1. Tài liệu tham khảo số 1
Tất cả những cuộc chiến tranh, từ thời cổ đại đến những trận đánh lãnh thổ, đều mang đến bi kịch cho con người. Mất mát về tài sản, tính mạng, và ngôn ngữ, văn hóa là những hậu quả tàn khốc. Câu chuyện về buổi học cuối cùng tại vùng An-dát của Pháp, sau khi bị quân Phổ chiếm đóng, là một câu chuyện đau lòng về việc mất đi ngôn ngữ mẹ đẻ.
Bài học cuối cùng của tác giả An-phông-xơ Đô-đê, dựa trên trận đánh Pháp-Phổ năm 1870-1871, là câu chuyện về sự thay đổi khi trường học bắt buộc phải dạy tiếng Đức thay vì tiếng Pháp. Câu chuyện tập trung vào Phrăng, một học sinh bình thường, và buổi học cuối cùng của cậu.
Những khoảnh khắc cuối cùng của buổi học là sự chấp nhận của Phrăng về thực tế đau lòng. Thầy Ha-men, giáo viên dạy tiếng Pháp, chia sẻ những lời cuối cùng trước khi phải rời khỏi đất nước. Sự kiện này làm thức tỉnh lòng tự tôn, yêu nước của mọi người, và Phrăng hiểu rõ hơn về ý nghĩa của ngôn ngữ mẹ đẻ.
Truyện kết thúc với thông điệp về tình yêu và bảo vệ ngôn ngữ, văn hóa dân tộc. Buổi học cuối cùng không chỉ là việc mất đi tiếng Pháp ở An-dát mà còn là bài học sâu sắc về lòng tự tôn và niềm tin vào một tương lai thống nhất cho nước Pháp.

2. Bài tham khảo số 3
Tác giả An-phông-xơ Đô-đê trong tác phẩm “Buổi học cuối cùng” đã mô tả những suy nghĩ và tâm sự của một chú bé vùng An-dát một cách xúc động. Buổi học cuối cùng để lại những dấu ấn sâu đậm trong lòng độc giả.
Phrăng, chàng bé ngây thơ, bắt đầu ngày học muộn với bầu trời xanh và tiếng chim hót. Mặc dù muốn trốn học, cậu đã chạy đến trường. Trên đường, cậu cảm nhận sự thay đổi bất thường và khi đến trường, không khí trầm lắng. Thầy Ha-men ân cần, thông báo về buổi học Pháp văn cuối cùng, khiến mọi người xúc động.
Những lời của thầy chạm đến trái tim, Phrăng hối hận về những lần trốn học. Thầy Ha-men thể hiện lòng yêu nước, kêu gọi giữ gìn tiếng Pháp. Bài học kết thúc bằng lời thúc giục đấu tranh để giữ gìn tiếng Pháp.
Tác phẩm “Buổi học cuối cùng” viết ở ngôi thứ nhất, tạo nên tính chân thật và giàu cảm xúc. Bằng ngôn ngữ giản dị, tác giả đặt ra vấn đề về lòng yêu nước và tình yêu tiếng mẹ đẻ.

