1. Bài văn phân tích ý nghĩa của hồi trống trong 'Hồi trống Cổ Thành' số 1
Hồi trống cổ thành, một tình huống đầy kịch tính kể về sự gặp lại giữa Quan Công và Trương Phi, chứ không chỉ là mâu thuẫn giữa họ mà còn là sự đối đầu giữa Quan Công và Sái Dương. Điều thú vị là sự hấp dẫn của đoạn trích không chỉ đến từ kịch tính mà còn từ những chi tiết ý nghĩa, đặc biệt là chi tiết về hồi trống.
Sau khi Lưu – Quan – Trương rời bỏ Tào Tháo, mỗi người đi một ngả. Lưu Bị về với Viên Thiệu, Trương Phi đến Cổ Thành, còn Quan Công phải ở lại bảo vệ chị dâu. Khi nghe tin Lưu Bị ở đâu, Quan Công quyết định tìm anh ngay. Trương Phi không tin Quan Công, xem anh là kẻ phản bội và quyết định đối mặt với anh. Mặc áo giáp, vác mâu lên ngựa, Trương Phi dẫn quân đánh Quan Công, tạo ra một mâu thuẫn lớn giữa họ.
Trương Phi đưa ra điều kiện cho Quan Công, sau ba hồi trống, anh phải giết tướng Tào để chứng minh sự trong sạch của mình. Đây không chỉ là thách thức, mà còn là cơ hội để Quan Công minh chứng lòng trung thực và tài năng của mình. Trương Phi chọn ba hồi vì nó đủ dài để chứng minh, nhưng cũng không quá lâu khiến anh ta không kiên nhẫn đợi đến cuối cùng. Đối với Quan Công, đây là cơ hội để minh oan, chứng minh lòng trung thực và tài năng của mình.
Hồi trống còn mang ý nghĩa của sự đoàn tụ. Sau những hiểu lầm và thách thức, Quan Công và Trương Phi đã nhận ra sự đáng quý của đối phương. Trương Phi đã quỳ xuống và khóc khi biết về những khó khăn Quan Công phải trải qua để bảo vệ chị dâu. Hành động này là lời tạ tội và làm dấy lên tình cảm giữa họ.
Chi tiết nghệ thuật của tác giả đã tạo ra một bức tranh sống động, với những ý nghĩa sâu sắc về lòng trung thực, tình huynh đệ, và sự đoàn tụ. Hồi trống không chỉ là yếu tố kịch tính mà còn là công cụ tinh tế làm nổi bật những giá trị nhân văn trong câu chuyện.
2. Bài văn phân tích ý nghĩa của hồi trống trong 'Hồi trống Cổ Thành' số 3
Tam Quốc diễn nghĩa, một kiệt tác văn học Trung Hoa, đưa ra góc nhìn sâu sắc về nhân vật anh tài trong lịch sử. Trong đoạn trích Hồi trống cổ thành, nhìn nhận mối quan hệ giữa Lưu Bị, Trương Phi, và Quan Vũ là một điểm đáng chú ý. Sự gắn bó, tình anh em và lòng trung thực được thể hiện qua việc Quan Vũ giả làm tướng của Tào Tháo để bảo vệ phu nhân của Lưu Bị. Mối quan hệ này không chỉ là huynh đệ mà còn là sự hiểu biết và tôn trọng lẫn nhau, tạo nên một tình cảm đặc biệt, quý giá trong thế giới đầy hiểm nguy của Tam Quốc.
Đoạn trích còn chú trọng vào vẻ đẹp của cuộc hội ngộ giữa những anh hùng. Sự hiểu lầm và nghi kỵ ban đầu đã nhường chỗ cho sự hiểu biết sâu sắc và tình cảm bền vững. Quan Vũ, bằng cách chém đầu Sái Dương trong một hồi trống, không chỉ giải oan cho mình mà còn làm rõ tài năng và lòng trung thực của anh. Cuối cùng, hồi trống cổ thành không chỉ là một yếu tố kịch tính mà còn là công cụ tinh tế làm nổi bật những giá trị nhân văn, lòng hiếu thảo và tình huynh đệ trong câu chuyện Tam Quốc diễn nghĩa.
