1. Bài tham khảo số 1
Chuyện kể về Lê Hữu Trác, thầy lang giỏi, được gọi vào phủ chúa Trịnh để chữa bệnh cho thế tử Trịnh Cán. 'Vào phủ chúa Trịnh' là tác phẩm ghi lại cảm nhận của Lê Hữu Trác về cảnh vật, con người từ khi triệu về kinh chữa bệnh cho thế tử Trịnh Cán. Bức tranh hiện thực nơi phủ chúa hiện lên rất xa hoa, tráng lệ nhưng đầy tù túng. Để đến nơi ở của thế tử, ông phải vượt qua nhiều lần cửa, qua những hành lang quanh co, trong những căn phòng cao rộng, đầy đồ thếp vàng, màn gấm cùng nhiều đồ quý giá khác. Nhiệm vụ của ông là bắt mạch và tìm bệnh cho thế tử. Ông chẩn đoán bệnh cho Trịnh Cán là do chốn màn che trướng phủ, ăn quá no, mặc quá ấm, khiến tạng phủ yếu, tinh khí khô hết, da mặt khô, rốn lồi to, gân xanh và tay chân gầy gò. Là người thầy lương y có đạo đức và tâm với nghề, Lê Hữu Trác sau khi kê đúng đơn thuốc đã từ giã và trở về quê chờ thánh chỉ.

3. Tham khảo số 3
Vào buổi sáng tinh mơ của ngày 1/2, tôi nhận lệnh triệu tập đến phủ chầu ngay tức thì. Tôi nhanh chóng đeo mũ áo chỉnh tề và điệu bộ bước chân trên cáng như ngựa lồng. Bước vào phủ từ cửa sau, khắp nơi cây cỏ xanh tốt, tiếng hót líu lo của chim, và muôn hoa đua nở tạo nên bức tranh tuyệt vời. Dù là một quan nhà nước, nhưng khi chạm chân vào phủ, tôi mới hiểu được vẻ giàu sang huy hoàng của vua chúa. Qua những lớp cửa và các hành lang dài miên man, tôi được dẫn đến ngôi nhà lớn được gọi là phòng trà. Đồ đạc trong phòng lấp lánh vàng óng, là những cổ vật quý giá không thể nhầm lẫn. Thời điểm đó, thánh thượng đang ở phòng thuốc cùng các phi tần, khiến tôi không thể thấy mặt. Sau một bữa sáng thượng lưu với mâm vàng, tôi tiến hành yết kiến tại Đông Cung và khám bệnh cho thế tử Trịnh Cán. Thế tử, nằm trong chốn màn che trước, ăn no, mặc ấm, lười biếng, phủ tạng suy giảm, bệnh đã kéo dài. Suy nghĩ về lợi danh có thể buộc tôi không về núi, nhưng tâm nguyện nghĩ đến nghĩa vụ quốc gia, tôi quyết định kê đơn theo triệu chứng bệnh. Rồi, trở về quê đợi chờ thánh chỉ, tôi được bạn bè trong cung thăm hỏi.

3. Tài liệu tham khảo số 2
Là nhân vật chính trong câu chuyện, Lê Hữu Trác - một thầy lang xuất sắc, nhận lệnh triệu về phủ chúa Trịnh để chữa trị cho thế tử Trịnh Cán. Ông bước vào môi trường phồn hoa của triều đình, nơi vua chúa Trịnh thịnh vượng, làm ông ngạc nhiên với sự giàu có và sung túc. Sau những lớp cửa và hành lang, ông đến phòng chúa, nơi trang trí đặc biệt với sơn son thếp vàng và những vật dụng quý giá. Trong thời gian chờ đợi chúa, ông được thưởng thức đồ ăn ngon và độc đáo, khám phá khẩu vị của những người quyền quý. Nhiệm vụ của ông là bắt mạch và tìm nguyên nhân của bệnh thế tử. Ông nhận ra rằng bệnh xuất phát từ chúa, sống trong chốn màn che trướng, ưa sướng, mặc ấm làm tạng phủ yếu đi, bệnh trở nên nặng nề. Với lòng trung thành đối với nước nhà, ông kê đơn thuốc để chữa trị cho thế tử. Hoàn thành nhiệm vụ, ông trở về và đợi thánh chỉ.
Trích đoạn từ tác phẩm Vào phủ chúa Trịnh của Lê Hữu Trác tái hiện không chỉ bức tranh xa hoa, sang trọng tại phủ chúa Trịnh mà còn thể hiện thái độ phê phán danh lợi và địa vị trong xã hội của tác giả.

