1. Bí mật của Hang Cua Kềnh
Cua Kềnh, chú cua đầy sức khỏe trong họ nhà Cua, đã đào một hang to và sâu nhanh chóng. Ngược lại, bác Cua Già, bất kì ai cũng nói rằng là cua già nhất, lại đào hang rất chậm. Cua Kềnh cười khẩy nhìn bác Cua Già và thậm chí không giúp đỡ.
Một ngày, bác Cua Già đến xin ở nhờ trong hang của Cua Kềnh vì hang của bác quá nhỏ. Cua Kềnh, tưởng tinh thần 'Nếu tôi không bịt kín cửa hang, ai cũng sẽ xin ở nhờ', đã tìm ra cách bịt kín bằng cách đùn đất lên giữa hang và lưng mình. Kết quả, mọi người không thể biết hang của Cua Kềnh to và sâu nhất trong họ nhà Cua.
Mùa đông đến, Cua Kềnh chẳng phải nghe ai xin ở nhờ. Nhưng chú Ếch Ộp đói bụng, tìm thấy hang và ăn thịt Cua Kềnh trong giấc ngủ đông của mình. Khi tỉnh dậy, Cua Kềnh đã trở thành bữa trưa cho Ếch Ộp.
Một câu chuyện về lòng tham và quyết định của Cua Kềnh và cái kết khi Ếch Ộp tìm thấy hang trong mùa đông rét buốt.


2. Chuyện về Bạn Sóc nhỏ và Mùa Đông
Mùa đông đã bắt đầu, Sóc con thay bộ áo ấm để đối mặt với cái lạnh của thời tiết. Nhưng nó bất giác nghĩ về cây bạn của mình, không biết chúng đã chuẩn bị gì cho mùa đông này.
Sóc con bắt đầu hành trình của mình và gặp cây Quýt. Nó hỏi: “Chị Quýt, chị đã chuẩn bị gì cho mùa đông chưa?” Cây Quýt tự tin trả lời: “Chị đã sẵn sàng từ lâu, đây là chiếc áo bông dày dặn nhất” và cây Quýt khoe lớp vỏ rơm ấm áp quấn quanh thân cây như một chiếc chăn bông.
Tiếp tục hành trình, Sóc con gặp cây Phong. Sóc hỏi: “Bác Phong, bác có sợ gió lạnh và tuyết không?” Bác Phong mỉm cười: “Lá của bác sẽ rụng hết vào mùa thu, không bao giờ lo mất nước và không bao giờ sợ bị đóng băng vào mùa đông.”
Sóc con tiếp tục, gặp cây Thông già không mặc áo ấm cũng không rụng lá. Nó hỏi cây vì sao. Ông Thông giải thích: “Da của ông rất dày và cứng cáp, và lá kim nhỏ giúp giảm mất nước. Nhờ vậy, ông có thể vượt qua mùa đông mà không sợ lạnh.”
Sóc con nhìn xung quanh rừng và thấy mỗi cây đều đã chuẩn bị cho mùa đông. Chú quay về nhà với lòng hài lòng.
Chúng ta cần bảo vệ môi trường và trồng cây xanh để duy trì sự sống. Hãy chăm sóc mỗi cây cỏ xung quanh chúng ta và không làm tổn thương chúng. Như vậy, cuộc sống sẽ trở nên đẹp đẽ hơn.

3. Hành Trình Trồng Rau của Thỏ Út
Mùa thu đã qua. Mùa đông đã đến, Thỏ mẹ dẫn các con ra vườn và nói:
- Bây giờ là lúc trồng rau, mẹ sẽ hướng dẫn các con cách trồng củ cải nhé.
Ba anh em Thỏ hứng khởi trả lời:
- Được mẹ, chúng con sẽ làm tốt!
Cả gia đình quây quần quanh luống đất, mẹ bắt đầu giảng:
- Để trồng rau, trước hết phải làm đất, sau đó gieo hạt…
Nhưng khi nghe mẹ nói vậy, thỏ Út đã nghĩ trong lòng: “Mình đã biết rồi” và không để ý lắng nghe mẹ nữa. Thỏ ngồi đó chỉ quan sát bướm bay ngoài vườn, không để ý gì đến hướng dẫn của mẹ.
