1. Bài văn thảo luận về mối quan hệ cha mẹ và con cái số 1
Là người Việt Nam, chắc hẳn ai cũng sẽ bắt gặp giai điệu dễ thương của nhạc sĩ Ngọc Lễ:
“Ba như cây nến vàng.
Mẹ như cây nến xanh
Con như cây nến hồng
Ba ngọn nến lung linh
Thắp sáng gia đình…”.
Bài hát đơn giản nhưng ẩn sau đó là ý nghĩa sâu sắc, tôn vinh tình cảm gia đình. Đó là tình cảm tự nhiên, mộc mạc, là nền tảng của cuộc sống. Khi chào đời, cha mẹ là người luôn yêu thương, bảo vệ chúng ta. Khi bước ra thế giới, cha mẹ là điểm tựa, chia sẻ mọi gian nan. Tình cảm gia đình giống như là một chiếc dây kết nối, không thể thiếu trong cuộc sống mỗi người. Từ ngàn xưa, cha là núi Thái Sơn, mẹ là dòng sông êm đềm.
“Công cha như núi Thái Sơn,
Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra.
Một lòng thờ mẹ kính cha,
Cho tròn chữ hiếu mới là đạo con”.
Câu ca dao quen thuộc nhưng không phải ai cũng hiểu sâu sắc ý nghĩa của nó. Mỗi người đều có cha mẹ, là những người có công sinh ra và nuôi dưỡng ta lớn. Hình ảnh cha như núi Thái Sơn vững chãi, hình ảnh mẹ như dòng nước trong nguồn bao la, đều là biểu tượng của tình mẫu tử cao quý.
Mỗi gia đình có cách giáo dục con cái khác nhau, nhưng mục tiêu cuối cùng vẫn là giúp con trở thành người có ích, có sức mạnh về thể chất và tinh thần. Cha là người gánh vác những công việc nặng nhọc, chăm sóc gia đình. Công lao của cha lớn vô kể, và vị trí của cha trong gia đình không thể thay thế. Mẹ là người đẻ đau, ấp ủ, chăm sóc từng chút từng chút. Tình mẫu tử là biểu tượng của tình cảm sâu sắc, là ơn nghĩa lớn lao mà mẹ dành cho con cái.
“Có nuôi con mới biết lòng cha mẹ”, vì công lao cha mẹ chăm sóc con vất vả. “Chín chữ cù lao” là cách bày tỏ lòng hiếu thảo, lòng biết ơn cha mẹ. Con không chỉ thể hiện lòng hiếu thảo bằng lời nói mà còn bằng những hành động thiết thực, chăm sóc cha mẹ - đó là tình hiếu thảo của đứa con. Tình cảm gia đình còn là sự gắn bó yêu thương giữa anh chị em.
“Anh em nào phải người xa,
Cùng chung bác mẹ, một nhà cùng thân.
Yêu nhau như thể tay chân,
Anh em hòa thuận hai thân vui vầy”.
Trong gia đình, anh chị em là những người ruột thịt gắn bó với nhau nhất. Sự hòa thuận, thương yêu, sự hiểu biết lẫn nhau giữa anh chị em là niềm vui, hạnh phúc của cha mẹ. Anh chị em cần phải hỗ trợ, chia sẻ với nhau như tay chân cùng thuận trong một cơ thể.
Trên tất cả, gia đình là nơi mỗi người trở về sau những cảm xúc đầy sóng gió trong xã hội. Tình cảm gia đình là tia nắng ấm áp, là điểm dừng chân an lành nhất. Hãy ghi nhớ công ơn cha mẹ, tôn trọng và yêu thương nhau, để gia đình luôn là mái ấm hạnh phúc nhất trên thế giới.
Để kết bài, hãy nhớ lời của Gớt: “Dù là vua chúa hay dân cày, người nào tìm thấy bình yên trong gia đình là người hạnh phúc nhất”.


3. Bài văn nghị luận về tình cảm ấm áp giữa cha mẹ và con cái
“Tình cha như núi Thái Sơn,
Nghĩa mẹ như nước biển Đông xa xăm.
Núi cao biển rộng mênh mông,
Chín chữ cảm ơn khắc sâu lòng con…”
Tình cảm giữa cha mẹ và con cái không phải ngẫu nhiên mà tồn tại. Công cha, nghĩa mẹ trải dài muôn đời vẫn là biểu tượng của sự bao dung, vĩnh cửu và đạo con mãi mãi khắc sâu trong trái tim.