4. Tài liệu tham khảo số 5
Vào đầu tháng 2, thầy lang Lê Hữu Trác nhận lệnh triệu tập đến phủ chúa để khám bệnh cho thế tử Trịnh Cán. Mặc dù đi từ cửa sau, nhưng ông bắt gặp sự xa hoa, giàu có đến mức không tưởng. Đồ đạc lấp lánh vàng óng, những vật cổ quý giá đầy đủ, thậm chí một căn nhà lớn được chuyển đổi thành phòng trà, thật sự là biểu tượng của sự xa hoa. Mặc dù cuộc sống tại phủ chúa rất sung sướng, thế tử sống trong môi trường đầy đủ tiện nghi, ăn uống thả ga, mặc áo ấm, nhưng lại không chịu vận động, khiến cho sức khỏe yếu đuối và phát bệnh. Lê Hữu Trác, với tâm hồn không màng đến danh lợi và quyền lực, sau khi kê đơn thuốc đã quay về quê đợi thánh chỉ.

5. Tài liệu tham khảo số 4
Nhớ mãi ngày sớm đầu tháng 2, tôi nhận được thánh chỉ và ngay lập tức hướng về phủ chúa. Bước từ cửa sau, tôi bàng hoàng trước cảnh đẹp của cây cỏ xanh tốt, tiếng chim hót líu lo, và muôn hoa nở rộ. Đi qua một loạt cửa, dọc theo những lối đi dài uốn lượn, tôi cuối cùng được dẫn vào một ngôi nhà lớn được biết đến là phòng trà. Mọi vật dụng đều lấp lánh ánh vàng, tôi còn thấy những đồ cổ quý giá. Thật đáng tiếc khi không thể gặp Thánh thượng vì người đang ở trong phòng thuốc cùng với các phi tần. Sau bữa ăn thượng lạp, tôi được đưa đến yết kiến ở Đông Cung để kiểm tra sức khỏe cho thế tử Trịnh Cán. Do lâu ngày nằm trong chốn màn che rủ, ăn quá nhiều và mặc quá ấm, cộng thêm lối sống thiếu vận động, nội phủ của thế tử đã trở nên yếu đuối, gặp phải bệnh tật. Với tinh thần trách nhiệm đối với đất nước, tôi đã lập đơn thuốc theo bệnh lý và rời phủ để trở về quê nhà, đợi lời chỉ dẫn của thánh.

6. Tài liệu tham khảo số 6
Được mệnh danh là thầy lang xuất sắc, Lê Hữu Trác kể về hành trình vào phủ chúa Trịnh để chữa bệnh cho thế tử Trịnh Cán. Hành trình bắt đầu từ ngày 12 tháng Giêng năm Nhâm Dần (1782) và kéo dài đến ngày 2 tháng 11, tổng cộng 9 tháng 20 ngày.
Bức tranh hiện thực nơi phủ chúa Trịnh nằm trong một bối cảnh xa hoa, tráng lệ nhưng đồng thời lại toát lên sự tù túng, ngột ngạt. Lê Hữu Trác phải vượt qua hàng loạt cánh cửa, bước qua những khu vườn cây cỏ um tùm, đi qua những hành lang uốn khúc, và thậm chí còn trải qua phòng cao rộng với đồ thếp vàng, những tấm màn gấm, đồ quý giá. Cuộc sống xa hoa và những nghi lễ khuôn phép thể hiện sự cao sang, quyền quý, xa hoa, hưởng lạc đến tận cùng.
Lê Hữu Trác, với trách nhiệm của một người lương y, đã chẩn đoán bệnh của Thế tử Trịnh Cán. Ông nhận định rằng bệnh lý xuất phát từ chốn màn che trướng phủ, lối sống ăn no mặc ấm làm yếu tạng, tinh khí khô hết, da mặt khô, rốn lồi to, gân xanh, và tay chân gầy gò. Sau khi kê đơn thuốc đúng đắn, Lê Hữu Trác rời phủ về quê và chờ đợi thánh chỉ.
