính vỡ' là một cử chỉ thân thiện, đầy ý nghĩa, phản ánh niềm vui và sự đồng cảm giữa những người lính.
Phạm Tiến Duật cũng mô tả sự chung tay của những người lính:
'Bếp Hoàng Cầm ta dựng giữa trời
Chung bát đũa nghĩa là gia đình
Võng mắc chông chênh đường xe chạy
Lại đi, lại đi, trời xanh thêm.'
Bếp Hoàng Cầm là hình ảnh quen thuộc của sự sum vầy sau những ngày hành quân vất vả. Ngọn lửa ấm áp nối kết tình đồng đội. Khái niệm 'chung bát đũa' thể hiện tình cảm gia đình, sự gắn bó giữa các chiến sĩ. Tình cảm đồng đội đã trở thành sức mạnh giúp người lính vượt qua bom đạn và giành chiến thắng.
Cuối bữa cơm, người lính lại tiếp tục lên đường với niềm tin vào 'trời xanh' - biểu tượng của tự do và hòa bình. Dù khó khăn, họ vẫn quyết tâm lái xe về phía trước. Bài thơ thể hiện tinh thần kiên cường và lạc quan của người lính trên đường ra tuyến lửa. 'Bài thơ về tiểu đội xe không kính' của Phạm Tiến Duật là một tác phẩm tiêu biểu về thế hệ trẻ trong giai đoạn kháng chiến oanh liệt của dân tộc.
4. Tài liệu tham khảo số 2
Thơ ca chính là sự phản chiếu cuộc sống. Mỗi bài thơ tạo ra sự hòa quyện giữa cảm xúc của người đọc, người nghe và tâm hồn của tác giả. Đặc biệt, những bài thơ về hình ảnh người lính trên tuyến đường Trường Sơn trong cuộc chiến chống Mỹ càng khiến chúng ta trân trọng hơn tinh thần chiến đấu gian khổ của dân tộc. Phạm Tiến Duật, một nhà thơ trẻ trong thời kỳ kháng chiến chống Mỹ, đã sáng tác “Bài thơ về tiểu đội xe không kính” vào tháng 5 năm 1969, thời điểm mà cuộc kháng chiến đang ở giai đoạn ác liệt nhất. Những chiến sĩ trẻ tuổi, với lòng yêu nước mãnh liệt, đã ra đi không màng đến tương lai tươi sáng, họ chỉ tập trung vào nhiệm vụ giải phóng miền Nam với tinh thần lạc quan và tình đồng đội thắm thiết:
'Những chiếc xe qua bom rơi
Đã tụ họp thành tiểu đội
Gặp nhau suốt dọc đường hành quân
Bắt tay qua cửa kính vỡ.'
Bếp Hoàng Cầm ta dựng giữa trời
Chung bát đũa nghĩa là gia đình
Võng mắc chông chênh giữa đường xe
Lại đi, lại đi, trời xanh thêm.'
Bài thơ vẽ nên hình ảnh chiếc xe không kính vượt qua bom đạn trên con đường chiến lược Trường Sơn. Đây là hình tượng độc đáo, vì ít có loại xe không kính lưu thông qua mọi nẻo đường, nhưng trên tuyến đường này, có hàng vạn chiếc xe như vậy, đối mặt với bom đạn và mọi điều kiện khắc nghiệt. Hình ảnh này không chỉ thể hiện sức mạnh kỳ diệu của dân tộc mà còn phản ánh cuộc chiến đấu ác liệt trên tuyến đường giao thông. Phạm Tiến Duật đã khắc họa rõ nét hình ảnh những người lính lái xe và tinh thần đồng đội đáng quý của họ.
Cuộc sống của những người lính rất đơn giản và chân thật. Họ không cần hình thức, mà chỉ cần những giờ phút nghỉ ngơi giản dị, cùng nhau thưởng thức điếu thuốc và chia sẻ nụ cười. Dù cuộc sống gian khổ nhưng tiếng cười và tình đồng đội không bao giờ thiếu:
'Những chiếc xe qua bom rơi
Đã tụ họp thành tiểu đội
Gặp nhau suốt dọc đường hành quân
Bắt tay qua cửa kính vỡ.'
Nhịp thơ lắng lại, người chiến sĩ nói về đồng đội và tự nói về mình. “Từ trong bom rơi” tức là từ giữa sự ác liệt và cái chết trở về. Những chiếc xe tập hợp thành tiểu đội thật kỳ lạ. Tiểu đội xe không kính, những người yêu nước đã tụ tập để chia sẻ tình đồng chí, đồng đội. Phạm Tiến Duật đã khắc họa tình cảm cao đẹp của người lính và nhiệt huyết lãng mạn của tuổi trẻ. Dù gặp khó khăn, chiếc xe không kính đôi khi lại tạo điều kiện thuận lợi cho việc giao tiếp giữa các đồng đội. Cái bắt tay qua cửa kính vỡ không chỉ thể hiện sự gần gũi mà còn là niềm tin vào chiến thắng.