Trong mọi tình cảm, tình mẫu tử, phụ tử là tình cảm duy nhất tồn tại ngay từ khi ta chỉ là giọt nước trong bụng mẹ. Đó là tình cảm duy nhất, bất biến và vĩnh cửu. Cha mẹ dành cho ta sự trân trọng, nâng niu và thương yêu hơn bất cứ điều gì khác. Khi ta chào đời, khoảnh khắc đó chính là phút giây hạnh phúc nhất của cha mẹ. Mỗi bước đi đầu tiên, cha là người nâng đỡ, mẹ là người lắng nghe. Và khi ta trưởng thành, cha hướng dẫn, mẹ luôn an ủi, động viên.
Người con luôn cố gắng làm tròn đạo hiếu với lòng kính trọng và yêu thương cha mẹ. Từ nhỏ, ai cũng mong muốn được cha mẹ hạnh phúc với sự chăm chỉ, học tốt. Mỗi cảm xúc, từ niềm vui đến nỗi buồn, ta muốn chia sẻ trước hết là với mẹ cha. Theo thời gian, cha mẹ già yếu. Gương mặt lo lắng của con khiến cha mẹ hạnh phúc.
Một truyện cổ tích “Chuyện cây táo” giống như tình cảm giữa cha mẹ và con cái. Cha mẹ là nguồn gốc và nguồn sống, luôn sẵn sàng đón chờ con trở về. Tình cảm cha mẹ và con cái là gắn kết và thương yêu vô hạn. Nhưng thế giới hiện đại còn tồn tại những trái tim vô cảm. Mẹ sẵn sàng hại con, cha sẵn sàng bạo hành con. Đây là điều đáng trách và đau lòng. Hãy giữ cho tình cảm giữa cha mẹ và con cái trở nên quý giá! “Máu mủ ruột rà” mãi mãi là tình cảm thiêng liêng và đáng trân trọng nhất trong cuộc sống của chúng ta.


Bài văn nghị luận: Tình Cảm Gia Đình
Dù bạn ở đâu, bạn làm gì thì bạn vẫn biết rằng cha mẹ vẫn luôn ở bên. Tình mẫu tử, tình phụ tử là thứ tình cảm vô cùng thiêng liêng, là chiếc la bàn giúp ta định vị được những hướng đi đúng đắn trong cuộc sống. Nó không giống như tình cảm bạn bè, cũng không phải là tình cảm khi ta yêu một người nào đó mà là tình cảm của cha mẹ dành cho con cái. Không ai trong chúng ta không có tình cảm này. Và chúng ta có thể khẳng định rằng chúng ta không đơn độc giữa cuộc đời này, vì ít nhất vẫn còn tình cảm của cha mẹ.
Như mọi người biết, thông thường tình cảm bắt nguồn từ các mối quan hệ trong gia đình và xã hội. Riêng tình cảm cha mẹ đối với con cái là do được khơi dậy từ tình yêu thương tự nhiên. Nó được xuất phát và diễn biến một cách hết sức tự nhiên. Tình thương của cha mẹ đối với con cái là sự tự nguyện hi sinh không điều kiện. Bằng chứng là nó không hề bắt đầu từ một hình thức “hợp đồng” hay “giao kèo” để ấn định sự lời lỗ giữa hai bên cha mẹ và con cái. Con cái bất luận là trai hay gái, bình thường hay mang dị tật, cha mẹ đều yêu thương, nuôi dưỡng, không ngại ngùng công lao cực khổ và tính toán với con cái. Chính vì thế, tình cảm cha – mẹ - con cái và ngược lại, đạo làm con đối với cha mẹ là quan hệ “máu mủ ruột rà”, có ý nghĩa thiêng liêng, gắn bó nhất của con người. Nó là nền tảng để xây dựng những mối quan hệ tình cảm khác trong xã hội chúng ta.
