1. Bài văn tham khảo số 1
Nam Cao, với những tác phẩm đầy ý nghĩa và tình cảm, đã chạm đến trái tim của người đọc. 'Chí Phèo' là một tuyệt phẩm khắc sâu hình ảnh 'cái lò gạch cũ' vào tâm hồn độc giả. Những chi tiết kỹ thuật nghệ thuật của tác giả giúp người đọc hiểu rõ sâu sắc về mảnh đời đầy bi thương của nhân vật Chí Phèo. Tác phẩm không chỉ là câu chuyện về một kẻ lưu manh mà còn là bức tranh của xã hội bất công, đầy mâu thuẫn giữa nông dân và địa chủ.
Nhà văn đã khéo léo kết hợp hình ảnh 'cái lò gạch cũ' với những tình huống trong truyện để làm nổi bật mâu thuẫn và đau đớn. Cái lò gạch cũ không chỉ là một địa điểm, mà còn là biểu tượng của sự bóc lột, đau khổ và tuyệt vọng. Từ chỗ này, cuộc đời của Chí Phèo bắt đầu, với những bước chân mênh mang và tìm kiếm ý nghĩa của sự tồn tại.
'Cái lò gạch cũ' là một chi tiết quan trọng, đánh dấu sự khởi đầu và kết thúc của nhiều số phận. Tác giả không chỉ giới thiệu một hình ảnh mà còn tạo ra một cấu trúc vòng tròn trong tác phẩm. Mỗi sự kiện, mỗi nhân vật đều nối tiếp nhau như những viên gạch xây dựng nên cái lò gạch cũ, nơi mà số phận nhân vật chính Chí Phèo và những người xung quanh đều gắn liền với nhau.
Chi tiết này không chỉ làm cho tác phẩm sinh động hơn mà còn là cầu nối cho người đọc suy ngẫm về tình cảm con người, về sự hiện thực đau khổ của xã hội. 'Chí Phèo' không chỉ là một câu chuyện, mà là một tác phẩm nghệ thuật với những tầng sâu ý nghĩa, mô phỏng chân thực hình ảnh xã hội Việt Nam thời kỳ phong kiến. Hình ảnh của 'cái lò gạch cũ' không chỉ gợi mở về quá khứ mà còn là tín hiệu về tương lai, về sự tiếp nối của những kiếp người trong xã hội đầy thăng trầm.
Nam Cao thông qua tác phẩm này đã để lại dấu ấn sâu sắc về nhân sinh, về đau thương và tình yêu thương. 'Cái lò gạch cũ' không chỉ là nơi kết thúc của một câu chuyện mà còn là dấu hỏi về tương lai, về sự lưu luyến của thời gian. Bức tranh xã hội, bức tranh con người và bức tranh cuộc sống trong 'Chí Phèo' vẫn còn đọng mãi trong tâm trí người đọc, và hình ảnh 'cái lò gạch cũ' là một phần không thể thiếu, là điểm nhấn tinh tế nhất của tác phẩm.


2. Bài văn tham khảo số 3
Truyện ngắn “Chí Phèo” được sáng tác năm 1941, đầu tiên có tên là “Cái lò gạch cũ” nhưng sau đó nhà xuất bản đổi thành “Đôi lứa xứng đôi”. Đến năm 1946, trong tập “Luống cày”, nhà văn quyết định đổi lại thành “Chí Phèo”. Khi đọc truyện, hình ảnh chiếc lò gạch cũ luôn ấn tượng, đặc biệt được sáng tạo để thể hiện tư tưởng của nhà văn.
Chí Phèo bắt đầu cuộc đời từ “cái lò gạch cũ” - nơi anh bị bỏ rơi khi còn nhỏ. Lớn lên nhờ sự cưu mang của những người dân hiền lành, Chí trở thành người canh điền cho bá Kiến. Nhưng ghen tuông khiến Chí bị đẩy vào tù. Trở về làng sau thời gian tù, Chí đổi đời và trở thành “quỷ dữ của làng Vũ Đại”. Một tình yêu thương nhẹ nhàng từ thị Nở đã làm sống lại phần người trong Chí, nhưng đồng thời là nguyên nhân đẩy anh vào hoàn cảnh bi đạo. Kết thúc truyện, hình ảnh “cái lò gạch cũ” xuất hiện trong tưởng tượng của thị Nở về sự ra đời của Chí Phèo con, tượng trưng cho vòng luẩn quẩn của những kiếp người như Chí Phèo.