Chiếc kính vỡ tượng trưng cho chiến tranh khốc liệt và những thử thách. Nhưng cái bắt tay siết chặt lại là niềm tin vào chiến thắng. Phạm Tiến Duật đã thể hiện vẻ đẹp lãng mạn của chủ nghĩa anh hùng cách mạng. Trong khi Chính Hữu trong bài thơ “Đồng chí” viết: “Thương nhau tay nắm lấy bàn tay” để thể hiện sự cảm thông thì Phạm Tiến Duật xây dựng hình ảnh cái bắt tay đầy nhiệt huyết của những người lính chống Mỹ, những người có lý tưởng cộng sản. Họ trao cho nhau niềm tin vào ngày mai tươi sáng, vào sự đoàn tụ của đất nước. Những chiến sĩ lái xe hoàn thành nhiệm vụ với tinh thần yêu nước. Giọng thơ trẻ trung và kiêu hãnh, như lời thơ của Tố Hữu:
“Mưa bom bão đạn, lòng thanh thản
Nhạt muối với cơm, miệng vẫn cười.”
Tình đồng chí, đồng đội được thể hiện ấm áp qua sinh hoạt hàng ngày:
'Bếp Hoàng Cầm ta dựng giữa trời
Chung bát đũa nghĩa là gia đình
Võng mắc chông chênh giữa đường xe
Lại đi, lại đi, trời xanh thêm.'
Bếp Hoàng Cầm, loại bếp dã chiến, không để kẻ thù phát hiện. Hình ảnh “dựng giữa trời” như một sự thách thức. Dù kẻ thù dùng mọi phương tiện để tiêu diệt, bếp Hoàng Cầm vẫn hiên ngang. Hình ảnh này thể hiện sự trí tuệ và kiêu hãnh của bộ đội. Những người lính, dù sống trong điều kiện khó khăn, vẫn cùng nhau chia sẻ bát đũa, tạo thành một gia đình đầm ấm. Phạm Tiến Duật đã khám phá sâu sắc tình đồng đội, là sự hòa quyện của tình người và tình yêu giai cấp.
Bài thơ vẫn thể hiện vẻ đẹp tâm hồn yêu thương và mộng mơ qua hai câu thơ:
Võng mắc chông chênh giữa đường xe
Lại đi, lại đi, trời xanh thêm.
Họ nghỉ ngơi trên chiếc võng chông chênh, gợi lên tính cách trẻ trung của người lính. Hình ảnh “chông chênh” vừa nói về sự không chắc chắn của võng, vừa thể hiện sự tinh nghịch. Sinh hoạt của người lính được miêu tả qua bếp Hoàng Cầm và võng mắc chông chênh thật độc đáo. Phạm Tiến Duật đã viết những vần thơ đẹp từ cuộc sống chiến đấu. Tình đồng đội trong thơ là sự ấm áp và đơn giản, dù giữa chiến tranh. Giọng thơ mạnh mẽ và thanh thản như tính cách của người lính. Họ tiếp tục lên đường theo tiếng gọi của quê hương:
“Lại đi, lại đi trời xanh thêm.”
Trời xanh thêm vì lòng người tràn đầy hi vọng vào “độc lập, tự do”. Điệp ngữ “lại đi” tạo nhạc điệu và nhấn mạnh nhiệm vụ đang chờ phía trước. Nhịp thơ và điệp ngữ gợi ra sự kiên cường của người chiến sĩ, với quyết tâm không nản lòng, tiếp tục lên đường. Câu thơ tạo âm điệu như tiếng kèn xung trận vì miền Nam. Mỗi đoạn đường đi qua như mở ra một khoảng trời bình yên. Tâm hồn người lính luôn tươi xanh, ẩn dụ “trời xanh thêm” là niềm tin vào chiến thắng sắp đến. Bài thơ phản ánh hình ảnh những chiếc xe không kính băng ra chiến trường với tinh thần lạc quan của người chiến sĩ lái xe.
Hình ảnh những người lính lái xe trên tuyến đường Trường Sơn vẫn sống mãi cùng thời gian và khát vọng bảo vệ Tổ quốc của các thế hệ trẻ hôm nay và mai sau. Bài thơ kết thúc nhưng tiếng xe chạy và những tiếng cười của những người lính vẫn còn vang vọng. Dù thế hệ chúng ta có khác, nhưng hình ảnh hào hùng của người lính vẫn là nguồn cảm hứng và gương sáng để chúng ta phấn đấu.
5. Tài liệu tham khảo số 3
Trong cuộc chiến chống Mỹ để giải phóng quê hương, giành độc lập và tự do cho dân tộc, các chiến sĩ giải phóng quân đã trở thành hình mẫu tiêu biểu, hội tụ tất cả những phẩm chất cao đẹp nhất. Họ được nhân dân và thế giới ngưỡng mộ, ca ngợi. Hình ảnh những chiến sĩ dũng cảm, nhiệt huyết, trẻ trung đã trở thành nguồn cảm hứng bất tận cho các nhà thơ, nhà văn. Là một nhà thơ phục vụ trong quân đội, trong đoàn xe vận tải trên con đường Trường Sơn khốc liệt, Phạm Tiến Duật đã thể hiện rõ nét cuộc sống của người lính lái xe trong bài thơ “Bài thơ về tiểu đội xe không kính”. Phân tích bài thơ, chúng ta sẽ hiểu sâu hơn về người lính và thấy được sự độc đáo trong ngôn ngữ và giọng điệu của tác phẩm.