3. Phân Tích Ý Nghĩa Hồi Trống trong 'Hồi Trống Cổ Thành' số 2
“Gươm gặp trống, đối mặt hoá giải
Cổ Thành vang tiếng chúa đoàn viên”
Trong đoạn trích “Hồi trống cổ thành”, mô phỏng tình cảm đối đầu căng thẳng giữa Trương Phi và Quan Công, với bối cảnh ba hồi trống đánh bại Sái Dương. Cảnh chiến trận không chỉ là diễn biến hấp dẫn mà còn là nguyên tắc của lòng đoàn kết huynh đệ, nơi mọi hiểu lầm và gian nan đều tan biến.
Ba hồi trống đánh vang, phản ánh âm thanh cuộc chiến giữa Quan Công và Sái Dương, tướng dưới trướng của Lưu Bị. Trương Phi, hiểu lầm rằng Quan Công phản bội, đã khích lệ chiến đấu và đặt điều kiện quan trọng: để chứng minh trung thành, Quan Công phải giữ đầu Sái Dương.
Hồi trống cổ thành không chỉ là màn giải oan cho Quan Công mà còn tô điểm sự hồi sinh trong mối quan hệ huynh đệ. Quan Công, sau khi hoàn thành thách thức, không chỉ chứng minh lòng trung thành mà còn làm tan biến hiểu lầm của Trương Phi. Cuối cùng, hồi trống không chỉ đánh dấu sự tái ngộ của hai anh em mà còn là biểu tượng của sự hiểu biết, lòng tin, và đoàn kết vững chắc giữa họ.
“Hồi trống cổ thành” không chỉ là âm thanh của cuộc đối đầu mà còn là hòa nhạc của sự hiểu biết và lòng đoàn kết. Sự đồng lòng trong cuộc chiến không chỉ giải quyết mọi hiểu lầm mà còn làm nổi bật tình cảm đặc biệt của huynh đệ, chống lại sự gian nan và gian truân, điều mà mỗi người đều hằng mong đợi trong thế giới Tam Quốc phức tạp.
“Hồi trống cổ thành” không chỉ là tiếng trống vang lên mà còn là hồi sinh cho tình cảm và lòng trung thành của những người anh hùng. Trong âm thanh của hồi trống, sức mạnh của tình huynh đệ đánh thức và đánh bại mọi khó khăn, làm nên những trang sử huyền bí, đong đầy cảm xúc và ý nghĩa về sự đồng lòng và lòng trung thành đặc sắc.
4. Phân Tích Ý Nghĩa Hồi Trống trong 'Hồi Trống Cổ Thành' số 5
Hồi trống Cổ Thành được đặt tên do người biên soạn cho đoạn trích ở giữa hồi 28, có hai câu thơ làm tiêu đề:
Giải hòa Chém Sái Dương anh em,
Chúa đoàn viên Hồi Cổ Thành tôi.
Chữ hồi trong câu thơ này mang ý nghĩa trở về, không phải là hồi trống như tên đoạn trích. Tam quốc diễn nghĩa của La Quán Trung có nhiều nhân vật, nhưng Tào Tháo, Khổng Minh, Quan Công và Trương Phi là những nhân vật sinh động và gây ấn tượng sâu sắc nhất.
Hồi trống Cổ Thành đưa ta vào không khí chiến trận và khí phách anh hùng. Cách diễn đạt giản dị, không tô vẽ, linh hồn đoạn trích tập trung trong hồi trống của Trương Phi, thể hiện tính nóng nảy và trung nghĩa của anh. Nội dung toát lên hai ý: Tính cách xuất sắc của Trương Phi và ý nghĩa sâu xa của hồi trống Cổ Thành.
Khi Thục yếu, Lưu Bị, Đổng Thừa, Vương Tử Phục, Quan Công, Trương Phi bàn kế kế chống lại Tào Tháo. Trận thua liên tiếp khiến họ phải tách rời, mỗi người chạy một nơi. Quan Công đưa hai chị dâu đi tìm Lưu Bị, nhưng bị cản trở và phải chém sáu tướng để vượt qua. Cuộc đụng độ giữa Quan Công và Trương Phi ở Cổ Thành vô tình tạo ra hiểu lầm nghiêm trọng. Quan Công, để minh oan, phải chém đầu tướng Tào Tháo. Nghệ thuật kể chuyện của tác giả tạo ra những tình huống đầy kịch tính và đan xen những tuyến nhân vật đối lập, làm nổi bật tính cách và lòng trung nghĩa của họ.