“Cái lò gạch cũ” trong thực tế chỉ là nơi nung gạch cũ, nhưng qua tác phẩm của Nam Cao, nó mang ý nghĩa sâu sắc. Nó là biểu tượng cho cuộc sống đầy khó khăn của Chí Phèo, từ đau thương của đứa trẻ bị bỏ rơi đến tận cùng của một tâm hồn lưu manh. Hình ảnh này thể hiện sự tuần hoàn của số phận người nông dân trong xã hội đầy bất công, và đồng thời là cái nhìn bi quan về số phận của họ trong thời đại đó.


3. Bài tham khảo số 2: Sáng tạo và Nghệ thuật
Nhà văn Ai-ma-tốp từng khẳng định: 'Người sáng tạo văn hóa cần phải đào sâu vào tâm hồn con người, vạch trần ý thức phản kháng trước cái ác; nuôi dưỡng khao khát phục hồi và bảo vệ những giá trị tốt lành'. Nam Cao, một tác giả có đặc điểm như vậy, dù sống trên mảnh đất đầy màu mỡ nhưng vẫn tìm thấy những bí ẩn về bản chất con người 'ẩn sâu', và ông không chỉ làm nổi bật thế vị và vai trò của mình trong thế giới văn chương. Các tác phẩm của Nam Cao không chỉ phản ánh hiện thực xã hội mà còn đánh thức những tình cảm đẹp, gợi mở tâm hồn về tình yêu và ý thức chiến đấu, bảo vệ những giá trị đẹp. Một trong những tác phẩm tiêu biểu nhất cho tài năng và tình cảm của Nam Cao là Chí Phèo, câu chuyện về một người canh tác hiền lành, tốt bụng nhưng lại bị biến thành một kẻ quỷ dữ.
Trong truyện, Nam Cao không chỉ tái hiện bi kịch của Chí Phèo mà còn xây dựng thành công những hình ảnh đặc sắc mang ý nghĩa tượng trưng cho bi kịch đó, như hình tượng Chiếc lò gạch cũ.
Hình ảnh chiếc lò gạch cũ xuất hiện hai lần trong tác phẩm, lần đầu tiên liên quan đến sự ra đời của Chí và lần thứ hai xuất hiện khi Chí Phèo chấp nhận sự kết thúc tự do của mình, hiện lên trong tâm trí của Thị Nở. Cả hai lần hình ảnh lò gạch cũ đều xuất hiện thoáng qua nhưng lại tạo ra ấn tượng sâu sắc, gợi nhớ đến cuộc sống bất hạnh và bi kịch không nhẹ nhàng của một con người.
Cuộc đời của Chí Phèo bắt đầu từ chiếc lò gạch cũ. Khi mới chào đời, Chí đã bị bỏ quên trong một lò gạch bỏ hoang giữa cánh đồng, đó là 'một đứa trẻ trần truồng và xám xịt nằm trong một chiếc váy bẩn bựa bên một cái lò gạch bỏ hoang...'. Không ai biết phụ nữ nào đã sinh ra Chí và tại sao lại bỏ rơi ở một nơi hoang vu như vậy. Ngay từ khi còn bé, Chí đã phải trải qua bi kịch của việc bị bỏ rơi, số phận của hắn thật đau lòng và trái ngược nhau!