Mẹ dạy xong, hai anh em bắt đầu làm việc, mỗi người trồng một luống rau nhỏ. Hai anh em của thỏ Út cố gắng cuốc đất, làm mềm đất và gieo hạt cẩn thận, trong khi Thỏ Út chỉ nổi loạn đi chơi.
Sau một thời gian, hạt giống bắt đầu nảy mầm. Các cây rau nhỏ xinh hiện lên. Hai luống rau của anh em mọc đều, tạo nên bức tranh xanh mát trải dài trên mặt đất. Trong khi đó, luống rau của thỏ Út cứng nhắc, cây cao cây thấp lẫn lộn vì không có sự chăm sóc.
Đến lúc thu hoạch, cây rau của anh em to và đẹp, còn cây rau của thỏ Út do thiếu nước nên cằn cỗi, củ bé. Thỏ Út cảm thấy xấu hổ, không biết làm sao mặt mũi mình.
Thỏ mẹ nói:
- Nếu con chú ý nghe lời mẹ và chăm sóc vườn rau, thì rau của con sẽ phát triển mạnh mẽ đấy. Sau sự cố đó, thỏ Út hỏi mẹ cách làm đất, trồng rau và bắt đầu làm lại từ đầu.
Đúng như mẹ nói: “Phải biết cách trồng và chăm sóc”. Lần này, rau của thỏ Út lớn nhanh chóng. Đến vụ thu hoạch, thỏ Út mang về những cây rau xanh tươi.
Thỏ Út rất hạnh phúc và mẹ cũng vui vẻ vì thấy con đã chăm chỉ hơn và biết làm việc cật lực.

4. Thỏ Con Không Ngủ Đông
Ngày cuối cùng của mùa thu, gấu con nói lời chia tay thỏ bạn thân: “Ngày mai tớ phải bắt đầu giấc ngủ đông rồi, chúc cậu có một mùa đông vui vẻ!”
“Nhưng cứ đến mùa đông, tớ lại chẳng thể chạy nhảy như bình thường!” Thỏ con than thở. “Mùa đông lạnh lẽo và cô đơn, chẳng có gì vui cả.”
“Vậy cậu muốn ngủ đông cùng tớ không?” Gấu chơi chơi xổ số xuất.
“Không được đâu, ngủ đông là phải ngủ một mình suốt mùa, còn tớ chỉ ngủ một đêm là thức dậy rồi.” Thỏ con từ chối.
Sau đó, gấu con nghĩ ra một cách: “Cậu hãy thử ăn cỏ buồn ngủ. Ăn nhiều vào, cậu sẽ ngủ suốt cả mùa đông, vậy là cậu có thể ngủ đông cùng tớ.”
Ý tưởng này thật là tuyệt vời. Cả hai hợp sức lên núi tìm cỏ buồn ngủ. Trở về, thỏ con hứng thú hỏi: “Gấu ơi, ngủ đông có thú vị không?”
“Tất nhiên là thú vị rồi. Cậu nằm ấm áp trong hang, gió tuyết rơi ngoài kia cũng không làm phiền cậu. Khi tỉnh dậy, thời tiết đã ấm áp trở lại, cỏ xanh tươi, hoa đua nở, và cậu có thể vui chơi thoải mái.”
“Gấu ơi, đó có phải chỉ là ngủ thôi không?” Thỏ con tò mò hỏi.
“Cậu nghĩ sao?” Gấu con đứng dậy giải thích. “Ngủ đông đúng là ngủ say như chết, ngủ sâu đến nỗi không biết gì cả.” Sau khi nói xong, gấu con rời đi.
Thỏ con nắm chặt cỏ buồn ngủ trong tay, tự nói: “Mình sẽ trải qua một mùa đông không lạnh và cô đơn, một mùa đông tràn đầy mong đợi mới mẻ.”
Thỏ con cảm thấy một chút tiếc nuối.
Trước kia, mỗi khi mùa đông đến, thỏ con luôn mong chờ những điều thú vị: mong nắng khi trời mưa, mong tuyết khi trời nắng, mong cỏ mọc xanh tốt, mong liễu nảy mầm mạnh mẽ. Điều mà thỏ con mong đợi nhất, chính là kỳ ngủ đông của gấu con sớm kết thúc, để có thể cùng nhau chạy nhảy trên đồng cỏ xanh, hái những bông hoa rực rỡ.