Như đã nói ở trên, mối quan hệ này đã tồn tại trong xã hội chúng ta, rộng rãi hơn nữa là trên thế giới, toàn nhân loại hàng ngàn năm và không phải ngẫu nhiên mà lại được đề cao, tôn vinh, tôn thờ như thế. Thuở sơ khai, tạo hóa đã cho ta được những gì? Một xã hội không văn hóa, không giai cấp, không gia đình,… Nhưng khi một đứa trẻ sinh ra, chúng đã được chăm sóc, bảo vệ, nuôi dưỡng và được dạy cho những bài học sinh tồn, những bài học đầu đời từ những người sinh thành. Trải qua rất nhiều thế kỉ, đến xã hội chúng ta ngày nay, cuộc sống văn minh, hiện đại, phân tầng giai cấp rõ rệt, con người đã tụ tập theo huyết thống tạo thành những gia đình,… Nhưng khi có một đứa trẻ sinh ra, nó vẫn được dạy dỗ, chăm sóc, yêu thương, bảo vệ trong vòng tay của những người sinh thành. Những tiếng bập bẹ đầu đời, nó luôn gọi tên những người gần gũi với chúng nhất. Đó là cha, là mẹ! Điều tôi muốn nói ở đây là tình cảm của cha mẹ và con cái đã trở thành thứ tình cảm trường tồn, vượt qua không gian, thời gian và những biến đổi của các yếu tố trong xã hội. Chính vì vậy, chúng ta phải biết quý trọng tình cảm này, phải vun đắp tình cảm này trở nên đẹp đẽ và to lớn hơn. Ta phải biết:
“Công cha như núi Thái Sơn,
Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra”.
Đây là câu ca dao muốn nhắc nhở chúng ta về công lao to lớn của cha mẹ, “Núi Thái Sơn” là ngọn núi cao và đồ sộ ở Trung Quốc, ý muốn so sánh công lao của người cha vô cùng vĩ đại. Còn ví nghĩ mẹ như “nước trong nguồn” chảy ra là chỉ tình mẫu tử hết sức bền chặt, lâu dài giữa mẹ và con. Cả hai vế của câu ca dao trên không chỉ có ý nhấn mạnh, nhắc nhở những kẻ làm con phải biết đến công lao vô cùng to lớn và lâu dài của cha mẹ mà còn gián tiếp khuyên kẻ làm con phải biết làm tròn “chữ hiếu” với cha mẹ.
Vẫn biết tình mẫu tử, phụ tử là thiêng liêng, cao đẹp và chúng ta phải biết trân trọng tình cảm ấy. Nhưng trong cuộc sống thực tại có rất nhiều bậc làm cha mẹ không giữ đúng được vai trò của mình, không làm gương tốt cho con cái,… rồi cũng có những đứa con ngỗ ngược, hư hỏng,… Báo đài gần đây cũng đưa tin về nhiều vụ việc như vậy xảy ra. Theo tôi thấy thì đây quả là một vấn đề rộng lớn, không đơn giản bởi nếu nói cho cùng thì cũng có những nguyên nhân. Tuy nhiên, nếu nói gọn lại thì có những nguyên nhân cơ bản như sau: Trước hết phải khẳng định đó cũng là một mặt trái của “cơ chế thị trường”, “thời cơ hội nhập” đã tác động mạnh vào xã hội nước ta trong thời gian vừa qua.
Vì mục đích mưu sinh mà nhiều gia đình không còn giữ được nếp sống theo truyền thống văn hóa thuần Việt như ngày xưa, sự xa cách, xu thế độc lập, lối sống tự do theo kiểu phương Tây,… làm cho mối quan hệ tình cảm gia đình giữa bố mẹ và con cái có xu thế trở nên xa cách hơn. Hơn nữa, trong thời đại hội nhập hiện nay, con cái muốn tự lập để khẳng định bản thân, sống một cách buông thả, bất cần,… đã làm cho nhiều sợi dây gắn kết gia đình trở nên yếu đi. Tiếp theo, mặc dù cha mẹ sống có trách nhiệm với con cái, song tình cảm thực vẫn thiếu, điều đó cũng xảy ra ở một số gia đình. Tuy vậy không nhiều.