Trương Phi, người thẳng thắn và dũng cảm, bày tỏ lòng trung thành qua việc kiểm tra Quan Công. Tình huống xung đột và giải quyết mâu thuẫn được diễn đạt một cách sâu sắc và sinh động, làm cho Hồi trống Cổ Thành trở thành biểu tượng của lòng trung nghĩa, dũng cảm và chân thành.
Hồi trống Cổ Thành không chỉ là một đoạn trích về trận mạc mà còn là bài học về lòng trung thành, sự trung thực và tinh thần anh hùng. Tam quốc diễn nghĩa là tác phẩm không chỉ giáo dục về lịch sử mà còn là nguồn cảm hứng về đạo lý và nhân văn.
5. Phân tích ý nghĩa của hồi trống trong 'Hồi trống Cổ Thành' số 4
'Hồi trống Cổ thành' trong 'Tam quốc diễn nghĩa' vẫn là nguồn cảm hứng bất tận. Hình ảnh của Trương Phi, quan Vân Trường, tấm lòng trung nghĩa sắt son và tình huynh đệ vườn đào thắm thiết đã ghi dấu trong lòng độc giả suốt hàng thế kỷ.
Trong câu chuyện, hồi trống là một điều kiện. Trương Phi đặt ra điều kiện khắc nghiệt, yêu cầu Quan Công phải chém đầu Sái Dương sau ba hồi trống. Quan Công trước đó đã bị Lưu Bị nghi ngờ. Lưu Bị đã viết thư khiển trách nặng nề: 'Bị cùng túc hạ kết nghĩa vườn đào, thề cùng sống thác, nay sao nửa đường bỏ nhau, cắt đứt ân nghĩa? Túc hạ nếu muốn lập công danh, toan đường phú quý, Bị xin đem đầu dâng túc hạ để túc hạ lập nên công lớn...'. Mặc dù đã viết thư phúc đáp rằng: '... Em có bụng khác, thần người cùng giết. Moi gan rạch mật, bút giấy không nói hết lời... Xin nhủ lòng soi xét', nhưng lòng khát vọng minh oan của Quan Công vẫn thôi thúc, khiến sức mạnh và tài năng của anh ta nhân lên gấp bội để chứng tỏ tấm lòng trong sáng.
Trương Phi, người anh hùng trong thời loạn, đề cao trung nghĩa: 'Trung thần thà chịu chết không chịu nhục. Có lẽ đâu đại trượng phu lại thờ hai chủ?' Trong tư duy của Trương Phi, Quan Công đã trở thành tay trai của Tào, 'được phong hầu tử tước', nhưng lại 'bội nghĩa', đến cổ thành là để bắt Phi! Do đó, Phi đã quyết liệt đâm chết: 'Phen này tao quyết liều sống chết với mày!' 'Xin hai chị cứ thong thả, để tôi giết thằng phụ nghĩa này đã...'
Trung thực, nóng nảy, quyết liệt. Khi Tôn Càn báo tin hai chị và Quan Vũ đến, Phi nghe và mặc áo giáp, vác mâu lên ngựa, dẫn một nghìn quân, đi tắt ra cửa Bắc mà không nói một lời. Hành động dữ dội, sôi sục, với 'mắt trợn tròn xoe, râu hùm vểnh ngược, hò thét như sấm, múa xà mâu chạy lại đâm Quan Công'. Phi mạt sát Quan Công: 'Mày đã bội nghĩa còn mặt nào đến gặp tao nữa'. Ai nói gì cũng không nghe, chỉ có điều kiện 'xong 3 hồi trống phải chém đầu tướng Tào' làm tin. Đầu Sái Dương rụng, tên lính nói rõ mọi chuyện thì Phi mới tin: 'Rỏ nước mắt khóc, sụp lạy Vân Trường'. Phục thiện và biết điều.