3. Bài tham khảo số 2
“Buổi học cuối cùng” của An-phông-xơ Đô-đê là những chia sẻ hồn nhiên, ngây thơ và xúc động của Phrăng về buổi học Pháp văn cuối cùng.
Câu chuyện bắt đầu khi Phrăng muộn học. Thiên nhiên rực rỡ, tiếng sáo réo như ma lực, hút Phrăng muốn trốn khỏi buổi học. Nhưng cậu bé quyết định đến trường. Trên đường, cậu cảm nhận sự bất thường tại trụ sở xã, mọi người đứng trước bảng cáo thị, không khí căng thẳng. Khi đến lớp, Phrăng ngạc nhiên với sự trang trọng và thái độ ân cần của thầy Ha-men, người ăn mặc trang trọng và xuất hiện của những người lớn.
Buổi học bắt đầu, thầy Ha-men thông báo đây là buổi học Pháp văn cuối cùng. Phrăng xúc động, bật khóc và nguyền rủa, biến lời của cậu từ ngây thơ thành của một người yêu nước. Hối hận trước những lần trốn học, Phrăng quên mọi mâu thuẫn, chỉ nhớ đến lời thầy mắng mỏ. Lời thầy Ha-men chạm đến lòng mọi người, kêu gọi giữ gìn tiếng Pháp.
Mọi người lắng nghe và khắc ghi lời dạy của thầy: “tiếng Pháp là ngôn ngữ hay nhất thế giới, giữ lấy nó và đừng bao giờ quên. Khi dân tộc giữ được tiếng nói của mình, họ giữ chìa khóa chốn lao tù”. Cuối buổi, thầy Ha-men viết bảng “Nước Pháp muôn năm” và kêu gọi đấu tranh để giữ gìn tiếng Pháp.
“Buổi học cuối cùng” viết từ góc nhìn của Phrăng, làm câu chuyện chân thật và cảm xúc. Ngôn ngữ giản dị nhưng sâu sắc, tác giả làm nổi bật lòng yêu nước và tình yêu tiếng mẹ đẻ.

4. Bài tham khảo số 5
Truyện “Buổi học cuối cùng” do nhà văn nổi tiếng An-phông-xơ Đô-đê (1840 - 1897) sáng tác, kể về buổi học cuối cùng bằng tiếng Pháp tại một làng quê An-dát, sau khi vùng này đã bị cắt cho nước Phổ.
Việc dạy và học bằng tiếng Pháp ở trường là điều bình thường, nhưng đây là buổi học cuối cùng mà thầy trò được sử dụng tiếng Pháp.
Từ thầy giáo đến học trò và cả cụ già đến dự buổi học này cảm nhận ý nghĩa đặc biệt. Họ hiểu rõ phải giữ gìn tiếng Pháp trong hoàn cảnh quê hương đang bị xâm lược, vì đó là chìa khóa giữ cho dân tộc tự do. Lòng yêu nước thể hiện qua việc giữ gìn tiếng mẹ đẻ.
Diễn biến buổi học và hình ảnh thầy Ha-men ảnh hưởng sâu sắc đến Phrăng, người kể chuyện. Khi nghe đây là buổi học cuối cùng bằng tiếng Pháp, Phrăng shock và nhận ra nguyên nhân của sự khác biệt trong buổi sáng. Phrăng tiếc nuối về sự lười biếng và ham chơi của mình. Lời độc thoại nội tâm bộc lộ tâm trạng xấu hổ và hối hận của Phrăng.
Khi thầy Ha-men gọi đọc bài, Phrăng không hiểu về ngữ pháp, nhưng trong tâm trạng xấu hổ, Phrăng hiểu rõ hơn khi thầy giảng ngữ pháp. Cảnh các cụ già đến dự và học trò vạch những nét sổ thể hiện tình cảm thiêng liêng với tiếng Pháp.
Câu nói của thầy Ha-men về giá trị tiếng nói dân tộc là thông điệp vô cùng cao quý. Truyện là câu chuyện về việc giữ gìn tiếng Pháp như là bảo vệ quyền tự do của dân tộc.
“Buổi học cuối cùng” là một tác phẩm nổi tiếng của An-phông-xơ Đô-đê, thể hiện giá trị nhân văn sâu sắc của tác giả.