Nguyên nhân chính gây nên chuyện này là do người lớn thiếu trách nhiệm trong việc nuôi dạy con cái, do nhiều nguyên nhân mà họ không thể gần gũi con cái, từ đó không hiểu được tâm tư, tình cảm của con trẻ, không dành được tình thương yêu cho con cái dẫn đến việc không có tình cảm. Chẳng lẽ rồi sẽ có lúc gia đình và các giá trị tình cảm của chúng sẽ biến mất trong cuộc sống xã hội? Bạn thử tưởng tượng nếu như con cái vừa được đẻ ra là được máy tính hóa dữ liệu và chuyển vào Internet thay cho các giấy khai sinh. Tiếp đó đứa con sẽ được chuyển ngay cho các chú rô bốt tự động để nuôi nấng. Bố mẹ quá bận làm việc nên chỉ định kì hằng tháng mới mở chiếc máy tính của mình ra và truy cập vào mạng để biết được thông tin và tình trạng của con cái. Đừng quá “sốc” khi nghe mô phỏng cuộc sống gia đình tương lai như vậy các bạn ạ! Nếu để tình trạng này còn xảy ra thì đó là một viễn cảnh không quá xa vời đâu.
Nếu để cái viễn cảnh như trên không thể xảy ra thì chúng ta phải làm gì? Cha mẹ nên dành nhiều thời gian để quan tâm, chăm sóc tới con cái. Cha mẹ nên dành nhiều thời gian hơn để quan tâm, chăm sóc tới con cái. Cha mẹ nên quan tâm để giúp con cái định hướng, tránh xa cám dỗ, các tệ nạn xã hội. Và ngược lại, con cái cũng phải yêu thương kính trọng và tròn đạo hiếu với cha mẹ:
“Một lòng thờ mẹ kính cha
Cho tròn chữ hiếu mới là đạo con”.
Nếu chúng ta có thể thực hiện được tốt những điều này thì cái viễn cảnh về một tương lai gia đình và các giá trị về tình cảm gia đình sẽ chẳng bao giờ có thể biến mất trong xã hội. Mỗi ngày hãy tập nói “Con yêu cha mẹ” để nó trở thành một thói quen. Tình yêu cha mẹ của con cái chính là những biểu hiện cao đẹp nhất của tình cảm con người đấy, bạn ạ. Đừng quên nói với các bậc sinh thành rằng “Con yêu cha mẹ”.


Gia Đình: Hạnh Phúc Bắt Nguyên Từ Tình Cha Mẹ
“Cha mẹ như tia nắng ban mai
Con cái như hoa khoe sắc tinh khôi.”
Hình ảnh tia nắng ban mai rạng ngời và những bông hoa tinh khôi nở rộ là biểu tượng cho tình cảm trân trọng giữa cha mẹ và con cái. Cha mẹ sinh ra con, chăm sóc và dạy bảo con lớn lên. Tình cảm này như ánh sáng của tia nắng, ấm áp và tràn đầy hy vọng. Đối với con cái, họ là những bông hoa tươi mới, đẹp đẽ, là niềm hạnh phúc và tự hào của gia đình. Tình cảm giữa cha mẹ và con cái giống như một bức tranh hạnh phúc, nơi mà mỗi nét vẽ là biểu tượng cho sự hiếu thảo và lòng biết ơn không ngừng của con đối với cha mẹ.
Tình cảm này không chỉ nở rộ từ những khoảnh khắc thơm ngát của tuổi thơ, mà còn trải dài qua những thách thức và khó khăn của cuộc sống. Từ những bước đi đầu đời cho đến khi con trưởng thành, cha mẹ luôn là nguồn động viên và sự che chở đắc thắng. Tình cảm này thắm thiết như bài ca biểu tượng cho sự hiếu thảo và lòng biết ơn, một tình cảm truyền thống được kế thừa và trân trọng qua thế hệ.
“Cha mẹ dẫn dắt con bằng trái tim
Con cái vâng lời như gió lay lá.”
Sự dẫn dắt của cha mẹ không chỉ bằng lời dạy, mà còn bằng trái tim chân thành. Con cái, như lá cây nhỏ, nhẹ nhàng uốn cong theo hướng gió dịu dàng của tình thương. Cha mẹ không chỉ là người hướng dẫn con trên đường đời, mà còn là nguồn động viên mạnh mẽ khi con gặp khó khăn. Sự vâng lời của con cái giống như lá cây được gió lay động, mềm mại và tận hưởng sự hướng dẫn âm nhạc của tình mẹ, tình cha.
