1. Bài mẫu tham khảo số 4
Ramayana là một trong hai bộ sử thi vĩ đại nhất của Ấn Độ, tác phẩm này có sức sống mãnh liệt và được coi là biểu tượng của thời đại. Người Ấn Độ tự hào rằng “khi nào sông còn chảy, núi còn tồn tại, thì Ramayana vẫn sẽ làm say đắm lòng người và cứu rỗi họ khỏi tội lỗi”. Sự hấp dẫn của tác phẩm đến từ việc xây dựng hình tượng nhân vật thành công. Nếu Sita đại diện cho người phụ nữ Ấn Độ với vẻ đẹp, sự trung thủy và hiền hậu, thì Rama là hình mẫu anh hùng lý tưởng, minh quân tài năng và danh dự. Rama không chỉ là nhân vật trung tâm trong tác phẩm mà còn là hình mẫu lý tưởng của thời đại.
Về nguồn gốc, theo truyền thuyết, Rama là hóa thân thứ bảy của thần Vishnu, đấng tối cao của tầng lớp Bà-la-môn. Vishnu giáng thế để cứu nhân loại khỏi đau khổ và chiến tranh, nhằm tiêu diệt cái ác và bảo vệ cái thiện. Lúc bấy giờ, quỷ vương Ravana, kẻ ác độc với mười đầu, đã được thần Brahma ban sức mạnh bất tử và có khả năng làm các hành tinh quay chậm lại. Chính vì vậy, Rama được giao nhiệm vụ tiêu diệt Ravana.
Rama là hình mẫu lý tưởng của đạo Hindu và tầng lớp Kshatriya, đồng thời thể hiện khát vọng của nhân dân về một minh quân dũng cảm, tài đức để bảo vệ công lý và hạnh phúc. Trong tác phẩm, Rama được miêu tả từ nhiều góc độ: là hoàng tử thông minh, tài ba, và được yêu mến vì trí tuệ, nhân cách và lòng quả cảm. Rama đã từ bỏ cuộc sống cao sang để thực hiện lời hứa của cha, thể hiện tinh thần danh dự và trách nhiệm của một người con.
Rama có sức mạnh phi thường và lòng nhân đức cao cả. Với đôi mắt sáng và khả năng chiến đấu vượt trội, chàng đã vượt qua nhiều thử thách, tiêu diệt nhiều quỷ dữ, và chiến đấu để bảo vệ tình yêu và công lý. Sức mạnh và ngoại hình của Rama đều thể hiện sự hoàn hảo của một hoàng tử. Chàng đã thực hiện nhiều chiến công và được dân chúng yêu mến.
Rama không chỉ là hình mẫu lý tưởng mà còn thể hiện những khía cạnh trần tục, như tình cảm và trách nhiệm đối với Sita. Dù yêu Sita say đắm, nhưng khi nghi ngờ phẩm hạnh của nàng, Rama đã để nàng phải chứng minh sự trong sạch. Điều này thể hiện những mâu thuẫn trong tâm lý của Rama – vừa là một anh hùng vừa là con người với những cảm xúc phức tạp. Sự khéo léo trong việc miêu tả tâm lý nhân vật của Valmiki đã làm nổi bật hình tượng Rama, đạt đến đỉnh cao của nghệ thuật phân tích tâm lý nhân vật.
Bài mẫu tham khảo thứ 5
‘Ramayana’ được coi là một trong hai bộ sử thi vĩ đại nhất của Ấn Độ, một tác phẩm bất hủ với sức sống lâu dài và là bài ca của thời đại. Người Ấn Độ tự hào rằng: “Chừng nào sông còn chảy, núi còn tồn tại, thì sử thi Ramayana vẫn còn làm say đắm lòng người và cứu rỗi họ khỏi tội lỗi”.
Đoạn trích “Ra-ma buộc tội” kể về việc hoàng tử Ra-ma, sau khi tiêu diệt quỷ vương Ra-va-na, đã giành lại được nàng Xi-ta yêu quý. Dù vui mừng khi gặp lại nhau, nhưng Ra-ma nghi ngờ Xi-ta không giữ được trinh tiết trong thời gian bị bắt cóc, nên tuyên bố từ bỏ nàng. Xi-ta đau khổ và không thể biện minh, đành bước vào dàn hỏa thiêu để thần Lửa A-nhi chứng minh đức hạnh của mình. Đoạn trích này phản ánh quan điểm về vị vua lý tưởng (Ra-ma) và người phụ nữ lý tưởng (Xi-ta) của người Ấn Độ cổ đại.