“Thực sự, mùa đông của mình cũng khá thú vị.” Thỏ con tự nhủ. “Ngày nào cũng đầy mong đợi.”
Điều đó chứng minh, sống trong niềm mong đợi cũng rất tuyệt vời!
Thỏ con ném bó cỏ buồn ngủ vào thùng rác.
Hôm sau, gấu con bắt đầu giấc ngủ đông, thỏ con bắt đầu mùa đông của mình. Trời mưa rơi dày. “Hy vọng ngày mai trời sẽ sáng.” Đó là mong đợi đầu tiên của thỏ con trong mùa đông.
Bây giờ, thỏ con hài lòng với mùa đông của mình. Mặc dù vẫn lạnh và cô đơn, nhưng mỗi ngày đều đầy niềm mong đợi, hy vọng mùa xuân sẽ nhanh chóng đến, hy vọng gấu con sẽ tỉnh giấc sớm, và trong trái tim thỏ con tràn đầy ấm áp. Bởi vì thỏ con nhận ra, một mùa đông đầy mong đợi sẽ thú vị hơn là ngủ say chẳng biết gì cả.
Gợi ý
Thỏ con, mặc dù sợ lạnh và cô đơn, nhưng quyết định không ngủ đông để trải nghiệm những điều mới mẻ mà mùa đông mang lại. Chờ đợi cũng là một niềm vui. Rất nhiều trẻ nhỏ cũng giống như thỏ con, ngày ngày đầy niềm mong đợi: mong đến tết, mong lớn nhanh, mong đến thứ hai đi học, mong đến chủ nhật đi chơi. Bé bé đang mong điều gì đến với mình nhỉ? Hãy cùng bố mẹ khám phá những niềm vui nhỏ mỗi ngày nhé.


5. Hành Trình Củ Cải Trắng
Mùa đông đã ghé thăm, trời buốt giá, Thỏ con đứng trước tình trạng đói đói. Mặc chiếc áo ấm, Thỏ quyết định đi kiếm thức ăn. Quãng đường dẫn Thỏ đến với hai củ cải trắng. Thỏ hân hoan reo lên:
– Ồ, đây có liền hai củ cải trắng, thật may mắn!
Thỏ con đói bụng, lòng muốn thưởng thức, nhưng lại chợt nảy ra suy nghĩ:
– Trời lạnh như vậy, chắc Dê con cũng không có thức ăn. Phải mang một củ cho Dê con.
Thỏ chạy đến nhà bạn Dê, nhưng Dê không có nhà. Thỏ đặt củ cải lên bàn và rời đi.
Ngẫu nhiên, Dê con trở về, tìm thấy một nửa củ cải trắng và ăn no.
Khi Thỏ con quay về nhà, bỗng thấy một củ cải trắng trên bàn. Thỏ thèm khát, nhưng lại nghĩ:
– Chắc Hươu con cũng đói, phải mang qua cho nó một củ.
Dê con đến nhà Hươu, nhưng Hươu đang vắng. Dê con đặt củ cải và rời đi.
Khi Hươu trở về, thấy củ cải trắng, Hươu rất ngạc nhiên.
– Ồ, củ cải ngon quá. Nhưng chắc cả Thỏ con đang đói, phải mang cho nó.
Khi Hươu đến, Thỏ con đang ngủ sâu. Khi tỉnh dậy, Thỏ thấy một củ cải trắng trước mặt.
Thỏ hạnh phúc, chạy gọi bạn bè:
– Bạn Hươu, bạn Dê, mọi người hãy đến nhà, chúng ta thưởng thức củ cải trắng thơm ngon này.
Vậy là củ cải trắng được chia sẻ cho ba người bạn tốt bụng. Tấm lòng hảo ngọt, sẵn sàng chia sẻ của họ thật là điều đáng học hỏi phải không nào?
Ý nghĩa giáo dục: Hãy sẵn lòng chia sẻ, bởi khi bạn cho đi, bạn sẽ nhận được nhiều hơn những gì bạn có.