Đúng như bản hòa nhạc cuộc sống, mối quan hệ giữa cha mẹ và con cái là bản giao hưởng hài hòa, khiến cuộc sống trở nên trọn vẹn và đầy ý nghĩa. Tình cảm này không chỉ là sự đồng điệu giữa ba mẹ và con cái, mà còn là âm nhạc tình thương vang lên khắp nơi. Hãy giữ gìn và trân trọng giọng hát ấm áp của gia đình, nơi mà những nốt nhạc của yêu thương và hiếu thảo không ngừng lan tỏa.
Trong những khoảnh khắc bình yên và hạnh phúc, hãy nhớ rằng, gia đình chính là nơi con cái học hỏi về tình thương, lòng biết ơn và sự hiếu thảo. Để bức tranh hạnh phúc này luôn tươi mới, hãy để trái tim của mỗi người trong gia đình đều rộn ràng âm nhạc yêu thương và trân trọng.


5. Bài văn nghị luận về mối quan hệ tình cảm giữa bố mẹ và con cái số 4
“Lang thang khắp thế gian, không ai tốt như mẹ
Gánh nặng cuộc đời, cha mẹ chịu khổ nhất”
Đời sống ai chẳng có cha mẹ, không mấy người lớn lên mà chẳng được cha mẹ nuôi dưỡng? Có thể nói, công ơn sinh thành và nuôi dưỡng của cha mẹ không gì so sánh được. Đặc biệt, trong văn hóa phương Đông, mối quan hệ giữa cha mẹ và con cái có sự gắn bó và khăn khít. Nhưng theo dòng chảy của cuộc sống, sự du nhập mới mẻ của tư tưởng văn hóa phương Tây thì mối liên kết giữa cha mẹ và con cái đang ngày càng độc lập và tách biệt hơn. Bài viết dưới đây sẽ là những góc nhỏ bàn về mối quan hệ giữa cha mẹ và con cái trong xã hội hiện nay.
Cha mẹ là những người đã mang lại sự sống cho ta, nếu không có cha mẹ, có lẽ chúng ta không có mầm sống. Mối quan hệ giữa cha mẹ và con cái là mối liên kết huyết thống chặt chẽ. Trong quá trình trưởng thành, cha mẹ đóng vai trò quan trọng. Cha mẹ không chỉ là người lo lắng và dạy dỗ, mà còn là bạn, người chia sẻ, cảm thông và lắng nghe. Phụ huynh trở thành “diễn viên đóng vai kép”, vừa che chở, bao bọc con cái, vừa chia sẻ và gắn bó với cuộc sống của họ. Mỗi người con cần quan tâm, chia sẻ và báo hiếu để mối quan hệ giữa cha mẹ và con cái trở nên khăng khít hơn, mọi người hiểu nhau hơn.
Nhưng đối với một số người, đặc biệt là những người trẻ đã hấp thụ tư tưởng phương Tây, họ khao khát cuộc sống tự lập và tự chủ, xa lìa vòng tay bố mẹ, họ mong muốn tự do tuyệt vời. Mối quan hệ giữa bố mẹ và con cái là sợi dây liên kết giữa các thành viên trong gia đình, được hình thành từ tình thương và chăm sóc giữa mọi người trong gia đình, đặc biệt là bố mẹ và con cái. Nó cho phép bố mẹ và con cái cảm thông, yêu thương và giúp đỡ lẫn nhau.
Mối quan hệ độc lập giữa hai thế hệ là mối quan hệ mà đứa con sẽ xây dựng cuộc sống của mình, sống tự lập mà vẫn giữ tình thương. Mối quan hệ độc lập có thể rèn luyện tính tự lập và ý chí kiên cường khi đối mặt với khó khăn. Bố mẹ và con cái có mối quan hệ tách biệt như vậy, đứa con có thể trưởng thành sớm, tích lũy kinh nghiệm và trở nên mạnh mẽ hơn. Đồng thời, cách sống như vậy giảm xung đột thế hệ, khi khoảng cách giữa bố mẹ và con cái là quá xa. Đó là lý do con cái và bố mẹ ngày nay hình thành mối quan hệ độc lập như vậy! Nhiều người trẻ thành công khi sống tự lập để theo đuổi ước mơ và đam mê của mình.