Tóm lại, tác giả đã mô tả Trương Phi rất sống động: cương trực, thẳng thắn, quyết liệt, trong sáng và trung nghĩa. Quan Vũ là một hổ tướng: tuyệt dũng và tuyệt nghĩa. Câu chuyện 'Hồi trống Cổ thành' thu hút bởi tình huống kịch tính, tiếng trống kêu là tiếng hội ngộ đẩy tình nghĩa, tiếng trống thúc quân, tiếng trống thắng trận tưng bừng giòn giã...
“Hồi trống Cổ thành " trong “Tam quốc diễn nghĩa” cứ rung động mãi hồn người. Hình ảnh Trương Phi, quan Vân Trường, những tấm lòng trung nghĩa sắt son, tình huynh đệ vườn đào thắm thiết đã để lại nhiều ấn tượng cho người đọc mấy thế kỉ nay.
Trong câu chuyện, hồi trống là điều kiện. Trương Phi ra điều kiện rất khắc nghiệt rằng sau ba hồi trống Quan Công phải chém được đầu Sái Dương. Quan Công, trước đó đã bị Lưu Bị ngờ vực. Khi nghe tin Quan Công ở trong doanh trại Tào Tháo, Lưu Bị đã viết thư khiển trách nặng nề: “Bị cùng túc hạ kết nghĩa vườn đào, thề cùng sống thác, nay sao nửa đường bỏ nhau, cắt đứt ân nghĩa? Túc hạ nếu muốn lập công danh, toan đường phú quý, Bị xin đem đầu dâng túc hạ để túc hạ lập nên công lớn... ”. Dù đã viết thư phúc đáp rằng: “... Em có bụng khác, thần người cùng giết. Moi gan rạch mật, bút giấy không nói hết lời... Xin nhủ lòng soi xét”, nhưng trong lòng Quan Công khát vọng minh oan vẫn thôi thúc và vì thế mà sức mạnh và tài năng đã nhân lên gấp bội để tỏ rõ tấm lòng trong sáng của mình. Thêm nữa, sẵn mâu thuẫn với Sái Dương, Quan Công đã chém được đầu Sái Dương trong một thời gian rất ngắn, ngắn hơn cả điều kiện hà khắc mà Trương Phi đã đặt ra.
Trương Phi là người anh hùng trong thời loạn đề cao trung nghĩa: “Trung thần thà chịu chết không chịu nhục. Có lẽ đâu đại trượng phu lại thờ hai chủ ?”. Trong suy nghĩ của Trương Phi thì Quan Công đã hàng Tào, "được phong hầu tử tước”, đã “bội nghĩa”, đến cổ thành là để lập mưu bắt Phi ! Nên phủi đâm chết: “Phen này tao quyết liều sống chết với mày !” "Xin hai chị cứ thong thả, để tôi giết thằng phụ nghĩa này đã...”
Trung thực, nóng nảy, quyết liệt. Nghe Tôn Càn vào báo tin hai chị và Quan Vũ đến, mời Phi ra đón. Phi “chẳng nói chẳng rằng, lập tức mặc áo giáp vác mâu lên ngựa, dẫn một nghìn quân, đi tắt ra cửa Bắc”. Hành động dữ dội, sôi sục “mắt trợn tròn xoe, râu hùm vểnh ngược, hò thét như sấm, múa xà mâu chạy lại đâm Quan Công”. Mạt sát Quan Công: “Mày đã bội nghĩa còn mặt nào đến gặp tao nữa”. Ai phân trần khuyên bảo cũng không nghe. Chí có một điều kiện "xong 3 hồi trống phải chém đầu tướng Tào" để làm tin. Đầu Sái Dương rụng, tên lính nói rõ mọi chuyện thì Phi mới tin: "Rỏ nước mắt khóc, sụp lạy Vân Trường”. Phục thiện và biết điều.
Tóm lại, tác giả miêu tả Trương Phi rất sống động: Cương trực, thẳng thắn, quyết liệt, trong sáng và trung nghĩa. Quan Vũ là một hổ tướng: Tuyệt dũng và tuyệt nghĩa. Vượt qua nguy hiểm để tìm anh, quá ngũ quan trảm lục tướng. “Hồi trống Cổ thành ” hấp dẫn bởi tình huống đầy kịch tính. Đó là tiếng trống của sự hội ngộ đẩy tình nghĩa, của lòng trung thực, của khí phách người anh hùng. Cũng là tiếng trống thúc quân, tiếng trống thắng trận tưng bừng giòn giã...