Ra-ma là hình mẫu của một anh hùng lý tưởng của dân tộc Ấn Độ. Tính cách cao quý của chàng được thể hiện rõ trong đoạn trích này. Mặc dù đã chiến đấu gian khổ để giành lại người mình yêu, Ra-ma lại không vui mà ngược lại, chàng đã nghi ngờ Xi-ta và công khai từ bỏ nàng. Điều này thể hiện rằng Ra-ma coi danh dự và uy tín của mình quan trọng hơn cả tình yêu. Trong mắt Ra-ma, danh dự và danh tiếng của dòng tộc là ưu tiên hàng đầu, đến mức chàng sẵn sàng từ chối một người vợ đáng yêu chỉ vì áp lực dư luận.
Xi-ta, khi bị Ra-ma nghi ngờ, đã dũng cảm bước vào lửa để chứng minh lòng trung trinh của mình. Sự dũng cảm và phẩm hạnh của nàng đã chinh phục cả thần thánh và con người. Cuối cùng, theo lời cầu xin của nàng, thần Lửa A-nhi đã bảo vệ nàng khỏi lửa. Qua sử thi “Ramayana”, chúng ta thấy rõ hình mẫu anh hùng của người Ấn Độ và đức hạnh của người phụ nữ thời bấy giờ.
3. Tài liệu tham khảo số 1
Ra-ma-ya-na là một thiên sử thi vĩ đại của Ấn Độ, ra đời vào khoảng thế kỉ thứ 3 trước Công Nguyên. Tác phẩm đã được nhiều thế hệ nhà hiền triết và thi nhân bổ sung và hoàn thiện, với đạo sĩ Van-mi-ki là người hoàn thành tác phẩm cuối cùng.
Trong đoạn trích 'Ra-ma buộc tội', hoàng tử Ra-ma sau khi chiến thắng quỷ vương Ra-va-na và cứu được người vợ yêu quý là Xi-ta, lại nghi ngờ nàng không giữ gìn trinh tiết trong thời gian bị bắt cóc. Dù Xi-ta không thể thanh minh, nàng vẫn quyết định bước lên giàn hỏa, nhờ thần Lửa A-nhi chứng giám cho đức hạnh của mình. Đoạn trích phản ánh quan điểm về một vị vua lý tưởng (Ra-ma) và người phụ nữ hoàn hảo (Xi-ta) của nền văn hóa Ấn Độ cổ đại.
Ra-ma, với những phẩm chất của một vị vua anh hùng, đã hành xử với danh dự và sự nghiêm khắc. Dù gặp lại vợ sau thời gian dài xa cách, Ra-ma không biểu lộ niềm vui mà chỉ tập trung vào danh dự và trách nhiệm của mình. Chàng yêu cầu Xi-ta chứng minh sự trong sạch của nàng trước đông đảo người chứng kiến. Ra-ma tuyên bố rằng chàng không hành động vì tình yêu cá nhân mà vì danh dự và uy tín của gia đình. Từ chối Xi-ta không phải vì nàng mà vì danh dự của dòng tộc.
Xi-ta, trong cơn đau đớn, khẳng định sự trong sạch và danh dự của mình, không chấp nhận những nghi ngờ của Ra-ma. Nàng cầu xin thần Lửa A-nhi chứng minh lòng trung thành của nàng, và dũng cảm bước vào ngọn lửa. Sự hy sinh của Xi-ta khiến mọi người xúc động và cảm phục. Cuối cùng, theo lời cầu xin của nàng, thần Lửa A-nhi đã bảo vệ nàng, chứng minh sự trong trắng của nàng.
Đoạn trích 'Ra-ma buộc tội' là một cảnh kịch tính, nơi hai nhân vật chính đối mặt với những thử thách khắc nghiệt. Ra-ma và Xi-ta đều thể hiện rõ cá tính và phẩm chất của mình, với Ra-ma hi sinh tình yêu vì danh dự và Xi-ta chứng tỏ đức hạnh và tình yêu tuyệt đối của mình.