Tuy nhiên, mối quan hệ giữa cha mẹ và con cái ngày nay trong một số gia đình thiếu quan tâm, chia sẻ, lỏng lẻo, hay bố mẹ áp đặt con cái quá mức. Với sự phát triển của nền kinh tế, cha mẹ và con cái đều mải mê công việc, ít có thời gian cho nhau nên khoảng cách giữa thế hệ ngày càng xa. Điều này là nguyên nhân khiến nhiều người trẻ gặp vấn đề xã hội, gia đình đối mặt với sự bất hiếu và bất lương hiện nay.
Vì vậy, dù cuộc sống có bận rộn nhưng cha mẹ và con cái hãy dành thời gian cho nhau, chia sẻ, động viên và thấu hiểu để gia đình hạnh phúc và xã hội phát triển lành mạnh hơn. Mỗi người chịu trách nhiệm với bản thân và gia đình để xây dựng mối quan hệ gia đình gắn bó khăng khít hơn, dù là sự chia sẻ, gắn bó hay bình đẳng, độc lập. Mỗi học sinh ngồi trên ghế nhà trường, hãy cố gắng học tốt và không ngần ngại chia sẻ mọi vấn đề cá nhân với bố mẹ, anh chị em trong gia đình vì gia đình luôn đứng đầu!


6. Bài văn nghị luận về tình cảm giữa cha mẹ và con cái số 6 (Phiên bản Sáng Tạo)
“Cha mẹ lớn lao công ơn
Ân nhân nuôi con từ ngày non
Cha mẹ dưỡng con khó khăn
Con lớn phải biết trân trọng tình thân”
Công lao của cha mẹ là vô cùng to lớn, không lẽo đảo. Vì vậy, những người trưởng thành cần nhớ công lao ấy và trả ơn, quan tâm cha mẹ. Như câu ca dao: “Tâm hiếu đầy lòng trân cha/ Con điều hiếu thảo mới là lòng con”.
Từ khi mới ra đời, ta được cha mẹ và người thân yêu thương vô bờ. “Đau đẻ là bước ngoặt cuộc sống” để rồi niềm vui rơi xuống khi nghe thấy tiếng khóc của con. Và từ đó, cha mẹ lo lắng, thức trắng đêm để chăm sóc con. Thời gian trôi qua, con lớn dần trong tình yêu thương, chăm sóc của cha mẹ. Mặc dù vất vả, nhưng chỉ cần thấy con vui tươi, khỏe mạnh, cha mẹ sẽ thấy hạnh phúc và có sức mạnh đối mặt với khó khăn.
Công lao của cha mẹ lớn lao, vì vậy con cái phải đảm bảo trách nhiệm của mình đối với cha mẹ. Khi còn nhỏ, con phải nghe lời cha mẹ, học tập chăm chỉ để làm họ vui lòng. Tuy con còn nhỏ, nhưng việc trở thành người con ngoan trò giỏi là món quà to lớn cho cha mẹ. Dù có lúc bị quát mắng, nhưng cuối cùng, cha mẹ luôn muốn điều tốt đẹp nhất cho con. Khi trưởng thành, con phải cố gắng hiểu và trân trọng những lời quát mắng ấy. Lúc cha mẹ già, đây là lúc con phải làm tròn trách nhiệm, phải chăm sóc cha mẹ một cách chu đáo, để họ có cuộc sống cuối đời an nhàn, hạnh phúc.
Tuy nhiên, không phải tất cả con cái đều thực hiện trách nhiệm của mình đối với cha mẹ. Có người xem cha mẹ như gánh nặng khi họ già yếu, anh em trong gia đình đẩy trách nhiệm cho nhau, một số người chọn đưa cha mẹ vào viện dưỡng lão để không phải chăm sóc. Cha mẹ làm việc cả đời vì con, chỉ mong có một cuộc sống già yếu yên bình, sum họp bên con cháu. Nhưng có những con cái lại bỏ mặc cha mẹ trong cô đơn, chỉ tập trung vào cuộc sống vật chất mà thiếu đi tình thương, luôn cảm thấy cô đơn.
“Cha mẹ đều là ân nhân
Mẹ nghĩa đất, cha công lao chín tháng mang”
Làm con, phải luôn nhớ rằng công lao, ơn nghĩa của cha mẹ là không gì có thể sánh kịp. Người làm con phải ghi nhớ công lao đó và làm tròn trách nhiệm của mình đối với cha mẹ, đừng để khi cha mẹ không còn, mọi sự báo đáp đều muộn màng.