5. Bài tham khảo số 4
An-phông-xơ Đô-đê, một cây bút truyện ngắn nổi tiếng của văn học Pháp, để lại dấu ấn với những tác phẩm giản dị nhưng đậm chất đằm thắm, thể hiện tấm lòng gắn bó sâu sắc với quê hương. “Buổi học cuối cùng” là minh chứng cho điều đó.
Chuyện kể về một buổi học cuối cùng ở ngôi trường nhỏ ở làng An-dát, qua con mắt và cảm xúc của cậu học trò Phrăng. Phrăng, một học trò nghịch ngợm và lười học, thường trốn học để thưởng thức vẻ đẹp của thiên nhiên. Nhưng ngày hôm ấy, khi thầy giáo Ha-men thông báo về buổi học cuối cùng bằng tiếng Pháp, Phrăng trải qua những cảm xúc đau đớn, hối hận về quãng thời gian đã lãng phí.
Trong buổi học cuối cùng, Phrăng không thuộc bài, nhưng thầy Ha-men không trách mắng. Thầy giáo chia sẻ về ý nghĩa sâu sắc của tiếng Pháp và giữ gìn ngôn ngữ dân tộc trong cuộc đấu tranh cho tự do. Câu chuyện nói lên tình yêu Tổ quốc, tình yêu được thể hiện qua tiếng nói của dân tộc.
Buổi học cuối cùng diễn ra trong không khí trang nghiêm và xúc động, với thầy Ha-men viết dòng chữ “Nước Pháp muôn năm”. Điều này là minh chứng cho sức mạnh của tình yêu và lòng trung thành với quê hương. An-Phông-xơ Đô-đê đã tinh tế thể hiện tâm trạng và tình cảm của nhân vật, làm cho “Buổi học cuối cùng” trở thành một tác phẩm đáng yêu và ý nghĩa.

6. Bài tham khảo số 6
An-phông-xơ Đô-đê, một nhà văn lớn của Pháp, là người hiện thực và nhân đạo, tác phẩm của ông thấm đẫm chất đồng dao, dân ca nhẹ nhàng, diễn đạt cảm xúc về nỗi đau và tình yêu thương, đặc biệt là tình yêu quê hương. Một ví dụ điển hình cho phong cách nghệ thuật đó là tập truyện “Chuyện kể ngày thứ hai” với đoạn trích “Buổi học cuối cùng”, mô tả về buổi học tiếng Pháp cuối cùng ở trường làng An-dát.
“Buổi học cuối cùng” là một truyện ngắn với chủ đề về tình thần yêu nước, đặc biệt là tình yêu ngôn ngữ, tiếng nói dân tộc. Sáng tác trong bối cảnh kết thúc chiến tranh Pháp - Phổ, nước Pháp thất bại, và An-dát cùng Lo-ren bị nhập vào nước Phổ. Các trường học ở đây buộc phải chuyển sang giảng dạy tiếng Đức. Câu chuyện kể về buổi học tiếng Pháp cuối cùng ở An-dát qua con mắt của cậu bé Phrăng. Cậu bé đến lớp muộn và bất ngờ khi thấy lớp học khác thường. Thầy Ha-men thông báo đây là buổi học tiếng Pháp cuối cùng, khiến Phrăng cảm thấy hối hận về những thời kỳ trốn học và lãng phí thời gian.
Trong buổi học cuối cùng, Phrăng không thuộc bài nhưng thầy Ha-men không trách mắng. Thầy chia sẻ về giá trị sâu sắc của tiếng Pháp và giữ gìn tiếng nói dân tộc trong cuộc đấu tranh cho tự do. Câu chuyện thể hiện tình yêu Tổ quốc, với thầy Ha-men viết “Nước Pháp muôn năm” lên bảng kết thúc buổi học. Khung cảnh trước buổi học của Phrăng tươi sáng, đẹp đẽ, làm cho sự trang trọng của buổi học nổi bật hơn.
Thể hiện thông điệp sâu sắc về giá trị của tiếng nói dân tộc, truyện thể hiện sự đoàn kết và lòng yêu nước. Phrăng, dù muộn màng nhưng đã hiểu giá trị của ngôn ngữ dân tộc. Tác phẩm là bài học về tình yêu quê hương, lòng tự tôn dân tộc, và sự thức tỉnh trước giá trị văn hóa cao quý.
Chuyện được kể từ góc độ của Phrăng, tăng tính chân thực và cảm xúc. Ngôn ngữ sâu sắc, tình huống đặc sắc và hình ảnh sống động làm nổi bật thông điệp về tình yêu nước và giữ gìn tiếng nói dân tộc.
“Buổi học cuối cùng” là một tác phẩm đầy ý nghĩa về tình yêu nước, là sự thức tỉnh trước giá trị của ngôn ngữ dân tộc trong cuộc đấu tranh cho tự do và độc lập.