4. Tài liệu tham khảo thứ 2
Đoạn trích 'Ra-ma buộc tội' xuất hiện trong chương 79 của sử thi Ra-ma-ya-na. Các chương trước đó kể về nguồn gốc, cuộc đời của Ra-ma, 13 năm bị lưu đày và cuộc chiến thắng quỷ vương Ra-va-na để cứu nàng Xi-ta xinh đẹp. Khi giải phóng đảo Lan-ka, Ra-ma và đoàn quân trở về trong vinh quang khi thời gian lưu đày gần kết thúc. Đột nhiên, Ra-ma nổi cơn ghen tuông dữ dội. Trong chương 79, Ra-ma sử dụng những lời lẽ nặng nề để buộc tội Xi-ta về sự trong trắng của nàng. Xi-ta, để chứng minh sự trong sạch của mình, bước vào giàn lửa thần An-nhi. Ra-ma chia tay các chiến hữu và cùng em trai và vợ trở về kinh đô Kô-sa-la.
Chương 79 làm nổi bật phẩm hạnh của đẳng cấp Kơxatrya và phẩm hạnh của người phụ nữ quý phái. Khi Xi-ta đứng trước Ra-ma một cách khiêm nhường, Ra-ma mỉa mai gọi nàng là 'phu nhân cao quý', khiến mối quan hệ vợ chồng gần như chấm dứt.
Cuộc chiến đã kết thúc và theo Ra-ma, nhiệm vụ và tài năng của chàng đã hoàn thành: 'Ta đã giải oan cho nàng' - tức là nàng bị Ra-va-na bắt cóc chứ không phải đi theo hắn, 'cơn giận của ta đã được xoa dịu và ta đã trả thù kẻ lăng nhục ta'. Ra-ma sống theo nguyên tắc đạo đức của đẳng cấp Kơxatrya: 'Kẻ nào bị quân thù lăng nhục mà không trả thù, là kẻ tầm thường'. Ra-ma cũng ca ngợi Ha-nu-man và Vi-phi-sa-na - hai chiến hữu tài ba của mình.
Trước vẻ đẹp của Xi-ta: 'khuôn mặt như hoa sen', 'những lọn tóc xoăn sóng' và những giọt lệ của nàng, lòng Ra-ma 'đau như cắt', chứng tỏ chàng vẫn yêu Xi-ta. Nhưng danh dự là tối thượng, vì người anh hùng 'sợ tai tiếng'. Ra-ma phải kết thúc cuộc chiến vì danh dự và 'xóa bỏ ô nhục để bảo vệ uy tín của dòng họ'.
Ra-ma không thể 'nhận nàng về' hay 'chấp nhận nàng nữa' vì nàng đã ở với một kẻ xa lạ và bị Ra-va-na 'nhìn với ánh mắt tội lỗi' - nghĩa là nàng đã mất trinh tiết với hắn. Do đó, Ra-ma phải nghĩ đến 'gia đình cao quý' của mình.
Tóm lại, Ra-ma vẫn yêu Xi-ta xinh đẹp nhưng vì danh dự và nhân phẩm của người anh hùng, chàng phải buộc tội Xi-ta và chấm dứt quan hệ vợ chồng với nàng: 'Vậy ta nói cho nàng hay, nàng muốn đi đâu thì tùy nàng, ta không ưng nàng nữa'. Ra-ma cảm thấy bị xúc phạm; khi nhìn thấy Xi-ta thì 'không chịu nổi', giống như ánh sáng đối với người bị đau mắt. Ra-ma ghen tuông và buộc tội không phải vì mù quáng mà vì nhân phẩm, danh dự của đẳng cấp Kơxatrya cao quý trong xã hội Ấn Độ cổ đại.
Xi-ta được miêu tả trong bi kịch về tình yêu và danh dự. Nàng đau khổ vì bị oan và xúc phạm, cảm thấy 'nghẹn thở' và xấu hổ vì số phận. Nàng muốn chết và 'chôn vùi cả hình hài của mình'. Nàng vô cùng đau đớn trước những lời buộc tội của Ra-ma, cảm thấy như muôn ngàn mũi tên 'xuyên vào trái tim nàng'. Nàng khóc, 'nước mắt như suối'.
Xi-ta bình tĩnh bác bỏ mọi lời buộc tội của Ra-ma. Nàng khẳng định: 'Trái tim thiếp thuộc về chàng'. Chàng chưa hiểu thiếp qua tình yêu và tâm hồn thiếp. Nếu Ra-ma tự hào về dòng dõi cao quý thì thiếp cũng có giá trị tương tự: 'đất là mẹ của thiếp'. Nếu Ra-ma mỉa mai gọi Xi-ta là 'phu nhân cao quý' thì Xi-ta cũng trả lời: 'Hỡi đức vua' và trách 'sao hồi thanh niên chàng đã cưới thiếp?'.