Người lính lái xe vốn luôn di chuyển, nhưng đôi khi họ phải dừng lại:
“Những chiếc xe từ trong bom rơi
Đã về đây họp thành tiểu đội.”
Câu thơ miêu tả cuộc gặp gỡ vui vẻ trong không khí đoàn kết và chia sẻ sau những trận chiến cam go:
“Gặp bè bạn suốt dọc đường đi tới
Bắt tay qua cửa kính vỡ rồi.”
Khi chiếc xe không kính ngừng lại, đó là lúc họ hoàn thành nhiệm vụ. Chúng ta thấy được tình đồng đội gắn bó, khác hẳn với hình ảnh những chiến sĩ vệ quốc quân với nụ cười “buốt giá”. Các chiến sĩ giải phóng quân không cảm thấy buồn chán, vì xung quanh họ có đồng đội thân thiết. Trong hành trình gian khổ, họ “gặp bè bạn suốt dọc đường đi tới”, điều này đem lại niềm vui và tình thân ái. Hình ảnh “bắt tay nhau” thể hiện sự đồng cảm và tình yêu thương giữa các chiến sĩ.
Tình đồng chí của những người lính lái xe Trường Sơn càng thêm sâu sắc khi họ cùng chia sẻ bữa cơm dã chiến:
“Bếp Hoàng Cầm ta dựng giữa trời
Chung bát đũa nghĩa là gia đình đấy
Võng mắc chông chênh đường xe chạy
Lại đi, lại đi, trời xanh thêm.”
Họ chiến đấu và công tác trên con đường Trường Sơn, khi cần nghỉ ngơi, họ làm nhà giữa con đường yêu dấu ấy. Họ trò chuyện, cười đùa thoải mái, dựng bếp Hoàng Cầm giữa trời và mắc võng sau những giờ phút căng thẳng. Hai hình ảnh “Bếp Hoàng Cầm” và “võng mắc chông chênh” làm sống lại hiện thực chiến trường. Bữa cơm giản dị, nhưng vẫn tràn ngập niềm vui đồng đội:
“Thương nhau chia củ sắn lùi
Bát cơm xẻ nửa, chăn sui đắp cùng”
(Tố Hữu)
Định nghĩa về gia đình của các chiến sĩ thật thú vị khi “chung bát đũa” đã trở thành gia đình. Một gia đình vui tươi, trẻ trung, nhưng chỉ trong chốc lát, rồi các chiến sĩ lại tiếp tục hành quân:
“Lại đi, lại đi trời xanh thêm.”
Điệp ngữ “lại đi” thể hiện công việc quen thuộc của người lính và sự nhiệt tình, khẩn trương của họ. “Trời xanh thêm” báo hiệu một ngày công tác mới, phản ánh tâm hồn trẻ trung, yêu đời và lạc quan của người lính.
Giọng thơ mộc mạc nhưng đẹp đẽ, góp phần hoàn thiện bức chân dung người lính lái xe quân sự trên tuyến đường Trường Sơn trong những năm đánh Mỹ. Khổ thơ cuối dựng lại hai hình ảnh bất ngờ:
“Không có kính, rồi xe không có đèn
Không có mui xe, thùng xe có xước
Xe vẫn chạy vì miền Nam phía trước.
Chỉ cần trong xe có một trái tim.”
Khổ thơ cuối với ngôn ngữ giản dị nhưng mạnh mẽ, diễn tả sự thiếu thốn, khó khăn mà người lính phải đối mặt. Dù xe bị hư hỏng nặng, người chiến sĩ vẫn tiếp tục điều khiển xe vì mục tiêu cao cả “vì miền Nam phía trước”. Trái tim yêu nước nồng nàn đã giúp họ vượt qua mọi thử thách. Sức mạnh để chiến thắng không phải vũ khí hiện đại mà chính là tình yêu nước và lòng kiên cường của người chiến sĩ.
“Bài thơ về tiểu đội xe không kính” của Phạm Tiến Duật không chỉ là một tác phẩm đặc sắc mà còn thể hiện sự giản dị và sáng tạo trong cuộc chiến đấu chống Mỹ. Bài thơ vẫn có sức truyền cảm mạnh mẽ và giúp chúng ta cảm nhận sâu sắc hình ảnh người lính lái xe một thời gian khổ mà anh hùng. Chúng ta hãy tự hào về những chiến sĩ Trường Sơn:
“Ôi đất anh hùng dễ mấy mươi
Chìm trong khói lửa vẫn xanh tươi
Mưa bom bão đạn lòng thanh thản
Nhạt muối vơi cơm miệng vẫn cười.”