Chí Phèo được anh đánh ống lươn nhặt về, sau này lớn lên nhờ sự nuôi dưỡng và tình thương của những người lương thiện trong làng Vũ Đại. Khi trưởng thành, Chí trở thành một người nông dân hiền lành, tốt bụng với ước mơ giản đơn như nhiều người khác, có 'một gia đình nhỏ, chồng cày ruộng, vợ dệt vải, và họ nuôi một con lợn để có vốn liếng. Nếu có điều kiện hơn, họ sẽ mua thêm đất để làm ruộng'. Thế nhưng ước mơ đơn giản ấy không bao giờ trở thành hiện thực khi Chí bị Bá Kiến đẩy vào tù vì lòng ghen tuông vô lý của một người chồng yếu đuối. Tù công bị thực dân biến đổi Chí từ người lương thiện trở thành một kẻ lưu manh. Sau bảy, tám năm xa cách, Chí quay về làng với một hình ảnh ghê rợn 'đầu trọc lốc, răng cạo trắng bóng, khuôn mặt đen và rất nặng nề, đôi mắt nheo nhóe trông rất đáng sợ'. Nếu tù công biến Chí Phèo trở nên bệnh hoạn về hình thể, khi chấp nhận làm tay sai cho Bá Kiến, Chí lại trở nên 'con quỷ dữ' trong mắt những người dân ở làng Vũ Đại.
Mọi người nghĩ rằng Chí sẽ tiếp tục cuộc sống đen tối và những màn kịch gian lận, nhưng sự gặp gỡ ngẫu nhiên với Thị Nở đã làm thay đổi Chí. Sự quan tâm và ân cần của người phụ nữ 'xấu ma chê quỷ hờn' đã đánh thức phần nhân tính trong Chí. Chí mong muốn sự lương thiện và được hòa mình với cộng đồng. Tuy nhiên, không may thay, tất cả những hy vọng của Chí bị đặt dấu chấm hết khi Thị Nở từ chối. Trong đau đớn và tuyệt vọng, Chí giết chết Bá Kiến và tự kết thúc cuộc đời mình để chấm dứt mọi đau khổ.
Sau cái chết của Chí Phèo, hình ảnh chiếc lò gạch cũ lại xuất hiện trong tâm trí Thị Nở. Chứng kiến cái chết của Chí Phèo, Thị Nở nhớ lại những ngày tháng sống chung với Chí, nhưng có một cảm giác không lành mạnh, thì thụt vào bụng bầu của mình, khi đó trong đầu Thị 'bất ngờ hiện ra một chiếc lò gạch cũ bỏ hoang, xa xôi và vắng vẻ...'.
Hình ảnh chiếc lò gạch cũ cuối cùng trong tác phẩm tạo nên sự tương ứng và truyền đạt được thông điệp nghệ thuật sâu sắc về 'bi kịch Chí Phèo'. Nếu ở phần đầu, hình ảnh chiếc lò gạch cũ liên quan đến sự xuất hiện của Chí Phèo thì ở cuối tác phẩm, nó lại gợi cho chúng ta sự lặp lại của những bi kịch không tránh khỏi. Bá Kiến đã chết, Chí Phèo đã mất nhưng cái ác, cái bất công vẫn tồn tại và vẫn còn nhiều 'Chí Phèo' khác và nhiều người lương thiện khác bị áp bức, đẩy đến bước đường cùng. Chỉ khi xã hội không còn những đau thương vô nhân đạo thì con người mới có thể sống yên bình, hạnh phúc.
Có thể nói rằng 'chiếc lò gạch cũ' là hình ảnh nghệ thuật đặc biệt nhất trong truyện Chí Phèo. Chỉ với một hình ảnh thoáng qua nhưng lại tóm gọn toàn bộ bi kịch đau lòng trong cuộc sống của một con người, không chỉ vậy mà hình ảnh 'chiếc lò gạch cũ' còn truyền đạt những suy nghĩ nhân văn sâu sắc của Nam Cao về tương lai, về số phận của những người nông dân bất hạnh trong xã hội ngày xưa. Đọc Chí Phèo, chúng ta hơn bao giờ hết hiểu giá trị của văn chương: 'văn chương không chỉ là cách chúng ta thoát khỏi hiện thực hay cách chúng ta quên đi nó; ngược lại, văn chương là một loại ngôn ngữ tinh tế và mạnh mẽ mà chúng ta có, để vừa lên án và thay đổi một thế giới giả đạo, đầy tàn ác, vừa làm cho tâm hồn đọc giả trở nên sáng sủa và phong phú hơn...' (Theo dòng, Thạch Lam).