Xi-ta nhảy vào giàn lửa là một cảnh bi tráng. Ai đã chứng kiến điệu múa 'Nàng Xi-ta'? Ra-ma 'khủng khiếp như Thần chết!'. Các thánh thần nhìn Xi-ta nhảy vào lửa 'như một đồ cúng trong lễ tế sinh'. Các phụ nữ 'kêu khóc thảm thương'. Các loài ma quỷ như Va-na-ra và Paksaxa cũng 'kêu khóc vang trời'.
Xi-ta hiện lên với vẻ tự tin. Nàng 'lượn quanh' Ra-ma để từ biệt. Nàng lạy chư thần và nguyền cầu với thần An-nhi, khẳng định mình bị oan và tự hào về sự trong trắng. Nàng xin Thần 'bảo vệ con' và 'phù hộ con'.
Đọc sử thi Ra-ma-ya-na, ta thấy ngọn lửa sáng rực như mặt trời, Xi-ta lộng lẫy múa theo ánh lửa, thần lửa An-nhi chứng minh và cứu sống nàng. Ra-ma dang tay đón Xi-ta, nước mắt chan hòa vui sướng, ân hận và tự hào.
5. Tài liệu tham khảo số 3
Ấn Độ, một trong những cái nôi văn minh đầu tiên của nhân loại, đã sớm phát triển nền văn học của mình với hai bộ sử thi nổi tiếng là Ramayana và Mahabharata. Dù trải qua nhiều thế kỷ, những tác phẩm này vẫn cuốn hút hàng triệu độc giả. Đoạn trích 'Ra-ma buộc tội' là một phần của sử thi Ramayana.
Nhận xét về ảnh hưởng của Ramayana đối với đời sống tinh thần người Ấn Độ, người ta đã nói rằng: 'Chừng nào sông chưa cạn, núi chưa mòn thì sử thi Ramayana còn làm say lòng người và cứu họ khỏi tội lỗi.' Đoạn trích 'Ra-ma buộc tội' là một ví dụ tiêu biểu, kể về việc Ra-ma sau khi chiến thắng quỷ vương Ra-va-na và cứu vợ mình, Xi-ta, đã đối mặt với những mâu thuẫn và xung đột trong cuộc đoàn tụ của họ.
Gặp lại chồng, Xi-ta rất vui mừng, nhưng Ra-ma lại tỏ ra lạnh lùng và nghi ngờ về sự chung thủy của nàng do Xi-ta từng bị bắt cóc. Ra-ma muốn từ bỏ Xi-ta dù vẫn yêu nàng. Xi-ta cố gắng chứng minh lòng mình trước Ra-ma bằng cách nhờ đến lửa thần A-nhi. Đoạn trích này phản ánh quan điểm của nhà văn về Ra-ma - một vị vua lý tưởng và Xi-ta - hình mẫu người phụ nữ Ấn Độ.
Ra-ma, với phẩm chất của một quân vương lý tưởng, đã đặt trách nhiệm quốc gia lên trên tình cảm cá nhân. Dù yêu thương vợ, Ra-ma không thể bỏ qua nghi ngờ và danh dự cá nhân. Xi-ta, trái lại, là hình mẫu người phụ nữ lý tưởng của Ấn Độ cổ đại với lòng son sắt và chung thủy, phải chịu nhiều đau khổ và ê chề từ hành động của chồng mình.
Xi-ta, khi nghe những lời buộc tội của Ra-ma, cảm thấy đau đớn và xấu hổ trước mặt đông đảo quần thần. Cuối cùng, nàng nhờ đến thần lửa A-nhi để chứng minh sự trong sạch của mình. Thần lửa đã xuất hiện và chứng minh lòng trung trinh của Xi-ta, giúp hai người đoàn tụ. Sự cảm động và tấm lòng của Xi-ta đã chinh phục tất cả, bao gồm cả thần lửa. Qua đoạn trích này, ta hiểu được khát vọng và hình mẫu anh hùng, người phụ nữ lý tưởng của thời kỳ ấy, và lý do tại sao Ramayana vẫn làm say đắm nhiều thế hệ.