4. Bài Văn Tham Khảo Số 5: Chiếc Lò Gạch Cũ và Sự Tượng Trưng Đậm Nét
Nam Cao, tác giả tài năng của những câu chuyện hiện thực, chấn thương về cuộc sống của người nông dân bị đàn áp và người trí thức nghèo khốn trong xã hội cũ. Trong tác phẩm nổi tiếng 'Chí Phèo', Nam Cao khéo léo tạo hình cái lò gạch cũ với nhiều ý nghĩa sâu sắc.
Câu chuyện xoay quanh cuộc đời của Chí Phèo bắt đầu từ hình ảnh của 'cái lò gạch cũ'. Chí Phèo, đứa trẻ bị bỏ rơi, được tìm thấy ở cái lò gạch cũ giữa đồng. Nhờ sự chăm sóc của những người lao động lương thiện, Chí lớn lên. Tuy nhiên, sau thời gian bị đẩy vào tù vô cớ bởi Bá Kiến, Chí trở về làng với diện mạo hoàn toàn thay đổi. Mua chuộc bởi Bá Kiến, Chí trở thành 'quỷ dữ của làng Vũ Đại'.
Trong một tình huống đau lòng, Chí gặp Thị Nở - người xấu xí nhưng mang dòng máu cao quý. Tình yêu thương của Thị Nở đưa Chí trở lại con người thiện lương và khao khát hướng thiện. Nhưng thật đau lòng khi chính Thị Nở lại đẩy Chí vào thế giới tội lỗi. Trong tuyệt vọng, Chí giết Bá Kiến và tự kết liễu. Cuối cùng, khi Thị Nở nhớ về Chí, hình ảnh của 'cái lò gạch cũ' xuất hiện trong suy nghĩ của cô, mang theo nhiều ý nghĩa và tượng trưng.
Nam Cao sử dụng hình ảnh của cái lò gạch cũ như một kết cấu đầu cuối tương ứng, để làm nổi bật ý nghĩa tả thực và tượng trưng. 'Cái lò gạch cũ' không chỉ đơn thuần là nơi Chí Phèo bắt đầu cuộc sống mồ côi, mà còn là biểu tượng cho vòng luẩn quẩn của những người như Chí. Chí mất đi, nhưng liệu có một Chí Phèo mới nảy sinh, một cuộc sống lưu manh mới bắt đầu? Đây là cách Nam Cao thể hiện cái nhìn bi quan về số phận của người nông dân trong xã hội cũ.
Một chi tiết nhỏ đã làm nên vẻ lớn của nhà văn - điều mà Macxim Gorki từng nói. Hình ảnh của cái lò gạch cũ mang theo những ý nghĩa sâu sắc và thực sự đặc biệt.


5. Bài văn tham khảo số 5 - Sự Huyền Bí của Cái Lò Gạch Cũ
Trước cách mạng tháng Tám, thế giới trong truyện ngắn của Nam Cao là bức tranh bi thảm của những số phận dân cày, đau thương và xót xa trong xã hội thực dân phong kiến.
“Cái lò gạch cũ” xuất hiện như một biểu tượng không thể thiếu trong 'Chí Phèo'. Tên gọi này đưa ra giá trị sâu sắc, nối liền cuộc sống đau đớn qua các thế hệ. Thị Nở nhìn xuống bụng, hình ảnh của 'cái lò gạch cũ' nổi lên, làm nổi bật kết cấu vòng tròn trong tác phẩm. Mâu thuẫn giai cấp, một lần nữa, được làm nổi bật: Bá Kiến chết, xuất hiện Cường; Chí Phèo chết, sẽ có một Chí Phèo con mới. Mâu thuẫn không giải quyết được, và những người lao động lương thiện lại bị đẩy vào con đường lưu manh, đối mặt với xã hội bằng chính sự lưu manh của mình. Có thể sẽ có một 'Chí Phèo con' mới nối nghiệp cha.
Chí Phèo vẫn còn sống trong hiện tại khi xã hội vẫn đau thương, không cho phép con người sống trong sự hiền lành và tốt bụng. Hình ảnh của cái lò gạch cũ dự đoán tương lai, làm nổi bật sự hạn chế và nhỏ bé của cuộc sống.
Tác phẩm thể hiện phong cách nghệ thuật của Nam Cao - giọng văn lạnh lùng nhưng đằm thắm, yêu thương và sáng tạo hình ảnh độc đáo.